Chương 22: Vì sao không thể?

An Nhiên tìm một chỗ yên lặng ngồi xuống, ánh nắng mặt trời chói chang trong một không gian nhỏ hẹp chật ních người, tất cả đều liều mạng chen chúc lên trước, muốn nộp sơ yếu lý lịch đang cầm trong tay tới người quản lý nhân sự của các công ty, An Nhiên ngửa cổ uống một hớp nước, cảm giác miệng đắng lưỡi khô cuối cùng cũng giảm đi một chút, tuy rằng trường cô tốt nghiệp cũng là trường đại học loại tốt, nhưng cô tốt nghiệp đã nhiều năm, hơn nữa công việc lúc trước làm ở công ty của Lạc Lãnh Thần lại không phải chuyên ngành của cô, cứ như vậy cô so với mấy sinh viên vừa tốt nghiệp này sức cạnh tranh chẳng có tý tẹo nào hết, cô đều không vượt trội hơn người ta.

Liếm liếm môi, An Nhiên lau mồ hôi trên trán, hội chợ tuyển dụng này nhiều người như vậy, cô lại không thành thạo một nghề nào, muốn tìm việc nói còn dễ hơn làm.

Nhưng nếu không tìm được việc thì ngay cả tiền khách sạn cô cũng không có mà trả, ba còn đang nóng giận, trong năm ba tháng này nhất định sẽ không cho cô vào cửa nhà… An Nhiên thờ dài một hơi, tất cả cũng vì bức thư nặc danh kia hại cô trở tay không kịp.

Một người đàn ông nhìn chằm chằm An Nhiên thật lâu, sau đó tặc lưỡi: “Giống quá, quá giống!”

An Nhiên không hiểu gì, tránh né người kia.

Một người xa lạ đột nhiên xuất hiện trước mặt người khác nói giống, giống, giống, không phải bệnh thần kinh thì còn là gì nữa? Chẳng lẽ cuộc sống của cô lại có mấy tình tiết cũ kỹ ngớ ngẩn (TC: Nguyên văn chỗ này là 狗血, từ đó Hán Việt là cẩu huyết, trong cuộc sống bình thường, nó có nghĩa là “sh!t”, còn trong tiểu thuyết, nó có nghĩa là “các tình tiết cũ, lặp đi lặp lại nhưng quá nổi bật”) xuất hiện chị em sinh đôi hay là con gái riêng gì hay sao?

Người nọ lại hơi nhích tới chỗ An Nhiên, vẫn nói những lời này: “Giống, thật sự là quá giống!”

An Nhiên hơi đề phòng tránh xa ông ta, nhưng mà người kia vẫn đuổi theo không bỏ qua, luôn bám sau lưng cô, An Nhiên tìm cơ hội chạy, nhưng mà người ở trước quá nhiều, căn bản là cô chen không nổi, nghiêng đầu sang chỗ khác thì người đàn ông kia đã đứng phía sau cô!

“Ông… Ông làm cái gì đấy?” An Nhiên đề phòng nhìn ông ta.

Lúc này ông ta mới chú ý rằng hành động của mình đã dọa cô phát khiếp, liên tục cười nói: “Chào cô gái, tôi là phó đạo diễn của đoàn làm phim Đổng Tiểu Uyển, đây là danh thiếp của tôi.” (TC: Đổng Tiểu Uyển sinh năm 1624, mất năm 1651, Đổng Tiểu Uyển là người đứng đầu trong Kim Lăng bát diễm nổi tiếng thời Minh, sắc đẹp của bà từng khiến xảy ra một phen minh tranh ám đấu giữa các danh công cự khanh. Đổng Tiểu Uyển tên Bạch, tự Thanh Liên, còn gọi là Thanh Liên nữ sĩ, tên và tự của bà đều vì lòng ngưỡng mộ Lý Bạch mà ra. Bà thông minh linh tú, thần tư diễm phát, yểu điệu thuyền quyên, là nhất lưu nhân vật trong đám con gái ở cựu viện Tần Hoài, chi tiết xem tại: http://me.zing.vn/apps/blog?params=/bimbimbabybo/blog/detail/id/411331757 và http://baike.baidu.com/view/48323.htm)

