Chương 189: Sói Naaru

Mới được Tiger chậm rãi đỡ ra lều, liền thấy Auge cùng Buku. Hai anh em đứng ở cùng nơi, Buku dùng đôi mắt hồng hồng nhìn qua, thấp giọng nói:“Zimmer, ba ba hắn……”

Auge chụp thật mạnh trên vai Buku một cái, miệng nói:“Không được khóc! sự tình giao cho Zimmer xử lý, ngươi đừng gây thêm phiền!”

Tôn Chí Tân ngoài ý muốn liếc Auge một cái, đón nhận ánh mắt chờ mong lại khó có thể che dấu bất an của Auge — đứa nhỏ này, so với tưởng tượng của mình càng kiên cường hơn.

Lập tức khẽ gật đầu với Auge, Auge nhất thời an tâm, thở phào nhẹ nhõm, bình sinh lần đầu giãn ra vẻ mặt ôn hoà với Tôn Chí Tân.

“Zimmer.” Auge hô một tiếng.

“Không có việc gì.” Tôn Chí Tân cười cười:“Ta mặc kệ Naaru là bộ dáng gì, hắn đều là Naaru của ta. Ai dám phiền toái hắn, hỏi trước ta có đáp ứng hay không!”

“Được!”

một tiếng này còn có thêm Tiger lặp lại. Tôn Chí Tân trắng mắt liếc hắn, Tiger vẻ mặt hi hi cười rút đầu, giúp đỡ Tôn Chí Tân tiếp tục đi về phía trước.

Lại đi thêm vài bước, đi vào trong trung tâm doanh địa, Tôn Chí Tân phát hiện bầy sói ngoại trừ Benz, còn lại đều ở đây . Ngân tinh nằm ở trung tâm bầy sói, trước ngực không biết bị ai bó cho một lớp băng vải thật dày, nhìn qua giống nhân sĩ thương tàn, cực kì buồn cười.

Thấy Tôn Chí Tân đến, tên kia vui vẻ lon ton chạy đến, nhiệt tình đảo quanh Tôn Chí Tân. Xem ra thể chất sói tuyết đồng cỏ quả nhiên bưu hãn, đã trúng một chùy của Ulan Hart như vậy, nó cư nhiên còn khỏe lại nhanh hơn Tôn Chí Tân, giờ còn đang vui vẻ . Nếu không phải trước ngực bọc băng vải, căn bản nhìn không ra từng bị thương.

Thấy đàn sói tuyết đồng cỏ cư nhiên đã không cần có mình bởi vì giúp bộ tộc chiến đấu mà được hai bộ tộc sở tiếp nhận, Tôn Chí Tân đối với làm sao khiến tộc nhân chấp nhận Naaruđã ẩn ẩn có ý tưởng sẵn trong đầu.

Lập tức đẩy Tiger, nói:“Đừng đỡ ta, đi tìm Caban, bảo hắn theo Tôn Tiểu Lỗ dẫn đường, đi tìm một người tên là Dyami, mời hắn đến đây. Còn có…… Ân, dù, vừa mới biết Benz, hắn sẽ biết nên làm gì.”

“Dyami?” Buku xoa xoa khuôn mặt đầy nước mũi và nước mắt:“Là Benz sao? Con sói trắng to đùng kia? ta biết ở đâu, ta đi!”

Tôn Chí Tân không khỏi theo bản năng đánh giá Buku vài lần, xem ra việc này tiểu tử kia cũng biết, gật đầu nói:“Chú ý an toàn, để anh trai ngươi đi cùng ngươi.”

Buku gấp không thể chờ xoay người kéo Auge đi, Auge do dự nhìn qua Tôn Chí Tân, Tôn Chí Tân trầm ổn gật gật đầu với hắn, con trai cả của Naaru mới hơi yên tâm mang theo em trai rời đi.

Tôn Chí Tân và Tiger tiếp tục đi tới giam giữ Naaru, thấy Arek canh giữ ở đó, mặt khác còn có Qigeli.

Thấy qua Tôn Chí Tân đến, Arek kinh hãi:“Tiger, ngươi sao lại đem Tôn Chí Tân mang đến đây?”

Tôn Chí Tân sắc mặt trầm xuống:“Bên trong là Lommar của ta, ta sao không thể tới?”

