Chương 22: 22: Lần Cuối Cùng

Ly Tâm không nhớ rõ mình đã ở trong thư phòng đó bao lâu, cho đến khi trời gần sáng, cô mới ngẩn ngơ mơ hồ bước ra khỏi thư phòng.

Đôi mắt hơi sưng lên, Ly Tâm đi rửa mặt bằng nước lạnh, vừa nhìn lên gương đã thấy mình trong gương thập phần chật vật, đôi mắt sưng đến mức có thể nhìn thấy dấu vết vừa khóc.

Cơ thể quá mệt mỏi, Ly Tâm trở về phòng ngủ nằm trên giường nhắm mắt dưỡng thần, nhưng như thế nào cũng không ngủ được.

Chỉ cần nhắm mắt lại, trong đầu liền sẽ tự động hiện ra những tấm ảnh chụp chung của Hạ Dương và Vân Thy.

Chờ đến khi Ly Tâm không gượng nổi nữa liền ngủ một giấc, nhưng lại luôn đứt quãng bừng tỉnh lại, như thế nào cũng đều cảm thấy bất an.

Mà Hạ Dương vẫn chưa trở về, hẳn là còn ở bệnh viện chăm sóc Vân Thy.

Ly Tâm ở trên giường, một mình suy nghĩ hồi lâu.

Sau đó cầm điện thoại gọi cho Hạ Dương một cuộc.

Điện thoại được kết nối, Ly Tâm gọi: "Dương!"
"Ừm." Giọng điệu đầu dây bên kia vẫn có chút lạnh lùng.

Ly Tâm kiềm chế cảm xúc của mình, chậm rãi nói: "Dương, em đã nghĩ rồi, chúng ta...!"
Ly Tâm còn chưa nói xong, liền nghe thấy một giọng nói rất nhỏ vang lên từ đầu bên kia của điện thoại.

"Hạ Dương, có chút nóng...!"
"Vậy để lên bàn trước, chờ nguội lại uống."
Thanh âm Hạ Dương rất nhẹ, ngữ khí ôn nhu cùng một người khác nói chuyện.

Ly Tâm nghe trong điện thoại truyền đến động tĩnh liền trầm mặc không nói.
Một lát sau, Hạ Dương mới để tâm đến cuộc gọi còn đang kết nối: "Còn có việc gì sao?"
Ly Tâm cúi đầu, khó khăn phát ra mấy từ: "Không có."
Hạ Dương lại nói thêm: "Chờ tuần sau chú Trần sẽ trở về giúp anh lấy một số đồ vật."
"Được." Ly Tâm đáp lại.

Ngay trước khi cúp máy, Ly Tâm chợt nghĩ ra điều gì đó, vội nói: "A Dương, em lại làm một hộp cơm cuộn cuối cùng để bác Trần đem qua cho anh."
Bên kia điện thoại, Hạ Dương cũng không để ý lắm đến ý tứ sâu xa trong câu nói của Ly Tâm, chỉ tùy tiện đáp: "Ừm."
Sau khi gọi xong, Ly Tâm chậm rãi đứng dậy đi tới phòng bếp mở tủ lạnh ra.

Trong tủ vẫn còn phần nguyên liệu cuối cùng để làm cơm cuộn, Ly Tâm bắt tay vào làm cẩn thận từng cái một để trong hộp.

Không bao lâu, chú Trần đã tới.
Chú Trần nói: "Hạ thiếu bảo tôi đem tài liệu qua cho ngài ấy."
Ly Tâm đi tới phòng ngủ, đem tài liệu cất vào trong cặp máy tính rồi thu dọn một chút cho tốt, khi đưa túi máy tính cho chú Trần, cô thuận miệng hỏi: "Chú Trần đến bệnh viện sao?"
"Đúng vậy." Chú Chu nói tiếp: "Hạ thiếu hình như là đang đi thăm bạn bè ở trong bệnh viện...!không thể rời đi được, nên nói muốn xử lý công việc trong bệnh viện luôn."
Ly Tâm cụp mắt xuống không nói gì nữa, chỉ là đem hộp cơm cẩn thận gửi cho chú Trần đem đến cho Hạ Dương.

Đây có thể là phần cơm cuộn cuối cùng cô làm cho hắn.

Khi chú Trần đến bệnh viện, Hạ Dương đang ở bên giường bệnh bồi Vân Thy ăn cơm.

