Chương 19: Từ chối

“Đi điều tra diễn tập của không quân, quân đội thành phố đều phải tham gia nhất là lính dù bộ đội đặc chủng. Tôi không tin không tóm được đuôi của hắn, Lý Ngạn Thành biết rõ sự tình không báo cáo còn dung túng bao che cũng phải trả giá lớn.”

Sau khi tỉnh lại, Lâm Tuyết phát hiện mình đang nằm trong một phòng ngủ lớn sáng ngời, trong phòng bài trí gọn gàng mạnh mẽ, hương vị thập phần dương cương. Hiển nhiên đây là phòng ngủ của đàn ông, mà người đàn ông đó đang ở cạnh cô gọi điện thoại.

Quay đầu lại liền thấy, quả nhiên là cái tên Lương Tuấn Đào bại hoại kia.

Thấy cô tỉnh lại, Lương Tuấn Đào ở bên vừa gọi điện thoại vừa đi tới, tay sờ sờ trán cô.

Lâm Tuyết có chút không tự nhiên đẩy bàn tay lớn của hắn ra, cô biết rõ còn cố hỏi: “Đây là chỗ nào?”

“…. Cứ theo lời tôi nói mà làm, trước cứ như vậy đã.” Ngắt điện thoại, Lương Tuấn Đào thở dài một hơi, hướng vào ghế da mềm mại bên cạnh tùy tiện nằm xuống, lười biếng như con báo lim dim gật gà ngủ, không nhanh không chậm trả lời cô: “Đây là nhà tôi.”

Tất nhiên đây là Lương gia. Trực giác của Lâm Tuyết thấy không ổn, cô mau chóng đứng dậy xuống giường.

Quả nhiên cửa phòng lập tức bị mở ra, Lương Thiên Dật tự mình đẩy xe lăn vào.

“Đại thiếu gia.” Lâm Tuyết lạnh nhạt nhưng cũng không mất đi lễ tiết, đánh tiếng chào hỏi anh ta.

Lương Thiên Dật ngẩng khuôn mặt thanh tú nhìn em trai mình lại nhìn sang Lâm Tuyết, ôn nhuận cười nói: “Nghe tin cô đã trở lại, tôi vội tới đây muốn hỏi một chút, chuyện chúng ta ước định trước đây tính sao?”

Lâm Tuyết nhất thời có chút khó xử. Ban đầu đến Lương gia, cô và Lương Thiên Dật đã giao ước hai người sẽ kết hôn giả, Lâm Tuyết dùng chuyện này để trốn khỏi sự truy bức của Mạc Sở Hàn, Lương Thiên Dật thì trốn tránh việc cha mẹ bức hôn.

Nhưng hôm nay, sau khi gặp Vân Thư Hoa, cô mới biết Vân Đóa đã từ Mỹ trở về, hơn nữa vẫn còn độc thân. Quân tử không đoạt người yêu của kẻ khác, hiện tại Lâm Tuyết không có khả năng cùng Lương Thiên Dật dây dưa, sợ rằng đến kết hôn giả cũng không được.

Thấy mặt cô lộ vẻ khó khăn, Lương Thiên Dật cố ý trêu ghẹo: “Không thể nào! Mới vừa ở quân doanh một tháng cùng lão Nhị đã thay lòng đổi dạ. Lâm Tuyết, cô đúng là không chịu nổi sức hấp dẫn của mĩ nam.”

“Ha.” Lương Tuấn Đào cười rộ lên sang sảng, đắc ý khoe với anh trai mình: “Ai bảo anh không tiên thủ vi cường (1)”

“Chú làm thật à? Nhiều năm như vậy lần đầu tiên anh mới thấy chú đưa con gái vào phòng ngủ còn để cô ấy ngủ trên giường mình.” Lương Thiên Dật mím môi, nửa đùa nửa thật thăm dò em trai.