Trong lòng bất duyệt, dài mặt nói với Arek:“Đi, trí giả của ta, bình thường Naaru vì mọi người xuất lực xuất mồ hôi như thế nào? Ulan Hart đem tới sơn thần nổi giận, hắn lại từ bỏ cơ hội đào vong ra tay cứu mọi người? sao lúc này bất quá chỉ là biến thành một con sói mà thôi, ngươi liền mang theo tộc nhân khác đem hắn canh giữ? ngài thật đúng là phúc hậu! chậc chậc, thật không thẹn là trí giả đệ nhất bộ tộc thợ săn, mọi chuyện đều lấy lợi ích của bộ tộc làm đầu. Ta nói này, lão trí giả, hành động này của ngài, thực khiến trái tim người ta băng giá không thôi.”

Lại chuyển hướng Qigeli, giọng điệu cũng không quá tốt:“Qigeli đại ca, bình thường ta kính ngươi yêu ngươi, đem ngươi đối đãi như anh trai ruột. Lommar của ta gặp nạn, ngươi nên giúp ta, kết quả ngươi giống những người khác, cũng đem Lommar của ta đối đãi như ngoại tộc, tâm của ta…… Khổ sở!”

Qigeli đại quẫn, vội hỏi:“Không phải như vậy.”

Arek cũng vội la lên:“Không có chuyện như vậy, Tôn Chí Tân ngươi hãy nghe ta nói.”

“Nói đi.”

Arek nói:“Ta biết đó là Naaru, ta cũng không muốn làm vậy với hắn. Trước đểcho hắn ở nơi này là có nguyên nhân .”

“nguyên nhân gì?”

Arek đầu đầy đại mồ hôi giải thích:“Một là chúng ta không biết ngươi biết chuyện này rồi sẽ phản ứng thế nào, hai là chúng ta cũng vô pháp phán đoán phản ứng của tộc nhân. Cho nên chúng ta thương nghị là không bằng trước đem Naaru giấu đi, hắn nếu có thể biến thành sói, đương nhiên cũng có thể biến trở về. Như vậy chờ hắn biến trở về rồi nói sau, hoặc là chờ hắn biến trở về rồi không cần giải thích với tộc nhân, việc này coi như không phát sinh, mọi người không biết càng tốt.”

Qigeli ở bên cạnh không ngừng gật đầu, nói:“ anh em của ta, ngươi đừng oán ta, ta cùng trí giả nghĩ giống nhau. Tin ta, ta thật là giúp ngươi, muốn giúp Naaru.”

Nghe được như vậy Tôn Chí Tân mới cảm thấy trong lòng thoải mái . Coi như các người có lương tâm, biết bảo hộ Naaru. Bất quá đối với chuyện biến thân này hắn so với người khác biết nhiều hơn, từ người biến thành thú còn dễ, từ thú trở về người cũng không đơn giản, đặc biệt giống Naaru lần đầu biến thân, làm không tốt sẽ mất mạng.

Lập tức lại hỏi:“Kết quả ra sao? Có giữ kín được không?”

Hai người sắc mặt đều hậm hực, Qigeli nói:“Lúc trước mọi người đều liều mình tìm kiếm Naaru, người thấy hắn bị mang trở về trong lốt sói không ít…… Không dễ giữ kín, giờ mọi người đều suy đoán.”

Tôn Chí Tân lắc đầu:“Như vậy không tốt, đã có lời đồn, không cho mọi người biết sự thực thật sự về sau cũng sẽ nghi kỵ. Chuyện này muốn nhất lao vĩnh dật, phải đemchân tướng chân chính nói cho mọi người!”

Nghe thấy lời này, trong mắt Tiger đột nhiên dấy lên một tầng sáng, ánh mắt kinh hỉ nhìn Zimmer nhà mình. Quả nhiên! người mình yêu, trí tuệ, ánh mắt, người bình thường tuyệt đối không thể đuổi kịp.

“Nhưng là……” Arek còn chần chờ. Cao tuổi như hắn, làm việc đều không bốc đồng, lấy việc ổn thỏa là trên hết.

Tôn Chí Tân khoát tay:“Không đâu, Arek, tin ta, cũng tin tưởng tộc nhân của ngươi, tin tưởng cảm tình thâm hậu giữa Naaru và bọn họ.” Ngạo nghễ ưỡn ngực, nghiêm mặt nói:“Năm đó không có người chịu giúp ông cháu Benz nói chuyện, giờ ta nên bảo hộ Lommar của ta! hắn là người cũng tốt, là sói cũng thế, trong khung chỉ là Naaru!”

“Benz?” Arek và Qigeli ngạc nhiên, Tiger cũng là buồn bã thấp giọng lẩm bẩm:“…… Năm đó, cũng không có người chịu bảo hộ ta như vậy.”

Tiger nói Tôn Chí Tân không có nghe được, run run bả vai giãy khỏi Tiger, từ trong tay Qigeli cầm một cây đuốc, bước về chỗ Naaru đang ở mà vào.

