Chương 2: Nghi ngờ mang thai

   Có lẽ do ánh mắt và khí thế toàn thân của người đàn ông này quá mức đáng sợ, Tần Lục Nguyệt không dám tính toán chuyện anh ta đã cướp đi nụ hôn đầu của mình nữa.

    Dù sao, nụ hôn đầu cũng là do số phận, nhưng dĩ nhiên người cuối cùng mới là quan trọng nhất.

   Tần Lục Nguyệt giãy giụa vài cái, muốn thoát ra, không ngờ đối phương càng giữ chặt.

   Tần Lục Nguyệt không thể thoát, đành mở miệng nói: "Được rồi, tôi không so đo với anh chuyện đã cướp đi nụ hôn đầu của tôi. Vì vậy,... anh mau buông ra, để tôi đi."

   "Để cô đi?"_Người đàn ông cúi xuống, nở nụ cười, chỉ là đáy mắt của hắn hiện lên sự lạnh lẽo cùng sát ý quá mức mãnh liệt, tiếng cười của hắn giống như tử thần đến từ địa ngục vậy: "Cả đời này, cô đừng mơ tưởng điều đó!"

.

..

   Vừa lúc này, tiếng chuông điện thoại của người đàn ông vang lên. Hắn rút điện thoại di động ra, nhanh chóng nhìn thoáng qua dãy số, trực tiếp tắt máy, nghiến răng nghiến lợi nói với Tần Lục Nguyệt: "Nhớ kỹ tên của tôi, Tông Minh Hạo! Giờ tạm thời để cô đi, cho cô chút thời gian."

   Nói xong, hắn buông Tần Lục Nguyệt ra, lảo đảo chạy ra khỏi nhà vệ sinh.

   Nhìn bóng dáng chật vật của người đàn ông, Tần Lục Nguyệt nghiêm túc suy nghĩ.

   Tông Minh Hạo? Tại sao cái tên này nghe quen đến vậy?

   Vấn đề là, anh ta nói cho mình biết điều này để làm gì?

   Chẳng nhẽ,... muốn chịu trách nhiệm với mình?

   Không cần!

    Mình không cần anh ta chịu trách nhiệm. Mình đã có bạn trai."

    Tần Lục Nguyệt hít sâu một hơi.

    Này là chuyện gì đây?

    Mình chỉ tới đây đưa chìa khóa cho bạn trai, tiện đường qua đây rửa tay một chút, vậy mà lại mất đi nụ hôn đầu. Thật quá đen đủi mà!

    Tần Lục Nguyệt ra sức rửa mặt, rồi bực bội rời khỏi nhà vệ sinh.

....

     Không lâu sau khi vội vã rời khỏi nhà vệ sinh, Tông Minh Hạo đã gọi một cuộc điện thoại: "Lập tức chuẩn bị một căn phòng cho tôi, tôi bị hạ thuốc............chuẩn bị phụ nữ cái gì? Khốn nạn! Mau gọi bác sĩ tới đây cho tôi."

    Cúp điện thoại, Tông Minh Hạo lập tức dựa lưng vào tường. Đôi mắt chim ưng khẽ hạ xuống, hai bàn tay nắm chặt thành quyền.

   Đáng chết!

    Hắn vừa trở về, liền xuống tay với hắn. Xem ra, nên cho những người đó (những người trong gia đình hắn) một bài học.

    Con nối dõi, con nối dõi, suốt ngày chỉ biết con nối dõi.

...

    Tông Minh Hạo nhẹ nhàng nhắm mắt lại, trong đầu lại thoáng hiện hình ảnh Tần Lục Nguyệt.

     Cô gái này...

     Hôm nay không kịp điều tra lai lịch, chỉ cần cô ta còn ở đây là được.

      Mối thù kia, sớm muộn gì mình cũng sẽ trả lại hết cho cô ta.

...

     Trần Cao là bạn trai của nó hiện làm quản lý ở Kỳ Hạ - công ty con thuộc tập đoàn tài chính Tông Thị. Nhìn anh ngày càng bận rộn, sinh hoạt thường nhật cũng thay đổi theo chiều hướng xấu, nó chỉ có thể cố gắng chăm sóc anh nhiều hơn một chút.

     Lần này do không tìm thấy chìa khóa nhà, anh đã gọi cho nó mang chìa khóa dự phòng đến, không thì đêm nay anh không thể về nhà được rồi.

    Tần Lục Nguyệt đi thanh máy, rất nhanh đã lên đến tầng mười ba.

   Nó đứng trong thang máy hít một hơi thật sâu, cố gắng lấy lại bình tĩnh.
    Trần Cao đã hứa, chỉ cần sự nghiệp của anh ổn định sẽ lập tức kết hôn với mình. Mình tuyệt đối không thể vì chuyện kia mà tạo thêm áp lực, hủy hoại hạnh phúc của chính mình được.

