Chương 18: Độc kế

Lục Kháng phiền não đi tới đi lui trong thư phòng, "Cái này như thế nào cho phải?" Hiện đang ở trong trường hợp này, hắn là thật không muốn cùng dính líu quan hệ gì với Hoàng trưởng tử.

Ý nghĩ của Lục Thần thì đơn giản hơn nhiều: “Nếu là ý chỉ hoàng thượng, vậy còn có cái gì thương lượng, nở mày nở mặt mà đem chất nữ gả đi là được, chúng ta cho dù không muốn còn có thể kháng chỉ bất tuân sao?”

Lục Hãn chợt đứng lên: "Ta hỏi thăm một chút, xem trong các đồng liêu có tin tức gì không!" Lục Kháng trầm trọng  gật gật đầu: "Ngươi đi đi."

Người một nhà thương lượng mấy câu, liền giải tán.

Lục Diệp từ đầu đến cuối chỉ như đồ bài trí, bản thân cũng không có nhận xét gì, cũng không nhúng vào. Trở lại hằng Phong uyển, Triệu thị hỏi tới, hắn liền đem thương nghị của mọi người nói cho thê tử nghe.

Triệu thị nghe xong, con ngươi chuyển chuyển nói: "Chẳng lẽ Lão thái gia thật sự định đem Đại nha đầu gả cho Hoàng trưởng tử, đem Trường Hưng Hầu phủ đóng đinh ở gốc cây Hoàng trưởng tử phần thắng không lớn này ư?"

Lục Diệp nói: "Thánh chỉ cũng đã tuyên rồi, ngoại trừ gả đi, còn có thể làm gì?"

Tam thái thái cười lạnh: "Những nam nhân các ngươi lo chuyện còn không chu toàn bằng một vị phụ nhân như ta. Muốn phủi sạch quan hệ cùng Hoàng trưởng tử, lại không đến mức kháng chỉ bất tuân, biện pháp cũng không phải là không có."

"Ngươi một cái nữ tắc nhân gia, có thể có được biện pháp gì?” Lục Diệp có chút không tin.

Trong mắt Triệu thị hiện lên một tia hung ác ngoan tuyệt: "Đại nha đầu xuất giá còn một đoạn thời gian, mà tổng yếu cũng phải từ Trường Hưng Hầu phủ xuất giá. Nếu trước khi xuất giá có chuyện gì không hay xảy ra, hoàng thượng cũng không thể trách đến Hầu phủ chúng ta không phải sao!"

Lục Diệp nghe rõ ý của nàng: "Ngươi nói nhăng gì đấy, rốt cuộc là một cái mạng, lại là chất nữ chúng ta... Biện pháp này, vô luận như thế nào cũng không được!"

Triệu thị hừ lạnh nói: "Ngươi nghĩ người Lục gia lương thiện? Ngươi cho rằng ta lại nguyện ý làm ác nhân sao, ta làm như vậy còn không phải là vì cả cái hầu phủ này. Hiện giờ Nhị hoàng tử được Thánh thượng trúng ý nhất, mẫu tộc cũng cường đại nhất, Thánh thượng sau trăm tuổi người lên ngôi hẳn là Nhị hoàng tử không thể nghi ngờ. Hiện giờ hai Hoàng tử thành tranh giành thái tử vị càng đấu đến tựa như ô nhãn kê, ngươi cho rằng về sau Nhị hoàng tử thượng vị, sẽ đối với Hoàng trưởng tử hạ thủ lưu tình? Đến lúc đó Trường Hưng Hầu phủ có thể có cái gì tốt? Huống chi, nói đến nói đi, Đại nha đầu cũng không phải là chất nữ ruột thịt của ngươi, ngươi đau lòng cái gì?"

Nhà mẹ đẻ của Triệu thị Bình Lương hầu chính là đem hết bảo vật đều thế chấp trên người Nhị hoàng tử, nàng cũng không hi vọng nhà mẹ đẻ nhà chồng đối nghịch, nàng kẹp ở giữa có thể làm sao bây giờ?

Lục Diệp nhất thời nói không ra lời. Triệu thị cứng rắn bắt hắn đi thư phòng của Lão Hầu gia Đạt Quan đường.

Lão thái thái cũng ở đây.

Tâm tư Lục Kháng giờ phút này lo lắng không yên, tức giận nói: "Các ngươi tới làm cái gì?"

Tam thái thái đẩy Lục Diệp một cái, Lục Diệp bất chấp nói: "Nhi tử nghĩ đến một biện pháp, có thể khiến cho Hầu phủ thoát khỏi cục diện lúng túng hiện giờ."

Lục Kháng đối với nhi tử không đến nơi đến chốn vẫn có chỗ hiểu biết: "Ngươi có thể nghĩ ra cái biện pháp gì tốt? Đi đi đi, đừng ở chỗ này thêm phiền."

Lão thái thái nghe xong lời này có chút mất hứng, "Hầu gia, để cho lão Tam nói biện pháp của hắn một chút, nếu có chỗ nào không thích đáng, ngươi lại đuổi người đi cũng không muộn."

Lục Kháng và Tam lão gia giống nhau, có vài phần sợ vợ, chẳng qua không có nghiêm trọng như Tam lão gia mà thôi, nghe xong liền cũng không nói thêm gì nữa.

