Chương 175: Đầy tháng

Ngày Trường An đầy tháng, Võ Hoàng đích thân tới phủ công chúa chúc mừng, tuy nhiều ít còn có chút tiếc nuối, nhưng nhìn bộ dáng đáng yêu của Trường An, Võ Hoàng vẫn nhịn không được cảm thấy ấm áp trong tim. Đối với nàng mà nói, đây là cốt nhục duy nhất của Thái Bình, là tôn nữ ruột thịt của nàng. Nếu có thể, nàng không chỉ muốn lập hoàng thái nữ, còn muốn lập hoàng thái tôn nữ, nàng sẽ nuôi dưỡng Trường An dưới gối, tay cầm tay dạy đạo trị quốc, hiểu rõ trách nhiệm của trữ quân.

Yêu thích của Võ Hoàng đối với Trường An đều bộc lộ ra ngoài, nàng ôm Trường An thỉnh thoảng sẽ hôn vài cái, gặp người khác liền nói, “Nhìn tôn nữ của trẫm một cái xem, trông nó thật xinh đẹp!”

Thái Bình ở bên cạnh yên lặng nhìn Võ Hoàng, nàng không khỏi có vài phần muốn khóc. Một đời này, nàng chung quy là lừa gạt a nương, cũng phụ lòng a nương mong đợi.

Chỉ hy vọng Trường An lớn lên, sẽ là hài nhi ưu tú, dù sao trong cơ thể nàng cũng có huyết mạch Võ thị.

Uyển Nhi cảm thấy hốc mắt Thái Bình đỏ lên, bất động thanh sắc mà đến gần Thái Bình, cúi đầu nói với nàng: “Canh giờ đến rồi, điện hạ nên uống thuốc.” Nói xong, nàng giương mắt quan tâm nhìn Thái Bình thật sâu, những lời khuyên nhủ an ủi đều ẩn chứa trong ánh mắt của nàng.

Thái Bình mỉm cười, “Làm phiền Thượng Quan đại nhân.”

Nhìn thấy Thái Bình cười, Uyển Nhi thở nhẹ một hơi, yên lặng lui ra khỏi chính điện, đi lấy thuốc cho Thái Bình.

Trọn vẹn một tháng, Võ Du Kỵ cuối cùng đã nhìn thấy Thái Bình. Nhìn thấy sắc mặt của nàng tốt hơn rất nhiều so với cái đêm ở hoàng trang, hắn tuy giận nàng gạt hắn thương tổn chính mình, càng nhiều lại là may mắn vì Thái Bình đã điều dưỡng thân thể trở lại.

Dư quang của Thái Bình thoáng nhìn thấy Võ Du Kỵ, nàng nghiêng mặt nhìn qua, ôn nhu gọi: “Phò mã, ngươi lại đây.”

Võ Du Kỵ thụ sủng nhược kinh đi tới, chưa nói chuyện, liền bị Thái Bình nắm cổ áo kéo lại gần, nhịp tim hắn thoáng chốc rối loạn. Hắn cần phải thừa nhận, từ khi Thái Bình có Trường An, cả người đều ôn nhu không ít.

“Hôm nay là ngày lành, ta mang Bình An về phủ, thừa dịp mẫu hoàng cao hứng, lát nữa phò mã giúp ta nói chuyện, làm cho xong việc này.” Thái Bình thì thầm với hắn.

Trái tim Võ Du Kỵ không khỏi ấm lên, công chúa quan tâm, thật sự là nơi chốn đều nghĩ cho hắn. Nhớ lại hắn vậy mà còn giận nàng, thật là đáng chết.

“Đa tạ công chúa!”

“Giữa ngươi và ta, không cần nói đa tạ.”

Thái Bình thả lỏng cổ áo của hắn, cười cười với hắn, khi nhìn về phía Võ Hoàng, vừa lúc đụng phải ánh mắt Võ Hoàng đưa tới.

Nhìn thấy Thái Bình cùng phò mã ân ái như thế, Võ Hoàng không thể nghi ngờ là vui mừng.

“Mẫu hoàng, con có một chuyện muốn nhờ, xin mẫu hoàng cho phép.” Thái Bình đứng dậy, Võ Du Kỵ thuận thế đỡ Thái Bình, đi đến chỗ Võ Hoàng.

“Cứ việc nói là được, chỉ cần trẫm có, trẫm đều cho con.” Võ Hoàng hòa ái nhìn nữ nhi cùng nữ tế, chỉ hy vọng sau này phò mã có thể yêu thương Thái Bình nhiều một chút.

Thái Bình nhìn thoáng qua Võ Du Kỵ, nắm hắn cùng nhau quỳ xuống.

Võ Hoàng kinh hãi, “Con làm gì vậy?”

Các cung nhân trong chính điện phát giác công chúa quỳ, cũng quỳ xuống theo, thoáng chốc chính điện an tĩnh lại.

“Xuân Hạ, mang Bình An tiến vào.”