Đi vào động, liếc một cái liền thấy được một con sói lớn. Con sói kia quả thực lớn nhỏ không khác Dyami là mấy, chẳng qua không có lông ngân bạch, mà là cả thân xám hoắc, duy độc tứ chi và sống lưng có hắc mao, nhìn qua uy phong lẫm lẫm cũng không kém so với Benz. Thấy Tôn Chí Tân sắc mặt không tốt, Qigeli vội hỏi:“Đừng có gấp, đợi Naaru biến trở về đến lúc đó thì tốt rồi.”

Naaru tựa hồ đang ngủ say, cụp mí mắt, gối đầu lên chi trước. bên cạnh hắn là mấy cái trông giống bát ăn, có thức ăn và nước uống, đều là sạch sẽ tươi mới , dưới thân hắn cũng lót da thú, có vẻ dày lại ấm áp. Xem ra lão đầu nhi cũng không nói dối, bọn họ đúng là rất cẩn thận chăm sóc Naaru.

Như thế liền làm cho trong lòng Tôn Chí Tân thư thái rất nhiều, giơ đuốc đến gần thấp giọng kêu:“Naaru, Naaru.”

Naaru mí mắt động hai cái, chậm rãi mở mắt. Vừa thấy Tôn Chí Tân, hắn nháy mắt liền thất kinh nhảy dựng lên, lui về phía sau, đến khi thối lui đến thạch bích không thể lui nữa mới quay đầu không dám nhìn Tôn Chí Tân.

Tôn Chí Tân cả cười:“Haiz, ta nói ngươi, trốn cái gì mà trốn? lại đây ta xem xem.”

Naaru càng hoảng, cố gắng đem chính mình rút thành một khối nhỏ, tựa hồ như vậy là có thể từ trong mắt Tôn Chí Tân biến mất. Chỉ là thế tích của hắn bây giờ rất lớn, rút được sao? cuộn thành một đoàn như vậy, lui không lui, lại cáo trúng Tôn Chí Tân manh điểm, xuy một tiếng liền nở nụ cười.

Sau đó Tôn Chí Tân nhíu nhíu mày, lại nói:“Ngươi không lại đây hả? ngươi không lại đây ta liền tự mình đi qua yêu ~ ta thật sự lại đây yêu ~”

Ha ha cười hai tiếng, thật sự cất bước đi đến bên người Naaru.

Naaru khẩn trương, bản năng muốn quát bảo Tôn Chí Tân dừng lại, nhưng miệng vọng lại là tiếng sói tru. Hơn nữa tiếng sói tru này ngay cả lang ngữ cũng không phải, thậm chí ngay cả Tôn Chí Tân đã học qua lang ngữ cũng nghe không hiểu, chỉ có thể nghe ra lo lắng và thất kinh trong thanh âm của hắn.

Nghĩ lại liền hiểu, Naaru trước kia chưa biến đổi qua, làm sao biết lang ngữ? giống như sơ ca, thứ nên biết cũng không biết .

Tôn Chí Tân càng cảm thấy thú vị, kiên định không ngừng vừa đi, vừa nói:“Tru cái gì? nghĩ như vậy có thể dọa sợ ta? ta là Zimmer của ngươi, vô luận ngươi bộ dáng gì nữa cũng sẽ không dọa sợ ta. Ta biết ngươi giờ thực lo sợ không yên, đừng lo lắng, hết thảy đều có ta a, hư!”

Khi nói chuyện, Tôn Chí Tân đã vững vàng mà nhanh chóng đi tới bên người Naaru, đem tay đưa xuống dưới cằm Naaru, gãi vài cái giống như gãi một con chó lớn, cười nói:“Nhìn đi, có vấn đề gì đâu.”

Naaru cả người run lên, cảm thấy ngón tay Tôn Chí Tân đưa đến dưới cằm mình, động tác linh hoạt khiến cả người thoải mái vô cùng, nhịn không được ngạc nhiên quay mắt nhìn hắn.

Nhìn ra được, Tôn Chí Tân cười nhe răng, hai ánh mắt cong cong loan. Còn có ánh mắt kia, làm cho Naaru đột nhiên liền hiểu được một chuyện:

Vô luận mình như thế nào, Tôn Chí Tân đối đãi với mình sẽ không thay đổi, hắn là Zimmer của mình, vĩnh viễn đều là vậy!

