Chương 179: Vậy em sẽ cùng anh già đi?

Quý Chu Chu chửi thầm một tiếng, thấy bên cạnh không có người, lời mắng chửi thô tục trong lòng càng thêm vui sướng. Tuy lúc này trên người cô sạch sẽ, vừa nhìn đã biết được Cố Quyện Thư rửa sạch, nhưng không có nghĩa cô tha thứ chuyện hôm qua anh đã làm. Tên súc vật đó…

Có thể là cô mắng chửi quá vui, Cố Quyện Thư rất nhanh trở về, sau khi thấy cô tỉnh lại thì lập tức đi tới: “Cảm thấy thế nào?”

“Anh nói xem…” Quý Chu Chu mới vừa mở miệng, đã nghe thấy giọng mình khàn khàn giống như giọng quạ đen, nên lập tức ngậm miệng lại. Dùng ánh mắt u oán nhìn chằm chằm anh, ý đồ làm anh cảm thấy áy náy.

Cố Quyện Thư đưa tuýp thuốc mỡ giấu trong tay ra, giải thích: “Đi mua thuốc cho em.”

Quý Chu Chu hừ nhẹ một tiếng, híp mắt nhìn anh. Cố Quyện Thư không căng thẳng, khóe miệng nở ra một nụ cười, bởi vì thật sự quá buồn cười.

Cô gái nhỏ đôi mắt sưng đỏ, trên cổ cũng đều là dấu vết của anh, trông rất thê thảm đáng thương, cố tình khí thế không muốn thua, cứng cổ nhìn anh, giống như dê con phô trương thanh thế.

“Anh cười chọc quê em?” Quả thật Quý Chu Chu muốn hoài nghi nhân sinh, dù là dùng cổ họng khàn khàn cũng muốn phát ra nghi vấn.

Cố Quyện Thư nghiêm mặt: “Không có, anh giúp em bôi thuốc nhé.”

“… Em không muốn.” Quý Chu Chu cảm giác được nguy hiểm, muốn bọc bản thân lại, nhưng vừa động đã nhịn không được ‘Xư’ một tiếng. Thật là quá đau rồi.

Cố Quyện Thư dừng một chút, mặt mày dịu dàng lại: “Nghe lời.”

Đêm qua hai chữ này đã khắc sâu thành bóng ma tâm lý trong lòng Quý Chu Chu, bây giờ vừa nghe đến hai chữ này, đầu cô đều muốn nổ tung, cả người giống như gà con nổi giận đùng đùng nhìn chằm chằm Cố Quyện Thư. Nhưng do thân thể giống người thực vật, chỉ có thể nằm liệt nhìn anh, một chút khí thế đều không có.

Cố Quyện Thư lặng lẽ đối diện với cô, phát hiện trong lòng mình lại một lần nữa so sánh cô với một thứ đồ vật không phải người, nên cũng hơi cảm thấy cạn lời.

Dưới sự giằng co, Quý Chu Chu dần dần lộ ra vẻ mệt mỏi, Cố Quyện Thư lập tức đánh úp, ôm người vào trong lòng, thành thạo bôi thuốc. Trong lúc Quý Chu Chu muốn kháng cự, nhưng ngay cả ngón tay cũng không nhấc nổi, thì chỉ có thể bất đắc dĩ mặc kệ anh muốn làm gì thì làm.

Dù sao Cố Quyện Thư thương cho thân thể cô, khi bôi thuốc khá đàng hoàng, bởi vậy rất nhanh đã bôi xong, lúc này lại móc từ trong túi ra một món khác: “Uống đi.”

“Gì thế?” Quý Chu Chu cảnh giác nhìn lọ thuốc.

Cố Quyện Thư trầm mặc phút chốc: “Thuốc tránh thai.”

Quý Chu Chu sửng sốt, Cố Quyện Thư sợ cô hiểu lầm, vội mở miệng giải thích: “Thuốc tránh thai khẩn cấp này rất hại sức khỏe, đây tuyệt đối là lần cuối cho em uống, sau này anh sẽ cẩn thận.”

… Nói ra lời này, giống hệt một tên tra nam, nếu cô là một người thích trẻ con và khao khát kết hôn thì chắc chắn muốn cùng anh ầm ĩ một trận. Nhưng mà hiện tại, Quý Chu Chu thật sự cảm thấy không sao cả, bởi vậy cô không chút do dự nhận lấy, nghiên cứu lượng dùng một chút rồi lấy ra một viên, trực tiếp nuốt xuống.

