Chương 17: Thoải mái

Edit by Mon

“Con kiên nhẫn chút, mẹ chỉ muốn tốt cho con thôi, con nên bớt tùy hứng đi. Trương Đào tuy không làm gì, nhưng nó sẽ không khăng khăng một với con. Con phải nghĩ cho nó nhiều hơn, mẹ thằng bé đã qua đời, hiện giờ chỉ có mình ba chồng con là người thân. Hằng ngày nên quan tâm ông ấy một chút, dù sao việc nhà cũng đã có người làm, con chỉ cần hỏi han ân cần là được.”

Lâm Kiều Kiều nhớ tới ba chồng, mặt đẹp đỏ lên, còn muốn chăm sóc thế nào nữa, ngay cả trên giường cô cũng chăm sóc luôn rồi.

“Mẹ, con biết rồi. Con vất vả lắm mới về nhà một chuyến, chúng ta gác chuyện này qua một bên đi.”

Lâm Kiều Kiều ăn vạ ở nhà mẹ đẻ cho đến khi ăn xong cơm tối mới lái xe về nhà, còn lén bỏ vài nước hoa thất sắc vào đồ uống của họ. 

Đến thì đi bằng tay không, lúc về thì được mẹ cho một đống đồ đến mức chặt cứng cả cốp xe.
Màn đêm buông xuống, Trương Quốc Dương một mình bên trong biệt thự không khỏi đứng ngồi không yên, lo lắng không biết con dâu đã đi đâu, không biết cô có thấy đau khổ vì bị một lão già xâm phạm hay không?

Thời gian trôi qua càng lâu ông càng sốt ruột, chân bước ra ngoài hoa viên ngồi chờ cô. Như vậy khi con dâu trở về là ông có thể thấy ngay.

Lúc Lâm Kiều Kiều về đến nhà thời gian đã điểm tám giờ tối, nhà mẹ đẻ và Hoa Hồng viên ở hai thành phố gần kề, không xa cũng không gần. Trước đây, Trương Đào muốn tự thân lập nghiệp, không dựa vào cha mẹ, nên sau khi hai người kết hôn đã chuyển sang thành phố bên cạnh.

Tình yêu rất dễ làm cho con người ta mù quáng. Trước kia, Trương Đào nói gì cô cũng cảm thấy có lý. Tuy nhiên, trọng sinh qua một lần, bây giờ đã là cảnh còn người mất.
Trương Quốc Dương ngây ngốc nhìn trời, đột nhiên nghe thấy âm thanh động cơ xe, sau đó thấy con dâu lái xe qua cổng, rồi vào gara.

Lâm Kiều Kiều từ gara bước ra liền thấy ba chồng đang đi đến, ánh mắt tràn ngập nỗi sợ hãi nhìn cô, giống như một đứa bé đã làm chuyện có lỗi. Ông nắm lấy cánh tay cô đặt lên mặt, để cô dễ dàng cho mình một cái tát.

“Kiều Kiều, ba xin lỗi con, con đánh mắng ba đi. Sau này đừng ra ngoài trễ thế này nữa, rất nguy hiểm. Nếu con không muốn nhìn thấy ba, ngày mai ba sẽ về quê, con tự chăm sóc bản thân cho tốt.”

Lâm Kiều Kiều vui vẻ không thôi, ba chồng mãi nghĩ luẩn quẩn trong lòng chuyện ông làm sáng nay với cô, nên bây giờ vẫn còn ngồi đợi cô về.

Nghĩ lại tất cả  không phải lỗi của ba chồng, nếu cô đoán không sai thì hai người họ trở thành như vậy là do cánh hoa màu tím kia. 
Hơn nữa, chính cô cũng mong mỏi, nếu cô không câu dẫn ông, ông sẽ không làm như vậy. Sáng nay, cô đã rất hưởng thụ tư vị mất hồn kia không phải sao? Sao lúc này còn phải làm ra vẻ? Làm hại ba chồng lo lắng cho cô cả một buổi.

Lâm Kiều Kiều rút tay về, ôm lấy ông, đầu vùi vào lồng ngực ông.

“Ba không sai, con không trách ba thật đó. Ba đi rồi thì ai chăm sóc con? Ba đã làm chuyện kia với con, bây giờ ba định phủ bỏ trách nhiệm luôn sao?”

