Chương 22: Nghe đường tố bàn truyện cổ tích

Thấy Hứa Luật trừng mắt bặm môi, anh liền ngậm miệng.

Yên tĩnh được một lúc, anh lại mở miệng nói: “… Một ly café, cám ơn!”. Hứa Luật đang tính kháng nghị chuyện anh sai cô như quản gia, đã nghe anh tiếp lời: “Cô biết giá trị của thời gian không. Nếu như tôi đọc sách thay vì cùng cô nói chuyện phiếm thì tôi đã đọc hết quyển sách này rồi. Nếu cũng ngần ấy thời gian đi quan sát thị trường chứng khoán Âu Mĩ thì đã lời to …”

“Anh nổ quá!”

Hứa Luật cắt ngang lời anh, nhìn chằm chằm vào quyển sách dày cộm còn hơn nửa quyển: “Chúng ta từ nãy đến giờ nói chuyện mới có mười mấy phút.”

Mười mấy phút mà đọc hết nửa phần còn lại sao?

Thôi … thôi cho xin, gạt mấy đứa trẻ con thì còn được.

“Có người từng đo qua tốc độ của tôi, phỏng đoán tôi đọc khoảng hai trăm ngàn từ trong một phút.”

“Anh … anh vẫn nổ quá!”

Hứa Luật kiên trì quan điểm của mình!

Hai trăm ngàn từ trong một phút?

Ha ha ha!

Tưởng đang luyện Quỳ Hoa Bảo Điển của Kim Dung ư? Hay anh nghĩ mình là máy photocopy. Đồ lừa đảo.

Quỳ Hoa bảo điển là bí kíp võ thuật thượng thặng trong tiểu thuyết kiếm hiệp Tiếu ngạo giang hồ của nhà văn Trung Quốc Kim Dung.

Liên tiếp chịu đựng ánh mắt đầy nghi ngờ của cô, Đường Tố cũng hơi khó chịu nhưng gương mặt vẫn bình tĩnh như không, đôi mắt nâu trong vắt nhìn cô bình tĩnh đáp lời: “Nếu cô không tin, vậy thử đi!”

Anh sẽ dùng hành động thực tế để giải quyết nghi vấn, đây chính là cách thức đối chất tốt nhất.

“Thử bằng cách nào?”

“Một ly café, cám ơn!” sau khi dứt lời, anh lại cúi đầu vào quyển sách trước mặt mình.

Hứa Luật sững người, nhưng cũng hiểu ý anh: “Được thôi!”

Ok! Đi pha cho anh một tách café, trong khoảng thời gian ấy xem anh làm thế nào. Cô thả Queen xuống, xoay người vào nhà bếp pha cho anh ly café.

Hứa Luật dĩ nhiên chẳng tin trong một phút anh có thể nuốt được hai trăm ngàn từ nên ở trong nhà bếp loay hoay một lúc rồi mới bưng tách café ra.

Vừa tiến đến đã thấy trên tay anh cầm một quyển sách khác. Hứa Luật không phản đối nghĩ thầm: Ái cha … lại có thể diễn sâu như vậy sao?!

Cho rằng chỉ cần đổi qua quyển sách khác là có thể lừa được cô? Cho em xin, đánh giá quá thấp sự thông minh của cô rồi.

“Café của ngài đây!”, Hứa Luật học theo cách xưng hô của anh với cô.

Đường Tố: “Cám ơn!”

Hứa Luật nhìn quyển sách mới trên tay anh, đã đọc được vài trang. Cô cầm quyển sách mà anh ‘đã đọc xong’ lên.

“Thiên Cổ Bí Ẩn – 1000 nghi án trong lịch sử Trung Hoa’, cô nhíu mày, liếc sơ quyển sách, hơn một ngàn trang, ước chừng hơn mười triệu từ. Nói có sách, mách có chứng cô lật ‘1000 nghi án trong lịch sử Trung Hoa’ ra, liếc sơ, quả thật, lúc nha lúc nhúc chữ: “Đọc hết rồi sao?”

“Đúng!”, Đường Tố sửa lại cho chính xác, “Đã xem xong cách đây ba phút!”, chậm hơn so với tốc độ thường ngày của anh.

