Chương 20: 20: Bệnh Tình Của Liên Vương

Cứ như vậy Trùng Nguyên theo phụ thân và mẫu thân ở lại Nam Vân.

Nơi ở của họ được Chu công công sắp xếp.

Là một nơi thoáng mát, không gian yên tĩnh rất hợp ý của hoàng đế Mị Ly.

Trong khi họ đang đi chọn phòng, Tuyết Dao vẫn ở lại tẩm điện.

Sau một hồi chọn phòng cuối cùng cũng chọn xong.

Trùng Nguyên và Ân Chung về phòng nghỉ ngơi, hoàng hậu Mị Ly cùng phu quân cũng về phòng chuẩn bị dùng bữa.
Đối với nàng hình phạt dành cho Ân Chung như vậy là quá nhẹ nhàng.

Đáng lẽ hắn phải bị treo lên để nàng mặc sức mà đánh.

Nhưng đối với hoàng của một nước việc phải quỳ gối trước người khác đã là quá nhục nhã.

Lần này hắn còn quỳ trước một nữ nhân.

Sau này danh tiếng của hắn nhất định sẽ bị ảnh hưởng không ít.

Như vậy để hắn có thể nhớ suốt đời.
- Công chúa, hôm nay người xử lý hắn hay thật đó.
- Như vậy là quá dễ cho hắn rồi.
Tuyết Dao đi ngang qua điện Chu Tước bất giác mà nhìn vào.

Tại sao hôm nay lại im lặng như vậy ? Thôi bỏ đi cũng chẳng liên quan đến nàng.
...****************...
Mùi thuốc nồng nặc toả ra không gian, khói từ bếp nhẹ nhàng trôi dạt.

Từng đợt, từng đợt khói cứ vậy mà nhả ra.

Từ trong căn phòng đầy dược liệu, bóng dáng cậu thiếu niên trẻ bước ra.

Đó là Dương Hy người được mệnh danh là thần y.

Tuy chỉ mới hai mươi mốt tuổi nhưng danh tiếng của Dương Hy đã vang xa, ai ai đều biết.

Tuy nhiên rất ít người từng gặp qua hắn.

Trước giờ Dương Hy hành tung bất thường.

Hắn có khi ra ngoài ngao du nhân gian, khi lại ở một nơi nào đó mà chẳng ai biết.

Gương mặt, vóc dáng ra sao cũng chẳng ai hay.

Nơi đâu cũng từng đi qua, chuyện gì cũng đã từng gặp tới.

Đối với con người như vậy ai cũng tò mò muốn biết.

Có người nói đã từng gặp qua Dương Hy thần y, miêu tả hắn là người có tướng mạo tiêu sái, người lại nói hắn vì gương mặt không được đẹp mà bao năm che giấu.
Dương Hy cầm một giỏ thảo dược ra ngoài sân, bỏ một chút vào trong nồi nước đang sôi.

Cậu thiếu niên trẻ tuổi danh bất hư truyền càng làm người ta ngưỡng mộ.

Tuy nhiên quá khứ lại vô cùng đau buồn mà chẳng mấy ai biết.

Sinh mạng của Dương Hy được đánh đổi bằng chính sự sống của người mẹ.

Phụ thân lại là một quan chức có tài nên rất được trọng dụng.

Năm Dương Hy sáu tuổi thì phụ thân mắc bệnh nặng rồi qua đời.

Sau đêm tang lễ của cha thì chẳng còn ai nhìn thấy hắn.

Đã bao năm tìm kiếm nhưng nhận lại cũng chỉ là bặt vô âm tín.

Bản thân hắn cũng từ lâu chẳng màng tới chuyện nhân gian.
- Dương Hy đại nhân.
Từ xa, bóng dáng một nam nhân đi gần tới.

Dương Hy nhìn lên, gương mặt này lại chẳng quen thuộc.