Lúc này bên ngoài thư phòng của Lão Hầu gia, có hai vị khách không mời mà đến, nhưng lại là huynh muội Lục Văn Đình và Lục Thanh Lục Thanh Lam. Lão Hầu gia đem Lục Văn Đình coi là đích trưởng tôn, thập phần coi trọng, vẫn luôn mang theo bên người tự mình giáo dưỡng, Lục Văn Đình buổi chiều muốn đi theo Lão Hầu gia học cưỡi ngựa bắn cung, Lục Thanh Lam liền theo hắn cùng đến.

Hai người được gã sai vặt của Lục Diệp mang đến ngăn ở ngoài cửa, chết sống không cho đi vào. Lục Thanh nhìn thấy vẻ mặt thần sắc Lục Diệp và Triệu thị quỷ dị đi vào thư phòng của tổ phụ, liền ỷ vào bản thân tuổi nhỏ không ai phòng bị, đi vào nghe mưu kế của bọn họ là cái gì.

Vì vậy hướng về phía ca ca đưa cái ánh mắt. Hai huynh muội cũng là tâm ý tương thông, Lục Văn Đình hiểu ý, một phen níu lấy cổ áo của gã sai vặt kia.

Mắng: "Thằng ranh con nhà ngươi có phải mắt bị mù rồi hay không, cũng không nhìn một chút tiểu gia ta là ai? Người nào không biết Đạt Quan đường này, cho tới bây giờ đều là tiểu gia ta tự mình quản, ngươi là là hạng gì, còn dám ở trước mặt tiểu gia ta ra oai?"

Gã sai vặt kia vốn so với Lục Văn Đình còn lớn hơn hai tuổi, nề hà Lục Văn Đình ngày thường cao lớn, lại từ nhỏ đi theo danh sư học nghệ, một thân võ nghệ đã cực kỳ thuần thục, lại bị hắn nắm cổ không thể động đậy. Không khỏi hoảng hốt.

Lục Thanh Lam thừa cơ hội này, "Huỵch" Một tiếng vào trong phòng.

Lục Diệp rốt cuộc là người mềm lòng đấy, lắp bắp nửa ngày, cũng không nói ra được vế sau. Triệu thị thật sự là nhìn không được, nhận lấy đầu đề, nói: "Triều đại Long Hưng, hoàng đế đột nhiên đem chi nữ của Lễ bộ Thị Lang chỉ cho đương kim thái tử làm chính phi, Diệp Hạo Nhiên xem xét biết hoàng đế đối với thái tử bất mãn, làm khởi lên chi tâm của thái tử, sợ tương lai chuyện xấu của thái tử làm liên luỵ toàn gia Diệp phủ, liền lệnh kỳ nữ uống một ly rượu độc, chết bất đắc kỳ tử, hôn sự hai nhà bỏ mặc. Sau đó bất quá một năm, hoàng đế hạ lệnh phế thái tử, quan viên trong triều bị dính líu vô số, Diệp Hạo Nhiên bởi vì tráng sĩ đoạn cổ tay, toàn gia có thể bảo tồn, về sau Diệp Hạo Nhiên làm quan tới Văn Uyên các Đại học sĩ, trở thành hiền tướng một đời triều ta."

Nói được đến phân thượng này, người ngu dốt cũng đều minh bạch.

Trương thị cũng là không tán thành cửa hôn sự này, lúc này tỏ thái độ nói: "Cái này cũng có thể coi là một biện pháp tốt. Hầu gia, sự cấp tòng quyền, tráng sĩ đoạn cổ tay, vì Trường Hưng Hầu phủ, vì toàn bộ Lục gia, chúng ta cũng chỉ có thể noi theo người trước, làm theo hạ sách này thôi."

Dù sao người chết lại không phải là đích tôn nữ ruột của nàng, đại phòng chết hết nàng lại càng cao hứng ấy chứ.

Lục Thanh Lam Ở ngoài cửa nghe lén trong lòng bàn tay đã đổ mồ hôi.

Lục Kháng đến cùng có chút khí phách, phản đối nói: "Lục Kháng ta anh hùng một đời, há có thể bán tôn nữ cầu vinh? Ngươi để cho thế nhân chê cười ta sao? Cái gọi là giấy không gói được lửa, vạn nhất việc này truyền ra ngoài, thế nhân đều sẽ nhận định Hầu phủ ta ngoan độc, sau này ai còn dám đem nữ nhi đến Lục gia, ai còn dám thú nữ hài của Lục gia ta nữa?"

Lão thái thái hừ một tiếng, nói: “Chuyện cho tới bây giờ, là tính mạng hơn ba trăm miệng ăn của Trường Hưng Hầu phủ trọng yếu, hay là hư danh của Hầu gia trọng yếu? Huống hồ chúng ta chỉ cần làm gọn gàng chút, bên ngoài ai có thể biết? Sự tình trọng đại, Hầu gia vạn không được mềm lòng a!"

Lục Thanh Lam núp ở phía sau bức rèm che, nghe được trong lòng giật mình. Nàng làm sao cũng không nghĩ tới, tam phòng làm việc cư nhiên lại có thể ác độc như vậy! Nàng sẽ không hi vọng Đại tỷ tỷ gả cho Hoàng trưởng tử nhưng cũng chưa từng nghĩ tới chủ ý ác độc bực này, đều là người một nhà, tam phòng thật sự là không bằng heo chó!

Bên  trong truyền đến thanh âm tranh luận kịch liệt, nàng cũng lười nghe nhiều, liền từ trong phòng Lão Hầu gia đi ra.

