Chương 173: Mất tích

Hạ Diệu ngồi trên máy bay đi về phía Nam.

Bởi vì Hạ Nhâm Trọng có công việc bận rộn, tới đón Hạ Diệu là phi công của ông ta. Phi công chở Hạ Diệu đến chỗ của Hà Nhâm Trọng, mãi cho đến hơn mười giờ tối, Hạ Nhâm Trọng mới về đến nhà.

Hạ Nhâm Trọng lòng nhớ con trai, nhưng vẫn tức giận trong người cho nên vừa nhìn thấy cậu ta liền càu nhàu.

"Con còn biết đến thăm ba?"

Hạ Diệu nghe được câu này, nỗi bận tâm rốt cục buông lỏng một ít, trên mặt cũng có dáng vẻ tươi cười.

Hạ Nhâm Trọng một bên thay quần áo một bên hỏi: "Đang ăn cơm sao?"

Hạ Diệu gật đầu, "Dạ, do người giúp việc mang tới."

Hạ Nhâm Trọng không hiểu sao mà hừ một tiếng, sau đó thì không nói nữa, thay quần áo xong liền xuống nhà bếp, rót cho nhi tử một chén trà

"Nếm thử loại trà này đi, tự ba hái."

Hạ Diệu kinh ngạc cầm lấy, trêu nói: "Ba à, cuộc sống của ba có vẻ rất nhàn hạ nhỉ."

"Cái gì nhàn hạ? Lúc đi thị sát hái được thôi!"

Hạ Diệu ngửi ngửi, "Thật là thơm."

Hạ Nhâm Trọng cũng rót cho bản thân một chén, sau đó ngồi đối diện Hạ Diệu, ánh mắt phức tạp thâm trầm nhìn chăm chú vào cậu ta.

Hạ Diệu biết vấn đề chính đã tới, liền ngồi thẳng lưng, một vẻ thành tâm hối cải.

Không ngờ, Hạ Nhâm Trọng lại tự trách bản thân.

"Có phải là do ba cứ ép con nói chuyện yêu đương, ép con tìm bạn gái, tạo cho con áp lực quá lớn, mới dẫn đến tâm lý tình cảm của con trở nên biến thái?"

Hạ Diệu thẳng thắn, "Không phải, trước đó con đã biến thái."

Hạ Nhâm Trọng mặt đen lại như mực.

Hạ Diệu đột nhiên mở miệng nói: "Ba à, ba đánh con một lần đi, đánh cho con tỉnh ra."

"Đánh con?"

"Ba đánh đi con tuyệt đối con không trả đòn."

"Con còn muốn trả đòn?"

Hạ Diệu đột nhiên chạy đến bên người Hạ Nhâm Trọng cạ cạ, dùng sức lôi tay của ông ta vỗ vỗ lên mặt mình, trong miệng không ngừng giựt dây, "Ba, ba đánh con đi, đánh con đi mà...."

Hạ Nhâm Trọng bị Hạ Diệu lôi lôi kéo kéo, liên tục muốn phản kháng đều không phản kháng được, thở gấp mà nói: "Thằng con trai này của tôi có phải là đang bị bệnh không chứ hả?"

Hạ Diệu rốt cục dừng tay.

"Con lúc nhỏ ba cũng không đánh con lấy một lần, hiện tại đánh con làm gì?"

Hạ Diệu triệt để không lên tiếng.

Hạ Nhâm Trọng nhìn thấy Hạ Diệu có vẻ ủ rũ, hừ lạnh một tiếng, "Hiện tại biết sai rồi sao? Nên sớm làm gì đi chứ?"Hạ Diệu giống như là đang muốn tìm đòn roi, lại không sợ chết mà nói một câu thật lòng.

"Con chán chường không phải là vì lỗi lầm của con, mà là vì con đang thất tình."

Lúc này Hạ Nhâm Trọng thực sự ném nắm đấm hướng vào mặt Hạ Diệu, nhưng nhìn thấy vẻ mặt chán nản đáng thương của cậu ta, nắm đấm chỉ dừng lơ lửng ở không trung.

"Tại sao thất tình?"

Hạ Diệu nói: "Con bị người ta gạt."

"?"

"Một tên lừa gạt cực kỳ vô sỉ!"

Hạ Nhâm Trọng thở dài một cái, nói: "Ba đã sớm nhìn ra hắn ta không phải người đứng đắn."

"Ba làm sao nhìn ra được?"

Hạ Diệu thật bất ngờ, bởi vì Viên Tung ai nhìn vào đều cảm thấy hắn ta khí phách lẫy lừng, là một người đàn ông đáng để tin tưởng, chưa từng có ai lại nói hắn ta không đứng đắn.

Hạ Nhâm Trọng nói: "Còn phải nhìn kỹ sao? Ba đảo mắt liếc một cái liền biết!"

"Ba, ba dạy con một chút đi, ba làm thế nào liếc mắt liền phân biệt được thật giả?"

