Chương 20: Giận tôi việc gì

Trans+Edit: Pino - Lytaa

Nguồn: wattpad.com/pinoneverdie

---------

Mơ màng thức dậy, tiểu Thanh phát hiện không thấy Ngô Ẩn nằm bên cạnh. Trái lại, nhìn sang bên kia thấy Lạc Phong chỉ đang mặc một chiếc quần lót trắng tinh nằm ngủ ngay thẳng.

Gương mặt của hắn lúc ngủ trông ôn hoà lạ thường, nổi bật hơn hết chính là cái mũi cao hiên ngang phong độ của hắn, nhìn sơ trông rất giống người lai.

Cơ thể của võ sư thì tuyệt đẹp khỏi bàn. Lúc này Lạc Phong đang nằm ngửa, lại không đắp chăn, toàn bộ cơ ngực nở rộ ra như một cái bánh xe hơi, rãnh ngực xẻ sâu không đáy, cơ bụng tám múi liên tục phập phồng theo nhịp thở. Bắp đùi thì không cần tưởng tượng, những đường gân cơ trạm trổ tinh xảo, lông tay lông chân không mọc lộn xộn, ngược lại nằm rất gọn gàng, không phải ở góc nhìn nào cũng có thể thấy.

Còn "cái kia"....nhô lên như một cái chén lớn úp nằm trong quần lót. Tiểu Thanh lúc này chỉ biết nuốt nước bọt, bàn tay bắt đầu không tự chủ được, mưu đồ động chạm.

"Định làm gì?" Lạc Phong bất ngờ lên tiếng, mắt vẫn nhắm chặt.

Tiểu Thanh giật mình, nhưng nhanh chóng lấy lại hồn vía, bắt đầu giả vờ nghiêm túc, miệng có chút lắp bắp.

"Tôi...tôi định gọi anh thức dậy, trời sáng...trời sáng rồi."

Lạc Phong vẫn nhắm ghiền mắt, miệng hé mở.

"Lần sau không cần gọi tôi dậy, tôi chưa lúc nào ngủ, cô làm gì tôi đều biết"

Tiểu Thanh lẩm bẩm gì đó trong miệng, vội vàng đi xuống bếp. Nhìn xung quanh một hồi mới nhận ra dưới bếp không hề có bếp ga hoặc bếp điện, không nồi cũng không chảo, chỉ duy nhất có cái nồi giữ nhiệt bằng điện.

Mở tủ lạnh ra chỉ toàn thức ăn nhanh hoặc thịt nguội, pate, đặc biệt có rất nhiều nước hoa quả.

Lạc Phong đã sớm đứng gần ngay bếp, lúc này lên tiếng.

"Anh ta không thích tiếp xúc với nguồn nhiệt, chẳng lẽ cô không biết? Còn cố tình tìm nồi niêu xoong chảo?"

Tiểu Thanh giương ra gương mặt phách lối, dùng sức mà giả dối.

"Tôi làm gì không biết? Những chuyện này bạn gái như tôi không biết chẳng lẽ tới lượt anh?"

Nói xong liền đi tới tủ quần áo lấy ra một bộ đồ. Sau đó đi lục lọi khắp nơi tìm kiếm cái gì đó. Loay hoay một hồi không tìm ra, lại đứng dậm chân bực dọc.

Vào lúc này, giọng nói của người kia lại vang lên.

"Ngô Ẩn sợ nhiệt nên không xài bàn ủi để ủi quần áo, cô còn muốn đi tìm? Chẳng lẽ cô không biết?"

Lạc Phong hỏi vậy nhưng trong lòng chắc chắn cô nương này không hề thấu hiểu bạn trai, trong lòng hắn ta có chút khó chịu.

Tiểu Thanh thực sự bực mình.

"Này anh kia, anh chỉ là đến ở nhờ, không cần lên tiếng lắm điều, tôi là bạn gái anh ta, muốn làm gì kiếm cái gì trong nhà anh ta thì cứ mặc kệ tôi." Lạc Phong hừ nhẹ một tiếng, gương mặt lạnh nhạt nhìn không ra biểu cảm.