“Chẳng còn cách nào khác.” Lương Tuấn Đào nhíu mày cố ý phối hợp, thần sắc có vẻ phiền não, “Bên dưới xúc động quá làm ra chuyện đi quá giới hạn này, đành phải chịu trách nhiệm thôi.”

Hai anh em này nhất xướng hợp lại khiến Lâm Tuyết bị hù dọa ngẩn người. Cái gì mà chuyện đi quá giới hạn? Không phải chuyện bị hắn cưỡng hôn chứ? Việc này …. Cũng cần chịu trách nhiệm sao? Tinh thần trách nhiệm của Lương côn đồ mạnh mẽ quá đi. Nói như vậy, hắn sẽ chịu trách nhiệm với rất nhiều thiếu nữ sao? Nhìn gương mặt kia không mang chút nào dáng vẻ Liễu Hạ Huệ, có đánh chết Lâm Tuyết cũng không tin hắn tinh khiết đến độ hôn một nữ nhân cũng chịu trách nhiệm.

“Bây giờ Thẩm Bộ trưởng đưa theo con gái bảo bối đang chờ chú ở dưới đại sảnh, chú mau nói rõ với cha chuyện đã thành thế này đi. Thẳng thắn sẽ được khoan hồng, đây là chính sách trước sau như một của Đảng.” Lương Thiên Dật trêu chọc xong liền chuyển bánh xe lăn, chuẩn bị rời khỏi phòng.

“Đợi đã.” Lâm Tuyết vội vàng đuổi theo, cô trù trừ một chút vẫn lên tiếng: “Tôi có chuyện muốn nói với anh.”

Lương Thiên Dật nhướng nhướng mi, nhìn khuôn mặt tuấn tú của em trai đã dài thượt ra, lại động lòng muốn trêu đùa, anh ta cố ý mỉm cười hỏi: “Có phải cô vẫn thấy tôi tốt hơn không?”

Lâm Tuyết cũng bị anh trêu chọc nở nụ cười. Xem ra so với lần trước cô đến Lương gia, Lương Thiên Dật hiện tại đã cởi mở hơn, còn thích nói đùa, cô liền thừa dịp tâm tình của anh không tồi mà nói ra: “Là chuyện khác, về Vân Đóa.”

Không ngờ mới dứt lời, Lương Thiên Dật vừa rồi còn cười nói vui vẻ đã lập tức biến sắc, khuôn mặt tuấn tú âm trầm, từng chữ phun ra như băng vụn: “Đừng nói đến người phụ nữ ấy ở trước mặt tôi.”

Lương Thiên Dật vốn là một người đàn ông ôn nhu nhưng khi đề cập đến Vân Đóa, Lâm Tuyết rõ ràng thấy đáy mắt anh xẹt qua lo lắng và oán hận, khiến cô không khỏi nhớ tới ánh mắt của Mạc Sở Hàn khi nhìn mình …

“Ngẩn ngơ gì nữa? Đại ca tôi đi rồi.” Lương Tuấn Đào rất không vui đứng sát mặt cô, Lâm Tuyết có thể thấy rõ hắn thật dễ nhìn, so với nam nhân kia còn xuất sắc hơn.

Cô chậm rãi hoàn hồn, thản nhiên liếc Lương Tuấn Đào một cái.

“Đừng quên cô bây giờ phải bưng bít ai, nắm rõ tình hình đi! Muốn lập công trạng? Đương nhiên trước hết phải khiến lãnh đạo là tôi đây vui vẻ.” Ba câu nói đơn giản rõ ràng đã tóm tắt được nội dung muốn dạy dỗ, Lương Tuấn Đào liền đem hai tờ giấy để trước mặt cô, ra lệnh: “Này, kí vào đây, chúng ta xuống lầu ăn cơm.”

“Cái gì?” Lâm Tuyết nghi hoặc nhận lấy, tập trung nhìn vào hai dòng: Hợp đồng — Khế ước quân hôn. Cô ngẩn ngơ hỏi hắn: “Đây là cái gì?”