Đối với chuyện này, Hạ Nhâm Trọng có chút đắc ý, không nhanh không chậm truyền thụ kinh nghiệm cho Hạ Diệu.

"Đầu tiên con phải tìm hiểu gia cảnh của hắn, phần lớn hài tử đều thừa hưởng tính cách từ bậc cha mẹ. Con thấy đấy, phụ thân của hắn xấu xa như vậy, con làm sao có thể hy vọng hắn là người tốt?"

Hạ Diệu đối với Hạ Nhâm Trọng kính nể thêm vài phần.

"Ba à ngay cả bối cảnh gia từ thời cha của anh ta cũng biết rõ sao?"

Ngay cả Hạ Diệu cũng chỉ biết về cha mẹ của Viên Tung một chút.

Hạ Nhâm Trọng lại lấy điện thoại di động, mở ra một tấm hình, chậm rãi mà nói.

"Con xem tướng mạo của hắn kìa! Ánh mắt của hắn rất hoa đào, người như thế này ở phương diện tình cảm thường dây dưa không dứt khoát."

Hạ Diệu vỗ đùi tâm đắc, "Cái này thực sự chuẩn á!"

Hạ Nhâm Trọng còn nói: "Chúng ta nhìn lỗ tai của hắn. Cái lỗ tai như thế này chứng tỏ quan hệ với phụ mẫu không được tốt, sớm chia lìa phụ mẫu."

Hạ Diệu không thể tin được.

"Nhìn xem, xương gò má của hắn trông rất tà, người như thế này quan hệ với những người xung quanh không tốt."

Điểm này Hạ Diệu miễn cưỡng đồng ý, Viên Tung tính tình lạnh lùng cứng rắn, trừ phi thật sự có thể cùng hắn sánh vai, bằng không khó trở thành tri kỷ.

Lão Hạ lại nói: "Chúng ta nhìn trán của hắn xem, trán hình chữ M, kiểu này quan hệ với người trong nhà không tốt."

Hạ Diệu càng nghe càng không thích hợp, quan hệ không tốt? Viên Tung xem Viên Như như máu của bản thân.

"Con xem, xem bờ môi của hắn..."

Hạ Diệu nắm cổ tay của Hạ Nhâm Trọng dừng lại, "Ba đợi một lát."Cậu ta nhìn vào bức ảnh trong màn hình di động, lúc này mới liếc nhìn Hạ Nhâm Trọng.

"Đây không phải là Ngô Ngạn Tổ sao?"

Hạ Nhâm Trọng nói: "Ba không biết ai là Ngô Ngạn Tổ, tấm hình này ba lấy trên mạng xuống."

Hạ Diệu lúc này cảm thấy bản thân đã làm chuyện dở hơi, hóa ra hơn nửa ngày trời không đề cập đúng người.

"Hắn chỉnh sửa dung nhan đó! Người ba đang nói là tổng đốc của công ty Hắc Báo, không phải là Viên Tung."

Hạ Nhâm Trọng tuy rằng đã cùng mẹ Hạ nói chuyện qua điện thoại, nhưng cũng vì lớn tuổi, hơn nữa mẹ Hạ lời nói gấp rút, Hạ Nhâm Trọng cũng nghe không rõ gã nam nhân đó rốt cuộc là ai. Hơn nữa, ngày nào trên mạng cũng có hàng loạt tin bát nháo liên quan đến Hạ Diệu, tổng đốc công ty Hắc Báo và tổng đốc công ty Viên Tung không biết ai là ai.

"Ba cũng xem trên mạng thôi, người có quan hệ với con không phải tên này sao?"

Hạ Diệu quả thực như sư tử Hà Đông mà gào lên, "Ba cũng tin mấy tin trên mạng sao chứ?"

"Thực sự không phải hả?" Hạ Nhâm Trọng vô cùng kinh ngạc, "Vậy mẹ của con sốt xắn lo lắng đem con tới đây làm gì?"

Hạ Diệu cảm giác mình bị bài xích, cậu ta đã hết cách với Hạ Nhâm Trọng, cơ thể buông lơi, ngửa đầu vào ghế nhìn lên trần nhà.

Hạ Nhâm Trọng đi tắm.

Hạ Diệu đi vào phòng ngủ lục lọi, cậu ta muốn đi tìm con búp bê tình dục lần trước đã mua cho Hà Nhâm Trọng, trên giường, dưới giường, ngăn tủ đều đã kéo lật nửa ngày, đến sau cùng tìm được một cái rương, mở ra phát hiện thứ bên trong đã bị nổ rách.

Được lắm! Rất uy mãnh! Hạ Diệu âm thầm líu lưỡi, may mà con búp bê này không phải là mẹ mình!

Hạ Nhâm Trọng tắm rửa xong đi ra, vừa vặn nhìn thấy Hạ Diệu đang loay hoay với con búp bê tình dục kia, nhịn không được ho nhẹ một tiếng.

Hạ Diệu vội vàng buông xuống.

Hạ Nhâm Trọng nói: "Chất lượng quá kém, thổi phồng nhiều một chút liền nổ tung."