"Cô không phải cũng đến ở nhờ sao? Lần đầu đến ở còn nhiều bỡ ngỡ, cô cần tìm thứ gì hoặc thắc mắc gì cứ hỏi tôi, tôi sẽ giúp."

Tiểu Thanh nghe xong không biết hắn giỡn hay thật, nhưng chung quy vẫn là khó chịu, lập tức ném bộ đồ đi.

Lạc Phong ngay sau đó cởi quần lót trước mặt cô ta.

"Aaaaaaa.....anh làm cái trò gì ???" Tiểu Thanh vừa che mắt vừa la toáng.

Lạc Phong cười nhếch mém đểu cán.

"Xin lỗi! Sinh hoạt của tôi hơi thoáng đãng, cô không phiền hà chứ?"

Nói xong giơ cái quần lót lên quay quay, cố tình quay để cái quần bay vào mặt cô ta.

"Aaaaaaa...." Tiểu Thanh vùng vẫy phủi phủi khắp người, tưởng chừng như cô ta đang bị hàng ngàn con kiến cắn đốt.

"Ôi thật xin lỗi, cho tôi nhận lại quần lót, nó không có mùi gì quá hôi chứ?" Lạc Phong cố tình xỏ lá.

Tiểu Thanh nghe xong tức không kịp thở, lúc này ném trả quần lót lại cho hắn, đỏ mặt quay trở lại trên giường trùm chăn mà thở ra lửa.

Ngô Ẩn quay lại phòng làm việc, đồng nghiệp ai nấy đều bất ngờ.

"Ôi chao! Ngô Ẩn, bệnh xong trông không tệ đi ngược lại rất đẹp trai á!"

"Phải đấy, nhìn cậu rất phong độ."

"Ngô Ẩn ca à, đừng nói với tôi ở nhà dưỡng sắc đẹp nha."

Ngô Ẩn lấy làm lạ, chỉ cười cười cho qua chuyện. Nhưng thực ra được khen như vậy thấy cũng rất sung sướng, lúc này đi vào nhà vệ sinh soi gương.

Quả nhiên có chút sắc hồng tươi tắn, nhưng đâu tới mức như mọi người nói. Chắc là do hơn một tuần không gặp, mọi người thấy mình khác đi.

Dù sao được khen cũng tốt, lúc này đi vào phòng làm việc của sếp Trương, lên tiếng chào hỏi.

"Chào sếp! Tôi đã quay lại."

Sếp Trương nhàn nhạt mời cậu ta ngồi. Ngô Ẩn cũng nhanh đi vào vấn đề mà đưa bộ kế hoạch ra cho sếp Trương.

Ông ta đọc xong, không tỏ ra bất kì biểu cảm nào, liền nói.

"Tôi duyệt, cậu cứ thử thực hiện, làm xong báo cáo lại cho tôi."

"Vâng thưa sếp!"

Mang tâm trạng vui vẻ đi về phòng làm việc, Ngô Ẩn gặp ai cũng chào, một phần vì đã lâu không gặp đồng nghiệp, một phần vì ngày hôm nay quá suông sẻ. Mặc dù ngay từ đầu không muốn chuyển qua ban ý tưởng, nhưng dù sao sự nghiệp cũng phải cần những bước tiến quan trọng, không thể dậm chân.

Điện thoại của Văn Hán đột nhiên vang lên.

"Alo. Thế nào lại gọi cho tôi?"

Văn Hán nghe được giọng điệu của Ngô Ẩn có vẻ tốt liền vui cười.

"Hahha, cậu đã khoẻ hẳn rồi nhỉ?"

"Đã khá hơn."

"Thế tối nay có đến lớp nấu ăn không?" Ngô Ẩn xém quên mất chuyện đi học nấu ăn, lúc này vội đáp lời.

"Sẽ tới sẽ tới, phải hoàn thành cho xong khoá học này chứ!"

"Được rồi vậy tối nay gặp cậu." Văn Hán nói xong liền cúp máy.

Sáu giờ chiều, lớp karate.

Chuyện là các võ sinh mới đăng kí đang làm loạn. Họ không chịu tập trung luyện tập, lại cứ bắt chuyện trêu chọc đám học viên cũ, thậm chí là còn rượt đuổi nhau trên sân.

