Chương 19: 19: Biểu Ca

Sau khi từ thôn Chử Đình về nhà, tâm tình Chu Thư vẫn luôn không tệ.

Chu Châu có chút buồn bực: "Sao Kỳ tứ công tử này lại không nuôi dê, mà lại đi nuôi heo chứ? Thịt heo ăn cũng không ngon!"
Chu Thư nhếch môi: "Nếu ngươi có thể hiểu được suy nghĩ của hắn, có lẽ ngươi cũng có thể làm Kỳ tứ công tử rồi."
Chu Châu không phản bác được, lại nói: "Dù sao Kỳ gia cũng có căn cơ sâu việc gì hắn phải khổ cực như vậy."
Chu Thư cũng không ngăn cản nàng ấy than thở, nhưng cũng không đáp lại, cứ như vậy đề tài này liền kết thúc.
Về tới Chu gia, Chu Thư tinh tế phát hiện vẻ mặt nhóm hạ nhân có chút quái dị, mà không khí trong nhà lại càng đặc biệt vi diệu.

Khi nàng bước vào trong, mới biết là chuyện gì xảy ra.
"Yến Nương đã về rồi!"
Từ một tiếng gọi to của Chu mẫu Trần thị, Chu Thư cũng thấy cha nương đang ngồi trong nội đường, cùng với một đôi nam nữ trẻ tuổi.
Nam tử mắt rậm mày to, nhưng hình dáng trên mặt nhu hòa, yên tĩnh ngóng nhìn Chu Thư, giống một thư sinh nhu tình.

Người còn lại đang ngồi bên cạnh hắn là một thiếu nữ dung nhan xinh đẹp, mặc chiếc áo ngắn tay hồng nhạt, dáng vẻ hồn nhiên chân chất.
"Cha, nương." Chu Thư hành lễ với cha nương trước, sau đó mới nhìn về phía đôi nam nữ này.
Thiếu nữ không một chút câu nệ, tươi cười đầy mặt chạy đến cạnh nàng, gọi: "A tỷ!"
Hiển nhiên quan hệ của nàng ấy và Chu Thư không tồi, nhìn thấy nàng ấy, trên mặt cũng không tự chủ được mà hiện lên tươi cười: "Kiều Nương."
Khi đưa mắt nhìn sang nam tử kia, nét tươi cười của Chu Thư trở nên có chừng mực hơn: "Biểu ca."

Chu Thư Đúng mực, làm nam tử cảm nhận được rõ ràng cảm giác xa cách, thế nhưng hắn cũng không thèm để ý, ánh mắt vẫn thâm tình lại khắc chế như trước mà nói: "Yến Nương, muội về rồi sao!"
Lời này Chu Thư nghe có chút quái dị, thế nhưng trước mặt cha nương, nàng cũng không nhiều lời.

nàng hỏi: "Sao hôm nay biểu ca lại đến nhà?"
Nam tử còn chưa mở miệng, Trần thị đã nói xen vào: "Là ta gọi An Ca đến."
Chu Thư đưa mắt nhìn về phía thân nương của nàng, ánh sáng trong mắt hơi chút ảm đạm xuống.

Tất nhiên nàng biết ý tứ của Trần thị, phải nói là, bắt đầu từ hai năm trước, Trần thị liên tục hối thúc hôn sự của nàng, đồng thời lại muốn giao gia nghiệp của Chu gia vào tay một người đáng tin cậy.
Mà người Trần thị nghĩ đến có thể thõa mãn đồng thời hai điều kiện này, đó là tìm đến chất tử của bà, biểu ca của Chu Thư, Trần Tự Tại, để hắn cưới nữ nhi của bản thân, gia nghiệp của Chu gia cũng có thể giao cho hắn quản lý, lại để Chu Thư phụ trợ hắn.
Đương nhiên, việc này cũng chưa từng được nói rõ ràng thành lời, tâm tư Chu Thư tinh tế, tự nhiên nghiền ngẫm được dụng ý của thân nương nàng, cho nên những năm gần đây, nàng thầm nghĩ càng thêm nỗi lực chứng minh bản thân cho dù là một nữ lưu, cũng có thể quật khởi được Chu gia.
Trần thị vẫn chưa phát hiện biến hóa cảm xúc trong mắt nữ nhi, bà lôi kéo Chu Thư nói: "Mấy ngày nay con vẫn luôn chạy bên ngoài, ta biết là vì sinh kế bán trà của Chu gia đang tốt hơn, cho nên có nhiều chuyện cần con đến làm chủ.