Thái Bình quay đầu lại gọi một tiếng, Xuân Hạ ở ngoài điện liền nắm tay một tiểu nam hài ba tuổi đi vào, cùng nhau quỳ xuống dập đầu trước mặt Võ Hậu.

Trên mặt Võ Hoàng đầy hồ nghi, “Bình An?”

“Đúng vậy, Võ Bình An.” Thái Bình ngưỡng mặt nhìn Võ Hoàng, khẩn thiết nói: “Mẫu hoàng cũng biết tình huống thân thể của con, dưới gối phò mã nên có người nối dõi thừa kế gia nghiệp. Cho nên con cả gan, để phò mã chọn một người nhìn được trong tông tộc……” Nói xong, Thái Bình vẫy vẫy tay với tiểu nam hài, “Bình An, lại đây.”

“A nương.” Bình An mềm mại khẽ gọi, quỳ đến bên cạnh Thái Bình, một chút liền chui vào trong lòng Thái Bình, gắt gao ôm Thái Bình. Chính điện to như vậy, hắn chỉ nhận biết ba người, a gia Võ Du Kỵ, a nương công chúa, cung tì Xuân Hạ. Ngoại trừ ba người này, trên đời còn có một bà vú Mai thị, đối với hắn rất tốt.

Thần sắc Võ Hoàng lạnh lùng, “Thái Bình, con nghĩ kỹ rồi?”

Thái Bình vỗ nhẹ sau lưng Bình An, gật đầu nói: “Bình An vừa tới phủ, đã rất thân cận với con, nghĩ đến con cùng hài nhi này xem như cũng có duyên. Mẫu hoàng, người cho con nhận hài nhi này, cùng Trường An tạo thành một chữ ‘tốt’, đến sau này cùng hưởng tình cảm gia đình. Một mình Trường An, thật sự có chút cô đơn. Con còn tìm người xem tướng số, nói rằng bát tự của Bình An cùng Trường An tương vượng……”

“Thái Bình.” Võ Hoàng ngắt lời Thái Bình, đau lòng mà nhìn nàng. Đã từng là tiểu công chúa kiêu căng tự phụ, hiện giờ cũng đã thành cô nương ôn nhu tương phu giáo tử.

Đây là điều Võ Hoàng đã từng muốn, hiện giờ đã không phải là điều mà Võ Hoàng muốn.

Cái gì mà xem tướng số, Võ Hoàng một chữ cũng không tin. Nàng biết Thái Bình muốn tốt cho Võ Du Kỵ, Thái Bình không thể mang thai nữa, dưới gối Võ Du Kỵ sao có thể không có nam đinh, quá kế cũng là chuyện sớm hay muộn. Chỉ là kể từ đó, không khỏi có chút ủy khuất Thái Bình. Nhưng mà loại ủy khuất này, trong mắt người thiên hạ nhìn thấy lại là nữ tử hiền đức, là chuyện công chúa nên làm.

“Mẫu hoàng, thần chắc chắn yêu thương công chúa một đời, cả đời này quyết không phụ nàng!” Võ Du Kỵ nhân cơ hội tiếp lời, “Công chúa đại nghĩa, đối với thần ân sâu như biển, thần bảo đảm, chắc chắn dùng tánh mạng bảo vệ công chúa một đời!”

Võ Hoàng lặng im thật lâu, nhìn nhìn tiểu Trường An trong lòng, rồi ánh mắt dừng ở trên mặt Bình An. Có lẽ, hai đứa nhỏ này xác thật có duyên, mặt mày lại có vài phần tương tự.

“Bình An là hài tử nhà ai trong Võ thị?” Võ Hoàng trầm giọng hỏi.

Võ Du Kỵ chần chờ nhìn thoáng qua Thái Bình, Thái Bình nghiêm túc nói: “Là gần tông, không phải họ hàng xa.”

“Gần tông?” Võ Hoàng nhớ lại con cháu đồng lứa với Võ Du Kỵ, hắn cũng chỉ có một mình huynh trưởng Võ Du Ninh. Chẳng lẽ đứa nhỏ này là hài tử của Võ Du Ninh cùng ngoại thất?

Võ Du Kỵ gật đầu thật mạnh, “Xác thật là gần tông.”

Tầm mắt của Võ Hoàng dời về tới trên người Thái Bình, chỉ cảm thấy ngũ vị tạp trần.

Thái Bình cười đến dịu dàng, “Mẫu hoàng, người cho phép con đi.”

“Thôi được rồi, con đã chọn, trẫm liền thỏa mãn nguyện vọng của con.” Nói xong, nàng hơi hơi cúi người, sờ sờ đầu nhỏ của Võ Bình An, “Khi Bình An lớn lên, nhất định phải hiếu thuận với mẫu thân, biết không?”

Võ Bình An gật gật đầu, cái hiểu cái không.

Võ Hoàng đứng dậy, vỗ về tiểu Trường An trong lòng, tâm tình tốt hơn một chút, “Đều đứng lên đi, quỳ làm gì?”

