Chương 19: 19: Khước Từ

Khước Từ
Ngô Cẩn Ngôn vào trong nhà vệ sinh một lúc thì đã thay ra bộ đồ thể thao thoải mái.

Cô cầm bóng trên tay, ném vào sân.
Đột nhiên, cảm thấy có gì đó giữ tay mình lại.

Cô giật mình xoay đầu thì phát hiện Tần Lam là nguyên nhân.
"Cái gì?" Cẩn Ngôn nhíu mày.
Tần Lam hơi cúi đầu, nhỏ giọng: "Đừng..."
Đừng đem tình cảm ra làm cá cược.
Ngô Cẩn Ngôn khựng lại.

Giây phút này, cô đã lầm tưởng rằng Tần Lam thích mình...Bởi vì thích cho nên mới sợ cô rơi vào tay của kẻ khác.

Nghe có chút nực cười nhưng ngày hôm nay, Cẩn Ngôn đã giữ khư khư suy nghĩ đó như thế.
"Chị phải tin tôi." Ngô Cẩn Ngôn nhẹ nhàng gỡ tay nàng ra.

"Ngô Cẩn Ngôn này trước giờ muốn gì liền được nấy."
Trương Gia Nghê bên cạnh chứng kiến tất cả.

Điều này cũng khiến sự ghen tuông có phần lạ lẫm của mình bắt đầu chiếm chỗ trong tâm trí nhỏ nhen.

###
Tần Lam lo lắng ngồi trên hàng ghế dành cho người dự bị.

Lúc này cầu thủ đã về gần hết, trong sân chỉ còn nàng, Gia Nghê và Nhiếp Viễn ở lại làm trọng tài.
"Cậu là gì với Cẩn Ngôn vậy?" Nhiếp Viễn nhấp một ngụm nước lớn, ngồi xuống bên cạnh nàng.

Lúc này, mặc áo bóng rổ cho nên thừa cơ khoe được phần nào vẻ đẹp hình thể vô cùng hút mắt.

Đối với loại câu hỏi này, nàng không biết phải trả lời như thế nào cho phải.
"Chị gái?" Nhiếp Viễn hỏi tới.

"Cậu họ Tần, Cẩn Ngôn họ Ngô thì cũng không hợp lý nhỉ?"
"Không phải là chị gái." Nàng mím môi, đáp.
"Vậy thì là gì?"
"..."
Là gì nhỉ?
Tần Lam siết chặt tay.
Mất một lúc, nàng mới khó khăn lên tiếng: "Người đặc biệt."
"Lạ vậy?" Nhiếp Viễn không thông.
Song, cảm thấy chủ đề này quá nhàm chán cho nên cậu ta quyết định suy nghĩ xem chủ đề nào khác để có thể trò chuyện với nàng.
Hướng mắt chăm chú vào hai con người đang vật lộn với nhau giành một quả bóng trên sân, không khí có chút căng thẳng.
Nhiếp Viễn thở dài, phức tạp nói: "Hứa Khải nó thích Cẩn Ngôn lâu như vậy.

Thế mà bây giờ phải dùng cách này để có được sự đồng thuận của cô bé."
"Thích sao?" Nàng nhỏ giọng.

Vô thức nhớ về lần Nhiếp Viễn trêu chọc Hứa Khải ở lễ hoá trang.
Thì ra là thích.
Nhiếp Viễn gật đầu: "Ừm.

Cũng chính tại sân bóng này."
"Lần đó, Cẩn Ngôn em ấy đến chơi.

Bóng rổ vốn dĩ chỉ toàn con trai tham gia, cho nên sự xuất hiện của em ấy giống như điều gì đó rất mới lạ vậy.

Hứa Khải cũng như thế."
"Mình không phủ nhận rằng Ngô Cẩn Ngôn tuy yếu ớt nhưng chơi bộ môn này rất có khiếu.

Chỉ tiếc là Cẩn Ngôn lại không quá ưa thích nó."
"Đối với anh em chúng mình, tìm được một cô gái có điểm chung chẳng khác gì tìm được vàng cả.

Cho nên phải nắm bắt."
Tần Lam lắng nghe, vừa theo dõi bóng hình ai đó đang toả sáng trên sân.
Tình yêu bây giờ của bọn họ hình như không giống như những gì nàng đọc qua sách báo.
Có người yêu bằng quá trình, có người yêu chỉ khi vừa gặp gỡ.

Nàng rốt cuộc cũng chẳng hiểu nỗi cái nào đúng cái nào sai.
Tình cảm mà.

Nó là vô tận của những khái niệm vô tận.
###
Hứa Khải đuổi theo thân hình nhỏ xíu trước mặt mình, kì thực, cậu ta đương nhiên đôi lúc sẽ phải nhường cô một bước.

