Chương 165: Ngoại truyện

“Chíu…Đoàng...”

Dưới ánh nắng ấm áp xuyên qua ngàn cánh én, đang tung cánh bay lượn trên bầu trời trong xanh. Từng cánh hoa đào, hoa mai đang nở rộ trong nắng vàng ấm áp. Đào hồng hào, đằm thắm. Mai vàng tươi, rực rỡ. Đang hòa mình cùng tiếng gió xuân thơ mộng tràn đầy sức sống, mang theo niềm tin và hi vọng bay đến khắp muôn nơi.

“Tằng…”

Một tiếng chuông chùa vang lên.

“Tăng…”

Trong nàn hương khói huyền ảo đang hướng nên bầu trời. Người người mặc trên mình một bộ quần áo chỉnh chu, tươm tất, trên môi mang theo nụ cười hạnh phúc chắp tay cầu khẩn một năm mới may mắn, bình an, vạn sự như ý.

Trên khắp mọi nẻo đường, tràn ngập tiếng cười trẻ thơ nô đùa vui vẻ, trên tay cầm theo bao lỳ xì tết đỏ tươi mỉn cười hạnh phúc. Từng câu đối, từng bài hát được vang lên, rộn vang khắp đất trời. Kèm theo đó là lá cờ tổ quốc Việt Nam tươi đẹp đang được tung bay khắp muôn nơi.

Bầu trời dần về đêm, giờ giao thừa đã điểm. Ở một nơi nào đó. Vang lên một giọng nói trẻ thơ hồn nhiên.

“Tỷ Tỷ, Tỷ vẫn còn đợi người đó sao…”

Một vị tuyệt sắc giai nhân, đang mỉn cười đứng nhìn từng chùm pháo hoa tươi sáng, nở rộ trong bầu trời đêm rực rỡ. Không khỏi mỉn cười, sau lưng nàng là một mân cơm ấm áp, vẫn còn hơi nóng như đang chờ đợi một ai đó. Bên cạnh nàng là hai bé gái đang cùng nàng ngắm pháo hoa. Vị tuyệt sắc giai nhân mỉn cười, nhìn từng chùm pháo hoa tươi sáng trước mặt. Kiên định nói.

“Hắn sẽ trở về, hắn nhất định sẽ trở về. Dù có đi đâu về đâu hắn cũng sẽ trở về, nhất định sẽ trở về. Vì hắn là người Việt Nam, là dòng máu lạc hồng, là con rồng cháu tiên, Hắn nhất định sẽ trở về”

“Lâm Vũ, ngươi đang làm gì vậy”

Hắc cẩu nhìn Lâm Vũ đang miệt mài chế tạo mực đen nhịn không được tò mò hỏi.

Lâm Vũ mỉn cười, vui vẻ nhìn hắc cẩu nói.

“Hắc cẩu, ngươi thì biết cái gì. Ta là đang chế tạo mực, viết chữ nho, thư pháp ngươi hiểu không”

Hắc cẩu một mặt khó hiểu, mực, chữ nho, thư pháp đó là cái gì. Hắc cẩu bắt đầu im lặng nhìn theo từng nét chữ nắn nót Lâm Vũ viết trên nền giấy đỏ tươi thắm. Nét chữ như rồng bay phượng múa, tràn ngập hào khí Đông A, khiến hắc cẩu không khỏi sợ hãi thán phục.

“Trời thêm năm tháng, người thêm thọ”

“Xuân khắp dương gian, phúc khắp nhà”

Lâm Vũ hài lòng mỉn cười nhìn câu đối trước mắt, lại lấy thêm hai cành hoa đào hoa mai treo trước cửa nhà. Bắt đầu thay một bộ y phục mới, ăn mặc tươm tất chỉnh chu. Trên tay cầm theo bó hoa cùng chút giấy tiền, vàng hương dẫn theo hắc cẩu đi tới một mảnh nghĩa trang rộng lớn.