Không hề để ý tới nam nhân đó mà trực tiếp đi vào bên trong nhà lấy một ít thuốc.
- Ta là Khai Tử, hầu cận bên cạnh Liên Vương điện hạ.
- Liên Vương đại hoàng tử Bắc Vực ?
- Đúng vậy.
Sư phụ Dương Hy vốn có mối thâm tình vô cùng lớn với mẫu thân của Liên Vương.

Vì vậy từ khi theo sư phụ học y Dương Hy đã nhiều lần gặp qua y.

Đối với y mà nói cũng có thể coi là bằng hữu.
- Có chuyện gì ?
- Điện hạ hiện giờ đang ở trong, muốn mời người tới một chuyến.
- Cung ? Nơi thâm cung lắm kế nhiều mưu ta sớm đã chẳng muốn tới.

Về nói với huynh ấy nếu muốn gặp ta giờ ngọ ngày mai tới cầu Duyên Hải.
Nói rồi Dương Hy quay người vào trong, để mặc một mình Khai Tử đứng ở ngoài.

Lần này lại cần gì nữa mới cho người đến gọi ta đây.

Đã ba năm rồi, không lẽ kịch độc lại tái phát sao ? Dương Hy quay đầu ra nhìn Khai Tử đã sớm đi khuất.

Nơi này cũng chỉ có Liên Vương biết, sớm đã đoán được có ngày y phải đến đây.

*Ba năm trước*

Trong hậu cung, tiếng khóc của một nữ nhân vang lên không ngừng, tiếng khóc như muốn xé toạc lòng người.

Bà ngồi bên cạnh chiếc giường nơi một thiếu niên đang nằm, nước mắt sớm đã thấm đẫm một vùng chăn.

Bàn tay lạnh ngắt nắm chặt lấy tay nam tử kia run lên từng hồi theo nhịp nấc nghẹn ngào.

Bên ngoài, tất cả thái y của hoàng cung đã tụ họp nhưng chẳng ai tìm ra cách trị bệnh cho con bà.
- Vương nhi… Vương nhi… con của ta… hài tử ngoan…
Mặc cho bà có ngồi bên cạnh gào khóc thảm thiết bao nhiêu thì nam nhân nằm trên giường vẫn không hé môi nửa lời.

Đó chính là Liên Vương, đại hoàng tử Bắc Vực.

Mấy ngày trước vẫn còn khoẻ mạnh nhưng đến sáng nay lại được chuẩn đoán mắc kịch độc ngưng tụ trong tim.

Đây là loại độc tố của loại thằn lằn không đầu.

Trong nhân gian cũng không có nhiều, số lượng đếm trên đầu ngón tay.

Kích thước của nó rất nhỏ, chỉ bằng một phần ba ngón tay người trưởng thành, thân dẹp và thường rất dài, thân thể nhuộm một màu đen đặc trưng.

Độc tố của nó ngưng tụ hết trong đuôi.

Một khi đã trúng độc, độc tố sẽ nhanh chóng vào trong vào trong tim.

Trong một canh giờ sẽ ngấm dần chi phối toàn cơ thể mà rơi vào hôn mê.

Người trúng độc sẽ rơi vào mộng cảnh mãi mãi không thể tỉnh dậy.
Từ bên ngoài, một nam nhân bước vào.

Trên gương mặt đã thấm dư vị của thời gian.

Bên cạnh là một thiếu niên chừng tuổi Liên Vương.
- Kình Lôi, mau cứu con trai ta.
- Hoàng hậu xin hãy bình tĩnh.
Ông đi đến gần Liên Vương, nhìn qua y một lượt rồi ra hiệu cho Dương Hy đang đứng bên cạnh.

Độc thằn lằn không đầu cả ngàn năm nay chưa ai trúng.

Lần này xuất hiện ở Bắc Vực là có chuyện gì ?
- Tất cả hãy ra ngoài trước.
Kình Lôi vận công, dùng tu vi cả đời của bản thân đem ra ức chế kịch độc, tạm thời giam giữ không cho kịch độc phát tán.