Đặng Thiên thật sự nóng giận, lúc này rống lên một tiếng.

"Tất cả trật tự."

Mọi người im bặt, dừng mọi động tác.

Lạc Phong đứng kế bên bắt đầu dõng dạc lên tiếng.

"Từ ngày hôm nay, lớp võ sẽ có quy định mới, yêu cầu mọi người tuân theo."

Cả đám võ sinh mới liền nhốn nháo.

Lạc Phong lạnh lùng lên tiếng.

"Nội quy mới thứ nhất, tôi không cấm, tuy nhiên, khi đến lớp võ...không được trang điểm."

"Nội quy thứ hai..."

Lạc Phong vẫn đang nói, từ xa chỗ bãi giữ xe đang có người ngắm nhìn hắn. Ngô Ẩn hai mắt chăm chú nhìn dáng vẻ uy phong của hắn ta trước đám học viên, lạnh lùng và có chút tàn độc, không giống hắn lúc đùa nghịch với mình, trong lòng không khỏi mắng hắn sống thật giả tạo.

Khoan đã! Chuyện gì chứ? Đám học viên này....

Ngô Ẩn mãi mê nhìn Lạc Phong, quên mất rằng đang có đám võ sinh mới hiện diện, lúc này nhận ra mới há hốc mồm. Khoảng hai mươi người nam nhân tướng tá mét bảy mét tám phong độ cơ bắp đang đứng xếp hàng nghe Lạc Phong giáo huấn nội quy. Cảnh tượng này giống như huấn luyện nam người mẫu hơn là luyện võ. Lòng dạ Ngô Ẩn có chút bối rối một chút, vì cậu ta định sẽ sẵn tiện bàn bạc với Lạc Phong về kế hoạch giúp hắn ta quảng cáo lớp võ, nhưng bây giờ coi bộ....

Lạc Phong nói một lúc thì đột nhiên ngừng, thấy Ngô Ẩn đang đứng ở phía xa nhìn mình, miệng nở một nụ cười thật tươi, nụ cười này cũng khiến Đặng Thiên sư huynh có chút kinh ngạc.

Toàn bộ lớp võ xoay mặt theo hướng mà Lạc Phong đang nhìn, một nam nhân mặc áo sơ mi công sở, áo bỏ ngoài quần, giày tây quần tây, cà vạt buông hững hờ, gương mặt thanh tú tròn trịa vừa trưởng thành vừa trẻ trung, mái tóc đinh cắt ngắn nam tính, dáng người hơn mét tám to con cao ráo, đeo chéo trên người một chiếc cặp táp, đây gọi là vừa thư sinh vừa lịch lãm.

Lạc Phong cầm một chai nước hoa quả đi đến chỗ Ngô Ẩn, cả lớp võ một phen bát quái.

Lạc Phong bước đến chỉ còn cách Ngô Ẩn tầm hai mươi bước chân, ánh mắt lại nhìn nhau.

"Của anh đây!" Lạc Phong đưa chai nước hoa quả cho Ngô Ẩn.

Ngô Ẩn không ngại ngùng cầm lấy.

Cả lớp võ từ xa nhìn cảnh tượng này không khỏi trầm trồ bàn tán xôn xao, nhất là các võ sinh mới đến.

"Tôi đoán đây là một cặp. Kinh nghiệm về mấy mối tình đồng tính của tôi không hề sai."

"Tôi cũng thấy như vậy."

"Còn đợi các người đoán sao? Lạc Phong sư phụ vừa cười là tôi biết ngay."

"Xem cái cậu trai kia kìa, trông hấp dẫn quá."

"Mà ai công ai thụ nhỉ? Tôi đoán Lạc Phong sư phụ là thụ"

"Điên à? Lạc Phong sư phụ khí thế đỉnh thiên, làm sao có thể làm thụ?"

"Cũng phải...."

Chỉ có Nghiêm Chí Kiên là không tham dự vụ này, đứng nhìn hai người kia từ xa mà lòng khó hiểu.

"Cậu có võ sinh mới rồi sao?" Ngô Ẩn tò mò hỏi Lạc Phong.

