Chương 197: Sinh con

Trinh phi không khỏi lại cười một trận. Tiêu Thiểu Giác từ nhỏ chính là lãnh tâm lãnh tình, Trinh phi rất ít khi thấy hắn lộ ra chân tình, hiện giờ thấy rất mới mẻ.

Thấy hắn gấp thành cái bộ dáng này, Trinh phi cũng không nói giỡn với hắn nữa, liền phái đại cung nữ mình tín nhiệm nhất đến Thành quốc công phủ mời hai vị lão nhân gia vào.

Da mặt Tiêu Thiểu Giác dù dày cũng có chút ngượng ngùng, liền đứng dậy cáo từ trở về Khánh vương phủ đợi tin tức.

Thành quốc công và Khấu thị tới rất nhanh, hai người đều là người tính tình thẳng thắn, Trinh phi vừa nói ra chuyện này, hai vị lão nhân gia không nói hai lời liền đáp ứng.

Tin tức truyền đến, Tiêu Thiểu Giác rất là phấn khởi, vốn dựa theo ước định mời Khấu thị đi Trường Hưng Hầu phủ cầu hôn, kết quả rốt cuộc lại ngoài ý muốn.

Lục Thanh Nhàn sắp sinh.

Hài tử trong bụng Lục Thanh Nhàn đã đủ tháng, hôm qua trở về Hầu phủ nghênh đón đám người tổ phụ, phụ thân trở về, đang ăn cơm ở nhị phòng, lại ngủ một giấc, vẫn còn tốt.

Sau khi ăn xong điểm tâm, Kỷ thị sợ nàng ở nhà mẹ đẻ chuyển dạ, liền thúc dục nàng sớm trở về. Lục Thanh Nhàn có chút không nỡ đi, hai tỷ muội mấy tháng không gặp, có không ít lời muốn nói. Lục Thanh Lam cũng thúc dục nàng về sớm một chút, sinh con cũng không phải là chuyện đùa.

Người một nhà tiễn nàng lên xe ngựa, Kỷ thị lại dặn dò Kỷ Hải một phen, mới để nàng trở về.

Dọc theo đường đi đều rất tốt, kết quả Lục Thanh Nhàn vừa mới trở về nhà chồng liền chuyển dạ. Kỷ Hải vội vội vàng vàng phái người đi Trường Hưng Hầu phủ đưa tin.

Trong lúc nhất thời cả nhị phòng đều lộn xộn, Kỷ thị vội vàng gọi người đóng xe, Lục Thanh Lam cũng chạy tới, “Mẫu thân, chúng ta mau đi xem một chút!”

Kỷ thị gật đầu, Lục Thanh Lam bắt lấy tay của Kỷ thị, phát hiện tay nàng đang khẽ phát run. Thời đại này, nữ nhân sinh con giống như đi một vòng ở trước quỷ môn quan, tính nguy hiểm thật sự là quá lớn. Lục Thanh Lam an ủi: “Tỷ tỷ mang thai tốt như vậy, mẫu thân ngài không cần lo lắng!”

Kỷ thị liên tục niệm phật, “Bồ Tát phù hộ, Bồ Tát phù hộ!”

Lúc này quản gia nương tử đi vào bẩm báo: “Phu nhân, xe ngựa đã chuẩn bị xong.” Lục Thanh Lam đỡ cánh tay của Kỷ thị đi ra ngoài, Vinh ca nhi cũng nghe nói, không biết từ nơi nào chạy tới, “Ta cũng muốn, ta cũng muốn! Ta muốn đi nhìn tiểu ngoại sanh?”

Kỷ thị hiện tại trong lòng rất loạn, nói với Vinh ca nhi: “Tam tỷ tỷ Ngươi sinh con, ngươi xem náo nhiệt cái gì?”

Vinh ca nhi lôi kéo tay áo của Lục Thanh Lam làm nũng, “Lục tỷ tỷ, ngươi mang ta đi đi. Lúc đi Ung Châu ngươi đã vứt ta lại, Tam tỷ tỷ sinh con ngươi cũng không thể vứt ta lại nữa.”

Lục Thanh Lam nhìn Vinh ca nhi một cái, suy nghĩ một chút nói: “Vinh ca nhi một mình ở lại nhà, ta cũng không yên lòng, cho hắn đi cùng đi.”

Kỷ thị lúc này không có suy nghĩ được gì, gật đầu đồng ý. Vinh ca nhi hoan hô một tiếng. Giống như được nghỉ lễ, lôi kéo tay áo của Lục Thanh Lam cùng nhau đi về phía nhị môn bên kia.

nửa đường gặp phải Lục Thần vội vàng hấp tấp, Kỷ thị nghênh đón, hỏi: “Lão gia đây là muốn đi đâu?”

Lục Thần nói: “Nhàn Nhi sắp sinh rồi, ta đây làm phụ thân phải đi xem một chút!” Thoạt nhìn còn muốn khẩn trương hơn cả Kỷ thị.

Lục Thanh Lam không khỏi phốc xuy cười, đẩy Lục Thần trở về, “Đều là chuyện của nữ nhân, phụ thân ngươi đi theo chộn rộn làm cái gì? Ngươi ở nhà đợi tin tức là tốt rồi, tỷ tỷ và tiểu ngoại sanh nhất định sẽ bình an vô sự.”

Lục Thần sờ sờ đầu, thật ra hắn cũng biết mình đi qua không thích hợp, đành nói: “Có tin tức gì, trước tiên phải đưa tới cho ta.”

Đến Kỷ phủ, Trần thị và đại nãi nãi Kỷ gia cùng nhau ra đón.

Trần thị nói: “Thân gia và Bảo Nhi đã tới.”

Kỷ thị mặc kệ những cái khác, há miệng liền hỏi: “Nhàn tỷ nhi thế nào?”

Đại nãi nãi Cố thị mím môi cười: “Dì đừng lo lắng, Nhị đệ muội lúc này mới vừa chuyển dạ, còn chưa bắt đầu sinh đâu, rất tốt.”

Kỷ thị và Lục Thanh Lam cũng thở phào nhẹ nhõm. Trần thị và Cố thị mang các nàng đi phòng sinh. Mới vừa đi vào sân, đã nhìn thấy một thanh niên mặc văn sĩ bào màu xanh thẫm giống như con ruồi không đầu đi tới đi lui ở trong sân.

Là Kỷ Hải. Khó trách nhạc mẫu đại nhân tới cũng không ra đại môn nghênh đón, thì ra là canh giữ ở chỗ này.

Kỷ Hải nhìn thấy Kỷ thị tới, giống như nhìn thấy cứu tinh: “Nương, ngài tới rồi. Mau đi xem Nhàn Nhi một chút.” Kỷ thị thấy hắn đầu đầy mồ hôi, thanh âm cũng có một chút phát run, không khỏi bật cười, yêu thương nói: “Sinh con là chuyện của nữ nhân, ngươi mò mẫm quan tâm làm cái gì?”

Kỷ Hải nói: “Tiểu tế có thể nào không lo lắng?”

