Chương 17: Đảo Khách Thành Chủ

"Ngươi làm gì thế?" Thương Phạt sợ hết hồ, quần áo trên người bị đối phương làm cho ướt sũng.

"Phu quân cũng mau tắm đi." Bạch Ngôn Lê siết càng chặt, không quan tâm vẻ mặt cau có của hắn, mờ ám nói, "Người phu quân cũng có mùi đấy."
"Bạch Ngôn Lê!" Thương Phạt hít sâu một hơi, kìm nén cảm xúc muốn ấn đầu kẻ này xuống nước.

"Không vui à?" Dù hỏi vậy nhưng mắt Bạch Ngôn Lê vẫn tràn ngập ý cười.

Y thoáng lui ra, hành động như thể đứng đắn lắm, "Trước kia đều là ta giúp người tắm rửa mà?"
"..." Trước thái độ thản nhiên như thế, Thương Phạt lại không biết nên nói gì.

Hai người đối diện nhau, khoảng cách quá gần.

Mắt hắn vô tình liếc qua hai điểm hồng nho nhỏ, cả người cứng đờ.

Bạch Ngôn Lê lại không hề gượng gạo, cứ thế trần trụi nửa thân trên, không buồn che lấp, thậm chí còn dang tay ra.

"Ngươi làm cái gì đó!" Thương Phạt luốn cuống phản ứng, lùi về phía sau.

So với tức giận vì bị đùa bỡn thì sự hoang mang còn lớn hơn.

"Phu quân cởi áo ra đi." Bạch Ngôn Lê vỗ vỗ mặt nước, dỗ dành, "Không lạnh đâu."
"Ngươi lo mà tắm!" Mặt mũi ửng hồng, Thương Phạt quay người định trốn, nhưng Bạch Ngôn Lê không chịu buông tha, nhào lên ôm chặt cánh tay hắn.

"Cùng tắm đi mà.

Không phải người rất ghét bẩn sao?"
"...." Lồng ngực trần trụi kề sát lưng mình, Thương Phạt cảm thấy lông tóc trên người đều dựng đứng.

"Phu quân?" Bạch Ngôn Lê thắc mắc, nhưng hai tay thì chẳng hoang mang tí nào, dứt khoát lột áo ngoài của hắn xuống.

Thương Phạt tiếp tục hít sâu, thẳng tay đẩy cái người đang xé đồ của mình ra, túm chặt gáy đối phương, xách y ra xa một chút, cố gắng bình tĩnh nói, "Không biết xấu hổ à?"
"Có gì phải xấu hổ?" Bạch Ngôn Lê cãi.

Rõ ràng lúc mới ở cùng nhau, y e thẹn lắm cơ mà.

Xem ra Bạch Ngôn Lê hoàn toàn chưa bỏ ý định với cơ thể mình, Thương Phạt cau có nghĩ.

"Hai ta đã bái đường, là bạn lữ danh chính ngôn thuận." Vạch ra hiện thực, Bạch Ngôn Lê bất mãn nói, "Người đã hứa với ta là chuyện gì lúc trước làm thì giờ vẫn thế mà."
"Lúc trước ngươi...." Thương Phạt định nói, lúc trước ngươi đâu có táo tợn thế này.

Nhưng đang ở trong rừng sâu núi thẳm, cái người kia cởi đồ lõa thể ngay trước mặt mình, thế mà mình lại ở thế bị động, hắn cảm thấy đau đầu, chỉ biết cắn răng mắng, "Đồ không biết xấu hổ."
"Phu...." Bạch Ngôn Lê định tiếp tục nói.

Thương Phạt không cho y mở miệng, quăng y ra xa.

Bạch Ngôn Lê ngã tùm xuống nước, mau chóng bơi lên, đến vị trí có thể đứng được.

Y vuốt nước trên mặt, cứ vậy nhìn Thương Phạt chằm chằm không nhúc nhích.

Thương Phạt nhíu mày, sợ y lại chuẩn bị đột kích tiếp nên phất tay định lên bờ.

