Chương 17: 17: Hồi 16: Giám Sát Quan

Quay về hiện tại .

Sau khi dân làng Vô Ưu quay trở lại cuộc sống thường nhật, và dòng sông Hồng cũng đã trở về nguyên trạng của nó , Thì nhóm người Trương Gia đã tạm biệt họ và hướng đến Phong Đô như kế hoạch đã định từ trước. Đó là đầu giờ Thìn của ngày hôm ấy.

Đến giờ Mùi trong một cánh rừng cách làng mười lăm dặm về phía Tây Nam ,một đạo quân với hơn 1 ngàn người ngựa, gươm đao sáng chói đang tiến thẳng đến làng Vô Ưu .

Dẫn đầu đoàn quân là một thiếu niên gương mặt gian xảo, làn da trắng như sữa. Chàng thiếu niên ấy khoác lên người trang phục gấm hoa và cưỡi trên con Ngọc Tiêu Dao tướng mạo thì đường đường , thanh cao .

Phía sau lưng thiếu niên ấy là hai Long Nhân cao khoảng 5 trượng, tướng mạo to lớn vạm vỡ, khoác một mảnh vải chéo ngang người từ bên phải xuống đến hông. Để lộ từng thớ cơ bắp săn chắc. Vũ khí mà chúng cầm là Chùy sắt, nặng ngàn cân.Đoàn người hành quận chậm rãi không có vẻ gì là vội vàng cả.

Ngọc Tiêu Dao thần thú của Thượng giới nên khí tức toát ra không hề bình thường. Nó vừa đi vừa phát ra hào quang trắng bạch. Dù cho đang là giữa trưa thì ánh sáng ấy vẫn rất rõ ràng,Nó xuyên qua cả nhưng nhánh cây um tùm nhất.

Ánh sáng bất thường ấy đã thu hút sự chú ý của những người làm nhiệm vụ canh gác làng Vô Ưu. Khi nhìn thấy ánh sáng đó đang dần dần đi đến trên gương mặt những người ấy lộ rõ sự hoảng loạn.

Một lính gác tên là Hứa Nguyên đã nhanh chân hơn cậu chạy vội vào trong làng báo tin. Vừa đi vừa hô to báo cho mọi người biết:

” Nguy rồiiiiii Tứ Hoàng Tử Phàn Thành đến thu thuế mọi người ơi ”

Đầu tiên là họ bất ngờ, sau đó là sợ hãi bởi vì Tứ hoàng tử đến đây nằm ngoài dự tính của tất cả mọi người. Theo như thông lệ người đến sẽ chỉ là Giám Sát Quan bình thường. Bởi vì có một chút giao tình với Giám Sát Quan trước đây cho nên họ có thể xin chậm trễ việc đóng thuế chờ đến trời tối để Tần Kha kịp trở về. Tuy nhiên người ấy lại không đến mà thay bằng Tứ Hoàng Tử.

Tứ Hoàng Tử này nổi danh tàn ác, không chuyện xấu nào không làm. Tiếng xấu của hắn vang xa đến nổi, chỉ cần nhìn thấy ánh sáng của Ngọc Tiêu Dao mà hắn cưỡi thì mọi người đã thất hồn bạc vía. Lần này đại họa giáng xuống đầu người dân làng Vô Ưu thật rồi, đó là suy nghĩ chung của tất cả mọi người.

Kèm theo việc , Thư Di đã dặn kỹ rằng tuyệt đối không được truyền tin này ra ngoài. Cho nên việc họ dọn dẹp không còn một vết tích gì của lũ Hải Vương kia là điều tất yếu. Nếu việc không đóng thuế hình phạt chỉ là ra chiến trường, thì việc giết và bán xác bọn chúng một cách phi pháp thì chắc sinh mạng của họ không thể tránh khỏi cái chết.

Thạch Nghị hiểu điều đó nên ông hoang mang bội phần , ông thầm nghĩ không biết việc bán Hải Vương đã bị phát hiện hay chưa mà Tứ Hoàng Tử lại đích thân ngự giá. Hay là hắn đến đây có mục đích gì khác.

Phàn Thành mặc dù không phải dựa vào thế lực Huyền Vũ ,Mà họ đứng vững ở Hoa Bắc này là nhờ việc ngoại giao khôn khéo của nhà vua trị vì. Ông luôn đóng thuế cho liên minh Tứ Linh cao hơn hết thải các nơi khác , còn cung cấp một số lượng thuốc được gọi là nha phiến ( cần xa) cho Thăng Long Thành .