Hứa Luật chỉ nghĩ anh đang phô trương thanh thế, cô vờ bình tĩnh: “Vậy … vậy tôi có thể hỏi anh một chút được không?”

Đường Tố ra hiệu ‘Xin mời!’

Hứa Luật tùy tiện lật một trang: “Vị Hoàng Đế nào thiết lập hình phạt ‘Trượng hình’?”

“Theo ghi chép của ‘Thái Bình Ngự Lãm’, hình phạt ‘Trượng hình’ là do Hán Minh Đế, Lưu Trang thời nhà Đông Hán sáng lập … nhưng theo ghi chép trong sử sách thời Bắc Chu, nhà vua Bắc Chu Tuyên Đế thiết lập hình phạt này. Mặc kệ là do ai nghĩ ra chăng nữa thì cho đến thời nhà Tùy Đường, hình phạt này được phổ biến, ngày càng thêm tàn khốc khiến người dân sục sôi căm phẫn …”

Hứa Luật vừa nghe anh nói, vừa đối chiếu nội dung trong sách, tuy không phải y chang từng câu từng chữ nhưng ý tứ thì nhất quán với ghi chép trong sách.

Không thể tin nổi, thử lại!

“Kỵ binh xuất phát từ thời kỳ nào ở Trung Quốc?”

“Thời điểm xuất hiện Kỵ binh ở Trung Quốc, theo quan điểm giáo dục chia thành hai hướng. Một hướng quan điểm cho rằng là từ thời Chiến Quốc, nhưng nhóm khác thì nói nó bắt nguồn từ thời Xuân Thu …”

Hứa Luật vẫn bán tính bán nghi, hỏi anh thêm mấy câu nữa, từ chuyện vua chúa đến các anh hùng hào kiệt, từ các học giả nổi tiếng đến các huyền thoại trong nhân gian. Bất luận là trên phương diện nào, anh đều trả lời trôi chảy, không sai lệch một ly.

Luyện thành tiên rồi a?!!

Cuối cùng anh kết luận một câu: “Văn hóa Trung Quốc quả nhiên bắc đại tinh thâm, còn rất nhiều điều cần phải học tập, phải nghiên cứu!”

Hứa Luật chẳng còn lời nào để nói.

“Này chậm … chậm lại một chút!” … Quả thực quá mức thần kỳ.

Đường Tố liếc cô một cái, anh đã quá quen thuộc với mấy loại phản ứng như thế này. Anh cúi đầu, tiếp tục đọc quyển sách trên tay, dường như chỉ có sách mới thu hút sự quan tâm của anh.

Ngay cả phản ứng của Hứa Luật cũng không nằm trong phạm vi chú ý của anh. Đợi đến Hứa Luật khôi phục lại tinh thần anh đã đọc được vài trang sách.

Đây không phải lần đầu tiên Hứa Luật nhìn anh đọc sách, chỉ có điều lần này cô mới nhìn kỹ như vậy.

Lúc đọc sách, Đường Tố rất an tĩnh, từ trong ra ngoài đều lộ ra một luồng không khí yên tĩnh. Anh thật sự đang chìm đắm trong thế giới sách của mình.

“Hình như … anh rất thích đọc sách?”

Hứa Luật nhớ lại từ lúc ở cùng với anh chung một nhà, sinh hoạt hằng ngày của anh phần lớn đều tập trung vào việc đọc sách.

Đường Tố không trả lời, anh ngẩng đầu nhìn cô một chút: “Việc thường hay làm chưa chắc là công việc mình yêu thích. Tuy nhiên tôi cho rằng thay vì lãng phí thời gian vào mất kẻ ngu ngốc, chi bằng làm bạn với một quyển sách.”

“… Được rồi!”, Hứa Luật ngượng ngùng, sờ sờ mũi, tự giác kết thúc cuộc đối thoại này. Cô biết trong mắt của anh chính cô cũng không bằng một quyển sách. Nhưng cô không thể chấp nhận nhận mình là một người ngu ngốc.