Võ Du Kỵ âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi, đỡ Thái Bình đứng lên. Thái Bình nhẹ nhàng vỗ vỗ tay Võ Du Kỵ, ý bảo hắn buông tay, nàng có thể đứng vững.

Võ Du Kỵ chỉ đành buông lỏng tay, nắm Võ Bình An tới bên người, miễn cho đứa nhỏ chạy loạn, kinh động thánh giá.

Đúng lúc này Uyển Nhi bưng chén thuốc đến gần Thái Bình, dịu dàng nói: “Mời điện hạ dùng thuốc.”

Thái Bình mỉm cười bưng chén thuốc lên, lòng bàn tay dán trên thành chén, cũng không cảm thấy phỏng tay, hẳn là Uyển Nhi đã đợi một hồi lâu ở bên ngoài, cũng nhìn hết một màn diễn “hay”.

Nàng không kịp thưởng thức cẩn thận vị chua trong đáy mắt Uyển Nhi, liền cầm muỗng nhỏ múc thuốc uống, đắng đến mức mặt mày đều nhíu lại.

“Thần có chuẩn bị kẹo đậu phộng.” Uyển Nhi lấy một bao kẹo đậu phộng, mở ra trước mặt Thái Bình, hai tay dâng lên.

Thái Bình không khỏi bật cười, cầm một viên kẹo đậu phộng, quay đầu lại khen ngợi với Võ Hoàng: “Mẫu hoàng, nhìn xem Thượng Quan đại nhân cẩn thận nhường nào, con không nỡ trả nàng cho mẫu hoàng.”

Võ Hoàng nén cười, “Con thật sự muốn giữ nàng?”

Thái Bình nghe ra trong lời của Võ Hoàng có thâm ý, nghiêm túc hỏi: “Thật sự có thể?”

“Ngày nào tâm tình của trẫm tốt, trẫm sẽ để nàng tới chỗ này, hầu hạ con.” Võ Hoàng nghĩ tới nghĩ lui, vẫn có chút luyến tiếc Uyển Nhi. Những năm gần đây, nàng ấy góp lời không ít, đều có tác dụng hay. Huống hồ, Võ Hoàng đã dùng quen chiếu thư do nàng ấy phác thảo, đổi nội xá nhân khác thật sự không quá quen thuộc.

Đáy mắt Thái Bình nhanh chóng dâng lên một mạt thất vọng, cắn một ngụm kẹo đậu phộng Uyển Nhi trình lên, tạm thời coi như là an ủi.

“Uyển Nhi.” Võ Hoàng bỗng nhiên khẽ gọi Uyển Nhi.

Uyển Nhi nghiêm túc đáp: “Có thần.”

“Sắp đến cuối năm, trong triều mọi việc rắc rối, chính lệnh rất nhiều, hôm nay ngươi liền cùng trẫm hồi cung đi.” Võ Hoàng nói cũng là lời nói thật.

Uyển Nhi cúi đầu, giấu đi luyến tiếc trong đáy mắt, “Vâng.”

Thái Bình nhịn không được lẩm bẩm: “Mẫu hoàng khi dễ con, không trao Uyển Nhi cho con thì thôi, còn nhân tiện mang Uyển Nhi đi.”

Võ Hoàng trừng mắt nhìn Thái Bình, “Đều đã là mẫu thân rồi, còn nói mấy lời trẻ con này.” Nói xong, nàng đưa tiểu Trường An vào lòng Thái Bình, lời nói thấm thía nhắc nhở, “Đừng quên, con còn là Xuân Quan thượng thư, năm mới còn có rất nhiều chính vụ chờ con làm.” Tay Võ Hoàng dừng trên vai Thái Bình, cảm khái vạn ngàn mà nói nửa câu, “Trẫm già đi qua một năm rồi một năm……”

Nàng không nói hết nửa câu sau, hóa thành ba cái vỗ nhẹ lên vai Thái Bình.

Thái Bình phủ lên tay Võ Hoàng, nàng biết một năm tới, một mình Võ Hoàng phải gánh nhiều trọng trách, nàng xác thật nên trở về triều đình, giúp đỡ a nương.

“Mẫu hoàng yên tâm……” Thái Bình cũng chỉ nói một nửa, ánh mắt của nàng cùng Võ Hoàng giao nhau, không cần nói thêm gì cả, liền đã hiểu rõ sau này còn có rất nhiều cửa ải chờ các nàng, cần các nàng mẫu nữ đồng tâm liên thủ xông qua.

Võ Hoàng rất vui mừng, không nói thêm gì khác, liền mang Bùi thị rời khỏi chính điện.

Khi Uyển Nhi bước ra khỏi chính điện, nhịn không được quay đầu lại liếc mắt nhìn Thái Bình một cái, lời nói lại là nói cho Xuân Hạ nghe, “Điện hạ sợ lạnh, cần phải chăm sóc cẩn thận.” Kỳ thật, chỉ có nàng tự mình làm, nàng mới yên tâm.

Xuân Hạ lĩnh mệnh, “Vâng.”