Cố Quyện Thư thấy cô không hề khó chịu, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Anh luôn luôn cho rằng mình và con cái duyên mỏng, bởi vậy chưa bao giờ muốn có con, chỉ là nếu Quý Chu Chu muốn, anh cũng sẽ không từ chối. Nhưng mà, tuyệt đối không phải bây giờ.

Bọn họ vừa mới nếm trải sự mới mẻ, sao lại có thể đột nhiên xuất hiện một đứa trẻ phá vỡ cảm giác này.

“Đúng rồi, có phải chuyện lúc em chết ầm ĩ rất lớn không, anh định làm thế nào hả?” Quý Chu Chu uống nước xong, Cố Quyện Thư đỡ cô ngồi dậy, cô dựa vào gối mềm lo lắng mở miệng: “Nếu không nói em là vợ hai của anh, bằng không cũng giải thích không được á.”

Cố Quyện Thư rũ mắt: “Không cần lo lắng.”

“Sao lại không cần lo lắng, ngộ nhỡ khiến cho xã hội khủng hoảng làm sao bây giờ?” Quý Chu Chu bĩu môi.

Cố Quyện Thư im lặng phút chốc: “Yên tâm đi, tất cả giao cho anh.”

Quý Chu Chu thấy anh kiên trì, cũng không tiện hỏi thêm gì nữa, chỉ có thể gật đầu đồng ý, sau đó lại bắt đầu lo lắng một chuyện khác: “Đúng rồi, người ngoài cũng thôi đi, nhưng lão phu nhân bên kia nên giải thích thế nào hả, ăn ngay nói thật chắc chắn không được, tốt nhất là tìm một lý do.”

Cô nói xong nghĩ nghĩ, ánh mắt sáng rực lên chốc lát: “Em nói với Diệp Khuynh mình bị mất tích, người mà mọi người an táng trước đó không phải em, hay là đâm lao cứ theo lao đi. Còn trong ba năm này, anh nói em là người thực vật là được, đến lúc đó anh tìm một viện điều dưỡng làm một ghi chép.”

Cố Quyện Thư bất đắc dĩ nhìn cô, sau một hồi lâu buông tiếng thở dài: “Cổ họng em không đau à?” Sao mới vừa mở mắt đã nói nhiều như vậy.

Quý Chu Chu sửng sốt, lúc này mới nhớ tới chuyện cổ họng của mình, lập tức cảm thấy đau muốn chết rồi. Cô rầm rì một tiếng, bụm miệng không nói nữa. Cố Quyện Thư liếc nhìn một cái, rồi rót thêm ly nước cho cô, thấy cô run rẩy muốn nhận lấy, bất đắc dĩ đè tay cô lại, tự mình đút.

Quý Chu Chu uống nước xong, cảm thấy giọng nói khá hơn nhiều, lúc nhìn lại Cố Quyện Thư thì lửa giận cũng tan gần hết. Cô cắn cắn một cái, cẩn thận mở miệng: “Hôm qua rối quá, cũng chưa kịp hỏi anh, ba năm nay anh có ổn không?”

Cố Quyện Thư trầm mặc hồi lâu, mới chậm rãi trả lời: “Đều qua rồi.” Nếu Quý Chu Chu đã trở về, vậy ba năm không có cô, nửa câu anh cũng không muốn nhắc lại.

Quý Chu Chu nghe được trong lòng đau nhói, cũng không dám hỏi lại, cắn răng xê dịch thân thể, ôm lấy cánh tay Cố Quyện Thư, giọng hơi nghẹn ngào: “Không sai, đều đã qua rồi, sau này em sẽ luôn ở bên cạnh anh.”

Cố Quyện Thư vỗ nhẹ đầu cô, sau một lúc lâu cười khổ một tiếng: “Nhưng anh không tin được lắm.” (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Không phải không tin lời hứa của cô, mà là không tin thời gian chêch lệch giữa bọn họ. Lúc trước cô nói sẽ về tìm mình, quay người lại đã ba năm, bây giờ lại nói sẽ vẫn luôn ở bên cạnh anh, anh sợ có một ngày cô lại biến mất lần nữa, lần sau xuất hiện chính là mười năm, hai mươi năm.

Trước kia anh không quan tâm tuổi tác là gì, nhưng khi anh bước vào tuổi 30, thì cô vẫn còn ở tuổi đôi mươi, những điều này lại bất chợt làm cho người ta để ý.

