Chương 2: Cho em một ánh mắt, nóng bỏng nóng bỏng!

Edit + Beta: Snail

Lần đầu tiên Mạch Đương nhìn thấy Trì Yến nhảy quảng trường là nửa tháng trước ở trung tâm quảng trường, trung tâm quảng trường mới xây vô cùng lớn, hoạt động buổi tối cũng vô cùng nhiều. Nhảy quảng trường là hoạt động hàng top ở quảng trường, đương nhiên không thể thiếu, trời vừa tối tất cả các đoàn múa lớn lớn nhỏ nhỏ liền nhao nhao tụ tập trên quảng trường, cao thấp già trẻ đều uốn éo đến bay lên.

Trong đó có một đoàn múa người dẫn đầu là cô Lưu mẹ của Trì Yến, danh tiếng cô Lưu trong giới nhảy múa ở quảng trường vô cùng tốt, đoàn múa của bà cũng là một chi trong nhiều đoàn múa xuất sắc, mà mẹ Mạch Nha – Từ Tuệ vừa lúc là một thành viên của đoàn múa cô Lưu.

Mạch Đương nhìn thấy Trì Yến nhảy dẫn đầu là một chuyện tình cờ, lúc đó Mạch Nha nói cô Lưu có việc xin nghỉ, một giáo viên khác của đoàn múa lại về thăm ông bà, người thay mặt nhảy dẫn đầu là con gái cô Lưu, dáng dấp mỹ mạo da trắng chân dài, so với hoa hậu giảng đường trường bọn họ còn xinh đẹp hơn, hỏi cậu có muốn cùng đến nhìn xem không.

Mỹ mạo da trắng chân dài. Những từ hình dung này đối với một trạch nam mà nói quá có lực hấp dẫn, chẳng qua bạn học Mạch Đương Đương là một trạch nam không muốn nói chuyện yêu đương, nghe vậy chỉ ngẩng đầu từ máy tính lên nói: “Không đi, gõ chữ.”

“Anh, chúng ta đi đi, mỗi ngày anh chết dí trong nhà cũng không tốt, viết văn cũng cần linh cảm, chúng ta ra ngoài một chuyến có lẽ linh cảm của anh liền tới.” Mạch Nha khuyên nhủ.

“Sau đó viết một bộ Truyền kỳ múa quảng trường hả?” Mạch Đương nhìn cậu nhóc.

“Cũng được đó, Tấn Giang múa quảng trường ha ha ha ha, xin lỗi để em cười phát đã.” Mạch Nha vui vẻ.

“Cút đi.” Mạch Đương tiếp tục gõ chữ.

“Đi nha anh, quần áo em cũng thay xong rồi!”

“…”

Cuối cùng không lay chuyển được Mạch Nha, Mạch Đương đi theo cậu nhóc, Mạch Nha còn cố ý sửa sang lại cả hai cho ra khuôn ra dạng mới như lửa cháy tới mông mà chạy sô.

Đoàn múa của cô Lưu là một đoàn múa có tổ chức có kỷ luật, đội viên trong đoàn đều có trang phục thống nhất cùng đánh số của chính mình, không cho phép người khác lâm thời tiến vào, vì thế Mạch Đương cùng Mạch Nha không có biện pháp lẻn vào trong đoàn múa, chỉ có thể ngồi bên cạnh vườn hoa nhìn.

Hiện tại thời gian còn sớm, mọi người còn chưa bắt đầu nhảy múa, chỉ đang chỉnh lý chỗ đứng của đội ngũ. Mạch Đương ngồi trên băng ghế đá nhỏ, vươn cổ nhìn một cái, đưa tay chọt chọt Mạch Nha ngồi bên cạnh, “Sao còn chưa tới? Em chân dài mày nói đâu rồi?”

“Chưa tới giờ đâu, tám giờ mới mở màn.” Mạch Nha nhìn xuống di động, cách mở màn còn có mười lăm phút.

Mạch Đương ngồi một hồi, nhìn bốn phía không ít bác gái đã bắt đầu nhảy múa, cảm thấy có chút mất mặt, phát hiện còn không bằng mình ở nhà gõ chữ, sớm biết vậy đừng mềm lòng cùng Mạch Nha đi góp vui thế này.

