Chương 21: Tìm việc.

Lần đầu tiên gương mặt hoàn mỹ của Bùi Thi Thi lộ vẻ dữ tợn, tiếng thét chói tai đâm vào lòng Lạc Lãnh Thần, giống như đứng trước mặt cô không phải là An Nhiên mà là đầu của một con dã thú: “Thần, cô ta, sao cô ta lại ở đây?”

Trong mắt Lạc Lãnh Thần hiện lên một chút xấu hổ, khuôn mặt trầm lặng nhìn cô gái vẫn sững sờ đứng tại chỗ: “Cô tới làm gì?”

Đầu óc An Nhiên vẫn còn dừng lại trong tích tắc Lạc Lãnh Thần dán sát vào Bùi Thi Thi, khẽ hôn lên hai má, cô nghĩ cô đã có thể hoàn toàn quên Lạc Lãnh Thần, nhưng nhìn thấy cảnh tượng như vậy cô chỉ cảm thấy tay mình trở nên lạnh lẽo.

Bùi Thi Thi có chút xấu hổ tức giận kéo kéo bộ quần áo bó sát cùng đồ lót cực ngắn lại, ngày hôm nay cô cố ý xin công ty cho nghỉ một ngày, còn mặc như thế này chính là vì có thể giữ được Lạc Lãnh Thần ở lại đêm nay.

Trước khi khi Lạc Lãnh Thần còn chưa ly hôn đối với cô rất tốt, không chỉ dùng tiền bạc nâng đỡ cô, còn thường tới chỗ cô qua đêm, rốt cuộc sau này Lạc Lãnh Thần cũng ly hôn, cô tưởng rằng thời kỳ cực khổ của mình đã qua, nhưng mà chuyển đến đây lâu như vậy, Lạc Lãnh Thần lại rất ít khi chạm đến cô, nhất là gần đây, bao giờ anh cũng ngồi một mình trong phòng đọc sách hút thuốc, hút hết cả một buổi tối.

Trực giác của phụ nữ nói cho cô biết chuyện này nhất định có liên quan đến An Nhiên, nên cô lén lút chạy lên phòng đọc sách của anh, cuối cùng, khi cô tìm được một bức thư đã mở xóa trong thùng rác, bức thư chỉ viết vài chữ, còn kèm theo mấy tấm ảnh chụp.

Anh đã ly hôn nhưng vẫn tìm người đi điều tra người đàn bà kia!

Bùi Thi Thi rất vất vả mới giữ mặt mình không vì tức giận mà nhăn nhó, trước khi cô và Lạc Lãnh Thần kết hôn anh từng có bao nhiêu người phụ nữ, cô có thể rộng lượng không tính toán, nhưng nếu Lạc Lãnh Thần đã kết hôn với cô, người thứ ba như vậy, tuyệt đối không cho phép xuất hiện trong cuộc hôn nhân của cô!

Bất kể là bề ngoài hay gia thế của Lạc Lãnh Thần đều là đối tượng lý tưởng mà cô chờ đợi đã lâu, người đàn ông tốt như vậy cô tuyệt đối không cho phép tuột khỏi tay mình.

Nhưng từ bấy đến giờ anh vẫn không có chút khởi sắc gì, vẫn bị người đàn bà này đến quấy rầy!

Thân hình của Bùi Thi Thi dồn vào trong lòng Lạc Lãnh Thần, trợn mắt nhìn về phía An Nhiên: “Cô An, cô tới làm gì?”

Cô hoàn toàn lấy tư thế của một nữ chủ nhân để nhìn cô ấy, hất cằm về phía An Nhiên, tuyên bố ai mới là nữ chủ nhân nơi này.

An Nhiên không muốn so đo với Bùi Thi Thi, cô tới đây chẳng qua là muốn biết rõ một việc mà thôi.

Nhìn về phía Lạc Lãnh Thần, cô chất vấn: “Vậy là sao?”

Lạc Lãnh Thần nghi hoặc: “Tôi làm cái gì? Cô An, phiền cô nói rõ hơn một chút.”

An Nhiên cắn môi, sắc mặt trắng bệch: “Lạc Lãnh Thần, thông báo chuyện ly hôn của chúng ta qua thư điện tử là do anh làm sao?”

Lạc Lãnh Thần cười, trong mắt có chút mỉa mai, anh cố ý ôm Bùi Thi Thi vào trong lòng mình: “Cô An, cô cho rằng tôi có lý do gì để làm như vậy? Tôi chỉ mong sao mình được ly hôn với cô, nếu bố của tôi biết tôi ly hôn cũng không tiện, cô nghĩ rằng tôi ôm mỹ nhân khiến đầu mình phát sốt rồi nên bất chấp tất cả chạy đi hại cô đồng thời cũng khiến tôi bực mình sao?”