Quý Chu Chu nhéo nhéo lòng bàn tay anh, ngẩng đầu kiên định nhìn anh: “Em sẽ không đi nữa, thật sự, sẽ không đi nữa.”

Cố Quyện Thư muốn hỏi tại sao cô khẳng định như thế, nhưng sợ những lời này chỉ là câu nói an ủi nhất thời của cô.

Quý Chu Chu nhìn ra ý tứ của anh, khẽ cười một tiếng chỉ chỉ lên không trung: “Em tìm thần của thế giới này, nhờ ông ấy cho chúng ta một kết cục đẹp, ông ấy làm như vậy rồi.” Lời này nói ra nguy hiểm, kỳ thật chính là trong lúc vô tình quen biết tác giả, nhờ tình cảm chị em sửa lại cốt truyện mà thôi.

Cốt truyện nơi này trâu bò, đó cũng là do tác giả kia tạo ra, hiện tại cô có tác giả chống lưng, xem cốt truyện còn dám gây chuyện nữa không.

Cố Quyện Thư ngơ ngẩn nhìn cô, một lúc lâu đột nhiên hỏi: “Liệu em có mãi như bây giờ không, vĩnh viễn cũng không già?”

Quý Chu Chu sửng sốt một chút, sau đó bật cười: “Đương nhiên sẽ không, anh nghĩ cái gì đó?”

“… Vậy em sẽ cùng anh già đi?” Cố Quyện Thư truy vấn.

Quý Chu Chu gật gật đầu: “Đương nhiên, em sẽ cùng anh già đi, sau đó an táng chung một chỗ.”

Đáy mắt Cố Quyện Thư hiện lên một tia mờ mịt, nhưng thấy Quý Chu Chu chắc chắn như vậy, trong lòng cũng hơi thả lỏng. Kế đó lại nghĩ đến, dù cô giống như thần tiên không già đi cũng không sao, anh có tiền như thế, cho dù có một ngày già đến nổi không thể cử động, cũng có thể che chở cô sau lưng.

Còn một số chuyện, người không được, không phải còn thứ khác à. Cố Quyện Thư vừa lơ đãng liền hiểu sai.

“Anh nghĩ gì đó?” Quý Chu Chu nhận thấy được nguy hiểm.

Cố Quyện Thư: “… Không có gì, chỉ là cảm thấy cuộc đời ngắn ngủi, nên tận hưởng lạc thú trước mắt.”

“…”

Cố Quyện Thư ho khan một tiếng nói sang chuyện khác: “Vừa rồi thừa lúc em ngủ, anh đi tìm bà nội, nói chuyện em còn sống cho bà biết, bà vốn dĩ muốn đến gặp em, nhưng anh từ chối, chờ thêm hai ngày nữa anh dẫn em đến viện dưỡng lão thăm bà ấy.”

“Bà ấy tin rằng không phải anh bị điên rồi?” Quý Chu Chu nheo lại đôi mắt.

Cố Quyện Thư trầm mặc chốc lát, hồi lâu miễn cưỡng nói: “Diệp Khuynh và Chử Trạm ở bên cạnh giúp anh nói chuyện.”

“Em nói mà.” Quý Chu Chu ‘Xì’ một tiếng.

“Chử Trạm và Diệp Khuynh còn có việc bận, lúc nãy bọn họ đi rồi, bà nội cũng phải về viện điều dưỡng trị liệu, hai ngày này chúng ta ở đây trước, chờ thân thể em khỏe lại chúng ta mới đi.” Cố Quyện Thư dịu dàng dặn dò.

Quý Chu Chu gật gật đầu, rồi trượt vào chăn ngủ tiếp. Hình như cả đêm qua cô không ngủ được, cho dù ban ngày ngủ thêm một chút thì tinh thần và thể lực vẫn không bù lại, hiện tại chỉ muốn nghỉ ngơi nhiều. Cố Quyện Thư cũng biết cô mệt muốn chết rồi, nên ngồi ở bên cạnh, lúc cô ngủ cầm quyển sách đọc.

Nói vậy chứ một chút tâm tư cũng không ở trong sách, đôi mắt luôn nhịn không được ngắm nhìn Quý Chu Chu, thấy cô ngoan ngoãn nằm trong ổ chăn, mới có thể cảm thấy an tâm. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Nhìn nhìn, thì không muốn chỉ là nhìn, anh dứt khoát bỏ sách xuống, cẩn thận nằm bên cạnh cô, ôm người vào trong lòng, lúc này mới cảm thấy mỹ mãn nhắm mắt lại.