Nhưng dù sao con cũng là hoàng hoa khuê nữ, vẫn mãi xuất đầu lộ diện bên ngoài, điều này cũng không tốt."
"Khụ khụ, chớ có nói bậy!" Chu viên ngoại nghe vậy, mở miệng ngắt lời thê tử.
Trần thị trợn mắt nhìn ông, tiếp tục nói với Chu Thư: "Cho dù không nói đến chuyện con xuất đầu lộ diện, thì trà viên của chúng ta có đến năm chỗ, mỗi chỗ đều cần người quản lý, cho dù có Lý quản sự trợ giúp con, nhưng cũng không thể phân thân.

Giao cho người khác, ta lại lo lắng.

Vừa hay An Ca nhàn rỗi, ta liền gọi hắn đến giúp cho con."
Chu Thư không trực tiếp cự tuyệt, nàng liếc nhìn Trần thị một cái, nói: "Biểu ca rất có tài hoa, để hắn đến hỗ trợ quản lý trà viên, sợ là nhân tài sẽ không được trọng dụng rồi.

Nguyện vọng của cữu cữu là hy vọng biểu ca có thể khảo thủ công danh, trọng trấn Trần gia, rạng danh môn hộ, nương làm như vậy, không phải là trì hoãn biểu ca sao?"
Trần Tự Tại không có phản ứng gì, thế nhưng Trần thị lại nóng nảy: "Cái gì mà trì hoãn với không trì hoãn? Con cũng biết An Ca đọc sách nhiều năm, hiểu biết chữ nghĩa, tất nhiên năng lực làm việc cũng sẽ không kém!"
Tất nhiên Hiểu biết chữ nghĩa và Năng lực làm việc không liên quan gì nhau, nhưng Chu Thư nghĩ, với tính tình quyết giữ theo ý mình của mẫu thân nàng mà nói, chắc là không cần.
Chu Thư lại hỏi Trần Tự Tại: "Biểu ca có thể nhận biết các loại trà không?"
Trên mặt Trần Tự Tại có chút xấu hổ, nói: "Thường nghe cô phu nói về các loại trà, mưa dầm thấm đất, chưa dám nói là biết hết, nhưng cũng có chút hiểu biết."
Cuối cùng Chu Thư nhìn cha nàng.
Chu viên ngoại chạm đến ánh mắt của nàng, lập tức cho nàng vẻ mặt trấn an, mới hỏi Trần Tự Tại: "Việc này là cô cô ngươi tự ý chủ trương, trước đó gọi ngươi đến cũng không nói rõ tình hình cho ngươi, có lẽ bây giờ ngươi cũng có chút khó xử.

Vì để ngươi không khó xử, việc này cứ xem như cô cô ngươi thuận miệng nói bậy, ngươi chớ để trong lòng, chuyên tâm đọc sách, sớm ngày khảo thủ công danh."
Vẻ mặt Trần Tự Tại cứng đờ, chỉ là trong một cái chớp mắt, hắn lại hiện lên nét tươi cười nho nhã, nói: "Con đã biết, cô phu."
Trần thị cũng không chịu thua, nói: "Cái gì mà nói bậy? Ta gọi An Ca đến đây, bây giờ cũng đã nói việc này với hắn, ngươi lại nói hắn trở về, sao giữ được thể diện của hắn? Ở nhà mẹ ta cũng thành người nói không giữ lời sao!"
Chu Thư không muốn nhìn cha nương cãi nhau, liền lui một bước, nói: "Nhân dịp đang hái trà xuân, chuyện ở trà viên cũng nhiều, nếu biểu ca có nhàn rỗi, hôm khác ta dẫn biểu ca đến trà viên hỗ trợ, không biết ý biểu ca thế nào?"
Trần Tự Tại từ chối nói: "Chí của ta ở việc đọc sách..."
Trần thị dõi theo hắn, hắn mới lại bổ sung thêm: "Nhưng Yến Nương đã cần ta hỗ trợ, tất nhiên ta nghĩa bất dung từ."
Thế này Trần thị mới gật đầu vừa lòng, quay đầu nói với thiếu nữ kia: "Kiều Nương, con cũng ở lại đây đi, để Yến Nương theo ngươi học tập, học cách làm nữ công, học chơi cờ thế nào."

