Chương 2: C2: Cha mẹ bán nhà

Ở tầng dưới tòa cao ốc Thẩm thị, Vương Dung đang hồi hộp chờ đợi.

Vương Dung đã cố hẹn gặp Thẩm Thu Thuỷ từ một tháng trước, còn nhờ bạn bè giúp đỡ, cuối cùng cô ta mới hẹn được Thẩm Thu Thuỷ trong nửa giờ.

Trong khi cô ta chờ đợi thì có một người phụ nữ đi tới. Vẻ mặt Vương Dung lập tức trở nên nịnh nọt. “Thư ký Lý!"

Thư ký Lý liếc nhìn hai người rồi nói: “Sếp Thẩm không có thời gian, các người đến vào hôm khác đi.”

Vương Dung nghe được lời này thì sắc mặt đột nhiên thay đổi, cô ta đã chờ đợi một tháng cho cuộc gặp này, bây giờ phải hẹn lại lần nữa sao?

Nếu là ở nơi khác, Vương Dung có lẽ đã tức giận nhưng đây là Thẩm thị, cho dù Vương Dung có bất mãn đến đâu, cô †a cũng không dám lộ ra ngoài, chỉ có thể thận trọng hỏi: “Thư. ký Lý, vậy khi nào thì sếp Thẩm có thời gian?”

Thư ký Lý không kiên nhãn trừng Vương Dung: “Khi nào sếp Thẩm có thời gian à, cớ gì tôi phải báo cho cô biết? Cô nghĩ mình là ai, kêu cô hẹn lại một lần nữa thì cô cứ hẹn lại đi!”

Thư ký Lý nói xong quay người rời đi, không thèm nhìn Vương Dung cái nào nữa.

Thư ký Lý nhanh chóng trở lại văn phòng trên tầng cao nhất, cung kính đứng ngoài cửa, cô ta biết khách quý tới hôm nay đều là người mà đến ông cụ Thẩm cũng phải cẩn thận giao tiếp, cô ta cần phải chờ ở đây để tránh xảy ra bất kỳ. chuyện ngoài ý muốn nào!

Trong văn phòng, Tề Thiên nói với ông cụ Thẩm: “Ông Thẩm, đừng khách khí như vậy, chuyện hôn ước là do ông cụ Khương đưa ra, tôi cũng không gấp gáp đến vậy.”

Ông cụ Thẩm nhanh chóng nói: “Vâng, vâng, mọi chuyện đều làm theo ý muốn của cậu Tề, nếu cậu Tê không vội thì chúng ta cứ đính hôn trước, cũng để cho con bé Thu Thủy này tiếp xúc với cậu Tề nhiều hơn, nuôi dưỡng tình cảm, không biết ý kiến của ngài thế nào?”

Tê Thiên thở dài, anh vẫn chưa chuẩn bị tốt cho cuộc hôn nhân đột ngột này, nhưng nghĩ đến những gì ông cụ Khương nói trong tài liệu, anh chỉ có thể gật đầu đồng ý.

“Vậy đính hôn trước đi.”

Tính cách của Tê Thiên rất đơn giản, ai đối xử tốt với anh thì anh sẽ đối xử càng tốt với người đó, trong ba năm ở tù, mặc dù ông cụ Khương rất khắc nghiệt và ép buộc anh phải huấn luyện mỗi ngày, nhưng Tê Thiên cũng cảm nhận rõ những thay đổi của mình, anh của hôm nay đã hoàn toàn thay đổi so với ba năm trước đây!

Đối với người có thể thay đổi cả của cuộc đời của mình, trong lòng Tề Thiên thật sự rất biết ơn.

Ông cụ Thẩm lập tức gật đầu: “Nếu cậu Tê đồng ý, vậy thì chọn ngày không băng gặp ngày, hôm nay đã muộn rồi, trưa ngày mai, nhà họ Thẩm chúng tôi sẽ tổ chức lễ đính hôn, mở tiệc chiêu đãi toàn thành phố!”

Tê Thiên đồng ý và rời đi cùng Cố Văn.

Sau khi hai người Tề Thiên rời đi, ông cụ Thẩm nhìn về phía Thẩm Thu Thủy và thở dài: “Thu Thủy, cháu không trách ông chứ?”

