Chương 170: Kẻ Bức Người 2

Thét lên từng tiếng kêu gào, làn khói mờ ảo mang theo vị thuốc súng sộc lên.

Đôi mắt mở to ngấn lệ dần nhắm lại.

Thân thể nhỏ bé ngất lịm trên cánh tay săn chắc to lớn của người đàn ông đối diện.

Mạc Cao Kì gầm một tiếng nhẹ, hắn lấy súng từ tay Hạ Vy, xòach xoạch vài tiếng.

Chiếc súng này đã sớm hết đạn rồi nhưng Hạ Vy lại không hề biết điều đó, Bảo Trân bị cảnh trước mắt dọa sợ đến nỗi khuôn mặt trắng bệch cắt không còn một giọt máu, đôi tay run rẩy nắm chặt lấy tấm chăn.

Cô ngước mắt lên nhìn Mạc Cao Kì cao lớn đứng trước mặt mình, bộ phục màu đen này càng khiến hắn trở nên huyền bí, tỏa ra một sát khí nguy hiểm, đối phương chớ nên lại gần hắn ngay lúc này.

máu từ tay hắn thấm đượm vào chăn, hắn quấn chặt lấy người Hạ Vy, bế cô rời khỏi căn phòng.

Trước khi đi không quên quay lại nhìn khung cảnh hỗn độn, rồi lại nhìn người con gái trong tay mình, hắn nghiến quai hàm, ra lệnh cho đám thuộc hạ.t
- Bắt hắn lại!
********
Mưa ngày càng lớn, sét cắt ngang cả một bầu trời đen tối, Hạ Vy lim dim mắt, hình ảnh trước mắt mờ nhạt, căn phòng lại thiếu ánh sáng, phần giường bên cạnh cô nhún xuống như có vật nặng đè lên, một hai giọt nước mát lạnh chảy trên môi rồi chạm đến chiếc lưỡi đinh hương.
- Nước...
Hạ Vy khó nhọc nói, tại sao người cô lại nóng như vậy, tay chân ê ẩm, ngay khi Hạ Vy vừa lên tiếng, nhân cơ hội miệng cô vừa hé ra kẻ đối diện liền hôn lấy, hắn đưa vào miệng cô dòng nước mát lạnh thêm vị chua cùng men say của vị hoa quả.

Ngược lại với vị thanh mát, chiếc lưỡi ấm nồng khơi gợi cuốn lấy vị giác của Hạ Vy, nụ hôn mang theo bao nhiêu sự mãnh liệt cộng kìm nén cứ thế dồn xuống cánh môi phiếm hồng ửng đỏ sớm in vệt vết răng.

Hạ Vy cựa quậy tay mình, vừa chạm vào người đối diện, đối phương đã ghì cổ tay cô xuống.
- Nữa không?

Chưa kịp hồi đáp, từng nụ hôn nóng bỏng như cơn mưa lại dội xuống thân thể của cô, kéo tấm chăn mỏng, cảnh xuân mê người hiện lên trước mắt, như một kẻ đói khát, hắn len tay nâng eo Hạ Vy lên, mân mê lưỡi mình liếm một đường ướt át từ eo lên ngực.
Tay hắn bấu lấy da thịt thơm ngát mềm mại, đầu óc hắn phủ lấy sự hưng phấn đến tột cùng, hắn len tay bóp chặt lấy chiếc mông tròn mơn mởn, thứ thịt thơm ngát này thật khiến hắn muốn ăn sạch, ăn sạch đến tận cùng, đem con mồi nuốt chửng vào bụng, gặm nhấm từng thứ một, tất cả sẽ chỉ thuộc về một mình hắn, một mình hắn mà thôi.

Hắn rướn thân mình chà sát vật nam tính mạnh mẽ đang trướng lên vì khó chịu, hắn cần được giải thoát, Cao Kì gợi tình, hắn liên tục chạm lên những nơi mẫn cảm nhằm gọi người dưới thân mình thức dậy, hắn muốn cô nhìn hắn, nhìn thấy rằng người duy nhất cô thuộc về là hắn.

Hắn đem giọng nói nam tính đã sớm khàn đục vì khát khao dục vọng của mình, bao trùm lấy đôi tai mẫn cảm.

Tay hắn thỏa sức cảm nhận da thịt nõn nà, thật thơm, vết hoa gấm thi nhau nổi lên.

Vươn tay lấy chai rượu hoa quả bên cạnh, hắn tu một hơi, rồi khéo léo đưa vào miệng người đối diện một lần nữa, nhận thấy sự phản hồi từ chiếc lưỡi đinh hương, hắn càng được đà làm nhiều hơn, thân thể hắn to lớn che đi ánh sáng tinh khiết của ánh trăng qua cửa sổ chiếu lên người con gái xinh đẹp, mái tóc đen dài như thác nước nổi bật lên làn da trắng ngần.
- Chưa chịu tỉnh sao?
Róc rách...!hắn cầm chai rượu đổ lên người con gái ấy, từ trên nhìn xuống, thật ngỡ ngàng, hắn chưa bao giờ nghĩ cái màu đỏ này lại tuyệt đẹp đến vậy, lưỡi hắn lướt trên cơ thể mẫn cảm có chút phản ứng, nếm vị rượu say nồng.