Uyển Nhi thở dài một tiếng, xoay người đuổi theo Võ Hoàng, cuối cùng rời khỏi phủ công chúa.

Thái Bình nhìn theo bóng dáng Uyển Nhi đi xa, chỉ cảm thấy trái tim đột nhiên thiếu đi một góc, lạnh lẽo dày đặc xông thẳng vào, nàng chỉ có thể cố nhịn chua xót, mượn vẻ chú ý nhìn Trường An trong lòng ngực mà nhịn xuống nước mắt dâng lên nơi đáy mắt.

Võ Du Kỵ nhìn một màn này, chỉ cảm thấy trong tim ấm áp. Tuy không thể cùng công chúa có hài nhi thân sinh, nhưng nhìn công chúa thích Trường An như vậy, điện hạ nhất định sẽ không nhắc lại chuyện hòa li, cắt đứt sạch sẽ với hắn.

Hắn nắm tay Võ Bình An, vốn định để sát vào Thái Bình, hưởng thụ một khắc tình cảm gia đình.

Nào biết Thái Bình thế nhưng lại trước hắn một bước mà ôm đứa nhỏ đến chỗ Xuân Hạ, để cho Xuân Hạ bế đứa nhỏ, phân phó: “Trường An nhất định đã đói bụng, bế đến cho bà vú đút sữa đi.”

“Vâng.” Xuân Hạ ôm đứa nhỏ lui ra.

Thái Bình quay đầu lại cười nói: “Kỵ ca ca, mẫu hoàng mới vừa rồi nói ngươi cũng nghe thấy, cửa ải cuối năm buông xuống, Lễ Bộ có rất nhiều chuyện cần làm, hôm nay ta không bồi Kỵ ca ca dùng bữa.”

Võ Du Kỵ tự nhiên nghe thấy, thất vọng nói: “Chính vụ quan trọng.”

“Bình An cũng quan trọng.” Thái Bình tự nhiên cũng không thể để Võ Du Kỵ nhàn rỗi, miễn cho hắn suy nghĩ lung tung, sinh ra sự tình gì, “Đã ba tuổi, nên biết chữ.”

Võ Du Kỵ bế Võ Bình An lên, cười nói: “Ta vậy mà thiếu chút nữa đã quên việc này.”

“Còn thất thần?” Thái Bình lại thúc giục một câu.

“Ta…… Ta liền đi dạy hắn!” Võ Du Kỵ nói xong, nói với Võ Bình An trong lòng, “Tiểu tử, cũng không thể chỉ biết chữ, bắt đầu từ ngày mai, trung bình tấn cũng phải làm cho a gia xem! Ngày sau cho dù không thi đậu tiến sĩ, cũng có thể làm tiểu tướng quân, bảo vệ quốc gia, biết không?” Hài nhi của hắn cùng Mai thị cuối cùng đã có thể quang minh chính đại xuất hiện trước mặt người khác, chỉ một điểm này, Võ Du Kỵ liền có thể cao hứng vài ngày.

Thái Bình chờ Võ Du Ký rời đi, ra vẻ mệt mỏi buồn ngủ, tống cổ các cung nhân hầu hạ ra khỏi chính điện. Sau khi đóng cửa điện, Thái Bình đi đến bên cửa sổ, đẩy cửa sổ ra, thổi một tiếng tiếng huýt với bên ngoài.

Lý Lăng nhảy ra khỏi bóng đêm, cung kính nhất bái với Thái Bình, “Điện hạ có gì phân phó?”

“Bổn cung đã mấy tháng không đọc mật báo từ mật thám, ngươi sửa sang lại xong, buổi tối đưa tới cho bổn cung.” Thái Bình hạ lệnh, “Đặc biệt là từ Phòng Châu.”

“Vâng.” Lý Lăng nghe lệnh lui ra.

Thái Bình thở dài một tiếng, nhìn về màn trời âm u bên ngoài.

Tình thế triều đình, thay đổi trong nháy mắt. Nàng bởi vì mang thai xa cách triều đình mấy tháng, chỉ sợ một chút cỏ đầu tường mà lúc trước lôi kéo đã không thể dùng được nữa. Càng đi xa hơn, mỗi một bước đều gian nan hơn trước, nàng cần phải mau chóng dựng lên uy nghi trên triều một lần nữa.

Võ Thừa Tự cùng Võ Tam Tư đã qua đời, con cháu hai nhà này còn quá nhỏ, tạm thời không đáng để lo, tự nhiên cũng không thể coi như đối thủ cần phải đánh để lập uy.

Đúng! Còn có ác quan, Lai Tuấn Thần.