Đúng lúc ấy, người kia "oa" một tiếng, khóc váng trời.

"...." Dở hơi à!
"Phu quân!" Thấy Thương Phạt sắp bỏ đi, Bạch Ngôn Lê lớn tiếng gọi.

Thương Phạt thấy không chịu nổi nữa, đau đầu quát, "Muốn chết phải không?"
"Phu quân bắt nạt ta!"

Nếu không phải không cảm thấy có gì khác thường, Thương Phạt thật sự sẽ hoài nghi Bạch Ngôn Lê bị yêu quái chiếm xác.

"Người bắt nạt ta!" Y khóc om sòm như con nít, vừa khóc vừa đập tay đập chân, nước văng tung tóe.

Hồ nước tĩnh lặng bỗng vì trận ăn vạ này mà dậy sóng.

Lũ chim ngủ trên cây cối gần đó cũng kinh sợ, vỗ cánh bay đi.

Thương Phạt nhìn trò hề trước mắt, nắm tay trong nước siết chặt rồi thả lỏng mấy lần.

Cuối cùng, hắn cắn răng nói, "Có phải chuyện hôm nay làm ngươi phát điên rồi không?"
Thấy đồng loại bị ăn sống, bi thương quá độ, đầu óc không bình thường?
"Phu quân..." Nghe hắn đáp lời mình, Bạch Ngôn Lê liền nín khóc, sụt sịt mấy hồi rồi thôi.

"...."
"Ta chỉ có mình người.

Người đừng bỏ rơi ta được không?"
Lúc ước định với nhau thì chỉ là tạm thời, nhưng đây không phải thời cơ tốt để nói thẳng với y như thế.

Chờ y "bình tĩnh" trở lại, Thương Phạt mới nói cho có lệ, "Ai bảo sẽ bỏ đi?"
"Nhưng người đâu có chịu để ta tắm cho..." Bạch Ngôn Lê lại gần, trông như chú chó nhỏ bị bỏ rơi, "Ta tủi thân lắm, người không cần ta nữa à?"
Ta cần ngươi? Cần ngươi con mẹ nó sống cho tốt để cùng ta đi giải trừ khế ước, sau đó mới giết ngươi!
Dù nghĩ vậy nhưng trên mặt Thương Phạt vẫn khá bình tĩnh.

"Giờ ta đã bình thường, có thể tự tắm rửa."
"Vâng." Bạch Ngôn Lê bỗng không lằng nhằng nữa, đi về trước mặt hắn, rầu rĩ nói, "Trong lòng ta khó chịu."
"Khó chịu?"
"Những hình ảnh kia...."Y vừa thăm dò vừa chậm rãi bước về phía trước, nhẹ nhàng nắm lấy ống tay áo Thương Phạt đang nổi bập bềnh trên mặt nước, thì thầm, "Ta vẫn chưa quên được.

Có một cánh tay đầy máu, giống như tay của ta, rơi xuống ngay trước mặt.

Thương Phạt đến là ngán ngẩm, vắt hết óc mà không biết nói gì.

Bạch Ngôn Lê lén nhìn một cái, rồi nhào đến ôm.

Lần thứ hai, Thương Phạt cảm thấy trên môi mình một cái chạm ướt át, nhưng khác với lúc ở trong vại nước, lần này động tác kịch liệt hơn nhiều.

Hắn cứ đứng ngâm người trong nước, chẳng biết nghĩ gì mà mãi không cử động.

Bạch Ngôn Lê cũng vì sự yên lặng của hắn mà bình tĩnh lại, dần thả lỏng hai tay, động tác trên môi cũng dần trở nên dịu dàng.

Từ đầu tới cuối, Thương Phạt vẫn mở mắt trừng trừng, nhìn cái người đang đỏ mặt kia hôn mình cực kỳ nghiêm túc.

Dưới ánh trăng, những làn nước từ nơi họ đứng chuyển động thành vòng, lan rộng ra xa.