Bên cạnh giường có một cái bàn ăn nhỏ với mấy món ăn nhẹ thanh đạm, nhưng Vân Thy chỉ ăn một chút, sau đó bỏ đũa xuống không ăn thêm nữa.
Hạ Dương nhìn lướt qua bàn ăn, phát hiện hầu hết các món ăn đều chưa đụng đũa nên hỏi: "Không thích sao?"
"Không phải." Vân Thy lắc đầu, có chút ngượng ngùng nhỏ giọng nói: "Có thể là bởi vì bị cảm nên không có cảm giác thèm ăn...!"
"Mặc thêm nhiều quần áo vào, lần sau đừng để bị cảm."

"Tôi sẽ chú ý." Vân Thy nở nụ cười, trên mặt lộ ra lúm đồng tiền nhỏ.
Hạ Dương hỏi: "Vậy cô ngủ một lát đi."
"Ừm." Vân Thy thuận theo, nằm ở trên giường đắp chăn đàng hoàng.
Điều dưỡng vào phòng thu dọn đ ĩa đồ ăn trên bàn rồi đem đi, chú Trần cũng đem cặp máy tính vào.

"Hạ thiếu." Chú Chu lại đem hộp cơm để lên trên bàn, mở nắp ra nói: "Là cô Ly Tâm bảo tôi mang đến."
Hạ Dương nhìn thoáng qua, mới vừa định lấy cái muỗng để ăn thì đột nhiên nghe được trên giường bệnh truyền đến một trận ho khan kịch liệt.

Vân Thy cuộn tròn ở trên giường vẻ mặt đau khổ, bởi vì ho khan mà khóe mắt đỏ lên.
Hạ Dương vội vàng cúi người, nhẹ nhàng vỗ lưng cho Vân Thy hỏi: "Làm sao vậy?"
Đôi mắt Vân Thy đỏ hoe, qua một hồi lâu mới dịu lại rồi thoáng ngồi dậy nhìn bát hoành thánh nóng hổi trên bàn suy yếu nói: "Có thể là do mùi của cơm cuộn không quen, mùi không dễ chịu cho lắm...!"
Hạ Dương liếc mắt nhìn qua hộp cơm trên bàn một cái, suy nghĩ nói: "Chú Trần, đem cái này đi đi."
"Hả?" Chú Trần sửng sốt, bất quá vẫn đồng ý: "Được."
Chú cầm hộp cơm chuẩn bị mang về.
Vân Thy giữ chặt cánh tay Hạ Dương nói: "Thật ra mùi cũng không tệ, chỉ cần có thể chịu đựng một chút thôi, không cần mang đi."
Hạ Dương nhìn sang, giúp Vân Thy đắp chăn đàng hoàng rồi nhẹ giọng nói: "Nếu cảm thấy khó chịu thì không cần chịu đựng."
Dù sao cũng chỉ là một phần cơm cuộn thôi mà, lúc nào ăn không được.
Hạ Dương ở lại bệnh viện cho đến tối, cho đến khi xác nhận được rằng tình trạng của Vân Thy đã tốt hơn, hắn mới rời đi.
Sau khi về đến căn hộ, xung quanh tối đen như mực.

Bật đèn lên, Hạ Dương đang định quay lại phòng ngủ thì chợt nhận ra một bóng người đang ngủ trên ghế sô pha.
Cô nàng tóc đen dựa vào trên sô pha nhắm mắt ngủ say, trên người chỉ có một chiếc áo ngủ rộng rãi, cổ áo vẫn còn để hở.

Mà trên bàn bên cạnh còn để một hộp cách nhiệt đựng hoành thánh.

Hạ Dương đi tới đứng trước ghế sô pha nhẹ giọng gọi: "Tâm."
Ly Tâm mơ mơ màng màng mà tỉnh lại, ý thức còn chưa tỉnh lắm: "Dương?"
Hạ Dương hỏi: "Sao lại ngủ trên sô pha?"
"Chờ anh trở về." Ly Tâm vừa nói vừa nâng người dậy, nhìn thoáng qua hộp giữ ấm trên bàn hỏi: "Buổi tối anh có muốn ăn gì không?"
Hạ Dương: "Đã ăn rồi."
Ngữ khí nói chuyện giữa hai người vẫn như bình thường, tựa như không có chuyện gì xảy ra.

Hạ Dương duỗi tay xoa đầu Ly Tâm, vô tình chú ý tới đôi mắt đối phương tựa hồ có chút sưng đỏ, liền hỏi: "Đôi mắt làm sao vậy?"
Ly Tâm đưa tay ôm mặt, thấp giọng nói: "Ban ngày ngủ quá lâu nên hơi sưng lên."
Chìm đắm trong d*c vọng
"Dương." Ly Tâm lấy tay móc cà vạt ra, ngẩng đầu nhìn thẳng mắt hắn chủ động hỏi: "Phải dùng cà vạt che mắt em sao?"
"Ừm." Hạ Dương cởi cà vạt xuống, che khuất đôi mắt.