_____

Chú giải

Nữ tế: con rể

Bát tự tương vượng: bát tự hoà hợp, tạo nên hưng thịnh

Tương phu giáo tử: giúp chồng dạy con

Chapter
1 Chương 1: Rượu Độc
2 Chương 2: Ánh Trăng
3 Chương 3: Hoa Lê
4 Chương 4: Cánh Diều
5 Chương 5: Đề Hồ
6 Chương 6: Tàng Chuyết
7 Chương 7: Lựa Chọn
8 Chương 8: Thư Đồng
9 Chương 9: Nghe Giảng
10 Chương 10: Tin Đồn
11 Chương 11: Du Hồ
12 Chương 12: Trụy Thủy
13 Chương 13: Noãn Y
14 Chương 14: Manh Mối
15 Chương 15: Biến Số
16 Chương 16: Chiết Liễu
17 Chương 17: Hoàn Thư
18 Chương 18: Trở Về
19 Chương 19: Kiêu Căng
20 Chương 20: Dư Âm
21 Chương 21: Ngũ Tự
22 Chương 22: Thăm Dò
23 Chương 23: Tiết Tấu
24 Chương 24: Đạo Thuật
25 Chương 25: Giương Cánh
26 Chương 26: Mã Cầu
27 Chương 27: Lưỡi Đao
28 Chương 28: Kiến Hồng
29 Chương 29: 29: Trường An
30 Chương 30: 30: Sóng Ngầm
31 Chương 31: 31: Cửu Biệt
32 Chương 32: 32: Mộ Minh
33 Chương 33: 33: Viết Chữ
34 Chương 34: 34: Tương Thủ
35 Chương 35: 35: Long Ân
36 Chương 36: 36: Khiển Trách
37 Chương 37: 37: Thỉnh Cầu
38 Chương 38: 38: Lạc Tuyết
39 Chương 39: 39: Tư Náo
40 Chương 40: 40: Xuất Cung
41 Chương 41: 41: Pháo Hoa
42 Chương 42: 42: Đừng Sợ
43 Chương 43: 43: Điểm Trang
44 Chương 44-45
45 Chương 46: 46: Diện Thánh
46 Chương 47: 47: Xoa Má
47 Chương 48: 48: Ám Độ
48 Chương 49: 49: Thị Tẩm
49 Chương 50: 50: Sấm Cung
50 Chương 51: 51: Tâm Nguyện
51 Chương 52: 52: Lưu Cung
52 Chương 53: 53: Nữ Quan
53 Chương 54: 54: Đêm Lành
54 Chương 55: 55: Làm Thơ
55 Chương 56: 56: Hương Thu
56 Chương 57: 57: Giải Vây
57 Chương 58: 58: Giáo Huấn
58 Chương 59: 59: Dấu Hôn
59 Chương 60: 60: Cung Dạ
60 Chương 61: 61: Cam Tâm
61 Chương 62: 62: Máu Tanh
62 Chương 63: 63: May Mắn
63 Chương 64: 64: Lĩnh Mệnh
64 Chương 65: 65: Rời Lao
65 Chương 66: 66: Dạ Thám
66 Chương 67: 67: Thái Tử
67 Chương 68: 68: Vi Thị
68 Chương 69: 69: Ngắn Ngủi
69 Chương 70: 70: Tra Hỏi
70 Chương 71: 71: Suy Đoán
71 Chương 72: 72: Không Cho
72 Chương 73: 73: Lễ Vật
73 Chương 74: 74: Tuyết Đông
74 Chương 75: 75: Bắt Đầu
75 Chương 76: 76: Bỏ Được
76 Chương 77: 77: Lĩnh Mệnh
77 Chương 78: 78: Đuổi Đi
78 Chương 79: 79: Tương Kiến
79 Chương 80: 80: Chá Chi
80 Chương 81: 81: Thủy Đăng
81 Chương 82: 82: Diễn Trò
82 Chương 83: 83: Chính Sự
83 Chương 84: 84: Danh Sách
84 Chương 85: 85: Đêm Xuân
85 Chương 86: 86: Cảnh Báo
86 Chương 87: 87: Hậu Phách
87 Chương 88: 88: Góp Lời
88 Chương 89: 89: Thận Trọng
89 Chương 90: 90: Hai Nơi
90 Chương 91: 91: Mai Đỏ
91 Chương 92: 92: Cữu Ngũ
92 Chương 93: 93: Đi Theo
93 Chương 94: 94: Đường Về
94 Chương 95: 95: Hợp Mưu
95 Chương 96: 96: Mặt Nạ
96 Chương 97: 97: Vào Đông
97 Chương 98: 98: Quà Mừng
98 Chương 99: 99: Chiếu Thư
99 Chương 100: 100: Thỉnh Chỉ
100 Chương 101: 101: Thỉnh Tội
101 Chương 102: 102: Tương Tư
102 Chương 103: 103: Xá Địch
103 Chương 104: 104: Biển Giấm
104 Chương 105: 105: Phạm Thượng
105 Chương 106: 106: Vết Tích
106 Chương 107: 107: Nắng Sớm
107 Chương 108: 108: Đạo Yến
108 Chương 109: 109: Lâm Biệt
109 Chương 110: 110: Đưa Tiễn
110 Chương 111: 111: Nổi Gió
111 Chương 112: 112: Quan Nhỏ
112 Chương 113: 113: Không Về