Ba của Lạc Lãnh Thần là quân nhân đã xuất ngũ, sau đó đi biển buôn bán làm giàu, tính tình nóng nảy hơn tất cả, nếu biết con trai mình ly hôn, không chừng đã tới cho anh mấy cái gậy.

Anh nói như vậy hình như cũng không phải không đúng, An Nhiên cắn môi, vẫn không yên lòng: “Anh không làm thật chứ?”

Bùi Thi Thi cười lạnh một tiếng: “Cô An, tôi chưa từng gặp người nào lại tự dát vàng lên mặt mình giống như vậy, chẳng lẽ cô tưởng rằng Thần đột nhiên phát hiện người mình thích là cô nên mới có ý nghĩ muốn cứu vãn tất cả mọi chuyện?” Bùi Thi Thi yên lặng quan sát vẻ mặt Lạc Lãnh Thần, nói tiếp, “Tâm tư của Thần chắc cô hiểu, cần gì phải tiếp tục nằm mơ giấc mơ hão huyền này?”

An Nhiên bị cô ta chặn lời, rõ ràng ý cô muốn nói không phải thế này, nhưng cuối cùng lại bị một lời khoa môi múa mép Bùi Thi Thi ép tới mức nói thành như vậy, giống như cô cố tình tìm tới cửa để gây sự.

An Nhiên cũng chỉ phỏng đoán người gửi thư cho ba mình, có lẽ thật sự không phải là Lạc Lãnh Thần, giống như lời Bùi Thi Thi nói, anh ta có lý do gì để làm như vậy cơ chứ?

“Rất xin lỗi.” Khuôn mặt trắng bệch của An Nhiên hướng về phía Lạc Lãnh Thần, cúi người chào, “Là tôi do tôi đã đường đột đã quấy rầy hai người, tôi đi đây.”

An Nhiên gần như là chạy ra khỏi cửa, trong lòng rối loạn, suy đoán người kia rốt cuộc là ai, còn cả cảnh tượng vừa chứng kiến nữa, cô rời đi, kế tiếp họ sẽ làm chuyện gì?

An Nhiên ôm đầu chạy thẳng ra khỏi biệt thự, không phát hiện ra trên tầng lầu phía sau có một ánh mắt thâm trầm đang chăm chú nhìn vào bóng lưng mình.

Mãi cho đến khi cô rời khỏi, tầm mắt kia mới biến mất.

Bùi Thi Thi rúc vào bên người Lạc Lãnh Thần, bàn tay nhỏ bé chạy trên lồng ngực cường tráng của anh, đúng lúc lượn vòng đến đúng chỗ khiến người ta đỏ mặt thì bị bàn tay to của người đàn ông vẫn luôn trầm mặc túm lại.

Lạc Lãnh Thần đẩy cô lên ghế sô pha: “Anh tới công ty.”

Bùi Thi Thi không cam lòng đứng dậy ôm anh từ phía sau: “Thần, lúc này… ở lại cùng em có được không?”

Lạc Lãnh Thần đẩy cô ra, đi ra bên ngoài: “Công ty có việc anh cần phải xử lý, em tự ngồi một mình một lúc đi, khó có được ngày nghỉ, anh có thể kêu lái xe đưa em đi dạo phố, mua sắm hay đi đâu đó, phóng viên ở những chỗ ấy anh sẽ xử lý tốt, em yên tâm phố là được.”

Lạc Lãnh Thần nói xong rút ra tờ chi phiếu đưa cho Bùi Thi Thi.

“Vậy,” Bùi Thi Thi cắn môi, trong khoảng khắc anh bước ra cửa lớn tiếng hỏi anh, “Đêm nay anh anh có về không?”

“Không được,” Lạc Lãnh Thần thay giày da nói, “Chuyện công ty tương đối bề bộn, vài ngày sau anh phải đi công tác, mấy ngày nay anh sẽ phải xử lý cho xong một số chuyện cần thiết, mấy đêm này em ngủ một mình đi.”

Bùi Thi Thấy nhìn bóng lưng của anh rời đi, vẻ mặt nhăn nhó, rốt cuộc vẫn bị người đàn bà là An Nhiên kia ảnh hưởng đến sao?

Cô không cho phép, Bùi Thi Thi xiết chặt hai tay, cô tuyệt đối không cho phép!