Hạ Vy, Hạ Vy, mỗi cái hôn, hắn không quên gọi cái tên này, Hạ Vy của hắn, người hắn yêu, người hắn mong muốn được ở bên nhất, cớ sao lại phản bội hắn.
- Cao...!Cao Kì.
- Em tỉnh rồi sao?
Hắn dừng mọi hành động của mình, không quên nở một nụ cười thật tươi, hắn đem vòng tay dịu dàng cuốn lấy cô vào trong lồng ngực mình, làm thế nào bây giờ, hắn càng nhìn, thật muốn trói chặt lại, đem giấu đi chỉ dành cho riêng hắn mà thôi.

Hạ Vy choáng váng lấy lại ý thức của bản thân, nhìn thấy trạng thái của cả hai, theo phản xạ cô túm chăn che đi thân mình, Hạ Vy đạp chân đẩy mình về sau, thấy phản ứng có đôi phần trốn tránh của cô, ánh mắt hắn trợn mở to ngỡ ngàng nhưng rất nhanh hắn lại mỉm cười đến nỗi Hạ Vy còn tưởng đó là do bản thân ảo tưởng, hắn nâng tay cô lên, đặt một nụ hôn dịu dàng.
- Đừng sợ.
Đừng sợ? thế nhưng thành thật mà nói, bộ dạng của hắn thật sự rất dọa người, bóng tối sau lưng dường như đã nuốt chửng lấy hắn, hắn ngồi ngược với ánh sáng cho nên cô không thể nhìn thấy ánh mắt và khuôn mặt hắn một cách rõ ràng, hắn rốt cuộc đang suy nghĩ điều gì? Hạ Vy mò mẫm, cô bật công tắc đèn ngủ lên, mớ hỗn độn như hiện rõ ra hơn trước mắt, đồ đạc trong phòng bị đập phá một cách không thương tiếc, cô nhìn nén hơi thở của mình hỏi.
- Mạc Cao Kì, Tiêu Cung đâu rồi?
- Tiêu thiếu gia sao?
Ngay khi nhắc đến cái tên này, Mạc Cao Kì chợt cười lớn, tiếng cười của hắn khiến sống lưng cô lạnh buốt, một tay hắn ôm đầu mình, ánh mắt Hạ Vy đưa mắt lên nhìn vết băng bó sơ qua trên tay hắn, cô vừa vươn tay định chạm lấy, thì tay hắn đã túm tay kéo cả người cô trở lại gần hắn.
- Đừng nhắc đến hắn, chúng ta đang chơi vui mà.

Được không?
Bàn tay to lớn của Mạc Cao Kì len vào gáy Hạ Vy, hắn dùng sức kéo cô lại gần mình, hắn miết môi cô rồi gặm nhấm chúng đến tê dại, đến nỗi Hạ Vy chẳng thể cảm nhận rõ được sự xúc tác của cả hai.

Cánh tay hắn khóa chặt cô lại, lời nói dịu dàng nhưng hành động lại ngược trở lại.

Mạc Cao Kì cắn lên bả vai Hạ Vy, hắn mút chiếc cổ trắng ngần rồi đến quai xanh tròn tinh tế, bàn tay phủ lên bầu ngực đẫy đà căng tròn liên tục chạm áp vào lồng ngực hắn.

Ngón tay hắn mân mê nhũ hoa ửng đỏ đang dần sưng lên.
- Bỏ em ra đi Cao Kì.
- Hạ Vy, em muốn biết Tiêu thiếu gia ở đâu sao? Hắn đương nhiên phải về nơi hắn ta thuộc về rồi.
- Mạc Cao Kì, ý anh là sao?
- ...
- Anh đã làm gì anh ấy rồi?
- Lo lắng cho hắn ta sao?
- Không, em...Mạc Cao Kì, làm ơn nghe em nói đi.
Cô không dứt ra được, hắn cầm tay cô chặt quá, cổ tay thật sự rất đau, Hạ Vy cắn môi mình, có lẽ Bảo Trân đã đúng, là do cô quá đắm mình vào một Mạc Cao Kì dịu dàng mà thôi, giờ đây trước mắt cô mới là con người thật của hắn.

Cao Kì bóp má cô, ép Hạ Vy tiếp nhận nụ hôn của mình, hắn ghì hai vai cô xuống giường, giọng nói mang theo bực tức lẫn cáu giận không thể kìm nén thêm một giây phút nào.
- Hắn đã chạm vào đâu của em rồi.
- Bọn em thật sự không...ưm
Mặc dù hắn đặt câu hỏi thế nhưng lại chằng cho Hạ Vy cơ hội để trả lời nó, tay cô đặt lên lồng ngực săn chắc của hắn, đẩy ra.