113 Chương 114: 114: Dã Tâm
114 Chương 115: 115: Lửa Lớn
115 Chương 116: 116: Tâm Dược
116 Chương 117: 117: Vảy Ngược
117 Chương 118: 118: Sơ Tâm
118 Chương 119: 119: Hôn Sự
119 Chương 120: 120: Dạ Thoại
120 Chương 121: 121: Về Triều
121 Chương 122: 122: Tàng Kinh
122 Chương 123: 123: Ôm Nhau
123 Chương 124: 124: Đứa Nhỏ
124 Chương 125: 125: Minh Đường
125 Chương 126: 126: Sâu Kiến
126 Chương 127: 127: Phò Mã
127 Chương 128: 128: Hoa Chúc
128 Chương 129: 129: Hoà Ly
129 Chương 130: 130: Đưa Thuốc
130 Chương 131: 131: Thanh Trì
131 Chương 132: 132: Giấy Đỏ
132 Chương 133: 133: Hàn Chứng
133 Chương 134: 134: Kẽ Hở
134 Chương 135: 135: Thiên Hạ
135 Chương 136: 136: Gia Viên
136 Chương 137: 137: Thói Quen
137 Chương 138: 138: Võ Thị
138 Chương 139: 139: Phi Ngựa
139 Chương 140: 140: Tư Hình
140 Chương 141: 141: Đêm Trước
141 Chương 142: 142: Nữ Hoàng
142 Chương 143: 143: Lễ Mừng
143 Chương 144: 144: Quan Nhỏ
144 Chương 145: 145: Nuốt Lời
145 Chương 146: 146: Cá Chạch
146 Chương 147: 147: Sát Tâm
147 Chương 148: 148: Khó Độ
148 Chương 149: 149: Danh Tướng
149 Chương 150: 150: Sáng Tỏ
150 Chương 151: 151: Đánh Giá
151 Chương 152: 152: Đế Tâm
152 Chương 153: 153: Sơ Thắng
153 Chương 154: 154: Triều Bái
154 Chương 155: 155: Quốc Yến
155 Chương 156: 156: Thái Bình
156 Chương 157: 157: Phụng Dưỡng
157 Chương 158: 158: Đại Thế
158 Chương 159: 159: Nói Thật
159 Chương 160: 160: Ngư Ông
160 Chương 161: 161: Nguy Cơ
161 Chương 162: 162: Di Hoa
162 Chương 163: 163: Khả Nghi
163 Chương 164: 164: Ngự Rượu
164 Chương 165: 165: Tứ Ca
165 Chương 166: 166: Mật Thẩm
166 Chương 167: Lựa chọn
167 Chương 168: Ngủ đông
168 Chương 169: Noãn ngọc
169 Chương 170: Thanh toán
170 Chương 171: Vây Ngụy
171 Chương 172: Cầu mây
172 Chương 173: Hoàng trang
173 Chương 174: Nhớ nhung
174 Chương 175: Đầy tháng
175 Chương 176: Đậu đỏ
176 Chương 177: Phá trận
177 Chương 178: Không cam
178 Chương 179: Tư thục
179 Chương 180: Tinh diễm
180 Chương 181: 181: Chiêm Sự
181 Chương 182: 182: Chính Sự
182 Chương 183: 183: Vấn Chính
183 Chương 184: 184: Phu Tử
184 Chương 185: 185: Tạm Biệt
185 Chương 186: 186: Có Nàng
186 Chương 187: 187: Thu Lưới
187 Chương 188: 188: Thắng Trận
188 Chương 189: 189: Bình Yên
189 Chương 190: 190: Trảm Nịnh
190 Chương 191: 191: Mời Cầu
191 Chương 192: 192: Chơi Cầu
192 Chương 193-194: 193: Tâm thù - 194: Trải Đường
193 Chương 195: 195: Ám Tiễn
194 Chương 196: 196: Đồ Đao
195 Chương 197: 197: Giăng Lưới
196 Chương 198: 198: Phản Sát
197 Chương 199: 199: Đền Tội
198 Chương 200: 200: Thu Quan
199 Chương 201: 201: Danh Tự
200 Chương 202: 202: Sách Phong
201 Chương 203: 203: Thành Toàn
202 Chương 204: 204: Quân Lâm
203 Chương 205: 205: Tranh Chấp
204 Chương 206: 206: Chiêu Nghi
205 Chương 207: 207: Hôn Quân
206 Chương 208: 208: Nuông Chiều
207 Chương 209: 209: Hợp Cẩn
208 Chương 210: 210: Đông Tầm
209 Chương 211: 211: Đỏ Tươi
210 Chương 212: 212: Vô Biên
211 Chương 213: 213: Di Chiếu
212 Chương 214: 214: Thượng Nguyên
213 Chương 215: 215: Ngoại Truyện 1 Mạch Thượng Hoa
214 Chương 216: 216: Ngoại Truyện 2 Niệm Thanh Mai Hết
Chapter

