Chương 20: Bị phạt

Hôm sau tỉnh lại thì Tần Di đã không thấy Tiết Vãn Tình đâu chắc là cô đã đi làm.

Sau khi thu thập xong giường chiếu, Tần Di đi rửa mặt, gửi tin nhắn Wechat cho Tiết Vãn Tình nói cô trở về nhà họ Nghiêm.

Tiết Vãn Tình chắc đang bận nên đến khi Tần Di xuống taxi cũng không trả lời.

Vừa đi vào phòng khách, quản gia liền vội vã chạy tới, “Cô chủ, cuối cùng cô cũng quay lại rồi”.

“Quản gia, sao thế? Có phải Dịch Trạch lại xảy ra chuyện gì không?”.

“Không phải là cậu chủ mà là cô đó! Cô hôm qua cả đêm không về làm lão phu nhân rất tức giận! Nói tôi bảo cô đến phòng đọc sách quỳ! Hay cô nhân lúc lão phu nhân và cậu chủ vẫn đang dùng bữa thì nhanh chóng nhận lỗi trước, có cậu chủ ở bên cạnh chắc lão phu nhân sẽ không làm khó cô.”

“Tôi biết rồi! Quản gia, cám ơn ông”.

Tần Di cảm kích gật đầu với ông rồi trực tiếp đi lên lầu làm quản gia kinh ngạc hỏi cô định đi đâu. Tần Di quay đầu cười cười, như chuyện đương nhiên nói, “Đến phòng sách”.

Quản gia một mặt kinh ngạc nhìn bóng lưng rời đi của cô một lúc lâu mới bất đắc dĩ thở dài, xoay người đến phòng ăn. “Lão phu nhân cô chủ vừa quay về! Tôi dựa theo phân phó của người để cô chủ đi phòng sách rồi ạ!”.

Quản gia cố ý nói lớn tiếng làm Nghiêm Dịch Trạch đang muốn ăn cơm vội ném đũa đứng dậy muốn chạy bị bà Nghiêm kéo lại nói, “Dịch Trạch, con không ăn cơm mà đi đâu?” “Con đi tìm vợ con!”.

“Không ăn xong không đi đâu hết! Quản gia ông ở đây trông nó! Tôi đi rồi trở về!”, Nghiêm lão phu nhân hất tay Nghiêm Dịch Trạch ra rồi sải bước ra ngoài. Đi đến phòng sách thì Tần Di đã thẳng tắp quỳ gối trước ghế ngồi.

Bà Nghiêm sắc mặt âm trầm đi qua ngồi xuống nhìn Tần Di hỏi, “Biết tại sao cô phải quỳ ở đây không?”.

“Con biết! Con đã vi phạm điều thứ ba trong gia pháp, hơn nữa còn cả đêm không về!”.

Trên đường về, cô đã chuẩn bị để bị trừng phạt, nên khuôn mặt cô lúc này rất bình tĩnh.

“Nếu mà tôi nhớ không nhầm thì đây không phải lần đầu tiên cô phạm lỗi? Hôm nay tôi sẽ tính gộp cả vào, để cho cô nhớ lâu!” Bà Nghiêm sắc mặt lạnh lẽo, chỉ vào sợi mây trên mặt bàn, “Đưa sợi mây cho tôi!”.

Tần Di đưa cho bà sợi mây xong thì bà giơ tay bắt đầu đánh. Tần Di đau đến mức toát mồ hôi lạnh nhưng cô vẫn im lặng chịu đựng khiến bà già Nghiêm càng tức giận ra tay nặng hơn.

Sợi mây từng cái một quất lên người cô, chỉ mới đánh ba cái mà cô đã có chút không chịu đựng nổi, nhưng bà Nghiêm không hề có ý định dừng tay lại không thấy cô lên tiếng làm bà càng tức giận, đánh càng mạnh tay hơn.

Đánh thêm một cái mồ hôi lạnh trên trán Tần Di ứa ra, cắn chặt răng, đau đến toàn thân run rẩy.