Ông ta nói xong còn móc ra một tấm danh thiếp đưa cho An Nhiên, An Nhiên bán tin bán nghi cầm lấy, Lặc Gia, An Nhiên hơi giật mình, không ngờ người này lại là đạo diễn Lặc Gia nổi tiếng, trước kia cô từng xem phim ông ta làm đạo diễn, lúc ấy ông ta còn rất nổi tiếng, lên như diều gặp gió, không ngờ lại có thể gặp người thật.

“Chào ông,” An Nhiên cười có lỗi, “Thật là ngại quá.”

Vừa rồi cô còn tưởng ông ta bị bệnh thần kinh hoặc là người có ý xấu.

“Không có việc gì không có việc gì” Lặc Gia gãi gãi đầu mình, có chút xấu hổ giải thích: “Mấy ngày gần đây bộ phim Đổng Tiểu Uyển đang trong giai đoạn bấm máy, nhưng có một vai diễn tôi chưa tìm được người thích hợp, vừa rồi trong lúc vô ý nhìn đã cảm thấy cô rất giống nhân vật đó, phong cách của cô giống nhân vật đó trong tưởng tượng của tôi như đúc, vậy nên… nên tôi mới hơi kích động, xin lỗi cô, thật không phải, là tôi mạo muội.”

Thì ra là vậy, An Nhiên cười: “Không sao.”

Lặc Gia do dự nói ra suy nghĩ của mình: “Cô à, cô có đồng ý tiến quân vào giới giải trí không?”

Giới giải trí?

Đôi mắt An Nhiên sáng ngời, nhưng liền ảm đạm đi rất nhanh.

Thực tế, từ nhỏ cô thích nhất là biểu diễn, nhưng ở đại học chưa từng tham gia biểu diễn bao giờ, còn có bạn họ nói cô diễn còn đạt hơn so với mấy người học trường điện ảnh, cô cũng từng bắt đầu nảy sinh ý nghĩ chuyển tới học viện điện ảnh để học diễn xuất chuyên nghiệp, nhưng vừa mới nghĩ tới ba thì coi như xong, dựa vào tính cách của ba, nếu biết cô muốn tiến sâu vào giới giải trí nhất định sẽ là người đầu tiên đứng ra ngăn cản, trong mắt ba, người trong giới giải trí đều bẩn thỉu, con gái trong một gia đình tốt không thể làm ba cái nghề này được.

Tuy rằng An Nhiên rất thích, nhưng bản tính con gái ngoan ngoãn vẫn bóp chết ý nghĩ mới nhen nhóm này, mặc dù như vậy nhưng cô vẫn rất thích diễn xuất.

Lặc Gia thấy mắt cô sáng ngời liền biết cô đã bị lay chuyển, chuyện này có hi vọng rồi!

“Cô à, nếu cô tới đoàn làm phim của chúng tôi, về mặt tiền lương cô không cần lo lắng, hơn nữa tôi thấy cô có tư chất không tồi, nói không chừng sau này còn rất nổi tiếng nữa.”

Lặc Gia tiếp tục dụ dỗ, nói.

An Nhiên vừa nghĩ tới việc ba còn tức giận, ánh mắt lại ảm đạm. “Cám ơn ý tốt của ông, hay là thôi đi.”

Lặc Gia cố gắng thuyết phục cô, nhưng An Nhiên đều cười lắc đầu, có điều động tác, kiểu ánh mắt ấy, rõ ràng là cực kỳ khát vọng, nhưng lại không thể không đè nén, đơn giản là bị chủ nghĩa của chế độ phong kiến không cho phép, biểu cảm đúng là như vậy!