Trần Kiến Kiều nhu thuận đáp ứng, chờ khi Trần thị và Chu viên ngoại vừa đi, nàng mới thè lưỡi, nói: "Muội học tập a tỷ còn chưa xong nữa là."
Chu Thư cười cười, thái độ đối với nàng vẫn chưa có biến hóa: "Nương ta nói không sai, ở phương diện này, quả thật ta không bằng muội."
Dường như Trần Kiến Kiều nghĩ đến điều gì, tươi cười trên mặt phai nhạt một chút, nói lầm bầm: "Muội cũng không muốn học những cái này, muội biết, cha để muội học những việc này chỉ là vì - -"
Trần Tự Tại ở bên cạnh quát lớn muội muội: "Kiều Nương, không được vô lễ như vậy!"
Trần Kiến Kiều đang nói lập tức im bặt, Chu Thư liếc mắt nhìn trần tự tại một cái thật sâu, hơi chút kinh ngạc: "Sao biểu ca còn ở đây?"
Trần Tự Tại: "..."
"Xem trí nhớ của ta này, cũng đã quên biểu ca đến đây còn chưa có nơi ở lại, ta sẽ phân phó Lý quản sự an bày chỗ ở cho biểu ca."
Trần Tự Tại nho nhã lễ độ nói: "Đa tạ Yến Nương."
Chu Thư rời đi rồi chợt ngừng lại, sau đó nói: "Riêng biểu ca gọi ta Biểu muộilà được, không cần phải khách khí như vậy!"
Yến Nương là nhũ danh của Chu Thư, vô luận thế nào, gọi Yến Nương vẫn cảm thấy thân cận hơn gọi là Biểu muội, rõ ràng Chu Thư không muốn thân cận với Trần Tự Tại đến vậy.
Tất nhiên Trần Tự Tại hiểu được, cũng không phải lần đầu tiên Chu Thư nói với hắn như vậy, hắn lập tức sửa miệng: "Được, biểu muội."
Trần Tự Tại và Trần Kiến Kiều ở lại Chu gia, qua hai ngày, dưới sự thúc giục của Trần thị, Chu Thư mới dẫn Trần Tự Tại đến trà viên Chu gia trước.
Trước khi xuất môn, nàng thấy Trần Tự Tại một thân y phục trắng, nghĩ nghĩ, lại khuyên nhũ: "Biểu ca vẫn nên đổi sang một bộ y phục cũ thì tốt hơn."
Trần Tự Tại không hiểu ra sao: "Người đọc sách, sao y phục có thể không chỉnh tề chứ?"
Chu Thư không khuyên nữa, đón lấy Trần Kiến Kiều đi theo góp vui lên xe ngựa, đi về hướng thôn Chử Đình.
- -
Trần Tự Tại thật sự hối hận khi không nghe lời Chu Thư đổi sang y phục cũ, nhưng so với hối hận, hắn càng thêm không hiểu và oán trách Chu Thư vì sao lại để hắn làm mấy việc nặng nhọc này.
Hắn cho rằng Chu Thư nói đến Hỗ trợ là dạy hắn quản lý sản nghiệp trà viên thế nào, kết quả sau khi Chu Thư mang hắn đến, để hắn cùng một đám nhân công được thuê cùng hái trà trong trà viên.
Việc này vừa mệt vừa khổ, tư thế hái trà không đúng, đều sẽ bị người hái trà giàu kinh nghiệm la mắng, làm hắn mất mặt, lại mỏi mệt.
Nhưng cố tình hắn không còn cách nào cự tuyệt chuyện khổ sai này, chỉ vì sau khi Chu Thư lấy thủ pháp hái trà thành thạo làm mẫu cho hắn, lại nói: "Bắt đầu khi ta bốn tuổi, đã theo cha đến trà viên hái trà, cha nói, chỉ có hiểu biết hết toàn bộ lá trà, mới đủ tư cách xưng là trà thương."
Cứ thế Trần Tự Tại nuốt hết những lời cự tuyệt xuống dưới bụng, sau đó trong tiếng la mắng của người hái trà, càng trở nên hối hận và khổ cực không kể xiết.