Một giây trôi nhanh qua, Hạ Vy nghĩ mình đã nhìn thấy sự sợ hãi trong mắt Mạc Cao Kì, cô nhíu mày, cô biết làm thế nào để trấn an một kẻ đang mất bình tĩnh như hắn bây giờ, hắn sẽ tin cô hoàn toàn sao, lúc ở khách sạn, ngay khi cánh cửa bật mở ra, điều khiến Hạ Vy sợ hãi nhất chính là ánh mắt thật vọng tận cùng hắn nhìn cô, đó thật sự là một cú giáng rất đau đối với hắn, liệu có người nào có thế bình tĩnh trước hình ảnh nam thanh nữ tú, không mảnh vải che thân, nằm trên cùng một chiếc giường.

Mạc Cao Kì nâng chân Hạ Vy lên, hắn hôn lên hết mọi tấc thịt trên người cô, hắn muốn đánh dấu chủ quyền.
Hành động khơi gợi đương nhiên sẽ phát sinh ra nhưng chuyện mang chiều sâu của nó.

Hạ Vy giãy dụa một cách mạnh mẽ, cô muốn ra khỏi vòng tay của hắn.
- Ngoan ngoãn đi, anh không muốn làm em đau.
- Em không muốn, thả em ra, em không muốn chuyện này.
Hạ Vy cựa mình một cách mạnh mẽ, cô đấm mạnh lên ngực hắn rồi đẩy chân lùi mình, Hạ Vy kéo chăn bao lấy thân mình, ý nghĩ muốn chạy đi thật nhanh liên tục hiện lên trong đầu cô, sự cảnh giác như một chiếc đèn để cảnh báo những nguy hiểm đang rình rập xung quanh.

Cô vừa chạm chân xuống đất.
- Hạ Vy, mọi thứ đều có giới hạn, và anh cũng vậy.

Tại sao em cứ liên tục thách thức anh.
- Em không...!Aa
Hạ Vy kêu lớn, cổ tay cô đau nhói, Hạ Vy nhìn Mạc Cao Kì, trong lòng có chút sợ hãi, mi tâm hắn nhíu chặt lại, ánh mắt lạnh lẽo mang lửa giận phản lại khuôn mặt cô, hắn chưa bao giờ tức giận như vậy với cô.

Lực tay hắn trở nên mạnh hơn, hắn ấn mạnh chúng xuống giường.
Hiện tại lý trí của Cao Kì chính là một con số 0.

Hắn đè lên cô, vươn tay tắt chiếc đèn ngủ.

Cô định đạp chân nhưng hắn đã giữ chặt eo của cô lại.
- Em có biết lúc anh mở cửa và nhìn thấy em cùng hắn ta, Hạ Vy, em có biết là anh đã nghĩ gì không, anh đã nghĩ rằng anh phải làm thế nào để bóp chết hắn thỏa nỗi giận của mình.

Em nói xem anh nên để hắn nếm vị đắng từ từ hay...
- Không được, anh nhất định không được động đến anh ấy.
- Ha ha ha
- Anh...
Tiếng cười của Cao Kì vang vọng cả căn phòng, Hạ Vy khẽ cắn môi mình cô thật sự không thể nhìn thấy biểu cảm của hắn như thế nào, nhưng cô biết Tiêu Cung có thể chết bất cứ lúc nào vì cơn giận của hắn, tại sao chuyện này lại xảy ra cơ chứ, Hạ Vy cũng không biết tại sao, có ai đó trong căn phòng đã đánh ngất cô, và khi tỉnh dậy thì mọi chuyện đã vỡ lỡ.
Cô...!đã làn tổn thương Cao Kì rồi.
- Hạ Vy, anh...!đã rất muốn tin em, thậm chí dạo gần đâu những chuyện khiến anh suy nghĩ, anh đã mong là do mình quá lo lắng mà thôi.

Anh không biết rằng khi được tận mắt chứng kiến nó lại nhẫn tâm đến thế.

Vậy nên, những chuyện anh làm, đều là do anh quá yêu em mà thôi.
- Ý...!ý anh là sao.
Hạ Vy chột dạ, tiếng thắt lưng leng keng truyền đến bên tai, chưa kịp phản ứng, hai tay Hạ Vy đã bị hắn bóm chặt buộc lại, kéo lên đỉnh đầu một cách thô bạo.
- Không được, Mạc Cao Kì dừng lại đi, chuyện này tuyệt đối...!a
Khung cảnh nhân đôi quay cuồng trong trí óc, cả người cô chợt nóng bừng, cổ họng tê tái khô khân, bụng dưới dường như có lửa đốt, cái loại cảm giác này không phải là lần đầu cô trải qua.

Cô đã nếm chúng vào đêm đầu tiên mà mình mất đi sự trong trắng.