“Cái gì thì cô tự mình xem đi, không biết chữ Trung Quốc sao?” Hai tay người đàn ông đút túi quần, cái cằm hoàn mỹ cương nghị kiêu ngạo giơ giơ ra.

Lâm Tuyết bị vẻ mặt hắn làm cho chấn động, cô tỉ mỉ đọc từ đầu đến đuôi hợp đồng một lần, không khỏi kinh ngạc giật mình.

“Kết hôn không cần tình yêu, cô hiện giờ chỉ cần một người đàn ông thu nhận mình thôi, tôi sẽ cố mà làm!” Lương Tuấn Đào thấy cô sợ hãi không có biểu cảm vui mừng, hắn có chút không yên lòng, liền vẽ rắn thêm chân bổ sung một câu: “Chỉ là tôi nhìn cô không thấy chán ghét thôi, nếu lần này không chọn cô, lần sau cha tôi sẽ ương ngạnh tìm bừa một cô gái khác đưa đến, nói không chừng còn chẳng bằng cô.”

Bình tĩnh lại, Lâm Tuyết trầm mặt cười, hừ lạnh một tiếng, cô đem hai tờ giấy kia trả lại cho hắn: “Không cần, anh đi tìm người khác đi.”

“Cô nên hiểu cho rõ ràng, tốt nhất nhân lúc tôi chưa đổi ý mau chóng kí đi, nếu không quá thời hạn sẽ thành vô giá trị!” Lương Tuấn Đào chỉ chỉ phía dưới lầu nói tiếp: “Ở đó còn có một vị dự khuyết đấy.”

“Anh đi tìm vị dự khuyết ấy đi.” Lâm Tuyết tức giận lườm hắn một cái, liền đi xuống lầu.

Chapter
1 Chương 1: Lần đầu gặp mặt
2 Chương 2: Cho tôi một khẩu súng
3 Chương 3: Manh sát
4 Chương 4: Nhập ngũ
5 Chương 5: Huấn luyện
6 Chương 6: Cô ta không xứng
7 Chương 7: Không từ thủ đoạn
8 Chương 8: Tôi sẽ thay cậu cầu tình
9 Chương 9: Cô ta đáng bị đánh
10 Chương 10: Hỗn chiến
11 Chương 11: Đánh hắn
12 Chương 12: Nghịch lân (trái ý)
13 Chương 13: Hăng hái làm việc nghĩa
14 Chương 14: Vị hôn phu tiền tiền nhiệm
15 Chương 15: Sao không để ý đến tôi?
16 Chương 16: Tử lộ
17 Chương 17: Nổ súng
18 Chương 18: Kẻ bại hoại này
19 Chương 19: Từ chối
20 Chương 20: Diễn kịch
21 Chương 21: Khách quý
22 Chương 22: Buông cô ấy ra
23 Chương 23: Đa tạ
24 Chương 24: Nói lời phải giữ chữ tín
25 Chương 25: Đau thì cùng đau
26 Chương 26: Tin tốt lành
27 Chương 27: Khế ước vợ chồng
28 Chương 28: Còn thích cô ta không?
29 Chương 29: Đào tạo lại
30 Chương 30: Đơn độc chiến đấu
31 Chương 31: Nếu thua
32 Chương 32: Bị cắn ngược lại một miếng
33 Chương 33: Thuyên chuyển công tác
34 Chương 34: Lập mưu từ lâu
35 Chương 35: Sổ đen
36 Chương 36: Đột biến
37 Chương 37: Anh cũng có thể
38 Chương 38: Sao lại giày vò thành thế này!
39 Chương 39: Người đàn ông xui xẻo
40 Chương 40: Trở về nhà
41 Chương 41: Thối đến mức không ai muốn
42 Chương 42: Theo yêu cầu
43 Chương 43: Giải thích
44 Chương 44: Làm sao để tha thứ cho cô?
45 Chương 45: Anh giúp em
46 Chương 46: Chúng ta còn chưa động phòng đâu!
47 Chương 47: Mâu thuẫn
48 Chương 48: Danh phận
49 Chương 49: Ngoài ý muốn
50 Chương 50: Vợ anh đang nhìn chúng ta đấy!
51 Chương 51: Tình yêu khuynh thành
52 Chương 52: Không hợp lẽ thường
53 Chương 53: Cách thế ôn tồn
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169
170 Chương 170
171 Chương 171
172 Chương 172
173 Chương 173
174 Chương 174
175 Chương 175
176 Chương 176
177 Chương 177
178 Chương 178
179 Chương 179
180 Chương 180
181 Chương 181
182 Chương 182
183 Chương 183
184 Chương 184
185 Chương 185
186 Chương 186
Chapter