“Yên tâm!”, Đường Tố quan sát động tác của cô, anh duỗi hai ngón tay, ra hiệu một khoảng cách: “Tuy rằng phản ứng thần kinh của cô chỉ có vậy nhưng chưa ngu ngốc đến mức đó.”

“Ha ha ha …”, Hứa Luật biết đây là lời khen tuy rằng cũng chẳng khiến đối phương cảm thấy vui vẻ gì, nhưng dù sao khoảng cách đã được thu ngắn.

“Hơn nữa, cô làm cá cũng rất ngon”, Đường Tố nở nụ cười, ra bộ rất hài lòng với tay nghề này của cô.

Đây mới chính là nguyên nhân then chốt để anh thêm ‘điểm’ cho cô. Hứa Luật thật muốn lấy quyển sách phang vào anh, nhưng thôi … cô vẫn nên nhịn một chút. Thân là một người chấp pháp, cô sẽ không biết pháp phạm pháp, gây thương tổn cho người khác.

“Vì vậy nên anh nói anh thông thạo Tâm lý học, Nghiên cứu hành vi, Toán học, Sinh vật học, Kỹ thuật học … tất cả đều là sự thật?!?”

“Tại sao tôi phải gạt cô.”

Cô vốn dĩ cho rằng anh bịa chuyện! Đường Tố cho rằng anh đã đánh giá quá cao sự thông minh của cô, anh nên cân nhắc lại một chút.

Ánh mắt Đường Tốc khiến Hứa Luật chột dạ: “… À … bởi vì … tôi thấy anh còn quá trẻ!”

“Bởi vì tuổi tác nên phủ nhận tất cả sự thật tôi nói ra? Trên thực tế năm tôi 14 tuổi đã hoàn thành Chương trình học đại học, cũng đạt được bằng cấp trong các chuyên ngành Tâm lý học, Phân tích logic hành vi, Số Học. Sau này tôi tự nghiên cứu thêm các chuyên ngành Sinh vật học và kỹ thuật học, cũng đạt được học vị tiến sĩ trong các chuyên ngành này.”

Đường Tố tóm tắt sơ lược cuộc đời học tập của mình, không phải anh muốn khoe khoang, anh chỉ muốn chứng minh cho cô thấy anh không khoác lác.

Người này đúng là bá chủ trong lĩnh vực học tập.

Cô bắt đầu tự so sánh mình với anh, mới thấy mình quả thực cô vẫn chỉ là một điều tra viên nhỏ nhoi!

“Anh từng đọc mấy quyển sách ngoài ngành bao giờ chưa?” Thật ra cô muốn hỏi thẳng anh đã từng đọc anime chưa? Nhưng từ đến cửa miệng vẫn không thể thốt ra, đành phải thay bằng từ ngữ nghe tương đối hoa mỹ hơn.

“Sách ngoài ngành?” Đường Tố chỉ vào quyển sách dày cộm trên tay Hứa Luật, “Sách đó không phải sao?”

“A … Ha ha ha … cũng được!” Bá chủ thế giới quả nhiên khác người phàm: “Tôi nghĩ nhất định anh chưa từng đọc truyện cổ tích.”

Khóe miệng Đường Tốc khẽ nhếch, tốc độ nhanh đến mức mắt thường không thể nào phát hiện được: “Loại sách vô căn cứ như vậy thì có giá trị gì cơ chứ?”

“Bậy bạ! Truyện cổ tích là người bạn rất quan trọng khi còn ấu thơ.” Không có truyện cổ tích, tuổi thơ sao được gọi là hoàn chỉnh cơ chứ?

“Hoang đường! Nghe truyện cổ tích quá nhiều sẽ khiến ngu đi!” Bên trong những câu chuyện ấy toàn là những đồ vật không mang tính khoa học.

“Ha a a!”, Hứa Luật cảm thấy đã có cơ hội thắng anh một ván, “Nói y như là anh đã từng xem qua rồi đó. Nếu anh chưa xem qua, anh làm sao có căn cứ để đánh giá chúng tốt hay xấu. Theo như vậy, những kết luận anh vừa đưa ra là vô căn cứ.”