"Cũng vừa đăng kí hôm qua thôi." Lạc Phong nhẹ nhàng đáp lời.

"Nhưng tôi thấy vẫn chưa đủ năm mươi người"

"Chia thành hai nhóm, trong một ngày không thể dạy hết năm mươi người. Là do một võ sinh lôi kéo tới đây." Lạc Phong vừa nói vừa cười với Ngô Ẩn.

"Thế không định phát triển thêm sao?" Ngô Ẩn hỏi thăm dò.

"Không cần, tôi chỉ cần đủ để lớp võ không bị khai trừ." Lạc Phong vẫn vô tư nhìn và cười với Ngô Ẩn.

"Không nên, cậu phải mở rộng quy mô ra mới mau nổi tiếng." Ngô Ẩn kiên trì.

"Tôi quan trọng chất lượng, nhiều võ sinh quá lại không hay."

Ngô Ẩn chính thức phát hoả.

Được lắm! Tên Lạc Phong kia, uổng công lão gia gia đây vì ngươi mà lên kế hoạch quảng cáo. Sáng nay kế hoạch được thông qua lòng lão gia gia đây vui mừng khôn siết, quả nhiên lại bị ngươi từ chối.

Lúc này ánh mắt của Ngô Ẩn trở nên tăm tối, đem trả lại chai nước hoa quả vào tay Lạc Phong.

"Tôi không uống loại này."

Nói xong làm mặt giận bỏ đi một mạch. Đám võ sinh mới kia lại nhốn nháo.

"Ấy!? Giận rồi, giận rồi."

"Mau đuổi theo đi Lạc Phong lão sư, mau đuổi theo người ta."

"Đúng đấy! Anh gì đó ơi đừng giận Lạc Phong sư phụ..."

Đỉnh Thiên đứng bên cạnh thật không nhịn được nữa, lại quát lớn.

"Tất cả nghiêm chỉnh về hàng lối."

Lạc Phong thực sự không biết Ngô Ẩn thái độ như vậy là gì. Chỉ biết đứng đó nhìn bóng lưng cậu ta hậm hực đi về phía lớp học nấu ăn.

- Giận tôi việc gì ??? -

Hết chương!