Thẩm Thu Thủy không nói một lời, xoay người đi tới phía sau bàn làm việc.

Cùng ngày, tin tức Thẩm Thu Thủy của tập đoàn Thẩm thị sẽ tổ chức lễ đính hôn vào ngày mai lan truyền khắp nơi.

Chuyện này vừa truyền ra lập tức khiến toàn bộ Thiên Ngân náo động.

Thẩm Thu Thủy là ai! Cô được biết đến là cô gái xinh đẹp nhất Thiên Ngân, có quá nhiều người theo đuổi! Tất cả đều đang suy đoán xem ai sẽ là người xứng đôi với Thẩm Thu Thủy, nhưng từ trước đến nay, chưa có bất kỳ tin tức nào về việc Thẩm Thu Thủy hẹn hò yêu đương, tại sao bây giờ lại đột nhiên đính hôn?

Vương Dung, người mới bị tập đoàn Thẩm thị từ chối đã vui mừng khôn xiết sau khi biết tin tức này!

Ngày mai, tiệc đính hôn của Thẩm Thu Thủy sẽ được tổ chức cho toàn thành phố, vậy chẳng phải là cô ta sẽ có cơ hội nhìn thấy Thẩm Thu Thủy sao? Ngày mai là một ngày trọng đại, chỉ cần cô ta thể hiện đủ sự thiện chí thì nhất định sẽ khiến Thẩm Thu Thủy chú ý đến! Vương Dung không cầu gì khác, chỉ cần để lại ấn tượng trong lòng Thẩm Thu Thủy là đủ rồi!

Đồng thời, Vương Dung cũng không nhịn được mà suy đoán thân phận của người đàn ông đính hôn với Thẩm Thu Thủy, có thể đính hôn với người phụ nữ như Thẩm Thu Thủy thì cũng đã chứng tỏ người đàn ông này có năng lực đến mức nào, người đó và cả gia tộc phía sau đều là tất cả những thứ mà Vương Dung phải nhìn lên đây ngưỡng một!

Vương Dung ảo tưởng, nếu như cô ta có thể “móc nối” với người đàn ông của Thẩm Thu Thủy thì sẽ tốt biết bao, đối với những nhân vật cao cấp như vậy, chỉ một lời nói thôi cũng đủ để thay đổi cả cuộc đời cô ta!

Vương Dung nghĩ một lúc liền gọi điện cho bạn trai của cô ta: “Triệu Thành, ngày mai là lễ đính hôn của sếp Thẩm, chúng †a phải biểu hiện thật tốt, nhất định phải để lại ấn tượng tốt trước mặt sếp Thẩm!”

Tề Thiên và Cố Văn đi đến bãi đỗ xe.

Một chiếc Rolls-Royce trị giá gần chục triệu tệ chạy tới, Cố Văn mở cửa cho Tề Thiên.

“Cậu Tề, bây giờ chúng ta đi đâu?” “Về nhà”

Sau khi bị giam ba năm, Tê Thiên đã nóng lòng trở về nhà từ lâu.

Gia cảnh của Tề Thiên thuộc loại trung bình, nhà anh ở trong một khu dân cư cũ.

Một chiếc Rolls-Royce trị giá hàng chục triệu tệ lái vào, thu hút sự chú ý của nhiều người.

Tê Thiên đi đến hành lang trước cửa nhà mình, nhìn cánh cửa quen thuộc trên hành lang, Tề Thiên hít một hơi thật sâu, trong lòng nhiều cảm xúc lẫn lộn, bố mẹ đã nuôi nấng anh lớn khôn và đặt quá nhiều hy vọng lên người anh, nhưng anh lại bằng lòng nhận tội thay cho người khác, Tê Thiên không khỏi tự giễu cười nhạo chính mình.

Ngu xuẩn và bất hiếu!

Tê Thiên hít sâu một hơi, đi vào hành lang, lên tầng hai, gõ cửa nhà.

Tiếng khóa cửa vang lên, nhịp tim của Tề Thiên tăng tốc, anh thậm chí không biết phải đối mặt với bố mẹ mình thế nào vào lúc này.

Cánh cửa mở ra, một khuôn mặt xa lạ xuất hiện trước mặt Tê Thiên, Tê Thiên sửng sốt trong giây lát.