Gương mặt anh tuấn của Đường Tố tối xầm lại, muốn nhẫn nhịn nhưng nhịn không được: “Ai nói là tôi chưa từng xem!”

“Ồ! …”, Hứa Luật, “Đã đọc rồi sao? Bạch Tuyết và Bảy Chú Lùn?”

“Ý cô nói truyện một cô công chúa ngu ngốc suýt bị siết chết, lược độc chết, quả táo làm nghẹn chết cùng với bảy tên lùn bệnh hoạn kia sao.”

Tốt! … Khá lắm … dám phỉ nhổ vào truyện công chúa Bạch Tuyết.

“… Vậy còn nàng tiên cá?”

Đường Tố nhíu mày: “Là truyện kể về cô công chúa ngu xuẩn đi yêu đương sớm, tự bán mất cái đuôi cá của mình à,” dừng một lát anh nói tiếp, “Quả thực là dạy hư lũ trẻ.”

Hứa Luật vẫn không tin.

“Bộ quần áo mới của Hoàng Đế.”

“Một người ngay cả mình có mặc quần áo hay không cũng không biết, thì xác định là thần kinh có vấn đề!”

“… Cô gái bán … à nhầm … cô bé bán diêm!” Pà nó! Anh khiến cô phát rồ lên rồi đây.

Đường Tố: “Có diêm trong tay, không lo đi kiếm củi đốt sưởi ấm, cuối cùng để chết cóng, quả thật sỉ nhục trí thông minh của nhân loại.”

Hứa Luật nhìn anh một lúc lâu không nói nên lời.

“Đường Tố, nếu ngày nào đó anh chết, xin hãy hiến tặng thi thể của anh cho tôi.”

Cô thật sự muốn giải phẫu não bộ của anh ra xem bên trong là gì.

Đường Tố xoa cằm: “Được cống hiến cho nghiên cứu khoa học tôi rất lấy làm vinh hạnh.”

Hứa Luật chịu thất bại hoàn toàn. Đường tráng sĩ xin hãy nhận một lạy!

Đã-quỳ!

