Chương 171: Vây Ngụy

Uyển Nhi không có nửa điểm lo sợ, đón nhận ánh mắt lạnh lẽo của Võ Hoàng, “Thần cả gan xin hỏi bệ hạ, hôm nay điện hạ còn có thể nói câu gì khác?”

Võ Hoàng lặng im.

Xác thật, hôm nay không có ai khó xử hơn Thái Bình.

Nếu nàng bên ngoài giúp đỡ Võ Hoàng, bỏ đá xuống giếng với hoàng tử, chính là bất nghĩa; nếu che chở cho hoàng tử lần nữa, vậy thì chính là bất trung, càng nhiều lời càng sai, không nói cái gì cũng càng sai.

“Nếu bệ hạ hoài nghi trung hiếu của điện hạ, có thể giam lỏng nàng ấy trong phủ, nếu lo lắng thần cấu kết với điện hạ, lụa trắng rượu độc, thần mỉm cười đón nhận.” Uyển Nhi vẫn lạnh lẽo cứng rắn trước sau như một, “Nhưng lòng của thần đối với bệ hạ sáng như gương, cũng sẽ không làm ra hành động châm ngòi vụng về như vậy, để bệ hạ nghi ngờ lòng thành của điện hạ.”

Võ Hoàng rũ mắt, lạnh lùng nói: “Ngươi càng ngày càng làm càn.”

“Thần nói đều là lời thật lòng.” Uyển Nhi thẳng lưng.

Đã nói đến mức này, Võ Hoàng tự nhiên cũng sẽ không làm khó nàng, “Đứng lên đi.”

“Điện hạ có tấu chương, thỉnh thần tấu lên giúp.” Uyển Nhi cũng không lập tức đứng dậy, mà lấy một quyển tấu chương từ trong ngực ra, hai tay trình lên cho Võ Hoàng.

Võ Hoàng ra hiệu cho Bùi thị lấy lại.

Bùi thị mang tấu chương đến bên cạnh Võ Hoàng, Võ Hoàng thuận tay tiếp nhận, mở ra vội vàng duyệt qua, “Thái Bình muốn nghỉ hưu mộc mấy tháng?”

“Hoàng tử bày ra kế hoạch này, làm điện hạ bị chấn động rất nặng, dọc đường đi điện hạ đã khóc rất nhiều lần, hôm nay trên điện cũng chỉ là cố vực dậy tinh thần.” Uyển Nhi hơi dừng lại, câu nói tiếp theo phải nhịn xuống chua xót dâng tràn, “Nếu không phải có phò mã khuyên nhủ an ủi một đường, chỉ sợ hôm nay điện hạ sẽ bật khóc ở trên điện.”

Võ Hoàng nhớ rõ mật thám hồi báo, phò mã đúng là đã ngủ cùng phòng với Thái Bình. Thái Bình trọng tình, trong lòng a nương như nàng cũng biết rõ ràng.

“Hoàng tử xảy ra chuyện, Lư Lăng Vương lại rời xa triều đình, những cựu thần Lý Đường đó chắc chắn không hẹn mà cùng vây quanh điện hạ, bảo vệ xung quanh thế lực mới hình thành của điện hạ, chống lại bệ hạ.” Uyển Nhi trực tiếp đánh trúng yếu điểm, “Công chúa không muốn đối địch với bệ hạ, càng không muốn bị các triều thần lợi dụng, tấu chương này nếu dâng lên như bình thường, sẽ làm kinh động những cựu thần Lý Đường, bọn hắn ở trên điện sẽ cực lực can gián công chúa lưu lại triều đình.” Uyển Nhi nói xong, cung kính dập đầu nhất bái với Võ Hoàng, “Thần khấu cầu bệ hạ, cho phép tấu chương của công chúa, để công chúa tĩnh dưỡng một thời gian, đợi những việc này qua đi, bệ hạ lại triệu công chúa trở về tham gia chính sự.”

Võ Hoàng vốn có vài phần ngờ vực, nhưng nghe Uyển Nhi trần tình như thế, nàng cuối cùng thở dài nhẹ nhõm một hơi.

“Cũng được, để cho Thái Bình tĩnh dưỡng mấy tháng.” Võ Hoàng vui vẻ chuẩn tấu, thoáng nhìn Uyển Nhi còn quỳ trên mặt đất, nghiêm túc hỏi, “Còn quỳ làm cái gì?”

Uyển Nhi trịnh trọng nói: “Thần còn có việc thỉnh tấu.”

Võ Hoàng biết Uyển Nhi nhiều tâm tư, có phần hiếu kỳ hỏi: “Chuyện gì?”

“Tuy án hoàng tử đã được định đoạt, nhưng hậu quả là trong vòng một hai năm không có cách nào hoàn toàn bình ổn.” Uyển Nhi chắp tay lại bái, “Thần khải tấu, khẩn cầu bệ hạ cho phép.”

Võ Hoàng giãn mày ra, “Nói nghe một chút.”