Lục Văn Đình đang ở chỗ này giáo huấn gã sai vặt, thấy muội muội đi vào nhanh, ra càng nhanh hơn. Lúc này mới một tay đẩy gã sai vặt kia qua một bên, Tiểu gia ta hôm nay có chuyện, tạm thời bỏ qua cho ngươi, lần sau nếu còn tái phạm, xem ta thu thập ngươi như thế nào."

Gã sai vặt như được đại xá.

Lục Văn Đình đi tới nắm bàn tay của muội muội, hai người đi ra được mấy bước, Lục Văn Đình mới nhỏ giọng hỏi: "Bảo Nhi vừa rồi có thể nghe được cái gì rồi? Nhanh như vậy đã đi ra."

Lục Thanh Lam vạch lên đầu ngón tay nói: "Tổ phụ, tổ mẫu, Tam thúc và tam thẩm ở đây, cũng không biết đang thương lượng cái gì, muội nghe cũng không hiểu, liền đi ra." Ca ca dù sao tuổi còn nhỏ, nàng cũng không muốn khiến chuyện bát nháo này làm bẩn tâm hồn thuần khiết của ca ca.

Lục Văn Đình không nghi ngờ gì, bất quá hắn cũng không phải một kẻ thất phu lỗ mãng chỉ biết khoe mẽ, nói: "Tam thúc tam thẩm lúc này cầu kiến tổ phụ, hẳn là thương lượng chuyện Đại tỷ tỷ gả cho Hoàng trưởng tử..."

Lục Thanh Lam gật đầu, tương lai ca ca là chỉ huy mấy chục vạn đại quân Vân Châu, cũng không phải chỉ dựa vào một thân võ nghệ hơn người, tâm nhãn cũng cần phải có, bao nhiêu người bị hắn bán còn vui vẻ giúp hắn kiếm tiền đấy.

"Dù sao cũng có tổ phụ và Đại bá phụ lo liệu, nơi nào đến phiên chúng ta quản?"

Lục Văn Đình vỗ đầu một cái: "Nói đúng. Hiếm khi tổ phụ không quản ta, phải suy nghĩ thật kỹ nên đi đâu chơi mới đúng."

Lục Thanh Lam nói: "Vậy ca ca tự mình đi thôi, ta có chút mệt, phải về phòng đi ngủ đây."

Lục Thanh Lam trở lại Thúy Phong uyển, nhưng không thật sự đi ngủ, mà là đi gặp Lục Thần trước.

Nàng không biết kiếp trước tam phòng có nảy ra "chủ ý ác độc" giết Đại tỷ tỷ hay không, là bị Đại bá phụ phá giải, hay là căn bản cũng không có chuyện này. Bất quá nếu lúc này bị nàng biết được, nhất định phải nhất định phải nhắc nhở Đại bá phụ, miễn cho tam phòng đắc thủ.

Lục Thần cũng đang thương lượng với Kỷ thị chuyện Lục Thanh Oánh gả cho Đại hoàng tử. Thấy Lục Thanh Lam vào nhà tìm phụ thân, một phen ôm lấy Lục Thanh Lam cười nói: "Tiểu nha đầu rốt cuộc biết phụ thân mới là tốt nhất rồi ư?"

Gần đây tiểu nha đầu này đối với hắn như gần như xa, làm cho phụ thân là hắn thật là cảm thấy mất mát, lúc trước nàng thế nhưng vô cùng thích dính lấy hắn.

Lục Thanh Lam cảm thấy phụ thân không chút ổn trọng, ngầm nhìn khinh bỉ một phen. Một đôi mắt to đen láy của nàng nhìn chằm chằm, đi thẳng vào vấn đề* nói: "Phụ thân người có biết triều Long Hưng có một người tên là Diệp Hạo Nhiên không?"

(*)Khai môn kiến sơn: 开门见山 mở của nhìn thấy núi, đi thẳng vào vấn đề

Lục Thần sửng sốt: "Làm sao ngươi biết Diệp Hạo Nhiên? Ngươi là từ đâu nghe được?" hài tử còn nhỏ, chưa học vỡ lòng, không thể nào biết đại thần tiền triều.

Lục Thanh Lam nói: "Nữ nhi ở trong thư phòng của tổ phụ nghe được, tổ phụ và Tam thúc, còn có tam thái thái đang nói cái gì Diệp Hạo Nhiên, gả cho thái tử gì gì đó.” Đôi mắt to của nàng phát sáng, cực kỳ giống tiểu oa nhi không biết thế sự.

Cũng không cần nhiều lời, vài từ mấu chốt này, thực dễ dàng khiến cho Lục Thần và Kỷ thị liên tưởng đến mưu kế của tam phòng.

Quả nhiên hai vợ chồng liếc nhau một cái, tất cả đều thần sắc đại biến.

Lục Thần nói: "Bảo Nhi ngoan, ngươi có nghe được rõ ràng, lời nói của tổ phụ bọn họ chính xác là chuyện Diệp Hạo Nhiên gả cho thái tử sao?” Vẫn là quay lại nói chuyện nghiêm túc cùng nữ nhi.

Lục Thanh Lam hết sức khẳng định nói: "Nữ nhi nghe được nhất thanh nhị sở, tuyệt sẽ không sai."