Giữa núi rừng có thể nghe thấy tiếng chim kêu từ ngọn cây nào đó.

Sauk hi lên bờ, quần áo Thương Phạt chỉ nháy mắt đã khô.

Bạch Ngôn Lê theo sau hắn, gắng sức rũ nước trên y phục, khổ sở xoa cái mũi của mình.

Hai người quay về hang.

Bạch Ngôn Lê chạy đến bên đống lửa hong tóc và quần áo, còn Thương Phạt lại ngồi ngây người bên ngoài cửa động, vẻ mặt phức tạp ngẩn ra.

"Hắt xì." Bạch Ngôn Lê khịp mũi, run rẩy đến tội.

Thương Phạt nhớ đến cái nụ hôn vừa dài vừa lâu kia, phiền một nỗi cuối cùng mình lại không tự chủ được mà đáp lại, thậm chí....còn đảo khách thành chủ.

Cho nên....Dù sao cũng là bệnh chung của giống đực, bất kể tâm lý ra sao thì thân thể cũng không chịu nghe lời.

Đau thương khóc than thân mình không sạch sẽ, Thương Phạt cực kỳ không cam lòng.

"Phu quân" Cởi áo ngoài hơ trên lửa, Bạch Ngôn Lê chỉ có thể vòng tay quanh người sưởi ấm.

Ngắm nhìn yêu quái ngồi im trước cửa động, y chờ đợi hồi lâu, yếu ớt nói, "Ta lạnh lắm."
Thương Phạt quay lại, lạnh lùng buông hai chữ, "Đáng đời."
Tự làm tự chịu!.