Quả thật cô diễn tả vô cùng sâu sắc nhuần nhuyễn tư thái vai diễn cô đào thanh lâu! Diễn viên chuyên nghiệp luôn không có được cảm giác như thế, Lặc Gia hơi kích động, ông tìm lâu như vậy cuối cùng cũng tìm được người hoàn toàn thích hợp.

Nhưng, cô lại trước sau đều cự tuyệt

“Cô à,” Lặc gia vẫn không bở qua, đối với công việc ông có được sự nhiệt tình, không đạt được mục đích thể không bỏ qua cảm xúc, cho nên ông cũng có được con mắt nhìn sao tinh đời, từng “khai quật” rất nhiều gương mặt đã trở nên nổi tiếng, chạm tay có thể bỏng, “Cô tin tôi đi, chỉ cần một phi tập phim này được phát sóng, cô nhất định sẽ nổi tiếng.”

An Nhiên vẫn lắc đầu: “Rất xin lỗi, tôi không muốn thử.”

Trong khoảng thời gian này, cô không thể tiếp tục để ba ba thất vọng nữa.

An Nhiên đi một vòng không tìm được việc, trong thẻ ngân hàng của cô chỉ còn lại có hơn một ngàn đồng, chẳng lẽ… Cô thật sự phải mở miệng nhờ Vũ sao?

Đến tối, Vũ đang ở công ty tự trình bày phương án mới nhất mà bản thân chuẩn bị, khi anh lên kế hoạch luôn thích trình bày trước, để tìm ra chỗ thiếu sót, cải thiện thêm cho dự án, điện thoại rung lên, Vũ không để ý, anh có thói quen khi làm việc không nhận điện thoại.

Nhưng điện thoại lại vang lên không ngừng, Vũ nhíu mày, khi nhìn đến số điện thoại mày liền thả lỏng, ngay cả động tác nhận điện thoại cũng thấy chút dịu dàng khó có thể phát hiện: “Nhiên Nhiên?”

“Vũ,” Nghe giọng nói đầu bên kia điện thoại có chút mệt mỏi, Vũ nhíu mày, An Nhiên tiếp tục nói, “Nếu là anh, một người thích một công việc từ tận đáy lòng, việc kia lại căm ghét, nhưng là chuyện mà ba mẹ mình hy vọng, nếu như là anh, anh sẽ lựa chọn như thế nào?”

Vũ vừa nghe liền biết người kia chính là cô, từ nhỏ đến lớn cô đều ngoan ngoãn nghe theo ý nguyện của An ba, Vũ nghĩ một lúc, nói: “Nhiên Nhiên, nếu như là anh, anh sẽ chọn được làm việc mình thích, Nhiên Nhiên, kỳ vọng của cha mẹ tất nhiên rất quan trọng, nhưng nếu em làm một việc mà không có sự nhiệt tình hoặc mình ghét, vậy sao có thể làm tốt nó? Có lẽ lúc bắt đầu sẽ không có ai ủng hộ, nhưng chính em sẽ không hối hận, cũng sẽ không có gì tiếc nuối cả.”

An Nhiên nắm chặt điện thoạt di động suy nghĩ một lúc, tuy rằng ngoài miệng cô từ chối Lặc Gia, nhưng trên đường đến khách sạn, cô không thể không nghĩ tới dáng vẻ mình đứng trên sân khấu, cơ hội này có thể nói là ước mơ tha thiết của cô, ba mẹ, và cả việc này nữa khiến cô kẹt giữa hai bên, cảm thấy rất khó xử, cô rất muốn tìm một người để hỏi ý kiến.

“Vũ, như vậy… thật sự có thể như vậy chứ?”

Vũ cười: “Vì sao không thể? Nhiên Nhiên, nghe theo trái tim của em đi, không cần quan tâm đến chuyện khác, có thể bước đi cùng em, ngoài người yêu của em, cũng chỉ còn lại có chính em, nếu là người yêu của em , anh nghĩ… Người đó nhất định sẽ ủng hộ quyết định của em.”