Trên dòng sông uốn lượn vàng lấp lánh, Lâm Vũ nhẹ nhàng bước qua cây cầu. Một cỗ xe ngựa cao quý vàng son lộng lẫy đi lướt qua người Lâm Vũ. Lâm Vũ quay đầu nhìn về phía xe ngựa, phía trên xe ngựa hai vị tuyệt sắc giai nhân cũng vén lên tấm màn che, quay đầu nhìn hắn rồi dần biến mất phía cuối chân trời.

Trên cỗ xe ngựa cao quý, hai vị tuyệt sắc giai nhân không khỏi hai mắt nhìn nhau tò mò hỏi.

“La Mị Nguyệt cô nương, cô nương cũng quen người đó sao”

La Mị Nguyệt mỉn cười khiên nhường, nhìn Hồ Mị Nguyệt từ tốn nói.

“Gặp lại cố nhân mà thôi”

Hồ Mị Nguyệt mỉn cười “Ta cũng vậy”

Lâm Vũ nhìn theo hình bóng chiếc xe ngựa đang ngày một rời xa, lắc đầu mỉn cười tiếp tục dẫm trên màn cỏ xanh mơn mởn bước đến trước hai ngôi mộ đơn xơ, đã mọc chút cỏ dại. Lâm Vũ bắt đầu dọn dẹp từng ngôi mộ. Trên bia mộ là phụ mẫu của hắn.

Lâm Vũ đặt một bó hoa tươi trước mặt bia mộ, đốt chút giấy tiền, thắp vài nén hương, cúi đầu vái lạy trước cha mẹ của hắn. Dù hắn đến thế gới này được ba ngày thì họ đã ra đi. Nhưng tấm lòng của bậc cha mẹ, chỉ trong ba ngày cũng để cho hắn hiểu được đây là những người đối tốt nhất với hắn một cách vô điều kiện, luôn lo nghĩ cho hắn mà không cầu báo đáp. Lâm Vũ ngẩng mặt nhìn trời, thở dài tiếp tục đi đến những ngôi mộ khác.

Từ thúc cùng toàn thể mọi người trên dưới Từ Gia. Lâm Vũ đặt một bó hoa tươi xuống đất, thắp một nén hương cho mỗi ngôi mộ. Từ gia cả đời trung thành với Lâm Gia. Thủa nhỏ, Từ thúc còn vì cứu hắn mà suýt chút nữa mất mạng. Nhưng thế sự khó lường, trung hiếu khó vẹn toàn. Đến cuối cùng trên dưới Từ gia trong vòng một đêm đều bị chu di cửu tộc. Lâm Vũ thở dài tiếp tục lặng lẽ bước đến ngôi mộ tiếp theo.

Y Độc Ma, Lâm Vũ mỉn cười thắp cho ngôi mộ một nén hương. Đốt chút giấy tiền vàng. Có lẽ ở thế giới bên kia, lão đầu tử đã được đoàn tụ với vợ con, phụ mẫu, gia đình của hắn. Sống một cuộc sống đầm ấm, hạnh phúc vui vẻ trôi qua những tháng ngày yên bình như y hằng mong ước.

Lâm Vũ quay đầu nhìn về phía cách hắn không xa, là một vị mỹ nữ khuôn mặt mộc mạt, nước da trắng ngần, hai mắt có chút lạnh lùng, đang đứng im lặng nhìn từng ngôi mộ trước mắt. Lâm Vũ mỉn cười nhẹ nhàng đi tới nói.

“Dạ Như Âm, ngươi cũng đến viếng mộ sao”

Dạ Như Âm quay đầu nhìn Lâm Vũ, trên môi thoáng hiện một nụ cười nhỏ bé.