“Thùy Củng năm thứ tư, Thổ Phiên xâm chiếm bốn trấn An Tây, đến nay đã được bốn năm.” Uyển Nhi nhắc nhở Võ Hoàng, “Năm đó bệ hạ hạ lệnh rút quân khỏi bốn trấn An Tây, trong triều có nhiều phê bình, hiện giờ bệ hạ có thể mượn cơ hội này hạ lệnh thu hồi đất đai, tâm tư của những cái cựu thần Lý Đường sẽ không còn chăm chú vào một án của hoàng tử, càng sẽ không nhìn chằm chằm không bỏ chuyện Đông Cung để không.”

“Vây Nguỵ cứu Triệu.” Võ Hoàng hiểu ra ý của Uyển Nhi, ánh mắt nàng nhìn Uyển Nhi đầy thâm thúy, “Tiểu nữ tử như ngươi, sao đột nhiên lại để bụng quân chính đại sự như thế?”

Uyển Nhi bằng phẳng trả lời: “Kẻ là thần, nếu không thể phân ưu vì quân vương, đó là ngồi không ăn bám, thần cũng thực có lỗi với ơn tri ngộ của bệ hạ.” Nói xong, nàng biết Võ Hoàng suy nghĩ thế nào, “Việc này thần đã bàn bạc với điện hạ, điện hạ cảm thấy có thể làm được, đây cũng là nguyên nhân đầu tiên nàng ấy nhất định phải nghỉ hưu mộc.”

Phòng ngừa đám cựu thần Lý Đường nhân cơ hội đẩy Thái Bình ra, để nàng ấy nắm binh quyền, lập quân công, gần một bước mở rộng thế lực trong triều cho nàng ấy. Chuyện này đối với Võ Hoàng chưa ngồi ổn ngôi vị hoàng đế mà nói, đều là không thể cho phép.

Thái Bình nghĩ mọi chuyện chu đáo giúp cho Võ Hoàng, lại hiểu đúng mực mà lui về phủ tĩnh dưỡng, Võ Hoàng cảm thấy vô cùng vui mừng. Uyển Nhi khẳng định biết nói lời này ngay bây giờ sẽ làm cho Võ Hoàng ngờ vực, nhưng nàng vẫn nói, còn đường đường chính chính mà nói, ngược lại vẫn là tính tình xưa nay của nàng.

Thái Bình không tham công, hiểu tiến lùi, Uyển Nhi không sợ ngờ vực, bổn phận rõ ràng. Công chúa không có binh quyền, thế lực trong triều còn thấp, Uyển Nhi chẳng qua chỉ là một nội xá nhân nho nhỏ, nhất cử nhất động trong cung đều có người nhìn, hai người cho dù có liên thủ, trước mắt xem ra, cũng không dậy lên được sóng gió gì.

Huống hồ, lần này góp lời xác thật là diệu kế.

Nếu có thể thu hồi bốn trấn An Tây, đối với Võ Hoàng mà nói, chính là công tích vẻ vang bốn bể, trên sử sách cũng sẽ lưu lại một bút.

“Chuẩn tấu.”

Võ Hoàng cho phép.

Uyển Nhi cuối cùng cũng đứng lên, cung kính lui đến bên cạnh Võ Hoàng chờ đợi.

Võ Hoàng hiện nay đã không có tâm tư cân nhắc chuyện khác, quan trọng nhất chính là lấy lại bốn trấn An Tây mà Thổ Phiên chiếm giữ, nàng cần phải cân nhắc thật kỹ nên chọn tướng lĩnh nào.

Chọn đúng tướng lĩnh, trận chiến này sẽ nhiều thêm ba phần thắng.

“Thái Bình lúc niên thiếu đã từng đi theo Lưu Nhân Quỹ học tập quân vụ tại Trường An, ngươi cùng nàng bàn bạc cho đến nay, đã chọn được tướng lĩnh nào rồi sao?” Võ Hoàng đột nhiên mở miệng hỏi.

Uyển Nhi lắc đầu, “Điện hạ cũng chỉ là học tập quân vụ, cũng không biết tình huống ở biên quan.”

“Ngươi thì sao?” Võ Hoàng nghiêng mặt nhìn đến.

“Thần lại càng không biết.” Uyển Nhi trả lời đúng sự thật, nàng xưa nay chỉ lo một chuyện văn chương, chưa bao giờ nhúng tay vào quân vụ, tướng lĩnh ở biên cương xác thật nàng không biết ai cả.

Võ Hoàng ngược lại có vài phần nhớ đến Xá Địch thị, nàng ấy từng đi theo Bùi Hành Kiệm ở trong quân đội trải qua một đoạn thời gian, nàng ấy tất nhiên biết ai ở biên quan có bản lĩnh thật sự.

“Uyển Nhi, ngươi đi triệu Xá Địch thị đến đây.”

“Vâng.”

Uyển Nhi lĩnh mệnh lui ra.