Lục Thanh Lam thấy tỷ phu khẩn trương như thế, trong lòng nhất thời có vài phần hài lòng. Lôi kéo tay áo của Kỷ thị nói: “Chúng ta đi thăm tỷ tỷ một chút đi.” Vinh ca nhi cũng muốn đi theo, lại bị Kỷ Hải kéo lại, “Vinh ca nhi ở lại chỗ này với ta.” Phòng sinh không cho phép nam nhân đi vào.

Lúc bốn người đi vào, nhìn thấy Lục Thanh Nhàn đang điềm tĩnh nằm ở trên giường, một ma ma hầu hạ nàng uống cháo, y bà, bà đỡ cũng ở bên cạnh, mọi người đều là thần thái thoải mái, vừa nói vừa cười.

Lục Thanh Nhàn thấy mẫu thân cùng muội muội tới, cười chào hỏi: “Mẫu thân, Bảo Nhi, các ngươi sao lại tới?”

Kỷ thị đi tới bên cạnh nàng ngồi xuống, sẵng giọng: “Ta là nương ngươi, ngươi sinh con, ta có thể không tới sao?” Lại an ủi nàng: “Ngươi yên tâm, sinh con không đáng sợ như vậy, mỗi nữ nhân đều phải đi qua vòng này.”

Lục Thanh Lam cầm tay của tỷ tỷ, trong lòng buồn cười, rõ ràng mẫu thân còn khẩn trương hơn cả tỷ tỷ, ngược lại còn an ủi tỷ tỷ đừng khẩn trương.

Lục Thanh Nhàn gật đầu: “Ta không khẩn trương a! Ta đã sớm chuẩn bị sẵn sàng.”

Một y bà liền cười: “Thân gia phu nhân, thân gia tiểu thư cứ việc yên tâm, thai này của Nhị nãi nãi ngay ngắn, hài tử lớn nhỏ vừa vừa phải, tuy nói là thai đầu, lại rất dễ sinh đấy!”

Kỷ thị nhìn thấy không khí ở hiện trường cực kỳ thoải mái, cũng thoáng yên tâm lại.

Lục Thanh Nhàn nói một chút cùng mẫu thân muội muội, bỗng nhiên nhíu nhíu mày: “Ai u, bụng lại bắt đầu đau.”

Y bà tiến lên kiểm tra một chút, “Đây là lại bắt đầu co tử cung, sợ là sắp sinh, các vị vẫn nên đi ra ngoài chờ đi.” Mọi người biết ở chỗ này cũng chỉ thêm phiền, liền vội vã đi ra khỏi phòng sinh.

Kỷ Hải đang ngóng cổ nhìn bên trong, thấy đoàn người nối đuôi nhau đi ra, vội vàng nghênh đón: “Như thế nào? Như thế nào?”

Lục Thanh Lam cười nói: “Bắt đầu sinh rồi, ta khuyên tỷ phu vẫn nên trở về thư phòng chờ đi. Ta nghe người ta nói thai đầu rất lâu, có người thậm chí phải sinh một ngày một đêm đấy.”

Kỷ Hải lắc đầu: “Ta không đi thư phòng, ta sẽ ở chỗ này chờ.”

Trong viện đã sớm bày xong bàn ghế, đoàn người Trần thị, Kỷ thị an vị ở sau bàn, bắt đầu hàn huyên việc nhà, Kỷ Hải lại ở trong sân đi tới đi lui, bộ dạng khẩn trương vô cùng.

Trần thị cau mày nói: “Ngươi không thể tìm một chỗ ngồi xuống sao, lúc ẩn lúc hiện như vậy, lắc lư đến đầu ta cũng muốn hôn mê.”

Kỷ Hải đáp ứng, ngồi ở sau cái bàn một lát, lại vẫn ngồi không yên, tiếp tục đứng dậy lắc lư trước mắt mọi người.

Lục Thanh Nhàn bên trong rốt cuộc cũng bắt đầu chuyển dạ, từng tiếng kêu thảm thiết xen lẫn thanh âm “Dùng sức” Loáng thoáng của bà mụ. Kỷ Hải nghe thấy thanh âm như vậy, mặc dù sớm có chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn khẩn trương vô cùng.

Kỷ thị và Trần thị thật ra cũng có chút khẩn trương, càng đừng nhắc tới Lục Thanh Lam không có bất kỳ kinh nghiệm sinh dục nào.

Trần thị qua một lát liền phái một tiểu nha đầu đi vào hỏi thăm chút tin tức.

Người trong phòng sinh ra ra vào vào không ngừng, cảnh tượng vội vã. Kỷ Hải đã sớm mời một đại phu trấn giữ ở phòng bên cạnh, người nọ cũng là trận địa sẵn sàng đón quân địch.

Lại một lát sau, một thanh niên mặc khôi giáp anh khí bừng bừng đi đến, chính là Lục Văn Đình. Mọi người thấy hắn ngay cả thường phục cũng không kịp đổi, liền vội vã chạy tới, cũng biết hắn nhất định là tới rất gấp.

Kỷ thị ngạc nhiên nói: “Ngươi không ở trong cung trực, sao lại chạy đến đây?”

Lục Văn Đình không kịp trả lời lời mẫu thân, trực tiếp hỏi Trần thị: “Cữu mẫu, tỷ tỷ ta thế nào, ngoại sanh của ta sinh ra chưa?”

Lục Thanh Lam bĩu miệng: “Ngươi nghe một chút chẳng phải sẽ biết.”

Lục Văn Đình cũng nghe thấy thanh âm bên trong, cảm thấy trái tim nảy mạnh theo.

Kỷ thị nói: “Nếu đã tới, liền ngồi xuống trước chờ xem đã, hẳn là sắp sinh.”

Lục Văn Đình theo lời ngồi xuống bên cạnh Kỷ Hải, Kỷ Hải làm như không thấy hắn, hắn đã khẩn trương không chịu nổi. Lục Văn Đình thấy cái bộ dáng này của hắn, không khỏi “phốc xuy” một tiếng cười.

Hắn lẩm bẩm nói: “Cũng đã ba canh giờ rồi, sao còn chưa sinh ra.”

Lục Văn Đình vỗ vỗ bờ vai của hắn, vừa vặn an ủi vài câu, trong lúc mơ hồ trong phòng sinh truyền ra một trận tiếng khóc của trẻ con to rõ, lỗ tai của Lục Văn Đình cực kỳ nhạy bén, liền đứng lên. Cao hứng nói: “Sinh rồi! Tỷ tỷ sinh rồi!”

Mọi người cũng không có thính lực tốt như hắn, đang muốn hỏi thăm, một nha đầu cao hứng bừng bừng chạy đến, lớn tiếng nói: “Chúc mừng phu nhân, chúc mừng thân gia phu nhân, Nhị nãi nãi nhà chúng ta sinh một tiểu tử mập mạp, được bảy cân.”

“Thật sự ư?” Tất cả mọi người đều mừng rỡ.

Kỷ thị lại càng chắp tay trước ngực, lẩm bẩm nói: “Bồ Tát phù hộ! Cảm tạ Bồ Tát!”

Trần thị thì hỏi: “Nhị nãi nãi như thế nào rồi?”

Tiểu nha đầu kia nói: “Nhị nãi nãi rất tốt, chỉ là có chút mệt.”

