Chương 21: Ngoài Ý Muốn

Tôi và Tiết Dương lang thang ở sân sau một lúc, nói thực, ông chủ Thẩm đối với nhân tình cũng không tệ, giá đất ở huyện chúng tôi cũng không thấp, vậy mà chu cấp hẳn một căn biệt thự, tính cả lắp đặt nội thất tính ra cũng phải trên trăm vạn.

Chắc ông chủ Thẩm cũng bị dọa đến trong lòng rối loạn, ông ta chạy đi chưa đến nửa tiếng đã chuẩn bị xong mọi thứ cần chuẩn bị, bàn thờ, bùa, áo đạo sĩ, kiếm gỗ đào, chuông đồng, gạo nếp, chỉ cần tôi muốn, ông ta đều có thể chuẩn bị được, còn có nhiều thứ mà tôi cũng không biết là thứ gì, chất đầy một xe bán tải.

Đám người chúng tôi cùng nhau chuyển đồ lên, ông chủ Thẩm lúc này mới lo lắng hỏi: “Khi nào chúng ta có thể giải quyết được chuyện này.”

“Muốn cởi nút thắt phải chờ người buộc dây, chờ đến tối, tôi sẽ thỉnh nhập hồn, trừ đi oán hận của cô ta, như thế cô ta sẽ có thể đầu thai lại.” Tiết Dương nói.

“A” ông chủ Thẩm ngây người, dáng vẻ giống như bị làm khó.

“Sao vậy?” Tiết Dương nhìn lão Thẩm, “Trừ phi ông có chuyện khó nói.”

“Không, không có!” ông chủ Thẩm lo lắng khuôn mặt đầy mồ hôi, lắc đầu rất nhanh.

Tôi xem điệu bộ giả thần giả quỷ của Tiết Dương muốn bật cười, nhìn sang ông chủ Thẩm với ánh mắt thông cảm, nghe Tiết Dương nói, ông Thẩm này cũng là người thông minh lanh lợi, nhưng không ngờ lần này lại bị một đứa trẻ chưa trưởng thành như Tiết Dương nắm thóp, thật đúng là khôn ngoan quá thì oan trái nhiều.

Lúc chúng tôi đến đây đã là buổi chiều, nên ngồi chờ thêm hai ba tiếng nữa trời cũng tối hẳn, căn nhà này rất lớn, trời vừa tối, lại không bật đèn, thật sự có cảm giác âm u, hơn nữa không biết có phải do tôi bị ảo giác hay không, luôn cảm thấy có gì đó không đúng.

Tôi định nhắc Tiết Dương, nhưng nhìn dáng vẻ bình chân như vại của cậu ta tôi cũng thấy yên tâm, ít nhất cậu ta cũng hiểu biết chút ít, cậu ta đã không phát hiện ra điều gì, một người không biết gì như tôi thì không nên chỉ bừa.

Chờ trời đã tối mịt, Tiết Dương khoác lên người áo đạo sĩ, mặc dù nét mặt thì trẻ con, nhưng bộ dạng lại điềm tĩnh, thật sự có vài phần thần bí.

Cậu ta cũng bảo tôi thay đồ, mặc một chiếc áo trắng, rất kỳ lạ, mặc lên trông rất giống ma nữ trong các bộ phim, nghe Tiết Dương nói, bộ đồ này dùng để triệu hồn, hơn nữa bọn quỷ quái sợ màu trắng, nên lúc gọi lên cũng dễ hơn chút.

Tôi không hiểu lắm, mà cũng không cần phải hiểu, vì tôi hiểu rõ lần này Tiết Dương chỉ là mượn danh lừa đảo, chúng tôi thực chất chỉ là mấy tên lừa bịp không hơn không kém.

“Ài, kỳ lạ, mọi khi tầm bảy tám giờ là vang lên tiếng trẻ con khóc rồi, sao hôm nay muộn như này rồi mà lại không thấy.” ông chủ Thẩm ngẩn ra một lúc nói.

Trong lòng tôi nghĩ, ông đừng có rắc rối, cá trê đã bị bọn tôi bắt lên rồi, lấy đâu ra tiếng trẻ con kêu khóc nữa.

