Chương 18: Bổ lục khảo thí (Thi Bổ khuyết*)

Mọi người ngồi xuống phòng khách, thiếu niên kia không ngồi trên sô pha mà cứ xoay bên này cọ bên kia mãi không chịu ngồi yên, ánh mắt luôn nhìn Lương Chu, hận không thể nhào qua.

“Ngồi xong, giống cái dạng gì đấy!” Sau khi ông lão quát lớn hắn một câu mới nhìn về phía Lương Chu: “Không có việc không lên điện tam bảo, nói đi, tìm tôi có chuyện gì?”

“Em muốn em trai em tham gia thi bổ khuyết trường trung học số 2.” Lương Chu cũng nói thẳng, chỉ chỉ Dư Sơ Lâm ngồi bên cạnh: “Em ấy học sơ trung thành phố W.”

Thấy tầm mắt ông lão chuyển sang nhìn mình, Dư Sơ Lâm cười cười, lễ phép mở miệng: “Xin chào thầy Cao, em tên Dư Sơ Lâm.”

“Ừ.” Ông lão gật gật đầu, rất vừa lòng vì sự lễ phép của hắn, “Cậu thi tốt nghiệp bao nhiêu điểm?”

Nói tới điểm thi tốt nghiệp gần như là ác mộng của mình, Dư Sơ Lâm có chút xấu hổ gục đầu xuống, nói kết quả.

Ông lão nhíu mày không chút hài lòng với đáp án mình nghe được.

Lương Chu cũng nhíu mày theo, có chút bất mãn nhìn thầy giáo cũ của mình. Hắn không thích bộ dạng Dư Sơ Lâm hiện tại, em trai hắn phải là kiêu ngạo lóa mắt.

“Ánh mắt anh nhìn tôi là có ý gì?” Thầy Cao chán nản.

Thiếu niên mặt tròn sau khi nghe điểm thi, ánh mắt tò mò rốt cuộc cùng từ nhìn Lương Chu lại chuyển sang Dư Sơ Lâm.

Bạn già thầy Cao (vợ thầy Cao) xoa tay từ phòng bếp đi ra, trừng mắt bất mãn với bạn già nhà mình (chồng mình), hô: “Đói bụng rồi, trước ăn cơm rồi lại ôn chuyện tiếp.”

“Hừ.” Thầy Cao dẫn đầu đứng dậy đi tới bàn ăn.

Trong lúc ăn cơm, thầy Cao lại hỏi chuyện của Dư Sơ Lâm, sau khi biết kết quả thi tốt nghiệp của hắn vì ảnh hưởng chuyện mẹ mình đột nhiên qua đời mới ôn hòa đi nhiều, ánh mắt nhìn hắn mang theo chút đồng tình.

Sau khi ăn xong, hắn lấy một bộ đề thi bảo Dư Sơ Lâm làm, còn mình dẫn Lương Chi đi vào phòng sách.

Thiếu niên mặt tròn vốn định tiến lên nói đã bị bạn già thầy Cao tóm đi.

Phòng khách yên tĩnh lại, Dư Sơ Lâm lấy bút và giấy nháp từ trong ba lô ra, bắt tay làm bài thi thầy Cao mới đưa cho hắn, bắt đầu vùi đầu vào làm bài thi toán đầu tiên.

Học bổ túc mùa hè rất hiệu quả, hắn hiện tại đã hiểu rõ nội dung sơ trung, thậm trí còn chuẩn bị cả một phần chương trình học trong sách giáo khoa cao trung, tốc độ học tập thật sự nghịch thiên.

Tốc độ làm bài của hắn rất nhanh, khi thầy Cao và Lương Chu ra thì hắn cũng chỉ còn một chút đề thi tiếng anh chưa hoàn thành.

Thầy Cao nhìn mấy bài thi hắn đã hoàn thành lại nhìn bài thi tiếng Anh đã làm được một nửa của hắn, gật gật đầu, ngồi xuống sô pha và lấy bút đỏ trong túi bắt đầu phê chấm bài.

Lương Chu ngồi xuống bên cạnh Dư Sơ Lâm, nhìn chữ hắn nắn nót sạch đẹp, ánh mắt cũng nhu hòa rất nhiều.

Chờ hắn làm xong bài thi tiếng Anh, thầy Cao cũng phê trong bài thi trong tay, trên mặt rốt cuộc cũng lộ chút ý cười: “Không tồi, không tồi, kiến thức cơ sở rất chắc, cách giải đề cũng rất linh hoạt, là một hạt giống tốt.”