Giống như anh… Anh ủng hộ quyết định của em vậy.

Chapter
1 Chương 1: Tôi muốn ly hôn
2 Chương 2: Cô là người giúp việc
3 Chương 3: Say rượu xảy ra sự cố
4 Chương 4: Phẫu thuật triệt sản
5 Chương 5: Bất ngờ quan tâm
6 Chương 6: Tin tức đính hôn
7 Chương 7: Sự tức giận của cô
8 Chương 8: Đồng ý ly hôn
9 Chương 9: Cô, chẳng qua chỉ là một người ngoài
10 Chương 10: Cô, mới là kẻ thứ ba
11 Chương 11: Tìm lại
12 Chương 12: Em… kết hôn rồi?
13 Chương 13: Không nghe lời của anh
14 Chương 14: Xảy ra sự cố
15 Chương 15: Sao, giờ mới biết sợ à?
16 Chương 16: Đừng chạm vào tôi!
17 Chương 17: Anh cũng đã đến tuổi kết hôn rồi
18 Chương 18: Rời đi
19 Chương 19: Lửa giận
20 Chương 20: Là anh làm sao?
21 Chương 21: Tìm việc.
22 Chương 22: Vì sao không thể?
23 Chương 23: Nhận diễn
24 Chương 24: Đi thay quần áo
25 Chương 25: Chạy trối chết
26 Chương 26: Gặp nhau ở tháng may
27 Chương 27: Cô thật là có bản lĩnh
28 Chương 28: Kéo cô vào địa ngục
29 Chương 29: Cô trốn không thoát đâu
30 Chương 30: Xảy ra sự cố
31 Chương 31: Giúp người khi gặp nạn
32 Chương 32: Tại sao anh ta lại đến?
33 Chương 33: Mẹ …
34 Chương 34: Hôn
35 Chương 35: Anh , chẳng qua chỉ là chồng trước mà thôi
36 Chương 36: Nhục nhã
37 Chương 37: Anh , không phải đàn ông
38 Chương 38: Giam giữ
39 Chương 39: Không tìm thấy đường ra.
40 Chương 40: Mục đích của anh
41 Chương 41: Bắt gặp
42 Chương 42: Cô rốt cuộc hèn hạ đến mức nào?!
43 Chương 43: Là kẻ thứ ba bị người ta xem thường
44 Chương 44: Thẩm thiếu
45 Chương 45: Có muốn tôi giúp cô một tay trả thù hắn không
46 Chương 46: Có muốn phá hoại một chút không?
47 Chương 47: Tại sao không chạy?
48 Chương 48: Vị hôn thê của anh
49 Chương 49: Lạc thiếu , một ngày nào đó anh sẽ cầu xin tôi
50 Chương 50: Dưới vỏ bọc nhã nhặn là bản tính của sói
51 Chương 51: Đây là cháu dâu của ngài
52 Chương 52: Gia thế trong sạch , có thể làm vợ
53 Chương 53: Đến cửa khiêu khích
54 Chương 54: Ngày tôi và Nhiên Nhiên đính hôn
55 Chương 55: đánh nhau tranh chấp
56 Chương 56: Cơ hội trăm năm khó được
57 Chương 57: Khi gặp nguy hiểm cô không nghĩ tới tôi sao ?
58 Chương 58: Say rượu
59 Chương 59: Em muốn một đứa con
60 Chương 60: Ngủ cùng nhau !
61 Chương 61: Ghen tị … mất mặt…
62 Chương 62: Lại xảy ra ngoài ý muốn…
63 Chương 63: Hai người cùng nhau ngủ chống rét
64 Chương 64: Gặp lại Lạc Lãnh Thần
65 Chương 65: Vãn hồi , là điều khó khăn nhất
66 Chương 66: Tiệc đính hôn (1)
67 Chương 67: Tiệc đính hôn (2)
68 Chương 68: Tiệc đính hôn 3
69 Chương 69: Nhiên Nhiên, có đồng ý theo tôi không?
70 Chương 70: Diễn giả thành thật cũng không tồi