Updated 186 Episodes

1
Chương 1: Lần đầu gặp mặt
2
Chương 2: Cho tôi một khẩu súng
3
Chương 3: Manh sát
4
Chương 4: Nhập ngũ
5
Chương 5: Huấn luyện
6
Chương 6: Cô ta không xứng
7
Chương 7: Không từ thủ đoạn
8
Chương 8: Tôi sẽ thay cậu cầu tình
9
Chương 9: Cô ta đáng bị đánh
10
Chương 10: Hỗn chiến
11
Chương 11: Đánh hắn
12
Chương 12: Nghịch lân (trái ý)
13
Chương 13: Hăng hái làm việc nghĩa
14
Chương 14: Vị hôn phu tiền tiền nhiệm
15
Chương 15: Sao không để ý đến tôi?
16
Chương 16: Tử lộ
17
Chương 17: Nổ súng
18
Chương 18: Kẻ bại hoại này
19
Chương 19: Từ chối
20
Chương 20: Diễn kịch
21
Chương 21: Khách quý
22
Chương 22: Buông cô ấy ra
23
Chương 23: Đa tạ
24
Chương 24: Nói lời phải giữ chữ tín
25
Chương 25: Đau thì cùng đau
26
Chương 26: Tin tốt lành
27
Chương 27: Khế ước vợ chồng
28
Chương 28: Còn thích cô ta không?
29
Chương 29: Đào tạo lại
30
Chương 30: Đơn độc chiến đấu
31
Chương 31: Nếu thua
32
Chương 32: Bị cắn ngược lại một miếng
33
Chương 33: Thuyên chuyển công tác
34
Chương 34: Lập mưu từ lâu
35
Chương 35: Sổ đen
36
Chương 36: Đột biến
37
Chương 37: Anh cũng có thể
38
Chương 38: Sao lại giày vò thành thế này!
39
Chương 39: Người đàn ông xui xẻo
40
Chương 40: Trở về nhà
41
Chương 41: Thối đến mức không ai muốn
42
Chương 42: Theo yêu cầu
43
Chương 43: Giải thích
44
Chương 44: Làm sao để tha thứ cho cô?
45
Chương 45: Anh giúp em
46
Chương 46: Chúng ta còn chưa động phòng đâu!
47
Chương 47: Mâu thuẫn
48
Chương 48: Danh phận
49
Chương 49: Ngoài ý muốn
50
Chương 50: Vợ anh đang nhìn chúng ta đấy!
51
Chương 51: Tình yêu khuynh thành
52
Chương 52: Không hợp lẽ thường
53
Chương 53: Cách thế ôn tồn
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169
170
Chương 170
171
Chương 171
172
Chương 172
173
Chương 173
174
Chương 174
175
Chương 175
176
Chương 176
177
Chương 177
178
Chương 178
179
Chương 179
180
Chương 180
181
Chương 181
182
Chương 182
183
Chương 183
184
Chương 184
185
Chương 185
186
Chương 186