“Ngươi cũng vậy”

Lâm Vũ nhìn từng ngôi mộ nhỏ bé trước mắt. A Đại, A Nhị, Tiểu Thất…Đây đều là những đứa trẻ đáng thương. Lâm Vũ thở dài, trong lòng thầm cầu nguyện bọn trẻ ở thế giới bên kia được hạnh phúc, sống một cuộc sống vui vẻ bình yên như chúng hằng mong ước. Cả hai người đứng im lặng cùng nhau, đứng nhìn bầu trời đang dần khuất bóng. Chờ đợi thời gian dần trôi đi.

Trên núi Như Tâm, cây cổ thụ già đã bắt đầu nở hoa. Từng cánh hoa đào bay phấp phới trong nàn gió dịu nhẹ. Đại Trí mỉn cười nhìn về phương xa, chắp tay cầu một năm mới bình an.

Sau lưng Đại Trí, Phản Thiên bỗng hiện nên mỉn cười bước tới.

“Ha ha…Đại Trí, lại một năm đã qua đi. Còn chúng ta thì vẫn vậy, vẫn luôn đối chọi nhau ha ha…”

Đại Trí mỉn cười, quay đầu nhìn Phản Thiên, một chiếc bàn trà được hiện lên, cả hai lại bắt đầu ngồi xuống nói những chuyện đã qua đi của thế gian.

Lâm Vũ dạo bước trở về, hắn đi qua một làng quê nhỏ bé, hắn thấy bóng hình một cô gái bé nhỏ đang ôm lấy người cha cùng đứa em gái của mình mỉn cười hạnh phúc. Một vị nữ tử có khuôn mặt hơi tròn, thấp hơn hắn một cái đầu. Lâm Vũ mỉn cười tiếp tục bước về phía trước.

“Cha…Con trở về rồi”

“Giai Di…Con…”

Giai Di mỉn cười hạnh phúc ôm chầm lấy người cha cùng em gái trên cánh đồng rau nhỏ bé. Người cha cùng người em gái cũng ôm chầm lấy Giai Di, giọt nước mắt hạnh phúc không khỏi rơi trên khuôn mặt mỗi người. Sau nhiều chuyện xảy ra ở Tam Cốt phái, nàng đã trưởng thành nên rất nhiều, có lẽ trước kia nàng đã quá ngốc. Giai Di chợt nhớ tới hình ảnh Lâm Vũ mang trên môi nụ cười tự tin, hai mắt kiên định luôn lạc quan bước về phía trước cho dù bất kỳ việc gì có có xảy ra. Giai Di bỗng quay đầu nhìn về phía chân trời. Trong ánh nắng chiều tà phía cuối chân trời là bóng lưng của Lâm Vũ, đang lặng lẽ bước đi. Bóng lưng không bao giờ gục ngã vì những người hắn thương yêu.

Lâm Vũ bước qua một cánh rừng rậm rạp, không nhịn được ngẩng đầu nhìn lên trời cao. Trên bầu trời là vô số tu sĩ đang cưỡi phi kiếm bay lượn trên bầu trời. Dẫn đầu đám tu sĩ là Linh Lung thánh nữ, Lưu Ly Lan Linh. Tiêu Dao thánh nữ, Hoả Vũ Thiên Linh, Thiên Cơ Thánh nữ, Cơ Thiên Tâm. Lâm Vũ mỉn cười đây là hoạt động hàng năm của các tu sĩ chính đạo. Sẽ đến những cô nhi viện, những nơi khó khăn để ủng hộ, tặng quà tiếp thêm hi vọng cho họ. Có lẽ năm nay, do ba vị thánh nữ này dẫn đầu.

Cả ba vị tuyệt sắc giai nhân đều đồng loạt quay đầu nhìn về phía Lâm Vũ rồi tiếp tục im lặng rời đi như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Bỗng một mảnh kiếm khí mang theo nguồn linh lực đáng sợ, xé toạc cả bầu trời lao thẳng xuống mặt đất, xé rách cả không gian, lao tới đâm thẳng về phía Lâm Vũ, uy lực vô cùng đáng sợ. Lâm Vũ mỉn cười nhìn mảnh kiếm khí đang lao tới rồi dần dần tan biến trước mắt hắn. Lâm Vũ lắc đầu, Lưu Ly Lan Linh vẫn còn ghi hận chuyện năm đó bị hắn đánh ôm mông nằm trên mặt đất sao.