So với những người luyện tập thương xuyên như cậu ta thì Ngô Cẩn Ngôn không tài nào đấu lại huống hồ cô lại là một đứa con gái còi xương.
Ngô Cẩn Ngôn giữ chặt trái bóng trong tay mình, dùng hết sức nhảy lên một cái, thuận lợi đưa tỉ số cầm hoà.
Rất nhanh, đến lượt Hứa Khải có được bóng.
Nhìn cũng biết ai tốc độ hơn.

Nhưng so với việc tốc độ thì Ngô Cẩn Ngôn vô cùng cố gắng.

Chẳng phải cố gắng vì chuyện thắng thua, cố gắng của cô chính là để chứng minh rằng bản thân dù có mệt đến độ nào nhất định cũng sẽ không đồng ý ở bên cạnh Hứa Khải.
Nhiều lúc cô không hiểu được, ngoài kia có bao nhiêu nữ sinh xinh đẹp đến thế, dịu dàng, nữ tính đến thế mà tên điên này chỉ để ý duy nhất mình cô.
Trương Gia Nghê chăm chú nhìn vào sân, thật ra cũng không hẳn nàng ấy quan tâm đến trận đấu này, chỉ là muốn trông thấy Cẩn Ngôn toả sáng mà thôi.
Cuộc đời mà, ai rồi cũng sẽ có ngôi sao duy nhất trong lòng mình.
"A..." Tiếng kêu đau đớn của Cẩn Ngôn vang lên.
Nhiếp Viễn đứng dậy, vừa lúc trái bóng trên tay Hứa Khải lọt vào rổ thì hết giờ.

Tần Lam hoảng loạn chạy xuống, trong đầu nàng hiện tại chỉ nhìn thấy hình ảnh Cẩn Ngôn đau đớn ôm cánh tay mình.
"Không cần tính điểm." Hứa Khải tức giận cầm quả bóng ném đi chỗ khác.

Trông bộ dạng buồn thê thảm lắm.
Thời điểm nàng đến gần Cẩn Ngôn thì đã bị một người khác cản lại.
Nguyên nhân là vì Trương Gia Nghê đã đến trước nàng một bước, lo lắng hỏi thăm Cẩn Ngôn đủ điều.
Tần Lam đứng yên một chỗ, ánh mắt dáng chặt về phía hai người kia.

Cảm tưởng như, bản thân mình lo cho cô hơi quá.
###
"Đến cuối cùng..." Hứa Khải đi đến, vừa nói.

Ngô Cẩn Ngôn nhíu mày nhìn cậu ta.

"Đến cuối cùng cái gì?"
Hứa Khải cười khổ một tiếng: "Đến cuối cùng, cho dù sức cùng lực kiệt, thì em vẫn không muốn ở bên cạnh anh."
Cả sân im lặng như tờ.
Tất thẩy đều kinh ngạc.
Bởi vì họ chưa từng nhìn thấy dáng vẻ đáng thương được ẩn chứa sau lớp bọc vô tư của cậu ta.
"Phải." Cẩn Ngôn lạnh giọng.
Phải.
Chỉ có thế mà thôi...
###
Trương Gia Nghê lo lắng lấy thuốc đỏ trong túi mình ra.

Nàng ấy là người chu toàn cho nên những thứ này lúc nào cũng được đem theo bên mình cả.
Thấy bông tăm thấm thuốc chuẩn bị chạm vào vết thương của mình, Cẩn Ngôn dứt khoát né tránh: "Không cần đâu."
Gia Nghê ngừng lại, đưa mắt khó hiểu nhìn cô.

Nhưng lúc này, hướng mắt của Cẩn Ngôn lại đặt lên một người mà ai cũng biết.
"Tần Lam, chị qua làm cho tôi đi." Cô không nhanh không chậm nói.
Cái này...
Tần Lam khó xử nhìn Gia Nghê một cái.
Việc này chẳng khác gì đang thẳng thừng khước từ đi ý tốt của người ta.

Thật sự rất tổn thương.
Gia Nghê siết chặt tay, đứng dậy đi nhanh về hướng khác nhường đường cho nhân vật chính.
Dễ hiểu mà.

Khi ta đặt sự quan tâm cho một ai mà bị đạp đổ thì chắc chắn sẽ vô cùng đau lòng, vô cùng khó chịu.
###
"Đau không?" Tần Lam bôi thuốc cho cô, vừa quan sát biểu tình.
Thường thì sân bóng rổ chuyên nghiệp sẽ đường thiết kế bằng loại nguyên liệu chuyên dụng.