Nếu tiếp tục như thế, Tần Di không bị bà Nghiêm đánh chết cũng phải nằm trên giường ba đến năm ngày. Đúng lúc này, Nghiêm Dịch Trạch đầy cửa ra xông tới, gắt gao ôm Tần Di vào trong ngực, “Bà nội, sao bà lại đánh vợ con”.

“Nó phạm sai lầm thì phải chịu phạt! Dịch Trạch, con đi ra cho bà”. Lão phu nhân sắc mặt âm trầm nhìn Nghiêm Dịch Trạch ôm Tần Di vào trong ngực lạnh lùng nói.

“Không được! Con không đồng ý! Con sẽ không để bà đánh vợ conl”, Nghiêm Dịch Trạch cứng cổ nói với bà.

Bà Nghiêm chưa bao giờ nghĩ cô từ trước đến nay luôn là người nhu thuận hiểu chuyện, còn đứa cháu ngốc không bao giờ phạm lỗi của bà mà lại vì một người phụ nữ chống đối bà, bà tức giận đến mất hết lý trí.

“Được lắm, con cánh cứng rồi có phải không, dám không nghe bài Không ra đúng không thế thì bà sẽ đánh cả hai đứa!”

Bà Nghiêm ra tay rất nặng, mới đánh một cái làm anh toát mồ hôi lạnh, Tần Di không muốn nợ anh nữa nhưng cho dù cô giãy giụa thế nào anh không buông ra.

Nghiêm Dịch Trạch một bên cắn răng chịu đựng, một bên miễn cưỡng cười nói, “Vợ ơi em đừng cử động, Dịch Trạch sẽ bảo vệ em”.

Nhìn thấy khuôn mặt đau đớn vặn vẹo nhưng vẫn bướng bỉnh của anh cùng với âm thanh của roi mây vang lên bên tai, những bất mãn của cô với anh trong nháy mắt như biến mất thay vào đó là cảm kích, cảm động, còn cả những cảm xúc không thể diễn tả bằng lời!

Chapter
1 Chương 1: Cô dâu tìm chú rể
2 Chương 2: Gả cho đồ Ngốc cũng không phải chuyện xấu
3 Chương 3: Anh đánh lừa cả thế giới
4 Chương 4: Sự dịu dàng của anh
5 Chương 5: Dâng trà
6 Chương 6: Khách không mời mà đến
7 Chương 7: Vợ, anh sẽ bảo vệ em
8 Chương 8: Sự dịu dàng của anh làm ấm lòng em
9 Chương 9: Đây là tình yêu sao?
10 Chương 10: Chủ nhân thực sự của chiếc sườn xám
11 Chương 11: Tất cả đều là tính kế
12 Chương 12: Đi thăm Vân Hạ
13 Chương 13: Vân Hạ nhận sai
14 Chương 14: Tôi vẫn chưa chuẩn bị tốt
15 Chương 15: Bởi vì yêu
16 Chương 16: Tự chuốc lấy khổ
17 Chương 17: Sự thật trong chuyện này
18 Chương 18: Sự phẫn nộ của Nghiêm Dịch Trạch
19 Chương 19: Bắt nạt anh ngốc?
20 Chương 20: Bị phạt
21 Chương 21: Tôi có miễn cưỡng em sao?
22 Chương 22: Xong rồi, không có mặt mũi để nhìn người nữa
23 Chương 23: Tiêu Hạng đến thăm
24 Chương 24: Trước mặt anh không có bí mật
25 Chương 25: Oan gia ngõ hẹp
26 Chương 26: Anh điên rồi
27 Chương 27: Người phụ nữ của tôi không phải ai cũng có thể đụng!
28 Chương 28: Canh có vấn đề
29 Chương 29: Cô ta đến đây làm gì?
30 Chương 30: Nghiêm Dịch Trạch anh phá gia chi tử
31 Chương 31: Theo tôi một đêm việc này sẽ được giải quyết
32 Chương 32: Thù địch
33 Chương 33: Yêu em có thể từ bỏ hết thảy
34 Chương 34: Rời khỏi nhà họ Nghiêm
35 Chương 35: Đừng, đừng đên đây!
36 Chương 36: Lòng như lửa đốt
37 Chương 37: Cô ấy đi con cũng đi!
38 Chương 38: Nghiêm Dịch Trạch cuồng vợ
39 Chương 39: Đừng có đánh chủ ý lên đầu vợ tôi
40 Chương 40: Tiêu Hạng đến làm khách
41 Chương 41: Hái sao trời cho em
42 Chương 42: Anh lại có thể đối xử như thế với tôi
43 Chương 43: Hai người cả đêm qua ở cùng nhau
44 Chương 44: Rất thất vọng về Nghiêm Dịch Trạch
45 Chương 45: Ai là vợ anh? Bỏ ra
46 Chương 46: Tôi không có người bạn như thế
47 Chương 47: Có phải đàn ông hay không, thử chút không phải sẽ biết sao?
48 Chương 48: Phẫn nộ
49 Chương 49: Bộc phát xung đột
Chapter