Chapter
1 Chương 1: Hứa luật
2 Chương 2: Đi dạy
3 Chương 3: Đường tố
4 Chương 4: Chạm mặt
5 Chương 5: Su
6 Chương 6: Gặp mặt
7 Chương 7: Một người đàn ông và bốn con mèo
8 Chương 8: Người đàn ông thích ăn cá
9 Chương 9: Người đàn ông làm điểm tâm
10 Chương 10: Tiết học đầu tiên
11 Chương 11: Màn kịch chia tay
12 Chương 12: Dạy dỗ thẩm mộng
13 Chương 13: Chỉ là bạn tốt
14 Chương 14: Bữa tối của đường tố
15 Chương 15: Dương phỉ tử vong
16 Chương 16: Hợp tác nghiệm thi
17 Chương 17: Chú mạc thông
18 Chương 18: Chiếc váy đỏ
19 Chương 19: Phác họa nghi phạm
20 Chương 20: Nhất định cô độc cả đời
21 Chương 21: Chỉ là chuyện cười
22 Chương 22: Nghe đường tố bàn truyện cổ tích
23 Chương 23: Bộ đồ ngủ hình mèo
24 Chương 24: Phá án
25 Chương 25: Giáo sư tâm lý học - đường tố
26 Chương 26: Giáo sư đường cáu bẳn
27 Chương 27: Chúng ta vui vẻ làm bằng hữu nhé!
28 Chương 28: Một câu Hứa Luật, hai câu Hứa Luật
29 Chương 29: Đường đại miêu và hứa bạch thử
30 Chương 30: Khó có thể đối mặt với chiếc bánh ngọt
31 Chương 31: Hơn cả an ủi
32 Chương 32: Giáo sư đường luận chuyện quần áo
33 Chương 33: Tử thi ‘ướp mỡ’
34 Chương 34: Tôi không phải là đám đàn ông kia
35 Chương 35: Hormone nữ chết tiệt
36 Chương 36: Cô sờ soạng tôi?!?
37 Chương 37: Chạm và sờ
38 Chương 38: Chứng kiến đường tố giở trò
39 Chương 39: Tiểu quái vật nguy hiểm mê người
40 Chương 40: Người anh cả nguy hiểm nhà họ đường
41 Chương 41: Lễ ra mắt của đường tu
42 Chương 42: Bây giờ cô đồng ý nói chuyện với tôi chưa?
43 Chương 43: Đường tố! anh chính là thiên tài eq
44 Chương 44: Người đàn ông liên quan đến su. t
45 Chương 45: Nghiên cứu hiện tượng phóng hormone
46 Chương 46: Hứa luật! phụ nữ???
47 Chương 47: Mắc bệnh sạch sẽ mà còn thêm soi mói
48 Chương 48: Manh mối trong hình
49 Chương 49
50 Chương 50: Chơi game
51 Chương 51: Kết thúc và bắt đầu
52 Chương 52: Lúc này mới chính thức bắt đầu
53 Chương 53: Quay về hiện trường
54 Chương 54: Giáng sinh sắp đến rồi
55 Chương 55: Nha đầu lừa đảo
56 Chương 56: Đêm giáng sinh!
57 Chương 57: À! đây là quà của tôi
58 Chương 58: Đường tố chạm mặt
59 Chương 59: Không cách nào đối diện với trái chuối
60 Chương 60: Chu tây, chu triết
61 Chương 61: Bốn người ăn chung
62 Chương 62
63 Chương 63: Hạnh phúc ngu ngốc
64 Chương 64: Thất tình và mất mặt
65 Chương 65: Mùi hương nồng nàn ấm áp
66 Chương 66: Nửa biến thái hay hoàn toàn biến thái
67 Chương 67: Phác họa chân dung và các chi tiết nhỏ
68 Chương 68: Đường tố, một nụ cười sinh muôn vẻ đẹp*
69 Chương 69: Giáo sư
70 Chương 70: Kết án
71 Chương 71: Liên quan đến vấn đề năng lực của giáo sư Đường
72 Chương 72: Kỹ thuật của đường tố
73 Chương 73: Cây vạn tuế trổ bông
74 Chương 74: Phân thây lại còn ăn thịt
75 Chương 75: Tài hoa của đường nhị thiếu
76 Chương 76: Đóng vai bạn gái tôi
77 Chương 77: Đường tố phân tích
78 Chương 78: Được cứu thoát
79 Chương 79: Dù sao tối qua cô ấy cũng là bạn gái của tôi
80 Chương 80: Núi không đến tìm ta, ta liền đến tìm núi
81 Chương 81: Đường tố - su t
82 Chương 82: Bữa tối dưới nến
83 Chương 83: Đường tố tỏ tình
84 Chương 84: Hứa luật! chúng ta hôn nhau đi!
85 Chương 85: Nụ hôn xác định quan hệ
86 Chương 86: Cô ấy là bạn gái của tôi
87 Chương 87: Tô Đường giao chiến
88 Chương 88: Thi thể Lâm Bình
89 Chương 89: Anh muốn trở thành anh hùng của em
90 Chương 90: Ác ma trở về
91 Chương 91: Đường Tố và Benedict Cumberbatch*
92 Chương 92: Tác chiến
93 Chương 93: Thật sự là một người???
94 Chương 94: Vượt qua
95 Chương 95: Hai kẻ gây án
96 Chương 96: Sự cao ngạo của kẻ biến thái
97 Chương 97: Mỗi câu hỏi một nụ hôn
98 Chương 98: Sau khi kết án đi gặp phụ huynh
99 Chương 99: Phá án
100 Chương 100: Trọng điểm là vụ án đã kết thúc
101 Chương 101: Your man
102 Chương 102: Đường Tố say rượu đáng yêu
103 Chương 103: Khả năng tương thích của Win 95 và Win 8
104 Chương 104: Ba người tiến đến
105 Chương 105: Án mất tích liên hoàn
106 Chương 106: Phác họa chân dung
107 Chương 107: Giả án tự sát
108 Chương 108: Sau khi trở về, ‘ăn’ ngay lập tức
109 Chương 109: Kết án – về nhà
110 Chương 110: Thời gian thuộc về anh
111 Chương 111: Cô Hứa! Thỏa mãn, xin mời ký nhận!
112 Chương 112: Án mạng thứ hai
113 Chương 113-1: Án mạng liên hoàn (1)
114 Chương 113-2: Án mạng liên hoàn (2)
115 Chương 113-3: Án mạng liên hoàn (3)
116 Chương 114: Báo trước – Hứa Luật
117 Chương 115-1: Nhược điểm (1)
118 Chương 115-2: Nhược điểm (2)
119 Chương 116-1: Gợi ý - vô thức giết người (1)
120 Chương 116-2: Gợi ý - vô thức giết người (2)
121 Chương 117-1: V53
122 Chương 117-2
123 Chương 118-1: Được cứu thoát (1)
124 Chương 118-2: Được cứu thoát (2)
125 Chương 118-3: Được cứu thoát (3)
126 Chương 118-4: Được cứu thoát (4)
127 Chương 119: Chào mừng quay về
128 Chương 120: Đại kết cục
Chapter