Chapter
1 Chương 1: Tỉnh Dậy Sau Giấc Mộng Dài
2 Chương 2: Bạch Ngôn Lê
3 Chương 3: Phu Quân
4 Chương 4: Cây Tình Duyên
5 Chương 5: Đã Làm Chưa Vậy
6 Chương 6: Đầu Với Chả Óc
7 Chương 7: Thơm Quá
8 Chương 8: Không Biết Xấu Hổ
9 Chương 9: Ta Yêu Người
10 Chương 10: Ngươi Mà Cũng Xứng
11 Chương 11: Thu Nạp Thuộc Hạ
12 Chương 12: Bán Không
13 Chương 13: Nụ Hôn
14 Chương 14: Vào Núi
15 Chương 15: Đồng Loại
16 Chương 16: Tắm Rửa
17 Chương 17: Đảo Khách Thành Chủ
18 Chương 18: Ghét Con Người
19 Chương 19: Yêu Cốt
20 Chương 20: Phu Quân Ngoan
21 Chương 21: Vô Tình
22 Chương 22: Tám Mươi Tinh
23 Chương 23: Phu Chủ
24 Chương 24: Thanh Xuân Ngời Ngời
25 Chương 25: Sai Sót Nhỏ
26 Chương 26: Không Biết Tự Lượng Sức
27 Chương 27: Mồi Nhử
28 Chương 28: Biết Ơn
29 Chương 29: Lão Yêu
30 Chương 30: Yêu Ấn
31 Chương 31: Đáng Yêu Lắm
32 Chương 32: Sàm Sỡ
33 Chương 33: Về Đi Ngủ
34 Chương 34: Động Tay Động Chân
35 Chương 35: Nam Yêu Phủ
36 Chương 36: Nghe Lời
37 Chương 37: Nhớ Nhà
38 Chương 38: Nuôi Nhốt
39 Chương 39: Tâm Tư
40 Chương 40: Giết Ngươi Thôi Mà
41 Chương 41: Bị Giam
42 Chương 42: Cố Gắng Hơn Nữa
43 Chương 43: Đan
44 Chương 44
45 Chương 45: Đồng Loại
46 Chương 46: Hoành Tráng
47 Chương 47: Hôn Một Cái
48 Chương 48: Trò Chơi
49 Chương 49: Kỳ Thị
50 Chương 50: Cấm Sờ Lung Tung
51 Chương 51: Mộ
52 Chương 52: Phu Chủ
53 Chương 53: Hoành Tráng
54 Chương 54: Yêu Kỳ
55 Chương 55: Đáng Yêu
56 Chương 56
57 Chương 57: Chung Giường
58 Chương 58: Không Có Lần Sau
59 Chương 59: Hiếu Kính
60 Chương 60: Thèm
61 Chương 61: Tơ Hồng
62 Chương 62: Chơi Tiếp Không
63 Chương 63: Không Khỏe
64 Chương 64: Chân Ái
65 Chương 65: Tùy Tâm Trạng
66 Chương 66: Không Hiếm
67 Chương 67: Có Khách
68 Chương 68: Dò Xét
69 Chương 69
70 Chương 70: Tâm Kế
71 Chương 71: Mâu Thuẫn
72 Chương 72: Không Vui
73 Chương 73: Tạm Thời
74 Chương 74: Nghiện
75 Chương 75: Có Lông
76 Chương 76: Lòng Dạ Không Yên
77 Chương 77: Đơn Giản
78 Chương 78: Ta Thích
79 Chương 79: Cô Đơn
80 Chương 80: Thay Đổi
81 Chương 81: Bằng Lòng
82 Chương 82: Cho Ngươi
83 Chương 83: 999
84 Chương 84: Gâu Gâu
85 Chương 85: Thêm Lần Nữa
86 Chương 86: Hạo Nguyệt
87 Chương 87: Thưởng
88 Chương 88: Tặng Quà
89 Chương 89: Trào Lưu
90 Chương 90: Hậu Hoạn
91 Chương 91: Cố Lên
92 Chương 92: Trúng Độc
93 Chương 93: Lệnh Triệu Tập
94 Chương 94: Gọi Bằng Cha
95 Chương 95: Chu Yếm
96 Chương 96: Do Con Người
97 Chương 97: Tốt Tính
98 Chương 98: Khoan Đã
99 Chương 99: Con Người
100 Chương 100: Giết Yêu Quái
101 Chương 101: Phản Bội
102 Chương 102: Phù Khí
103 Chương 103: Xung Đột
104 Chương 104: Đau Không
105 Chương 105: Ta Đã Nghĩ Đến
106 Chương 106: Cờ Thí