Mấy chuyện này nữ nhi muốn thêu dệt cũng thêu dệt không được, Lục Thần đương nhiên là tin tưởng.

Kỷ thị hiểu rõ kinh sử, lại là người mềm lòng, vội la lên: "Các nàng đây là muốn độc chết... Vậy phải làm sao bây giờ?” Cố kỵ nữ nhi còn ở đây, liền không nói thêm gì nữa.

Lục Thần đem nữ nhi đặt xuống giường đất, cẩn thận hỏi ngọn nguồn. Sau đó vội vã đứng lên, "Không được, ta phải đi báo cho đại ca biết một tiếng."

Lục Thanh Lam thở phào nhẹ nhõm. Phụ thân và Đại bá phụ là một nương nuôi lớn, từ trước đến giờ quan hệ rất tốt. Quả nhiên có được tin tức nguy cấp liền muốn đi nhắc nhở đại bá phụ. Bằng thủ đoạn của Đại bá phụ, một khi đã biết âm mưu của tam phòng, nhất định có biện pháp phá giải, cái này nàng hoàn toàn không lo lắng.

Kỷ thị nói: "Sự tình quan hệ đến tính mạng Đại nha đầu, chàng nhanh đi đi."

Trước khi đi Lục Thần đỡ bả vai nhỏ nhắn của Lục Thanh Lam, nghiêm túc dị thường nói với nàng: "Hôm nay ngươi ở đâu nghe được tổ phụ nói lời nói này, ngoại trừ cha nương, không thể nói cho bất cứ người nào, hiểu chưa?"

Lục Thanh Lam giả bộ như cái hiểu cái không gật gật đầu, Lục Thần lúc này mới yên lòng mà đi.