Lâm Vũ mở cửa, bước vào ngôi nhà nhỏ bé của hắn. Bắt đầu nhóm bếp, nấu một nồi bánh chưng, bánh tét lớn. Hắc cẩu thì ở bên cạnh hắn chờ đợi thời gian dần trôi qua.

Lâm Vũ bày một con gà luộc béo mập nên mân cỗ, cắt một khoanh giò chả, lấy chút thịt mỡ dưa hành đặt lên bàn cỗ. Lấy một cặp bánh chưng bánh tét bày đăt tươm tất mỉn cười bước ra ngoài sân chờ đợi.

Không giờ đã điểm.

“ĐÙNGGGGGGGGGGGGGG…ĐÙNGGGGGGGGGGGG…ĐÙNGGGGGG…ĐOÀNGGGGGGGGG……”

Từng chùm pháo hoa tươi sáng bay vút lên bầu trời, nổ tung trong màn đêm đầy rực rỡ. Lâm Vũ đưa tay. Từng chùm pháo sáng hoá thành long phượng, hoà vào nhau nổ tung trong màn đêm rực rỡ. Khiến khắp mọi nơi đều chú ý nhìn lên bầu trời đêm lấp lánh.

Trong một gian phòng vàng son lộng lẫy, Vạn Bảo Nhi khuôn mặt hồng hào, mỉn cười nở rộ đôi má nún đồng tiền nhìn từng chùm pháo hoa trước mặt. Không khỏi mỉn cười nghĩ đến Lâm Vũ, không biết bây giờ huynh ấy đang làm gì.

Trong một gian nhà tranh đơn xơ nhỏ bé, Anh Tử cùng Anh Đào mỉn cười đầm ấm ngồi bên nhau, cùng nhau cắt tấm bánh chưng trước mặt vui vẻ ăn uống nhau, cùng nhau ngắm nhìn từng chùm pháo hoa tươi sáng trước mắt. Không khỏi mỉn cười rạng rỡ

Trên tay Anh Đào là một tấm lì xì đỏ tươi đẹp đẽ. Anh Tử nhìn từng chùm pháo hoa trước mặt, không khỏi nhớ đến Lâm Vũ. Không biết bây giờ hắn đang làm gì.

“Oa…Các ngươi mau nhìn, đó là cái gì, có thể hoá thành long phượng, còn có thể nổ tung trên bầu trời phát sáng lấp lánh…”

Đại Quả Quả hai mắt toả sáng, trèo lên trên bàn ăn vui vẻ nhảy nhót tưng bừng chỉ tay lên bầu trời hét lớn. Mà không hề chú ý rằng xung quanh nàng đều là những thánh chủ, tông chủ những người đứng đầu Đại Vận Thế Giới. Tiểu Quả Quả lấy tay che trán vô cùng xấu hổ, vội vàng xách Đại Quả Quả lên không trung như một đứa trẻ. Đại Quả Quả phùng má, trợn mắt. Tay chân quẫy quẫy liên tục hò hét.

“Thả ta ra…Thả ta ra…”

Tiểu Quả Quả vội vàng lấy cái bánh mỳ, nhét vào miệng Đại Quả Quả ném xuống ghế. Tiểu Quả Quả nhìn lên bầu trời, không thể phủ nhận cảnh tượng trước mắt thật đẹp. Nhạc Bất Bại cầm trong tay chén riệu, mỉn cười nho nhã nhìn cảnh tượng trước mắt rồi lại nhìn Đại Quả Quả, Tiểu Quả Quả, Hỏa Thế Ngục, Vạn Kim Tiền, Huyết Tà cùng những người có mặt nơi đây không khỏi mỉn cười từ tốn nói.