Cho nên việc họ gây chuyện với Huyền Vũ là điều hầu như không .Đó cũng là lý do chính quân Phàn Thành không can thiệp vào việc đánh đuổi lũ Hải Vương.

Thạch Nghị nghe tin thì lo lắng ông chống gậy đi qua đi lại , lòng bồn chồn không yên.

Bỗng một người lính gác khác chạy vào

” Trưởng làng . Họ đã đến rất gần rồi, chúng ta phải mau ra nghênh đón thôi, không sẽ to chuyện mất ”

Tình thế lúc này dù cho họ có muốn chạy cũng không còn kịp nữa. Đa số trai tráng trong làng đều đã theo Tần Kha đi đến thành thị lân cận mà bán cho chợ đen rồi. Trong làng giờ đây chỉ còn lại đa số là người già , phụ nữ và trẻ nhỏ. Nếu thật sự hắn gây chuyện , e rằng nơi này sẽ thành biển máu.

Thạch Nghị đắn đo suy nghĩ , mà vẫn không thể nghĩ ra được kế sách vẹn toàn

Thì bên ngoài nhà của ông tất cả dân làng hiện diện ở đây đều cầm lên người những vũ khí của riêng mình, người thì cầm dao thái thịt, người thì cầm cuốc, người cầm gây , ai có gì có thể làm vũ khí đều cầm lên hết,tất cả đều đang đợi ông .Bọn họ đều hiểu rằng thời gian đang là kẻ thù của chính mình, có lẽ Tần Kha lại không thể giúp gì được cho bọn họ lúc này. Chỉ còn cách câu giờ hoặc là quyết đấu.

Thạch Nghị ủ rũ bước ra ngoài, thì cảnh tượng trước mắt khiến ông bất ngờ.

Trước sự dũng cảm của mọi người,ông không biết nên nói lời gì cho đúng ở tình cảnh lúc này. Nên nói với họ là chiến đấu đến cùng hay là bỏ chạy, một quyết định thật khó khăn khi trong tay ông giờ đây hơn 400 nhân mạng.

Dân làng dẫn dầu là Lý Thu Hà , bà bước lên phía trước, trong tay bà chỉ có một con dao thái thịt nhỏ. Nhưng lòng gan dạ của người đàn bà này thật phi thường.

Với ánh mắt quyết tâm liều chết để bảo vệ người thân, bà tiến lên chắn trước mặt Thạch Nghị , tay phải giơ cao con dao đang nắm chặc trong lòng bàn tay.

” Ai còn sức chiến đấu thì theo tôi, còn ai không còn sức thì hãy trốn đi , vì giờ chúng ta không dũng cảm đối đầu thì không còn lựa chọn nào nữa ”

Với lời nói động viên của bà , mọi người giơ tay cầm vũ khí lên tuyên bố quyết tử, không sợ quân Phàn Thành. Có lẽ đây đúng với câu ” Giặt đến nhà, đàn bà cũng đánh chăng ” ( hơi liệu tý thông cảm )

Tuy mọi người đều hừng hực khí thế như vậy nhưng vẫn tôn trọng quyết định của Thạch Nghị, bởi vì ông trước giờ luôn là người sáng suốt, và thật vậy ông cũng đã có quyết định của riêng mình trong giây khắc quyết định này.

………..

Quân Phàn Thành đến cách làng Vô Ưu một dặm thì dừng lại, đích thân Chu Thiện cỡi Ngọc Tiêu Dao, nhẹ nhàng tiến đến. Ngọc Tiêu Dao quả nhiên là Linh Thú của trời đất những bước chân của nó đều để lại mặt đất những ấn ký kỳ ảo. Toàn thân sắc bạch như ngọc phát sáng rực rỡ.

Quét ánh mắt một lượt hắn nhận ra trong làng chỉ toàn là phụ nữ và những lão bà trung niên thì cũng có một chút hoài nghi, tuy nhiên hắn không sợ trời không sợ đất thì sợ âm mưu đánh úp hay thứ gì khác của dân làng Vô Ưu hay sao. Nhìn sơ là biết Thạch Nghị đang đứng trước mặt nghênh đón mình, nhưng vẫn nghênh ngáo giương mặt lên mà hỏi.

“ Kẻ phàm phu đó là Thạch Nghị“

Thạch Nghị liền chắp tay tiến nhanh lại phía trước ngựa hắn.

Thạch Nghị biết bản thân mình không nên cương với hắn nếu không sẽ nhận những kết quả không hay , nên ông dùng giọng điều mềm mỏng vâng dạ mà đến sát bên ngựa của hắn. Ông không dám ngẩn đầu lên nhìn chỉ chăm chăm cuối mặt xuống đất chứng tỏ bản thân thấp hèn, không đáng diện kiến dung nhan quyền quý của hắn.