Dư Sơ Lâm nhẹ nhàng thở ra, nghiêng đầu cười híp mắt với Lương Chu. Lương Chu cong môi, giơ tay xoa xoa tóc, tay đưa cốc nước trái cây cho hắn.

Đề thi tiếng anh phần lớn là đề trắc nghiệm, chấm rất nhanh, thầy Cao tính sơ qua điểm, rốt cuộc vừa lòng: “Đều qua mấy đề thi này, kiến thức cơ sở rất khá. Một nguyện vọng thi bổ khuyết không thành vấn đề, nhưng có thể thi đậu hay không, còn phải xem bản lĩnh của cậu.”

“Cám ơn thầy Cao!” Dư Sơ Lâm cười mị mắt, tảng đá lớn trong lòng cuối cùng rơi xuống —— chỉ cần cho hắn cơ hội, hắn nhất định thi trúng trường trung học số 2 thành phố! 

Thi bổ khuyết trường trung học số 2 thành phố rất có tiếng, thí sinh tham gia thi rộng khắp nội thành, thậm trí còn có học sinh ngoại tỉnh vì nghe tiếng mà dự thi, họ chỉ muốn thử vận may xem có thể thi trúng ban thực nghiệm của trường trung học số 2 thành phố hay không.

—— Ban thực nghiệm đều bao gồm năm mươi học sinh thi trúng năm trước và học sinh thi bổ khuyết trúng mà tạo thành danh sách lớp, được giáo viên tốt nhất trường chủ nhiệm, xác suất lên đại học gần như 100%, vào ban Thực nghiệm cũng coi như bước nửa bước vào cánh cửa Đại học.

Dụ hoặc như vậy, học sinh và phụ huynh một năm lại so với một năm càng cuồng nhiệt hơn, học sinh báo danh tham gia thi bổ khuyết càng lúc càng nhiều, cuối cùng trường trung học số 2 cũng không thể làm gì hơn thay đổi điều kiện đăng ký càng thêm khắc nghiệt —— số điểm thi trúng tuyển trường trung học số 2 thành phố phải hơn điểm trúng tuyển vào trường là 20 điểm.

Năm đó vừa ra quyết định, các phụ huynh náo loạn một thời gian, nhưng trường học vẫn quyết tâm kiên trì, các phụ huynh cũng không thể thay đổi chỉ đành cam chịu điều kiện này. Nhưng cũng vì nguyên nhân này nên thanh danh của trường trung học số 2 thành phố lại cao hơn – tinh anh trong tinh anh, ban thực nghiệm trường trung học số 2 thành phố quả nhiên không đơn giản!

Thành tích thi tốt nghiệp của Dư Sơ Lâm không thể lấy được danh ngạch thi bổ khuyết … Mà cửa sau này, đi được cũng thật là kiêu ngạo.

Cùng ngày thi, hắn  được Lương Chu đưa đến cổng trường, sau khi xuống xe, hắn thấp thỏm nhìn đông đảo thí sinh bên trong, lòng bàn tay cũng đổ chút mồ hôi. Trước khi hắn trọng sinh đã có tới sáu bảy năm không chạm vào sách giáo khoa, sau khi trọng sinh vẫn học một mình với gia sư, tuy rằng thầy Cao có nói hắn cơ sở không tồi nhưng trong lòng vẫn lo lắng rốt cuộc có thể so sánh với người khác hay không.

Di động trong túi rung lên, hắn lau mồ hôi trong lòng bàn tay và cầm điện thoại bấm phím trả lời:

“Đừng khẩn trương, em sẽ thật tốt.” 

Là Lương Chu gọi tới, hắn quay đầu nhìn về nơi đối phương dừng xe, mỉm cười nhìn cửa sổ mở được một nưa, trong lòng thêm kiên cường.

Trước giờ thi nửa tiếng, cổng trường trung học số 2 thành phố rốt cuộc cũng mở ra, hắn quay đầu vẫy tay với chiếc xe và theo dòng người đi vào.

Lương Chủ nhìn hắn đi vào, thẳng đến khi bóng người hoàn toàn không nhìn thấy người mới thu hồi tầm mắt mới đóng lại cửa sổ xe và đánh xe đi tới công ty.