“Alô, A nhỏ đấy à (TC: Nguyên văn chỗ này là 小 A, mình beta lại chỗ này thành A nhỏ, giống như ở Mỹ có nhiều người gọi con trai là Junior + tên hoặc biệt danh của người bố đó, chẳng biết đúng không nữa, bạn nào thấy mình sai comt để mình và bạn Lãm sửa nhé!!!)? Là tôi, Bùi Thi Thi đây, tôi có việc muốn nhờ anh giúp…”

Cúp điện thoại, Bùi Thi Thi cười lạnh lùng: “Trên thế giới có rất nhiều cách giết người không thấy máu, chẳng hạn như… dư luận công chúng.”

An Nhiên quay về nhà mình, vẫn bị nhốt ở ngoài cửa, suốt mấy ngày nay ông An đều không ra khỏi cửa một bước, nói là thấy xấu hổ, sợ đi ra ngoài hàng xóm xung quanh sẽ chỉ trỏ.

An Nhiên không còn cách nào khác, căn nhà ở ngoại ô kia cô đã trả rồi, Vũ lo cô một mình ở nơi đó, hơn nữa chỗ đó cách nhà cũng quá xa, suy đi nghĩ lại An Nhiên thuê lại một căn nhà ở đối diện đúng lúc chuyển đi, Lạc lãnh Thần cho tiền cô không nhận, công việc lại bị cô từ chối, ba mẹ bên kia cô cũng ngại mở miệng, mà về phía Vũ, cô cũng không đồng ý anh giúp đỡ mình cái gì, nên An Nhiên quyết định đi tìm một công việc tạm thời có thể nuôi sống bản thân.

Đi vào hội chợ tuyển dụng mới biết cái gì gọi là biển người, những sinh viên các trường nổi tiếng mới tốt nghiệp chỗ nào cũng thấy có, túm năm tụm ba thành một đám lớn, so với họ thật sự cô chẳng có ưu thế gì, dạo qua một vòng cũng không có công ty nào đồng ý thuê cô, An Nhiên thất bại ngồi một bên, cầm báo tìm kiếm tin tức để đi nộp đơn, nếu không tìm được việc cô chỉ có thể ngủ ngoài đường.