Updated 49 Episodes

1
Chương 1: Cô dâu tìm chú rể
2
Chương 2: Gả cho đồ Ngốc cũng không phải chuyện xấu
3
Chương 3: Anh đánh lừa cả thế giới
4
Chương 4: Sự dịu dàng của anh
5
Chương 5: Dâng trà
6
Chương 6: Khách không mời mà đến
7
Chương 7: Vợ, anh sẽ bảo vệ em
8
Chương 8: Sự dịu dàng của anh làm ấm lòng em
9
Chương 9: Đây là tình yêu sao?
10
Chương 10: Chủ nhân thực sự của chiếc sườn xám
11
Chương 11: Tất cả đều là tính kế
12
Chương 12: Đi thăm Vân Hạ
13
Chương 13: Vân Hạ nhận sai
14
Chương 14: Tôi vẫn chưa chuẩn bị tốt
15
Chương 15: Bởi vì yêu
16
Chương 16: Tự chuốc lấy khổ
17
Chương 17: Sự thật trong chuyện này
18
Chương 18: Sự phẫn nộ của Nghiêm Dịch Trạch
19
Chương 19: Bắt nạt anh ngốc?
20
Chương 20: Bị phạt
21
Chương 21: Tôi có miễn cưỡng em sao?
22
Chương 22: Xong rồi, không có mặt mũi để nhìn người nữa
23
Chương 23: Tiêu Hạng đến thăm
24
Chương 24: Trước mặt anh không có bí mật
25
Chương 25: Oan gia ngõ hẹp
26
Chương 26: Anh điên rồi
27
Chương 27: Người phụ nữ của tôi không phải ai cũng có thể đụng!
28
Chương 28: Canh có vấn đề
29
Chương 29: Cô ta đến đây làm gì?
30
Chương 30: Nghiêm Dịch Trạch anh phá gia chi tử
31
Chương 31: Theo tôi một đêm việc này sẽ được giải quyết
32
Chương 32: Thù địch
33
Chương 33: Yêu em có thể từ bỏ hết thảy
34
Chương 34: Rời khỏi nhà họ Nghiêm
35
Chương 35: Đừng, đừng đên đây!
36
Chương 36: Lòng như lửa đốt
37
Chương 37: Cô ấy đi con cũng đi!
38
Chương 38: Nghiêm Dịch Trạch cuồng vợ
39
Chương 39: Đừng có đánh chủ ý lên đầu vợ tôi
40
Chương 40: Tiêu Hạng đến làm khách
41
Chương 41: Hái sao trời cho em
42
Chương 42: Anh lại có thể đối xử như thế với tôi
43
Chương 43: Hai người cả đêm qua ở cùng nhau
44
Chương 44: Rất thất vọng về Nghiêm Dịch Trạch
45
Chương 45: Ai là vợ anh? Bỏ ra
46
Chương 46: Tôi không có người bạn như thế
47
Chương 47: Có phải đàn ông hay không, thử chút không phải sẽ biết sao?
48
Chương 48: Phẫn nộ
49
Chương 49: Bộc phát xung đột