“Anh, anh đừng vội nha, em nghe mẹ em nói con gái cô Lưu đặc biệt xinh đẹp, học nghệ thuật, khí chất cực kỳ tốt.” Mạch Nha trông thấy vẻ mặt không hứng thú của cậu, vội vàng nói, “Nghe đâu là cấp bậc nữ thần.”

“Lưu Lộ trong mắt mày cũng là cấp bậc nữ thần.” Đối với mắt thẩm mỹ của cậu nhóc Mạch Đương không dám khen tặng, Lưu Lộ là nữ sinh ban bọn họ, dáng dấp trên tiêu chuẩn trung bình, nhưng ở đất chuyên ngành công trình tăng nhiều thịt ít cũng được cho là một mỹ nữ.

“Kia không giống nhau, tuy rằng Lưu Lộ không tính là quá xinh đẹp, nhưng ở lớp chúng ta cũng xem như số một số hai.” Mạch Nha nói.

Mạch Đương cười một tiếng không phản bác cậu nhóc, lại đưa mắt nhìn đoàn người, dứt khoát lấy di động ra chơi game. Sau khi chơi xong một ván đấu địa chủ đã bị Mạch Nha đẩy một phen, cậu còn tưởng nữ thần trong truyền thuyết tới, cất di động ngẩng đầu lên liền nhìn thấy khuôn mặt tròn trịa của một bác gái.

Người tới là lão mẹ Từ Tuệ của Mạch Nha, nữ thần trung niên.

“Dì.” Mạch Đương chào bà một tiếng.

“Đương Đương à, dì nhớ con biết chơi âm hưởng gì đó phải không? Vừa rồi lão Lý phối âm có việc về nhà gấp, hiện tại trong đoàn thiếu người phối âm, con làm giúp nha.” Từ Tuệ cười híp mắt nói. Bà là người Đông Bắc, tính cách sảng khoái, làm người thân thiết, bình thường đối xử với Mạch Đương cũng đặc biệt tốt, yêu cầu của bà đương nhiên Mạch Đương sẽ không cự tuyệt.

Mạch Đương liếc nhìn dàn nhạc bà chỉ, mặc dù cậu không xem là tinh thông, nhưng loại thiết bị đơn giản này hẳn là không thành vấn đề, liền nói: “Con thử xem.”

Vì để cho tiện, thiết bị đoàn múa quảng trường sử dụng trên cơ bản đều là dạng đơn giản có thể kéo dài âm hưởng, dàn nhạc phối trí của đoàn cô Lưu ngoại hình thoạt nhìn cao cấp hơn các đoàn múa khác một chút, còn có màn hình loại nhỏ.

Mạch Đương đi qua thử trước một âm, phát hiện hiệu quả âm sắc cũng không tệ lắm, so với phối trí của Lưỡng Nguyên điếm(*) còn tốt hơn nhiều.

(*) Lưỡng Nguyên điếm: công ty bách hóa hàng đầu Trung Quốc.

Vừa rồi người phối âm đột nhiên rời đi, các bác gái trong đoàn múa đều có chút buồn bực, tuy rằng cất cao giọng ai cũng biết, nhưng thiếu người phối âm chung quy cảm giác đẳng cấp rớt đi một đoạn so với người khác, vặn vẹo không thoải mái như trước, mà buổi tối muốn tìm một người đến thay cũng khó khăn, trong nhất thời tâm tình giảm xuống vài bậc.

Lúc này Từ Tuệ nhớ ra Mạch Đương biết cái này, sau khi trưng cầu ý kiến mọi người thì để Mạch Đương giúp một tay. Khi Mạch Đương bắt đầu điều âm mấy bác gái vẫn còn đang vặn vẹo, thỉnh thoảng còn kêu hai tiếng về phía Mạch Đương: “Cậu trai, âm thanh lớn thêm chút nữa~”

Mạch Đương phất tay tỏ vẻ nghe được, thuận theo yêu cầu của mọi người điều phối tốt âm hưởng.

Kỳ thực cũng không cần điều chỉnh gì nhiều, bởi vì lúc trước đã thiết lập qua, cậu chỉ cần thời điểm cất cao giọng hát án theo nhịp điệu mỗi bài hơi điều chỉnh một chút là được.