71 Chương 71: Chúc hai người, bách niên giai lão
72 Chương 72: Đây, coi như là hôn đi
73 Chương 73: Không có lý do gì không đi đối phó ngươi
74 Chương 74: Mùi vị gian tình (1)
75 Chương 75: Mùi vị gian tình (2)
76 Chương 76: Nhiên Nhiên, đúng là anh tưởng thật
77 Chương 77: Mỗi ngày một người tới
78 Chương 78: Cô không thể đi
79 Chương 79: Giao phong (1)
80 Chương 80: Giao phong (2)
81 Chương 81: Giao phong (3)
82 Chương 82: Lạc Lãnh Thần, là tên đàn ông không ra gì nhất tôi gặp phải !
83 Chương 83: Tác hoan (1)
84 Chương 84: Tác hoan (2)
85 Chương 85: Tác hoan (3)
86 Chương 86: Thiết lập âm mưu
87 Chương 87: Bây giờ tôi nói, không biết còn kịp nữa hay không?
88 Chương 88: Anh khiến Nhiên Nhiên mất đi cái gì, tôi sẽ khiến anh mất đi cái đó
89 Chương 89: Theo anh về nhà
90 Chương 90: Phản kích (1)
91 Chương 91: Phản kích (2)
92 Chương 92: Thất thường
93 Chương 93: Cảm giác động tâm
94 Chương 94: Tới cửa bức hôn
95 Chương 95: Năm tháng yên bình
96 Chương 96: Nhiên Nhiên cùng nhau ngủ
97 Chương 97: Một phần đại lễ
98 Chương 98: A Mặc, em không chống đỡ nổi nữa (1)
99 Chương 99: A Mặc , em không chống đỡ nổi nữa (2)
100 Chương 100: A Mặc , em không chịu nổi nữa rồi (3)
101 Chương 101: Nghĩ lại mà sợ
102 Chương 102: Thoải khỏi bóng ma
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Chương 1: Tôi muốn ly hôn
2
Chương 2: Cô là người giúp việc
3
Chương 3: Say rượu xảy ra sự cố
4
Chương 4: Phẫu thuật triệt sản
5
Chương 5: Bất ngờ quan tâm
6
Chương 6: Tin tức đính hôn
7
Chương 7: Sự tức giận của cô
8
Chương 8: Đồng ý ly hôn
9
Chương 9: Cô, chẳng qua chỉ là một người ngoài
10
Chương 10: Cô, mới là kẻ thứ ba
11
Chương 11: Tìm lại
12
Chương 12: Em… kết hôn rồi?
13
Chương 13: Không nghe lời của anh
14
Chương 14: Xảy ra sự cố
15
Chương 15: Sao, giờ mới biết sợ à?
16
Chương 16: Đừng chạm vào tôi!
17
Chương 17: Anh cũng đã đến tuổi kết hôn rồi
18
Chương 18: Rời đi
19
Chương 19: Lửa giận
20
Chương 20: Là anh làm sao?
21
Chương 21: Tìm việc.
22
Chương 22: Vì sao không thể?
23
Chương 23: Nhận diễn
24
Chương 24: Đi thay quần áo
25
Chương 25: Chạy trối chết
26
Chương 26: Gặp nhau ở tháng may
27
Chương 27: Cô thật là có bản lĩnh
28
Chương 28: Kéo cô vào địa ngục
29
Chương 29: Cô trốn không thoát đâu
30
Chương 30: Xảy ra sự cố
31
Chương 31: Giúp người khi gặp nạn
32
Chương 32: Tại sao anh ta lại đến?
33
Chương 33: Mẹ …
34
Chương 34: Hôn
35
Chương 35: Anh , chẳng qua chỉ là chồng trước mà thôi
36
Chương 36: Nhục nhã
37
Chương 37: Anh , không phải đàn ông
38
Chương 38: Giam giữ
39
Chương 39: Không tìm thấy đường ra.
40