Chapter
1 Chương 1: Nguyên nhân
2 Chương 2: Sống lại
3 Chương 3: Chúc phúc
4 Chương 4: Cha mẹ
5 Chương 5: Tiến cung
6 Chương 6: Sơ ngộ
7 Chương 7: Giao phong*
8 Chương 8: Thỉnh an
9 Chương 9: Thiên vị
10 Chương 10: Yếu điểm
11 Chương 11: Tiến cung lần hai
12 Chương 12: Chỗ dựa
13 Chương 13: Bôi thuốc
14 Chương 14: Phân xử
15 Chương 15: Ăn hàng
16 Chương 16: Làm bạn
17 Chương 17: Trắc phi
18 Chương 18: Độc kế
19 Chương 19: Phá vỡ cục diện
20 Chương 20: Tiến cung lần ba
21 Chương 21
22 Chương 22: Giám sát
23 Chương 23: Chày gỗ
24 Chương 24: Yến hội
25 Chương 25: Xáo trộn
26 Chương 26: Làm bẽ mặt
27 Chương 27: Bẽ mặt (2)
28 Chương 28: Bẽ mặt (3)
29 Chương 29: Bẽ mặt (4)
30 Chương 30: Bẽ mặt (5)
31 Chương 31: Bẽ mặt (6)
32 Chương 32: Tâm cơ
33 Chương 33: Tâm cơ (2)
34 Chương 34: Tâm cơ (3)
35 Chương 35: Thông minh sớm
36 Chương 36: Chuẩn bị
37 Chương 37: Chủ mưu
38 Chương 38: Đầu mối
39 Chương 39: Đánh vỡ
40 Chương 40: Khổ sở
41 Chương 41: Khổ sở (2)
42 Chương 42: Khổ sở (3)
43 Chương 43: Tìm đường chết
44 Chương 44: Tìm đường chết (2)
45 Chương 45: Tìm đường chết (3)
46 Chương 46: Chuyện tốt thành đôi
47 Chương 47: Chuyện tốt thành đôi (2)
48 Chương 48: Chuyện tốt thành đôi (3)
49 Chương 49: Chuyện tốt thành đôi (4)
50 Chương 50: Lớn lên
51 Chương 51: Tình ý nảy mầm
52 Chương 52: Gặp mặt
53 Chương 53: Mừng thọ
54 Chương 54: Lý Ngọc
55 Chương 55: Đối đầu
56 Chương 56: Xà họa
57 Chương 57: Cứu người
58 Chương 58: Chăm sóc
59 Chương 59: Khẩu thị tâm phi
60 Chương 60: Bước ngoặt
61 Chương 61: Ngọn nguồn
62 Chương 62: Ngọn nguồn (tiếp)
63 Chương 63: Lấy lòng
64 Chương 64: Phủ An Bình hầu
65 Chương 65: Kỳ lạ
66 Chương 66: Kỳ lạ (2)
67 Chương 67: Kỳ lạ (3)
68 Chương 68: Kỳ lạ (4)
69 Chương 69: Tình thâm
70 Chương 70: Trở về
71 Chương 71: Ở chung
72 Chương 72: Sinh con
73 Chương 73: Mưu kế
74 Chương 74: Phát mại
75 Chương 75: Báo thù
76 Chương 76: Hứa hôn
77 Chương 77: Thôn trang
78 Chương 78: Mong muốn
79 Chương 79: Hợp tác
80 Chương 80: Ước định
81 Chương 81: Biểu tỷ
82 Chương 82: Tuyển phi
83 Chương 83: Biểu tỷ
84 Chương 84: Cây mùa đông
85 Chương 85: Biểu tỷ (3)
86 Chương 86: Biểu tỷ (4)
87 Chương 87: Biểu tỷ (5)
88 Chương 88: Biểu tỷ (6)
89 Chương 89: Ác nhân tự có ác nhân trị
90 Chương 90: Lại mặt
91 Chương 91: Biểu tỷ (7)
92 Chương 92: Biểu tỷ (8)
93 Chương 93: Lên núi
94 Chương 94: Lên núi (2)
95 Chương 95: Lên núi (3)
96 Chương 96: Lên núi (4)
97 Chương 97: Lên núi (5)
98 Chương 98: Tự cứu
99 Chương 99: Biến nguy thành an
100 Chương 100: Chờ đợi
101 Chương 101: Được cứu
102 Chương 102: Ghen
103 Chương 103: Có thai
104 Chương 104: Mang thai (2)
105 Chương 105: Mang thai (3)
106 Chương 106: Mang thai (4)
107 Chương 107: Mang thai (5)
108 Chương 108: Diễn kịch
109 Chương 109: Vết răng
110 Chương 110: Mang thai (6)
111 Chương 111: Mang thai (7)
112 Chương 112: Mang thai (8)
113 Chương 113: Trộm đổi
114 Chương 114: Tết Nguyên Tiêu
115 Chương 115: Ngắm đèn
116 Chương 116: Cự tuyệt
117 Chương 117: Thiếu
118 Chương 118: Cứu giá
119 Chương 119: Lập công
120 Chương 120: Thiệt hại
121 Chương 121: Ghen ghét
122 Chương 122: Nhìn thấu
123 Chương 123: Tra rõ
124 Chương 124: Kết thân
125 Chương 125: Đổi cưới
126 Chương 126: Châm ngòi
127 Chương 127: Trúng kế
128 Chương 128: Xử trí
129 Chương 129: Khánh vương phủ
130 Chương 130: Quận chúa
131 Chương 131: Quận chúa (tiếp)
132 Chương 132: Bị tập kích
133 Chương 133: Tham vọng
134 Chương 134: Cấu kết
135 Chương 135: Đe dọa
136 Chương 136: Biến hóa
137 Chương 137: Nghiên mực
138 Chương 138: Đoan Ngọ
139 Chương 139: Cuộc thi thuyền rồng
140 Chương 140: Đấu thuyền rồng (tiếp)
141 Chương 141: Phản kích
142 Chương 142: Nguyệt sự
143 Chương 143: So nghệ
144 Chương 144: Thẳng người bước ra
145 Chương 145: Xứng danh
146 Chương 146: Vinh dự
147 Chương 147: Tâm linh tương thông
148 Chương 148: Làm mai
149 Chương 149: Cầu hôn
150 Chương 150: Tình nghĩa
151 Chương 151: Cưỡng hôn
152 Chương 152: Đề thân
153 Chương 153: Khảo nghiệm
154 Chương 154: Xúc động