Sau khi điều chỉnh âm tốt, Mạch Đương kiểm tra list nhạc, phát hiện đại đa số đều là ca khúc ‘Lưỡng Nguyên điếm’ lưu hành khắp phố lớn ngõ nhỏ, cũng không thiếu các ca khúc đô thị.

Liếc nhìn các bác gái đã chỉnh hợp đoàn múa, Mạch Đương đem ánh mắt đặt trở lại màn hình, suy tính nên chọn bài nào thích hợp làm khúc mở màn thì tốt.

“Quả táo nhỏ.” Link

“Tù nhân của tình yêu.” Link

“Phong tục dân tộc đẹp nhất.” Link

“Mua bán tình yêu.” Link

Tay Mạch Đương tạm dừng trên bài “Sáo Mã Can” Link một chút, cảm thấy bài này không tệ. Cậu đang định chọn, liền nghe phía sau truyền đến một câu, “Giữa cầu thang Link, cảm ơn.”

Mạch Đương có chút thanh khống, mặc dù không nghiêm trọng, nhưng khi nghe thấy giọng nói dễ nghe cũng sẽ chú ý thêm vài phần, mà giọng nói này không nhanh không chậm, nghe vào tai có chút lành lạnh lại không thiếu phần chín chắn, trong mùa hè khô nóng này nó giống như một dòng bạc hà mát mẻ, giội vào trong T-shirt của Mạch Đương, mát rười rượi khiến cậu sảng khoái một trận, so với chui vào tủ lạnh còn thoải mái hơn.

Đối phương thấy cậu không có phản ứng, cũng không lên tiếng nữa, mà hơi hơi khom lưng tự tay chạm vào màn hình, tra tìm ca khúc mình muốn.

Nhìn động tác của anh, Mạch Đương vừa định nói “Để tôi” liền thấy dưới hổ khẩu (khoảng giữa ngón trỏ và ngón cái) tay phải của đối phương có một nốt ruồi son.

Nho nhỏ, màu sắc có chút đậm, điểm xuyến trên tay đặc biệt rõ ràng.

Mạch Đương nhìn thấy chấm đỏ nhỏ đó liền thất thần trong nháy mắt, chờ khi cậu phản ứng lại, cậu đã bắt lấy cái tay kia.

Tay cậu vừa lúc nắm trên nốt ruồi son kia, ngẩng đầu liền thấy đối phương đang cúi đầu nhìn cậu, tuy trên mặt không biểu cảm gì, đáy mắt lại mang theo ít kinh ngạc không rõ ràng.

Giây tiếp theo đối phương đã rút tay ra, hỏi: “Có chuyện gì sao?”

Tâm tư Mạch Đương còn đặt trên nốt ruồi son kia, không đáp lại, đối phương thấy cậu không định nói gì, cũng không hỏi thêm nữa, chỉ nói tên bài hát để lát nữa cậu phát nhạc liền xoay người đi.

Tầm mắt Mạch Đương đi theo anh, thấy anh dừng lại ở vị trí đoàn múa, mới quay đầu gọi Mạch Nha.

“Ai vậy?” Mạch Đương nhìn khuôn mặt tuấn tú lạnh nhạt phía trước hỏi.

“Trì Yến đó, đệ nhất nam thần đại học G!” Mạch Nha nói, “Anh, không lẽ anh không biết sao?”

“Không biết.” Mạch Đương nói, có điều tên nghe có chút quen tai.

Mạch Nha suy nghĩ một lúc, nói: “Cùng một trường với Ninh Ninh, rất nổi danh, có điều anh bình thường đều không chú ý nhiều chuyện, không biết cũng rất… Á a không đúng! Không biết vậy vừa rồi anh còn kéo tay người ta, em thấy hết rồi!!”

“À, tùy tiện kéo thôi.” Mạch Đương nói, lật bàn tay mình lên nhìn xuống.

“… vậy cũng được hả?” Mạch Nha nói.

“Anh được mày thì miễn.” Mạch Đương vừa nói vừa nhìn Trì Yến, phát hiện anh đang nói chuyện với người trong đoàn múa cô Lưu, chỗ đứng vừa lúc là nơi múa dẫn đầu. Trong lòng Mạch Đương nổi lên một suy đoán, không khỏi quay đầu hỏi Mạch Nha: “Trì Yến chính là con gái cô Lưu mà mày nói? Nữ thần mỹ mạo da trắng chân dài?