Chapter
1 Chương 1: Xuyên không đại thần không có mắt
2 Chương 2: Những người đàn ông đã trở lại
3 Chương 3: Vật lộn phiên bản tiền sử
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6: Bài xích đồng tính …
7 Chương 7: Bi thảm xuyên qua…
8 Chương 8: Xuyên qua đại thần, gia với ngươi mão thượng !…
9 Chương 9: Tôn Chí Tân học nói
10 Chương 10: Dung nhập
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14: Cơm tập thể…
15 Chương 15: Hái nấm thời tiền sử
16 Chương 16
17 Chương 17: Muối
18 Chương 18: Phát hiện kinh hỉ
19 Chương 19
20 Chương 20: Naaru bị thương
21 Chương 21
22 Chương 22: Hai người không hài hòa ở chung…
23 Chương 23: Ống thổi tên
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26: Naaru khiển trách
27 Chương 27: Con trai cha dượng…
28 Chương 28: Sống về đêm
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31: Cường hôn ?…
32 Chương 32: Mãn doanh địa phốc phốc thí vang mấy ngày liền…
33 Chương 33: Sống về đêm
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37: Tới cửa đòi nợ nam nhân…
38 Chương 38: Duy kinh hải tặc dạng nam nhân…
39 Chương 39: Bốn nam nhân nhất đài hí
40 Chương 40: Liên thủ qua mùa đông
41 Chương 41: Tôn Chí Tân tư nhân lều
42 Chương 42: Trở tay không kịp
43 Chương 43
44 Chương 44: Bắt đầu mùa đông chuẩn bị…
45 Chương 45
46 Chương 46: Lưới cá…
47 Chương 47
48 Chương 48: Tiger tâm tư…
49 Chương 49: Thổ lộ
50 Chương 50
51 Chương 51: Naaru nghịch tập
52 Chương 52: Bữa sáng quỷ dị
53 Chương 53: Chuẩn bị xuất hành
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56: Xuất phát !
57 Chương 57: Năng lực cổ quái của Alfa
58 Chương 58: Kỳ cảnh cùng quá hiện !
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71: Xoo sau các loại 囧 nhân 囧 sự
72 Chương 72: Ăn Cơm Dã Ngoại
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75: Đói
76 Chương 76
77 Chương 77: Sinh hoạt tư vị
78 Chương 78
79 Chương 79: Ăn cua
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83: Chúc mừng thắng lợi
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86: Tiger sinh bệnh
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93: Hiểu nhầm Tiger
94 Chương 94: Chọi gà
95 Chương 95
96 Chương 96: Ngươi tiết sớm?
97 Chương 97: Phân đồ sứ
98 Chương 98: Mê hoặc
99 Chương 99
100 Chương 100: Hỗn chiến
101 Chương 101: Chuyện bị câm
102 Chương 102: Muối đồ ăn cùng ách ngữ
103 Chương 103
104 Chương 104: Tiệc bí đỏ
105 Chương 105: Thuộc da
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109: May y phục
110 Chương 110: Buku khiến người ta phát điên
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117: Gặp được quái sói chỉ số thông minh cao
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120: Sói đưa thức ăn báo ân trong truyền thuyết
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123: Thời tiết thay đổi
124 Chương 124: Trốn
125 Chương 125
126 Chương 126: Chạy đua sinh tử
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133: An Cư
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139: Canh cửi và dệt nương
140 Chương 140: Tường băng công sự phòng ngự
141 Chương 141: Động động động động phòng
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144: Tái tham quan hang động
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148: Người sói
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161: Kinh hỉ
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164: Mừng
165 Chương 165
166 Chương 166
167 Chương 167
168 Chương 168: Chiến sự khởi
169 Chương 169
170 Chương 170
171 Chương 171
172 Chương 172
173 Chương 173: Nguy cơ
174 Chương 174
175 Chương 175
176 Chương 176
177 Chương 177
178 Chương 178
179 Chương 179
180 Chương 180
181 Chương 181: Ulan Hart vs Tôn Chí Tân
182 Chương 182
183 Chương 183: Chiến lang
184 Chương 184
185 Chương 185: Nhai hạ ác đấu
186 Chương 186
187 Chương 187: Naaru bị thương
188 Chương 188: Ngoài dự liệu
189 Chương 189: Sói Naaru
190 Chương 190: Tộc trưởng sói
191 Chương 191
192 Chương 192: Kế hoạch nuôi sói nhà
193 Chương 193: Di vật của Ulan Hart
194 Chương 194
195 Chương 195
196 Chương 196
197 Chương 197: Chính văn nông phu và gieo trồng
198 Chương 198: Chờ đợi mùa xuân
199 Chương 199
200 Chương 200
Chapter