Chuyện về sau đúng như Võ Hoàng suy nghĩ, Địch Nhân Kiệt nghiêm túc tra án hoàng tử, Đậu thị thú nhận tất cả, thực mau đã xử lý xong án này. Sau đó, Lai Tuấn Thần mượn án Đậu thị, làm mẫu tộc của Đậu thị bị liên lụy, còn kéo liên quan đến án phụ tử Ngụy Vương Võ Thừa Tự bị hạ độc, giết sạch tộc Đậu thị không còn một ngọn cỏ. Sau đó nữa, Lai Tuấn Thần xui khiến Vi Đoàn Nhi vu khống phi tần khác của hoàng tử dùng thuật yểm thắng, mưu hại Võ Hoàng. Võ Hoàng hạ lệnh điều tra thật kỹ, toàn bộ thê thiếp của Lý Đán không còn một ai.

Lý Đán vốn tưởng rằng nắm chắc thắng lợi, lại thất bại thảm hại. Võ Hoàng để hắn sống sót, không thể nghi ngờ là đang lăng trì lương tâm của hắn. Mỗi đêm đi vào giấc mộng, những thê thiếp vì hắn mà chết đều tới tìm hắn đòi mạng. Ngắn ngủn mấy ngày, hắn liền từ một kẻ giả điên thành chân chính bị điên.

Trong triều đình cũng bởi vì Võ Hoàng quyết ý đoạt lại bốn trấn An Tây, đoàn kết đến mức chưa từng có, không ai còn đề cập đến vị hoàng tử loạn trí kia nữa.

Lý Thành Khí mất đi mẫu thân, cực kỳ bi thương, bị bệnh vài trận, thân thể càng thêm gầy yếu. Thái y chẩn trị nhiều lần, cuối cùng chỉ có thể lắc đầu, số tuổi thọ của hoàng tôn đã tận, thuốc và kim châm không cứu nổi. Dưới gối Lý Đán, liền chỉ còn lại một mình Lý Long Cơ. Võ Hoàng hạ chỉ, đem Lý Long Cơ quá kế cho Lý Hoằng. Để thể hiện yêu thương của nàng với Lý Long Cơ, Võ Hoàng nuôi dưỡng Lý Long Cơ ở bên người, tự mình chăm sóc.

Võ thị chịu thương tổn nặng, con cháu Võ thị có thể nể trọng trước mắt cũng chỉ có một mạch của phò mã.

Trên triều đình luôn muốn cho những cựu thần Lý Đường có chút hi vọng, miễn cho bọn họ đợi chiến sự kết thúc, nhao nhao dâng thư xin lập Lư Lăng Vương làm Thái Tử. Cho nên Võ Hoàng nuôi dưỡng Lý Long Cơ tại bên người, đó là ban cho đám Lý Đường một hư chiêu, hơi trấn an tâm trí của bọn họ, cũng vứt cho bọn họ một lựa chọn.

Là lựa chọn Lư Lăng Vương mà ai cũng biết rõ là kẻ tầm thường, hay là lựa chọn hoàng tôn Lý Long Cơ vẫn còn tuổi niên thiếu?

Bọn họ đang cân nhắc giữa lợi và hại, vô tình lại cho Võ Hoàng một lý do chậm chạp không lập trữ quân. Lư Lăng Vương không thể trọng dụng, hoàng tôn còn nhỏ, con cháu Võ thị hiện giờ cũng không có quyền cao chức trọng giống như Võ Thừa Tự, Võ Tam Tư. Võ Hoàng muốn lại quan sát mấy năm, các triều thần cũng cần lại quan sát mấy năm.

Vì thế một chuyện lập trữ quân, Võ Hoàng cùng các triều thần tựa hồ ăn ý, một bên không hỏi, một bên không đề cập. Đối với Thái Bình ở trong phủ tĩnh dưỡng hơn một tháng mà nói, nàng rốt cuộc cũng chờ được tin tức tốt từ Mai thị.

Trương Tắc đã sớm chuẩn bị thuốc men, chỉ chờ khám ra Mai thị có thai.

Hoàng hôn hôm đó, Trương Tắc lui tới như ngày thường, tới chính điện xem mạch cho công chúa.

Thái Bình để Xuân Hạ mang các cung nhân lui ra, cố ý đưa ánh mắt cho Xuân Hạ, “Xuân Hạ, ngươi ở bên ngoài tiếp tục dạy Đông Tầm lễ nghi trong cung.”

“Vâng.” Xuân Hạ ngầm hiểu lui ra, vẫy vẫy tay với tiểu cô nương Đông Tầm ở bên ngoài, “Đông Tầm, ngươi lại đây, điện hạ mệnh ta dạy ngươi lễ nghi trong cung, đêm nay cần phải học cho tốt!”

“Vâng, Xuân Hạ tỷ tỷ.” Tiểu cô nương vẫn nhút nhát sợ sệt, nói chuyện mềm mại yếu ớt, làm người ta nhìn thấy liền đau lòng.