Được đà lấn tới hắn dùng quyền uy của bề trên mà hỏi:

“ Tiền đâu “

Thạch Nghị bắt đầu bấn loạn. Nếu ông trả lời là không có thì chắc cơn thịnh nộ của hắn sẽ trúc xuống, còn trả lời là có thì lấy tiền đâu ra ngay mà đưa cho hắn bây giờ. Trước áp lực vô hình mà Chu Thiện tạo ra những suy nghĩ khôn ngoan của ông bỗng chốc trôi mất hết.

Ông ấp úng nói từng chữ

“ Dạ thưa…. Chúng tôi chưa có … “

Chu Thiên đích thị là đã nghe thấy nhưng hắn vẫn muốn gây chuyện, tỏ vẻ cao thượng giả vờ lãng tai, hỏi vặn mấy lần.

Khiến Thạch Nghị trả lời mà lòng nơm nớp lo sợ. khi hắn hỏi đến lần thứ ba thì ông đã cứng họng rồi, miệng ông không dám mở ra nữa, hai chân bất chợt run rẩy. Tay cầm gậy của ông cũng không còn vững vàng nữa, lúc này ông có thể nghe được âm thanh của lồng ngực của mình , nó đang hoảng sợ như thế nào.

Hắn thu liễm sự ta ác vào trong ánh nhìn. Nhìn kẻ phàm phu trước mặt một cách bình tĩnh, hình như hắn đã tiên liệu trước chuyện này sẽ xảy đến , nên không có chút gì là ngạc nhiên cả.

” Vậy ngươi dự định như thế nào với thuế đó. Nói ta nghe ”

Có vẻ như hắn cũng là một người dễ dãi không có vẻ sẽ nổi nóng ngay, Thạch Nghị mừng thầm, liền lấy lại sự bình tĩnh, ông nuốt một ngụm nước bọt rồi mạnh dạn trả lời.

” Dạ cho chúng tôi đến tối, Chắc chắn sẽ có đủ cho người ”

Lời vừa ra khỏi miệng, tâm hồn của ông cũng đi theo luôn, chỉ sợ hắn không vừa lòng chỗ nào mà ra tay với mình.

Chu Thiên thấy kẻ trước mắt cũng có sự rung sợ trước bản thân , thì trong lòng cũng có chút gì đó thấy thích thú. Hắn đáp lại ngay

” Được thôi ”

Chu Thiện liền đưa một ngón tay ra dấu cho thuộc hạ. Một tên lính với tốc độ của mình bay đến phục lệnh, trên tay hắn là một cái thùngđựng phân ngựa.Tên lính để thùng phân xuống đất rồi lùi lại vào hàng ngũ.

Thạch Nghị dùng ánh mắt chăm chú nhìn vào thùng phân mà không biết kẻ đáng sợ này muốn làm gì tiếp theo. Trong tâm trí ông thoáng một chút bất an.

” Nếu ngươi dám ăn hết nó thì ta sẽ cho ngươi đến hết ngày hôm nay. Thế nào..?”

Thạch Nghị lắng nghe lời yêu cầu thì mặt ông biến sắc. Nếu ông ăn thì chẳng khác gì ông là một con chó, làm mất đi danh dự uy nghiêm của một người Trưởng làng. Ông cố kiềm nén cảm xúc của mình, không dám thể hiện ra cho Chu Thiện thấy mặc dù ông đang rất tức giận. Ông cũng là một con người lý trí.

Nhưng dân làng thì không, họ đâu thể để vị trưởng làng đáng kính của mình chịu nhục, Họ đồng thanh hô vang cầm vũ khí lên sẵn sàng tấn công Chu Thiện bởi sự sỉ nhục này quá là lớn với họ rồi.

Chu Thiện thấy dân làng định làm liều thì mỉm cười khinh khỉnh. Hắn giơ một ngón tay bên tay trái lên phẫy một cái về hướng dân làng

” Thì ra các ngươi chọn cái chết … Được thôi, để ta giúp các ngươi toại nguyện ”

Tên Long Nhân bên tay trái nhận lệnh , chỉ trong một cái chớp mắt hắn đã xuất hiện chắn trước mắt dân làng Vô Ưu

Thạch Nghị nhân ra sự chậm trễ của ông lúc này sẽ mang lại thảm kịch cho nơi đây, ông vứt gậy đi, rồi bò đến chỗ thao phân ấy vừa di chuyển vừa nói với giọng run run , như sắp khóc

” Tôi ăn… tôi ăn … xin đừng làm hại đến bọn họ ..”