Chủ nhà nhìn Tề Thiên với vẻ mặt khó hiểu: “Cậu tìm ai?”

Tê Thiên nhất thời không biết có phải mình đang tìm nhầm chỗ hay không: “Tôi đang tìm Tề Đông Thịnh.”

Chủ nhà lộ ra vẻ hiểu rõ: “Cậu đang tìm chủ nhà cũ phải không, ông ấy đã chuyển đi ba năm rồi, căn nhà này đã được. bán cho tôi từ ba năm trước.”

Nhà, đã bán?

Tê Thiên ngây người đứng trước cửa.

Ngôi nhà đã được bán từ ba năm trước?

Tê Thiên bị giam ba năm, trong thời gian này, bố mẹ anh từng đến thăm anh rất nhiều lần, nhưng họ chưa bao giờ nhắc đến chuyện bán nhà!

Tê Thiên vội hỏi chủ nhà: “Tại sao họ lại bán nhà?”

Chủ nhà cười nói: “Chủ nhà cũ có đứa con trai không nên thân, lái xe tông phải người khác, va chạm nghiêm trọng, phải bồi thường mấy triệu, nghe nói ông ấy đã bán nhà để bồi thường cho con trai, cậu nói thử xem sao ông ấy lại gặp phải một đứa con trai như vậy...”

Tê Thiên thậm chí còn không nghe lọt tai những lời chủ nhà nói sau đó.

Bồi thường mấy triệu! Bán nhà?

Tê Thiên chưa bao giờ nghe bố mẹ nhắc tới chuyện này!

Sự hối hận và tự trách tràn ngập trong lòng Tê Thiên, anh giúp Vương Dung gánh tội, cuối cùng phải ngồi tù ba năm, thậm chí còn làm hại bố mẹ phải bán nhà! Tất cả những điều này đều là do anh!

Tê Thiên như mất hết hồn vía mà đi ra khỏi hành lang.

Cố Văn vốn đang đợi ở lối vào hành lang, nhận thấy tâm trạng Tê Thiên không ổn liền vội vàng chạy tới: “Cậu Tề, tôi có thể giúp gì cho ngài không?”

Tê Thiên liền nói: “Giúp tôi kiểm tra tin tức về bố mẹ tôi.”

Đối với người giàu nhất Thiên Ngân, không khó để kiểm tra thông tin của một người, rất nhanh, thông tin về bố mẹ của Tê Thiên đã được tìm ra.

“Cậu Tề, ở khu ổ chuột”

Cơ thể Tề Thiên đột nhiên run rẩy dữ dội, khu ổ chuột! Bố mẹ anh đã hơn năm mươi tuổi, nhưng vì sự nông nổi của anh mà phải bán nhà và sống trong một khu ổ chuột.

Khu ổ chuột của Thiên Ngân, nói khó nghe một chút thì ở Thiên Ngân này, ngay cả những người nhặt rác cũng không muốn sống ở đói!

Tê Thiên yêu cầu Cố Văn chạy đến khu ổ chuột càng nhanh càng tốt.

Vừa đến khu ổ chuột, mùi hôi thối khó chịu khiến Cố Văn vô thức bịt miệng, mũi lại, nơi này tuy nói là khu ổ chuột nhưng thực chất đã trở thành bãi rác, không có người sinh sống ở đây, ngay cả chó mèo hoang cũng không chạy đến đây.

Giữa đống rác có một ngôi nhà gỗ xiêu vẹo còn có thể chấp nhận được, một chiếc Mercedes-Benz màu đỏ đỗ trước cửa nhà gỗ.

Liền nghe thấy trong căn nhà gỗ đổ nát có tiếng náo loạn, ngay sau đó nồi, bát, chăn ga gối đệm và những thứ khác trong nhà gỗ đều bị mấy gã cường tráng ném ra ngoài.