Trong hai ngày thi, Lương Chu đều đưa đón hắn cả hai ngày, một lần còn suýt bị nhận ra, cũng may cả hai đều chạy trốn nhanh nên không có gây náo nhiệt.

Ngày hai mươi chín tháng tám là ngày thông báo kết quả thi, Dư Sơ Lâm có chút thấp thỏm chạy tới trường Trung học số 2 thành phố, đứng trước nhóm người, bắt đầu từ dưới nhìn lên tìm kiếm tên của mình.

Thứ nhất từ dưới lên không có tên hắn, lòng bàn tay hắn bắt đầu đổ mồ hôi.

Đếm ngược từ dưới lên số 3, vẫn như cũ không có, hắn cảm thấy tim mình đập nhanh hơn.

Đếm ngược từ dưới lên số 4 … Hắn đã bắt đầu có chút tuyệt vọng.

Tầm mắt cẩn thận dịch đến phía trên một lượt, hắn há miệng, một chữ lại nhìn một chữ, sau đó khi nhìn thấy vị trí thứ ba thấy được tên của mình.

Thứ ba? Sao lại vậy? Hắn xoa xoa mắt, có chút không thể tin được. Sợ là có thí sinh trùng tên trùng họ với mình, hắn vội cúi đầu rút số báo danh của mình ở trong ba lô ra, đúng rồi, trùng khớp số báo danh, nháy mắt trong lòng mừng như điên.

Thật sự là mình, số ba! Hắn thi đậu! Không phải dùng tiền mau, cũng không phải dựa vào quan hệ để tiến vào, là chính hắn thi đậu! Là bằng thực lực của hắn để thi đậu! Tay cầm tờ số báo danh thi dùng sức đến phát run, hẵn nỗ lực hít sâu vài lần mới miễn cưỡng bình tĩnh.

Thật sự không giống nhau, hoàn toàn khác với đời trước!

Đây là lần đầu tiên từ khi trọng sinh đến nay, hắn vứt bỏ cố kỵ, cười ngây ngô xoay người, hoàn toàn không hề giữ lại cảm xúc trên mặt mà chạy như bay ra cổng trường.

Xe Lương Chu vẫn ngừng tại chỗ như cũ, hắn tiến lên, hưng phấn vỗ vỗ cửa sổ xe, không đợi cửa sổ giáng xuống toàn bộ, lớn tiếng nói “Anh, anh, em thi đậu! Là số ba!”

Cảm xúc kích động không biết nên biểu đạt thế nào, hắn cào cào mặt, cảm thấy cửa sổ xe hôm nay hạ xuống thật là chậm, đơn giản duỗi tay kéo cửa xe ra, nhảy vào ôm lấy  người trong xe, dùng đầu đâm vào bả vai của hắn: “Em thi đậu, không sai, em chính mình thi đậu, cảm ơn anh, đều là anh cho em, cảm ơn anh!”

Người bị ôm lấy cứng đờ trong chớp mắt, ngay sau đó bình tình ôm lấy hắn, thanh âm cũng mang theo ý cười: “Chúc mừng!”

Không gian trong xe vốn nhỏ hẹp, Lương Chu bị ép tựa lưng vào ghế ngồi, tư thế có chút kỳ quặc, mái tóc mềm mại của thiếu niên cọ trên cổ có chút ngứa, có chút kỳ quái.

Hắn cũng không có thói quen cùng người khác thân mật, cũng không thích người khác lỗ mãng tiếp cận, nhưng giờ phút này, hắn nghe thiếu niên nói năng lộn xộn vì hưng phấn, lại ngửi thấy hơi thở thanh mát trên người thiếu niên ở trong lồng ngực. Ừm, cảm giác có em trai làm nũng, không tệ nhỉ.

P/s: Thi bổ khuyết: ý nói  tổ chức thi bổ sung cho những học sinh có nguyện vọng  nhưng không đủ điểm trúng tuyển đợt 1. Có lẽ giống kiểu nguyện vọng hai của Việt Nam. Cũng không biết có nên đổi thành nguyện vọng 2 không, cho nên mèo để thi bổ khuyết (Bổ lục khảo thí).

Ban thực nghiệm hay còn có tên lớp thực nghiệm, giống lớp chọn, lớp chuyên ở Việt Nam. Vì vậy, vẫn để ban thực nghiệm không đổi thành lớp chuyên, lớp chọn.