Mãi cho đến khi trời hoàn toàn đen xuống, Quý Chu Chu bởi vì thiếu ô xy mới tỉnh lại, mở to mắt đã phát hiện mình bị Cố Quyện Thư ôm chặt trong lòng, cô mắc cười một trận.

Cố Quyện Thư còn đang ngủ, nên cô không có cử động, chỉ là lặng lẽ nhìn mặt anh. Sau khi nhìn thấy những đường nhăn nhó khó hiểu nơi khóe mắt của anh, chợt sợ, may mắn mình gặp Quý Thính và người đàn ông kì quái kia, nếu chậm một chút nữa, tự mình lấy thuốc ngủ uống ngủ một giấc, tỉnh lại cho dù có trở về, có phải Cố Quyện Thư cũng bảy tám chục tuổi rồi không?

Nghĩ đến ngộ nhỡ Cố Quyện Thư thật khổ chờ đợi cô cả đời, Quý Chu Chu cảm giác tim mình muốn nát. Cẩn thận đưa tay sờ sờ mặt anh, trong lòng may mắn một trận.

“Thích không?” Cố Quyện Thư đột nhiên hỏi.

Quý Chu Chu hoảng sợ: “Anh tỉnh hồi nào vậy?”

“Anh không ngủ.” Cố Quyện Thư mở to mắt ra, đáy mắt một mảnh trong sạch, xác thật không giống mới vừa ngủ dậy.

Quý Chu Chu thấy anh dám chơi mình, nhất thời hơi quạu, muốn trở mình không phản ứng với anh, nhưng vừa cử động đã bị anh ôm siết lại.