Chu Thiện nghe thế thì đắc chí , hắn ngước mặt lên trời mà cười lớn. Ánh mắt mọi người nhìn ông mà chua xót, nhưng đối diện với một tên khổng lồ trước mặt thì sự can đảm của họ đã chạy đi đâu mất rồi, họ không dám tiến lên dù chỉ là một bước.

Thạch Nghị tiến đến gần cái thùng lúc đầu ông còn do dự, nhưng nghĩ đến tính mạng mọi người trong tay mình, ông không còn lựa chọn , hai mắt nhắm nghiền, mùi hôi thối từ phân ngựa tỏa ra khiến ông trợn ngược, khó khăn nhún tay vào mà bóc nó lên sát miệng.

” Dừng tay ” Một thanh âm vang vọng từ trong làng phát ra. Khiến sự chú ý mọi người đổ dồn về hướng đó

Người đến là Trương Vệ, cậu đi xuyên qua đám đông mà tiến lên phía trước đối diện với tên Long Nhân vạm vỡ mà không chút sợ hãi.

Chapter
1 Chương 1: 1: Hồi 1 : Khởi Đầu ( Đã Sửa Lại Vì Mình Thấy Không Hay )
2 Chương 2: 2: Hồi 2 : Công Chúa Tiên Giới Lạc Lạc
3 Chương 3: 3: Hồi 3 : Băng Và Viêm
4 Chương 4: 4: Hồi 4 Lời Thề
5 Chương 5: 5: Hồi 5 : Thức Tỉnh: Tam Huyền Xà Và Cô Nương Bỉ Ngạn
6 Chương 6: 6: Hồi 6 : Nguy Hiểm!! Trương Vệ Chìm Xuống
7 Chương 7: 7: Hồi 7 : Tứ Hoàng Nhân Giới
8 Chương 8: 8: Hồi 8 : Phong
9 Chương 9: 9: Hồi 9: Định Hải Châu Và Phong Thần Xuất Hiện
10 Chương 10: 10: Hồi 10 : Đối Chiến
11 Chương 11: 11: Hồi 11 : Lý Tư Tung Sức. Thăng Long Thành Rung Chuyển
12 Chương 12: 12: Hồi 12 : Cao Thủ Tụ Họp
13 Chương 13: 13: Hồi 0 : Giới Thiệu Thế Giới
14 Chương 14: 14: Hồi 13: Quyết Định Của Trương Vệ
15 Chương 15: 15: Hồi 14: Thuế
16 Chương 16: 16: Hồi 15: Nỗi Lòng Của Thạch Nghị Và Sự Đồng Lòng Của Dân Làng
17 Chương 17: 17: Hồi 16: Giám Sát Quan
18 Chương 18: Chương 18: Tuyệt Kỹ Kim Châm.
19 Chương 19: Chương 19: Dò Xét
20 Chương 20: Chương 20: Bắt Đẩu Thất Tinh Trận
21 Chương 21: Chương 21: Đan
22 Chương 22: Chương 22: Phá Trận 1
23 Chương 23: Chương 23: Phá Trận 2
24 Chương 24: Chương 24: Nữ Nhân Bí Ẩn Cư Ngụ Tại Vấn Lạc Nhai.
25 Chương 25: Chương 25: Phá Trận Kết Thúc
26 Chương 26: Chương 26: Trang Minh Viễn Và Vấn Thiên. Chuyển Thế ?
27 Chương 27: Chương 27: Chân Long Tái Khởi.
28 Chương 28: Chương 28: Dung Hợp
29 Chương 29: Chương 29: Chân Long Tái Khởi Đảo Thiên Đường
30 Chương 30: Chương 30: Chân Long Tái Khởi Thăng Long Thành
31 Chương 31: Chương 31: Chân Long Tái Khởi Tứ Linh Thánh Thú.
32 Chương 32: Chương 32: Chân Long Tái Khởi Thăng Long Thánh Địa
33 Chương 33: Chương 33: Hai Hài Tử
34 Chương 34: Chương 34: Được Cứu