Cảm giác đến một cách quá đột ngột, người Hạ Vy lả đi trong chốc lát, hai tay cô treo lên đỉnh đầu bóm chặt vào nhau, móng tay ghim hẳn vào da thịt.

Cô không nghĩ rằng Mạc Cao Kì lại dùng nhục kế này với mình, việc này thật nhục nhã, nó chẳng khác nào việc chà đạp lên tự tôn của một con người.
- Hạ Vy, hiểu cho anh.
Dược tình thấm dần, có lẽ chúng đã phát huy tác dụng sau quãng thời gian mà hai người nói chuyện với nhau, đầu óc và lý trí đánh đấu nhau, Hạ Vy không thể từ chối được sự hứng tình mà dược tình mang đến, hơn nữa, bàn tay ai kia không hề ngoan ngoãn mà lại đi mân mê đủ nơi nhạy vảm của cô, hai tay bị trói kéo lên trên đầu với tình trạng bị động này thật sự rất khó chịu đan xen sự xấu hổ.
- aa..
Hắn đột nhiên cúi xuống cắn lên cổ Hạ Vy, bàn tay hắn luồn vào eo cô kéo cả thân thể áp sát lấy người hắn, vuốt ve da thịt mềm mại, thỏa sức hắn xoa nắn bộ ngực đầy đặn của cô, nhũ hoa nhạy cảm run lẩy bẩy dưới ngón tay điêu luyện của hắn.

Không thể bàn cãi một điều rằng, Cao Kì rất giỏi trong chuyện giường chiếu, hắn hôn lên môi Hạ Vy, nuốt trọn tiếng kêu của cô.

Người Hạ Vy lả dần, cô không còn một sức lực nào để chống trả nữa, hoàn toàn phó mặc bản thân dưới sự khơi gợi của hắn.

Ánh mắt mê muội lim dim nhắm rồi mở, mi tâm của cô khẽ nhíu nhặt lại, nơi tư mật của một người con gái đang bị hắn xâm nhập, ngón tay hắn lạnh buốt đi vào bên trong *** *****.

Hai đầu gối Hạ Vy vừa chụm lại thì hắn liền tách ra.

Mạc Cao Kì vươn tay bật đèn ngủ ở mức sáng thấp nhất, hắn kéo chăn trên người cô, nở nụ cười thiếu kiên nhẫn nhìn cảnh xuân lồ lộ trước mắt.
- Hạ Vy, mở mắt ra nhìn anh, nếu em muốn có thể kêu lên.
- Hứa với em Cao Kì, qua đêm nay anh nhất định phải thả Tiêu Cung.
- ...
Biểu cảm trên mặt hắn ngày càng khó coi, chuyển động ngón tay cũng trở nên thô bào hơn, không để lại một tín hiệu, hắn đột nhiên đút ngón tay thứ hai vào, trườn mình lên cắn nhũ hoa của cô.
- A...
- Anh nói là đừng nhắc đến hắn.
- Aa...!chậm, chậm lại.
Chuyển động nước rút, hắn day viên trân của cô, nhiệt tình cúi xuống hôn lên thân thể, Hạ Vy phản ứng kịch liệt, cô cong người, ánh mắt mở to, hai tay trên đầu nắm chặt lấy gối, sự tấn công này mang sát thương thật lớn, nhưng khoái cảm hắn mang đến khiến tâm trí của cô ngày càng đê mê, tưởng chừng khi hai ngon tay rút ra là đã kết thúc, nhưng không, khi thấy hắn cười ranh mãnh cúi đầu xuống, Hạ Vy càng run rẩy.

Lưỡi của hắn ấm nồng xâm nhập vào nơi tư mật, hai chân theo phản ứng mạnh mẽ quắp lấp.

Cơ thể căng cứng rồi lạo mềm nhũn, loại cảm giác hắn mang đến thật quá bức người mà
- Hạ Vy, anh muốn.
Ánh mắt Cao Ki lụi dần, hắn nghĩ mình thật sự đã đắm chìm trong khoái cảm dục vọng rồi, mồ hôi chảy xuống theo góc cạnh của gương mặt anh tuấn, hắn thở dốc, kéo tay Hạ Vy xuống, đặt lên hạ bộ của mình, hắn nghĩ chỉ cần một chút vuốt ve của cô thôi là hắn có thể xuất những đứa con tinh thần của mình, hắn hiện giờ thật sự muốn, rất muốn giao hòa cùng cô làm một, hắn có nhu cầu giường chiếu cao mà bản thân lại bị cấm dục rất lâu, tay Hạ Vy lúng túng chạm vào hạ bộ của hắn, cô rụt rè nắm lấy chúng.
- Cầm nhẹ thôi.
Hạ Vy nhắm chặt mắt mình, thật không thể tưởng tượng hắn lại bắt cô làm chuyện này, nhưng khi nhìn gương mặt hưởng thủ có vẻ khổ sở của hắn cô lại muốn nhìn nhiều hơn, Hạ Vy vuốt vài hắn, hắn đã nhíu mày, ánh mắt vô cùng hưởng thụ, cô xoa đầu em trai nhỏ của hắn, ngay khi vừa di ngón tay, Cao Kì đã nắm chặt tay Hạ Vy lại, ánh mắt hắn mờ đục cùng giọng nói thô suyễn.
- Không được rồi.