Hạ Diệu cố nén cười, tâm tình khó chịu đã khá hơn nhiều.

Buổi tối, hai cha con ngủ ở trên một cái giường.

Hạ Diệu hỏi: "Ba, ba có phải là bênh vực con mà chống đối với mẹ?"

"Lời này ba phải hiểu như thế nào?"

"Ba từ nãy tới giờ vẫn chưa quở trách con." Hạ Diệu nói.

Hạ Nhâm Trọng nói: "Ba là cảm thấy quá mất mặt vì con, lười nói!"

Kỳ thực Hạ Nhâm Trọng so với mẹ Hạ thấu hiểu Hạ Diệu hơn, ông ta biết Hạ Diệu là có chủ ý riêng nên mới làm vậy, bây giờ nói gì cũng là vô ích.

"Kỳ thực có đôi khi ba cũng đã suy nghĩ cân nhắc, con nói xem, kết hôn có ích lợi gì? Giống như ba, có lão vợ lại không được ở bên cạnh, lại còn không có cách để đi tìm người khác, cuối cùng đem bản thân nhốt lại như một con chó trong chuồng."

"Hay đấy" Hạ Diệu cũng muốn được như vậy.

Hạ Nhâm Trọng chuyển giọng điệu, "Nhưng bản thân con cũng đừng tự ép bản thân quá, sớm muộn gì cũng sẽ có người tới quản cuộc đời của con, đến lúc đó con muốn tự do cũng không được."

Hạ Diệu không lên tiếng.

Một lát sau, Hạ Diệu hướng về Hạ Nhâm Trọng nói: "Ba, ba tìm cho con một đối tượng đi."

Hạ Nhâm Trọng nói: "Lúc này tìm cũng là tìm vô ích, con căn bản không có tâm tình."

Hiểu con trai không ai ngoài phụ thân.

Hạ Diệu nói lời này vốn là thể hiện nội tâm muốn chịu đòn nhận tội, cậu ta cho là mình không đề cập tới, Hạ Nhâm Trọng cũng sẽ liều chết mà tìm cho cậu ta một nữ nhân để dời đi sự chú ý của cậu ta dành cho Viên Tung. Không nghĩ tới Hạ Nhâm Trọng lại nghiễm nhiên thông suốt như vậy, Hạ Diệu liền muốn ôm ông ta mà kêu to, ba à, ba à, dù chúng ta có đi đến đâu, có ba bên cạnh con, con sẽ không còn sợ gì nữa...".

Viên Tung bên này không hiểu vì sao mất tích.

Buổi chiều ngày hôm đó sau khi Hạ Diệu từ công ty Viên Tung rời đi, Điền Nghiêm Kỳ nghe được một nhân viên tạp vụ trong công ty kể lại ngày đó Viên Tung đang làm việc ở trong phòng liền đột nhiên nổi giận, vì vậy Điền Nghiêm Kỳ liền đi đến phòng làm việc của hắn. Kết quả lúc đẩy cửa ra, một người cũng không có, mà nhất là căn phòng vốn ngăn nắp sạch sẽ bậc nhất lại trở nên tan hoang, đồ đạc đổ vỡ tứ tung.

Điền Nghiêm Kỳ thấy cảnh này phản ứng đầu tiên là nghĩ đến việc Viên Tung bị mất khống chế, mà có thể để làm cho hắn tâm tình không khống chế được, chỉ có thể là Hạ Diệu chứ không ai khác.

Vì vậy, Điền Nghiêm Kỳ không muốn phiền nhiễu Viên Tung, lúc này lặng lẽ thay hắn thu dọn.

Kết quả, chờ đến ngày hôm sau, Viên Tung như trước không có mặt ở công ty, hỏi ai cũng nói không biết, điện thoại thì không gọi được.

Điền Nghiêm Kỳ sau khi phân tích phán đoán, cho rằng rất có thể Viên Tung đi tìm Báo Đen. Cho nên hắn lại lẻn vào công ty mới cũng Báo Đen, nhiều lần tìm hiểu thăm dò, phát hiện Báo Đen cũng tự dưng mất tích.

Công ty đang ở trong gian đoạn nguy cơ, Viên Tung lại là một người quan trọng, một ngày nếu không xuất hiện, nhất định lòng dân đại loạn. Vì vậy Điền Nghiêm Kỳ đành phải lạm quyền, lấy thân phận là người đại diện của Viên Tung mà giúp hắn xử lý mọi việc lớn nhỏ. Bình thường nhìn Viên Tung vẻ mặt buông lỏng giải quyết công việc, cho rằng bản thân sẽ dễ dàng mà nhúng tay, ai ngờ sứt đầu mẻ trán ba ngày, Điền Nghiêm Kỳ thực sự có chút gánh không nỗi nữa.

Nhưng Viên Tung vẫn là một chút tin tức cũng không có, Điền Nghiêm Kỳ dùng đủ loại cách thức, đủ loại phương pháp vẫn là không tìm thấy tung tích. Viên Tung tựa như là đã bốc hơi khỏi nhân thế.