Updated 214 Episodes

1
Chương 1: Rượu Độc
2
Chương 2: Ánh Trăng
3
Chương 3: Hoa Lê
4
Chương 4: Cánh Diều
5
Chương 5: Đề Hồ
6
Chương 6: Tàng Chuyết
7
Chương 7: Lựa Chọn
8
Chương 8: Thư Đồng
9
Chương 9: Nghe Giảng
10
Chương 10: Tin Đồn
11
Chương 11: Du Hồ
12
Chương 12: Trụy Thủy
13
Chương 13: Noãn Y
14
Chương 14: Manh Mối
15
Chương 15: Biến Số
16
Chương 16: Chiết Liễu
17
Chương 17: Hoàn Thư
18
Chương 18: Trở Về
19
Chương 19: Kiêu Căng
20
Chương 20: Dư Âm
21
Chương 21: Ngũ Tự
22
Chương 22: Thăm Dò
23
Chương 23: Tiết Tấu
24
Chương 24: Đạo Thuật
25
Chương 25: Giương Cánh
26
Chương 26: Mã Cầu
27
Chương 27: Lưỡi Đao
28
Chương 28: Kiến Hồng
29
Chương 29: 29: Trường An
30
Chương 30: 30: Sóng Ngầm
31
Chương 31: 31: Cửu Biệt
32
Chương 32: 32: Mộ Minh
33
Chương 33: 33: Viết Chữ
34
Chương 34: 34: Tương Thủ
35
Chương 35: 35: Long Ân
36
Chương 36: 36: Khiển Trách
37
Chương 37: 37: Thỉnh Cầu
38
Chương 38: 38: Lạc Tuyết
39
Chương 39: 39: Tư Náo
40
Chương 40: 40: Xuất Cung
41
Chương 41: 41: Pháo Hoa
42
Chương 42: 42: Đừng Sợ
43
Chương 43: 43: Điểm Trang
44
Chương 44-45
45
Chương 46: 46: Diện Thánh
46
Chương 47: 47: Xoa Má
47
Chương 48: 48: Ám Độ
48
Chương 49: 49: Thị Tẩm
49
Chương 50: 50: Sấm Cung
50
Chương 51: 51: Tâm Nguyện
51
Chương 52: 52: Lưu Cung
52
Chương 53: 53: Nữ Quan
53
Chương 54: 54: Đêm Lành
54
Chương 55: 55: Làm Thơ
55
Chương 56: 56: Hương Thu
56
Chương 57: 57: Giải Vây
57
Chương 58: 58: Giáo Huấn
58
Chương 59: 59: Dấu Hôn
59
Chương 60: 60: Cung Dạ
60
Chương 61: 61: Cam Tâm
61
Chương 62: 62: Máu Tanh
62
Chương 63: 63: May Mắn
63
Chương 64: 64: Lĩnh Mệnh
64
Chương 65: 65: Rời Lao
65
Chương 66: 66: Dạ Thám
66
Chương 67: 67: Thái Tử
67
Chương 68: 68: Vi Thị
68
Chương 69: 69: Ngắn Ngủi
69
Chương 70: 70: Tra Hỏi
70
Chương 71: 71: Suy Đoán
71
Chương 72: 72: Không Cho
72
Chương 73: 73: Lễ Vật
73
Chương 74: 74: Tuyết Đông
74
Chương 75: 75: Bắt Đầu
75
Chương 76: 76: Bỏ Được
76
Chương 77: 77: Lĩnh Mệnh
77
Chương 78: 78: Đuổi Đi
78
Chương 79: 79: Tương Kiến
79
Chương 80: 80: Chá Chi
80
Chương 81: 81: Thủy Đăng
81
Chương 82: 82: Diễn Trò
82
Chương 83: 83: Chính Sự
83
Chương 84: 84: Danh Sách
84
Chương 85: 85: Đêm Xuân
85
Chương 86: 86: Cảnh Báo
86
Chương 87: 87: Hậu Phách
87
Chương 88: 88: Góp Lời
88
Chương 89: 89: Thận Trọng
89
Chương 90: 90: Hai Nơi
90
Chương 91: 91: Mai Đỏ
91
Chương 92: 92: Cữu Ngũ
92
Chương 93: 93: Đi Theo
93
Chương 94: 94: Đường Về
94
Chương 95: 95: Hợp Mưu
95
Chương 96: 96: Mặt Nạ
96
Chương 97: 97: Vào Đông
97
Chương 98: 98: Quà Mừng
98
Chương 99: 99: Chiếu Thư
99
Chương 100: 100: Thỉnh Chỉ
100
Chương 101: 101: Thỉnh Tội
101
Chương 102: 102: Tương Tư
102
Chương 103: 103: Xá Địch
103
Chương 104: 104: Biển Giấm
104
Chương 105: 105: Phạm Thượng
105
Chương 106: 106: Vết Tích
106
Chương 107: 107: Nắng Sớm
107
Chương 108: 108: Đạo Yến
108
Chương 109: 109: Lâm Biệt
109
Chương 110: 110: Đưa Tiễn
110
Chương 111: 111: Nổi Gió
111
Chương 112: 112: Quan Nhỏ
112
Chương 113: 113: Không Về
113
Chương 114: 114: Dã Tâm
114
Chương 115: 115: Lửa Lớn