Chapter
1 Chương 1: Tôi muốn ly hôn
2 Chương 2: Cô là người giúp việc
3 Chương 3: Say rượu xảy ra sự cố
4 Chương 4: Phẫu thuật triệt sản
5 Chương 5: Bất ngờ quan tâm
6 Chương 6: Tin tức đính hôn
7 Chương 7: Sự tức giận của cô
8 Chương 8: Đồng ý ly hôn
9 Chương 9: Cô, chẳng qua chỉ là một người ngoài
10 Chương 10: Cô, mới là kẻ thứ ba
11 Chương 11: Tìm lại
12 Chương 12: Em… kết hôn rồi?
13 Chương 13: Không nghe lời của anh
14 Chương 14: Xảy ra sự cố
15 Chương 15: Sao, giờ mới biết sợ à?
16 Chương 16: Đừng chạm vào tôi!
17 Chương 17: Anh cũng đã đến tuổi kết hôn rồi
18 Chương 18: Rời đi
19 Chương 19: Lửa giận
20 Chương 20: Là anh làm sao?
21 Chương 21: Tìm việc.
22 Chương 22: Vì sao không thể?
23 Chương 23: Nhận diễn
24 Chương 24: Đi thay quần áo
25 Chương 25: Chạy trối chết
26 Chương 26: Gặp nhau ở tháng may
27 Chương 27: Cô thật là có bản lĩnh
28 Chương 28: Kéo cô vào địa ngục
29 Chương 29: Cô trốn không thoát đâu
30 Chương 30: Xảy ra sự cố
31 Chương 31: Giúp người khi gặp nạn
32 Chương 32: Tại sao anh ta lại đến?
33 Chương 33: Mẹ …
34 Chương 34: Hôn
35 Chương 35: Anh , chẳng qua chỉ là chồng trước mà thôi
36 Chương 36: Nhục nhã
37 Chương 37: Anh , không phải đàn ông
38 Chương 38: Giam giữ
39 Chương 39: Không tìm thấy đường ra.
40 Chương 40: Mục đích của anh
41 Chương 41: Bắt gặp
42 Chương 42: Cô rốt cuộc hèn hạ đến mức nào?!
43 Chương 43: Là kẻ thứ ba bị người ta xem thường
44 Chương 44: Thẩm thiếu
45 Chương 45: Có muốn tôi giúp cô một tay trả thù hắn không
46 Chương 46: Có muốn phá hoại một chút không?
47 Chương 47: Tại sao không chạy?
48 Chương 48: Vị hôn thê của anh
49 Chương 49: Lạc thiếu , một ngày nào đó anh sẽ cầu xin tôi
50 Chương 50: Dưới vỏ bọc nhã nhặn là bản tính của sói
51 Chương 51: Đây là cháu dâu của ngài
52 Chương 52: Gia thế trong sạch , có thể làm vợ
53 Chương 53: Đến cửa khiêu khích
54 Chương 54: Ngày tôi và Nhiên Nhiên đính hôn
55 Chương 55: đánh nhau tranh chấp
56 Chương 56: Cơ hội trăm năm khó được
57 Chương 57: Khi gặp nguy hiểm cô không nghĩ tới tôi sao ?
58 Chương 58: Say rượu
59 Chương 59: Em muốn một đứa con
60 Chương 60: Ngủ cùng nhau !
61 Chương 61: Ghen tị … mất mặt…
62 Chương 62: Lại xảy ra ngoài ý muốn…
63 Chương 63: Hai người cùng nhau ngủ chống rét
64 Chương 64: Gặp lại Lạc Lãnh Thần
65 Chương 65: Vãn hồi , là điều khó khăn nhất
66 Chương 66: Tiệc đính hôn (1)
67 Chương 67: Tiệc đính hôn (2)
68 Chương 68: Tiệc đính hôn 3
69 Chương 69: Nhiên Nhiên, có đồng ý theo tôi không?
70 Chương 70: Diễn giả thành thật cũng không tồi
71 Chương 71: Chúc hai người, bách niên giai lão
72 Chương 72: Đây, coi như là hôn đi
73 Chương 73: Không có lý do gì không đi đối phó ngươi
74 Chương 74: Mùi vị gian tình (1)
75 Chương 75: Mùi vị gian tình (2)
76 Chương 76: Nhiên Nhiên, đúng là anh tưởng thật
77 Chương 77: Mỗi ngày một người tới
78 Chương 78: Cô không thể đi
79 Chương 79: Giao phong (1)
80 Chương 80: Giao phong (2)
81 Chương 81: Giao phong (3)
82 Chương 82: Lạc Lãnh Thần, là tên đàn ông không ra gì nhất tôi gặp phải !
83 Chương 83: Tác hoan (1)
84 Chương 84: Tác hoan (2)
85 Chương 85: Tác hoan (3)
86 Chương 86: Thiết lập âm mưu
87 Chương 87: Bây giờ tôi nói, không biết còn kịp nữa hay không?
88 Chương 88: Anh khiến Nhiên Nhiên mất đi cái gì, tôi sẽ khiến anh mất đi cái đó
89 Chương 89: Theo anh về nhà
90 Chương 90: Phản kích (1)
91 Chương 91: Phản kích (2)
92 Chương 92: Thất thường
93 Chương 93: Cảm giác động tâm
94 Chương 94: Tới cửa bức hôn
95 Chương 95: Năm tháng yên bình
96 Chương 96: Nhiên Nhiên cùng nhau ngủ
97 Chương 97: Một phần đại lễ
98 Chương 98: A Mặc, em không chống đỡ nổi nữa (1)
99 Chương 99: A Mặc , em không chống đỡ nổi nữa (2)
100 Chương 100: A Mặc , em không chịu nổi nữa rồi (3)
101 Chương 101: Nghĩ lại mà sợ
102 Chương 102: Thoải khỏi bóng ma
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Chương 1: Tôi muốn ly hôn