Chapter
1 Chương 1: Trở về
2 Chương 2: Đời trước
3 Chương 3: Luật sư
4 Chương 4: Lần đầu tiên trò chuyện
5 Chương 5: Luật sư Lăng
6 Chương 6: Quyết định quyền giám hộ
7 Chương 7: Điểm thi
8 Chương 8: Lần thứ hai trò chuyện
9 Chương 9: Bán nhà
10 Chương 10: Tảo mộ
11 Chương 11: Tranh chấp
12 Chương 12: Dư luận
13 Chương 13: Lần đầu tiên gặp mặt
14 Chương 14: Cả đời Đoạn Phi Đường
15 Chương 15: Anh trai
16 Chương 16: Tra điểm
17 Chương 17: Mua quần áo
18 Chương 18: Bổ lục khảo thí (Thi Bổ khuyết*)
19 Chương 19: Ban hai thực nghiệm (Lớp 2 hệ chuyên)
20 Chương 20: Ra oai phủ đầu
21 Chương 21: Lương Tử Tu
22 Chương 22: Quá kỳ quái
23 Chương 23: Ác mộng
24 Chương 24: Vinh Quang và Vinh Hoa
25 Chương 25: Tắm rửa
26 Chương 26: Thư mời họp phụ huynh
27 Chương 27: Cha con Chu gia
28 Chương 28: Họp phụ huynh
29 Chương 29: Ngâm suối nước nóng
30 Chương 30: Nông Gia Nhạc
31 Chương 31: Hòa hợp
32 Chương 32: Kết cục của Dư Tu
33 Chương 33: Bữa cơm đoàn viên
34 Chương 34: Cổ phần Vinh Quang
35 Chương 35: Xuất ngoại – Về nước
36 Chương 36: Ngủ cùng nhau
37 Chương 37: Cuộc chiến bát quái
38 Chương 38: Quan Bác Văn
39 Chương 39: Tình cờ gặp Dương Lâm
40 Chương 40: 8.1.8 (Bát nhất bác*)
41 Chương 41: Tỏ tình sau cuộc họp phụ huynh
42 Chương 42: Giận dỗi và làm lành
43 Chương 43: Phân ban phân lớp
44 Chương 44: Trò cười
45 Chương 45: Trò cười kết thúc
46 Chương 46: Mùa xuân đến
47 Chương 47: Kỳ nghỉ quốc khách
48 Chương 48: Phim điện ảnh
49 Chương 49: Bị bệnh
50 Chương 50: Năm mới lại đến
51 Chương 51: Đột nhiên thổ lộ
52 Chương 52: Tiếp nhận
53 Chương 53: Lời năm đó
54 Chương 54: Gặp gia trưởng
55 Chương 55: Tiệc đính hôn
56 Chương 56: Dương Lâm
57 Chương 57: Công chúa Lưu Phân
58 Chương 58: Đồng hồ
59 Chương 59: Lưu Vũ
60 Chương 60: Biến cố
61 Chương 61: Đảo ngược tình thế
62 Chương 62: Hai bàn tay trắng
63 Chương 63: Tử vong
64 Chương 64: Năm mới lại đến
65 Chương 65: Xuất quỹ (Come on)
66 Chương 66: Bỏ trốn (Bỏ trốn theo trai)
67 Chương 67: Du lịch
68 Chương 68: Ở hiền gặp lành*
69 Chương 69: Tiệc rượu Vinh Quang
70 Chương 70: Mộng
71 Chương 71: Cử đi học (tuyển thẳng đại học)*
72 Chương 72: Tai nạn xe cộ
73 Chương 73: Đánh người
74 Chương 74: Trước kỳ thi
75 Chương 75: Thi đại học
76 Chương 76: Diêm Bối
77 Chương 77: Khoan dung
78 Chương 78: Anh yêu em
79 Chương 79: Người yêu được hoan nghênh (1)
80 Chương 80: Người yêu được hoan nghênh (2)
81 Chương 81: Người yêu được hoan nghênh (3)
82 Chương 82: Tiểu chú lùn
83 Chương 83: Ảnh đế giải nghệ* (1)
84 Chương 84: Ảnh đế giải nghệ (2)
85 Chương 85: Ảnh đế giải nghệ (3)
86 Chương 86: Ảnh đế giải nghệ (4)
87 Chương 87: Thế thần
88 Chương 88: Thế giới hạnh phúc
Chapter