Chapter
1 Chương 1: Không cần đuổi, tôi tự đi
2 Chương 2: Dữ như cọp cái
3 Chương 3: Không biết chôn mặt vào đâu
4 Chương 4: Đối mặt trong nhà vệ sinh
5 Chương 5: Bắc Kinh đệ nhất tạp vụ
6 Chương 6: Thuỷ chiến
7 Chương 7: Một lần nữa nhìn vào mắt nhau
8 Chương 8: Ám ảnh
9 Chương 9: ẢY ĐÊM ĐẾN THĂM BỆNH - ĐÊM THỨ NHẤT (Phần 1)
10 Chương 10: ĐÊM THỨ NHẤT (Phần 2) - TÔI PHẢI NHƯ THẾ NÀO VỚI ANH ?
11 Chương 11: Bảy đêm đến thăm bệnh - đêm thứ hai : cậu là ai?
12 Chương 12: Bảy đêm đến thăm bệnh - đêm thứ ba: bại lộ
13 Chương 13: Bảy đêm đến thăm bệnh - đêm thứ tư: tôi muốn có anh
14 Chương 14: Bảy đêm đến thăm bệnh - đêm thứ năm (phần 1): chuyện này không thể
15 Chương 15: Bảy đêm đến thăm bệnh - đêm thứ năm (phần 2): không được tắm!
16 Chương 16: Bảy đêm đến thăm bệnh - đêm thứ sáu: hiện tại tôi chỉ có thể làm như vậy
17 Chương 17: Bảy đêm đến thăm bệnh - đêm thứ bảy: thêm một cái vali
18 Chương 18: Tránh xa tôi ra
19 Chương 19: Không ai được dành với tôi
20 Chương 20: Giận tôi việc gì
21 Chương 21: Cái này là cho anh
22 Chương 22: Nắm được điểm yếu
23 Chương 23: Tôi bị bệnh?
24 Chương 24: Sự cố
25 Chương 25: Lão xiễm
26 Chương 26: Cú điện thoại của tiểu ẩn
27 Chương 27: Một bên đại nạn, một bên thống khoái
28 Chương 28: Xin lỗi tiểu ẩn
29 Chương 29: Quan tâm
30 Chương 30: Chia tay
31 Chương 31: Năn nỉ ngô ẩn
32 Chương 32: Gia đình ấm áp
33 Chương 33: Những cái ôm mang lại sức mạnh
34 Chương 34: Xử lý lão xiễm
35 Chương 35: Cuộc chiến ở bể bơi
36 Chương 36: Một ngày trôi qua quá dài
37 Chương 37: Tôi biết rõ mình muốn làm gì
38 Chương 38: Đa tạ
39 Chương 39: Cuộc chiến bắt đầu
40 Chương 40: Thực chất chỉ là gi
41 Chương 41: Kết cục trong phòng tạm giam
42 Chương 42: Rối loạn
43 Chương 43: Đi tìm ngô ẩn
44 Chương 44: Chính thức
45 Chương 45: Bị buộc cởi quần áo
46 Chương 46: Sao bây giờ cậu mới tới?
47 Chương 47: Chuyện gì lại bắt đầu?
48 Chương 48: Tập thể dục
49 Chương 49: Ngô ẩn bị nhạy cảm
50 Chương 50: Bị ép vào ngõ cụt
51 Chương 51: Được một thằng đàn ông khác yêu thương thì đã sao?
52 Chương 52: Nỗi uất nghẹn được giải toả
53 Chương 53: NGÔ ẨN CHỦ ĐỘNG HẸN HÒ (Phần 1)
54 Chương 54: NGÔ ẨN CHỦ ĐỘNG HẸN HÒ (Phần 2)
55 Chương 55: NGÔ ẨN CHỦ ĐỘNG HẸN HÒ (phần 3)
56 Chương 56: Đúc bằng kim loại
57 Chương 57: Đêm trước khi tạm chia xa
58 Chương 58: Chất độc mạnh sử
59 Chương 59: Độc tính công tâm
60 Chương 60: Điện thoại không phải là của tôi
61 Chương 61: Theo dõi người theo dõi
62 Chương 62: Anh làm người yêu của tôi nhé
63 Chương 63: Nhất định phải giải thích
64 Chương 64: Một cảnh thật nhu tình
65 Chương 65: Hai người đang làm cái quái gì vậy?
66 Chương 66: Cuộc vui chỉ mới bắt đầu
67 Chương 67: Cưỡng bức Ngô Ẩn
68 Chương 68: Làm sao có thể ???
69 Chương 69: Mười lăm đợt
70 Chương 70: Cả hai đều nhịn
71 Chương 71: Không ổn... không ổn
72 Chương 72: Người hùng không phải lạc phong
73 Chương 73: "tôi yêu anh"
74 Chương 74: Thảm cảnh - Phần 1: Bắt đầu
75 Chương 75: Thảm cảnh - Phần 2: Tiểu nhân
76 Chương 76: Thảm cảnh - Phần 3: Không nhận ra được
77 Chương 77: Thảm cảnh - Phần 4: Mau thả cậu ta ra
Chapter