Vương Dung đứng ở cửa nhà gỗ, hét lớn vào bên trong: “Hai ông bà già chết tiệt kia, đừng tưởng rằng Tề Thiên ra tù là các người có thể lật ngược bản án, đưa đồ ra đây cho tôi! Nếu không tôi sẽ đánh chết các người! “

Chapter
1 Chương 1: C1: Long vương ra tù
2 Chương 2: C2: Cha mẹ bán nhà
3 Chương 3: C3: Tự trách
4 Chương 4: C4: Lễ đính hôn
5 Chương 5: C5: Không cần
6 Chương 6: C6: ông ta là người giàu nhất thiên ngân
7 Chương 7: C7: Em không cam tâm
8 Chương 8: C8: Về nhà
9 Chương 9: C9: Như vậy cũng không được
10 Chương 10: C10: Tôi là ai à
11 Chương 11: C11: Cậu có kẻ thù
12 Chương 12: C12: Thẩm thu thủy của nhà họ thẩm
13 Chương 13: C13: Ngồi ở ghế phụ
14 Chương 14: C14: Thật sự có người như vậy sao
15 Chương 15: C15: Sếp thẩm
16 Chương 16: C16: Mắt không tròng
17 Chương 17: C17: Lại đây cho ông ngay
18 Chương 18: C18: Dừng tay hết đi
19 Chương 19: C19: Đúng rồi
20 Chương 20: C20: Câm miệng
21 Chương 21: C21: Vậy bảy giờ
22 Chương 22: C22: Ai quan tâm anh có chuyện gì hay không
23 Chương 23: C23: Tê thiên
24 Chương 24: C24: Là anh
25 Chương 25: C25: Cô kiều
26 Chương 26: C26: Anh có thể buông ra được rồi
27 Chương 27: C27: Nhưng cố tình người này lại là tê thiên
28 Chương 28: C28: Cậu đúng là giỏi làm người khác vui vẻ
29 Chương 29: C29: Cậu nhóc đẹp trai
30 Chương 30: C30: Làm gì
31 Chương 31: C31: Thình thịch
32 Chương 32: C32: Cậu nói thật
33 Chương 33: C33: Các người đang ức hiếp người quá đáng
34 Chương 34: C34: Kiều lăng bảo ông tới
35 Chương 35: C35: Làm theo lời tôi nói
36 Chương 36: C36: Mau chóng cho tôi một kết quả cuối cùng
37 Chương 37: C37: Tê thiên cười mỉm
38 Chương 38: C38: Không phải là 14 sao
39 Chương 39: C39: Cậu thẩm
40 Chương 40: C40: Anh muốn ăn sao
41 Chương 41: C41: Tập đoàn văn tôn là thứ gì vậy
42 Chương 42: C42: Có vấn đề sao
43 Chương 43: C43: Vô học
44 Chương 44: C44: Sếp thẩm
45 Chương 45: C45: Thẩm thu thủy
46 Chương 46: C46: Không đúng
47 Chương 47: C47: Xong rồi
48 Chương 48: C48: Tôi không tin
49 Chương 49: C49: Cố văn nhận được điện thoại
50 Chương 50: C50: Tê đông thịnh đã hạ lệnh đuổi khách rồi
51 Chương 51: C51: Đúng vậy
52 Chương 52: C52: Con đi mở cửa
53 Chương 53: C53: Đều là hư danh cả
54 Chương 54: C54: Cái này không được
55 Chương 55: C55: Tối nay lại không thể ngủ sớm
56 Chương 56: C56: Cậu muốn cái gì
57 Chương 57: C57: Cậu có biết mình đang nói lời ngu xuẩn gì không
58 Chương 58: C58: Cút hết đi
59 Chương 59: C59: Đã hiểu
60 Chương 60: C60: Đã giải quyết xong
61 Chương 61: C61: Anh rất nhớ em