Lục Thanh Lam thấy Trần thị hỏi Lục Thanh Nhàn trước, nhìn ra được nàng là thật tâm thương yêu tỷ tỷ. Nàng cũng cao hứng thay tỷ tỷ, liền biết điều nói: “Chúc mừng cữu mẫu, ngài được làm tổ mẫu rồi.”

Trần thị cười ha ha, Lục Thanh Nhàn một lần được nam, trong lòng nàng đương nhiên vui mừng.

Lục Văn Đình cũng yên tâm, cười nói với Kỷ Hải: “Tỷ phu, ngươi có nhi tử, ngươi làm cha rồi!”

Kỷ Hải ngây ngô cười: “Ta có nhi tử rồi! Ta làm cha rồi!” Hắn đứng lên một phát, liền chạy tới phòng sinh. Mọi người ngăn cũng ngăn không được.

Trần thị có chút lúng túng cười cười với Kỷ thị, “Đứa nhỏ này... Khiến thân gia chê cười.”

Kỷ thị làm sao sẽ chê cười hắn, nàng hết sức hài lòng với biểu hiện của Kỷ Hải. Nàng nói: “Chúng ta cũng đi vào nhìn ngoại tôn của ta một cái đi.”

Hai người nhìn nhau cười một tiếng, lôi kéo tay liền đi vào trong phòng sinh. Vinh ca nhi lén lén lút lút theo ở phía sau, sợ người khác không cho hắn đi vào.

Lục Văn Đình quay đầu lại nhìn đệ đệ ngốc một cái, dở khóc dở cười. Liền xen lẫn đi theo vào.

Mọi người vào phòng, đã nhìn thấy Kỷ Hải đang ngồi ở bên giường của Lục Thanh Nhàn, lôi kéo tay nàng, đang nói nhỏ nhẹ gì đó. Mấy tiểu nha đầu mím môi ở một bên cười.

Lục Thanh Nhàn nằm ở nơi đó, toàn thân giống như là mới vừa vớt ra khỏi nước, mặc dù khuôn mặt mệt mỏi, nhưng trong mắt lại tràn đầy hạnh phúc và thỏa mãn. Làm nương rồi, cái loại cảm giác thành tựu này không gì sánh kịp.

Nàng thấy mẫu thân cùng bà bà đều tới, ngẩng đầu kêu một tiếng: “Nương!”

Kỷ thị và Trần thị cùng đáp, Lục Thanh Lam đi tới, đẩy Kỷ Hải ra, mình ngồi vào bên cạnh tỷ tỷ, thấy tỷ tỷ tinh thần tốt, liền hỏi: “Tỷ tỷ ngươi cảm thấy như thế nào?”

Lục Thanh Nhàn sờ sờ đầu của nàng: “Ta rất tốt, ngươi đừng lo lắng. Chỉ là hơi mệt chút.”

Bà đỡ ở một bên nói: “Nhị nãi nãi là người có phúc khí, lần này sinh nở rất thuận lợi.” Thai đầu chỉ mất ba canh giờ, quả thực là rất thuận lợi. Toàn bộ đều nhờ ngày thường Lục Thanh Nhàn mang thai tốt, lại chú ý rèn luyện.

Trần thị lúc này mới hỏi: “Tôn nhi ngoan của ta ở đâu?”

Bà đỡ cười nói: “Điền ma ma ôm tiểu thiếu gia đi tắm rồi.” Đang nói Điền ma ma đã trở lại, trong ngực ôm một cái tã lót đỏ thẫm, mọi người nhìn thấy trong tã lót bọc một tiểu tử da hồng hồng, Kỷ Hải nhận lấy hài tử đầu tiên, hắn cẩn thận từng li từng tí, sợ khí lực lớn làm bị thương hài tử, điều chỉnh cánh tay cũng không dám lộn xộn nữa. “Đây chính là nhi tử của ta ư?”

Trần thị cười nói: “Ngươi hỏi ai đây?”

Lục Thanh Nhàn cũng gấp nói: “Mau ôm nhi tử tới cho ta nhìn một chút.” Nàng còn chưa kịp nhìn nhi tử một cái đấy.

Kỷ Hải như hiến vật quý ôm hài tử qua cho Lục Thanh Nhàn nhìn, “Ngươi nhìn nhi tử của chúng ta, khoẻ mạnh kháu khỉnh, thật xinh đẹp.” Đứa bé kia mặc dù mới ra đời, nhưng không sợ người chút nào.

Lục Thanh Nhàn đưa tay ôm nhi tử tới, chính là tên tiểu tử này hại mình đau ba canh giờ, nhưng nàng lại không oán hắn một chút nào.

Trần thị thấy ánh sáng từ mẫu lấp lánh trong mắt Lục Thanh Nhàn, nhận lấy hài tử nói: “Ngươi mới vừa sinh con, nghỉ ngơi cho tốt đi, cẩn thận mỏi tay. Trong tháng hết thảy đều phải chú ý cẩn thận.”

Trần thị đu đưa, nhìn tôn tử của mình, nhìn thế nào cũng thích. Tiểu tử có thể là cao hứng, cao hứng nhếch miệng cười. Toàn bộ mọi người đều lại gần xem, Kỷ thị cười nói: “Mau nhìn, tiểu tử cười.”

Lục Thanh Lam rất biết nói chuyện a, lập tức liền nói: “Tiểu ngoại sanh thích tổ mẫu của hắn đấy!”

Trần thị cao hứng cười không ngậm miệng được, lớn tiếng nói: “Có thưởng, tất cả có thưởng. Trong phòng đỡ đẻ hôm nay, mỗi người hầu hạ thưởng hai ngân lượng, tất cả nô bộc trong viện, mỗi người phát thêm một tháng tiền tiêu vặt hàng tháng.” Nhóm nha hoàn bà tử nghe xong người người đều hớn hở ra mặt.

Mọi người luân phiên ôm lấy hài tử, Kỷ thị nói: “Nhàn tỷ nhi cũng mệt mỏi rồi, chúng ta đi ra ngoài, để cho nàng nghỉ ngơi cho tốt đi.”

Vinh ca nhi nóng nảy, “Ta cũng muốn ôm tiểu ngoại sanh, ta cũng muốn ôm!”

Lục Văn Đình lập tức đánh đầu của đệ đệ, “Ngươi thêm loạn cái gì, ta cũng chưa ôm đây.” Kỳ thật hắn cũng rất muốn ôm ngoại sanh, nhưng... Hắn hiện tại toàn thân áo giáp, hắn thấy vật nhỏ kia mềm mại như vậy, sợ cấn phải hắn, đành phải thôi, bây giờ còn hối hận lúc đến sao lại không đổi xiêm y.

Trần thị rất hào phóng ôm tôn tử tới nói với Vinh ca nhi: “Vinh ca nhi ngươi còn quá nhỏ, không biết ôm ngoại sanh, ngươi sờ mặt của hắn một cái như vậy, được không?”