35 Chương 35: Chương 35: Thanh Âm Nữ Đế " Vương Trúc Chi".
36 Chương 36: Chương 36: Trở Về
37 Chương 37: Chương 37: Cô Đơn Sao?
38 Chương 38: Chương 38: Hồi Ức Hai Năm 1
39 Chương 39: Chương 39: Hồi Ức Hai Năm 2.
40 Chương 40: Chương 40: Hồi Ức Hai Năm 3
41 Chương 41: Chương 41: Hướng Đến Ngày Mai.
42 Chương 42: Chương 42: Biểu Muội
43 Chương 43: Chương 43: Nhị Phòng
44 Chương 44: Chương 44: Trương Triết Hạn.
45 Chương 45: Chương 45: Danh.
46 Chương 46: Chương 46: Khích Tướng.
47 Chương 47: Chương 47: Sân Si.
48 Chương 48: Chương 48: Hỏa Công.
49 Chương 49: Chương 49: Ai Mới Là Thiên Tài ?
50 Chương 50: Chương 50: Danh.
51 Chương 51: Chương 51: Khích Tướng
52 Chương 52: Chương 52: Sân Si
53 Chương 53: Chương 53: Hỏa Công.
54 Chương 54: Chương 54: Ai Mới Là Thiên Tài.
55 Chương 55: Chương 55: Xích Vũ Phong.
56 Chương 56: Chương 56: Giữ Mạng Của Hắn.
57 Chương 57: Chương 57: Chim Hoàng Xào.
58 Chương 58: Chương 58: "bảo".
59 Chương 59: Chương 59: Đệ Tử Băng Hoàng.
60 Chương 60: Chương 60: Cược.
61 Chương 61: Chương 61: Sự Xỉ Nhục Cách Đây Hai Năm.
62 Chương 62: Chương 62: Nổi Bậc.
63 Chương 63: Chương 63: Điều Phải Xảy Đến.
64 Chương 64: Chương 64: Công Pháp.
65 Chương 65: Chương 65: Mâu Thuẫn.
66 Chương 66: Chương 66: Lạnh.
67 Chương 67: Chương 67: Đệ Tử Đệ Nhất Dược Sư.
68 Chương 68: Chương 68: Giành Lại Danh Dự.
69 Chương 69: Chương 69: Tin Tức Chấn Động.
70 Chương 70: Chương 70: Thứ Sức Mạnh Tà Ác.
71 Chương 71: Chương 71: Nếu Ngươi Muốn Sống.
72 Chương 72: Chương 72: Quà.
73 Chương 73: Chương 73: Tình.
74 Chương 74: Chương 74: Xảo Tượng.
75 Chương 75: Chương 75: Thư Nhiễm.
76 Chương 76: Chương 76: Đã Đến Rồi Hai Cận Vệ.
77 Chương 77: Chương 77: Nhìn Thấu.
78 Chương 78: Chương 78: Là Thật Hay Mơ.
79 Chương 79: Chương 79: Hảo Hữu Hai Triệu Năm. Tương Ngộ.
80 Chương 80: Chương 80: Lục Kiếm Bình.
81 Chương 81: Chương 81: Diễn
82 Chương 82: Chương 82: Hạ Tường Vũ.
83 Chương 83: Chương 83: Hồ Yêu "linh Nhi."
84 Chương 84: Chương 84: Giống Nhau.
85 Chương 85: Chương 85: Quá Khứ Cho Đại Chiến Cửu Giới
86 Chương 86: Chương 86: Bản Thể Của Vấn Thiên, Trang Minh Viễn Và Kết Thúc Của Đại Chiến.
87 Chương 87: Chương 87: Ngày Trương Vệ Sinh Ra.
88 Chương 88: Chương 88: Lo Lắng.
89 Chương 89: Chương 89: Nữ Vương Đảo Thiên Đường.
90 Chương 90: Chương 90: Đột Phá "ngạo."
91 Chương 91: Chương 91: Âm Mưu Nhị Phòng.
92 Chương 92: Chương 92: Trương Trung Và Tại Thiên.