62 Chương 62: C62: Kẻ tung người hứng
63 Chương 63: C63: Anh có quyền lên tiếng ở đây sao
64 Chương 64: C64: Nói cho tôi nghe lý do của các người
65 Chương 65: C65: Tự tát vào mặt mình
66 Chương 66: C66: Ông câm miệng cho tôi
67 Chương 67: C67: Về sau sẽ có ích lợi
68 Chương 68: C68: Nhìn bộ dạng đanh đá của bà tôi thấy buồn nôn quá
69 Chương 69: C69: Con vừa xong việc ở bên ngoài
70 Chương 70: C70: Tề thiên mở bệnh án ra xem thử
71 Chương 71: C71: Cắt chỉ
72 Chương 72: C72: Độc
73 Chương 73: C73: Cháu muốn nói chuyện riêng với chú
74 Chương 74: C74: Đúng là suy nghĩ lạ đời
75 Chương 75: C75: Thật sự là cảm thấy các vị
76 Chương 76: C76: Chuyện này bây giờ đã sáng tỏ
77 Chương 77: C77: Tê thiên cởi găng tay trẳng trên tay ra
78 Chương 78: C78: Tập đoàn văn tôn
79 Chương 79: C79: Thật sự không dám
80 Chương 80: C80: Anh đang đợi em
81 Chương 81: C81: Đường tử tấn tỏ tình
82 Chương 82: C82: Anh đang tìm đường chết à
83 Chương 83: C83: Anh không phải là một người bạo lực
84 Chương 84: C84: Có thể cùng nhau đi thưởng thức
85 Chương 85: C85: Ký hiệu của mật mã này hay đấy
86 Chương 86: C86: Có khách tới
87 Chương 87: C87: Là thứ rác rưởi
88 Chương 88: C88: Chỉ có hai người thôi sao
89 Chương 89: C89: Người nhà họ kiều
90 Chương 90: C90: Quấy rầy mọi người một chút
91 Chương 91: C91: Xem ra các người không hợp tác cho lắm
92 Chương 92: C92: Cô dẫn đường đi tìm một nơi an toàn
93 Chương 93: C93: Ngứa tay vẽ mấy nét
94 Chương 94: C94: Không còn cách nào khác
95 Chương 95: C95: Cho tôi một cơ hội
96 Chương 96: C96: Thân phận bị lộ
97 Chương 97: C97: Tôi đi mở cửa
98 Chương 98: C98: Cũng coi như không tệ
99 Chương 99: C99: Thẩm thu thủy đâu
100 Chương 100: C100: Tại sao không nghe điện thoại
101 Chương 101: C101: Tôi thấy người vô lý là anh thì đúng hơn
102 Chương 102: C102: Tề thiên gọi cảnh sát để tìm cô
103 Chương 103: C103: Suy nghĩ thế nào rồi
104 Chương 104: C104: Tối nay không có thời gian
105 Chương 105: C105: Tôi rất mong chờ đêm nay
106 Chương 106: C106: Trang viên bắc sơn
107 Chương 107: C107: Đừng xuất hiện trước cửa nhà tôi
108 Chương 108: C108: Tôi chưa từng nghe nói tới
109 Chương 109: C109: Có tự tin là chuyện tốt
110 Chương 110: C110: Tôi có từng nói là anh có thể đi ra ngoài sao
111 Chương 111: C111: Tôi thích giao dịch với người thông minh
112 Chương 112: C112: Tôi có thể
113 Chương 113: C113: Trên đường phố
114 Chương 114: C114: Loại người như mày
115 Chương 115: C115: Để mắt đến những tên  chó hoang này cho tôi