Vinh ca nhi nhìn tiểu ngoại sanh gần ngay trước mắt, làn da hồng hồng, ngũ quan nhăn lại, nhất thời có chút không dám sờ. Lục Thanh Lam cười đến mức không được, “Sợ cái gì, ngươi sờ hắn xem, không có chuyện gì đâu.” Vinh ca nhi cả gan đưa thay sờ sờ, quay đầu nói với Lục Thanh Lam: “Lục tỷ tỷ, tiểu ngoại sanh mềm quá, thật trơn.”

Lúc này hài tử không biết tại sao lại phun ra một cái bọt khí, ở bên miệng nhỏ của hắn có hạt gạo lớn lớn nhỏ nhỏ. Vinh ca nhi hưng phấn hỏng mất, “Hắn phun bong bóng rồi, mau nhìn!”

Tất cả đều mọi người tất cả đều thấy được, cùng nhau nở nụ cười.

Trần thị sợ mẫu tử Lục Thanh Nhàn mệt liền nói với mọi người: “Nhàn tỷ nhi vừa mới sinh con, để nàng nghỉ ngơi cho tốt, chúng ta đi ra ngoài nói chuyện.” Kỷ thị cũng đau lòng nữ nhi, đương nhiên không thể nào không đáp ứng.

Đoàn người liền ra khỏi phòng sinh. Tự có người giúp Lục Thanh Nhàn dọn dẹp thu thập, nàng nằm ngủ không đề cập tới.

Mọi người đi tới khách sảnh, Trần thị bảo nha hoàn dâng trà chiêu đãi các vị khách quý. Lục Thanh Nhàn bình an sinh con, mẫu tử bình an, nàng được một đại tôn tử trắng trắng mập mập, đương nhiên là cực kỳ cao hứng.

Lục Văn Đình uống một chén trà liền đứng dậy cáo từ: “Trong cung còn có chuyện, ta không lưu lại nữa, đợi tắm ba ngày của tiểu ngoại sanh ta lại đến thăm.”

Trần thị gật đầu lia lịa: “Ngươi nhanh đi.” Bảo Kỷ Hải tiễn hắn ra ngoài.

Kỷ thị có chút lưu luyến không rời, chẳng qua trời đã tối, cũng nên về nhà. Sau khi nhi tử đi, cũng nói cáo từ. Trần thị cười nói: “Ngươi lại không có công sự, sao không ở nơi này thêm một hai ngày, tắm ba ngày xong, ngươi lại trở về cũng không muộn a.”

Nữ nhi vừa sinh con, Kỷ thị thật sự cũng muốn lưu lại, chẳng qua nghĩ tới Kỷ gia vừa có được tôn tử, không biết có bao nhiêu chuyện bận rộn, vẫn kiên quyết cáo từ, “Lão gia đang ở nhà đợi tin tức, nếu ta không trở về, sợ hắn cả đêm cũng không ngủ yên.”

Trần thị liền tiễn bọn họ ra phủ. Không muốn đi nhất chính là Vinh ca nhi, chẳng qua nghe nói hai ngày sau hắn có thể tới tham gia lễ tắm ba ngày của tiểu ngoại sanh, lúc này mới cứng rắn bị Lục Thanh Lam kéo lên xe.

Toàn gia lên xe ngựa, Vinh ca nhi để sát vào lỗ tai của Lục Thanh Lam nói: “Lục tỷ tỷ, ngươi có cảm thấy bộ dạng tiểu ngoại sanh thật là khó xem không?”

Kỷ thị cũng nghe được, liếc mắt nhìn Lục Thanh Lam, cùng nhau nở nụ cười.

Lục Thanh Lam hỏi Vinh ca nhi, “Vậy ngươi còn thích tiểu ngoại sanh không?”

“Thích!” Vinh ca nhi không chút do dự.

Lục Thanh Lam: “Ngươi không phải là ghét bỏ người ta xấu sao?”

“Nhưng đó cũng là tiểu ngoại sanh của ta, ta lần đầu có ngoại sanh mà!”

Lục Thanh Lam nói: “Thật ra thì a, lúc ngươi mới sinh ra, còn xấu hơn tiểu tử kia! Ngươi có tin không?”

Vinh ca nhi sờ sờ mặt của mình, đầu lắc giống như trống bỏi: “Ta không tin! Tỷ tỷ gạt người.” Hắn hiện tại là một tiểu chính thái người gặp người thích hoa gặp hoa nở, người nào thấy không khen một tiếng bộ dạng hắn xinh đẹp, khi còn bé làm sao có thể xấu như vậy?

Kỷ thị và Lục Thanh Lam cùng nhau cười lên ha ha.

Trở lại Trường Hưng Hầu phủ, Kỷ thị mang hai hài tử trở về chính phòng, Lục Thần đã sớm đợi không được. Mặc dù Trần thị đã sớm phái người tới báo tin mừng, nhưng Lục Thần không nghe được tỉ mỉ từ Kỷ thị và Lục Thanh Lam nói nữ nhi sinh con ra sao, vẫn cảm giác trong lòng không nỡ.

Thấy ba người trở lại, Lục Thần nói: “Các ngươi rốt cuộc trở lại, nhanh nói cho ta một chút.”

Lục Thanh Lam thỏa mãn lòng rất hiếu kỳ của Lục Thần, từ nhà giữa đi ra ngoài, trở lại tiểu viện của mình, cũng đã sắp đến giờ Tý. Nàng đơn giản chải tắm một cái, nằm ở trên giường đang muốn ngủ, bỗng nhiên nhận thấy gì đó, nhìn lại về phía bên cạnh, liền thấy trên giường quả nhiên có một người đang nằm, chính là kẻ đã quen thâu hương thiết ngọc Tiêu Thiểu Giác.

Người này cũng không biết đến đây lúc nào, thế nhưng nằm ở trên giường của mình ngủ thiếp đi.

Lục Thanh Lam dở khóc dở cười, hắn thật là càng ngày càng không xem mình là người ngoài.

Nàng dùng sức đẩy Tiêu Thiểu Giác.”Tỉnh, mau tỉnh lại!”

Nam nhân mở đôi mắt buồn ngủ ra, không nói hai lời trước tiên ôm Lục Thanh Lam vào lòng, sau đó mới oán giận nói: “sao ngươi giờ mới trở về, ta ở chỗ này chờ ngươi cũng một canh giờ rồi.”

Lục Thanh Lam nói: “Tỷ tỷ ta sinh con, ta ở nhà tỷ tỷ đợi đến hiện tại, mới trở về.”

Thật ra thì Tiêu Thiểu Giác đã sớm biết, hắn hỏi Lục Thanh Lam: “Tỷ tỷ của ngươi bên kia, thuận lợi sao?”

Lục Thanh Lam thấy hắn quan tâm tỷ tỷ, trong lòng thoải mái một chút: “Mẫu tử bình an, hết thảy đều thuận lợi.” Nàng đẩy Tiêu Thiểu Giác một cái: “Sao ngươi càng ngày càng quá phận, lại còn ngủ thiếp đi ở trên giường của ta?”