Phải vào thôi.
Nói rồi hắn kéo hông Hạ Vy lại, chà sát *** *****, rồi từ từ tiến vào, như được giải thoát hắn gầm lên một tiếng, hắn đã nhịn rất lâu rồi, dục vọng lên cao, bụng dưới của hắn nóng bừng như có lửa đốt nên ngay khi vừa được thứ ấm áp bao bọc hắn đã phóng thích vào bên trong cô thứ dịch đặc, Cao Kì bế người Hạ Vy lên, hắn vuốt nhưng lọn tóc dính trên má cô, nhẹ nhàng trao nụ hôn nồng thắm, ân cần ôm lấy cô.

Thân dưới từ từ di chuyển, Hạ Vy gục dưới vai hắn, dù hắn đã thô bạo nhưng cô đã tan chảy hoàn toàn chỉ với một chút hành động chăm sóc của hắn.

Tiếng da thịt va đập vang vọng căn phòng rộng lớn đôi lúc còn có tiếng gầm của hắn pha lẫn cùng tiếng rên yêu kiều, Cao Kì đặt Hạ Vy nằm xuống, cô mê man nửa tỉnh nửa mơ, hắn biết mình sai khi đã chuốc thuốc cô, hắn cũng không muốn tổn thương Hạ Vy nhưng nếu hắn không làm những việc trút đi nỗi lo của hắn thân, một ngày nào đó hắn sẽ mất lý trí mà làm ra những chuyện xấu.

Dẫu sao cũng là do hắn quá yêu cô mà thôi.

Cô đã nhiều lần vuột mất tay hắn.

Điều đó làm hắn sợ, hắn rất sợ cảm giác cô chạy đi đâu mất bỏ hắn lại một mình, đêm dài sớm mai sẽ lại mang theo ánh nắng ấm áp để rồi khi tình giấc cô sẽ ở bên cạnh hắn đúng không, chỉ cằn là như vậy hắn nguyện thêm một lần nhắm mắt bịp tai bỏ qua những lỗi lầm cuả cô.

Hắn và cô sẽ lại quay về những ngày tháng tốt đẹp của cả hai..