Dương Hy tận mắt nhìn thấy sư phụ moi tim của chính mình, chuyển hoá thành một viên linh châu đưa vào cơ thể Liên Vương.

- Sư phụ, sư phụ.
- Dương Hy, ta nợ Vĩnh Tuyên hoàng hậu một ân tình.

Đến giờ đã trả hết.

Y thuật cả đời của ta giao lại cho con.

Sau này hãy giúp Liên Vương…
Thân thể ông dần tan biến.

Tận mắt chứng kiến cha mất giờ lại đến sư phụ.

Phải chăng tất cả những người thân bên cạnh y đều sẽ chết.

Dương Hy ôm bộ y phục cuối cùng của sư phụ trên tay, nước mắt khẽ rơi từng giọt trong cái nắng oi ả ngày hôm ấy của Bắc Vực.
Cứ như vậy Dương Hy một thân một mình du ngoạn nhân gian để lại cho Liên Vương một chiếc chuông vàng cùng lời nhắn kèm nơi ở của bản thân.

" Nếu đến tìm không thấy ta ở đây hãy rung chuông, lập tức ta sẽ về.

" Dương Hy không hận Liên Vương, ngược lại còn vô cùng trân trọng.

Người mà sư phụ bỏ cả mạng sống để cứu, nhất định Dương Hy sẽ không phụ lòng.
*Hiện tại*
Dương Hy mở cánh cửa tủ, bên trong chính là bộ y phục ngày hôm ấy sư phụ mặc kèm theo tất cả những ghi chép về y thuật cả đời của người.

Người trúng độc thằn lằn không đầu sau khi được ức chế tạm thời sẽ không rơi vào hôn mê.

Nhưng nếu tái phát, kịch độc sẽ lan nhanh khiến cơ thể trở nên đau đớn như ngàn mũi kim chích, sau một ngày hành hạ liền rơi vào mộng cảnh toàn thân dần thối rữa.

Thuốc giải của độc thằn lằn không đầu Dương Hy sớm đã chế ra.

Nhưng sau tất cả lại thiếu một vị thuốc dẫn đặc biệt.