155 Chương 155: Tứ cô nương xuất giá
156 Chương 156: Tính kế
157 Chương 157: Đột phá
158 Chương 158: Giải quyết
159 Chương 159: Tâm ngứa
160 Chương 160: Hà bao
161 Chương 161: Xuất hành
162 Chương 162: Tâm loạn
163 Chương 163: Vây săn
164 Chương 164: Định tâm hoàn
165 Chương 165: Che đậy
166 Chương 166: Dám yêu dám hận
167 Chương 167: Cầu tình
168 Chương 168: Biểu diễn
169 Chương 169: Tranh giành
170 Chương 170: Nhận lời
171 Chương 171: Con mồi
172 Chương 172: Phạm hiểm
173 Chương 173: Cái bẫy
174 Chương 174: Giằng co
175 Chương 175: Nguy cấp
176 Chương 176: Chuyển nguy thành an
177 Chương 177: Hoạn nạn
178 Chương 178: Ám tiễn
179 Chương 179: Truy lùng
180 Chương 180: Thân mật
181 Chương 181: Hồi mã thương*
182 Chương 182: Mạo hiểm
183 Chương 183: Lên cơn sốt
184 Chương 184: Đút ăn
185 Chương 185: Ký ức
186 Chương 186: Thanh Châu
187 Chương 187: Chuyện rắc rối
188 Chương 188: Trạm dịch
189 Chương 189: Lục soát
190 Chương 190: Chạm mặt
191 Chương 191: Tiêu điểm
192 Chương 192: Tiếp viện
193 Chương 193: Ca ca
194 Chương 194: Trở về
195 Chương 195: Hồi kinh
196 Chương 196: Địa đạo
197 Chương 197: Sinh con
198 Chương 198: Ra mặt cầu hôn
199 Chương 199: Bác bỏ mặt mũi
200 Chương 200: Công sự
201 Chương 201: Tới cửa
202 Chương 202: Tứ hôn
203 Chương 203: Thánh chỉ
204 Chương 204: Nạp thái
205 Chương 205: Đồ Cưới
206 Chương 206: Cái bẫy
207 Chương 207: Chờ đợi
208 Chương 208: Vạch trần
209 Chương 209: Ân chỉ
210 Chương 210: Hôn kỳ
211 Chương 211: Nhục nhã
212 Chương 212: Sính lễ
213 Chương 213: Đợi gả
214 Chương 214|: Xuất giá
215 Chương 215: | Rước dâu
216 Chương 216|: Động phòng
217 Chương 217|: Động phòng (hạ)
218 Chương 218|: Hàng đêm
219 Chương 219|: Thái hậu
220 Chương 220|: Bệ kiến*
221 Chương 221|: Hùng hổ doạ người
222 Chương 222|: Chỗ dựa
223 Chương 223|: Trinh phi
224 Chương 224|: Lập uy
225 Chương 225|: Nội trạch
226 Chương 226|: Lễ lại mặt
227 Chương 227|: Nhà mẹ đẻ
228 Chương 228|: Suy nghĩ không an phận
229 Chương 229|: Thăm dò thật giả
230 Chương 230|: Thanh lý
231 Chương 231|: Hạnh phúc
232 Chương 232|: Thế tử
233 Chương 233|: Nắm giữ
234 Chương 234|: Yến vương phủ
235 Chương 235|: Kích thích
236 Chương 236|: Yến quốc
237 Chương 237|: Đại thắng
238 Chương 238|: Khúc mắc
239 Chương 239|: Danh dự quay về
240 Chương 240|: Hạ thủ
241 Chương 241|: Tận tâm
242 Chương 242|: Hòa hợp
243 Chương 243|: Chứng cớ
244 Chương 244|: Cổ quái
245 Chương 245|: Lời đồn
246 Chương 246|: Làm ầm ĩ
247 Chương 247|: Hết đường chối cãi*
248 Chương 248|: Nhân quả
249 Chương 249|: Lạc định
250 Chương 250|: Phải giết
251 Chương 214: Xuất giá
252 Chương 216: Động phòng
253 Chương 217: Động phòng (hạ)
254 Chương 218: Hàng đêm
255 Chương 219: Thái hậu
256 Chương 220: Bệ kiến*
257 Chương 221: Hùng hổ doạ người
258 Chương 222: Chỗ dựa
259 Chương 223: Trinh phi
260 Chương 224: Lập uy
261 Chương 225: Nội trạch
262 Chương 226: Lễ lại mặt
263 Chương 227: Nhà mẹ đẻ
264 Chương 228: Suy nghĩ không an phận
265 Chương 229: Thăm dò thật giả
266 Chương 230: Thanh lý
267 Chương 231: Hạnh phúc
268 Chương 232: Thế tử
269 Chương 233: Nắm giữ
270 Chương 234: Yến vương phủ
271 Chương 235: Kích thích
272 Chương 236: Yến quốc
273 Chương 237: Đại thắng
274 Chương 238: Khúc mắc
275 Chương 239: Danh dự quay về
276 Chương 240: Hạ thủ
277 Chương 241: Tận tâm
278 Chương 242: Hòa hợp
279 Chương 243: Chứng cớ
280 Chương 244: Cổ quái
281 Chương 245: Lời đồn
282 Chương 246: Làm ầm ĩ
283 Chương 247: Hết đường chối cãi*
284 Chương 248: Nhân quả
285 Chương 249: Lạc định
286 Chương 250: Phải giết
287 Chương 251: Bị loại
288 Chương 252: Cách lòng
289 Chương 253: Ủng hộ
290 Chương 254: Mắt cao
291 Chương 255: Cố nhân
292 Chương 256: Đinh tử
293 Chương 257: Thành ý
294 Chương 258: Đại doanh
295 Chương 259: Bệnh sốt rét
296 Chương 260: Thuốc thử nghiệm
297 Chương 261: Hồi phủ
298 Chương 262: Dệt chuyện
299 Chương 263: Bí mật
300 Chương 264: Vặn hỏi
301 Chương 265: Bảo vệ
302 Chương 266: Xảy ra chuyện
303 Chương 267: Trừng trị
Chapter