Vất vả lắm mới bắt được cơ hội, hắn lấy lý do ra ngoài đi nhà xí, né tránh trước.
Người khác nhìn bóng lưng hắn rời đi, mới hỏi người hái trà: "Đây là biểu huynh của tiểu thư, ngươi mắng hắn như vậy, không sợ sau này hắn trả thù ngươi sao?"
Người hái trà này khinh thường nói: "Với tướng mạo này của hắn, ta nhìn đã không thấy tốt gì.

Còn có, làm chủ Chu gia chính là đông gia (ông chủ), cho dù một ngày đông gia mất đi, cũng còn có tiểu thư, chỉ cần tay nghề chúng ta không có trở ngại gì, tiểu thư sẽ hậu đãi chúng ta, ta còn sợ cái gì?"
"Ta nghe nói tiểu thư và hắn là thanh mai trúc mã, sau này hắn cưới tiểu thư, thì có thể chưởng quản Chu gia rồi."
Người hái trà này quật cường nói: "Vậy thì chờ đến khi hắn thật sự chưởng quản được Chu gia rồi lại nói!"
Mọi người đối với sự kiên cường của hắn mà tán thưởng, nhưng khi thấy Trần Tự Tại trở lại, lập tức giải tán hết.
- -
Khi Trần Tự Tại đang vất vả học hái trà, thì Chu Thư đi thị sát xưởng chế trà, Trần Kiến Kiều ở bên cạnh nhìn một lát, cảm thấy không có gì thú vị, liền dự định đi dạo chung quanh.
Chu Thư thấy nơi này không có nàng, nhóm sư phụ chế trà cũng có thể hoàn thành tốt công việc, nên cũng rời khỏi cùng nàng ấy.
Hai người đến gần thôn, bỗng nhiên giữa bầu trời xanh thẫm dường như có cái gì đó đang bay.

Định thần nhìn lại, Trần Kiến Kiều lập tức hưng phấn mà kêu lên: "A tỷ, là con diều!"
Chu Thư cũng nhìn thấy, phía xa xa trong không trung có bốn năm con diều giấy đang bay, có hình chim, cũng có hình vuông, còn có hình bướm, màu sắc sặc sỡ, mà hình dáng những con diều này cũng sinh động thú vị.
Trần Kiến Kiều kéo Chu Thư chạy tìm về hướng đó, Chu Thư càng đi càng cảm thấy cảnh trí xung quanh có chút quen thuộc, đến khi nàng nhìn tấy tấm bảng Sinh cơ nhàn viên, rốt cuộc cũng biết là người phương nào đang thả diều rồi.
Quả nhiên, xa xa trên bãi đất trống của Kỳ gia, đang có một đám hài tử tụ lại cùng nhau, trong tay nắm lấy sợi dây điều khiển con diều trên trời, có đứa đang so tài với nhau, có đứa thì đắm chìm trong niềm vui sướng khi thả diều.
Trong này có vài đại hài tử, cũng có một thân ảnh cao lớn, bóng hình đặc biệt nổi bậc như hạc trong bầy gà.
Tác giả có lời muốn nói:
Vượng Vượng: Đối thủ cạnh tranh?.