Lúc này Tiết Dương kêu lớn lên một tiếng “ngồi xuống”, tôi nhất thời không phản ứng kịp, trông thấy Tiết Dương đang nhìn chăm chăm vào nệm ngồi trên mặt đất, tôi mới giật mình, còn phải đóng vai thần linh, tôi liền vội vàng ngồi lên nệm.

Tiết Dương đứng trước mặt tôi, không biết đang lầm rầm cái gì, ông chủ Thẩm thấy sợ hãi nên lùi ra sau vài bước, lúc này tôi mới nhỏ tiếng hỏi: “Tôi nên làm thế nào đây?”

“Chốc nữa, lúc tôi hô lên quỷ thần đến rồi, thì anh đứng dậy lắc lư, có biết bệnh động kinh không? Cứ theo thế mà làm, chờ tôi hỏi là ai, thì anh cứ nói tên là Dương Tiểu Hồng, lại hỏi có oán hận gì, thì cứ nói bừa đi, đại khái là nhân tình của ông chủ Thẩm bị bỏ rơi, tùy ý mà nói bừa.” Tiết Dương nói.

Tôi gật đầu, ngồi trên nệm suy nghĩ xem nên nói những gì.

Lúc đó hành động của Tiết Dương cũng phô trương hơn, múa may trước mặt, trông giống như mấy kiếm khách thời xưa, cây kiếm gỗ đào trong tay phát ra tiếng gió vu vu.

“Đan chu khẩu thần, Thổ uế trừ phân, Thiệt thần chánh luân,Thông mệnh dưỡng thần, La thiên xỉ thần, Khước tà vệ chân, Hầu thần hổ phún, Khí thần dẫn tân, Tâm thần đan nguyên, Lệnh ngã thông chân, Tư trần liên dịch, Khí đạo trường tồn …” (*)

Tiết Dương bắt đầu đọc bùa chú, tôi hít sâu một hơi, biết là sắp đến lượt mình diễn rồi, nghĩ đến việc lần này mà làm trót lọt, xem ra phí diễn xuất của tôi cũng rất cao, phải tương đương với phí diễn xuất của ngôi sao hạng hai ba ấy chứ.

“Quỷ thần triệu đến.” Tiết Dương đối mặt với tôi hét lên, kiếm gỗ đào chỉ về phía tôi!

Tôi vội vàng nhảy bật lên, bắt đầu run rẩy toàn thân.

Tiết Dương quay người đi về phía bàn thờ, lấy xuống hai tờ bùa, bắt chước đốt lá bùa, lầm rầm trong miệng, nhấn vào trong bát, sau đó dùng tay bốc một nắm gạo nếp, vứt mạnh ra, số gạo nếp chỉ còn lại có một hạt!

Sau đó cậu ta lấy hạt gạo nếp đó đặt vào trong bát, quay người lại, trên tay cầm một cái chuông.

Không biết có phải do ảo giác hay không, toàn thân tôi lúc đó chợt cảm thấy lạnh ngắt.

Nhưng nhìn bộ dạng nghiêm túc của Tiết Dương, tôi đoán là hiệu ứng do cậu ta làm ra, nên cũng không quá để ý!

Tiết Dương ra sức lắc chiếc chuông đồng trên tay, nhắm mắt đọc: “Phu âm ngô thân, thị chi bất kiến, thân chi bất vấn, bao la thiên địa, dục dưỡng chúng sinh. Đệ tử Tiết Dương, xin mở cửa quỷ!”

Cậu ta vừa đọc xong câu đó, tôi cảm thấy không khí xung quanh nặng nề hơn, cảm giác này giống như quay lại thôn của tôi vậy!

Tôi định mở miệng cảnh báo Tiết Dương, nhưng cổ họng như bị nhét thứ gì vào đó, một chữ cũng không nói ra được, hơn nữa cơ thể như bị khống chế, chỉ có thể đứng tại chỗ run rẩy.

“Trì tụng vạn biến, thân hữu quang minh, tam giới đặc vệ, ngũ đế tư nghênh, vạn thần triều lễ, dịch sứ lôi đình. Đệ tử Tiết Dương, xin mở cửa quỷ!” Tiết Dương dường như không phát hiện ra được điều gì, dậm mạnh chân xuống sàn, tôi cảm thấy trong căn phòng tối mù này có thứ gì đó đã bị đánh thức, trừng mắt nhìn chúng tôi!