*Tinh*

    Cửa thang máy mở ra, Tần Lục Nguyệt cầm theo chìa khóa đi đến văn phòng Trần Cao.

    Tần Lục Nguyệt gõ cửa, rồi mở cửa đi vào. Nó nhìn xung quanh một chút, bên trong không có ai, quyết định để lại chìa khóa rồi đi.

    Đặt chìa khóa lên bàn, Tần Lục Nguyệt vừa muốn xoay người đi ra, bỗng nhiên tờ báo cáo nằm trên bàn hấp dẫn ánh nhìn của nó. Tần Lục Nguyệt thật sự không muốn xem, nhưng ba chữ to đùng phía trên quá bắt mắt, thật sự gây sốc.

    GIẤY KHÁM THAI!

     Khóe miệng đang mỉm cười của Tần Lục Nguyệt nháy mắt đã trở lên cứng đờ, chậm rãi xoay người, cầm lấy tờ giấy khám thai trên bàn nhìn chăm chú: "Đã mang thai bảy tuần."
   Mang thai?

   Ai mang Thai?

   Giấy khám thai này sao lại xuất hiện ở đây?

    Tần Lục Nguyệt đang cảm thấy hoang mang, khó hiểu, bỗng điện thoại trên bàn reo lên, nó như bị quỷ thần xui khiến mà nhấc điện thoại lên nghe.

    Không đợi Tần Lục Nguyệt mở miệng, người gọi từ đầu dây điện thoại bên kia đã đùng đùng nổi giận, nói: "Trần Cao, giấy khám thai của tôi đã nhận được chưa? Anh không phải đã nói, chỉ cần tôi mang thai thì anh sẽ lấy tôi sao? Hiện tại, cái thai đã được bảy tuần, chúng ta khi nào kết hôn đây?"

Chapter
1 Chương 1: Gặp "được" một kẻ điên đẹp trai
2 Chương 2: Nghi ngờ mang thai
3 Chương 3: Cô bị bắt cóc
4 Chương 4: Bị phản bội
5 Chương 5: Tần gia bức hôn
6 Chương 6: Phải gả cho gã ngốc?
7 Chương 7: Tông Minh Hạo muốn cưới thay
8 Chương 8: Treo đầu dê bán thịt chó
9 Chương 9: Ngày cưới
10 Chương 10: Đổi chú rể?
11 Chương 11: Thịnh Thế hôn nhân
12 Chương 12: Tần Giai Nhân nổi điên
13 Chương 13: Đêm tân hôn, không chia phòng
14 Chương 14: Về nhà bị đánh
15 Chương 15: Cô Tần Ngọc Phượng
16 Chương 16: Thăm mộ bố mẹ
17 Chương 17: Quá khứ của Tần gia
18 Chương 18: Gặp nhục nhã
19 Chương 19: Giữ khoảng cách
20 Chương 20: Có người hăng hái làm việc nghĩa
21 Chương 21: Nghiêm Nặc
22 Chương 22: Giúp tôi mặc trang phục?
23 Chương 23: Cùng nhau về nhà
24 Chương 24: Bắt đầu trừng phạt
25 Chương 25: Nhà mới của chúng ta
26 Chương 26: Biệt viện Tây Trang
27 Chương 27: Đây là một giao dịch
28 Chương 28: Nhất quyết không thừa nhận đã bò lên giường
29 Chương 29: Nhân viên mới của công ty
30 Chương 30: Tần Lục Nguyệt bị áp bức
31 Chương 31: Trở thành bạn
32 Chương 32: Tôi tới đón cô về nhà
33 Chương 33: Tôi thật sự không bò lên giường!
34 Chương 34: Diễu võ dương oai
35 Chương 35: Tần Lục Nguyệt phản kích
36 Chương 36: Đối tác là tập đoàn Tài Chính Tông Thị
37 Chương 37: Tần Lục Nguyệt được coi trọng
38 Chương 38: Tần Lục Nguyệt được bao nuôi?
39 Chương 39: Buộc chặt cũng vô dụng
40 Chương 40: Cô nhất định không cầu xin tôi?
41 Chương 41: Vương Lan khiêu khích Tần Lục Nguyệt
42 Chương 42: Trông thấy...
43 Chương 43: Chính cô nhào vào ôm tôi
44 Chương 44: Chà đạp người khác, rất đau
45 Chương 45: Tự vả mặt...cũng rất đau
46 Chương 46: Làm gì để trả ơn
47 Chương 47: Về Tông gia ăn cơm
48 Chương 48: Gặp Tông Minh Trạch
49 Chương 49: Lời nói dối thông minh
50 Chương 50: Cách cảm ơn
51 Chương 51: Nghiêm Nặc muốn đi làm cùng
52 Chương 52: Tăng lương?
53 Chương 53: Chuyển đến bộ phận kế hoạch
54 Chương 54: Tra nam quay đầu???
55 Chương 55: Cái gì gọi là không biết xấu hổ
56 Chương 56: Đến đón về (lần hai)
57 Chương 57: Vương Lan và Trần Cao kết hôn
58 Chương 58: Tần Lục Nguyệt, cô dám tới không?
59 Chương 59: Tần Giai Nhân đánh Tần Lục Nguyệt
60 Chương 60: Ký ức khó phai
61 Chương 61: Chuyện bố mẹ năm ấy
62 Chương 62: Sư bất đắc dĩ của vô Tần Ngọc Phượng
63 Chương 63: Tần Lục Nguyệt bị đuổi
64 Chương 64: Xin anh đừng đuổi tôi đi
65 Chương 65: Sốt cao, hôn mê
66 Chương 66: Tần Lục Nguyệt phải xin lỗi
67 Chương 67: Điều kiện tha thứ
Chapter