116 Chương 116: C116: Tôi cho anh một cơ hội cuối cùng
117 Chương 117: C117: Mỗi tuần tìm tôi lấy thuốc giải độc một lần
118 Chương 118: C118: Gia giáo
119 Chương 119: C119: Kết quả sẽ không có chút thay đổi nào
120 Chương 120: C120: Các người có thể làm được còn tôi thì không
121 Chương 121: C121: Ông đã bỏ thuốc lá lâu rồi
122 Chương 122: C122: Cậu ấy rất tốt
123 Chương 123: C123: Cô ấy kêu anh thả cô ấy xuống
124 Chương 124: C124: Anh ức hiếp người khác
125 Chương 125: C125: Không có ai đưa tôi tới đây ăn vặt
126 Chương 126: C126: Món hàng nhái cao cấp này mua với giá bao nhiêu
127 Chương 127: C127: Không biết đi xe đạp
128 Chương 128: C128: Anh có tin là tôi sẽ đánh anh không
129 Chương 129: C129: Tớ bị mất ngủ muốn tâm sự với cậu
130 Chương 130: C130: Tuyệt đối không phải
131 Chương 131: C131: Tôi đã dạy cho cậu tất cả những gì có thể dạy
132 Chương 132: C132: Đã có người giao tiếp với chúng ta
133 Chương 133: C133: Đã hiểu
134 Chương 134: C134: Đều là thật
135 Chương 135: C135: Là đồ thật hay giả chỉ cần nhìn thử chẳng phải sẽ biết rõ sao
136 Chương 136: C136: Sao anh lại biết nhiều như vậy
137 Chương 137: C137: Cậu không có tư cách đi vào
138 Chương 138: C138: Tôi đã tìm được hết rồi
139 Chương 139: C139: Biết nên làm như thế nào đúng không
140 Chương 140: C140: Chờ một chút đi
141 Chương 141: C141: Đó là họ hàng của tôi
142 Chương 142: C142: Tài sản bách thái
143 Chương 143: C143: Thành công rồi
144 Chương 144: C144: Tất cả cứ chờ đó cho ông
145 Chương 145: C145: Tôi đã bắt được ông ta
146 Chương 146: C146: Ông đang uy hiếp tôi
147 Chương 147: C147: Tôi bảo đảm với cô chắc chắn sẽ không có việc gì
148 Chương 148: C148: Nội tâm suy đổ
149 Chương 149: C149: Tôi cũng đi
150 Chương 150: C150: Tôi muốn bảo lãnh cho thân chủ của tôi
151 Chương 151: C151: Là tự ông muốn chết
152 Chương 152: C152: Manh mối
153 Chương 153: C153: Tôi không biết gì cả
154 Chương 154: C154: Anh là ông chủ ở đây à
155 Chương 155: C155: Không biết có nên để ông chết hay không
156 Chương 156: C156: Đã xảy ra chuyện
157 Chương 157: C157: Bên trong bệnh viện
158 Chương 158: C158: Tất thiện
159 Chương 159: C159: Bị thiêu sống đến chết
160 Chương 160: C160: Khoảng chín giờ
161 Chương 161: C161: Chuyện này không có khả năng
162 Chương 162: C162: Tôi đồng ý
163 Chương 163: C163: Sếp đường
164 Chương 164: C164: Cái này
165 Chương 165: C165: Thuốc giả
166 Chương 166: C166: Chính là lưu tài lương
167 Chương 167: C167: Đường tử tấn
168 Chương 168: C168: Biết một chút
Chapter