107 Chương 107: Không Ngọt
108 Chương 108: Mất Vui
109 Chương 109: Đừng Nghịch
110 Chương 110: Không Đủ
111 Chương 111: Người Đến Rồi
112 Chương 112: Ngươi Có Tin Không
113 Chương 113: Nhường Nhịn
114 Chương 114: Nói Chuyện
115 Chương 115: Thượng Cổ Kỳ
116 Chương 116: Phúc Lợi
117 Chương 117: Tư Thế Mới
118 Chương 118: Phong Ấn
119 Chương 119: Bí Mật Lớn
120 Chương 120: Cưỡng Ép
121 Chương 121: Lo Cho Người
122 Chương 122: Cởi Quần Áo
123 Chương 123: Tranh Cãi
124 Chương 124: Bằng Lòng
125 Chương 125: Không Nóng À
126 Chương 126: Kịch Hay
127 Chương 127: Quỳ Xuống
128 Chương 128: Kẻ Nào
129 Chương 129: Mứt Quả
130 Chương 130: Chọn Ngươi
131 Chương 131: Lời Hứa
132 Chương 132: Sa Đọa
133 Chương 133: Thành Tử Thủy
134 Chương 134: Ý Nghĩ
135 Chương 135: Lục Lạc
136 Chương 136: Ảo Thuật
137 Chương 137: Phản Kích
138 Chương 138: Đột Nhiên
139 Chương 139: Tự Cầu Nhiều Phúc
140 Chương 140: Mặc Vào
141 Chương 141: Bẩn Thỉu
142 Chương 142: Nực Cười
143 Chương 143: Giam Cầm
144 Chương 144: Con Chó Của Ta
145 Chương 145: Giơ Cao Đánh Khẽ
146 Chương 146: Làm Nhục
147 Chương 147: Sắc Đẹp Che Mờ Con Mắt
148 Chương 148: 499
149 Chương 149: Cứu Rỗi
150 Chương 150: Theo Ta Về Nhà
151 Chương 151: Trợ Khí
152 Chương 152: Bạn Lữ Mới
153 Chương 153: Quả Tình Duyên
154 Chương 154: Phá Vây
155 Chương 155: Đốt Đi
156 Chương 156: Hồn Vía Lên Mây
157 Chương 157: Giết
158 Chương 158: Mất Đi
159 Chương 159: Kẻ Phản Bội
160 Chương 160: Thập Ngũ Châu
161 Chương 161: Muốn Gì
162 Chương 162: Uy Hiếp
163 Chương 163: Trụ Trời
164 Chương 164: Minh Hà
165 Chương 165: Hồi Sinh
166 Chương 166: Kế Hoạch Hồng Nguyệt
167 Chương 167: Phân Thân
168 Chương 168: Về Nhà
169 Chương 169: Huynh Trưởng
170 Chương 170: Đặc Biệt
171 Chương 171: Ta Muốn Y
172 Chương 172: Cháu Dâu
173 Chương 173: Hạo Nguyệt Thành
174 Chương 174: Cút Ra Đây
175 Chương 175: Ta Nhớ Ngươi
176 Chương 176: Uy Hiếp
177 Chương 177: Cho Ngươi Ôm
178 Chương 178: Cảnh Cáo
179 Chương 179: Phản Kháng
180 Chương 180: Vui Vẻ
181 Chương 181: Ghen
182 Chương 182
183 Chương 183: Ra Mắt
184 Chương 184: Chưa Nghiêm Túc
185 Chương 185: Đáp Ứng
186 Chương 186: Núi Quy Vô
187 Chương 187: Lê Lê
188 Chương 188: Trận Chiến Cuối Cùng
189 Chương 189: Vĩnh Viễn Không
190 Chương 190: Kết Thúc
191 Chương 191: Trọn Vẹn Chính Văn Hoàn
192 Chương 192: Phiên Ngoại 1 Thay Đổi
193 Chương 193: Phiên Ngoại 2 Mua Bán
194 Chương 194: Phiên Ngoại 3 Thượng Nhân
195 Chương 195: Phiên Ngoại 4 Quá Đáng
196 Chương 196: Phiên Ngoại 5 Thủ Lĩnh
197 Chương 197: Phiên Ngoại 6 Quấn Quýt
198 Chương 198: Phiên Ngoại 7 Người Xuyên Việt
199 Chương 199: Phiên Ngoại 8 Vạn Vật Có Linh Toàn Văn Hoàn
Chapter