Xuân Hạ sờ sờ đầu nàng, thanh âm không khỏi dịu dàng vài phần, “Đừng sợ, điện hạ không hung dữ.”

“Vâng.” Đông Tầm gật gật đầu.

Trương Tắc xem mạch không thể đóng cửa, cho nên Thái Bình cần phải bảo đảm sẽ không có người đột nhiên xông tới. Đúng, nàng phòng bị chiêm sự Diêu Sùng. Cho nên, nàng mệnh Xuân Hạ ở bên ngoài dạy Đông Tầm lễ nghi cung đình, chính là muốn nhiều thêm tai mắt, kịp thời nhắc nhở nàng.

Trương Tắc lấy thuốc từ hòm thuốc ra, lại chần chờ mà siết chặt bình thuốc, không trực tiếp đưa cho Thái Bình.

Thái Bình vươn tay đến hắn, “Đưa cho bổn cung đi.”

Trương Tắc nghiêm mặt nói: “Điện hạ nghĩ kỹ?”

“Tất nhiên nghĩ kỹ.” Thái Bình cười khẽ.

Trương Tắc nhắc nhở công chúa, “Thể hàn của điện hạ chưa điều dưỡng thỏa đáng, nếu lại dùng thuốc này, sợ là……” Thanh âm của hắn trầm xuống, nói ra cực kỳ trịnh trọng, “Sau này muốn có hài nhi, có thể khó như lên trời.”

“Đưa cho bổn cung.” Thái Bình không có nửa phần chần chờ.

Đời trước nàng đã làm mẫu thân của nhiều hài tử như vậy, đời này nàng chỉ muốn an an ổn ổn một đời cùng Uyển Nhi thái bình trường an.

Hai tay Trương Tắc dâng bình thuốc lên, dặn dò: “Sau khi uống thuốc này, mạch tượng sẽ giống như có thai, hơn nữa trong vòng mấy tháng, nguyệt sự đoạn tuyệt.” Hắn vẫn có chút lo lắng, “Nhưng mà thuốc có ba phần là độc, thần chỉ sợ thuốc này sẽ ảnh hưởng tuổi thọ của điện hạ.”

“Không sao.” Thái Bình lắc viên thuốc từ trong bình ra, quyết đoán há miệng nuốt vào.

Dù sao một đời này, Uyển Nhi có thể sống mấy năm, nàng liền sống chừng đó năm. Tuy Võ Hoàng đã minh bạch, mặc dù nàng sinh hạ hài tử của Võ thị, Võ Hoàng cũng không thể thuận lý thành chương mà đưa nàng vào Đông Cung, nhưng mà, Thái Bình chỉ cần có hài nhi mang họ Võ, Võ Hoàng sẽ bớt ngờ vực nàng một chút.

Ít nhất sau khi có đứa nhỏ này, nàng không cần lại dùng thể hàn để qua loa lấy lệ với mẫu hoàng, trực tiếp nói rõ sinh sản làm cho thân thể bị thương, Võ Hoàng ngày sau cũng không cần lại nhìn chằm chằm vào bụng nàng.

Chỉ bằng điểm này, Thái Bình liền nguyện ý thay mận đổi đào.

Trong lúc đó nếu Mai thị bất hạnh sinh non, nàng cũng có thể làm theo dự tính, nàng cũng sinh non nên thân thể bị thương, nhất lao vĩnh dật. Về phần đứa nhỏ này thay mận đổi đào như thế nào, Thái Bình đã nghĩ đến vô số khả năng, hiện giờ nàng cần phải làm đó là giả dạng người có thai. Cũng mất công đời trước nàng mang nhiều hài tử như vậy, mấy tháng bụng nên lớn cỡ nào, đi đường nên có tư thái như thế nào, nàng đã hiểu rõ trong lòng. Hơn nữa Võ Du Kỵ mê muội mà nghe nàng làm ra chuyện khi quân, nhiều người giúp đỡ, mấy tháng này có thể bình an vượt qua.

_____

Chú giải

Vây Ngụy cứu Triệu: binh pháp của Tôn Tẫn, để cứu Triệu đang bị Ngụy tấn công, dẫn quân sang đánh Ngụy để buộc Ngụy phải quay về phòng thủ.

Tri ngộ: thấu hiểu và giúp đỡ.

Thuật yểm thắng: dùng bùa phép trấn yểm.

Quá kế: nhận làm con thừa tự, con nuôi.

Nhất lao vĩnh dật: một lần vất vả, cả đời nhàn hạ.