Tâm tình Trương Quốc Dương hôm nay cứ như tàu siêu tốc, hết lên rồi lại xuống. Buổi sáng ông được thể nghiệm cảm giác thỏa mãn chưa từng có, giữa trưa thì lo lắng thấp thỏm, buổi tối lại là đứng ngồi không yên, hiện tại là cảm giác vui sướng đã mất nay tìm lại được.

“Kiều Kiều, ba vui lắm. Con yên tâm, chỉ cần con không đuổi ba sẽ không đi, mà chăm sóc con cả đời.”

Chapter
1 Chương 1: Trọng sinh
2 Chương 2: Hoa thất sắc
3 Chương 3: Ở nông thôn
4 Chương 4: Sống cùng nhau
5 Chương 5: Nghe lén
6 Chương 6: Ái muội
7 Chương 7: Tự an ủi
8 Chương 8: Thấy
9 Chương 9: Say rượu
10 Chương 10: Tiếp xúc
11 Chương 11: Thân cận
12 Chương 12: Thân mật
13 Chương 13: Cắm vào
14 Chương 14: Bắn vào trong
15 Chương 15: Ôn nhu
16 Chương 16: Xong việc
17 Chương 17: Thoải mái
18 Chương 18: Lại lần nữa
19 Chương 19: Vui sướng
20 Chương 20: Đầm đìa
21 Chương 21: Ngọt Ngào
22 Chương 22: Tâm sự
23 Chương 23: Tác dụng
24 Chương 24: Nhìn con cười, cùng con nháo
25 Chương 25: Lớn mật
26 Chương 26: Thực tủy
27 Chương 27: Biết vị
28 Chương 28: Ôm nhau mà ngủ
29 Chương 29: Trở về
30 Chương 30: Khó kiềm lòng nỗi
31 Chương 31: Tình cảm mãnh liệt ở nhà hàng
32 Chương 32: Tâm tư khác nhau
33 Chương 33: Mua đồ nội thất
34 Chương 34: Quê cha đất tổ nhân tình
35 Chương 35: Thử giường
36 Chương 36: Cực độ kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ
37 Chương 37: Như sói như hổ
38 Chương 38: Những ngày ở nông thôn
39 Chương 39: Tiệc rượu
40 Chương 40: Lại bị cưỡиɠ ɠiαи
41 Chương 41: Phát hiện mới
42 Chương 42: Du hồ
43 Chương 43: Hoan ái trên thuyền
44 Chương 44: Hoan ái trên thuyền 2
45 Chương 45: Tiếng động xấu hổ từ cách vách
46 Chương 46: Lòng người đổi thay
47 Chương 47: Trương Đào cùng Hạ Hoan Tâm 1
48 Chương 48: Trương Đào cùng Hạ Hoan Tâm 2
49 Chương 49: Trương Đào cùng Hạ Hoan Tâm 3
50 Chương 50: Về Thành Phố
51 Chương 51: Xa nhất thân nhất là vợ chồng
52 Chương 52: Ảo tưởng và sự thật
53 Chương 53: Gấp không chờ nổi
54 Chương 54: Bắt đầu kế hoạch
55 Chương 55: An bài
56 Chương 56: Thẳng Thắn
57 Chương 57: Có Thai
58 Chương 58: Bị uy hϊếp
59 Chương 59: Ba người
60 Chương 60: Ba người 2
61 Chương 61: Ngoài ý liệu
62 Chương 62: Lý Tuyết Oánh
63 Chương 63: Hạnh Phúc Đơn Giản
64 Chương 64: Cực lạc
65 Chương 65: Hạ bộ
66 Chương 66: Ngậm Bồ Hòn
67 Chương 67: Trầm Mê
68 Chương 68: Ngắm Hoa
69 Chương 69: Hoa Gian Vũ
70 Chương 70: Mai khai tâm
71 Chương 71: Thần ái
72 Chương 72: Tân gia
73 Chương 73: Làʍ t̠ìиɦ trong tân phòng
74 Chương 74: Trương Đào phóng túng
75 Chương 75: Ngả Bài
76 Chương 76: Ly hôn
77 Chương 77: Tình cảm mãnh liệt trên bàn ăn
78 Chương 78: Sinh hoạt tốt đẹp
79 Chương 79: Từng người mạnh khoẻ
80 Chương 80: Sinh sản
81 Chương 81: Biến cố
82 Chương 82: Khôi phục
83 Chương 83: Giấy kết hôn
84 Chương 84: Kết thúc
Chapter