93 Chương 93: Chương 93: Tại Thiên Biến Mất.
94 Chương 94: Chương 94: Thành Quỷ.
95 Chương 95: Chương 95: Thay Đổi Bản Chất.
96 Chương 96: Chương 96: Tạm Thời Trì Hoãn.
97 Chương 97: Chương 97: Sinh Ra Là Dành Cho Nhau.
98 Chương 98: Chương 98: Sinh Tồn Trong Hiểm Cảnh.
99 Chương 99: Chương 99: Dòng Máu Thần Tộc Thức Tỉnh.
100 Chương 100: Chương 100: Gặp Lại.
101 Chương 101: Chương 101: Thẩm Y Y.
102 Chương 102: Chương 102: Kim Mã Xuất Hiện.
103 Chương 103: Chương 103: Không Làm.
104 Chương 104: Chương 104: Duyên Định Tam Sinh.
105 Chương 105: Chương 105: Nghi Ngờ Thân Phận Kinh Như Tuyết.
106 Chương 106: Chương 106: Đông Phương Nghi Chính Là...
107 Chương 107: Chương 107: Ký Sinh.
108 Chương 108: Chương 108: Trương Vệ Phải Chết.
109 Chương 109: Chương 109: Ba Điều Kiện.
110 Chương 110: Chương 110: Nổi Lòng Của Trương Vệ.
111 Chương 111: Chương 111: Ngủ Ngon.
112 Chương 112: Chương 112: Quá Trình.
113 Chương 113: Chương 113: Hỷ.
114 Chương 114: Chương 114: Võ Kỹ Phẩm Bạc Đấu Chuyển Tinh Di.
115 Chương 115: Chương 115: Nữ Nhân Thật Khó Lường.
116 Chương 116: Chương 116: Tìm Kiếm.
117 Chương 117: Chương 117: Trộm Công Pháp.
118 Chương 118: Chương 118: Thiền Định Công.
119 Chương 119: Chương 119: Cảm Hoá ?
120 Chương 120: Chương 120: Tam Minh Tránh Bá Còn Một Ngày.
121 Chương 121: Chương 121: Đối Thủ Cứng Cựa.
122 Chương 122: Chương 122: Y Phục Dạ Hành.
123 Chương 123: Chương 123: Tính Trước.
124 Chương 124: Chương 124: Đế Đô .
125 Chương 125: Chương 125: Nài Nỉ.
126 Chương 126: Chương 126: Tiến Vào Không Gian.
127 Chương 127: Chương 127: Giải Cứu Tại Thiên. (1)
128 Chương 128: Chương 128: Giải Cứu Tại Thiên (2).
129 Chương 129: Chương 129: Giải Cứu Tại Thiên (3).
130 Chương 130: Chương 130: Giải Cứu Tại Thiên (4).
131 Chương 131: Chương 131: Giải Cứu Tại Thiên (5).
132 Chương 132: Chương 132: Giải Cứu Tại Thiên (6).
133 Chương 133: Chương 133: Giải Cứu Tại Thiên (7).
134 Chương 134: Chương 134: Giải Cứu Tại Thiên (kết Thúc).
135 Chương 135: Chương 135: Một Lòng Cầu Trường Sinh.
136 Chương 136: Chương 136: Tâm Pháp Yêu Giới "nội Đan Thuật."
137 Chương 137: Chương 137: Ý Trời Sao? Thiên Đạo Ư?
138 Chương 138: Chương 138: Lời Thề Không Thay Đổi.
139 Chương 139: Chương 139: Vì Trương Vệ.
140 Chương 140: Chương 140: Tam Minh Tranh Bá Bắt Đầu Khởi Tranh.
141 Chương 141: Chương 141: Thái Tử.
142 Chương 142: Chương 142: Phượng Hoàng Và Chân Long.
Chapter