“Khụ khụ!” Mạch Nha kho khan vài tiếng, sợ cậu không nhìn thấy nữ thần sẽ rời đi, liền lại gần nhỏ giọng nói, “Kỳ thực mỹ mạo da trắng chân dài cũng không có sai mà, chỉ là nữ thần biến thành nam thần thôi, Trì Yến là con trai cô Lưu, em trai nữ thần, anh đừng thất vọng nha.”

Kỳ thực Mạch Nha cũng rất thất vọng, nam thần tuy rằng đẹp zai, nhưng dù sao cũng là đàn ông QAQ.

Nhưng cậu nhóc không biết Mạch Đương không những không thất vọng, ngược lại còn kinh hỉ không nhỏ.

Mạch Đương không nói gì nữa, không rời đi, mà lần nữa đánh giá Trì Yến phía trước một chút, từ đầu đến chân đều nhìn một lần.

Giỏi cho một vị mỹ mạo da trắng chân dài. Mạch Đương nhịn không được cười cười, tâm tình tốt đẹp ngoài ý muốn, cậu nghĩ lần này thật không sai khi đến đây.

Bên kia Trì Yến không chú ý tới bọn họ bên này, đơn giản nói nguyên nhân anh tới một lần, thì ra là bởi vì Trì Hoan lâm thời có chuyện cần tối nay đến, anh vừa lúc ở phụ cần liền bị gọi tới thay ca.

Các bác gái trong đoàn múa đều là người quen cũ, đối với Trì Yến cũng không xa lạ, nghe anh nói vậy đều không có ý kiến, tất cả mọi người đã chuẩn bị ổn thỏa.

Nam thần vườn trường nhảy quảng trường…

Trong đầu Mạch Đương nghĩ đến đoàn thể yêu nam mang giày cao gót ở nước Pháp nào đó, lại nhìn nhìn Trì Yến mặc T-shirt đen cùng quần hưu nhàn, không tự chủ đem khuôn mặt yêu nam kia chuyển thành Trì Yến, khuôn mặt nam thần, cơ bắp thân thể, nhất thời bị chính mình não bổ đến sét đánh bay Orz.

Hình tượng quá cmn đẹp, mình cần bình tĩnh một chút. Mạch Đương hít sâu một hơi, trục xuất yêu nam bậy bạ gì kia ra khỏi đầu, chỉ để lại bộ dáng nam thần.

Mạch Đương chìm vào trong não bổ của chính mình, ánh mắt xẹt qua gương mặt Trì Yến, lại đến vai, eo, mông, đùi, chân… của anh, không biết vì sao một khi tiếp nhận thiết lập nào đó, vậy mà còn cảm thấy thật mỹ cảm?

Giày cao gót phối với nam thần sẽ là tuyệt tác gì? Cậu nghĩ.

“Người phối âm.” Trì Yến hô một tiếng.

Chỗ tốt của viết tiểu thuyết chính là não động lớn hơn trời, có thể thả có thể thu, một giây trước Mạch Đương vẫn đang não bổ, giây tiếp theo liền vững vững vàng vàng ra dấu OK với Trì Yến, ý bảo mọi người chuẩn bị.

Thời điểm vừa phát nhạc cậu vừa quay đầu nhìn Trì Yến một cái, hai chân đối phương hơi hơi tách ra song song với vai, vừa lúc cũng nhìn về phía cậu, khóe mắt Trì Yến thờ ơ đảo qua khiến Mạch Đương khẽ run tay, không cẩn thận phát một ca khúc khác.

Trì Yến: “…”

“Khụ.” Trượt tay, Mạch Đương sờ sờ mũi, lộ ra một nụ cười sáng lạn với Trì Yến.

Bài Mạch Đương chọn không quá đặc biệt, chính là thần khúc Sáo Mã Can  mấy năm trước lưu hành khắp phố lớn ngõ nhỏ.

Ca khúc vừa phát Mạch Nha ngồi bên cạnh cậu trước tiên sửng sốt vài giây, lập tức dựng ngón cái với cậu, khiến nam thần xếp hạng nhất các trường đại học Trì Yến nhảy Sáo Mã Can, anh à anh thực khí phách.