“Nội hữu phích lịch, lôi thần ẩn danh, động tuệ giao triệt, ngũ khí đằng đằng, kim quang tốc hiện, phù hộ chân nhân! Cấp cấp như luật lệnh, đệ tử Tiết Dương, thỉnh tổ sư gia đại khai quỷ môn quan!”

Tiết Dương hét lên một tiếng, nhắm mắt nói: “Người đến là ai?”

Tôi thấy bản thân không bị khống chế nữa rồi, mở miệng nói nhỏ, “Dương Tiểu Hồng!”

“Biểu hiện không tồi, đến giọng nói cũng học được rồi.” Tiết Dương nhỏ tiếng nói.

Lúc này tôi thật sự bối rối, gì mà biểu hiện không tồi, mẹ kiếp, cậu thật sự thỉnh được quỷ lên rồi đó, lại còn nhập vào thân thể ông đây!

Nhưng Tiết Dương đang nhắm mắt, căn bản không phát hiện ra điều lạ thường, mà tiếp tục khoa trương nói: “Ngươi có oan khuất gì, tại sao làm loạn ở đây!”

“Là ông ta, là đồ khốn đó hại ta, ta muốn hắn tuyệt tự tuyệt tôn, muốn cả nhà hắn đều phải chết!” giọng nói của tôi phút chốc trở nên kích động, trong giọng nói tràn đầy sự oán hận, đưa tay chỉ vào ông chủ Thẩm sớm đã bị dọa đến mức mặt trắng bệch ra!

“Oa, được đó anh trai, đến tình cảm cũng biểu lộ ra được, tiếp tục nỗ lực đi!” Tiết Dương nhỏ tiếng nói, vẫn nhắm mắt nói lớn: “Âm dương cách biệt, ngươi làm vậy cũng không hợp lý, nếu bị quỷ tuần tra phát hiện, chắc chắn ngươi sẽ hồn bay phách tán, hôm nay ta ở đây, chính là để giải thoát cho ngươi, chỉ cần ngươi buông bỏ oán hận trong lòng, thì có thể đầu thai.”

“Đầu thai? Hứ, dù sao ta cũng đã chết rồi, không quan tâm nhiều như vậy, sao người không hỏi đồ súc sinh đó đã làm ra những chuyện gì? Năm ta mười tám tuổi, hắn bỏ thuốc hãm hiếp ta, quay lại video để uy hiếp không cho ta báo cảnh sát, còn đánh gãy chân của anh trai ta, đe dọa sau này phải nghe lời hắn, nếu không lấy mạng cả nhà ta, ta đã cam chịu rồi, nhưng hắn thì sao? Ta có thai, hắn bắt ta phải đi bỏ, ta vì hắn đã bỏ đi năm đứa con, bác sỹ nói ta không thể sinh nở được nữa, hắn thì sao? Sau khi bị phát hiện, hắn đuổi ta đi, đuổi ta đi là được rồi, anh trai ta chẳng qua chỉ đến đòi chút bồi thường, vậy mà bị hắn bẻ gãy một tay, bố mẹ không cho ta về nhà nữa, là hắn hại ta, thù này không báo còn nói gì đến chuyện đầu thai?” tôi cao giọng nói, càng lúc càng kích động, giọng nói cũng trở nên đáng sợ hơn.

“Oa, anh trai, có dựng chuyện thì cũng làm cho giống một chút, như vậy không phải làm loạn quá sao?” Tiết Dương cũng rối lên.

Trong lòng tôi cũng nôn nóng, tiểu tử nhà ngươi sao không mở mắt ra mà xem!

Đúng lúc này, từ trên gác truyền xuống tiếng trẻ sơ sinh khóc than rưng rức, lúc to lúc nhỏ, căn biệt thự u ám đáng sợ vô cùng!