Updated 168 Episodes

1
Chương 1: C1: Long vương ra tù
2
Chương 2: C2: Cha mẹ bán nhà
3
Chương 3: C3: Tự trách
4
Chương 4: C4: Lễ đính hôn
5
Chương 5: C5: Không cần
6
Chương 6: C6: ông ta là người giàu nhất thiên ngân
7
Chương 7: C7: Em không cam tâm
8
Chương 8: C8: Về nhà
9
Chương 9: C9: Như vậy cũng không được
10
Chương 10: C10: Tôi là ai à
11
Chương 11: C11: Cậu có kẻ thù
12
Chương 12: C12: Thẩm thu thủy của nhà họ thẩm
13
Chương 13: C13: Ngồi ở ghế phụ
14
Chương 14: C14: Thật sự có người như vậy sao
15
Chương 15: C15: Sếp thẩm
16
Chương 16: C16: Mắt không tròng
17
Chương 17: C17: Lại đây cho ông ngay
18
Chương 18: C18: Dừng tay hết đi
19
Chương 19: C19: Đúng rồi
20
Chương 20: C20: Câm miệng
21
Chương 21: C21: Vậy bảy giờ
22
Chương 22: C22: Ai quan tâm anh có chuyện gì hay không
23
Chương 23: C23: Tê thiên
24
Chương 24: C24: Là anh
25
Chương 25: C25: Cô kiều
26
Chương 26: C26: Anh có thể buông ra được rồi
27
Chương 27: C27: Nhưng cố tình người này lại là tê thiên
28
Chương 28: C28: Cậu đúng là giỏi làm người khác vui vẻ
29
Chương 29: C29: Cậu nhóc đẹp trai
30
Chương 30: C30: Làm gì
31
Chương 31: C31: Thình thịch
32
Chương 32: C32: Cậu nói thật
33
Chương 33: C33: Các người đang ức hiếp người quá đáng
34
Chương 34: C34: Kiều lăng bảo ông tới
35
Chương 35: C35: Làm theo lời tôi nói
36
Chương 36: C36: Mau chóng cho tôi một kết quả cuối cùng
37
Chương 37: C37: Tê thiên cười mỉm
38
Chương 38: C38: Không phải là 14 sao
39
Chương 39: C39: Cậu thẩm
40
Chương 40: C40: Anh muốn ăn sao
41
Chương 41: C41: Tập đoàn văn tôn là thứ gì vậy
42
Chương 42: C42: Có vấn đề sao
43
Chương 43: C43: Vô học
44
Chương 44: C44: Sếp thẩm
45
Chương 45: C45: Thẩm thu thủy
46
Chương 46: C46: Không đúng
47
Chương 47: C47: Xong rồi
48
Chương 48: C48: Tôi không tin
49
Chương 49: C49: Cố văn nhận được điện thoại
50
Chương 50: C50: Tê đông thịnh đã hạ lệnh đuổi khách rồi
51
Chương 51: C51: Đúng vậy
52
Chương 52: C52: Con đi mở cửa
53
Chương 53: C53: Đều là hư danh cả
54
Chương 54: C54: Cái này không được
55
Chương 55: C55: Tối nay lại không thể ngủ sớm
56
Chương 56: C56: Cậu muốn cái gì
57
Chương 57: C57: Cậu có biết mình đang nói lời ngu xuẩn gì không
58
Chương 58: C58: Cút hết đi
59
Chương 59: C59: Đã hiểu
60
Chương 60: C60: Đã giải quyết xong
61
Chương 61: C61: Anh rất nhớ em
62
Chương 62: C62: Kẻ tung người hứng
63
Chương 63: C63: Anh có quyền lên tiếng ở đây sao
64
Chương 64: C64: Nói cho tôi nghe lý do của các người
65
Chương 65: C65: Tự tát vào mặt mình
66
Chương 66: C66: Ông câm miệng cho tôi
67
Chương 67: C67: Về sau sẽ có ích lợi
68
Chương 68: C68: Nhìn bộ dạng đanh đá của bà tôi thấy buồn nôn quá
69
Chương 69: C69: Con vừa xong việc ở bên ngoài
70
Chương 70: C70: Tề thiên mở bệnh án ra xem thử
71
Chương 71: C71: Cắt chỉ
72
Chương 72: C72: Độc
73
Chương 73: C73: Cháu muốn nói chuyện riêng với chú
74
Chương 74: C74: Đúng là suy nghĩ lạ đời
75
Chương 75: C75: Thật sự là cảm thấy các vị
76
Chương 76: C76: Chuyện này bây giờ đã sáng tỏ
77
Chương 77: C77: Tê thiên cởi găng tay trẳng trên tay ra
78
Chương 78: C78: Tập đoàn văn tôn
79
Chương 79: C79: Thật sự không dám
80
Chương 80: C80: Anh đang đợi em
81
Chương 81: C81: Đường tử tấn tỏ tình
82
Chương 82: C82: Anh đang tìm đường chết à
83
Chương 83: C83: Anh không phải là một người bạo lực
84
Chương 84: C84: Có thể cùng nhau đi thưởng thức
85
Chương 85: C85: Ký hiệu của mật mã này hay đấy
86
Chương 86: C86: Có khách tới
87
Chương 87: C87: Là thứ rác rưởi
88
Chương 88: C88: Chỉ có hai người thôi sao
89
Chương 89: C89: Người nhà họ kiều
90
Chương 90: C90: Quấy rầy mọi người một chút
91
Chương 91: C91: Xem ra các người không hợp tác cho lắm