Chapter
1 Chương 1: Giới Thiệu
2 Chương 2
3 Chương 3: Căn phòng xa hoa đâu?
4 Chương 4: Sở thích của đại gia thật đặc biệt
5 Chương 5: Tiểu bạch hoa mạnh mẽ
6 Chương 6: Em thật xấu!
7 Chương 7: Anh hãy nghe tôi giải thích
8 Chương 8: Mỗi ngày đều muốn chết
9 Chương 9: Đạo diễn lớn đến rồi
10 Chương 10: Đại gia ba tuổi rưỡi
11 Chương 11: Bửa tiệc thượng lưu
12 Chương 12: Đại gia bao che con gái
13 Chương 13: Tiệc rượu ngoài trời
14 Chương 14: Người đàn ông giống hồ ly tinh
15 Chương 15: Sau khi say rượu
16 Chương 16: Hôn một cái
17 Chương 17: Chu Chu bận bịu sự nghiệp
18 Chương 18: Muốn ôm một cái
19 Chương 19: Bởi vì con là gay
20 Chương 20: Hóa ra em vẫn không thay đổi ý nghĩ đó
21 Chương 21: Vậy hãy khiến nó phối hợp
22 Chương 22: Thuốc phú bà vui vẻ
23 Chương 23: Em là của tôi
24 Chương 24: Em lại muốn đánh tôi?
25 Chương 25: Đồ phế vật
26 Chương 26: 150 vạn
27 Chương 27: Cố gia đều là của tôi!
28 Chương 28: Kim chủ! Anh bị cắm sừng rồi
29 Chương 29: Tôi còn tưởng giấu được anh
30 Chương 30: Cô ấy hôn
31 Chương 31: Vậy anh nói xem, tôi cướp gì?
32 Chương 32: Chị Chu Chu, đã lâu không gặp
33 Chương 33: Cố tiên sinh, mau cứu tôi
34 Chương 34: Ba ba
35 Chương 35: Vậy em đỏ mặt cái gì?
36 Chương 36: Em đang bực bội với tôi?
37 Chương 37: Nếu như tôi bị què
38 Chương 38: Rất thích lăn giường?
39 Chương 39: Tôi nghĩ rằng tôi sắp chết
40 Chương 40: "Tội phạm giết người"
41 Chương 41: Lại bị anh phát hiện rồi
42 Chương 42: Có phải anh thích ai rồi không?
43 Chương 43: Vậy anh đi ngủ sô pha!
44 Chương 44: Bởi vì không có bịt mắt
45 Chương 45: Khen kỹ thuật của tôi giỏi à?
46 Chương 46: Em đánh tôi?
47 Chương 47: Không phải hôn mà là cắn
48 Chương 48: Thật trùng hợp
49 Chương 49: Anh làm gì dọa tôi?
50 Chương 50: Thẩm Dã, anh đánh em..
51 Chương 51: Anh ta sẽ giết em
52 Chương 52: Thẩm Dã tìm em làm gì?
53 Chương 53: Vì sao phải đối tốt với tôi?
54 Chương 54: Anh nhất định phải sống!
55 Chương 55: Lý Nhu Nhu OUT!
56 Chương 56: Thẩm Dã trùng sinh
57 Chương 57: Chu Chu giảm cân
58 Chương 58: Biên kịch Chu Tứ Quý
59 Chương 59: Bạn tôi muốn đến đây
60 Chương 60: Tôi bị bà mập chiếm tiện nghi
61 Chương 61: Cùng nhau đi ngủ nha!
62 Chương 62: Cai nghiện internet
63 Chương 63: Em muốn rời khỏi tôi? 3
64 Chương 64: Mua bảo hiểm
65 Chương 65: Tôi không phải anh trai cô ấy! 2
66 Chương 66: Anh tin tôi không?
67 Chương 67: Dễ thương không?
68 Chương 68: Tôi không ăn cắp!
69 Chương 69: Sửa kịch bản
70 Chương 70: Em thích cậu ta?
71 Chương 71: Ăn cơm với bạn gái
72 Chương 72: Đêm nay ngủ với tôi!
73 Chương 73: Bữa sáng tình yêu
74 Chương 74: Kim chủ! Tôi yêu anh!
75 Chương 75: 500 vạn
76 Chương 76: Cô cãi nhau với Quyện Thư?
77 Chương 77: Hạng mục
78 Chương 78: Lý do tôi tới tìm em là gì?
79 Chương 79: Quan hệ thuần khiết
80 Chương 80: Cùng nhau chết đi!
81 Chương 81: Chiến tranh lạnh
82 Chương 82: Cố Quyện Thư thích cô
83 Chương 83: Kế hoạch chạy trốn
84 Chương 84: Anh đưa tôi đi đâu?
85 Chương 85: Tôi muốn cầu hôn
86 Chương 86: Loại chướng ngại vật
87 Chương 87: Bị bệnh sao không nói?
88 Chương 88: Cô ấy chưa từng thích tôi (1)
89 Chương 89: Rời khỏi thành phố A
90 Chương 90: Chu Tứ Quý – Quý Chu Chu
91 Chương 91: Tập chạy xe đạp
92 Chương 92: Còn chạy?
93 Chương 93: Em có tim không?