Thân nhiệt càng ngày càng cao, Ly Tâm ôm vai nam nhân dị thường phối hợp.
Đắm mình trong niềm vui đau đớn ấy..

Chapter
1 Chương 1: 1: Ly Tâm Và Hạ Dương
2 Chương 2: 2: Về Nhà Cũ
3 Chương 3: 3: Tình Đầu
4 Chương 4: 4: Lời Nói Ẩn Ý
5 Chương 5: 5: Che Mắt
6 Chương 6: 6: Bảo Ngọc
7 Chương 7: 7: Chọn Đồ Cho Ly Tâm
8 Chương 8: 8: Món Quà Bất Ngờ
9 Chương 9: 9: Hàng Giả
10 Chương 10: 10: Đưa Cô Ta Về
11 Chương 11: 11: Tuổi Trẻ Thật Tốt
12 Chương 12: 12: Ở Cạnh Cô Ta
13 Chương 13: 13: Về Muộn
14 Chương 14: 14: Cảm Thấy Như Thế Nào
15 Chương 15: 15: Ân Tình Cứu Mạng Năm Xưa
16 Chương 16: 16: Đụng Hàng
17 Chương 17: 17: Đối Xử Khác Với Em
18 Chương 18: 18: Vân Thy Bị Dị Ứng
19 Chương 19: 19: Tránh Ra
20 Chương 20: 20: Chưa Từng Xác Định Quan Hệ
21 Chương 21: 21: Đừng Loạn
22 Chương 22: 22: Lần Cuối Cùng
23 Chương 23: 23: Chuẩn Bị Rời Đi
24 Chương 24: 24: Đừng Bao Giờ Trở Lại
25 Chương 25: 25: Cá Cược
26 Chương 26: 26: Bói Toán
27 Chương 27: 27: Cầu May Mắn Cho Hạ Dương
28 Chương 28: 28: Cầu Cứu
29 Chương 29: 29: Phát Nổ
30 Chương 30: 30: Ngày Cá Tháng Tư Mất Mát
31 Chương 31: 31: Không Nhận
32 Chương 32: 32: Vô Cảm
33 Chương 33: 33: Tình Nhân Thế Thân
34 Chương 34: 34: Cái Chết Đến Quá Đột Ngột
35 Chương 35: 35: Đừng Nhắc Đến Nữa
36 Chương 36: 36: Vứt Hết Đi
37 Chương 37: 37: Ảo Giác
38 Chương 38: 38: Mày Định Làm Gì Em Ấy
39 Chương 39: 39: Hồi Tưởng
40 Chương 40: 40: Hối Hận
41 Chương 41: 41: Bỏ Thuốc
42 Chương 42: 42: Nhẫn Cầu Hôn Muộn Màng
43 Chương 43: 43: Nữ Thần Tượng Xinh Đẹp
44 Chương 44: 44: Thay Đổi Diện Mạo
45 Chương 45: 45: Kiếm Một Kim Chủ
46 Chương 46: 46: Thư Mời Dạ Tiệc
47 Chương 47: 47: Bức Ảnh
48 Chương 48: 48: Gặp Nhau
49 Chương 49: 49: Trở Về Với Anh
50 Chương 50: 50: Không Phải Nhận Nhầm
51 Chương 51: 51: Muốn Bao Nuôi
52 Chương 52: 52: Cô Ta Không Đáp Ứng Được Anh
53 Chương 54: 54: Cảm Thấy Hợp Nhau
54 Chương 56: 56: Người Thích Ly Tâm Từ Lâu
55 Chương 58: 58: Bao Nuôi Đến 50 Năm
56 Chương 60: 60: Rốt Cuộc Là Sai Ở Đâu
57 Chương 62: 62: Dù Cho Có Lời Dụng Thì Vẫn Chấp Nhận
58 Chương 63: 63: Vẫn Đáng Yêu Như Vậy
59 Chương 64: 64: Phải Biết Quý Trọng Bản Thân
60 Chương 65: 65: Tìm Hiểu Sở Thích Của Em
61 Chương 66: 66: Giọng Nói Đầy Ái Muội Của Nam Nhân Và Lưu Ly
62 Chương 67: 67: Anh Có Tư Cách Gì Chất Vấn Tôi
63 Chương 68: 68: Xin Em Đừng Ở Bên Người Khác
64 Chương 69: 69: Được Đón Nhận
65 Chương 70: 70: Vân Thy Sẽ Ra Nước Ngoài
66 Chương 71: 71: Tại Sao Lúc Đó Cô Ta Không Chết Đi
67 Chương 72: 72: Bỏ Lại Quá Khứ
68 Chương 73: 73: Gặp Lại
69 Chương 74: 74: Anh Có Thể Thử Với Em
Chapter