Updated 142 Episodes

1
Chương 1: 1: Hồi 1 : Khởi Đầu ( Đã Sửa Lại Vì Mình Thấy Không Hay )
2
Chương 2: 2: Hồi 2 : Công Chúa Tiên Giới Lạc Lạc
3
Chương 3: 3: Hồi 3 : Băng Và Viêm
4
Chương 4: 4: Hồi 4 Lời Thề
5
Chương 5: 5: Hồi 5 : Thức Tỉnh: Tam Huyền Xà Và Cô Nương Bỉ Ngạn
6
Chương 6: 6: Hồi 6 : Nguy Hiểm!! Trương Vệ Chìm Xuống
7
Chương 7: 7: Hồi 7 : Tứ Hoàng Nhân Giới
8
Chương 8: 8: Hồi 8 : Phong
9
Chương 9: 9: Hồi 9: Định Hải Châu Và Phong Thần Xuất Hiện
10
Chương 10: 10: Hồi 10 : Đối Chiến
11
Chương 11: 11: Hồi 11 : Lý Tư Tung Sức. Thăng Long Thành Rung Chuyển
12
Chương 12: 12: Hồi 12 : Cao Thủ Tụ Họp
13
Chương 13: 13: Hồi 0 : Giới Thiệu Thế Giới
14
Chương 14: 14: Hồi 13: Quyết Định Của Trương Vệ
15
Chương 15: 15: Hồi 14: Thuế
16
Chương 16: 16: Hồi 15: Nỗi Lòng Của Thạch Nghị Và Sự Đồng Lòng Của Dân Làng
17
Chương 17: 17: Hồi 16: Giám Sát Quan
18
Chương 18: Chương 18: Tuyệt Kỹ Kim Châm.
19
Chương 19: Chương 19: Dò Xét
20
Chương 20: Chương 20: Bắt Đẩu Thất Tinh Trận
21
Chương 21: Chương 21: Đan
22
Chương 22: Chương 22: Phá Trận 1
23
Chương 23: Chương 23: Phá Trận 2
24
Chương 24: Chương 24: Nữ Nhân Bí Ẩn Cư Ngụ Tại Vấn Lạc Nhai.
25
Chương 25: Chương 25: Phá Trận Kết Thúc
26
Chương 26: Chương 26: Trang Minh Viễn Và Vấn Thiên. Chuyển Thế ?
27
Chương 27: Chương 27: Chân Long Tái Khởi.
28
Chương 28: Chương 28: Dung Hợp
29
Chương 29: Chương 29: Chân Long Tái Khởi Đảo Thiên Đường
30
Chương 30: Chương 30: Chân Long Tái Khởi Thăng Long Thành
31
Chương 31: Chương 31: Chân Long Tái Khởi Tứ Linh Thánh Thú.
32
Chương 32: Chương 32: Chân Long Tái Khởi Thăng Long Thánh Địa
33
Chương 33: Chương 33: Hai Hài Tử
34
Chương 34: Chương 34: Được Cứu
35
Chương 35: Chương 35: Thanh Âm Nữ Đế " Vương Trúc Chi".
36
Chương 36: Chương 36: Trở Về
37
Chương 37: Chương 37: Cô Đơn Sao?
38
Chương 38: Chương 38: Hồi Ức Hai Năm 1
39
Chương 39: Chương 39: Hồi Ức Hai Năm 2.
40
Chương 40: Chương 40: Hồi Ức Hai Năm 3
41
Chương 41: Chương 41: Hướng Đến Ngày Mai.
42
Chương 42: Chương 42: Biểu Muội
43
Chương 43: Chương 43: Nhị Phòng
44
Chương 44: Chương 44: Trương Triết Hạn.
45
Chương 45: Chương 45: Danh.
46
Chương 46: Chương 46: Khích Tướng.
47
Chương 47: Chương 47: Sân Si.
48
Chương 48: Chương 48: Hỏa Công.
49
Chương 49: Chương 49: Ai Mới Là Thiên Tài ?
50
Chương 50: Chương 50: Danh.
51
Chương 51: Chương 51: Khích Tướng
52
Chương 52: Chương 52: Sân Si
53
Chương 53: Chương 53: Hỏa Công.
54
Chương 54: Chương 54: Ai Mới Là Thiên Tài.
55
Chương 55: Chương 55: Xích Vũ Phong.
56
Chương 56: Chương 56: Giữ Mạng Của Hắn.
57
Chương 57: Chương 57: Chim Hoàng Xào.
58
Chương 58: Chương 58: "bảo".
59
Chương 59: Chương 59: Đệ Tử Băng Hoàng.
60
Chương 60: Chương 60: Cược.
61
Chương 61: Chương 61: Sự Xỉ Nhục Cách Đây Hai Năm.
62
Chương 62: Chương 62: Nổi Bậc.
63
Chương 63: Chương 63: Điều Phải Xảy Đến.
64
Chương 64: Chương 64: Công Pháp.
65
Chương 65: Chương 65: Mâu Thuẫn.
66
Chương 66: Chương 66: Lạnh.
67
Chương 67: Chương 67: Đệ Tử Đệ Nhất Dược Sư.
68
Chương 68: Chương 68: Giành Lại Danh Dự.
69
Chương 69: Chương 69: Tin Tức Chấn Động.
70
Chương 70: Chương 70: Thứ Sức Mạnh Tà Ác.
71
Chương 71: Chương 71: Nếu Ngươi Muốn Sống.
72
Chương 72: Chương 72: Quà.
73
Chương 73: Chương 73: Tình.
74
Chương 74: Chương 74: Xảo Tượng.