Updated 303 Episodes

1
Chương 1: Nguyên nhân
2
Chương 2: Sống lại
3
Chương 3: Chúc phúc
4
Chương 4: Cha mẹ
5
Chương 5: Tiến cung
6
Chương 6: Sơ ngộ
7
Chương 7: Giao phong*
8
Chương 8: Thỉnh an
9
Chương 9: Thiên vị
10
Chương 10: Yếu điểm
11
Chương 11: Tiến cung lần hai
12
Chương 12: Chỗ dựa
13
Chương 13: Bôi thuốc
14
Chương 14: Phân xử
15
Chương 15: Ăn hàng
16
Chương 16: Làm bạn
17
Chương 17: Trắc phi
18
Chương 18: Độc kế
19
Chương 19: Phá vỡ cục diện
20
Chương 20: Tiến cung lần ba
21
Chương 21
22
Chương 22: Giám sát
23
Chương 23: Chày gỗ
24
Chương 24: Yến hội
25
Chương 25: Xáo trộn
26
Chương 26: Làm bẽ mặt
27
Chương 27: Bẽ mặt (2)
28
Chương 28: Bẽ mặt (3)
29
Chương 29: Bẽ mặt (4)
30
Chương 30: Bẽ mặt (5)
31
Chương 31: Bẽ mặt (6)
32
Chương 32: Tâm cơ
33
Chương 33: Tâm cơ (2)
34
Chương 34: Tâm cơ (3)
35
Chương 35: Thông minh sớm
36
Chương 36: Chuẩn bị
37
Chương 37: Chủ mưu
38
Chương 38: Đầu mối
39
Chương 39: Đánh vỡ
40
Chương 40: Khổ sở
41
Chương 41: Khổ sở (2)
42
Chương 42: Khổ sở (3)
43
Chương 43: Tìm đường chết
44
Chương 44: Tìm đường chết (2)
45
Chương 45: Tìm đường chết (3)
46
Chương 46: Chuyện tốt thành đôi
47
Chương 47: Chuyện tốt thành đôi (2)
48
Chương 48: Chuyện tốt thành đôi (3)
49
Chương 49: Chuyện tốt thành đôi (4)
50
Chương 50: Lớn lên
51
Chương 51: Tình ý nảy mầm
52
Chương 52: Gặp mặt
53
Chương 53: Mừng thọ
54
Chương 54: Lý Ngọc
55
Chương 55: Đối đầu
56
Chương 56: Xà họa
57
Chương 57: Cứu người
58
Chương 58: Chăm sóc
59
Chương 59: Khẩu thị tâm phi
60
Chương 60: Bước ngoặt
61
Chương 61: Ngọn nguồn
62
Chương 62: Ngọn nguồn (tiếp)
63
Chương 63: Lấy lòng
64
Chương 64: Phủ An Bình hầu
65
Chương 65: Kỳ lạ
66
Chương 66: Kỳ lạ (2)
67
Chương 67: Kỳ lạ (3)
68
Chương 68: Kỳ lạ (4)
69
Chương 69: Tình thâm
70
Chương 70: Trở về
71
Chương 71: Ở chung
72
Chương 72: Sinh con
73
Chương 73: Mưu kế
74
Chương 74: Phát mại
75
Chương 75: Báo thù
76
Chương 76: Hứa hôn
77
Chương 77: Thôn trang
78
Chương 78: Mong muốn
79
Chương 79: Hợp tác
80
Chương 80: Ước định
81
Chương 81: Biểu tỷ
82
Chương 82: Tuyển phi
83
Chương 83: Biểu tỷ
84
Chương 84: Cây mùa đông
85
Chương 85: Biểu tỷ (3)
86
Chương 86: Biểu tỷ (4)
87
Chương 87: Biểu tỷ (5)
88
Chương 88: Biểu tỷ (6)
89
Chương 89: Ác nhân tự có ác nhân trị
90
Chương 90: Lại mặt
91
Chương 91: Biểu tỷ (7)
92
Chương 92: Biểu tỷ (8)
93
Chương 93: Lên núi
94
Chương 94: Lên núi (2)
95
Chương 95: Lên núi (3)
96
Chương 96: Lên núi (4)
97
Chương 97: Lên núi (5)
98
Chương 98: Tự cứu
99
Chương 99: Biến nguy thành an
100
Chương 100: Chờ đợi
101
Chương 101: Được cứu
102
Chương 102: Ghen
103
Chương 103: Có thai
104
Chương 104: Mang thai (2)
105
Chương 105: Mang thai (3)
106
Chương 106: Mang thai (4)
107
Chương 107: Mang thai (5)
108
Chương 108: Diễn kịch
109
Chương 109: Vết răng
110
Chương 110: Mang thai (6)
111
Chương 111: Mang thai (7)
112
Chương 112: Mang thai (8)
113
Chương 113: Trộm đổi
114
Chương 114: Tết Nguyên Tiêu
115
Chương 115: Ngắm đèn
116
Chương 116: Cự tuyệt
117
Chương 117: Thiếu
118
Chương 118: Cứu giá
119
Chương 119: Lập công
120
Chương 120: Thiệt hại
121
Chương 121: Ghen ghét
122
Chương 122: Nhìn thấu
123
Chương 123: Tra rõ
124
Chương 124: Kết thân
125
Chương 125: Đổi cưới
126
Chương 126: Châm ngòi
127
Chương 127: Trúng kế
128
Chương 128: Xử trí
129
Chương 129: Khánh vương phủ
130
Chương 130: Quận chúa
131
Chương 131: Quận chúa (tiếp)
132
Chương 132: Bị tập kích
133
Chương 133: Tham vọng
134
Chương 134: Cấu kết
135
Chương 135: Đe dọa
136
Chương 136: Biến hóa
137
Chương 137: Nghiên mực
138
Chương 138: Đoan Ngọ
139
Chương 139: Cuộc thi thuyền rồng
140
Chương 140: Đấu thuyền rồng (tiếp)
141
Chương 141: Phản kích
142
Chương 142: Nguyệt sự
143
Chương 143: So nghệ
144
Chương 144: Thẳng người bước ra
145
Chương 145: Xứng danh
146
Chương 146: Vinh dự
147
Chương 147: Tâm linh tương thông
148
Chương 148: Làm mai
149
Chương 149: Cầu hôn
150
Chương 150: Tình nghĩa
151
Chương 151: Cưỡng hôn
152
Chương 152: Đề thân
153
Chương 153: Khảo nghiệm
154
Chương 154: Xúc động