Updated 84 Episodes

1
Chương 1: Trọng sinh
2
Chương 2: Hoa thất sắc
3
Chương 3: Ở nông thôn
4
Chương 4: Sống cùng nhau
5
Chương 5: Nghe lén
6
Chương 6: Ái muội
7
Chương 7: Tự an ủi
8
Chương 8: Thấy
9
Chương 9: Say rượu
10
Chương 10: Tiếp xúc
11
Chương 11: Thân cận
12
Chương 12: Thân mật
13
Chương 13: Cắm vào
14
Chương 14: Bắn vào trong
15
Chương 15: Ôn nhu
16
Chương 16: Xong việc
17
Chương 17: Thoải mái
18
Chương 18: Lại lần nữa
19
Chương 19: Vui sướng
20
Chương 20: Đầm đìa
21
Chương 21: Ngọt Ngào
22
Chương 22: Tâm sự
23
Chương 23: Tác dụng
24
Chương 24: Nhìn con cười, cùng con nháo
25
Chương 25: Lớn mật
26
Chương 26: Thực tủy
27
Chương 27: Biết vị
28
Chương 28: Ôm nhau mà ngủ
29
Chương 29: Trở về
30
Chương 30: Khó kiềm lòng nỗi
31
Chương 31: Tình cảm mãnh liệt ở nhà hàng
32
Chương 32: Tâm tư khác nhau
33
Chương 33: Mua đồ nội thất
34
Chương 34: Quê cha đất tổ nhân tình
35
Chương 35: Thử giường
36
Chương 36: Cực độ kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ
37
Chương 37: Như sói như hổ
38
Chương 38: Những ngày ở nông thôn
39
Chương 39: Tiệc rượu
40
Chương 40: Lại bị cưỡиɠ ɠiαи
41
Chương 41: Phát hiện mới
42
Chương 42: Du hồ
43
Chương 43: Hoan ái trên thuyền
44
Chương 44: Hoan ái trên thuyền 2
45
Chương 45: Tiếng động xấu hổ từ cách vách
46
Chương 46: Lòng người đổi thay
47
Chương 47: Trương Đào cùng Hạ Hoan Tâm 1
48
Chương 48: Trương Đào cùng Hạ Hoan Tâm 2
49
Chương 49: Trương Đào cùng Hạ Hoan Tâm 3
50
Chương 50: Về Thành Phố
51
Chương 51: Xa nhất thân nhất là vợ chồng
52
Chương 52: Ảo tưởng và sự thật
53
Chương 53: Gấp không chờ nổi
54
Chương 54: Bắt đầu kế hoạch
55
Chương 55: An bài
56
Chương 56: Thẳng Thắn
57
Chương 57: Có Thai
58
Chương 58: Bị uy hϊếp
59
Chương 59: Ba người
60
Chương 60: Ba người 2
61
Chương 61: Ngoài ý liệu
62
Chương 62: Lý Tuyết Oánh
63
Chương 63: Hạnh Phúc Đơn Giản
64
Chương 64: Cực lạc
65
Chương 65: Hạ bộ
66
Chương 66: Ngậm Bồ Hòn
67
Chương 67: Trầm Mê
68
Chương 68: Ngắm Hoa
69
Chương 69: Hoa Gian Vũ
70
Chương 70: Mai khai tâm
71
Chương 71: Thần ái
72
Chương 72: Tân gia
73
Chương 73: Làʍ t̠ìиɦ trong tân phòng
74
Chương 74: Trương Đào phóng túng
75
Chương 75: Ngả Bài
76
Chương 76: Ly hôn
77
Chương 77: Tình cảm mãnh liệt trên bàn ăn
78
Chương 78: Sinh hoạt tốt đẹp
79
Chương 79: Từng người mạnh khoẻ
80
Chương 80: Sinh sản
81
Chương 81: Biến cố
82
Chương 82: Khôi phục
83
Chương 83: Giấy kết hôn
84
Chương 84: Kết thúc