Chapter
1 Chương 1: Tú Tú
2 Chương 2: Chuyện kỳ Lạ
3 Chương 3: Biến Mất
4 Chương 4: Chiếc Giếng Cạn
5 Chương 5: Quay Về
6 Chương 6: Cô nhi
7 Chương 7: Canh Giữ Bên Quan Tài
8 Chương 8: Quay Về
9 Chương 9: Cảnh Nguy Khốn
10 Chương 10: Sống Hay Là Chết
11 Chương 11: Âm Binh
12 Chương 12: Đường Đêm
13 Chương 13: Ngửi Hương
14 Chương 14: Dương Khí
15 Chương 15: Tóc Bạc
16 Chương 16: Kiên Trì
17 Chương 17: Lời Nhắn
18 Chương 18: Những Tấm Ảnh
19 Chương 19: Huyết Thực
20 Chương 20: Cái Bẫy
21 Chương 21: Ngoài Ý Muốn
22 Chương 22: Trẻ Con
23 Chương 23: Thần Giữ Cửa
24 Chương 24: Vĩnh Dạ
25 Chương 25: Ăn người
26 Chương 26: Miếu thờ
27 Chương 27: Nỗi sợ hãi
28 Chương 28: Gõ cửa
29 Chương 29: Thất vọng
30 Chương 30: Mất tích
31 Chương 31: Thành phố ma
32 Chương 32: Tượng đá
33 Chương 33: Đầu người
34 Chương 34: Nghi hoặc
35 Chương 35: Ngốc nghếch
36 Chương 36: Canh thịt
37 Chương 37: Trứng trùng
38 Chương 38: Cửa đồng
39 Chương 39: Tượng đồng
40 Chương 40: Mặt người
41 Chương 41: Bước đường cùng
42 Chương 42: Giang Lưu
43 Chương 43: Cố nhân
44 Chương 44: Trứng người
45 Chương 45: Từ Phúc
46 Chương 46: Vĩnh cửu
47 Chương 47: Quay lại
48 Chương 48: Bể máu
49 Chương 49: Đứa bé
50 Chương 50: Lừa dối
51 Chương 51: Sụp đổ
52 Chương 52: Điên cuồng
53 Chương 53: Tàn sát
54 Chương 54: Cách thức
55 Chương 55: Vân Nam
56 Chương 56: Lệ Giang
57 Chương 57: Xác chết người phụ nữ
58 Chương 58: Cắn rứt
59 Chương 59: Kì lạ
60 Chương 60: Dụ dỗ
61 Chương 61: Ác ma
62 Chương 62: Hồi phục
63 Chương 63: Bộ xương
64 Chương 64: Im miệng
65 Chương 65: Về nhà
66 Chương 66: Long Tâm
67 Chương 67: Mưa lớn
68 Chương 68: Đêm tối
69 Chương 69: Vượt qua
70 Chương 70: Phế vật
71 Chương 71: Ngôi làng bị nguyền rủa
72 Chương 72: Cái kéo
73 Chương 73: Thảm sát
74 Chương 74: Đường cùng
75 Chương 75: Nội quỷ
76 Chương 76: Cứu binh
77 Chương 77: Hồng hoang
78 Chương 78: Khách tới
79 Chương 79: Tư cách
80 Chương 80: Tuyên cáo
81 Chương 81: Đột phá
82 Chương 82: Kim hoa
83 Chương 83: Vô phong
84 Chương 84: Cố nhân
85 Chương 85: Tin dữ
86 Chương 86: Khép lại
87 Chương 87: Núi đao
88 Chương 88: Tiện nhân
89 Chương 89: Súc sinh
90 Chương 90: Trốn tránh
91 Chương 91
92 Chương 92: Phá pháp
93 Chương 93: Gọi hồn
94 Chương 94: Không muốn
95 Chương 95: Hoa Sơn
96 Chương 96: Kẻ mạnh
97 Chương 97: Định Lô
98 Chương 98: Hồng Tuyết
99 Chương 99: Xung đột
100 Chương 100: Cửu trọng
101 Chương 101: Song tử
102 Chương 102: Đối thoại
103 Chương 103: Sát kiếm
104 Chương 104: Phá Tâm
105 Chương 105: Quỷ kiếm
106 Chương 106: Trò chơi
107 Chương 107: Băng Hỏa
108 Chương 108: Ra sân
Chapter