Chapter
1 Chương 1: 1: Vườn Trà
2 Chương 2: 2: Tứ Lang
3 Chương 3: 3: Chu Thư
4 Chương 4: 4: Kỳ Cảnh
5 Chương 5: 5: Nghe Tiếng
6 Chương 6: 6: Mới Quen
7 Chương 7: 7: Trêu Ghẹo
8 Chương 8: 8: Ta Muốn
9 Chương 9: 9: Nuôi Heo
10 Chương 10: 10: Quan Tâm
11 Chương 11: 11: Gọi Núi
12 Chương 12: 12: Hiểu Nàng
13 Chương 13: 13: Tặng Trà
14 Chương 14: 14: Đề Chữ
15 Chương 15: 15: Tân Trà
16 Chương 16: 16: Thủ Đoạn
17 Chương 17: 17: Đăng Môn
18 Chương 18: 18: Tiêu Thụ Mạnh
19 Chương 19: 19: Biểu Ca
20 Chương 20: 20: Diều Giấy
21 Chương 21: 21: Heo Nướng
22 Chương 22: 22: Tiếng Đàn
23 Chương 23: 23: Hoài Nghi
24 Chương 24: 24: Ái Muội
25 Chương 25: 25: Chương 24-2
26 Chương 26: 26: Trêu Đùa
27 Chương 27: 27: Cáo Trạng
28 Chương 28: 28: Tranh Đấu
29 Chương 29: 29: Qua Đêm
30 Chương 30: 30: Bí Mật
31 Chương 31: 31: Thân Cận
32 Chương 32: 32: An Bày
33 Chương 33: 33: Tâm Tư
34 Chương 34: 34: Khất Xảo
35 Chương 35: 35: Ngọn Đèn Sáng
36 Chương 36: 36: Tương Trợ
37 Chương 37: 37: Chương 35-2
38 Chương 38: 38: Cưới Ta
39 Chương 39: 39: Hỉ Thước
40 Chương 40: 40: Thuyết Phục
41 Chương 41: 41: Nghị Thân
42 Chương 42: 42: Cơ Hội
43 Chương 43: 43: Hạ Sính
44 Chương 44: 44: Tân Gia
45 Chương 45: 45: Nghiệm Chứng
46 Chương 46: 46: Nhìn Xem
47 Chương 47: 47: Cầu Trợ Giúp
48 Chương 48: 48: Ôm Ấp
49 Chương 49: 49: Bán Heo
50 Chương 50: 50: Chương 47-2
51 Chương 51: 51: Ngày Tháng
52 Chương 52: 52: Uống Giấm
53 Chương 53: 53: Sinh Thần
54 Chương 54: 54: Đón Dâu
55 Chương 55: 55: Mời
56 Chương 56: 56: Áo Quấn Bụng
57 Chương 57: 57: Chiếm Hữu
58 Chương 58: 58: Đại Hôn
59 Chương 59: 59: Thật Tâm
60 Chương 60: 60: Áp Đảo
61 Chương 61: 61: Thích
62 Chương 62: 62: Cởi Dây Áo
63 Chương 63: 63: Hôn Môi
64 Chương 64: 64: Phản Công
65 Chương 65: 65: Phi Lễ
66 Chương 66: 66: Hồng Trà
67 Chương 67: 67: Thương Tổn
68 Chương 68: 68: Phấn Trang
69 Chương 69: 69: Trương Hạc
70 Chương 70: 70: Vạch Trần
71 Chương 71: 71: Gặp Mặt
72 Chương 72: 72: Cố Tri
73 Chương 73: 73: Rất Được
74 Chương 74: 74: Chiếm Hữu
75 Chương 75: 75: Rất Được
76 Chương 76: 76: Thấy Nai
77 Chương 77: 77: Tống Tử Gửi Con
78 Chương 78: 78: Nghe Lời
79 Chương 79: 79: Minh Châu
80 Chương 80: 80: Nói Yêu
81 Chương 81: 81: Cống Phẩm
82 Chương 82: 82: Học Đàn
83 Chương 83: 83: Hài Nhi
84 Chương 84: 84: Nuôi Nấng
85 Chương 85: 85: Sinh Nữ
86 Chương 86: 86: Hạ Lễ Quà Mừng
87 Chương 87: 87: Sinh Non
88 Chương 88: 88: Kết Thúc
Chapter