Updated 200 Episodes

1
Chương 1: Xuyên không đại thần không có mắt
2
Chương 2: Những người đàn ông đã trở lại
3
Chương 3: Vật lộn phiên bản tiền sử
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6: Bài xích đồng tính …
7
Chương 7: Bi thảm xuyên qua…
8
Chương 8: Xuyên qua đại thần, gia với ngươi mão thượng !…
9
Chương 9: Tôn Chí Tân học nói
10
Chương 10: Dung nhập
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14: Cơm tập thể…
15
Chương 15: Hái nấm thời tiền sử
16
Chương 16
17
Chương 17: Muối
18
Chương 18: Phát hiện kinh hỉ
19
Chương 19
20
Chương 20: Naaru bị thương
21
Chương 21
22
Chương 22: Hai người không hài hòa ở chung…
23
Chương 23: Ống thổi tên
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26: Naaru khiển trách
27
Chương 27: Con trai cha dượng…
28
Chương 28: Sống về đêm
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31: Cường hôn ?…
32
Chương 32: Mãn doanh địa phốc phốc thí vang mấy ngày liền…
33
Chương 33: Sống về đêm
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37: Tới cửa đòi nợ nam nhân…
38
Chương 38: Duy kinh hải tặc dạng nam nhân…
39
Chương 39: Bốn nam nhân nhất đài hí
40
Chương 40: Liên thủ qua mùa đông
41
Chương 41: Tôn Chí Tân tư nhân lều
42
Chương 42: Trở tay không kịp
43
Chương 43
44
Chương 44: Bắt đầu mùa đông chuẩn bị…
45
Chương 45
46
Chương 46: Lưới cá…
47
Chương 47
48
Chương 48: Tiger tâm tư…
49
Chương 49: Thổ lộ
50
Chương 50
51
Chương 51: Naaru nghịch tập
52
Chương 52: Bữa sáng quỷ dị
53
Chương 53: Chuẩn bị xuất hành
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56: Xuất phát !
57
Chương 57: Năng lực cổ quái của Alfa
58
Chương 58: Kỳ cảnh cùng quá hiện !
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71: Xoo sau các loại 囧 nhân 囧 sự
72
Chương 72: Ăn Cơm Dã Ngoại
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75: Đói
76
Chương 76
77
Chương 77: Sinh hoạt tư vị
78
Chương 78
79
Chương 79: Ăn cua
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83: Chúc mừng thắng lợi
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86: Tiger sinh bệnh
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93: Hiểu nhầm Tiger
94
Chương 94: Chọi gà
95
Chương 95
96
Chương 96: Ngươi tiết sớm?
97
Chương 97: Phân đồ sứ
98
Chương 98: Mê hoặc
99
Chương 99
100
Chương 100: Hỗn chiến
101
Chương 101: Chuyện bị câm
102
Chương 102: Muối đồ ăn cùng ách ngữ
103
Chương 103
104
Chương 104: Tiệc bí đỏ
105
Chương 105: Thuộc da
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109: May y phục
110
Chương 110: Buku khiến người ta phát điên
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117: Gặp được quái sói chỉ số thông minh cao
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120: Sói đưa thức ăn báo ân trong truyền thuyết
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123: Thời tiết thay đổi
124
Chương 124: Trốn
125
Chương 125
126
Chương 126: Chạy đua sinh tử
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133: An Cư
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139: Canh cửi và dệt nương
140
Chương 140: Tường băng công sự phòng ngự
141
Chương 141: Động động động động phòng
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144: Tái tham quan hang động
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148: Người sói
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161: Kinh hỉ
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164: Mừng
165
Chương 165
166
Chương 166
167
Chương 167
168
Chương 168: Chiến sự khởi
169
Chương 169
170
Chương 170
171
Chương 171
172
Chương 172
173
Chương 173: Nguy cơ
174
Chương 174
175
Chương 175
176
Chương 176
177
Chương 177
178
Chương 178
179
Chương 179
180
Chương 180
181
Chương 181: Ulan Hart vs Tôn Chí Tân
182
Chương 182
183
Chương 183: Chiến lang
184
Chương 184
185
Chương 185: Nhai hạ ác đấu
186
Chương 186
187
Chương 187: Naaru bị thương
188
Chương 188: Ngoài dự liệu
189
Chương 189: Sói Naaru
190
Chương 190: Tộc trưởng sói
191
Chương 191
192
Chương 192: Kế hoạch nuôi sói nhà
193
Chương 193: Di vật của Ulan Hart
194
Chương 194
195
Chương 195
196
Chương 196
197
Chương 197: Chính văn nông phu và gieo trồng
198
Chương 198: Chờ đợi mùa xuân
199
Chương 199
200
Chương 200