94 Chương 94: Em cảm thấy, tôi còn thích em?
95 Chương 95: Em tránh tôi?
96 Chương 96: Tại sao không thích tôi?
97 Chương 97: Cố Quyện Thư nấu ăn
98 Chương 98: Cô nợ Quyện Thư
99 Chương 99: Hình như cánh tay bị gãy rồi
100 Chương 100: Tôi thật sự không đi!
101 Chương 101: Y tá nhỏ
102 Chương 102: Em nhất định sẽ thích tôi
103 Chương 103: Em ghen?
104 Chương 104: Xoa bóp
105 Chương 105: Anh ta đánh tôi
106 Chương 106: Em không tin tôi?
107 Chương 107: Em cảm thấy tôi sẽ để em đi?
108 Chương 108: Anh điên thật rồi
109 Chương 109: Tự mình hại mình
110 Chương 110: Cô ấy không muốn gặp tôi?
111 Chương 111: Thật xin lỗi... Cảm ơn!
112 Chương 112: Sao cậu lại tới đây?
113 Chương 113: Gặp bà dì lựu đạn
114 Chương 114: Cố Quyện Thư đánh cậu?
115 Chương 115: Tôi là bạn gái Kiều Tây?
116 Chương 116: Vẫn cảm thấy rất thích cô ấy
117 Chương 117: Thẳng thắn với nhau
118 Chương 118: Cho chúng ta một cơ hội
119 Chương 119: Thử
120 Chương 120: Mua sắm
121 Chương 121: Đừng nhúc nhích
122 Chương 122: Mua giường cho đàn ông
123 Chương 123: Em muốn đi xem mắt?
124 Chương 124: Kỹ thuật có thể đền bù
125 Chương 125: Kích cỡ dọa người
126 Chương 126: Con trai bà liệt dương
127 Chương 127: Phải bồi thường 20 vạn
128 Chương 128: Cố Quyện Thư, tránh ra!
129 Chương 129: Điều tra nội gián
130 Chương 130: Tôi đang đợi em 2
131 Chương 131: Cảm giác không bắt được em
132 Chương 132: Em muốn kết hôn với anh?
133 Chương 133: Bạn trai bạn gái
134 Chương 134: Duyên phận chết tiệt
135 Chương 135: Chịu trách nhiệm
136 Chương 136: Tại sao em khóc?
137 Chương 137: Ăn tiệc với lão phu nhân
138 Chương 138: Cách xa lão phu nhân một chút
139 Chương 139: Tôi đánh cô dâu
140 Chương 140: Không ầm ĩ nữa
141 Chương 141: Bị chụp lén
142 Chương 142: Muốn ngủ với em
143 Chương 143: Ha Tra Nữ!
144 Chương 144: Đăng Ảnh
145 Chương 145: Anh Nghi Ngờ Em 1
146 Chương 146: Em Sẽ Bị Trời Phạt Không
147 Chương 147: Bị Lừa Đến Công Ty
148 Chương 148: Cùng Nhau Làm Việc
149 Chương 149: Cô Là
150 Chương 150: Xin Hãy Tha Cho Anh Ấy
151 Chương 151: Tìm Cao Nhân
152 Chương 152: Chạm Mặt
153 Chương 153: Bát Tự Không Hợp
154 Chương 154: Cô Là Thứ Gì
155 Chương 155: Mượn Xác Hoàn Hồn
156 Chương 156: Muốn Nhốt Em Bao Lâu
157 Chương 157: Em Là Quý Chu Chu
158 Chương 158: Trương Gia
159 Chương 159: Có Phải Anh Làm Em Lo Lắng
160 Chương 160: Tham Gia Tang Lễ
161 Chương 161: Cùng Nhau Xem Kịch
162 Chương 162: Sụp Bẫy
163 Chương 163: Cầu Hôn
164 Chương 164: Gặp Phụ Huynh
165 Chương 165: Anh Không Có Phá Sản
166 Chương 166: Cô Là
167 Chương 167: Anh Sẽ Không Tổn Thương Em
168 Chương 168: Chu Chu Là Em Sao
169 Chương 169: Coi Như Em Cầu Xin Anh
170 Chương 170: Em Không Phải Là Gì
171 Chương 171: Cô Chạy Mau Là Thẩm Dã
172 Chương 172: Đừng Lo Tôi Sẽ Quay Lại
173 Chương 173: Quỳ Xuống Cầu Xin Tôi Đi
174 Chương 174: Mình Muốn Quay Về
175 Chương 175: Ba Năm Nay Cô Đi Đâu
176 Chương 176: Sao Hôm Nay Cô Lại Trở Về
177 Chương 177: Anh Thật Sự Nhìn Thấy Cô Ấy
178 Chương 178: Còn Đi Không
179 Chương 179: Vậy em sẽ cùng anh già đi?
180 Chương 180: Về nhà với anh nhé
181 Chương 181: Anh không đi làm à?
182 Chương 182: Anh muốn đoạt lại Cố Thị
183 Chương 183: Vợ à, anh sai rồi!
184 Chương 184: Em đồng ý gả cho anh không?
Chapter