Updated 88 Episodes

1
Chương 1: 1: Vườn Trà
2
Chương 2: 2: Tứ Lang
3
Chương 3: 3: Chu Thư
4
Chương 4: 4: Kỳ Cảnh
5
Chương 5: 5: Nghe Tiếng
6
Chương 6: 6: Mới Quen
7
Chương 7: 7: Trêu Ghẹo
8
Chương 8: 8: Ta Muốn
9
Chương 9: 9: Nuôi Heo
10
Chương 10: 10: Quan Tâm
11
Chương 11: 11: Gọi Núi
12
Chương 12: 12: Hiểu Nàng
13
Chương 13: 13: Tặng Trà
14
Chương 14: 14: Đề Chữ
15
Chương 15: 15: Tân Trà
16
Chương 16: 16: Thủ Đoạn
17
Chương 17: 17: Đăng Môn
18
Chương 18: 18: Tiêu Thụ Mạnh
19
Chương 19: 19: Biểu Ca
20
Chương 20: 20: Diều Giấy
21
Chương 21: 21: Heo Nướng
22
Chương 22: 22: Tiếng Đàn
23
Chương 23: 23: Hoài Nghi
24
Chương 24: 24: Ái Muội
25
Chương 25: 25: Chương 24-2
26
Chương 26: 26: Trêu Đùa
27
Chương 27: 27: Cáo Trạng
28
Chương 28: 28: Tranh Đấu
29
Chương 29: 29: Qua Đêm
30
Chương 30: 30: Bí Mật
31
Chương 31: 31: Thân Cận
32
Chương 32: 32: An Bày
33
Chương 33: 33: Tâm Tư
34
Chương 34: 34: Khất Xảo
35
Chương 35: 35: Ngọn Đèn Sáng
36
Chương 36: 36: Tương Trợ
37
Chương 37: 37: Chương 35-2
38
Chương 38: 38: Cưới Ta
39
Chương 39: 39: Hỉ Thước
40
Chương 40: 40: Thuyết Phục
41
Chương 41: 41: Nghị Thân
42
Chương 42: 42: Cơ Hội
43
Chương 43: 43: Hạ Sính
44
Chương 44: 44: Tân Gia
45
Chương 45: 45: Nghiệm Chứng
46
Chương 46: 46: Nhìn Xem
47
Chương 47: 47: Cầu Trợ Giúp
48
Chương 48: 48: Ôm Ấp
49
Chương 49: 49: Bán Heo
50
Chương 50: 50: Chương 47-2
51
Chương 51: 51: Ngày Tháng
52
Chương 52: 52: Uống Giấm
53
Chương 53: 53: Sinh Thần
54
Chương 54: 54: Đón Dâu
55
Chương 55: 55: Mời
56
Chương 56: 56: Áo Quấn Bụng
57
Chương 57: 57: Chiếm Hữu
58
Chương 58: 58: Đại Hôn
59
Chương 59: 59: Thật Tâm
60
Chương 60: 60: Áp Đảo
61
Chương 61: 61: Thích
62
Chương 62: 62: Cởi Dây Áo
63
Chương 63: 63: Hôn Môi
64
Chương 64: 64: Phản Công
65
Chương 65: 65: Phi Lễ
66
Chương 66: 66: Hồng Trà
67
Chương 67: 67: Thương Tổn
68
Chương 68: 68: Phấn Trang
69
Chương 69: 69: Trương Hạc
70
Chương 70: 70: Vạch Trần
71
Chương 71: 71: Gặp Mặt
72
Chương 72: 72: Cố Tri
73
Chương 73: 73: Rất Được
74
Chương 74: 74: Chiếm Hữu
75
Chương 75: 75: Rất Được
76
Chương 76: 76: Thấy Nai
77
Chương 77: 77: Tống Tử Gửi Con
78
Chương 78: 78: Nghe Lời
79
Chương 79: 79: Minh Châu
80
Chương 80: 80: Nói Yêu
81
Chương 81: 81: Cống Phẩm
82
Chương 82: 82: Học Đàn
83
Chương 83: 83: Hài Nhi
84
Chương 84: 84: Nuôi Nấng
85
Chương 85: 85: Sinh Nữ
86
Chương 86: 86: Hạ Lễ Quà Mừng
87
Chương 87: 87: Sinh Non
88
Chương 88: 88: Kết Thúc