Nam nhân cười hì hì: “Trên giường của ngươi, tràn ngập mùi của ngươi, ta nằm ở trên bất tri bất giác liền ngủ mất.” Hắn nói: “Ta lần này tới là muốn nói cho ngươi biết, mẫu phi đã đồng ý chuyện của chúng ta. Còn giúp ta mời ngoại tổ mẫu ra mặt, vốn định xế chiều hôm nay đi Trường Hưng hầu đề thân, không ngờ vừa lúc tỷ tỷ của ngươi sinh con...”

“Trinh phi nương nương nàng thật sự đồng ý ư?” Lục Thanh Lam nghe lời này, trong lòng không khỏi vui mừng khôn xiết. Nàng thật đúng là sợ Trinh phi nương nương phản đối hôn sự của bọn họ.

Tiêu Thiểu Giác gật đầu, hai tay vuốt ve mặt nàng: “Mẫu phi rất thích ngươi, nàng không phải là người khó ở chung, ngươi yên tâm đi.”

Lục Thanh Lam gật đầu. Lại nói: “Sắp tới chính là lễ tắm ba ngày của tiểu ngoại sanh ta, chuyện cầu hôn... Vẫn là qua lễ tắm ba ngày rồi nói sau, mấy ngày nay, cha mẹ ta sợ là không có tâm tư quan tâm hôn sự của ta.”

Tiêu Thiểu Giác oán giận nói: “Còn đợi thêm ba ngày à?”

Lục Thanh Lam phù một tiếng cười: “Ba ngày ngươi cũng đã đợi không kịp?”

Tiêu Thiểu Giác nói: “Chớ nói ba ngày, một ngày ta cũng đã đợi không kịp.” Nói xong nặng nề “Ba” một cái hôn lên mặt của Lục Thanh Lam.

Tiêu Thiểu Giác thấy nàng vẫn chưa mở miệng hỏi hắn tại sao lại tới, cũng không thúc dục hắn rời đi, trong lòng biết nàng là càng ngày càng thích hắn, mỉm cười nhìn nàng: “Ngươi hôm nay sao lại không hỏi ta tại sao lại tới?”

Lục Thanh Lam xem thường thầm nói: “Dù sao ngươi cũng không có chính sự gì.”

Tiêu Thiểu Giác cười không nói, lấy ra từ dưới gối một cái bọc, ý bảo nàng mở ra xem một chút.

Lục Thanh Lam mở ra nhìn thấy một cái nghiên mực, chính là cái nàng từng trả lại cho Tiêu Thiểu Giác ở trong cung, “Ngươi không phải là bảo Vệ Bân cầm đi ném ư?”

“Vệ Bân ngược lại cơ trí hiểu chuyện, biết nó tương lai còn có thể có công dụng nên vẫn thu lấy cẩn thận.”

Lục Thanh Lam cảm xúc mênh mông, bọn họ đã cùng chung trải qua nhiều như vậy, hiện tại nàng đã có đủ dũng khí đối mặt với tương lai cùng hắn. Ngẫm lại từng đã là băn khoăn và do dự tựa hồ là chuyện đã rất xa xôi.

Nàng cảm kích sự kiên trì và trả giá của hắn, im lặng không lên tiếng nhận lấy, cân nhắc tìm một cơ hội đổi lại, cũng không biết cha nàng có phát hiện bày ở thư phòng hiện tại chính là đồ giả hay không.

Xoay người lại chủ động ôm hắn hôn lên, hai người triền miên hồi lâu, Lục Thanh Lam vẫn là đuổi Tiêu Thiểu Giác đi.

Tiêu Thiểu Giác cũng hiểu được, trước đêm động phòng hoa chúc, hắn đừng hòng thực sự được mất hồn cùng người trong lòng.