Updated 184 Episodes

1
Chương 1: Giới Thiệu
2
Chương 2
3
Chương 3: Căn phòng xa hoa đâu?
4
Chương 4: Sở thích của đại gia thật đặc biệt
5
Chương 5: Tiểu bạch hoa mạnh mẽ
6
Chương 6: Em thật xấu!
7
Chương 7: Anh hãy nghe tôi giải thích
8
Chương 8: Mỗi ngày đều muốn chết
9
Chương 9: Đạo diễn lớn đến rồi
10
Chương 10: Đại gia ba tuổi rưỡi
11
Chương 11: Bửa tiệc thượng lưu
12
Chương 12: Đại gia bao che con gái
13
Chương 13: Tiệc rượu ngoài trời
14
Chương 14: Người đàn ông giống hồ ly tinh
15
Chương 15: Sau khi say rượu
16
Chương 16: Hôn một cái
17
Chương 17: Chu Chu bận bịu sự nghiệp
18
Chương 18: Muốn ôm một cái
19
Chương 19: Bởi vì con là gay
20
Chương 20: Hóa ra em vẫn không thay đổi ý nghĩ đó
21
Chương 21: Vậy hãy khiến nó phối hợp
22
Chương 22: Thuốc phú bà vui vẻ
23
Chương 23: Em là của tôi
24
Chương 24: Em lại muốn đánh tôi?
25
Chương 25: Đồ phế vật
26
Chương 26: 150 vạn
27
Chương 27: Cố gia đều là của tôi!
28
Chương 28: Kim chủ! Anh bị cắm sừng rồi
29
Chương 29: Tôi còn tưởng giấu được anh
30
Chương 30: Cô ấy hôn
31
Chương 31: Vậy anh nói xem, tôi cướp gì?
32
Chương 32: Chị Chu Chu, đã lâu không gặp
33
Chương 33: Cố tiên sinh, mau cứu tôi
34
Chương 34: Ba ba
35
Chương 35: Vậy em đỏ mặt cái gì?
36
Chương 36: Em đang bực bội với tôi?
37
Chương 37: Nếu như tôi bị què
38
Chương 38: Rất thích lăn giường?
39
Chương 39: Tôi nghĩ rằng tôi sắp chết
40
Chương 40: "Tội phạm giết người"
41
Chương 41: Lại bị anh phát hiện rồi
42
Chương 42: Có phải anh thích ai rồi không?
43
Chương 43: Vậy anh đi ngủ sô pha!
44
Chương 44: Bởi vì không có bịt mắt
45
Chương 45: Khen kỹ thuật của tôi giỏi à?
46
Chương 46: Em đánh tôi?
47
Chương 47: Không phải hôn mà là cắn
48
Chương 48: Thật trùng hợp
49
Chương 49: Anh làm gì dọa tôi?
50
Chương 50: Thẩm Dã, anh đánh em..
51
Chương 51: Anh ta sẽ giết em
52
Chương 52: Thẩm Dã tìm em làm gì?
53
Chương 53: Vì sao phải đối tốt với tôi?
54
Chương 54: Anh nhất định phải sống!
55
Chương 55: Lý Nhu Nhu OUT!
56
Chương 56: Thẩm Dã trùng sinh
57
Chương 57: Chu Chu giảm cân
58
Chương 58: Biên kịch Chu Tứ Quý
59
Chương 59: Bạn tôi muốn đến đây
60
Chương 60: Tôi bị bà mập chiếm tiện nghi
61
Chương 61: Cùng nhau đi ngủ nha!
62
Chương 62: Cai nghiện internet
63
Chương 63: Em muốn rời khỏi tôi? 3
64
Chương 64: Mua bảo hiểm
65
Chương 65: Tôi không phải anh trai cô ấy! 2
66
Chương 66: Anh tin tôi không?
67
Chương 67: Dễ thương không?
68
Chương 68: Tôi không ăn cắp!
69
Chương 69: Sửa kịch bản
70
Chương 70: Em thích cậu ta?
71
Chương 71: Ăn cơm với bạn gái
72
Chương 72: Đêm nay ngủ với tôi!
73
Chương 73: Bữa sáng tình yêu
74
Chương 74: Kim chủ! Tôi yêu anh!
75
Chương 75: 500 vạn
76
Chương 76: Cô cãi nhau với Quyện Thư?
77
Chương 77: Hạng mục
78
Chương 78: Lý do tôi tới tìm em là gì?
79
Chương 79: Quan hệ thuần khiết
80
Chương 80: Cùng nhau chết đi!
81
Chương 81: Chiến tranh lạnh
82
Chương 82: Cố Quyện Thư thích cô
83
Chương 83: Kế hoạch chạy trốn
84
Chương 84: Anh đưa tôi đi đâu?
85
Chương 85: Tôi muốn cầu hôn
86
Chương 86: Loại chướng ngại vật
87
Chương 87: Bị bệnh sao không nói?
88
Chương 88: Cô ấy chưa từng thích tôi (1)
89
Chương 89: Rời khỏi thành phố A
90
Chương 90: Chu Tứ Quý – Quý Chu Chu
91
Chương 91: Tập chạy xe đạp
92
Chương 92: Còn chạy?
93