75
Chương 75: Chương 75: Thư Nhiễm.
76
Chương 76: Chương 76: Đã Đến Rồi Hai Cận Vệ.
77
Chương 77: Chương 77: Nhìn Thấu.
78
Chương 78: Chương 78: Là Thật Hay Mơ.
79
Chương 79: Chương 79: Hảo Hữu Hai Triệu Năm. Tương Ngộ.
80
Chương 80: Chương 80: Lục Kiếm Bình.
81
Chương 81: Chương 81: Diễn
82
Chương 82: Chương 82: Hạ Tường Vũ.
83
Chương 83: Chương 83: Hồ Yêu "linh Nhi."
84
Chương 84: Chương 84: Giống Nhau.
85
Chương 85: Chương 85: Quá Khứ Cho Đại Chiến Cửu Giới
86
Chương 86: Chương 86: Bản Thể Của Vấn Thiên, Trang Minh Viễn Và Kết Thúc Của Đại Chiến.
87
Chương 87: Chương 87: Ngày Trương Vệ Sinh Ra.
88
Chương 88: Chương 88: Lo Lắng.
89
Chương 89: Chương 89: Nữ Vương Đảo Thiên Đường.
90
Chương 90: Chương 90: Đột Phá "ngạo."
91
Chương 91: Chương 91: Âm Mưu Nhị Phòng.
92
Chương 92: Chương 92: Trương Trung Và Tại Thiên.
93
Chương 93: Chương 93: Tại Thiên Biến Mất.
94
Chương 94: Chương 94: Thành Quỷ.
95
Chương 95: Chương 95: Thay Đổi Bản Chất.
96
Chương 96: Chương 96: Tạm Thời Trì Hoãn.
97
Chương 97: Chương 97: Sinh Ra Là Dành Cho Nhau.
98
Chương 98: Chương 98: Sinh Tồn Trong Hiểm Cảnh.
99
Chương 99: Chương 99: Dòng Máu Thần Tộc Thức Tỉnh.
100
Chương 100: Chương 100: Gặp Lại.
101
Chương 101: Chương 101: Thẩm Y Y.
102
Chương 102: Chương 102: Kim Mã Xuất Hiện.
103
Chương 103: Chương 103: Không Làm.
104
Chương 104: Chương 104: Duyên Định Tam Sinh.
105
Chương 105: Chương 105: Nghi Ngờ Thân Phận Kinh Như Tuyết.
106
Chương 106: Chương 106: Đông Phương Nghi Chính Là...
107
Chương 107: Chương 107: Ký Sinh.
108
Chương 108: Chương 108: Trương Vệ Phải Chết.
109
Chương 109: Chương 109: Ba Điều Kiện.
110
Chương 110: Chương 110: Nổi Lòng Của Trương Vệ.
111
Chương 111: Chương 111: Ngủ Ngon.
112
Chương 112: Chương 112: Quá Trình.
113
Chương 113: Chương 113: Hỷ.
114
Chương 114: Chương 114: Võ Kỹ Phẩm Bạc Đấu Chuyển Tinh Di.
115
Chương 115: Chương 115: Nữ Nhân Thật Khó Lường.
116
Chương 116: Chương 116: Tìm Kiếm.
117
Chương 117: Chương 117: Trộm Công Pháp.
118
Chương 118: Chương 118: Thiền Định Công.
119
Chương 119: Chương 119: Cảm Hoá ?
120
Chương 120: Chương 120: Tam Minh Tránh Bá Còn Một Ngày.
121
Chương 121: Chương 121: Đối Thủ Cứng Cựa.
122
Chương 122: Chương 122: Y Phục Dạ Hành.
123
Chương 123: Chương 123: Tính Trước.
124
Chương 124: Chương 124: Đế Đô .
125
Chương 125: Chương 125: Nài Nỉ.
126
Chương 126: Chương 126: Tiến Vào Không Gian.
127
Chương 127: Chương 127: Giải Cứu Tại Thiên. (1)
128
Chương 128: Chương 128: Giải Cứu Tại Thiên (2).
129
Chương 129: Chương 129: Giải Cứu Tại Thiên (3).
130
Chương 130: Chương 130: Giải Cứu Tại Thiên (4).
131
Chương 131: Chương 131: Giải Cứu Tại Thiên (5).
132
Chương 132: Chương 132: Giải Cứu Tại Thiên (6).
133
Chương 133: Chương 133: Giải Cứu Tại Thiên (7).
134
Chương 134: Chương 134: Giải Cứu Tại Thiên (kết Thúc).
135
Chương 135: Chương 135: Một Lòng Cầu Trường Sinh.
136
Chương 136: Chương 136: Tâm Pháp Yêu Giới "nội Đan Thuật."
137
Chương 137: Chương 137: Ý Trời Sao? Thiên Đạo Ư?
138
Chương 138: Chương 138: Lời Thề Không Thay Đổi.
139
Chương 139: Chương 139: Vì Trương Vệ.
140
Chương 140: Chương 140: Tam Minh Tranh Bá Bắt Đầu Khởi Tranh.
141
Chương 141: Chương 141: Thái Tử.
142
Chương 142: Chương 142: Phượng Hoàng Và Chân Long.