Chapter
1 Chương 1: Nguyên nhân
2 Chương 2: Sống lại
3 Chương 3: Chúc phúc
4 Chương 4: Cha mẹ
5 Chương 5: Tiến cung
6 Chương 6: Sơ ngộ
7 Chương 7: Giao phong*
8 Chương 8: Thỉnh an
9 Chương 9: Thiên vị
10 Chương 10: Yếu điểm
11 Chương 11: Tiến cung lần hai
12 Chương 12: Chỗ dựa
13 Chương 13: Bôi thuốc
14 Chương 14: Phân xử
15 Chương 15: Ăn hàng
16 Chương 16: Làm bạn
17 Chương 17: Trắc phi
18 Chương 18: Độc kế
19 Chương 19: Phá vỡ cục diện
20 Chương 20: Tiến cung lần ba
21 Chương 21
22 Chương 22: Giám sát
23 Chương 23: Chày gỗ
24 Chương 24: Yến hội
25 Chương 25: Xáo trộn
26 Chương 26: Làm bẽ mặt
27 Chương 27: Bẽ mặt (2)
28 Chương 28: Bẽ mặt (3)
29 Chương 29: Bẽ mặt (4)
30 Chương 30: Bẽ mặt (5)
31 Chương 31: Bẽ mặt (6)
32 Chương 32: Tâm cơ
33 Chương 33: Tâm cơ (2)
34 Chương 34: Tâm cơ (3)
35 Chương 35: Thông minh sớm
36 Chương 36: Chuẩn bị
37 Chương 37: Chủ mưu
38 Chương 38: Đầu mối
39 Chương 39: Đánh vỡ
40 Chương 40: Khổ sở
41 Chương 41: Khổ sở (2)
42 Chương 42: Khổ sở (3)
43 Chương 43: Tìm đường chết
44 Chương 44: Tìm đường chết (2)
45 Chương 45: Tìm đường chết (3)
46 Chương 46: Chuyện tốt thành đôi
47 Chương 47: Chuyện tốt thành đôi (2)
48 Chương 48: Chuyện tốt thành đôi (3)
49 Chương 49: Chuyện tốt thành đôi (4)
50 Chương 50: Lớn lên
51 Chương 51: Tình ý nảy mầm
52 Chương 52: Gặp mặt
53 Chương 53: Mừng thọ
54 Chương 54: Lý Ngọc
55 Chương 55: Đối đầu
56 Chương 56: Xà họa
57 Chương 57: Cứu người
58 Chương 58: Chăm sóc
59 Chương 59: Khẩu thị tâm phi
60 Chương 60: Bước ngoặt
61 Chương 61: Ngọn nguồn
62 Chương 62: Ngọn nguồn (tiếp)
63 Chương 63: Lấy lòng
64 Chương 64: Phủ An Bình hầu
65 Chương 65: Kỳ lạ
66 Chương 66: Kỳ lạ (2)
67 Chương 67: Kỳ lạ (3)
68 Chương 68: Kỳ lạ (4)
69 Chương 69: Tình thâm
70 Chương 70: Trở về
71 Chương 71: Ở chung
72 Chương 72: Sinh con
73 Chương 73: Mưu kế
74 Chương 74: Phát mại
75 Chương 75: Báo thù
76 Chương 76: Hứa hôn
77 Chương 77: Thôn trang
78 Chương 78: Mong muốn
79 Chương 79: Hợp tác
80 Chương 80: Ước định
81 Chương 81: Biểu tỷ
82 Chương 82: Tuyển phi
83 Chương 83: Biểu tỷ
84 Chương 84: Cây mùa đông
85 Chương 85: Biểu tỷ (3)
86 Chương 86: Biểu tỷ (4)
87 Chương 87: Biểu tỷ (5)
88 Chương 88: Biểu tỷ (6)
89 Chương 89: Ác nhân tự có ác nhân trị
90 Chương 90: Lại mặt
91 Chương 91: Biểu tỷ (7)
92 Chương 92: Biểu tỷ (8)
93 Chương 93: Lên núi
94 Chương 94: Lên núi (2)
95 Chương 95: Lên núi (3)
96 Chương 96: Lên núi (4)
97 Chương 97: Lên núi (5)
98 Chương 98: Tự cứu
99 Chương 99: Biến nguy thành an
100 Chương 100: Chờ đợi
101 Chương 101: Được cứu
102 Chương 102: Ghen
103 Chương 103: Có thai
104 Chương 104: Mang thai (2)
105 Chương 105: Mang thai (3)
106 Chương 106: Mang thai (4)
107 Chương 107: Mang thai (5)
108 Chương 108: Diễn kịch
109 Chương 109: Vết răng
110 Chương 110: Mang thai (6)
111 Chương 111: Mang thai (7)
112 Chương 112: Mang thai (8)
113 Chương 113: Trộm đổi
114 Chương 114: Tết Nguyên Tiêu
115 Chương 115: Ngắm đèn
116 Chương 116: Cự tuyệt
117 Chương 117: Thiếu
118 Chương 118: Cứu giá
119 Chương 119: Lập công
120 Chương 120: Thiệt hại
121 Chương 121: Ghen ghét
122 Chương 122: Nhìn thấu
123 Chương 123: Tra rõ
124 Chương 124: Kết thân
125 Chương 125: Đổi cưới
126 Chương 126: Châm ngòi
127 Chương 127: Trúng kế
128 Chương 128: Xử trí
129 Chương 129: Khánh vương phủ
130 Chương 130: Quận chúa
131 Chương 131: Quận chúa (tiếp)
132 Chương 132: Bị tập kích
133 Chương 133: Tham vọng
134 Chương 134: Cấu kết
135 Chương 135: Đe dọa
136 Chương 136: Biến hóa
137 Chương 137: Nghiên mực
138 Chương 138: Đoan Ngọ
139 Chương 139: Cuộc thi thuyền rồng
140 Chương 140: Đấu thuyền rồng (tiếp)
141 Chương 141: Phản kích
142 Chương 142: Nguyệt sự
143 Chương 143: So nghệ
144 Chương 144: Thẳng người bước ra
145 Chương 145: Xứng danh
146 Chương 146: Vinh dự
147 Chương 147: Tâm linh tương thông
148 Chương 148: Làm mai
149 Chương 149: Cầu hôn
150 Chương 150: Tình nghĩa
151 Chương 151: Cưỡng hôn
152 Chương 152: Đề thân
153 Chương 153: Khảo nghiệm
154 Chương 154: Xúc động
155 Chương 155: Tứ cô nương xuất giá
156 Chương 156: Tính kế
157 Chương 157: Đột phá
158 Chương 158: Giải quyết
159 Chương 159: Tâm ngứa
160 Chương 160: Hà bao
161 Chương 161: Xuất hành
162 Chương 162: Tâm loạn
163 Chương 163: Vây săn
164 Chương 164: Định tâm hoàn
165 Chương 165: Che đậy
166 Chương 166: Dám yêu dám hận
167 Chương 167: Cầu tình
168 Chương 168: Biểu diễn
169 Chương 169: Tranh giành
170 Chương 170: Nhận lời
171 Chương 171: Con mồi
172 Chương 172: Phạm hiểm
173 Chương 173: Cái bẫy
174 Chương 174: Giằng co
175 Chương 175: Nguy cấp
176 Chương 176: Chuyển nguy thành an
177 Chương 177: Hoạn nạn
178 Chương 178: Ám tiễn
179 Chương 179: Truy lùng
180 Chương 180: Thân mật
181 Chương 181: Hồi mã thương*
182 Chương 182: Mạo hiểm
183 Chương 183: Lên cơn sốt
184 Chương 184: Đút ăn
185 Chương 185: Ký ức
186 Chương 186: Thanh Châu
187 Chương 187: Chuyện rắc rối
188 Chương 188: Trạm dịch
189 Chương 189: Lục soát
190 Chương 190: Chạm mặt
191 Chương 191: Tiêu điểm
192 Chương 192: Tiếp viện
193 Chương 193: Ca ca
194 Chương 194: Trở về
195 Chương 195: Hồi kinh
196 Chương 196: Địa đạo
197 Chương 197: Sinh con
198 Chương 198: Ra mặt cầu hôn
199 Chương 199: Bác bỏ mặt mũi
200 Chương 200: Công sự
201 Chương 201: Tới cửa
202 Chương 202: Tứ hôn
203 Chương 203: Thánh chỉ
204 Chương 204: Nạp thái
205 Chương 205: Đồ Cưới
206 Chương 206: Cái bẫy
207 Chương 207: Chờ đợi
208 Chương 208: Vạch trần
209 Chương 209: Ân chỉ
210 Chương 210: Hôn kỳ
211 Chương 211: Nhục nhã
212 Chương 212: Sính lễ
213 Chương 213: Đợi gả
214 Chương 214|: Xuất giá
215 Chương 215: | Rước dâu
216 Chương 216|: Động phòng
217 Chương 217|: Động phòng (hạ)
218 Chương 218|: Hàng đêm
219 Chương 219|: Thái hậu
220 Chương 220|: Bệ kiến*
221 Chương 221|: Hùng hổ doạ người
222 Chương 222|: Chỗ dựa
223 Chương 223|: Trinh phi
224 Chương 224|: Lập uy
225 Chương 225|: Nội trạch
226 Chương 226|: Lễ lại mặt
227 Chương 227|: Nhà mẹ đẻ
228 Chương 228|: Suy nghĩ không an phận
229 Chương 229|: Thăm dò thật giả
230 Chương 230|: Thanh lý
231 Chương 231|: Hạnh phúc
232 Chương 232|: Thế tử
233 Chương 233|: Nắm giữ
234 Chương 234|: Yến vương phủ
235 Chương 235|: Kích thích
236 Chương 236|: Yến quốc
237 Chương 237|: Đại thắng
238 Chương 238|: Khúc mắc
239 Chương 239|: Danh dự quay về
240 Chương 240|: Hạ thủ
241 Chương 241|: Tận tâm
242 Chương 242|: Hòa hợp
243 Chương 243|: Chứng cớ
244 Chương 244|: Cổ quái
245 Chương 245|: Lời đồn
246 Chương 246|: Làm ầm ĩ
247 Chương 247|: Hết đường chối cãi*
248 Chương 248|: Nhân quả
249 Chương 249|: Lạc định
250 Chương 250|: Phải giết
251 Chương 214: Xuất giá
252 Chương 216: Động phòng
253 Chương 217: Động phòng (hạ)
254 Chương 218: Hàng đêm
255 Chương 219: Thái hậu
256 Chương 220: Bệ kiến*
257 Chương 221: Hùng hổ doạ người
258 Chương 222: Chỗ dựa
259 Chương 223: Trinh phi
260 Chương 224: Lập uy
261 Chương 225: Nội trạch
262 Chương 226: Lễ lại mặt
263 Chương 227: Nhà mẹ đẻ
264 Chương 228: Suy nghĩ không an phận
265 Chương 229: Thăm dò thật giả
266 Chương 230: Thanh lý
267 Chương 231: Hạnh phúc
268 Chương 232: Thế tử
269 Chương 233: Nắm giữ
270 Chương 234: Yến vương phủ
271 Chương 235: Kích thích
272 Chương 236: Yến quốc
273 Chương 237: Đại thắng
274 Chương 238: Khúc mắc
275 Chương 239: Danh dự quay về
276 Chương 240: Hạ thủ
277 Chương 241: Tận tâm
278 Chương 242: Hòa hợp
279 Chương 243: Chứng cớ
280 Chương 244: Cổ quái
281 Chương 245: Lời đồn
282 Chương 246: Làm ầm ĩ
283 Chương 247: Hết đường chối cãi*
284 Chương 248: Nhân quả
285 Chương 249: Lạc định
286 Chương 250: Phải giết
287 Chương 251: Bị loại
288 Chương 252: Cách lòng
289 Chương 253: Ủng hộ
290 Chương 254: Mắt cao
291 Chương 255: Cố nhân
292 Chương 256: Đinh tử
293 Chương 257: Thành ý
294 Chương 258: Đại doanh
295 Chương 259: Bệnh sốt rét
296 Chương 260: Thuốc thử nghiệm
297 Chương 261: Hồi phủ
298 Chương 262: Dệt chuyện
299 Chương 263: Bí mật
300 Chương 264: Vặn hỏi
301 Chương 265: Bảo vệ
302 Chương 266: Xảy ra chuyện
303 Chương 267: Trừng trị
Chapter