Chapter
1 Chương 1: Rượu Độc
2 Chương 2: Ánh Trăng
3 Chương 3: Hoa Lê
4 Chương 4: Cánh Diều
5 Chương 5: Đề Hồ
6 Chương 6: Tàng Chuyết
7 Chương 7: Lựa Chọn
8 Chương 8: Thư Đồng
9 Chương 9: Nghe Giảng
10 Chương 10: Tin Đồn
11 Chương 11: Du Hồ
12 Chương 12: Trụy Thủy
13 Chương 13: Noãn Y
14 Chương 14: Manh Mối
15 Chương 15: Biến Số
16 Chương 16: Chiết Liễu
17 Chương 17: Hoàn Thư
18 Chương 18: Trở Về
19 Chương 19: Kiêu Căng
20 Chương 20: Dư Âm
21 Chương 21: Ngũ Tự
22 Chương 22: Thăm Dò
23 Chương 23: Tiết Tấu
24 Chương 24: Đạo Thuật
25 Chương 25: Giương Cánh
26 Chương 26: Mã Cầu
27 Chương 27: Lưỡi Đao
28 Chương 28: Kiến Hồng
29 Chương 29: 29: Trường An
30 Chương 30: 30: Sóng Ngầm
31 Chương 31: 31: Cửu Biệt
32 Chương 32: 32: Mộ Minh
33 Chương 33: 33: Viết Chữ
34 Chương 34: 34: Tương Thủ
35 Chương 35: 35: Long Ân
36 Chương 36: 36: Khiển Trách
37 Chương 37: 37: Thỉnh Cầu
38 Chương 38: 38: Lạc Tuyết
39 Chương 39: 39: Tư Náo
40 Chương 40: 40: Xuất Cung
41 Chương 41: 41: Pháo Hoa
42 Chương 42: 42: Đừng Sợ
43 Chương 43: 43: Điểm Trang
44 Chương 44-45
45 Chương 46: 46: Diện Thánh
46 Chương 47: 47: Xoa Má
47 Chương 48: 48: Ám Độ
48 Chương 49: 49: Thị Tẩm
49 Chương 50: 50: Sấm Cung
50 Chương 51: 51: Tâm Nguyện
51 Chương 52: 52: Lưu Cung
52 Chương 53: 53: Nữ Quan
53 Chương 54: 54: Đêm Lành
54 Chương 55: 55: Làm Thơ
55 Chương 56: 56: Hương Thu
56 Chương 57: 57: Giải Vây
57 Chương 58: 58: Giáo Huấn
58 Chương 59: 59: Dấu Hôn
59 Chương 60: 60: Cung Dạ
60 Chương 61: 61: Cam Tâm
61 Chương 62: 62: Máu Tanh
62 Chương 63: 63: May Mắn
63 Chương 64: 64: Lĩnh Mệnh
64 Chương 65: 65: Rời Lao
65 Chương 66: 66: Dạ Thám
66 Chương 67: 67: Thái Tử
67 Chương 68: 68: Vi Thị
68 Chương 69: 69: Ngắn Ngủi
69 Chương 70: 70: Tra Hỏi
70 Chương 71: 71: Suy Đoán
71 Chương 72: 72: Không Cho
72 Chương 73: 73: Lễ Vật
73 Chương 74: 74: Tuyết Đông
74 Chương 75: 75: Bắt Đầu
75 Chương 76: 76: Bỏ Được
76 Chương 77: 77: Lĩnh Mệnh
77 Chương 78: 78: Đuổi Đi
78 Chương 79: 79: Tương Kiến
79 Chương 80: 80: Chá Chi
80 Chương 81: 81: Thủy Đăng
81 Chương 82: 82: Diễn Trò
82 Chương 83: 83: Chính Sự
83 Chương 84: 84: Danh Sách
84 Chương 85: 85: Đêm Xuân
85 Chương 86: 86: Cảnh Báo
86 Chương 87: 87: Hậu Phách
87 Chương 88: 88: Góp Lời
88 Chương 89: 89: Thận Trọng
89 Chương 90: 90: Hai Nơi
90 Chương 91: 91: Mai Đỏ
91 Chương 92: 92: Cữu Ngũ
92 Chương 93: 93: Đi Theo
93 Chương 94: 94: Đường Về
94 Chương 95: 95: Hợp Mưu
95 Chương 96: 96: Mặt Nạ
96 Chương 97: 97: Vào Đông
97 Chương 98: 98: Quà Mừng
98 Chương 99: 99: Chiếu Thư
99 Chương 100: 100: Thỉnh Chỉ
100 Chương 101: 101: Thỉnh Tội
101 Chương 102: 102: Tương Tư
102 Chương 103: 103: Xá Địch
103 Chương 104: 104: Biển Giấm
104 Chương 105: 105: Phạm Thượng
105 Chương 106: 106: Vết Tích
106 Chương 107: 107: Nắng Sớm
107 Chương 108: 108: Đạo Yến
108 Chương 109: 109: Lâm Biệt
109 Chương 110: 110: Đưa Tiễn
110 Chương 111: 111: Nổi Gió
111 Chương 112: 112: Quan Nhỏ
112 Chương 113: 113: Không Về
113 Chương 114: 114: Dã Tâm
114 Chương 115: 115: Lửa Lớn