Đó là…

Chapter
1 Chương 1: 1: Con Tin
2 Chương 2: 2: Xuất Cung
3 Chương 3: 3: Ấn Tượng Đầu Tiên
4 Chương 4: 4: Suy Đoán Của Tuyết Dao
5 Chương 5: 5: Hắc Y Nhân Lộ Diện
6 Chương 6: 6: Bị Thương
7 Chương 7: 7: Trở Về Cung
8 Chương 8: 8: Cấm Túc
9 Chương 9: 9: Sự Cố Khó Đỡ
10 Chương 10: 10: Xích Tử Là Ai
11 Chương 11: 11: Không Mang Ngân Lượng
12 Chương 12: 12: Tuyết Dao Gặp Nạn
13 Chương 13: 13: Tức Giận
14 Chương 14: 14: Người Là Của Ta
15 Chương 15: 15: Phiền Não Của Hoàng Thượng Mị Ly
16 Chương 16: 16: Nguy Hiểm Ám Sát
17 Chương 17: 17: Đi Săn
18 Chương 18: 18: Cuộc Đi Săn Kết Thúc Chiến Lợi Phẩm
19 Chương 19: 19: Đã Mạo Phạm Công Chúa
20 Chương 20: 20: Bệnh Tình Của Liên Vương
21 Chương 21: 21: Hôn
22 Chương 22: 22: Lan Sương - Hôn Ước Của Liên Vương
23 Chương 23: 23: Quân Khí
24 Chương 24: 24: Đi Giang Châu
25 Chương 25: 25: Là Hoả Linh
26 Chương 26: 26: Xung Đột Và Cãi Vã
27 Chương 27: 27: Lâm Phu Nhân Là Chủ Thể Kí Sinh
28 Chương 28: 28: Dung Hoàn Cô Nương
29 Chương 29: 29: Ta Không Muốn Liên Luỵ Chàng
30 Chương 30: 30: Hồi Ức 1
31 Chương 31: 31: Hồi Ức 2
32 Chương 32: 32: Hồi Ức 3
33 Chương 33: 33: Hồi Ức 4
34 Chương 34: 34: Hồi Ức 5
35 Chương 35: 35: Hôn Thuận Theo Ý Chàng
36 Chương 36: 36: Hoả Linh Sống Lại
37 Chương 37: 37: Thân Phận Thực Sự Ta Là Ai
38 Chương 38: 38: Giấc Mơ Của Tuyết Dao
39 Chương 39: 39: Ta Muốn Ôm Nàng
40 Chương 40: 40: Câu Chuyện Bí Mật
41 Chương 41: 41: Giang Châu Xây Dựng Lại
42 Chương 42: 42: Tiếp Viện Giang Châu
43 Chương 43: 43: Khai Tử Đã Biết Rung Động
44 Chương 44: 44: Ta Thích Nàng !
45 Chương 45: 45: Thọ Yến Của Hoàng Thái Hậu 1
46 Chương 46: 46: Thọ Yến Của Hoàng Thái Hậu 2
47 Chương 47: 47: Thọ Yến Của Hoàng Thái Hậu 3
48 Chương 48: 48: Hoành Ly Tỷ Tỷ
49 Chương 49: 49: Nhìn Thấy Thứ Không Nên Thấy
50 Chương 50: 50: Ta Sẽ Tác Hợp Cho Đôi Trẻ
51 Chương 51: 51: Tuyết Dao Ta Yêu Muội
52 Chương 52: 52: Dục Dư Niên Huynh Điên Rồi
53 Chương 53: 53: Là Nàng Dụ Dỗ Ta Trước
54 Chương 54: 54: Liên Vương Xuất Cung
55 Chương 55: 55: Có Điều Gì Bất Thường
56 Chương 56: 56: Dấu Hôn Trên Người
57 Chương 57: 57: Vị Thuốc Còn Thiếu
58 Chương 58: 58: Khoảng Cách
59 Chương 59: 59: Ta Nhất Định Sẽ Bảo Vệ Huynh
60 Chương 60: 60: Liên Vương Ta Không Cho Phép Huynh Chết
61 Chương 61: 61: Ai Mới Là Người Ác Nhất
62 Chương 62: 62: Nuôi Hoa Trong Tim
63 Chương 63: Chương 63
64 Chương 64: 64: Kế Sách Vẹn Toàn
65 Chương 65: 65: Miếu Huyền Thanh Bị Phá Nát
66 Chương 66: 66: Sinh Thần
67 Chương 67: 67: Bảo Vệ Nàng
68 Chương 68: 68: Lưu Quốc Trấn Hiện Đang Ở Đâu
69 Chương 69: 69: Cảm Giác Không Yên
Chapter