Updated 108 Episodes

1
Chương 1: Tú Tú
2
Chương 2: Chuyện kỳ Lạ
3
Chương 3: Biến Mất
4
Chương 4: Chiếc Giếng Cạn
5
Chương 5: Quay Về
6
Chương 6: Cô nhi
7
Chương 7: Canh Giữ Bên Quan Tài
8
Chương 8: Quay Về
9
Chương 9: Cảnh Nguy Khốn
10
Chương 10: Sống Hay Là Chết
11
Chương 11: Âm Binh
12
Chương 12: Đường Đêm
13
Chương 13: Ngửi Hương
14
Chương 14: Dương Khí
15
Chương 15: Tóc Bạc
16
Chương 16: Kiên Trì
17
Chương 17: Lời Nhắn
18
Chương 18: Những Tấm Ảnh
19
Chương 19: Huyết Thực
20
Chương 20: Cái Bẫy
21
Chương 21: Ngoài Ý Muốn
22
Chương 22: Trẻ Con
23
Chương 23: Thần Giữ Cửa
24
Chương 24: Vĩnh Dạ
25
Chương 25: Ăn người
26
Chương 26: Miếu thờ
27
Chương 27: Nỗi sợ hãi
28
Chương 28: Gõ cửa
29
Chương 29: Thất vọng
30
Chương 30: Mất tích
31
Chương 31: Thành phố ma
32
Chương 32: Tượng đá
33
Chương 33: Đầu người
34
Chương 34: Nghi hoặc
35
Chương 35: Ngốc nghếch
36
Chương 36: Canh thịt
37
Chương 37: Trứng trùng
38
Chương 38: Cửa đồng
39
Chương 39: Tượng đồng
40
Chương 40: Mặt người
41
Chương 41: Bước đường cùng
42
Chương 42: Giang Lưu
43
Chương 43: Cố nhân
44
Chương 44: Trứng người
45
Chương 45: Từ Phúc
46
Chương 46: Vĩnh cửu
47
Chương 47: Quay lại
48
Chương 48: Bể máu
49
Chương 49: Đứa bé
50
Chương 50: Lừa dối
51
Chương 51: Sụp đổ
52
Chương 52: Điên cuồng
53
Chương 53: Tàn sát
54
Chương 54: Cách thức
55
Chương 55: Vân Nam
56
Chương 56: Lệ Giang
57
Chương 57: Xác chết người phụ nữ
58
Chương 58: Cắn rứt
59
Chương 59: Kì lạ
60
Chương 60: Dụ dỗ
61
Chương 61: Ác ma
62
Chương 62: Hồi phục
63
Chương 63: Bộ xương
64
Chương 64: Im miệng
65
Chương 65: Về nhà
66
Chương 66: Long Tâm
67
Chương 67: Mưa lớn
68
Chương 68: Đêm tối
69
Chương 69: Vượt qua
70
Chương 70: Phế vật
71
Chương 71: Ngôi làng bị nguyền rủa
72
Chương 72: Cái kéo
73
Chương 73: Thảm sát
74
Chương 74: Đường cùng
75
Chương 75: Nội quỷ
76
Chương 76: Cứu binh
77
Chương 77: Hồng hoang
78
Chương 78: Khách tới
79
Chương 79: Tư cách
80
Chương 80: Tuyên cáo
81
Chương 81: Đột phá
82
Chương 82: Kim hoa
83
Chương 83: Vô phong
84
Chương 84: Cố nhân
85
Chương 85: Tin dữ
86
Chương 86: Khép lại
87
Chương 87: Núi đao
88
Chương 88: Tiện nhân
89
Chương 89: Súc sinh
90
Chương 90: Trốn tránh
91
Chương 91
92
Chương 92: Phá pháp
93
Chương 93: Gọi hồn
94
Chương 94: Không muốn
95
Chương 95: Hoa Sơn
96
Chương 96: Kẻ mạnh
97
Chương 97: Định Lô
98
Chương 98: Hồng Tuyết
99
Chương 99: Xung đột
100
Chương 100: Cửu trọng
101
Chương 101: Song tử
102
Chương 102: Đối thoại
103
Chương 103: Sát kiếm
104
Chương 104: Phá Tâm
105
Chương 105: Quỷ kiếm
106
Chương 106: Trò chơi
107
Chương 107: Băng Hỏa
108
Chương 108: Ra sân