Báo Đen cũng vậy.

Chapter
1 Chương 1: Giải đọ sức
2 Chương 2: Ai nói đấy?
3 Chương 3: Nỗi niềm khó nói nghĩ lại còn kinh
4 Chương 4: Giúp em làm mối đi mà!
5 Chương 5: Nhân vật “nguy hiểm”
6 Chương 6: Lần đầu giao chiến
7 Chương 7: Một hộp bánh cookie
8 Chương 8: Cút càng xa càng tốt!
9 Chương 9: Đừng đặc biệt không biết xấu hổ như thế!
10 Chương 10: Mắng cho chết nhà ngươi!
11 Chương 11: Yểng ta chán nản rồi
12 Chương 12: Thời gian trước khi bắn
13 Chương 13: Tôi nhìn trúng cậu rồi
14 Chương 14: Đây là cái kiểu logic gì chứ?
15 Chương 15: Quần cậu có chút thấp!
16 Chương 16: Chặt chẽ khóa trong tim
17 Chương 17: Nếu cậu cười với tôi một chút…
18 Chương 18: Đàn ông như này mới đủ tuyệt diệu!
19 Chương 19: Không thể thương lượng
20 Chương 20: Gửi nuôi
21 Chương 21: Lặng thầm bảo vệ em
22 Chương 22: Trong cửa sổ, ngoài cửa sổ
23 Chương 23: Mặc quần nhỏ vào
24 Chương 24: Tập kích đêm khuya
25 Chương 25: Tiểu nhu tình đêm mưa
26 Chương 26: Nhớ nhung đại yểng
27 Chương 27: Tìm hiểu mặt bên
28 Chương 28: Sao không chờ tôi về rồi hẵng kiểm tra sức khỏe?
29 Chương 29: Vụng trộm
30 Chương 30: Một chữ ngàn vàng
31 Chương 31: Trúc mã hội tụ
32 Chương 32: Cắn tai anh nha!
33 Chương 33: Đại vũ trì thủy
34 Chương 34: Dẫn trộm vào nhà
35 Chương 35: Đêm qua người tôi cắn không phải là cậu?
36 Chương 36: Đau đến thực tiêu hồn
37 Chương 37: Tranh chấp
38 Chương 38: Tuyên đại thiếu gia làm loạn không hối tiếc
39 Chương 39: Cùng sửa máy tập
40 Chương 40: Nhóc con ti tiện
41 Chương 41: Bất công
42 Chương 42: Đào củ sen
43 Chương 43: Ham ăn
44 Chương 44: Cùng tôi đi hóng gió
45 Chương 45: Xuất phát nào!
46 Chương 46: Tình yêu manh nha
47 Chương 47: Đó là nụ hôn đầu của lão tử!
48 Chương 48: Hiểu nhau thêm chút nữa
49 Chương 49: Dừng xe!
50 Chương 50: Tiểu bỉ ổi trong ổ chăn
51 Chương 51: Không chống đỡ nổi
52 Chương 52: Cuối cùng cũng tóm được mày rồi!
53 Chương 53: Oan gia chạm trán
54 Chương 54: Lại bị sập bẫy
55 Chương 55: Hai quả lựu to
56 Chương 56: Mỹ nam bên bể bơi
57 Chương 57: Đại tiệc mỹ vị
58 Chương 58: Sự cố
59 Chương 59: Đút ăn
60 Chương 60: Viện cớ mượn ổ chăn
61 Chương 61: Tình cảm chạy lệch
62 Chương 62: Khó chịu
63 Chương 63: Một mình vụng trộm hành sự
64 Chương 64: Xấu hổ đỏ bừng cả mặt
65 Chương 65: Mở cửa ra, để tôi vào!
66 Chương 66: Thời điểm tiến hành giải quyết mâu thuẫn
67 Chương 67: Ông nội anh!
68 Chương 68: Thu hoạch ngoài mong đợi
69 Chương 69: Gãi thêm tí nữa đi
70 Chương 70: Ngây thơ
71 Chương 71: Cùng yêu cùng thương
72 Chương 72: Cậu cũng đối tốt với hắn đi
73 Chương 73: Tôi lạy cậu luôn
74 Chương 74: Vuốt vuốt giận, không sao đâu mà
75 Chương 75: Thật vừa
76 Chương 76: Giới thiệu một cô bạn gái cho anh