Bài hát đã phát, các bác gái cũng theo tiết tấu bắt đầu xoay eo, lúc này chung quy sẽ không bảo dừng đi? Mạch Đương nhìn Trì Yến, đối phương chỉ thản nhiên liếc cậu, không để cậu đổi bài khác, theo tiết tấu âm nhạc bắt đầu chuyển động.

Nhìn Trì Yến chắp tay sau lưng lắc theo nhịp, Mạch Đương nhịn vài giây thật sự nhịn không được phì cười. Chỗ cậu ngồi cách Trì Yến không xa, thấy Trì Yến bởi vì âm thanh của cậu mà nhìn lại lần nữa, lúc này cười hì hì hô to với Trì Yến một câu, “Cho em một ánh mắt! Nóng bỏng nóng bỏng!!”

Trì Yến: “…”

Tác giả có lời muốn nói:

Mạch Đương: Cho em một ánh mắt! Nóng bỏng nóng bỏng!

Trì Yến: …

==

Snail: Mở đầu bài Sáo Mã Can có đoạn:

“Cho em một khoảng trời xanh, một vùng thái dương vừa nhô cao,

Cho em một thảo nguyên trải rộng mênh mông,

Cho em đôi cánh đại bàng của người đàn ông uy vũ,

Cho em một cây Sáo Mã Can trên tay người đàn ông uy vũ,

Cho em một đóa hoa trắng tựa đám mây thuần khiết,

Cho em một làn gió mát mang theo hương muôn loài hoa,

Cho một lần tình cờ gặp trên thảo nguyên bao la,

Cho em một ánh mắt say đắm, ánh mắt nóng bỏng…”

Túm lại tác giả dựa theo phía trên trong bài này để Mạch Đương đùa giỡn Trì Yến: “Cho em một ánh mắt, nóng bỏng nóng bỏng” =)))))