Chapter
1 Chương 1: Mạnh mẽ chiếm đoạt
2 Chương 2: Mật ngọt chết người
3 Chương 3: buổi khiêu vũ
4 Chương 4: Cô gái giá 10 tỷ
5 Chương 5: Chọc giận
6 Chương 6: Biết trước - cầu xin
7 Chương 7
8 Chương 8: Bữa tối ấm áp
9 Chương 9: Ác mabiết ốm
10 Chương 10: Sự dịu dàng ấm áp
11 Chương 11: Ác ma không khoan nhượng
12 Chương 12: Cái chết cận kề
13 Chương 13: Cái chết cận kề tiếp
14 Chương 14: Hi vọng
15 Chương 15
16 Chương 16: Cuộc gọi bí ẩn
17 Chương 17: Xin lỗi
18 Chương 18: Cảnh giác
19 Chương 19: Nguy hiểm
20 Chương 20: Luôn chờ đợi
21 Chương 21: Quyết bảo vệ
22 Chương 22: Giải cứu
23 Chương 23: Cô nhớ hắn
24 Chương 24: Trong phòng bệnh thì làn gì
25 Chương 25: Dục ái
26 Chương 26: Người cấm động
27 Chương 27: Định nghĩa từ ăn
28 Chương 28: Cô không dễ bắt nạt
29 Chương 29: Tổng tài cũng biết chăm sóc người khác
30 Chương 30: Người con gái hắn trân trọng
31 Chương 31: Hạ vy ghen rồi
32 Chương 32: Lần đầu chủ động
33 Chương 33: Lần đầu chủ động2
34 Chương 34: Chuyện viên thuốcngọt
35 Chương 35: Người phụ nữ không thể dứt
36 Chương 36: Hình phạt ngọt ngào
37 Chương 37: Người thứ ba
38 Chương 38: Tôi sẽ ở bên anh
39 Chương 39: Xuất viện
40 Chương 40
41 Chương 41: Sự quyến rũ
42 Chương 42: Tiếng động lạ
43 Chương 43: Câu trả lời thỏa tình
44 Chương 44: Cô chủ tuyệt vời
45 Chương 45: Bữa cơm chúc mừng
46 Chương 46: Ôm lấy tôi
47 Chương 47: Phòng thay đồ
48 Chương 48: Hai trái tim một tiếng yêu
49 Chương 49
50 Chương 50: Thân gửi các tềnh iu
51 Chương 51: Tôi muốn hôn anh
52 Chương 52: Mạc cao kì của em
53 Chương 53: Quái vật mang tên công viên trò chơi
54 Chương 54: Vợ chồng nhà mạc
55 Chương 55: Em yêu anh
56 Chương 56: Hạnh phúc
57 Chương 57: Tôi dại em
58 Chương 58
59 Chương 59: Kỉ vật
60 Chương 60: Trở thành người phụ nữ của tôi
61 Chương 61: Nghi ngờ
62 Chương 62: Vị hôn thê bất ngờ
63 Chương 63: Ai làm ai say
64 Chương 64: Sao trong đêm
65 Chương 65: Chuyện sáng sớm
66 Chương 66: Hẹn hò
67 Chương 67: Hoa đã có chậu
68 Chương 68: Quà tặng độc giả
69 Chương 69: Đó là chồng tôi
70 Chương 70: Cả thế giới
71 Chương 71: Hoa tàn trong đêm
72 Chương 72: Tổn thương
73 Chương 73: Xung đột
74 Chương 74: Do hắn chọn
75 Chương 75: Hoa tàn trong gió
76 Chương 76: Khởi đầu công việc
77 Chương 77: Lộ tư hợp tác
78 Chương 78: Nguyệt
79 Chương 79: Bông hoa phát sáng
80 Chương 80: Lời nói ẩn ý
81 Chương 81: Điểm thắt trong quá khứ
82 Chương 82: Dục vọng nhuốm đêm
83 Chương 83: Lời tự thú của kẻ si tình
84 Chương 84: Dần dần hé lộ1
85 Chương 85: Dần dần hé lộ 2
86 Chương 86: Vị khách không mời
87 Chương 87: Bảo vật
88 Chương 88: Kẻ đánh mất tình yêu
89 Chương 89: Vote you are a writer
90 Chương 90: Chị ấy là vợ anh đó kẻ ngốc
91 Chương 91: Ngang trái
92 Chương 92: Sinh nhật jen
93 Chương 93: Chân tướng 1
94 Chương 94
95 Chương 95: Bí mật chiếc vòng
96 Chương 96: Đã luôn ở bên
97 Chương 97: Làm theo một mục đích
98 Chương 98: Nỗi sợ
99 Chương 99: Bão
100 Chương 100: Không biết nên nói gì
101 Chương 101: Tất cả là vì một chữ- yêu 1
102 Chương 102: Đính chính
103 Chương 103: Tất cả là vì một chữ- yêu 2
104 Chương 104: Tất cả là vì một chữ- yêu 3
105 Chương 105: Ngàn cân treo sợi tóc
106 Chương 106: Hai chữ hi sinh
107 Chương 107: Bất đồng
108 Chương 108: Kẻ ngốc tìm thấy tình yêu
109 Chương 109: Pandora milcah
110 Chương 110: Thân phận thật sự
111 Chương 111: Tôi không phải cậu chủ của em
112 Chương 112: Mạc cao kì ghét cô
113 Chương 113: Không thể kiềm chế
114 Chương 114: Khổ tâm nhược kế
115 Chương 115: Kẻ đuổi người chạy
116 Chương 116: Cuộc chiến mang tên vòi phun nước
117 Chương 117: Ngang ngược đã là bản tính
118 Chương 118: Nhà của chúng ta
119 Chương 119: Thương thương bổn thiếu gia
120 Chương 120: Bất trắc
121 Chương 121: Anh cần em
122 Chương 122: Nguyệt hạ vy tin mạc cao kì
123 Chương 123: Chưng cầu dân ý
124 Chương 124: Kẻ hèn nhát người sợ hãi
125 Chương 125: Căn phòng cũ
126 Chương 126: Không thấu hiểu
127 Chương 127: Vì nhau mà cố gắng
128 Chương 128: Định mệnh
129 Chương 129: Ngủ đặc biệt
130 Chương 130: Chuyện đêm khuya
131 Chương 131: Trung hoà làm một
132 Chương 132: Nhất định là anh nhất định là em
133 Chương 133: Kẻ lăng nhăng
134 Chương 134: Khái niệm tình yêu
135 Chương 135: Marry me!
136 Chương 136: Quá khứ đau thương
137 Chương 137: Thói quen yêu thương
138 Chương 138: Lời đe doạ từ kẻ lạ mặt
139 Chương 139: Hạ vy đừng ngủ
140 Chương 140: Đừng giết anh ấy
141 Chương 141: Giấc mơ kì lạ
142 Chương 142: Tra khảo
143 Chương 143: Ngộ độc
144 Chương 144: Luật sư lâm tĩnh như
145 Chương 145: Uy quyền nhà vương gia
146 Chương 146: Là hạ vy
147 Chương 147: Mảnh ghép kí ức
148 Chương 148: Cảnh báo
149 Chương 149: Hạ vy mất tích
150 Chương 150: Điều chưa từng hé lộ
151 Chương 151: Điều chưa từng hé lộ2
152 Chương 152: Cổ trạch dương
153 Chương 153: Vô tình
154 Chương 154: Miaw
155 Chương 155: Uy hiếp
156 Chương 156: Phát bệnh
157 Chương 157: Đâu là thực
158 Chương 158: Lý do để ở lại
159 Chương 159: Ẩn sau nụ cười
160 Chương 160: Mặt trời và ánh trăng
161 Chương 161: Chìa khóa
162 Chương 162: Không hẹn mà gặp
163 Chương 163: Tình yêu hay tội lỗi
164 Chương 164: Kẻ chơi cờ
165 Chương 165: Cao kì chờ đợi em được không
166 Chương 166: Điều em muốn nói
167 Chương 167: Giấc mơ hay đời thực
168 Chương 168: Thú hoang
169 Chương 169: Kẻ Bức Người 1
170 Chương 170: Kẻ Bức Người 2
171 Chương 171: Hiểu Lầm
172 Chương 172: Hiểu Lầm 2
173 Chương 173: Vết Thương Năm Ấy
174 Chương 174: Vì Duyên Hay Vì Nợ 1
175 Chương 175: Vì Duyên Hay Vì Nợ 2
176 Chương 176: Lựa Chọn
177 Chương 177: Đáng Thương Hay Đáng Trách
Chapter