115
Chương 116: 116: Tâm Dược
116
Chương 117: 117: Vảy Ngược
117
Chương 118: 118: Sơ Tâm
118
Chương 119: 119: Hôn Sự
119
Chương 120: 120: Dạ Thoại
120
Chương 121: 121: Về Triều
121
Chương 122: 122: Tàng Kinh
122
Chương 123: 123: Ôm Nhau
123
Chương 124: 124: Đứa Nhỏ
124
Chương 125: 125: Minh Đường
125
Chương 126: 126: Sâu Kiến
126
Chương 127: 127: Phò Mã
127
Chương 128: 128: Hoa Chúc
128
Chương 129: 129: Hoà Ly
129
Chương 130: 130: Đưa Thuốc
130
Chương 131: 131: Thanh Trì
131
Chương 132: 132: Giấy Đỏ
132
Chương 133: 133: Hàn Chứng
133
Chương 134: 134: Kẽ Hở
134
Chương 135: 135: Thiên Hạ
135
Chương 136: 136: Gia Viên
136
Chương 137: 137: Thói Quen
137
Chương 138: 138: Võ Thị
138
Chương 139: 139: Phi Ngựa
139
Chương 140: 140: Tư Hình
140
Chương 141: 141: Đêm Trước
141
Chương 142: 142: Nữ Hoàng
142
Chương 143: 143: Lễ Mừng
143
Chương 144: 144: Quan Nhỏ
144
Chương 145: 145: Nuốt Lời
145
Chương 146: 146: Cá Chạch
146
Chương 147: 147: Sát Tâm
147
Chương 148: 148: Khó Độ
148
Chương 149: 149: Danh Tướng
149
Chương 150: 150: Sáng Tỏ
150
Chương 151: 151: Đánh Giá
151
Chương 152: 152: Đế Tâm
152
Chương 153: 153: Sơ Thắng
153
Chương 154: 154: Triều Bái
154
Chương 155: 155: Quốc Yến
155
Chương 156: 156: Thái Bình
156
Chương 157: 157: Phụng Dưỡng
157
Chương 158: 158: Đại Thế
158
Chương 159: 159: Nói Thật
159
Chương 160: 160: Ngư Ông
160
Chương 161: 161: Nguy Cơ
161
Chương 162: 162: Di Hoa
162
Chương 163: 163: Khả Nghi
163
Chương 164: 164: Ngự Rượu
164
Chương 165: 165: Tứ Ca
165
Chương 166: 166: Mật Thẩm
166
Chương 167: Lựa chọn
167
Chương 168: Ngủ đông
168
Chương 169: Noãn ngọc
169
Chương 170: Thanh toán
170
Chương 171: Vây Ngụy
171
Chương 172: Cầu mây
172
Chương 173: Hoàng trang
173
Chương 174: Nhớ nhung
174
Chương 175: Đầy tháng
175
Chương 176: Đậu đỏ
176
Chương 177: Phá trận
177
Chương 178: Không cam
178
Chương 179: Tư thục
179
Chương 180: Tinh diễm
180
Chương 181: 181: Chiêm Sự
181
Chương 182: 182: Chính Sự
182
Chương 183: 183: Vấn Chính
183
Chương 184: 184: Phu Tử
184
Chương 185: 185: Tạm Biệt
185
Chương 186: 186: Có Nàng
186
Chương 187: 187: Thu Lưới
187
Chương 188: 188: Thắng Trận
188
Chương 189: 189: Bình Yên
189
Chương 190: 190: Trảm Nịnh
190
Chương 191: 191: Mời Cầu
191
Chương 192: 192: Chơi Cầu
192
Chương 193-194: 193: Tâm thù - 194: Trải Đường
193
Chương 195: 195: Ám Tiễn
194
Chương 196: 196: Đồ Đao
195
Chương 197: 197: Giăng Lưới
196
Chương 198: 198: Phản Sát
197
Chương 199: 199: Đền Tội
198
Chương 200: 200: Thu Quan
199
Chương 201: 201: Danh Tự
200
Chương 202: 202: Sách Phong
201
Chương 203: 203: Thành Toàn
202
Chương 204: 204: Quân Lâm
203
Chương 205: 205: Tranh Chấp
204
Chương 206: 206: Chiêu Nghi
205
Chương 207: 207: Hôn Quân
206
Chương 208: 208: Nuông Chiều
207
Chương 209: 209: Hợp Cẩn
208
Chương 210: 210: Đông Tầm
209
Chương 211: 211: Đỏ Tươi
210
Chương 212: 212: Vô Biên
211
Chương 213: 213: Di Chiếu
212
Chương 214: 214: Thượng Nguyên
213
Chương 215: 215: Ngoại Truyện 1 Mạch Thượng Hoa
214
Chương 216: 216: Ngoại Truyện 2 Niệm Thanh Mai Hết