Chapter
1 Chương 1: Anh cả Mạch Đương Đương, anh hai Mạch Ji Ji
2 Chương 2: Cho em một ánh mắt, nóng bỏng nóng bỏng!
3 Chương 3: Anh thích em trai nhỏ sao
4 Chương 4: Đẹp zai đến nỗi khiến người ta hóa đá
5 Chương 5: Trên đầu chữ sắc có một thanh đao, chút kim đâm ấy tính là gì
6 Chương 6: Trang web phái nữ xem nhiều nhất toàn cầu
7 Chương 7: Chúng ta đều là bột tẩy vết bẩn cường lực
8 Chương 8: Ăn kem que nha, vị hoa đào ~
9 Chương 9: Đại khái là ý tưởng yêu đương quá mạnh mẽ
10 Chương 10: Bánh rán ngũ cốc
11 Chương 11: Anh ấy mua cà phê liền đi
12 Chương 12: Thằng con trai lưng gánh năm ngàn chữ kiểm điểm
13 Chương 13: Ba vạn hắc hắc
14 Chương 14: Muốn sờ sờ tay anh~
15 Chương 15: Nếu thật sự không được, cho anh sờ sờ tui nha
16 Chương 16: Giữa tình nhân nha, kabe-don, số điện thoại, một cái cũng không thể thiếu
17 Chương 17: Ngày nào đó nam thần thành bạn trai liền post năm vạn chữ
18 Chương 18: Wuli(*) nam thần nhảy quảng trường
19 Chương 19: Thân thể hai người cách T-shirt thật mỏng sít sao dán vào nhau, hai bên tựa hồ đều nghe được tiếng tim đập của đối
20 Chương 20: Mạch Ji Ji mày nào chỉ là anh em tao, mày quả thật là đại gia của tao mà
21 Chương 21: Mạch Ji Ji mở ra Hồng Hoang Chi Lực
22 Chương 22: Đi con mẹ nó ăn cơm, ai thích thì đi đi
23 Chương 23: Mịa, đồ Thần kinh
24 Chương 24: Trì Yến, có người muốn đào góc tường nhà cậu
25 Chương 25: Sắp tiến hóa thành Poodle (*) rồi, nện (*) trời nện đất nện không khí
26 Chương 26: Ông mày muốn sờ sờ tay ảnh còn phải xin đây, ai cho phép mày đánh ảnh?
27 Chương 27: Đến nhà tui được rồi, tui có thuốc
28 Chương 28: Đến đây, cởi quần áo~
29 Chương 29: Mạch Đương cảm thấy mình ngửi được mùi thuốc kích thích
30 Chương 30: Lý trí từng chút tiêu tán, dục vọng từng bước chiếm cứ
31 Chương 31: Mạch Đương cẩn thận từng li từng tí tiến tới, hôn lên tóc Trì Yến một cái
32 Chương 32: Chó cùng mèo độc thân sắp bị chói mù mắt
33 Chương 33: Poodle công or Poodle thụ, so (vậy nên), đến cùng là ai làm ai rồi?
34 Chương 34: Mạch Đương không đề phòng nên bị cô ta đẩy xuống, lập tức trán liền đổ máu
35 Chương 35: Mạch Đương kéo cửa ra liền thấy Trì Yến đang đứng
36 Chương 36: Dường như anh đã từng gặp Mạch Đương
37 Chương 37: Bởi vì rất thích, nên ngay cả câu “Thích anh” cậu cũng không dám dễ dàng mở miệng
38 Chương 38: Kỹ thuật của anh trai cưng kém cũng chả sao, kỹ thuật anh giỏi là được
39 Chương 39: Mặc kệ không nỡ cỡ nào, cậu đều bất lực
40 Chương 40: Play nữ trang
41 Chương 41: Em là Mạch Nha, em gái Mạch Đương
42 Chương 42: Mạch Đương muốn nói, giây kế tiếp môi Trì Yến liền áp lên
43 Chương 43: Hai người đều thử dùng kỹ xảo trúc trắc của mình lấy lòng đối phương
44 Chương 44: Đáng tiếc bên cạnh Poodle không có nam thần, chỉ có thể nện không khí
45 Chương 45: Trì Yến nắm tay Mạch Đương, tiến đến bên tai cậu nói: "Cảm ơn, tôi rất thích.”
46 Chương 46: Kích động cùng vui sướng dưới đáy lòng trước đó tản đi từng chút một
47 Chương 47: Mạch Đương không muốn bởi vì nguyên nhân này mà từ bỏ Trì Yến, chỉ là muốn rời khỏi anh một lúc, để mình suy ngh
48 Chương 48: Cậu làm việc chưa từng băn khoăn người khác quá nhiều, toàn bộ dựa vào yêu thích của bản thân, chỉ bởi vì đối ph
49 Chương 49: Trì Yến: Con muốn ở bên Mạch Đương
50 Chương 50: Chí ít cho chúng con một chút thời gian tranh thủ sự đồng ý của cha mẹ
51 Chương 51: Mạch Đương cậu ấy không có cha mẹ, cậu ấy vẫn luôn chỉ có một mình
52 Chương 52: Loại cảm giác này khiến anh phảng phất như lữ khách đi trong xa mạc rất lâu, đột nhiên gặp được nguồn nước mà..
53 Chương 53: Mạch Đương kinh ngạc nhìn Trì Yến hôn đầu ngón tay bị thương của cậu, cánh môi ấm áp mềm mại chạm vào đầu ngón
54 Chương 54: Hai người anh tới em đi, hầu như muốn hút hết không khí trong miệng đối phương, cũng không ai chủ động buông ra
55 Chương 55: Đêm nay muốn cùng nam thần ngủ trên giường của anh? Ngay sau khi hai người xác định quan hệ
56 Chương 56: Mạch Đương quả thực muốn hỏng mất, Trì Yến anh vậy mà Lại… mà Lại nắm lấy…
57 Chương 57: Ông mẹ nó nếu trước đây bớt nói hai câu mẹ tôi cũng liền có thể sống lâu hai năm!!
58 Chương 58: Khi Mạch Đương cho rằng hết thảy mọi thứ đều sẽ tốt lên, bà đột nhiên từ Tầng đỉnh nhảy xuống
59 Chương 59: Mặc kệ xảy ra chuyện gì, tôi đều cùng em đi, những gì Em chưa từng cảm thụ qua, tôi đều sẽ cho em
60 Chương 60: Mạch Đương nghe tiếng nước Trì Yến tắm rửa bên trong càng không áp chế được ngọn lửa trong nội tâm mình
61 Chương 61: Giọng Trì Yến có chút nhẹ, Mạch Đương nghe ra chút ý vị không giống bình thường, nhất là Sau khi đã trải qua
62 Chương 62: Mạch Đương vươn tay chạm vào bông tuyết trên tóc Trì Yến, bông tuyết nho nhỏ tan trên đầu ngón tay, một đườn
63 Chương 63: Mặc kệ tháo dỡ hay không, có vài thứ sẽ không mất đi
64 Chương 64: Trong phong thư là Ảnh chụp chung của Mạch Đương cùng Trì Yến, thậm chí còn có tấm chụp hai người hôn môi, gó
65 Chương 65: Trì Yến hôn hôn làn tóc bên tai cậu, nhẹ giọng nói: "Sinh nhật vui vẻ.”
66 Chương 66: Phiên ngoại 1
67 Chương 67: Phiên ngoại 2
68 Chương 68: Phiên ngoại 3
Chapter