77 Chương 77: Tôi sắp bị em gái anh đùa đến chết rồi!
78 Chương 78: Chườm nóng
79 Chương 79: Cậu cứ tha hồ mà ghen đi
80 Chương 80: Tu thân dưỡng tính
81 Chương 81: Hắn là của tôi!
82 Chương 82: Tiến triển thêm một bước
83 Chương 83: Sĩ khả sát bất khả nhục (Quân tử thà chết không chịu nhục)
84 Chương 84: Có thể chống lại ý trời
85 Chương 85: Thêm một cái đầu não
86 Chương 86: Đặc biệt hiếu thảo
87 Chương 87: Hạ Diệu cậu ở lại
88 Chương 88: Nhóc con, cho cậu khiêu khích này!
89 Chương 89: Chuyến khởi hành lừa đảo
90 Chương 90: Nỗi ám ảnh hoán đổi người
91 Chương 91: Cậu á đem miệng giữ kín một chút
92 Chương 92: Miễn tìm! Trước
93 Chương 93: Huynh muội tán gẫu
94 Chương 94: Người vợ đảm
95 Chương 95: Huynh đệ của anh hắn điên rồi!
96 Chương 96: Kì nghỉ quá dài
97 Chương 97: Đường về nhà chồng trắc trở
98 Chương 98: Hảo tiểu tử
99 Chương 99: Tôi không thể mất một người
100 Chương 100: Hai gã đàn ông điên loạn
101 Chương 101: BẮT ĐƯỢC "GIAN DÂM"
102 Chương 102: Tiểu tổ tông ấm áp
103 Chương 103: Cực kì đại phát
104 Chương 104: Hậu quả của kì nghỉ đông
105 Chương 105: Tôi phục cậu luôn!
106 Chương 106: Cảm ơn cậu
107 Chương 107: Mặt mày bầm dập
108 Chương 108: Trứng trọc lốc không có lông
109 Chương 109: Mắt to mắt nhỏ
110 Chương 110: Giải trừ tâm bệnh
111 Chương 111: Trả thù
112 Chương 112: Tâm trí không thể thoải mái
113 Chương 113: Chuyện không ngờ tới
114 Chương 114: Một con sói đến từ phương bắc
115 Chương 115: Viên đại tiểu thư đáng thương
116 Chương 116: Một trò hề
117 Chương 117: Tôi thật ngốc
118 Chương 118: Khủng hoảng tứ phía
119 Chương 119: Cảnh giới phóng đãng
120 Chương 120: Cảm giác đã sai chỗ
121 Chương 121: Hóa giải mâu thuẫn
122 Chương 122: Anh chớ ép tôi dùng biện pháp mạnh
123 Chương 123: Màn kịch chua xót
124 Chương 124: Quần lót bị mất
125 Chương 125: Cậu đêm qua đã hiện nguyên hình?
126 Chương 126: Quần lót bị rộng
127 Chương 127: Kẻ trộm đi bắt phạm nhân
128 Chương 128: Làm hòa
129 Chương 129: Bị dọa đến tè ra quần
130 Chương 130: Chính là tự tin như vậy
131 Chương 131: Bảo đảm không bạc đãi cậu
132 Chương 132: Sáu quý ông tề tụ
133 Chương 133: Không trượt một phát
134 Chương 134: Giá quá mắc
135 Chương 135: Tự hắc đế
136 Chương 136: Tránh xa người này ra
137 Chương 137: Tiêu chuẩn
138 Chương 138: Nội bộ lục đục
139 Chương 139: Cái gì gọi là trời sinh một đôi
140 Chương 140: Phong tỏa huyệt cười
141 Chương 141: Tình huống bất ngờ
142 Chương 142: Gọi cứu binh
143 Chương 143: CẢM ƠN "ĐẠI TẨU"
144 Chương 144: Hạ tiểu yêu trở mặt
145 Chương 145: Bắt đầu tính sổ
146 Chương 146: Hiểu ra mọi chuyện
147 Chương 147: Một mình tôi làm ba nghìn người
148 Chương 148: Cậu đó nha nhãn thần thật tốt!
149 Chương 149: Thật sự lo lắng!