115 Chương 116: 116: Tâm Dược
116 Chương 117: 117: Vảy Ngược
117 Chương 118: 118: Sơ Tâm
118 Chương 119: 119: Hôn Sự
119 Chương 120: 120: Dạ Thoại
120 Chương 121: 121: Về Triều
121 Chương 122: 122: Tàng Kinh
122 Chương 123: 123: Ôm Nhau
123 Chương 124: 124: Đứa Nhỏ
124 Chương 125: 125: Minh Đường
125 Chương 126: 126: Sâu Kiến
126 Chương 127: 127: Phò Mã
127 Chương 128: 128: Hoa Chúc
128 Chương 129: 129: Hoà Ly
129 Chương 130: 130: Đưa Thuốc
130 Chương 131: 131: Thanh Trì
131 Chương 132: 132: Giấy Đỏ
132 Chương 133: 133: Hàn Chứng
133 Chương 134: 134: Kẽ Hở
134 Chương 135: 135: Thiên Hạ
135 Chương 136: 136: Gia Viên
136 Chương 137: 137: Thói Quen
137 Chương 138: 138: Võ Thị
138 Chương 139: 139: Phi Ngựa
139 Chương 140: 140: Tư Hình
140 Chương 141: 141: Đêm Trước
141 Chương 142: 142: Nữ Hoàng
142 Chương 143: 143: Lễ Mừng
143 Chương 144: 144: Quan Nhỏ
144 Chương 145: 145: Nuốt Lời
145 Chương 146: 146: Cá Chạch
146 Chương 147: 147: Sát Tâm
147 Chương 148: 148: Khó Độ
148 Chương 149: 149: Danh Tướng
149 Chương 150: 150: Sáng Tỏ
150 Chương 151: 151: Đánh Giá
151 Chương 152: 152: Đế Tâm
152 Chương 153: 153: Sơ Thắng
153 Chương 154: 154: Triều Bái
154 Chương 155: 155: Quốc Yến
155 Chương 156: 156: Thái Bình
156 Chương 157: 157: Phụng Dưỡng
157 Chương 158: 158: Đại Thế
158 Chương 159: 159: Nói Thật
159 Chương 160: 160: Ngư Ông
160 Chương 161: 161: Nguy Cơ
161 Chương 162: 162: Di Hoa
162 Chương 163: 163: Khả Nghi
163 Chương 164: 164: Ngự Rượu
164 Chương 165: 165: Tứ Ca
165 Chương 166: 166: Mật Thẩm
166 Chương 167: Lựa chọn
167 Chương 168: Ngủ đông
168 Chương 169: Noãn ngọc
169 Chương 170: Thanh toán
170 Chương 171: Vây Ngụy
171 Chương 172: Cầu mây
172 Chương 173: Hoàng trang
173 Chương 174: Nhớ nhung
174 Chương 175: Đầy tháng
175 Chương 176: Đậu đỏ
176 Chương 177: Phá trận
177 Chương 178: Không cam
178 Chương 179: Tư thục
179 Chương 180: Tinh diễm
180 Chương 181: 181: Chiêm Sự
181 Chương 182: 182: Chính Sự
182 Chương 183: 183: Vấn Chính
183 Chương 184: 184: Phu Tử
184 Chương 185: 185: Tạm Biệt
185 Chương 186: 186: Có Nàng
186 Chương 187: 187: Thu Lưới
187 Chương 188: 188: Thắng Trận
188 Chương 189: 189: Bình Yên
189 Chương 190: 190: Trảm Nịnh
190 Chương 191: 191: Mời Cầu
191 Chương 192: 192: Chơi Cầu
192 Chương 193-194: 193: Tâm thù - 194: Trải Đường
193 Chương 195: 195: Ám Tiễn
194 Chương 196: 196: Đồ Đao
195 Chương 197: 197: Giăng Lưới
196 Chương 198: 198: Phản Sát
197 Chương 199: 199: Đền Tội
198 Chương 200: 200: Thu Quan
199 Chương 201: 201: Danh Tự
200 Chương 202: 202: Sách Phong
201 Chương 203: 203: Thành Toàn
202 Chương 204: 204: Quân Lâm
203 Chương 205: 205: Tranh Chấp
204 Chương 206: 206: Chiêu Nghi
205 Chương 207: 207: Hôn Quân
206 Chương 208: 208: Nuông Chiều
207 Chương 209: 209: Hợp Cẩn
208 Chương 210: 210: Đông Tầm
209 Chương 211: 211: Đỏ Tươi
210 Chương 212: 212: Vô Biên
211 Chương 213: 213: Di Chiếu
212 Chương 214: 214: Thượng Nguyên
213 Chương 215: 215: Ngoại Truyện 1 Mạch Thượng Hoa
214 Chương 216: 216: Ngoại Truyện 2 Niệm Thanh Mai Hết
Chapter