Chương 40: Mục đích của anh
41
Chương 41: Bắt gặp
42
Chương 42: Cô rốt cuộc hèn hạ đến mức nào?!
43
Chương 43: Là kẻ thứ ba bị người ta xem thường
44
Chương 44: Thẩm thiếu
45
Chương 45: Có muốn tôi giúp cô một tay trả thù hắn không
46
Chương 46: Có muốn phá hoại một chút không?
47
Chương 47: Tại sao không chạy?
48
Chương 48: Vị hôn thê của anh
49
Chương 49: Lạc thiếu , một ngày nào đó anh sẽ cầu xin tôi
50
Chương 50: Dưới vỏ bọc nhã nhặn là bản tính của sói
51
Chương 51: Đây là cháu dâu của ngài
52
Chương 52: Gia thế trong sạch , có thể làm vợ
53
Chương 53: Đến cửa khiêu khích
54
Chương 54: Ngày tôi và Nhiên Nhiên đính hôn
55
Chương 55: đánh nhau tranh chấp
56
Chương 56: Cơ hội trăm năm khó được
57
Chương 57: Khi gặp nguy hiểm cô không nghĩ tới tôi sao ?
58
Chương 58: Say rượu
59
Chương 59: Em muốn một đứa con
60
Chương 60: Ngủ cùng nhau !
61
Chương 61: Ghen tị … mất mặt…
62
Chương 62: Lại xảy ra ngoài ý muốn…
63
Chương 63: Hai người cùng nhau ngủ chống rét
64
Chương 64: Gặp lại Lạc Lãnh Thần
65
Chương 65: Vãn hồi , là điều khó khăn nhất
66
Chương 66: Tiệc đính hôn (1)
67
Chương 67: Tiệc đính hôn (2)
68
Chương 68: Tiệc đính hôn 3
69
Chương 69: Nhiên Nhiên, có đồng ý theo tôi không?
70
Chương 70: Diễn giả thành thật cũng không tồi
71
Chương 71: Chúc hai người, bách niên giai lão
72
Chương 72: Đây, coi như là hôn đi
73
Chương 73: Không có lý do gì không đi đối phó ngươi
74
Chương 74: Mùi vị gian tình (1)
75
Chương 75: Mùi vị gian tình (2)
76
Chương 76: Nhiên Nhiên, đúng là anh tưởng thật
77
Chương 77: Mỗi ngày một người tới
78
Chương 78: Cô không thể đi
79
Chương 79: Giao phong (1)
80
Chương 80: Giao phong (2)
81
Chương 81: Giao phong (3)
82
Chương 82: Lạc Lãnh Thần, là tên đàn ông không ra gì nhất tôi gặp phải !
83
Chương 83: Tác hoan (1)
84
Chương 84: Tác hoan (2)
85
Chương 85: Tác hoan (3)
86
Chương 86: Thiết lập âm mưu
87
Chương 87: Bây giờ tôi nói, không biết còn kịp nữa hay không?
88
Chương 88: Anh khiến Nhiên Nhiên mất đi cái gì, tôi sẽ khiến anh mất đi cái đó
89
Chương 89: Theo anh về nhà
90
Chương 90: Phản kích (1)
91
Chương 91: Phản kích (2)
92
Chương 92: Thất thường
93
Chương 93: Cảm giác động tâm
94
Chương 94: Tới cửa bức hôn
95
Chương 95: Năm tháng yên bình
96
Chương 96: Nhiên Nhiên cùng nhau ngủ
97
Chương 97: Một phần đại lễ
98
Chương 98: A Mặc, em không chống đỡ nổi nữa (1)
99
Chương 99: A Mặc , em không chống đỡ nổi nữa (2)
100
Chương 100: A Mặc , em không chịu nổi nữa rồi (3)
101
Chương 101: Nghĩ lại mà sợ
102
Chương 102: Thoải khỏi bóng ma
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115