150 Chương 150: Gọi!
151 Chương 151: Đại thần thánh từ trên trời giáng xuống!
152 Chương 152: Nam nhân không có gì tốt
153 Chương 153: Cùng 'báo ngạn tổ' nói lời ngôn tình
154 Chương 154: Vạch trần
155 Chương 155: Tuyên đại bịp
156 Chương 156: Liên tục gặp trục trặc
157 Chương 157: Thổ hào chân chính
158 Chương 158: Đứng núi này trông núi nọ
159 Chương 159: Nghìn vạn lần phải chờ tôi
160 Chương 160: MAU TRẢ "ĐÒN BÁNH TÉT BỰ" LẠI CHO TA
161 Chương 161: Vì cậu mà buộc hắn ra đi là đùa giỡn?
162 Chương 162: Hy sinh
163 Chương 163: Ngươi là người bị thần kinh
164 Chương 164: Xé mở ngụy trang
165 Chương 165: Loại bỏ tâm bệnh
166 Chương 166: Biến cố
167 Chương 167: Việc này tôi quyết định rồi
168 Chương 168: Về nhà
169 Chương 169: Cuộc chiến truyền thông bắt đầu!
170 Chương 170: Cái gì mới được gọi là chân ái?
171 Chương 171: Lòng đau tựa dao cắt
172 Chương 172: Thẳng thắn một lần
173 Chương 173: Mất tích
174 Chương 174: Ách
175 Chương 175: Anh ta tại sao cũng ở đây?
176 Chương 176: Đại cuộc đã định
177 Chương 177: Vật về nguyên chủ
178 Chương 178: Cảm giác có nguy cơ
179 Chương 179: Một chút giống con người cũng không có
180 Chương 180: Thật sự rất thoải mái
181 Chương 181: Cười
182 Chương 182: Kỳ thực cậu đã sớm hối hận
183 Chương 183: Con hươu tuyết ngu xuẩn
184 Chương 184: Vô tình gặp trên đường
185 Chương 185: Anh cứ chờ cho tới chết đi
186 Chương 186: Không bao giờ chơi đùa nữa
187 Chương 187: Biết vậy đừng làm
188 Chương 188: Anh mãi là no.1
189 Chương 189: Tình yêu trên bờ vai
190 Chương 190: Tiếng gọi của tình yêu
191 Chương 191: Tỉnh lại
192 Chương 192: Hết lòng chăm sóc
193 Chương 193: Đại tổ tông
194 Chương 194: An ủi
195 Chương 195: Chỉ nguyện được sống trong cơn mê đắm
196 Chương 196: Chiến tích
197 Chương 197: Rốt cục ai không đứng đắn ?
198 Chương 198: Khẩu vị của cậu nặng như vậy?
199 Chương 199: Cậu trốn đi đâu?
200 Chương 200: Phản kích
201 Chương 201: Thế nào lại là ngươi ???
202 Chương 202: Hàn đại thần tiên
203 Chương 203: Cắt đứt tơ tình
204 Chương 204: Nội chiến
205 Chương 205: Thừa dịp châm dầu
206 Chương 206: Thực sự xinh đẹp phi thường
207 Chương 207: Về nước
208 Chương 208: Một cái tin nhắn
209 Chương 209: Theo đuổi mẹ vợ
210 Chương 210: Thật không có phẩm hạnh TrướcTiếp
211 Chương 211: Ghen tuông với cả ngạch nương
212 Chương 212: Giống như lột da heo
213 Chương 213: Tôi thấy vậy cũng tốt!
214 Chương 214: Biến đi! biến ra đi! biến đi
215 Chương 215: Chương cuối
216 Chương 216: Phiên ngoại 1
217 Chương 217: Phiên ngoại 2
218 Chương 219: Phiên Ngoại 4
219 Chương 220: Phiên Ngoại 5
220 Chương 221: Phiên Ngoại 6
221 Chương 222: Phiên Ngoại 7
222 Chương 223: Phiên Ngoại 8
223 Chương 224: Phiên Ngoại 9
Chapter