Updated 199 Episodes

1
Chương 1: Tỉnh Dậy Sau Giấc Mộng Dài
2
Chương 2: Bạch Ngôn Lê
3
Chương 3: Phu Quân
4
Chương 4: Cây Tình Duyên
5
Chương 5: Đã Làm Chưa Vậy
6
Chương 6: Đầu Với Chả Óc
7
Chương 7: Thơm Quá
8
Chương 8: Không Biết Xấu Hổ
9
Chương 9: Ta Yêu Người
10
Chương 10: Ngươi Mà Cũng Xứng
11
Chương 11: Thu Nạp Thuộc Hạ
12
Chương 12: Bán Không
13
Chương 13: Nụ Hôn
14
Chương 14: Vào Núi
15
Chương 15: Đồng Loại
16
Chương 16: Tắm Rửa
17
Chương 17: Đảo Khách Thành Chủ
18
Chương 18: Ghét Con Người
19
Chương 19: Yêu Cốt
20
Chương 20: Phu Quân Ngoan
21
Chương 21: Vô Tình
22
Chương 22: Tám Mươi Tinh
23
Chương 23: Phu Chủ
24
Chương 24: Thanh Xuân Ngời Ngời
25
Chương 25: Sai Sót Nhỏ
26
Chương 26: Không Biết Tự Lượng Sức
27
Chương 27: Mồi Nhử
28
Chương 28: Biết Ơn
29
Chương 29: Lão Yêu
30
Chương 30: Yêu Ấn
31
Chương 31: Đáng Yêu Lắm
32
Chương 32: Sàm Sỡ
33
Chương 33: Về Đi Ngủ
34
Chương 34: Động Tay Động Chân
35
Chương 35: Nam Yêu Phủ
36
Chương 36: Nghe Lời
37
Chương 37: Nhớ Nhà
38
Chương 38: Nuôi Nhốt
39
Chương 39: Tâm Tư
40
Chương 40: Giết Ngươi Thôi Mà
41
Chương 41: Bị Giam
42
Chương 42: Cố Gắng Hơn Nữa
43
Chương 43: Đan
44
Chương 44
45
Chương 45: Đồng Loại
46
Chương 46: Hoành Tráng
47
Chương 47: Hôn Một Cái
48
Chương 48: Trò Chơi
49
Chương 49: Kỳ Thị
50
Chương 50: Cấm Sờ Lung Tung
51
Chương 51: Mộ
52
Chương 52: Phu Chủ
53
Chương 53: Hoành Tráng
54
Chương 54: Yêu Kỳ
55
Chương 55: Đáng Yêu
56
Chương 56
57
Chương 57: Chung Giường
58
Chương 58: Không Có Lần Sau
59
Chương 59: Hiếu Kính
60
Chương 60: Thèm
61
Chương 61: Tơ Hồng
62
Chương 62: Chơi Tiếp Không
63
Chương 63: Không Khỏe
64
Chương 64: Chân Ái
65
Chương 65: Tùy Tâm Trạng
66
Chương 66: Không Hiếm
67
Chương 67: Có Khách
68
Chương 68: Dò Xét
69
Chương 69
70
Chương 70: Tâm Kế
71
Chương 71: Mâu Thuẫn
72
Chương 72: Không Vui
73
Chương 73: Tạm Thời
74
Chương 74: Nghiện
75
Chương 75: Có Lông
76
Chương 76: Lòng Dạ Không Yên
77
Chương 77: Đơn Giản
78
Chương 78: Ta Thích
79
Chương 79: Cô Đơn
80
Chương 80: Thay Đổi
81
Chương 81: Bằng Lòng
82
Chương 82: Cho Ngươi
83
Chương 83: 999
84
Chương 84: Gâu Gâu
85
Chương 85: Thêm Lần Nữa
86
Chương 86: Hạo Nguyệt
87
Chương 87: Thưởng
88
Chương 88: Tặng Quà
89
Chương 89: Trào Lưu
90
Chương 90: Hậu Hoạn
91
Chương 91: Cố Lên
92
Chương 92: Trúng Độc
93
Chương 93: Lệnh Triệu Tập
94
Chương 94: Gọi Bằng Cha
95
Chương 95: Chu Yếm
96
Chương 96: Do Con Người
97
Chương 97: Tốt Tính
98
Chương 98: Khoan Đã
99
Chương 99: Con Người
100
Chương 100: Giết Yêu Quái
101
Chương 101: Phản Bội
102
Chương 102: Phù Khí
103
Chương 103: Xung Đột
104
Chương 104: Đau Không
105
Chương 105: Ta Đã Nghĩ Đến
106
Chương 106: Cờ Thí