Updated 68 Episodes

1
Chương 1: Anh cả Mạch Đương Đương, anh hai Mạch Ji Ji
2
Chương 2: Cho em một ánh mắt, nóng bỏng nóng bỏng!
3
Chương 3: Anh thích em trai nhỏ sao
4
Chương 4: Đẹp zai đến nỗi khiến người ta hóa đá
5
Chương 5: Trên đầu chữ sắc có một thanh đao, chút kim đâm ấy tính là gì
6
Chương 6: Trang web phái nữ xem nhiều nhất toàn cầu
7
Chương 7: Chúng ta đều là bột tẩy vết bẩn cường lực
8
Chương 8: Ăn kem que nha, vị hoa đào ~
9
Chương 9: Đại khái là ý tưởng yêu đương quá mạnh mẽ
10
Chương 10: Bánh rán ngũ cốc
11
Chương 11: Anh ấy mua cà phê liền đi
12
Chương 12: Thằng con trai lưng gánh năm ngàn chữ kiểm điểm
13
Chương 13: Ba vạn hắc hắc
14
Chương 14: Muốn sờ sờ tay anh~
15
Chương 15: Nếu thật sự không được, cho anh sờ sờ tui nha
16
Chương 16: Giữa tình nhân nha, kabe-don, số điện thoại, một cái cũng không thể thiếu
17
Chương 17: Ngày nào đó nam thần thành bạn trai liền post năm vạn chữ
18
Chương 18: Wuli(*) nam thần nhảy quảng trường
19
Chương 19: Thân thể hai người cách T-shirt thật mỏng sít sao dán vào nhau, hai bên tựa hồ đều nghe được tiếng tim đập của đối
20
Chương 20: Mạch Ji Ji mày nào chỉ là anh em tao, mày quả thật là đại gia của tao mà
21
Chương 21: Mạch Ji Ji mở ra Hồng Hoang Chi Lực
22
Chương 22: Đi con mẹ nó ăn cơm, ai thích thì đi đi
23
Chương 23: Mịa, đồ Thần kinh
24
Chương 24: Trì Yến, có người muốn đào góc tường nhà cậu
25
Chương 25: Sắp tiến hóa thành Poodle (*) rồi, nện (*) trời nện đất nện không khí
26
Chương 26: Ông mày muốn sờ sờ tay ảnh còn phải xin đây, ai cho phép mày đánh ảnh?
27
Chương 27: Đến nhà tui được rồi, tui có thuốc
28
Chương 28: Đến đây, cởi quần áo~
29
Chương 29: Mạch Đương cảm thấy mình ngửi được mùi thuốc kích thích
30
Chương 30: Lý trí từng chút tiêu tán, dục vọng từng bước chiếm cứ
31
Chương 31: Mạch Đương cẩn thận từng li từng tí tiến tới, hôn lên tóc Trì Yến một cái
32
Chương 32: Chó cùng mèo độc thân sắp bị chói mù mắt
33
Chương 33: Poodle công or Poodle thụ, so (vậy nên), đến cùng là ai làm ai rồi?
34
Chương 34: Mạch Đương không đề phòng nên bị cô ta đẩy xuống, lập tức trán liền đổ máu
35
Chương 35: Mạch Đương kéo cửa ra liền thấy Trì Yến đang đứng
36
Chương 36: Dường như anh đã từng gặp Mạch Đương
37
Chương 37: Bởi vì rất thích, nên ngay cả câu “Thích anh” cậu cũng không dám dễ dàng mở miệng
38
Chương 38: Kỹ thuật của anh trai cưng kém cũng chả sao, kỹ thuật anh giỏi là được
39
Chương 39: Mặc kệ không nỡ cỡ nào, cậu đều bất lực
40
Chương 40: Play nữ trang
41
Chương 41: Em là Mạch Nha, em gái Mạch Đương