Updated 67 Episodes

1
Chương 1: Gặp "được" một kẻ điên đẹp trai
2
Chương 2: Nghi ngờ mang thai
3
Chương 3: Cô bị bắt cóc
4
Chương 4: Bị phản bội
5
Chương 5: Tần gia bức hôn
6
Chương 6: Phải gả cho gã ngốc?
7
Chương 7: Tông Minh Hạo muốn cưới thay
8
Chương 8: Treo đầu dê bán thịt chó
9
Chương 9: Ngày cưới
10
Chương 10: Đổi chú rể?
11
Chương 11: Thịnh Thế hôn nhân
12
Chương 12: Tần Giai Nhân nổi điên
13
Chương 13: Đêm tân hôn, không chia phòng
14
Chương 14: Về nhà bị đánh
15
Chương 15: Cô Tần Ngọc Phượng
16
Chương 16: Thăm mộ bố mẹ
17
Chương 17: Quá khứ của Tần gia
18
Chương 18: Gặp nhục nhã
19
Chương 19: Giữ khoảng cách
20
Chương 20: Có người hăng hái làm việc nghĩa
21
Chương 21: Nghiêm Nặc
22
Chương 22: Giúp tôi mặc trang phục?
23
Chương 23: Cùng nhau về nhà
24
Chương 24: Bắt đầu trừng phạt
25
Chương 25: Nhà mới của chúng ta
26
Chương 26: Biệt viện Tây Trang
27
Chương 27: Đây là một giao dịch
28
Chương 28: Nhất quyết không thừa nhận đã bò lên giường
29
Chương 29: Nhân viên mới của công ty
30
Chương 30: Tần Lục Nguyệt bị áp bức
31
Chương 31: Trở thành bạn
32
Chương 32: Tôi tới đón cô về nhà
33
Chương 33: Tôi thật sự không bò lên giường!
34
Chương 34: Diễu võ dương oai
35
Chương 35: Tần Lục Nguyệt phản kích
36
Chương 36: Đối tác là tập đoàn Tài Chính Tông Thị
37
Chương 37: Tần Lục Nguyệt được coi trọng
38
Chương 38: Tần Lục Nguyệt được bao nuôi?
39
Chương 39: Buộc chặt cũng vô dụng
40
Chương 40: Cô nhất định không cầu xin tôi?
41
Chương 41: Vương Lan khiêu khích Tần Lục Nguyệt
42
Chương 42: Trông thấy...
43
Chương 43: Chính cô nhào vào ôm tôi
44
Chương 44: Chà đạp người khác, rất đau
45
Chương 45: Tự vả mặt...cũng rất đau
46
Chương 46: Làm gì để trả ơn
47
Chương 47: Về Tông gia ăn cơm
48
Chương 48: Gặp Tông Minh Trạch
49
Chương 49: Lời nói dối thông minh
50
Chương 50: Cách cảm ơn
51
Chương 51: Nghiêm Nặc muốn đi làm cùng
52
Chương 52: Tăng lương?
53
Chương 53: Chuyển đến bộ phận kế hoạch
54
Chương 54: Tra nam quay đầu???
55
Chương 55: Cái gì gọi là không biết xấu hổ
56
Chương 56: Đến đón về (lần hai)
57
Chương 57: Vương Lan và Trần Cao kết hôn
58
Chương 58: Tần Lục Nguyệt, cô dám tới không?
59
Chương 59: Tần Giai Nhân đánh Tần Lục Nguyệt
60
Chương 60: Ký ức khó phai
61
Chương 61: Chuyện bố mẹ năm ấy
62
Chương 62: Sư bất đắc dĩ của vô Tần Ngọc Phượng
63
Chương 63: Tần Lục Nguyệt bị đuổi
64
Chương 64: Xin anh đừng đuổi tôi đi
65
Chương 65: Sốt cao, hôn mê
66
Chương 66: Tần Lục Nguyệt phải xin lỗi
67
Chương 67: Điều kiện tha thứ