Updated 177 Episodes

1
Chương 1: Mạnh mẽ chiếm đoạt
2
Chương 2: Mật ngọt chết người
3
Chương 3: buổi khiêu vũ
4
Chương 4: Cô gái giá 10 tỷ
5
Chương 5: Chọc giận
6
Chương 6: Biết trước - cầu xin
7
Chương 7
8
Chương 8: Bữa tối ấm áp
9
Chương 9: Ác mabiết ốm
10
Chương 10: Sự dịu dàng ấm áp
11
Chương 11: Ác ma không khoan nhượng
12
Chương 12: Cái chết cận kề
13
Chương 13: Cái chết cận kề tiếp
14
Chương 14: Hi vọng
15
Chương 15
16
Chương 16: Cuộc gọi bí ẩn
17
Chương 17: Xin lỗi
18
Chương 18: Cảnh giác
19
Chương 19: Nguy hiểm
20
Chương 20: Luôn chờ đợi
21
Chương 21: Quyết bảo vệ
22
Chương 22: Giải cứu
23
Chương 23: Cô nhớ hắn
24
Chương 24: Trong phòng bệnh thì làn gì
25
Chương 25: Dục ái
26
Chương 26: Người cấm động
27
Chương 27: Định nghĩa từ ăn
28
Chương 28: Cô không dễ bắt nạt
29
Chương 29: Tổng tài cũng biết chăm sóc người khác
30
Chương 30: Người con gái hắn trân trọng
31
Chương 31: Hạ vy ghen rồi
32
Chương 32: Lần đầu chủ động
33
Chương 33: Lần đầu chủ động2
34
Chương 34: Chuyện viên thuốcngọt
35
Chương 35: Người phụ nữ không thể dứt
36
Chương 36: Hình phạt ngọt ngào
37
Chương 37: Người thứ ba
38
Chương 38: Tôi sẽ ở bên anh
39
Chương 39: Xuất viện
40
Chương 40
41
Chương 41: Sự quyến rũ
42
Chương 42: Tiếng động lạ
43
Chương 43: Câu trả lời thỏa tình
44
Chương 44: Cô chủ tuyệt vời
45
Chương 45: Bữa cơm chúc mừng
46
Chương 46: Ôm lấy tôi
47
Chương 47: Phòng thay đồ
48
Chương 48: Hai trái tim một tiếng yêu
49
Chương 49
50
Chương 50: Thân gửi các tềnh iu
51
Chương 51: Tôi muốn hôn anh
52
Chương 52: Mạc cao kì của em
53
Chương 53: Quái vật mang tên công viên trò chơi
54
Chương 54: Vợ chồng nhà mạc
55
Chương 55: Em yêu anh
56
Chương 56: Hạnh phúc
57
Chương 57: Tôi dại em
58
Chương 58
59
Chương 59: Kỉ vật
60
Chương 60: Trở thành người phụ nữ của tôi
61
Chương 61: Nghi ngờ
62
Chương 62: Vị hôn thê bất ngờ
63
Chương 63: Ai làm ai say
64
Chương 64: Sao trong đêm
65
Chương 65: Chuyện sáng sớm
66
Chương 66: Hẹn hò
67
Chương 67: Hoa đã có chậu
68
Chương 68: Quà tặng độc giả
69
Chương 69: Đó là chồng tôi
70
Chương 70: Cả thế giới
71
Chương 71: Hoa tàn trong đêm
72
Chương 72: Tổn thương
73
Chương 73: Xung đột
74
Chương 74: Do hắn chọn
75
Chương 75: Hoa tàn trong gió
76
Chương 76: Khởi đầu công việc
77
Chương 77: Lộ tư hợp tác
78
Chương 78: Nguyệt
79
Chương 79: Bông hoa phát sáng
80
Chương 80: Lời nói ẩn ý
81
Chương 81: Điểm thắt trong quá khứ
82
Chương 82: Dục vọng nhuốm đêm
83
Chương 83: Lời tự thú của kẻ si tình
84
Chương 84: Dần dần hé lộ1
85
Chương 85: Dần dần hé lộ 2
86
Chương 86: Vị khách không mời
87
Chương 87: Bảo vật
88
Chương 88: Kẻ đánh mất tình yêu
89
Chương 89: Vote you are a writer
90
Chương 90: Chị ấy là vợ anh đó kẻ ngốc
91
Chương 91: Ngang trái
92
Chương 92: Sinh nhật jen
93
Chương 93: Chân tướng 1
94