Updated 128 Episodes

1
Chương 1: Hứa luật
2
Chương 2: Đi dạy
3
Chương 3: Đường tố
4
Chương 4: Chạm mặt
5
Chương 5: Su
6
Chương 6: Gặp mặt
7
Chương 7: Một người đàn ông và bốn con mèo
8
Chương 8: Người đàn ông thích ăn cá
9
Chương 9: Người đàn ông làm điểm tâm
10
Chương 10: Tiết học đầu tiên
11
Chương 11: Màn kịch chia tay
12
Chương 12: Dạy dỗ thẩm mộng
13
Chương 13: Chỉ là bạn tốt
14
Chương 14: Bữa tối của đường tố
15
Chương 15: Dương phỉ tử vong
16
Chương 16: Hợp tác nghiệm thi
17
Chương 17: Chú mạc thông
18
Chương 18: Chiếc váy đỏ
19
Chương 19: Phác họa nghi phạm
20
Chương 20: Nhất định cô độc cả đời
21
Chương 21: Chỉ là chuyện cười
22
Chương 22: Nghe đường tố bàn truyện cổ tích
23
Chương 23: Bộ đồ ngủ hình mèo
24
Chương 24: Phá án
25
Chương 25: Giáo sư tâm lý học - đường tố
26
Chương 26: Giáo sư đường cáu bẳn
27
Chương 27: Chúng ta vui vẻ làm bằng hữu nhé!
28
Chương 28: Một câu Hứa Luật, hai câu Hứa Luật
29
Chương 29: Đường đại miêu và hứa bạch thử
30
Chương 30: Khó có thể đối mặt với chiếc bánh ngọt
31
Chương 31: Hơn cả an ủi
32
Chương 32: Giáo sư đường luận chuyện quần áo
33
Chương 33: Tử thi ‘ướp mỡ’
34
Chương 34: Tôi không phải là đám đàn ông kia
35
Chương 35: Hormone nữ chết tiệt
36
Chương 36: Cô sờ soạng tôi?!?
37
Chương 37: Chạm và sờ
38
Chương 38: Chứng kiến đường tố giở trò
39
Chương 39: Tiểu quái vật nguy hiểm mê người
40
Chương 40: Người anh cả nguy hiểm nhà họ đường
41
Chương 41: Lễ ra mắt của đường tu
42
Chương 42: Bây giờ cô đồng ý nói chuyện với tôi chưa?
43
Chương 43: Đường tố! anh chính là thiên tài eq
44
Chương 44: Người đàn ông liên quan đến su. t
45
Chương 45: Nghiên cứu hiện tượng phóng hormone
46
Chương 46: Hứa luật! phụ nữ???
47
Chương 47: Mắc bệnh sạch sẽ mà còn thêm soi mói
48
Chương 48: Manh mối trong hình
49
Chương 49
50
Chương 50: Chơi game
51
Chương 51: Kết thúc và bắt đầu
52
Chương 52: Lúc này mới chính thức bắt đầu
53
Chương 53: Quay về hiện trường
54
Chương 54: Giáng sinh sắp đến rồi
55
Chương 55: Nha đầu lừa đảo
56
Chương 56: Đêm giáng sinh!
57
Chương 57: À! đây là quà của tôi
58
Chương 58: Đường tố chạm mặt
59
Chương 59: Không cách nào đối diện với trái chuối
60
Chương 60: Chu tây, chu triết
61
Chương 61: Bốn người ăn chung
62
Chương 62
63
Chương 63: Hạnh phúc ngu ngốc
64
Chương 64: Thất tình và mất mặt
65
Chương 65: Mùi hương nồng nàn ấm áp
66
Chương 66: Nửa biến thái hay hoàn toàn biến thái