107
Chương 107: Không Ngọt
108
Chương 108: Mất Vui
109
Chương 109: Đừng Nghịch
110
Chương 110: Không Đủ
111
Chương 111: Người Đến Rồi
112
Chương 112: Ngươi Có Tin Không
113
Chương 113: Nhường Nhịn
114
Chương 114: Nói Chuyện
115
Chương 115: Thượng Cổ Kỳ
116
Chương 116: Phúc Lợi
117
Chương 117: Tư Thế Mới
118
Chương 118: Phong Ấn
119
Chương 119: Bí Mật Lớn
120
Chương 120: Cưỡng Ép
121
Chương 121: Lo Cho Người
122
Chương 122: Cởi Quần Áo
123
Chương 123: Tranh Cãi
124
Chương 124: Bằng Lòng
125
Chương 125: Không Nóng À
126
Chương 126: Kịch Hay
127
Chương 127: Quỳ Xuống
128
Chương 128: Kẻ Nào
129
Chương 129: Mứt Quả
130
Chương 130: Chọn Ngươi
131
Chương 131: Lời Hứa
132
Chương 132: Sa Đọa
133
Chương 133: Thành Tử Thủy
134
Chương 134: Ý Nghĩ
135
Chương 135: Lục Lạc
136
Chương 136: Ảo Thuật
137
Chương 137: Phản Kích
138
Chương 138: Đột Nhiên
139
Chương 139: Tự Cầu Nhiều Phúc
140
Chương 140: Mặc Vào
141
Chương 141: Bẩn Thỉu
142
Chương 142: Nực Cười
143
Chương 143: Giam Cầm
144
Chương 144: Con Chó Của Ta
145
Chương 145: Giơ Cao Đánh Khẽ
146
Chương 146: Làm Nhục
147
Chương 147: Sắc Đẹp Che Mờ Con Mắt
148
Chương 148: 499
149
Chương 149: Cứu Rỗi
150
Chương 150: Theo Ta Về Nhà
151
Chương 151: Trợ Khí
152
Chương 152: Bạn Lữ Mới
153
Chương 153: Quả Tình Duyên
154
Chương 154: Phá Vây
155
Chương 155: Đốt Đi
156
Chương 156: Hồn Vía Lên Mây
157
Chương 157: Giết
158
Chương 158: Mất Đi
159
Chương 159: Kẻ Phản Bội
160
Chương 160: Thập Ngũ Châu
161
Chương 161: Muốn Gì
162
Chương 162: Uy Hiếp
163
Chương 163: Trụ Trời
164
Chương 164: Minh Hà
165
Chương 165: Hồi Sinh
166
Chương 166: Kế Hoạch Hồng Nguyệt
167
Chương 167: Phân Thân
168
Chương 168: Về Nhà
169
Chương 169: Huynh Trưởng
170
Chương 170: Đặc Biệt
171
Chương 171: Ta Muốn Y
172
Chương 172: Cháu Dâu
173
Chương 173: Hạo Nguyệt Thành
174
Chương 174: Cút Ra Đây
175
Chương 175: Ta Nhớ Ngươi
176
Chương 176: Uy Hiếp
177
Chương 177: Cho Ngươi Ôm
178
Chương 178: Cảnh Cáo
179
Chương 179: Phản Kháng
180
Chương 180: Vui Vẻ
181
Chương 181: Ghen
182
Chương 182
183
Chương 183: Ra Mắt
184
Chương 184: Chưa Nghiêm Túc
185
Chương 185: Đáp Ứng
186
Chương 186: Núi Quy Vô
187
Chương 187: Lê Lê
188
Chương 188: Trận Chiến Cuối Cùng
189
Chương 189: Vĩnh Viễn Không
190
Chương 190: Kết Thúc
191
Chương 191: Trọn Vẹn Chính Văn Hoàn
192
Chương 192: Phiên Ngoại 1 Thay Đổi
193
Chương 193: Phiên Ngoại 2 Mua Bán
194
Chương 194: Phiên Ngoại 3 Thượng Nhân
195
Chương 195: Phiên Ngoại 4 Quá Đáng
196
Chương 196: Phiên Ngoại 5 Thủ Lĩnh
197
Chương 197: Phiên Ngoại 6 Quấn Quýt
198
Chương 198: Phiên Ngoại 7 Người Xuyên Việt
199
Chương 199: Phiên Ngoại 8 Vạn Vật Có Linh Toàn Văn Hoàn