Song, vì nơi đây chỉ có học sinh, sinh viên đến chơi cho nên bọn họ không tu sửa, dẫn đến việc khi Cẩn Ngôn té xuống sẽ bị trầy xước vài chỗ.
Cẩn Ngôn cứng rắn đáp: "Không."
"Em làm vậy...sẽ đắc tội." Nàng ngẫm một lúc rồi rụt rè nói.
Cô cười nhạt: "Làm sao có thể? Ngô Cẩn Ngôn tôi chưa từng sợ việc này."
"Không phải ý này." Tần Lam lắc đầu.

"Chính là chị đã đắc tội với Gia Nghê..."
"Chị sợ sao?"
"Chị chỉ muốn cuộc sống hoà đồng mà thôi."
"Chị yên tâm đi." Cô sờ sờ vào miếng băng gạc trên khuỷu tay mình một cái rồi đứng dậy.

"Có tôi ở đây rồi."
Có tôi ở đây rồi....

Chapter
1 Chương 1: 1: Nhà Có Thành Viên Mới
2 Chương 2: 2: Không Thể Làm Thương Tổn
3 Chương 3: 3: Không Gia Đình
4 Chương 4: 4: Cùng Nhau Đến Trường
5 Chương 5: 5: Làm Ngơ
6 Chương 6: 6: Tránh Xa Một Chút
7 Chương 7: 7: Nếu Tốt Đẹp Thì Tự Nhiên Sẽ Tốt Đẹp
8 Chương 8: 8: Một Lần Thôi Nhé
9 Chương 9: 9: Chuyện Về Ngôi Sao Sáng Nhất
10 Chương 10: 10: Bắt Nạt
11 Chương 11: 11: Cảm Ơn Em
12 Chương 12: 12: Có Thể Sẽ Gặp Lại
13 Chương 13: 13: Món Nợ
14 Chương 14: 14: Lễ Hội Ở Trường
15 Chương 15: 15: Đừng Vì Người Khác Hãy Vì Mình
16 Chương 16: 16: Gặp Nhau Là Sự An Bài Của Tạo Hoá
17 Chương 17: 17: Đem Hết Tất Thẩy Sự Dịu Dàng Của Nhân Sinh Trao Tặng Cho
18 Chương 18: 18: Trận Đấu Bóng Rổ
19 Chương 19: 19: Khước Từ
20 Chương 20: 20: Tình Yêu Là Gì
21 Chương 21: 21: Phải Học Cách Cho Đi
22 Chương 22: 22: Lúc Thì Xa Cách Lúc Thì Gần Gũi
23 1: Nhà Có Thành Viên Mới
24 2: Không Thể Làm Thương Tổn
25 3: Không Gia Đình
26 4: Cùng Nhau Đến Trường
27 5: Làm Ngơ
28 6: Tránh Xa Một Chút
29 7: Nếu Tốt Đẹp Thì Tự Nhiên Sẽ Tốt Đẹp
30 8: Một Lần Thôi Nhé
31 9: Chuyện Về Ngôi Sao Sáng Nhất
32 10: Bắt Nạt
33 11: Cảm Ơn Em
34 12: Có Thể Sẽ Gặp Lại
35 13: Món Nợ
36 14: Lễ Hội Ở Trường
37 15: Đừng Vì Người Khác Hãy Vì Mình
38 16: Gặp Nhau Là Sự An Bài Của Tạo Hoá
39 17: Đem Hết Tất Thẩy Sự Dịu Dàng Của Nhân Sinh Trao Tặng Cho
40 18: Trận Đấu Bóng Rổ
41 19: Khước Từ
42 20: Tình Yêu Là Gì
43 21: Phải Học Cách Cho Đi
44 22: Lúc Thì Xa Cách Lúc Thì Gần Gũi
45 23: Mùa Xuân Đầu Tiên Của Tuổi Trẻ
46 24: Lấy Tư Cách Gì
47 25: Cẩn Ngôn Kì Lạ
48 26: Tôi Hứa Sẽ Bảo Vệ Chị
49 27: Sự Thật Lúc Nào Cũng Đau Lòng
50 28: Tôi Không Hiểu Vì Sao
51 29: Một Người Khác
52 30: Chị Tự Nguyện
53 31: Một Đứa Trẻ
54 32: Giấc Mơ Của Chị
55 C33: Chương 33
56 C34: Chương 34
57 C35: Đó là khi tình yêu
58 C36: Tôi có thể nằm trên giường của chị không
59 C37: Chương 37
60 C38: Chương 38
61 C39: Chương 39
62 C40: Cắm trại 1
63 C41: Cắm trại 2
64 C42: Cắm trại 3
65 C43: Cắm trại 4
66 C44: Cắm trại 5
67 C45: Cắm trại 6
68 C46: Chương 46
69 C47: Mười mười bảy mười tám
70 C48: Mười sáu mười tám
71 C49: Chương 49
72 C50: Vì nhớ
73 C51: Chương 51
74 C52: Chương 52
75 C53: Chương 53
76 C54: Tôi yêu chị
77 C55: Chương 55
78 C56: Không yêu con gái
79 C57: Chương 57
Chapter