Updated 69 Episodes

1
Chương 1: 1: Ly Tâm Và Hạ Dương
2
Chương 2: 2: Về Nhà Cũ
3
Chương 3: 3: Tình Đầu
4
Chương 4: 4: Lời Nói Ẩn Ý
5
Chương 5: 5: Che Mắt
6
Chương 6: 6: Bảo Ngọc
7
Chương 7: 7: Chọn Đồ Cho Ly Tâm
8
Chương 8: 8: Món Quà Bất Ngờ
9
Chương 9: 9: Hàng Giả
10
Chương 10: 10: Đưa Cô Ta Về
11
Chương 11: 11: Tuổi Trẻ Thật Tốt
12
Chương 12: 12: Ở Cạnh Cô Ta
13
Chương 13: 13: Về Muộn
14
Chương 14: 14: Cảm Thấy Như Thế Nào
15
Chương 15: 15: Ân Tình Cứu Mạng Năm Xưa
16
Chương 16: 16: Đụng Hàng
17
Chương 17: 17: Đối Xử Khác Với Em
18
Chương 18: 18: Vân Thy Bị Dị Ứng
19
Chương 19: 19: Tránh Ra
20
Chương 20: 20: Chưa Từng Xác Định Quan Hệ
21
Chương 21: 21: Đừng Loạn
22
Chương 22: 22: Lần Cuối Cùng
23
Chương 23: 23: Chuẩn Bị Rời Đi
24
Chương 24: 24: Đừng Bao Giờ Trở Lại
25
Chương 25: 25: Cá Cược
26
Chương 26: 26: Bói Toán
27
Chương 27: 27: Cầu May Mắn Cho Hạ Dương
28
Chương 28: 28: Cầu Cứu
29
Chương 29: 29: Phát Nổ
30
Chương 30: 30: Ngày Cá Tháng Tư Mất Mát
31
Chương 31: 31: Không Nhận
32
Chương 32: 32: Vô Cảm
33
Chương 33: 33: Tình Nhân Thế Thân
34
Chương 34: 34: Cái Chết Đến Quá Đột Ngột
35
Chương 35: 35: Đừng Nhắc Đến Nữa
36
Chương 36: 36: Vứt Hết Đi
37
Chương 37: 37: Ảo Giác
38
Chương 38: 38: Mày Định Làm Gì Em Ấy
39
Chương 39: 39: Hồi Tưởng
40
Chương 40: 40: Hối Hận
41
Chương 41: 41: Bỏ Thuốc
42
Chương 42: 42: Nhẫn Cầu Hôn Muộn Màng
43
Chương 43: 43: Nữ Thần Tượng Xinh Đẹp
44
Chương 44: 44: Thay Đổi Diện Mạo
45
Chương 45: 45: Kiếm Một Kim Chủ
46
Chương 46: 46: Thư Mời Dạ Tiệc
47
Chương 47: 47: Bức Ảnh
48
Chương 48: 48: Gặp Nhau
49
Chương 49: 49: Trở Về Với Anh
50
Chương 50: 50: Không Phải Nhận Nhầm
51
Chương 51: 51: Muốn Bao Nuôi
52
Chương 52: 52: Cô Ta Không Đáp Ứng Được Anh
53
Chương 54: 54: Cảm Thấy Hợp Nhau
54
Chương 56: 56: Người Thích Ly Tâm Từ Lâu
55
Chương 58: 58: Bao Nuôi Đến 50 Năm
56
Chương 60: 60: Rốt Cuộc Là Sai Ở Đâu
57
Chương 62: 62: Dù Cho Có Lời Dụng Thì Vẫn Chấp Nhận
58
Chương 63: 63: Vẫn Đáng Yêu Như Vậy
59
Chương 64: 64: Phải Biết Quý Trọng Bản Thân
60
Chương 65: 65: Tìm Hiểu Sở Thích Của Em
61
Chương 66: 66: Giọng Nói Đầy Ái Muội Của Nam Nhân Và Lưu Ly
62
Chương 67: 67: Anh Có Tư Cách Gì Chất Vấn Tôi
63
Chương 68: 68: Xin Em Đừng Ở Bên Người Khác
64
Chương 69: 69: Được Đón Nhận
65
Chương 70: 70: Vân Thy Sẽ Ra Nước Ngoài
66
Chương 71: 71: Tại Sao Lúc Đó Cô Ta Không Chết Đi
67
Chương 72: 72: Bỏ Lại Quá Khứ
68
Chương 73: 73: Gặp Lại
69
Chương 74: 74: Anh Có Thể Thử Với Em