42
Chương 42: Mạch Đương muốn nói, giây kế tiếp môi Trì Yến liền áp lên
43
Chương 43: Hai người đều thử dùng kỹ xảo trúc trắc của mình lấy lòng đối phương
44
Chương 44: Đáng tiếc bên cạnh Poodle không có nam thần, chỉ có thể nện không khí
45
Chương 45: Trì Yến nắm tay Mạch Đương, tiến đến bên tai cậu nói: "Cảm ơn, tôi rất thích.”
46
Chương 46: Kích động cùng vui sướng dưới đáy lòng trước đó tản đi từng chút một
47
Chương 47: Mạch Đương không muốn bởi vì nguyên nhân này mà từ bỏ Trì Yến, chỉ là muốn rời khỏi anh một lúc, để mình suy ngh
48
Chương 48: Cậu làm việc chưa từng băn khoăn người khác quá nhiều, toàn bộ dựa vào yêu thích của bản thân, chỉ bởi vì đối ph
49
Chương 49: Trì Yến: Con muốn ở bên Mạch Đương
50
Chương 50: Chí ít cho chúng con một chút thời gian tranh thủ sự đồng ý của cha mẹ
51
Chương 51: Mạch Đương cậu ấy không có cha mẹ, cậu ấy vẫn luôn chỉ có một mình
52
Chương 52: Loại cảm giác này khiến anh phảng phất như lữ khách đi trong xa mạc rất lâu, đột nhiên gặp được nguồn nước mà..
53
Chương 53: Mạch Đương kinh ngạc nhìn Trì Yến hôn đầu ngón tay bị thương của cậu, cánh môi ấm áp mềm mại chạm vào đầu ngón
54
Chương 54: Hai người anh tới em đi, hầu như muốn hút hết không khí trong miệng đối phương, cũng không ai chủ động buông ra
55
Chương 55: Đêm nay muốn cùng nam thần ngủ trên giường của anh? Ngay sau khi hai người xác định quan hệ
56
Chương 56: Mạch Đương quả thực muốn hỏng mất, Trì Yến anh vậy mà Lại… mà Lại nắm lấy…
57
Chương 57: Ông mẹ nó nếu trước đây bớt nói hai câu mẹ tôi cũng liền có thể sống lâu hai năm!!
58
Chương 58: Khi Mạch Đương cho rằng hết thảy mọi thứ đều sẽ tốt lên, bà đột nhiên từ Tầng đỉnh nhảy xuống
59
Chương 59: Mặc kệ xảy ra chuyện gì, tôi đều cùng em đi, những gì Em chưa từng cảm thụ qua, tôi đều sẽ cho em
60
Chương 60: Mạch Đương nghe tiếng nước Trì Yến tắm rửa bên trong càng không áp chế được ngọn lửa trong nội tâm mình
61
Chương 61: Giọng Trì Yến có chút nhẹ, Mạch Đương nghe ra chút ý vị không giống bình thường, nhất là Sau khi đã trải qua
62
Chương 62: Mạch Đương vươn tay chạm vào bông tuyết trên tóc Trì Yến, bông tuyết nho nhỏ tan trên đầu ngón tay, một đườn
63
Chương 63: Mặc kệ tháo dỡ hay không, có vài thứ sẽ không mất đi
64
Chương 64: Trong phong thư là Ảnh chụp chung của Mạch Đương cùng Trì Yến, thậm chí còn có tấm chụp hai người hôn môi, gó
65
Chương 65: Trì Yến hôn hôn làn tóc bên tai cậu, nhẹ giọng nói: "Sinh nhật vui vẻ.”
66
Chương 66: Phiên ngoại 1
67
Chương 67: Phiên ngoại 2
68
Chương 68: Phiên ngoại 3