Updated 79 Episodes

1
Chương 1: 1: Nhà Có Thành Viên Mới
2
Chương 2: 2: Không Thể Làm Thương Tổn
3
Chương 3: 3: Không Gia Đình
4
Chương 4: 4: Cùng Nhau Đến Trường
5
Chương 5: 5: Làm Ngơ
6
Chương 6: 6: Tránh Xa Một Chút
7
Chương 7: 7: Nếu Tốt Đẹp Thì Tự Nhiên Sẽ Tốt Đẹp
8
Chương 8: 8: Một Lần Thôi Nhé
9
Chương 9: 9: Chuyện Về Ngôi Sao Sáng Nhất
10
Chương 10: 10: Bắt Nạt
11
Chương 11: 11: Cảm Ơn Em
12
Chương 12: 12: Có Thể Sẽ Gặp Lại
13
Chương 13: 13: Món Nợ
14
Chương 14: 14: Lễ Hội Ở Trường
15
Chương 15: 15: Đừng Vì Người Khác Hãy Vì Mình
16
Chương 16: 16: Gặp Nhau Là Sự An Bài Của Tạo Hoá
17
Chương 17: 17: Đem Hết Tất Thẩy Sự Dịu Dàng Của Nhân Sinh Trao Tặng Cho
18
Chương 18: 18: Trận Đấu Bóng Rổ
19
Chương 19: 19: Khước Từ
20
Chương 20: 20: Tình Yêu Là Gì
21
Chương 21: 21: Phải Học Cách Cho Đi
22
Chương 22: 22: Lúc Thì Xa Cách Lúc Thì Gần Gũi
23
1: Nhà Có Thành Viên Mới
24
2: Không Thể Làm Thương Tổn
25
3: Không Gia Đình
26
4: Cùng Nhau Đến Trường
27
5: Làm Ngơ
28
6: Tránh Xa Một Chút
29
7: Nếu Tốt Đẹp Thì Tự Nhiên Sẽ Tốt Đẹp
30
8: Một Lần Thôi Nhé
31
9: Chuyện Về Ngôi Sao Sáng Nhất
32
10: Bắt Nạt
33
11: Cảm Ơn Em
34
12: Có Thể Sẽ Gặp Lại
35
13: Món Nợ
36
14: Lễ Hội Ở Trường
37
15: Đừng Vì Người Khác Hãy Vì Mình
38
16: Gặp Nhau Là Sự An Bài Của Tạo Hoá
39
17: Đem Hết Tất Thẩy Sự Dịu Dàng Của Nhân Sinh Trao Tặng Cho
40
18: Trận Đấu Bóng Rổ
41
19: Khước Từ
42
20: Tình Yêu Là Gì
43
21: Phải Học Cách Cho Đi
44
22: Lúc Thì Xa Cách Lúc Thì Gần Gũi
45
23: Mùa Xuân Đầu Tiên Của Tuổi Trẻ
46
24: Lấy Tư Cách Gì
47
25: Cẩn Ngôn Kì Lạ
48
26: Tôi Hứa Sẽ Bảo Vệ Chị
49
27: Sự Thật Lúc Nào Cũng Đau Lòng
50
28: Tôi Không Hiểu Vì Sao
51
29: Một Người Khác
52
30: Chị Tự Nguyện
53
31: Một Đứa Trẻ
54
32: Giấc Mơ Của Chị
55
C33: Chương 33
56
C34: Chương 34
57
C35: Đó là khi tình yêu
58
C36: Tôi có thể nằm trên giường của chị không
59
C37: Chương 37
60
C38: Chương 38
61
C39: Chương 39
62
C40: Cắm trại 1
63
C41: Cắm trại 2
64
C42: Cắm trại 3
65
C43: Cắm trại 4
66
C44: Cắm trại 5
67
C45: Cắm trại 6
68
C46: Chương 46
69
C47: Mười mười bảy mười tám
70
C48: Mười sáu mười tám
71
C49: Chương 49
72
C50: Vì nhớ
73
C51: Chương 51
74
C52: Chương 52
75
C53: Chương 53
76
C54: Tôi yêu chị
77
C55: Chương 55
78
C56: Không yêu con gái
79
C57: Chương 57