Updated 303 Episodes

1
Chương 1: Nguyên nhân
2
Chương 2: Sống lại
3
Chương 3: Chúc phúc
4
Chương 4: Cha mẹ
5
Chương 5: Tiến cung
6
Chương 6: Sơ ngộ
7
Chương 7: Giao phong*
8
Chương 8: Thỉnh an
9
Chương 9: Thiên vị
10
Chương 10: Yếu điểm
11
Chương 11: Tiến cung lần hai
12
Chương 12: Chỗ dựa
13
Chương 13: Bôi thuốc
14
Chương 14: Phân xử
15
Chương 15: Ăn hàng
16
Chương 16: Làm bạn
17
Chương 17: Trắc phi
18
Chương 18: Độc kế
19
Chương 19: Phá vỡ cục diện
20
Chương 20: Tiến cung lần ba
21
Chương 21
22
Chương 22: Giám sát
23
Chương 23: Chày gỗ
24
Chương 24: Yến hội
25
Chương 25: Xáo trộn
26
Chương 26: Làm bẽ mặt
27
Chương 27: Bẽ mặt (2)
28
Chương 28: Bẽ mặt (3)
29
Chương 29: Bẽ mặt (4)
30
Chương 30: Bẽ mặt (5)
31
Chương 31: Bẽ mặt (6)
32
Chương 32: Tâm cơ
33
Chương 33: Tâm cơ (2)
34
Chương 34: Tâm cơ (3)
35
Chương 35: Thông minh sớm
36
Chương 36: Chuẩn bị
37
Chương 37: Chủ mưu
38
Chương 38: Đầu mối
39
Chương 39: Đánh vỡ
40
Chương 40: Khổ sở
41
Chương 41: Khổ sở (2)
42
Chương 42: Khổ sở (3)
43
Chương 43: Tìm đường chết
44
Chương 44: Tìm đường chết (2)
45
Chương 45: Tìm đường chết (3)
46
Chương 46: Chuyện tốt thành đôi
47
Chương 47: Chuyện tốt thành đôi (2)
48
Chương 48: Chuyện tốt thành đôi (3)
49
Chương 49: Chuyện tốt thành đôi (4)
50
Chương 50: Lớn lên
51
Chương 51: Tình ý nảy mầm
52
Chương 52: Gặp mặt
53
Chương 53: Mừng thọ
54
Chương 54: Lý Ngọc
55
Chương 55: Đối đầu
56
Chương 56: Xà họa
57
Chương 57: Cứu người
58
Chương 58: Chăm sóc
59
Chương 59: Khẩu thị tâm phi
60
Chương 60: Bước ngoặt
61
Chương 61: Ngọn nguồn
62
Chương 62: Ngọn nguồn (tiếp)
63
Chương 63: Lấy lòng
64
Chương 64: Phủ An Bình hầu
65
Chương 65: Kỳ lạ
66
Chương 66: Kỳ lạ (2)
67
Chương 67: Kỳ lạ (3)
68
Chương 68: Kỳ lạ (4)
69
Chương 69: Tình thâm
70
Chương 70: Trở về
71
Chương 71: Ở chung
72
Chương 72: Sinh con
73
Chương 73: Mưu kế
74
Chương 74: Phát mại
75
Chương 75: Báo thù
76
Chương 76: Hứa hôn
77
Chương 77: Thôn trang
78
Chương 78: Mong muốn
79
Chương 79: Hợp tác
80
Chương 80: Ước định
81
Chương 81: Biểu tỷ
82
Chương 82: Tuyển phi
83
Chương 83: Biểu tỷ
84
Chương 84: Cây mùa đông
85
Chương 85: Biểu tỷ (3)
86
Chương 86: Biểu tỷ (4)
87
Chương 87: Biểu tỷ (5)
88
Chương 88: Biểu tỷ (6)
89
Chương 89: Ác nhân tự có ác nhân trị
90
Chương 90: Lại mặt
91
Chương 91: Biểu tỷ (7)
92
Chương 92: Biểu tỷ (8)
93
Chương 93: Lên núi
94
Chương 94: Lên núi (2)
95
Chương 95: Lên núi (3)
96
Chương 96: Lên núi (4)
97
Chương 97: Lên núi (5)
98
Chương 98: Tự cứu
99
Chương 99: Biến nguy thành an
100
Chương 100: Chờ đợi
101
Chương 101: Được cứu
102
Chương 102: Ghen
103
Chương 103: Có thai
104
Chương 104: Mang thai (2)
105
Chương 105: Mang thai (3)
106
Chương 106: Mang thai (4)
107
Chương 107: Mang thai (5)
108
Chương 108: Diễn kịch
109
Chương 109: Vết răng
110
Chương 110: Mang thai (6)
111
Chương 111: Mang thai (7)
112
Chương 112: Mang thai (8)
113
Chương 113: Trộm đổi
114
Chương 114: Tết Nguyên Tiêu
115
Chương 115: Ngắm đèn
116
Chương 116: Cự tuyệt
117
Chương 117: Thiếu
118
Chương 118: Cứu giá
119
Chương 119: Lập công
120
Chương 120: Thiệt hại
121
Chương 121: Ghen ghét
122
Chương 122: Nhìn thấu
123
Chương 123: Tra rõ
124
Chương 124: Kết thân
125
Chương 125: Đổi cưới
126
Chương 126: Châm ngòi
127
Chương 127: Trúng kế
128
Chương 128: Xử trí
129
Chương 129: Khánh vương phủ
130
Chương 130: Quận chúa
131
Chương 131: Quận chúa (tiếp)
132
Chương 132: Bị tập kích
133
Chương 133: Tham vọng
134
Chương 134: Cấu kết
135
Chương 135: Đe dọa
136
Chương 136: Biến hóa
137
Chương 137: Nghiên mực
138
Chương 138: Đoan Ngọ
139
Chương 139: Cuộc thi thuyền rồng
140
Chương 140: Đấu thuyền rồng (tiếp)
141
Chương 141: Phản kích
142
Chương 142: Nguyệt sự
143
Chương 143: So nghệ
144
Chương 144: Thẳng người bước ra
145
Chương 145: Xứng danh
146
Chương 146: Vinh dự
147
Chương 147: Tâm linh tương thông
148
Chương 148: Làm mai
149
Chương 149: Cầu hôn
150
Chương 150: Tình nghĩa
151
Chương 151: Cưỡng hôn
152
Chương 152: Đề thân
153
Chương 153: Khảo nghiệm
154
Chương 154: Xúc động