Updated 214 Episodes

1
Chương 1: Rượu Độc
2
Chương 2: Ánh Trăng
3
Chương 3: Hoa Lê
4
Chương 4: Cánh Diều
5
Chương 5: Đề Hồ
6
Chương 6: Tàng Chuyết
7
Chương 7: Lựa Chọn
8
Chương 8: Thư Đồng
9
Chương 9: Nghe Giảng
10
Chương 10: Tin Đồn
11
Chương 11: Du Hồ
12
Chương 12: Trụy Thủy
13
Chương 13: Noãn Y
14
Chương 14: Manh Mối
15
Chương 15: Biến Số
16
Chương 16: Chiết Liễu
17
Chương 17: Hoàn Thư
18
Chương 18: Trở Về
19
Chương 19: Kiêu Căng
20
Chương 20: Dư Âm
21
Chương 21: Ngũ Tự
22
Chương 22: Thăm Dò
23
Chương 23: Tiết Tấu
24
Chương 24: Đạo Thuật
25
Chương 25: Giương Cánh
26
Chương 26: Mã Cầu
27
Chương 27: Lưỡi Đao
28
Chương 28: Kiến Hồng
29
Chương 29: 29: Trường An
30
Chương 30: 30: Sóng Ngầm
31
Chương 31: 31: Cửu Biệt
32
Chương 32: 32: Mộ Minh
33
Chương 33: 33: Viết Chữ
34
Chương 34: 34: Tương Thủ
35
Chương 35: 35: Long Ân
36
Chương 36: 36: Khiển Trách
37
Chương 37: 37: Thỉnh Cầu
38
Chương 38: 38: Lạc Tuyết
39
Chương 39: 39: Tư Náo
40
Chương 40: 40: Xuất Cung
41
Chương 41: 41: Pháo Hoa
42
Chương 42: 42: Đừng Sợ
43
Chương 43: 43: Điểm Trang
44
Chương 44-45
45
Chương 46: 46: Diện Thánh
46
Chương 47: 47: Xoa Má
47
Chương 48: 48: Ám Độ
48
Chương 49: 49: Thị Tẩm
49
Chương 50: 50: Sấm Cung
50
Chương 51: 51: Tâm Nguyện
51
Chương 52: 52: Lưu Cung
52
Chương 53: 53: Nữ Quan
53
Chương 54: 54: Đêm Lành
54
Chương 55: 55: Làm Thơ
55
Chương 56: 56: Hương Thu
56
Chương 57: 57: Giải Vây
57
Chương 58: 58: Giáo Huấn
58
Chương 59: 59: Dấu Hôn
59
Chương 60: 60: Cung Dạ
60
Chương 61: 61: Cam Tâm
61
Chương 62: 62: Máu Tanh
62
Chương 63: 63: May Mắn
63
Chương 64: 64: Lĩnh Mệnh
64
Chương 65: 65: Rời Lao
65
Chương 66: 66: Dạ Thám
66
Chương 67: 67: Thái Tử
67
Chương 68: 68: Vi Thị
68
Chương 69: 69: Ngắn Ngủi
69
Chương 70: 70: Tra Hỏi
70
Chương 71: 71: Suy Đoán
71
Chương 72: 72: Không Cho
72
Chương 73: 73: Lễ Vật
73
Chương 74: 74: Tuyết Đông
74
Chương 75: 75: Bắt Đầu
75
Chương 76: 76: Bỏ Được
76
Chương 77: 77: Lĩnh Mệnh
77
Chương 78: 78: Đuổi Đi
78
Chương 79: 79: Tương Kiến
79
Chương 80: 80: Chá Chi
80
Chương 81: 81: Thủy Đăng
81
Chương 82: 82: Diễn Trò
82
Chương 83: 83: Chính Sự
83
Chương 84: 84: Danh Sách
84
Chương 85: 85: Đêm Xuân
85
Chương 86: 86: Cảnh Báo
86
Chương 87: 87: Hậu Phách
87
Chương 88: 88: Góp Lời
88
Chương 89: 89: Thận Trọng
89
Chương 90: 90: Hai Nơi
90
Chương 91: 91: Mai Đỏ
91
Chương 92: 92: Cữu Ngũ
92
Chương 93: 93: Đi Theo
93
Chương 94: 94: Đường Về
94
Chương 95: 95: Hợp Mưu
95
Chương 96: 96: Mặt Nạ
96
Chương 97: 97: Vào Đông
97
Chương 98: 98: Quà Mừng
98
Chương 99: 99: Chiếu Thư
99
Chương 100: 100: Thỉnh Chỉ
100
Chương 101: 101: Thỉnh Tội
101
Chương 102: 102: Tương Tư
102
Chương 103: 103: Xá Địch
103
Chương 104: 104: Biển Giấm
104
Chương 105: 105: Phạm Thượng
105
Chương 106: 106: Vết Tích
106
Chương 107: 107: Nắng Sớm
107
Chương 108: 108: Đạo Yến
108
Chương 109: 109: Lâm Biệt
109
Chương 110: 110: Đưa Tiễn
110
Chương 111: 111: Nổi Gió
111
Chương 112: 112: Quan Nhỏ
112
Chương 113: 113: Không Về
113
Chương 114: 114: Dã Tâm
114
Chương 115: 115: Lửa Lớn