Chương 94
95
Chương 95: Bí mật chiếc vòng
96
Chương 96: Đã luôn ở bên
97
Chương 97: Làm theo một mục đích
98
Chương 98: Nỗi sợ
99
Chương 99: Bão
100
Chương 100: Không biết nên nói gì
101
Chương 101: Tất cả là vì một chữ- yêu 1
102
Chương 102: Đính chính
103
Chương 103: Tất cả là vì một chữ- yêu 2
104
Chương 104: Tất cả là vì một chữ- yêu 3
105
Chương 105: Ngàn cân treo sợi tóc
106
Chương 106: Hai chữ hi sinh
107
Chương 107: Bất đồng
108
Chương 108: Kẻ ngốc tìm thấy tình yêu
109
Chương 109: Pandora milcah
110
Chương 110: Thân phận thật sự
111
Chương 111: Tôi không phải cậu chủ của em
112
Chương 112: Mạc cao kì ghét cô
113
Chương 113: Không thể kiềm chế
114
Chương 114: Khổ tâm nhược kế
115
Chương 115: Kẻ đuổi người chạy
116
Chương 116: Cuộc chiến mang tên vòi phun nước
117
Chương 117: Ngang ngược đã là bản tính
118
Chương 118: Nhà của chúng ta
119
Chương 119: Thương thương bổn thiếu gia
120
Chương 120: Bất trắc
121
Chương 121: Anh cần em
122
Chương 122: Nguyệt hạ vy tin mạc cao kì
123
Chương 123: Chưng cầu dân ý
124
Chương 124: Kẻ hèn nhát người sợ hãi
125
Chương 125: Căn phòng cũ
126
Chương 126: Không thấu hiểu
127
Chương 127: Vì nhau mà cố gắng
128
Chương 128: Định mệnh
129
Chương 129: Ngủ đặc biệt
130
Chương 130: Chuyện đêm khuya
131
Chương 131: Trung hoà làm một
132
Chương 132: Nhất định là anh nhất định là em
133
Chương 133: Kẻ lăng nhăng
134
Chương 134: Khái niệm tình yêu
135
Chương 135: Marry me!
136
Chương 136: Quá khứ đau thương
137
Chương 137: Thói quen yêu thương
138
Chương 138: Lời đe doạ từ kẻ lạ mặt
139
Chương 139: Hạ vy đừng ngủ
140
Chương 140: Đừng giết anh ấy
141
Chương 141: Giấc mơ kì lạ
142
Chương 142: Tra khảo
143
Chương 143: Ngộ độc
144
Chương 144: Luật sư lâm tĩnh như
145
Chương 145: Uy quyền nhà vương gia
146
Chương 146: Là hạ vy
147
Chương 147: Mảnh ghép kí ức
148
Chương 148: Cảnh báo
149
Chương 149: Hạ vy mất tích
150
Chương 150: Điều chưa từng hé lộ
151
Chương 151: Điều chưa từng hé lộ2
152
Chương 152: Cổ trạch dương
153
Chương 153: Vô tình
154
Chương 154: Miaw
155
Chương 155: Uy hiếp
156
Chương 156: Phát bệnh
157
Chương 157: Đâu là thực
158
Chương 158: Lý do để ở lại
159
Chương 159: Ẩn sau nụ cười
160
Chương 160: Mặt trời và ánh trăng
161
Chương 161: Chìa khóa
162
Chương 162: Không hẹn mà gặp
163
Chương 163: Tình yêu hay tội lỗi
164
Chương 164: Kẻ chơi cờ
165
Chương 165: Cao kì chờ đợi em được không
166
Chương 166: Điều em muốn nói
167
Chương 167: Giấc mơ hay đời thực
168
Chương 168: Thú hoang
169
Chương 169: Kẻ Bức Người 1
170
Chương 170: Kẻ Bức Người 2
171
Chương 171: Hiểu Lầm
172
Chương 172: Hiểu Lầm 2
173
Chương 173: Vết Thương Năm Ấy
174
Chương 174: Vì Duyên Hay Vì Nợ 1
175
Chương 175: Vì Duyên Hay Vì Nợ 2
176
Chương 176: Lựa Chọn
177
Chương 177: Đáng Thương Hay Đáng Trách