Updated 223 Episodes

1
Chương 1: Giải đọ sức
2
Chương 2: Ai nói đấy?
3
Chương 3: Nỗi niềm khó nói nghĩ lại còn kinh
4
Chương 4: Giúp em làm mối đi mà!
5
Chương 5: Nhân vật “nguy hiểm”
6
Chương 6: Lần đầu giao chiến
7
Chương 7: Một hộp bánh cookie
8
Chương 8: Cút càng xa càng tốt!
9
Chương 9: Đừng đặc biệt không biết xấu hổ như thế!
10
Chương 10: Mắng cho chết nhà ngươi!
11
Chương 11: Yểng ta chán nản rồi
12
Chương 12: Thời gian trước khi bắn
13
Chương 13: Tôi nhìn trúng cậu rồi
14
Chương 14: Đây là cái kiểu logic gì chứ?
15
Chương 15: Quần cậu có chút thấp!
16
Chương 16: Chặt chẽ khóa trong tim
17
Chương 17: Nếu cậu cười với tôi một chút…
18
Chương 18: Đàn ông như này mới đủ tuyệt diệu!
19
Chương 19: Không thể thương lượng
20
Chương 20: Gửi nuôi
21
Chương 21: Lặng thầm bảo vệ em
22
Chương 22: Trong cửa sổ, ngoài cửa sổ
23
Chương 23: Mặc quần nhỏ vào
24
Chương 24: Tập kích đêm khuya
25
Chương 25: Tiểu nhu tình đêm mưa
26
Chương 26: Nhớ nhung đại yểng
27
Chương 27: Tìm hiểu mặt bên
28
Chương 28: Sao không chờ tôi về rồi hẵng kiểm tra sức khỏe?
29
Chương 29: Vụng trộm
30
Chương 30: Một chữ ngàn vàng
31
Chương 31: Trúc mã hội tụ
32
Chương 32: Cắn tai anh nha!
33
Chương 33: Đại vũ trì thủy
34
Chương 34: Dẫn trộm vào nhà
35
Chương 35: Đêm qua người tôi cắn không phải là cậu?
36
Chương 36: Đau đến thực tiêu hồn
37
Chương 37: Tranh chấp
38
Chương 38: Tuyên đại thiếu gia làm loạn không hối tiếc
39
Chương 39: Cùng sửa máy tập
40
Chương 40: Nhóc con ti tiện
41
Chương 41: Bất công
42
Chương 42: Đào củ sen
43
Chương 43: Ham ăn
44
Chương 44: Cùng tôi đi hóng gió
45
Chương 45: Xuất phát nào!
46
Chương 46: Tình yêu manh nha
47
Chương 47: Đó là nụ hôn đầu của lão tử!
48
Chương 48: Hiểu nhau thêm chút nữa
49
Chương 49: Dừng xe!
50
Chương 50: Tiểu bỉ ổi trong ổ chăn
51
Chương 51: Không chống đỡ nổi
52
Chương 52: Cuối cùng cũng tóm được mày rồi!
53
Chương 53: Oan gia chạm trán
54
Chương 54: Lại bị sập bẫy
55
Chương 55: Hai quả lựu to
56
Chương 56: Mỹ nam bên bể bơi
57
Chương 57: Đại tiệc mỹ vị
58
Chương 58: Sự cố
59
Chương 59: Đút ăn
60
Chương 60: Viện cớ mượn ổ chăn
61
Chương 61: Tình cảm chạy lệch
62
Chương 62: Khó chịu
63
Chương 63: Một mình vụng trộm hành sự
64
Chương 64: Xấu hổ đỏ bừng cả mặt
65
Chương 65: Mở cửa ra, để tôi vào!
66
Chương 66: Thời điểm tiến hành giải quyết mâu thuẫn
67
Chương 67: Ông nội anh!
68
Chương 68: Thu hoạch ngoài mong đợi
69
Chương 69: Gãi thêm tí nữa đi
70
Chương 70: Ngây thơ
71
Chương 71: Cùng yêu cùng thương
72
Chương 72: Cậu cũng đối tốt với hắn đi
73
Chương 73: Tôi lạy cậu luôn
74
Chương 74: Vuốt vuốt giận, không sao đâu mà
75
Chương 75: Thật vừa
76
Chương 76: Giới thiệu một cô bạn gái cho anh
77
Chương 77: Tôi sắp bị em gái anh đùa đến chết rồi!
78
Chương 78: Chườm nóng
79
Chương 79: Cậu cứ tha hồ mà ghen đi
80
Chương 80: Tu thân dưỡng tính
81
Chương 81: Hắn là của tôi!
82
Chương 82: Tiến triển thêm một bước
83
Chương 83: Sĩ khả sát bất khả nhục (Quân tử thà chết không chịu nhục)
84
Chương 84: Có thể chống lại ý trời
85
Chương 85: Thêm một cái đầu não
86
Chương 86: Đặc biệt hiếu thảo
87
Chương 87: Hạ Diệu cậu ở lại
88
Chương 88: Nhóc con, cho cậu khiêu khích này!
89
Chương 89: Chuyến khởi hành lừa đảo
90
Chương 90: Nỗi ám ảnh hoán đổi người
91
Chương 91: Cậu á đem miệng giữ kín một chút
92
Chương 92: Miễn tìm! Trước
93
Chương 93: Huynh muội tán gẫu
94
Chương 94: Người vợ đảm
95
Chương 95: Huynh đệ của anh hắn điên rồi!
96
Chương 96: Kì nghỉ quá dài
97
Chương 97: Đường về nhà chồng trắc trở
98
Chương 98: Hảo tiểu tử
99
Chương 99: Tôi không thể mất một người
100
Chương 100: Hai gã đàn ông điên loạn
101
Chương 101: BẮT ĐƯỢC "GIAN DÂM"
102
Chương 102: Tiểu tổ tông ấm áp
103
Chương 103: Cực kì đại phát
104
Chương 104: Hậu quả của kì nghỉ đông
105
Chương 105: Tôi phục cậu luôn!
106
Chương 106: Cảm ơn cậu
107
Chương 107: Mặt mày bầm dập
108
Chương 108: Trứng trọc lốc không có lông
109
Chương 109: Mắt to mắt nhỏ
110
Chương 110: Giải trừ tâm bệnh
111
Chương 111: Trả thù
112
Chương 112: Tâm trí không thể thoải mái
113