92
Chương 92: C92: Cô dẫn đường đi tìm một nơi an toàn
93
Chương 93: C93: Ngứa tay vẽ mấy nét
94
Chương 94: C94: Không còn cách nào khác
95
Chương 95: C95: Cho tôi một cơ hội
96
Chương 96: C96: Thân phận bị lộ
97
Chương 97: C97: Tôi đi mở cửa
98
Chương 98: C98: Cũng coi như không tệ
99
Chương 99: C99: Thẩm thu thủy đâu
100
Chương 100: C100: Tại sao không nghe điện thoại
101
Chương 101: C101: Tôi thấy người vô lý là anh thì đúng hơn
102
Chương 102: C102: Tề thiên gọi cảnh sát để tìm cô
103
Chương 103: C103: Suy nghĩ thế nào rồi
104
Chương 104: C104: Tối nay không có thời gian
105
Chương 105: C105: Tôi rất mong chờ đêm nay
106
Chương 106: C106: Trang viên bắc sơn
107
Chương 107: C107: Đừng xuất hiện trước cửa nhà tôi
108
Chương 108: C108: Tôi chưa từng nghe nói tới
109
Chương 109: C109: Có tự tin là chuyện tốt
110
Chương 110: C110: Tôi có từng nói là anh có thể đi ra ngoài sao
111
Chương 111: C111: Tôi thích giao dịch với người thông minh
112
Chương 112: C112: Tôi có thể
113
Chương 113: C113: Trên đường phố
114
Chương 114: C114: Loại người như mày
115
Chương 115: C115: Để mắt đến những tên  chó hoang này cho tôi
116
Chương 116: C116: Tôi cho anh một cơ hội cuối cùng
117
Chương 117: C117: Mỗi tuần tìm tôi lấy thuốc giải độc một lần
118
Chương 118: C118: Gia giáo
119
Chương 119: C119: Kết quả sẽ không có chút thay đổi nào
120
Chương 120: C120: Các người có thể làm được còn tôi thì không
121
Chương 121: C121: Ông đã bỏ thuốc lá lâu rồi
122
Chương 122: C122: Cậu ấy rất tốt
123
Chương 123: C123: Cô ấy kêu anh thả cô ấy xuống
124
Chương 124: C124: Anh ức hiếp người khác
125
Chương 125: C125: Không có ai đưa tôi tới đây ăn vặt
126
Chương 126: C126: Món hàng nhái cao cấp này mua với giá bao nhiêu
127
Chương 127: C127: Không biết đi xe đạp
128
Chương 128: C128: Anh có tin là tôi sẽ đánh anh không
129
Chương 129: C129: Tớ bị mất ngủ muốn tâm sự với cậu
130
Chương 130: C130: Tuyệt đối không phải
131
Chương 131: C131: Tôi đã dạy cho cậu tất cả những gì có thể dạy
132
Chương 132: C132: Đã có người giao tiếp với chúng ta
133
Chương 133: C133: Đã hiểu
134
Chương 134: C134: Đều là thật
135
Chương 135: C135: Là đồ thật hay giả chỉ cần nhìn thử chẳng phải sẽ biết rõ sao
136
Chương 136: C136: Sao anh lại biết nhiều như vậy
137
Chương 137: C137: Cậu không có tư cách đi vào
138
Chương 138: C138: Tôi đã tìm được hết rồi
139
Chương 139: C139: Biết nên làm như thế nào đúng không
140
Chương 140: C140: Chờ một chút đi
141
Chương 141: C141: Đó là họ hàng của tôi
142
Chương 142: C142: Tài sản bách thái
143
Chương 143: C143: Thành công rồi
144
Chương 144: C144: Tất cả cứ chờ đó cho ông
145
Chương 145: C145: Tôi đã bắt được ông ta
146
Chương 146: C146: Ông đang uy hiếp tôi
147
Chương 147: C147: Tôi bảo đảm với cô chắc chắn sẽ không có việc gì
148
Chương 148: C148: Nội tâm suy đổ
149
Chương 149: C149: Tôi cũng đi
150
Chương 150: C150: Tôi muốn bảo lãnh cho thân chủ của tôi
151
Chương 151: C151: Là tự ông muốn chết
152
Chương 152: C152: Manh mối
153
Chương 153: C153: Tôi không biết gì cả
154
Chương 154: C154: Anh là ông chủ ở đây à
155
Chương 155: C155: Không biết có nên để ông chết hay không
156
Chương 156: C156: Đã xảy ra chuyện
157
Chương 157: C157: Bên trong bệnh viện
158
Chương 158: C158: Tất thiện
159
Chương 159: C159: Bị thiêu sống đến chết
160
Chương 160: C160: Khoảng chín giờ
161
Chương 161: C161: Chuyện này không có khả năng
162
Chương 162: C162: Tôi đồng ý
163
Chương 163: C163: Sếp đường
164
Chương 164: C164: Cái này
165
Chương 165: C165: Thuốc giả
166
Chương 166: C166: Chính là lưu tài lương
167
Chương 167: C167: Đường tử tấn
168
Chương 168: C168: Biết một chút