115
Chương 116: 116: Tâm Dược
116
Chương 117: 117: Vảy Ngược
117
Chương 118: 118: Sơ Tâm
118
Chương 119: 119: Hôn Sự
119
Chương 120: 120: Dạ Thoại
120
Chương 121: 121: Về Triều
121
Chương 122: 122: Tàng Kinh
122
Chương 123: 123: Ôm Nhau
123
Chương 124: 124: Đứa Nhỏ
124
Chương 125: 125: Minh Đường
125
Chương 126: 126: Sâu Kiến
126
Chương 127: 127: Phò Mã
127
Chương 128: 128: Hoa Chúc
128
Chương 129: 129: Hoà Ly
129
Chương 130: 130: Đưa Thuốc
130
Chương 131: 131: Thanh Trì
131
Chương 132: 132: Giấy Đỏ
132
Chương 133: 133: Hàn Chứng
133
Chương 134: 134: Kẽ Hở
134
Chương 135: 135: Thiên Hạ
135
Chương 136: 136: Gia Viên
136
Chương 137: 137: Thói Quen
137
Chương 138: 138: Võ Thị
138
Chương 139: 139: Phi Ngựa
139
Chương 140: 140: Tư Hình
140
Chương 141: 141: Đêm Trước
141
Chương 142: 142: Nữ Hoàng
142
Chương 143: 143: Lễ Mừng
143
Chương 144: 144: Quan Nhỏ
144
Chương 145: 145: Nuốt Lời
145
Chương 146: 146: Cá Chạch
146
Chương 147: 147: Sát Tâm
147
Chương 148: 148: Khó Độ
148
Chương 149: 149: Danh Tướng
149
Chương 150: 150: Sáng Tỏ
150
Chương 151: 151: Đánh Giá
151
Chương 152: 152: Đế Tâm
152
Chương 153: 153: Sơ Thắng
153
Chương 154: 154: Triều Bái
154
Chương 155: 155: Quốc Yến
155
Chương 156: 156: Thái Bình
156
Chương 157: 157: Phụng Dưỡng
157
Chương 158: 158: Đại Thế
158
Chương 159: 159: Nói Thật
159
Chương 160: 160: Ngư Ông
160
Chương 161: 161: Nguy Cơ
161
Chương 162: 162: Di Hoa
162
Chương 163: 163: Khả Nghi
163
Chương 164: 164: Ngự Rượu
164
Chương 165: 165: Tứ Ca
165
Chương 166: 166: Mật Thẩm
166
Chương 167: Lựa chọn
167
Chương 168: Ngủ đông
168
Chương 169: Noãn ngọc
169
Chương 170: Thanh toán
170
Chương 171: Vây Ngụy
171
Chương 172: Cầu mây
172
Chương 173: Hoàng trang
173
Chương 174: Nhớ nhung
174
Chương 175: Đầy tháng
175
Chương 176: Đậu đỏ
176
Chương 177: Phá trận
177
Chương 178: Không cam
178
Chương 179: Tư thục
179
Chương 180: Tinh diễm
180
Chương 181: 181: Chiêm Sự
181
Chương 182: 182: Chính Sự
182
Chương 183: 183: Vấn Chính
183
Chương 184: 184: Phu Tử
184
Chương 185: 185: Tạm Biệt
185
Chương 186: 186: Có Nàng
186
Chương 187: 187: Thu Lưới
187
Chương 188: 188: Thắng Trận
188
Chương 189: 189: Bình Yên
189
Chương 190: 190: Trảm Nịnh
190
Chương 191: 191: Mời Cầu
191
Chương 192: 192: Chơi Cầu
192
Chương 193-194: 193: Tâm thù - 194: Trải Đường
193
Chương 195: 195: Ám Tiễn
194
Chương 196: 196: Đồ Đao
195
Chương 197: 197: Giăng Lưới
196
Chương 198: 198: Phản Sát
197
Chương 199: 199: Đền Tội
198
Chương 200: 200: Thu Quan
199
Chương 201: 201: Danh Tự
200
Chương 202: 202: Sách Phong
201
Chương 203: 203: Thành Toàn
202
Chương 204: 204: Quân Lâm
203
Chương 205: 205: Tranh Chấp
204
Chương 206: 206: Chiêu Nghi
205
Chương 207: 207: Hôn Quân
206
Chương 208: 208: Nuông Chiều
207
Chương 209: 209: Hợp Cẩn
208
Chương 210: 210: Đông Tầm
209
Chương 211: 211: Đỏ Tươi
210
Chương 212: 212: Vô Biên
211
Chương 213: 213: Di Chiếu
212
Chương 214: 214: Thượng Nguyên
213
Chương 215: 215: Ngoại Truyện 1 Mạch Thượng Hoa
214
Chương 216: 216: Ngoại Truyện 2 Niệm Thanh Mai Hết