67
Chương 67: Phác họa chân dung và các chi tiết nhỏ
68
Chương 68: Đường tố, một nụ cười sinh muôn vẻ đẹp*
69
Chương 69: Giáo sư
70
Chương 70: Kết án
71
Chương 71: Liên quan đến vấn đề năng lực của giáo sư Đường
72
Chương 72: Kỹ thuật của đường tố
73
Chương 73: Cây vạn tuế trổ bông
74
Chương 74: Phân thây lại còn ăn thịt
75
Chương 75: Tài hoa của đường nhị thiếu
76
Chương 76: Đóng vai bạn gái tôi
77
Chương 77: Đường tố phân tích
78
Chương 78: Được cứu thoát
79
Chương 79: Dù sao tối qua cô ấy cũng là bạn gái của tôi
80
Chương 80: Núi không đến tìm ta, ta liền đến tìm núi
81
Chương 81: Đường tố - su t
82
Chương 82: Bữa tối dưới nến
83
Chương 83: Đường tố tỏ tình
84
Chương 84: Hứa luật! chúng ta hôn nhau đi!
85
Chương 85: Nụ hôn xác định quan hệ
86
Chương 86: Cô ấy là bạn gái của tôi
87
Chương 87: Tô Đường giao chiến
88
Chương 88: Thi thể Lâm Bình
89
Chương 89: Anh muốn trở thành anh hùng của em
90
Chương 90: Ác ma trở về
91
Chương 91: Đường Tố và Benedict Cumberbatch*
92
Chương 92: Tác chiến
93
Chương 93: Thật sự là một người???
94
Chương 94: Vượt qua
95
Chương 95: Hai kẻ gây án
96
Chương 96: Sự cao ngạo của kẻ biến thái
97
Chương 97: Mỗi câu hỏi một nụ hôn
98
Chương 98: Sau khi kết án đi gặp phụ huynh
99
Chương 99: Phá án
100
Chương 100: Trọng điểm là vụ án đã kết thúc
101
Chương 101: Your man
102
Chương 102: Đường Tố say rượu đáng yêu
103
Chương 103: Khả năng tương thích của Win 95 và Win 8
104
Chương 104: Ba người tiến đến
105
Chương 105: Án mất tích liên hoàn
106
Chương 106: Phác họa chân dung
107
Chương 107: Giả án tự sát
108
Chương 108: Sau khi trở về, ‘ăn’ ngay lập tức
109
Chương 109: Kết án – về nhà
110
Chương 110: Thời gian thuộc về anh
111
Chương 111: Cô Hứa! Thỏa mãn, xin mời ký nhận!
112
Chương 112: Án mạng thứ hai
113
Chương 113-1: Án mạng liên hoàn (1)
114
Chương 113-2: Án mạng liên hoàn (2)
115
Chương 113-3: Án mạng liên hoàn (3)
116
Chương 114: Báo trước – Hứa Luật
117
Chương 115-1: Nhược điểm (1)
118
Chương 115-2: Nhược điểm (2)
119
Chương 116-1: Gợi ý - vô thức giết người (1)
120
Chương 116-2: Gợi ý - vô thức giết người (2)
121
Chương 117-1: V53
122
Chương 117-2
123
Chương 118-1: Được cứu thoát (1)
124
Chương 118-2: Được cứu thoát (2)
125
Chương 118-3: Được cứu thoát (3)
126
Chương 118-4: Được cứu thoát (4)
127
Chương 119: Chào mừng quay về
128
Chương 120: Đại kết cục