Updated 69 Episodes

1
Chương 1: 1: Con Tin
2
Chương 2: 2: Xuất Cung
3
Chương 3: 3: Ấn Tượng Đầu Tiên
4
Chương 4: 4: Suy Đoán Của Tuyết Dao
5
Chương 5: 5: Hắc Y Nhân Lộ Diện
6
Chương 6: 6: Bị Thương
7
Chương 7: 7: Trở Về Cung
8
Chương 8: 8: Cấm Túc
9
Chương 9: 9: Sự Cố Khó Đỡ
10
Chương 10: 10: Xích Tử Là Ai
11
Chương 11: 11: Không Mang Ngân Lượng
12
Chương 12: 12: Tuyết Dao Gặp Nạn
13
Chương 13: 13: Tức Giận
14
Chương 14: 14: Người Là Của Ta
15
Chương 15: 15: Phiền Não Của Hoàng Thượng Mị Ly
16
Chương 16: 16: Nguy Hiểm Ám Sát
17
Chương 17: 17: Đi Săn
18
Chương 18: 18: Cuộc Đi Săn Kết Thúc Chiến Lợi Phẩm
19
Chương 19: 19: Đã Mạo Phạm Công Chúa
20
Chương 20: 20: Bệnh Tình Của Liên Vương
21
Chương 21: 21: Hôn
22
Chương 22: 22: Lan Sương - Hôn Ước Của Liên Vương
23
Chương 23: 23: Quân Khí
24
Chương 24: 24: Đi Giang Châu
25
Chương 25: 25: Là Hoả Linh
26
Chương 26: 26: Xung Đột Và Cãi Vã
27
Chương 27: 27: Lâm Phu Nhân Là Chủ Thể Kí Sinh
28
Chương 28: 28: Dung Hoàn Cô Nương
29
Chương 29: 29: Ta Không Muốn Liên Luỵ Chàng
30
Chương 30: 30: Hồi Ức 1
31
Chương 31: 31: Hồi Ức 2
32
Chương 32: 32: Hồi Ức 3
33
Chương 33: 33: Hồi Ức 4
34
Chương 34: 34: Hồi Ức 5
35
Chương 35: 35: Hôn Thuận Theo Ý Chàng
36
Chương 36: 36: Hoả Linh Sống Lại
37
Chương 37: 37: Thân Phận Thực Sự Ta Là Ai
38
Chương 38: 38: Giấc Mơ Của Tuyết Dao
39
Chương 39: 39: Ta Muốn Ôm Nàng
40
Chương 40: 40: Câu Chuyện Bí Mật
41
Chương 41: 41: Giang Châu Xây Dựng Lại
42
Chương 42: 42: Tiếp Viện Giang Châu
43
Chương 43: 43: Khai Tử Đã Biết Rung Động
44
Chương 44: 44: Ta Thích Nàng !
45
Chương 45: 45: Thọ Yến Của Hoàng Thái Hậu 1
46
Chương 46: 46: Thọ Yến Của Hoàng Thái Hậu 2
47
Chương 47: 47: Thọ Yến Của Hoàng Thái Hậu 3
48
Chương 48: 48: Hoành Ly Tỷ Tỷ
49
Chương 49: 49: Nhìn Thấy Thứ Không Nên Thấy
50
Chương 50: 50: Ta Sẽ Tác Hợp Cho Đôi Trẻ
51
Chương 51: 51: Tuyết Dao Ta Yêu Muội
52
Chương 52: 52: Dục Dư Niên Huynh Điên Rồi
53
Chương 53: 53: Là Nàng Dụ Dỗ Ta Trước
54
Chương 54: 54: Liên Vương Xuất Cung
55
Chương 55: 55: Có Điều Gì Bất Thường
56
Chương 56: 56: Dấu Hôn Trên Người
57
Chương 57: 57: Vị Thuốc Còn Thiếu
58
Chương 58: 58: Khoảng Cách
59
Chương 59: 59: Ta Nhất Định Sẽ Bảo Vệ Huynh
60
Chương 60: 60: Liên Vương Ta Không Cho Phép Huynh Chết
61
Chương 61: 61: Ai Mới Là Người Ác Nhất
62
Chương 62: 62: Nuôi Hoa Trong Tim
63
Chương 63: Chương 63
64
Chương 64: 64: Kế Sách Vẹn Toàn
65
Chương 65: 65: Miếu Huyền Thanh Bị Phá Nát
66
Chương 66: 66: Sinh Thần
67
Chương 67: 67: Bảo Vệ Nàng
68
Chương 68: 68: Lưu Quốc Trấn Hiện Đang Ở Đâu
69
Chương 69: 69: Cảm Giác Không Yên