Chương 93: Em có tim không?
94
Chương 94: Em cảm thấy, tôi còn thích em?
95
Chương 95: Em tránh tôi?
96
Chương 96: Tại sao không thích tôi?
97
Chương 97: Cố Quyện Thư nấu ăn
98
Chương 98: Cô nợ Quyện Thư
99
Chương 99: Hình như cánh tay bị gãy rồi
100
Chương 100: Tôi thật sự không đi!
101
Chương 101: Y tá nhỏ
102
Chương 102: Em nhất định sẽ thích tôi
103
Chương 103: Em ghen?
104
Chương 104: Xoa bóp
105
Chương 105: Anh ta đánh tôi
106
Chương 106: Em không tin tôi?
107
Chương 107: Em cảm thấy tôi sẽ để em đi?
108
Chương 108: Anh điên thật rồi
109
Chương 109: Tự mình hại mình
110
Chương 110: Cô ấy không muốn gặp tôi?
111
Chương 111: Thật xin lỗi... Cảm ơn!
112
Chương 112: Sao cậu lại tới đây?
113
Chương 113: Gặp bà dì lựu đạn
114
Chương 114: Cố Quyện Thư đánh cậu?
115
Chương 115: Tôi là bạn gái Kiều Tây?
116
Chương 116: Vẫn cảm thấy rất thích cô ấy
117
Chương 117: Thẳng thắn với nhau
118
Chương 118: Cho chúng ta một cơ hội
119
Chương 119: Thử
120
Chương 120: Mua sắm
121
Chương 121: Đừng nhúc nhích
122
Chương 122: Mua giường cho đàn ông
123
Chương 123: Em muốn đi xem mắt?
124
Chương 124: Kỹ thuật có thể đền bù
125
Chương 125: Kích cỡ dọa người
126
Chương 126: Con trai bà liệt dương
127
Chương 127: Phải bồi thường 20 vạn
128
Chương 128: Cố Quyện Thư, tránh ra!
129
Chương 129: Điều tra nội gián
130
Chương 130: Tôi đang đợi em 2
131
Chương 131: Cảm giác không bắt được em
132
Chương 132: Em muốn kết hôn với anh?
133
Chương 133: Bạn trai bạn gái
134
Chương 134: Duyên phận chết tiệt
135
Chương 135: Chịu trách nhiệm
136
Chương 136: Tại sao em khóc?
137
Chương 137: Ăn tiệc với lão phu nhân
138
Chương 138: Cách xa lão phu nhân một chút
139
Chương 139: Tôi đánh cô dâu
140
Chương 140: Không ầm ĩ nữa
141
Chương 141: Bị chụp lén
142
Chương 142: Muốn ngủ với em
143
Chương 143: Ha Tra Nữ!
144
Chương 144: Đăng Ảnh
145
Chương 145: Anh Nghi Ngờ Em 1
146
Chương 146: Em Sẽ Bị Trời Phạt Không
147
Chương 147: Bị Lừa Đến Công Ty
148
Chương 148: Cùng Nhau Làm Việc
149
Chương 149: Cô Là
150
Chương 150: Xin Hãy Tha Cho Anh Ấy
151
Chương 151: Tìm Cao Nhân
152
Chương 152: Chạm Mặt
153
Chương 153: Bát Tự Không Hợp
154
Chương 154: Cô Là Thứ Gì
155
Chương 155: Mượn Xác Hoàn Hồn
156
Chương 156: Muốn Nhốt Em Bao Lâu
157
Chương 157: Em Là Quý Chu Chu
158
Chương 158: Trương Gia
159
Chương 159: Có Phải Anh Làm Em Lo Lắng
160
Chương 160: Tham Gia Tang Lễ
161
Chương 161: Cùng Nhau Xem Kịch
162
Chương 162: Sụp Bẫy
163
Chương 163: Cầu Hôn
164
Chương 164: Gặp Phụ Huynh
165
Chương 165: Anh Không Có Phá Sản
166
Chương 166: Cô Là
167
Chương 167: Anh Sẽ Không Tổn Thương Em
168
Chương 168: Chu Chu Là Em Sao
169
Chương 169: Coi Như Em Cầu Xin Anh
170
Chương 170: Em Không Phải Là Gì
171
Chương 171: Cô Chạy Mau Là Thẩm Dã
172
Chương 172: Đừng Lo Tôi Sẽ Quay Lại
173
Chương 173: Quỳ Xuống Cầu Xin Tôi Đi
174
Chương 174: Mình Muốn Quay Về
175
Chương 175: Ba Năm Nay Cô Đi Đâu
176
Chương 176: Sao Hôm Nay Cô Lại Trở Về
177
Chương 177: Anh Thật Sự Nhìn Thấy Cô Ấy
178
Chương 178: Còn Đi Không
179
Chương 179: Vậy em sẽ cùng anh già đi?
180
Chương 180: Về nhà với anh nhé
181
Chương 181: Anh không đi làm à?
182
Chương 182: Anh muốn đoạt lại Cố Thị
183
Chương 183: Vợ à, anh sai rồi!
184
Chương 184: Em đồng ý gả cho anh không?