Updated 77 Episodes

1
Chương 1: Không cần đuổi, tôi tự đi
2
Chương 2: Dữ như cọp cái
3
Chương 3: Không biết chôn mặt vào đâu
4
Chương 4: Đối mặt trong nhà vệ sinh
5
Chương 5: Bắc Kinh đệ nhất tạp vụ
6
Chương 6: Thuỷ chiến
7
Chương 7: Một lần nữa nhìn vào mắt nhau
8
Chương 8: Ám ảnh
9
Chương 9: ẢY ĐÊM ĐẾN THĂM BỆNH - ĐÊM THỨ NHẤT (Phần 1)
10
Chương 10: ĐÊM THỨ NHẤT (Phần 2) - TÔI PHẢI NHƯ THẾ NÀO VỚI ANH ?
11
Chương 11: Bảy đêm đến thăm bệnh - đêm thứ hai : cậu là ai?
12
Chương 12: Bảy đêm đến thăm bệnh - đêm thứ ba: bại lộ
13
Chương 13: Bảy đêm đến thăm bệnh - đêm thứ tư: tôi muốn có anh
14
Chương 14: Bảy đêm đến thăm bệnh - đêm thứ năm (phần 1): chuyện này không thể
15
Chương 15: Bảy đêm đến thăm bệnh - đêm thứ năm (phần 2): không được tắm!
16
Chương 16: Bảy đêm đến thăm bệnh - đêm thứ sáu: hiện tại tôi chỉ có thể làm như vậy
17
Chương 17: Bảy đêm đến thăm bệnh - đêm thứ bảy: thêm một cái vali
18
Chương 18: Tránh xa tôi ra
19
Chương 19: Không ai được dành với tôi
20
Chương 20: Giận tôi việc gì
21
Chương 21: Cái này là cho anh
22
Chương 22: Nắm được điểm yếu
23
Chương 23: Tôi bị bệnh?
24
Chương 24: Sự cố
25
Chương 25: Lão xiễm
26
Chương 26: Cú điện thoại của tiểu ẩn
27
Chương 27: Một bên đại nạn, một bên thống khoái
28
Chương 28: Xin lỗi tiểu ẩn
29
Chương 29: Quan tâm
30
Chương 30: Chia tay
31
Chương 31: Năn nỉ ngô ẩn
32
Chương 32: Gia đình ấm áp
33
Chương 33: Những cái ôm mang lại sức mạnh
34
Chương 34: Xử lý lão xiễm
35
Chương 35: Cuộc chiến ở bể bơi
36
Chương 36: Một ngày trôi qua quá dài
37
Chương 37: Tôi biết rõ mình muốn làm gì
38
Chương 38: Đa tạ
39
Chương 39: Cuộc chiến bắt đầu
40
Chương 40: Thực chất chỉ là gi
41
Chương 41: Kết cục trong phòng tạm giam
42
Chương 42: Rối loạn
43
Chương 43: Đi tìm ngô ẩn
44
Chương 44: Chính thức
45
Chương 45: Bị buộc cởi quần áo
46
Chương 46: Sao bây giờ cậu mới tới?
47
Chương 47: Chuyện gì lại bắt đầu?
48
Chương 48: Tập thể dục
49
Chương 49: Ngô ẩn bị nhạy cảm
50
Chương 50: Bị ép vào ngõ cụt
51
Chương 51: Được một thằng đàn ông khác yêu thương thì đã sao?
52
Chương 52: Nỗi uất nghẹn được giải toả
53
Chương 53: NGÔ ẨN CHỦ ĐỘNG HẸN HÒ (Phần 1)
54
Chương 54: NGÔ ẨN CHỦ ĐỘNG HẸN HÒ (Phần 2)
55
Chương 55: NGÔ ẨN CHỦ ĐỘNG HẸN HÒ (phần 3)
56
Chương 56: Đúc bằng kim loại
57
Chương 57: Đêm trước khi tạm chia xa
58
Chương 58: Chất độc mạnh sử
59
Chương 59: Độc tính công tâm
60
Chương 60: Điện thoại không phải là của tôi
61
Chương 61: Theo dõi người theo dõi
62
Chương 62: Anh làm người yêu của tôi nhé
63
Chương 63: Nhất định phải giải thích
64
Chương 64: Một cảnh thật nhu tình
65
Chương 65: Hai người đang làm cái quái gì vậy?
66
Chương 66: Cuộc vui chỉ mới bắt đầu
67
Chương 67: Cưỡng bức Ngô Ẩn
68
Chương 68: Làm sao có thể ???
69
Chương 69: Mười lăm đợt
70
Chương 70: Cả hai đều nhịn
71
Chương 71: Không ổn... không ổn
72
Chương 72: Người hùng không phải lạc phong
73
Chương 73: "tôi yêu anh"
74
Chương 74: Thảm cảnh - Phần 1: Bắt đầu
75
Chương 75: Thảm cảnh - Phần 2: Tiểu nhân
76
Chương 76: Thảm cảnh - Phần 3: Không nhận ra được
77
Chương 77: Thảm cảnh - Phần 4: Mau thả cậu ta ra