155
Chương 155: Tứ cô nương xuất giá
156
Chương 156: Tính kế
157
Chương 157: Đột phá
158
Chương 158: Giải quyết
159
Chương 159: Tâm ngứa
160
Chương 160: Hà bao
161
Chương 161: Xuất hành
162
Chương 162: Tâm loạn
163
Chương 163: Vây săn
164
Chương 164: Định tâm hoàn
165
Chương 165: Che đậy
166
Chương 166: Dám yêu dám hận
167
Chương 167: Cầu tình
168
Chương 168: Biểu diễn
169
Chương 169: Tranh giành
170
Chương 170: Nhận lời
171
Chương 171: Con mồi
172
Chương 172: Phạm hiểm
173
Chương 173: Cái bẫy
174
Chương 174: Giằng co
175
Chương 175: Nguy cấp
176
Chương 176: Chuyển nguy thành an
177
Chương 177: Hoạn nạn
178
Chương 178: Ám tiễn
179
Chương 179: Truy lùng
180
Chương 180: Thân mật
181
Chương 181: Hồi mã thương*
182
Chương 182: Mạo hiểm
183
Chương 183: Lên cơn sốt
184
Chương 184: Đút ăn
185
Chương 185: Ký ức
186
Chương 186: Thanh Châu
187
Chương 187: Chuyện rắc rối
188
Chương 188: Trạm dịch
189
Chương 189: Lục soát
190
Chương 190: Chạm mặt
191
Chương 191: Tiêu điểm
192
Chương 192: Tiếp viện
193
Chương 193: Ca ca
194
Chương 194: Trở về
195
Chương 195: Hồi kinh
196
Chương 196: Địa đạo
197
Chương 197: Sinh con
198
Chương 198: Ra mặt cầu hôn
199
Chương 199: Bác bỏ mặt mũi
200
Chương 200: Công sự
201
Chương 201: Tới cửa
202
Chương 202: Tứ hôn
203
Chương 203: Thánh chỉ
204
Chương 204: Nạp thái
205
Chương 205: Đồ Cưới
206
Chương 206: Cái bẫy
207
Chương 207: Chờ đợi
208
Chương 208: Vạch trần
209
Chương 209: Ân chỉ
210
Chương 210: Hôn kỳ
211
Chương 211: Nhục nhã
212
Chương 212: Sính lễ
213
Chương 213: Đợi gả
214
Chương 214|: Xuất giá
215
Chương 215: | Rước dâu
216
Chương 216|: Động phòng
217
Chương 217|: Động phòng (hạ)
218
Chương 218|: Hàng đêm
219
Chương 219|: Thái hậu
220
Chương 220|: Bệ kiến*
221
Chương 221|: Hùng hổ doạ người
222
Chương 222|: Chỗ dựa
223
Chương 223|: Trinh phi
224
Chương 224|: Lập uy
225
Chương 225|: Nội trạch
226
Chương 226|: Lễ lại mặt
227
Chương 227|: Nhà mẹ đẻ
228
Chương 228|: Suy nghĩ không an phận
229
Chương 229|: Thăm dò thật giả
230
Chương 230|: Thanh lý
231
Chương 231|: Hạnh phúc
232
Chương 232|: Thế tử
233
Chương 233|: Nắm giữ
234
Chương 234|: Yến vương phủ
235
Chương 235|: Kích thích
236
Chương 236|: Yến quốc
237
Chương 237|: Đại thắng
238
Chương 238|: Khúc mắc
239
Chương 239|: Danh dự quay về
240
Chương 240|: Hạ thủ
241
Chương 241|: Tận tâm
242
Chương 242|: Hòa hợp
243
Chương 243|: Chứng cớ
244
Chương 244|: Cổ quái
245
Chương 245|: Lời đồn
246
Chương 246|: Làm ầm ĩ
247
Chương 247|: Hết đường chối cãi*
248
Chương 248|: Nhân quả
249
Chương 249|: Lạc định
250
Chương 250|: Phải giết
251
Chương 214: Xuất giá
252
Chương 216: Động phòng
253
Chương 217: Động phòng (hạ)
254
Chương 218: Hàng đêm
255
Chương 219: Thái hậu
256
Chương 220: Bệ kiến*
257
Chương 221: Hùng hổ doạ người
258
Chương 222: Chỗ dựa
259
Chương 223: Trinh phi
260
Chương 224: Lập uy
261
Chương 225: Nội trạch
262
Chương 226: Lễ lại mặt
263
Chương 227: Nhà mẹ đẻ
264
Chương 228: Suy nghĩ không an phận
265
Chương 229: Thăm dò thật giả
266
Chương 230: Thanh lý
267
Chương 231: Hạnh phúc
268
Chương 232: Thế tử
269
Chương 233: Nắm giữ
270
Chương 234: Yến vương phủ
271
Chương 235: Kích thích
272
Chương 236: Yến quốc
273
Chương 237: Đại thắng
274
Chương 238: Khúc mắc
275
Chương 239: Danh dự quay về
276
Chương 240: Hạ thủ
277
Chương 241: Tận tâm
278
Chương 242: Hòa hợp
279
Chương 243: Chứng cớ
280
Chương 244: Cổ quái
281
Chương 245: Lời đồn
282
Chương 246: Làm ầm ĩ
283
Chương 247: Hết đường chối cãi*
284
Chương 248: Nhân quả
285
Chương 249: Lạc định
286
Chương 250: Phải giết
287
Chương 251: Bị loại
288
Chương 252: Cách lòng
289
Chương 253: Ủng hộ
290
Chương 254: Mắt cao
291
Chương 255: Cố nhân
292
Chương 256: Đinh tử
293
Chương 257: Thành ý
294
Chương 258: Đại doanh
295
Chương 259: Bệnh sốt rét
296
Chương 260: Thuốc thử nghiệm
297
Chương 261: Hồi phủ
298
Chương 262: Dệt chuyện
299
Chương 263: Bí mật
300
Chương 264: Vặn hỏi
301
Chương 265: Bảo vệ
302
Chương 266: Xảy ra chuyện
303
Chương 267: Trừng trị