Updated 88 Episodes

1
Chương 1: Trở về
2
Chương 2: Đời trước
3
Chương 3: Luật sư
4
Chương 4: Lần đầu tiên trò chuyện
5
Chương 5: Luật sư Lăng
6
Chương 6: Quyết định quyền giám hộ
7
Chương 7: Điểm thi
8
Chương 8: Lần thứ hai trò chuyện
9
Chương 9: Bán nhà
10
Chương 10: Tảo mộ
11
Chương 11: Tranh chấp
12
Chương 12: Dư luận
13
Chương 13: Lần đầu tiên gặp mặt
14
Chương 14: Cả đời Đoạn Phi Đường
15
Chương 15: Anh trai
16
Chương 16: Tra điểm
17
Chương 17: Mua quần áo
18
Chương 18: Bổ lục khảo thí (Thi Bổ khuyết*)
19
Chương 19: Ban hai thực nghiệm (Lớp 2 hệ chuyên)
20
Chương 20: Ra oai phủ đầu
21
Chương 21: Lương Tử Tu
22
Chương 22: Quá kỳ quái
23
Chương 23: Ác mộng
24
Chương 24: Vinh Quang và Vinh Hoa
25
Chương 25: Tắm rửa
26
Chương 26: Thư mời họp phụ huynh
27
Chương 27: Cha con Chu gia
28
Chương 28: Họp phụ huynh
29
Chương 29: Ngâm suối nước nóng
30
Chương 30: Nông Gia Nhạc
31
Chương 31: Hòa hợp
32
Chương 32: Kết cục của Dư Tu
33
Chương 33: Bữa cơm đoàn viên
34
Chương 34: Cổ phần Vinh Quang
35
Chương 35: Xuất ngoại – Về nước
36
Chương 36: Ngủ cùng nhau
37
Chương 37: Cuộc chiến bát quái
38
Chương 38: Quan Bác Văn
39
Chương 39: Tình cờ gặp Dương Lâm
40
Chương 40: 8.1.8 (Bát nhất bác*)
41
Chương 41: Tỏ tình sau cuộc họp phụ huynh
42
Chương 42: Giận dỗi và làm lành
43
Chương 43: Phân ban phân lớp
44
Chương 44: Trò cười
45
Chương 45: Trò cười kết thúc
46
Chương 46: Mùa xuân đến
47
Chương 47: Kỳ nghỉ quốc khách
48
Chương 48: Phim điện ảnh
49
Chương 49: Bị bệnh
50
Chương 50: Năm mới lại đến
51
Chương 51: Đột nhiên thổ lộ
52
Chương 52: Tiếp nhận
53
Chương 53: Lời năm đó
54
Chương 54: Gặp gia trưởng
55
Chương 55: Tiệc đính hôn
56
Chương 56: Dương Lâm
57
Chương 57: Công chúa Lưu Phân
58
Chương 58: Đồng hồ
59
Chương 59: Lưu Vũ
60
Chương 60: Biến cố
61
Chương 61: Đảo ngược tình thế
62
Chương 62: Hai bàn tay trắng
63
Chương 63: Tử vong
64
Chương 64: Năm mới lại đến
65
Chương 65: Xuất quỹ (Come on)
66
Chương 66: Bỏ trốn (Bỏ trốn theo trai)
67
Chương 67: Du lịch
68
Chương 68: Ở hiền gặp lành*
69
Chương 69: Tiệc rượu Vinh Quang
70
Chương 70: Mộng
71
Chương 71: Cử đi học (tuyển thẳng đại học)*
72
Chương 72: Tai nạn xe cộ
73
Chương 73: Đánh người
74
Chương 74: Trước kỳ thi
75
Chương 75: Thi đại học
76
Chương 76: Diêm Bối
77
Chương 77: Khoan dung
78
Chương 78: Anh yêu em
79
Chương 79: Người yêu được hoan nghênh (1)
80
Chương 80: Người yêu được hoan nghênh (2)
81
Chương 81: Người yêu được hoan nghênh (3)
82
Chương 82: Tiểu chú lùn
83
Chương 83: Ảnh đế giải nghệ* (1)
84
Chương 84: Ảnh đế giải nghệ (2)
85
Chương 85: Ảnh đế giải nghệ (3)
86
Chương 86: Ảnh đế giải nghệ (4)
87
Chương 87: Thế thần
88
Chương 88: Thế giới hạnh phúc