Chương 113: Chuyện không ngờ tới
114
Chương 114: Một con sói đến từ phương bắc
115
Chương 115: Viên đại tiểu thư đáng thương
116
Chương 116: Một trò hề
117
Chương 117: Tôi thật ngốc
118
Chương 118: Khủng hoảng tứ phía
119
Chương 119: Cảnh giới phóng đãng
120
Chương 120: Cảm giác đã sai chỗ
121
Chương 121: Hóa giải mâu thuẫn
122
Chương 122: Anh chớ ép tôi dùng biện pháp mạnh
123
Chương 123: Màn kịch chua xót
124
Chương 124: Quần lót bị mất
125
Chương 125: Cậu đêm qua đã hiện nguyên hình?
126
Chương 126: Quần lót bị rộng
127
Chương 127: Kẻ trộm đi bắt phạm nhân
128
Chương 128: Làm hòa
129
Chương 129: Bị dọa đến tè ra quần
130
Chương 130: Chính là tự tin như vậy
131
Chương 131: Bảo đảm không bạc đãi cậu
132
Chương 132: Sáu quý ông tề tụ
133
Chương 133: Không trượt một phát
134
Chương 134: Giá quá mắc
135
Chương 135: Tự hắc đế
136
Chương 136: Tránh xa người này ra
137
Chương 137: Tiêu chuẩn
138
Chương 138: Nội bộ lục đục
139
Chương 139: Cái gì gọi là trời sinh một đôi
140
Chương 140: Phong tỏa huyệt cười
141
Chương 141: Tình huống bất ngờ
142
Chương 142: Gọi cứu binh
143
Chương 143: CẢM ƠN "ĐẠI TẨU"
144
Chương 144: Hạ tiểu yêu trở mặt
145
Chương 145: Bắt đầu tính sổ
146
Chương 146: Hiểu ra mọi chuyện
147
Chương 147: Một mình tôi làm ba nghìn người
148
Chương 148: Cậu đó nha nhãn thần thật tốt!
149
Chương 149: Thật sự lo lắng!
150
Chương 150: Gọi!
151
Chương 151: Đại thần thánh từ trên trời giáng xuống!
152
Chương 152: Nam nhân không có gì tốt
153
Chương 153: Cùng 'báo ngạn tổ' nói lời ngôn tình
154
Chương 154: Vạch trần
155
Chương 155: Tuyên đại bịp
156
Chương 156: Liên tục gặp trục trặc
157
Chương 157: Thổ hào chân chính
158
Chương 158: Đứng núi này trông núi nọ
159
Chương 159: Nghìn vạn lần phải chờ tôi
160
Chương 160: MAU TRẢ "ĐÒN BÁNH TÉT BỰ" LẠI CHO TA
161
Chương 161: Vì cậu mà buộc hắn ra đi là đùa giỡn?
162
Chương 162: Hy sinh
163
Chương 163: Ngươi là người bị thần kinh
164
Chương 164: Xé mở ngụy trang
165
Chương 165: Loại bỏ tâm bệnh
166
Chương 166: Biến cố
167
Chương 167: Việc này tôi quyết định rồi
168
Chương 168: Về nhà
169
Chương 169: Cuộc chiến truyền thông bắt đầu!
170
Chương 170: Cái gì mới được gọi là chân ái?
171
Chương 171: Lòng đau tựa dao cắt
172
Chương 172: Thẳng thắn một lần
173
Chương 173: Mất tích
174
Chương 174: Ách
175
Chương 175: Anh ta tại sao cũng ở đây?
176
Chương 176: Đại cuộc đã định
177
Chương 177: Vật về nguyên chủ
178
Chương 178: Cảm giác có nguy cơ
179
Chương 179: Một chút giống con người cũng không có
180
Chương 180: Thật sự rất thoải mái
181
Chương 181: Cười
182
Chương 182: Kỳ thực cậu đã sớm hối hận
183
Chương 183: Con hươu tuyết ngu xuẩn
184
Chương 184: Vô tình gặp trên đường
185
Chương 185: Anh cứ chờ cho tới chết đi
186
Chương 186: Không bao giờ chơi đùa nữa
187
Chương 187: Biết vậy đừng làm
188
Chương 188: Anh mãi là no.1
189
Chương 189: Tình yêu trên bờ vai
190
Chương 190: Tiếng gọi của tình yêu
191
Chương 191: Tỉnh lại
192
Chương 192: Hết lòng chăm sóc
193
Chương 193: Đại tổ tông
194
Chương 194: An ủi
195
Chương 195: Chỉ nguyện được sống trong cơn mê đắm
196
Chương 196: Chiến tích
197
Chương 197: Rốt cục ai không đứng đắn ?
198
Chương 198: Khẩu vị của cậu nặng như vậy?
199
Chương 199: Cậu trốn đi đâu?
200
Chương 200: Phản kích
201
Chương 201: Thế nào lại là ngươi ???
202
Chương 202: Hàn đại thần tiên
203
Chương 203: Cắt đứt tơ tình
204
Chương 204: Nội chiến
205
Chương 205: Thừa dịp châm dầu
206
Chương 206: Thực sự xinh đẹp phi thường
207
Chương 207: Về nước
208
Chương 208: Một cái tin nhắn
209
Chương 209: Theo đuổi mẹ vợ
210
Chương 210: Thật không có phẩm hạnh TrướcTiếp
211
Chương 211: Ghen tuông với cả ngạch nương
212
Chương 212: Giống như lột da heo
213
Chương 213: Tôi thấy vậy cũng tốt!
214
Chương 214: Biến đi! biến ra đi! biến đi
215
Chương 215: Chương cuối
216
Chương 216: Phiên ngoại 1
217
Chương 217: Phiên ngoại 2
218
Chương 219: Phiên Ngoại 4
219
Chương 220: Phiên Ngoại 5
220
Chương 221: Phiên Ngoại 6
221
Chương 222: Phiên Ngoại 7
222
Chương 223: Phiên Ngoại 8
223
Chương 224: Phiên Ngoại 9