155
Chương 155: Tứ cô nương xuất giá
156
Chương 156: Tính kế
157
Chương 157: Đột phá
158
Chương 158: Giải quyết
159
Chương 159: Tâm ngứa
160
Chương 160: Hà bao
161
Chương 161: Xuất hành
162
Chương 162: Tâm loạn
163
Chương 163: Vây săn
164
Chương 164: Định tâm hoàn
165
Chương 165: Che đậy
166
Chương 166: Dám yêu dám hận
167
Chương 167: Cầu tình
168
Chương 168: Biểu diễn
169
Chương 169: Tranh giành
170
Chương 170: Nhận lời
171
Chương 171: Con mồi
172
Chương 172: Phạm hiểm
173
Chương 173: Cái bẫy
174
Chương 174: Giằng co
175
Chương 175: Nguy cấp
176
Chương 176: Chuyển nguy thành an
177
Chương 177: Hoạn nạn
178
Chương 178: Ám tiễn
179
Chương 179: Truy lùng
180
Chương 180: Thân mật
181
Chương 181: Hồi mã thương*
182
Chương 182: Mạo hiểm
183
Chương 183: Lên cơn sốt
184
Chương 184: Đút ăn
185
Chương 185: Ký ức
186
Chương 186: Thanh Châu
187
Chương 187: Chuyện rắc rối
188
Chương 188: Trạm dịch
189
Chương 189: Lục soát
190
Chương 190: Chạm mặt
191
Chương 191: Tiêu điểm
192
Chương 192: Tiếp viện
193
Chương 193: Ca ca
194
Chương 194: Trở về
195
Chương 195: Hồi kinh
196
Chương 196: Địa đạo
197
Chương 197: Sinh con
198
Chương 198: Ra mặt cầu hôn
199
Chương 199: Bác bỏ mặt mũi
200
Chương 200: Công sự
201
Chương 201: Tới cửa
202
Chương 202: Tứ hôn
203
Chương 203: Thánh chỉ
204
Chương 204: Nạp thái
205
Chương 205: Đồ Cưới
206
Chương 206: Cái bẫy
207
Chương 207: Chờ đợi
208
Chương 208: Vạch trần
209
Chương 209: Ân chỉ
210
Chương 210: Hôn kỳ
211
Chương 211: Nhục nhã
212
Chương 212: Sính lễ
213
Chương 213: Đợi gả
214
Chương 214|: Xuất giá
215
Chương 215: | Rước dâu
216
Chương 216|: Động phòng
217
Chương 217|: Động phòng (hạ)
218
Chương 218|: Hàng đêm
219
Chương 219|: Thái hậu
220
Chương 220|: Bệ kiến*
221
Chương 221|: Hùng hổ doạ người
222
Chương 222|: Chỗ dựa
223
Chương 223|: Trinh phi
224
Chương 224|: Lập uy
225
Chương 225|: Nội trạch
226
Chương 226|: Lễ lại mặt
227
Chương 227|: Nhà mẹ đẻ
228
Chương 228|: Suy nghĩ không an phận
229
Chương 229|: Thăm dò thật giả
230
Chương 230|: Thanh lý
231
Chương 231|: Hạnh phúc
232
Chương 232|: Thế tử
233
Chương 233|: Nắm giữ
234
Chương 234|: Yến vương phủ
235
Chương 235|: Kích thích
236
Chương 236|: Yến quốc
237
Chương 237|: Đại thắng
238
Chương 238|: Khúc mắc
239
Chương 239|: Danh dự quay về
240
Chương 240|: Hạ thủ
241
Chương 241|: Tận tâm
242
Chương 242|: Hòa hợp
243
Chương 243|: Chứng cớ
244
Chương 244|: Cổ quái
245
Chương 245|: Lời đồn
246
Chương 246|: Làm ầm ĩ
247
Chương 247|: Hết đường chối cãi*
248
Chương 248|: Nhân quả
249
Chương 249|: Lạc định
250
Chương 250|: Phải giết
251
Chương 214: Xuất giá
252
Chương 216: Động phòng
253
Chương 217: Động phòng (hạ)
254
Chương 218: Hàng đêm
255
Chương 219: Thái hậu
256
Chương 220: Bệ kiến*
257
Chương 221: Hùng hổ doạ người
258
Chương 222: Chỗ dựa
259
Chương 223: Trinh phi
260
Chương 224: Lập uy
261
Chương 225: Nội trạch
262
Chương 226: Lễ lại mặt
263
Chương 227: Nhà mẹ đẻ
264
Chương 228: Suy nghĩ không an phận
265
Chương 229: Thăm dò thật giả
266
Chương 230: Thanh lý
267
Chương 231: Hạnh phúc
268
Chương 232: Thế tử
269
Chương 233: Nắm giữ
270
Chương 234: Yến vương phủ
271
Chương 235: Kích thích
272
Chương 236: Yến quốc
273
Chương 237: Đại thắng
274
Chương 238: Khúc mắc
275
Chương 239: Danh dự quay về
276
Chương 240: Hạ thủ
277
Chương 241: Tận tâm
278
Chương 242: Hòa hợp
279
Chương 243: Chứng cớ
280
Chương 244: Cổ quái
281
Chương 245: Lời đồn
282
Chương 246: Làm ầm ĩ
283
Chương 247: Hết đường chối cãi*
284
Chương 248: Nhân quả
285
Chương 249: Lạc định
286
Chương 250: Phải giết
287
Chương 251: Bị loại
288
Chương 252: Cách lòng
289
Chương 253: Ủng hộ
290
Chương 254: Mắt cao
291
Chương 255: Cố nhân
292
Chương 256: Đinh tử
293
Chương 257: Thành ý
294
Chương 258: Đại doanh
295
Chương 259: Bệnh sốt rét
296
Chương 260: Thuốc thử nghiệm
297
Chương 261: Hồi phủ
298
Chương 262: Dệt chuyện
299
Chương 263: Bí mật
300
Chương 264: Vặn hỏi
301
Chương 265: Bảo vệ
302
Chương 266: Xảy ra chuyện
303
Chương 267: Trừng trị