2
Chương 2: Cô là người giúp việc
3
Chương 3: Say rượu xảy ra sự cố
4
Chương 4: Phẫu thuật triệt sản
5
Chương 5: Bất ngờ quan tâm
6
Chương 6: Tin tức đính hôn
7
Chương 7: Sự tức giận của cô
8
Chương 8: Đồng ý ly hôn
9
Chương 9: Cô, chẳng qua chỉ là một người ngoài
10
Chương 10: Cô, mới là kẻ thứ ba
11
Chương 11: Tìm lại
12
Chương 12: Em… kết hôn rồi?
13
Chương 13: Không nghe lời của anh
14
Chương 14: Xảy ra sự cố
15
Chương 15: Sao, giờ mới biết sợ à?
16
Chương 16: Đừng chạm vào tôi!
17
Chương 17: Anh cũng đã đến tuổi kết hôn rồi
18
Chương 18: Rời đi
19
Chương 19: Lửa giận
20
Chương 20: Là anh làm sao?
21
Chương 21: Tìm việc.
22
Chương 22: Vì sao không thể?
23
Chương 23: Nhận diễn
24
Chương 24: Đi thay quần áo
25
Chương 25: Chạy trối chết
26
Chương 26: Gặp nhau ở tháng may
27
Chương 27: Cô thật là có bản lĩnh
28
Chương 28: Kéo cô vào địa ngục
29
Chương 29: Cô trốn không thoát đâu
30
Chương 30: Xảy ra sự cố
31
Chương 31: Giúp người khi gặp nạn
32
Chương 32: Tại sao anh ta lại đến?
33
Chương 33: Mẹ …
34
Chương 34: Hôn
35
Chương 35: Anh , chẳng qua chỉ là chồng trước mà thôi
36
Chương 36: Nhục nhã
37
Chương 37: Anh , không phải đàn ông
38
Chương 38: Giam giữ
39
Chương 39: Không tìm thấy đường ra.
40
Chương 40: Mục đích của anh
41
Chương 41: Bắt gặp
42
Chương 42: Cô rốt cuộc hèn hạ đến mức nào?!
43
Chương 43: Là kẻ thứ ba bị người ta xem thường
44
Chương 44: Thẩm thiếu
45
Chương 45: Có muốn tôi giúp cô một tay trả thù hắn không
46
Chương 46: Có muốn phá hoại một chút không?
47
Chương 47: Tại sao không chạy?
48
Chương 48: Vị hôn thê của anh
49
Chương 49: Lạc thiếu , một ngày nào đó anh sẽ cầu xin tôi
50
Chương 50: Dưới vỏ bọc nhã nhặn là bản tính của sói
51
Chương 51: Đây là cháu dâu của ngài
52
Chương 52: Gia thế trong sạch , có thể làm vợ
53
Chương 53: Đến cửa khiêu khích
54
Chương 54: Ngày tôi và Nhiên Nhiên đính hôn
55
Chương 55: đánh nhau tranh chấp
56
Chương 56: Cơ hội trăm năm khó được
57
Chương 57: Khi gặp nguy hiểm cô không nghĩ tới tôi sao ?
58
Chương 58: Say rượu
59
Chương 59: Em muốn một đứa con
60
Chương 60: Ngủ cùng nhau !
61
Chương 61: Ghen tị … mất mặt…
62
Chương 62: Lại xảy ra ngoài ý muốn…
63
Chương 63: Hai người cùng nhau ngủ chống rét
64
Chương 64: Gặp lại Lạc Lãnh Thần
65
Chương 65: Vãn hồi , là điều khó khăn nhất
66
Chương 66: Tiệc đính hôn (1)
67
Chương 67: Tiệc đính hôn (2)
68
Chương 68: Tiệc đính hôn 3
69
Chương 69: Nhiên Nhiên, có đồng ý theo tôi không?
70
Chương 70: Diễn giả thành thật cũng không tồi
71
Chương 71: Chúc hai người, bách niên giai lão
72
Chương 72: Đây, coi như là hôn đi
73
Chương 73: Không có lý do gì không đi đối phó ngươi
74
Chương 74: Mùi vị gian tình (1)
75
Chương 75: Mùi vị gian tình (2)
76
Chương 76: Nhiên Nhiên, đúng là anh tưởng thật
77
Chương 77: Mỗi ngày một người tới
78
Chương 78: Cô không thể đi
79
Chương 79: Giao phong (1)
80
Chương 80: Giao phong (2)
81
Chương 81: Giao phong (3)
82
Chương 82: Lạc Lãnh Thần, là tên đàn ông không ra gì nhất tôi gặp phải !
83
Chương 83: Tác hoan (1)
84
Chương 84: Tác hoan (2)
85
Chương 85: Tác hoan (3)
86
Chương 86: Thiết lập âm mưu
87
Chương 87: Bây giờ tôi nói, không biết còn kịp nữa hay không?
88
Chương 88: Anh khiến Nhiên Nhiên mất đi cái gì, tôi sẽ khiến anh mất đi cái đó
89
Chương 89: Theo anh về nhà
90
Chương 90: Phản kích (1)
91
Chương 91: Phản kích (2)
92
Chương 92: Thất thường
93
Chương 93: Cảm giác động tâm
94
Chương 94: Tới cửa bức hôn
95
Chương 95: Năm tháng yên bình
96
Chương 96: Nhiên Nhiên cùng nhau ngủ
97
Chương 97: Một phần đại lễ
98
Chương 98: A Mặc, em không chống đỡ nổi nữa (1)
99
Chương 99: A Mặc , em không chống đỡ nổi nữa (2)
100
Chương 100: A Mặc , em không chịu nổi nữa rồi (3)
101
Chương 101: Nghĩ lại mà sợ
102
Chương 102: Thoải khỏi bóng ma
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115