“Các vị, đây chính là điểm báo cho một năm mới đầy măy mắn. Nhạc mỗ xin được chúc các vị một ly”

Heo mập nhìn tấm bánh trưng trước mặt, lại nhìn lên bầu trời đêm rực rỡ tràn ngập tiếng pháo hoa không khỏi nhớ về Lâm Vũ cùng hắc cẩu. Lâm Vũ cùng hắc cẩu đều đối xử với nó rất tốt, dù nó chỉ là một chú heo bình thường nhưng Lâm Vũ không bao giờ khinh thường nó như kẻ khác, mà đối xử với nó như gia đình vậy. Nó đi theo Lâm Vũ không phải vì Lâm Vũ lợi hại bao nhiêu mà vì Lâm Vũ cho nó cảm giác ấm áp như một gia đình. Ai đối tốt với nó, thì nó tốt lại. Lâm Vũ là người đầu tiên thật lòng đối tốt với nó trong cái thế giới điên cuồng này. Chính vì vậy nó mới đi theo Lâm Vũ. Heo mập nhìn lên bầu trời, im lặng gặm bánh trưng xanh nhớ về Lâm Vũ cùng hắc cẩu cùng năm tháng đã qua.

Lâm Vũ cầm chén riệu trên tay, mỉn cười nhìn bầu trời đêm tỏa sáng trước mắt. Trên bàn ăn Hắc Cẩu, Sổ Sinh Tử, Vô Tự Thiên Thư đang tranh nhau đồ ăn trước mắt, đánh nhau túi bụi đến bầm tím không khỏi làm Lâm Vũ phải bật cười. Bỗng Lâm Vũ chợt nhớ tới heo mập, không biết heo mập bây giờ đang làm gì. Sống có tốt không. Lâm Vũ lại chợt nhớ tới đám người Kiếm Si. Không biết bây giờ bọn hắn ra sao. Cả Vạn Sầu cũng vậy.

“Nào Sầu huynh, chúng ta hãy cùng nhau cạn chén”

Kiếm Si, Hắc Tử, Nhu Nhu, Khoái Tử Đao, Hoa Thư Phong, Man Đại Lực, Ác Ma, Minh Đan, Hữu Kim Tiền, Tạ Kim, Chiến Vô Cực, Bá Vương, Bất Phàm mười ba người đều mỉn cười nâng chén riệu trên tay trong màn trời đêm pháo hoa rực rỡ, cùng nhau nâng ly chúc mừng năm mới.

Vạn Sầu cũng mỉn cười, cầm lên chén riệu, nâng ly cùng những vị huynh đệ hắn mới quen biết. Cùng nhau cạn chén riệu nồng, vui vẻ sảng khoái cười nói thoải mái.

“Ha ha…Không dấu các vị huynh đệ, ta có quen một vị cố nhân tên Trần Lâm. Hắn rất mạnh, một quyền có thể đánh bại ta một cách dễ dàng. Trong số thế hệ trẻ tuổi hiện nay. Có lẽ hắn là kẻ mạnh nhất”

Đám người Kiếm Si không khỏi bật cười ha hả, ánh mắt tràn đầy khinh thường, kiêu ngạo nói.

“Ha ha…Không dấu Sầu huynh, chúng ta cũng có quen một vị cố nhân tên Lâm Vũ. Hắn một quyền có thể đánh bại tên Trần Lâm huynh vừa nhắc đến một cách dễ dàng. Trong số thế hệ trẻ tuổi hiện nay. Hắn mới chính là kẻ mạnh nhất.”

Vạn Sầu nghe vậy liền nhíu mày không phục nói.

“Ta biết tên Lâm Vũ rất mạnh, nhưng Trần Lâm mạnh hơn”

“Không Không, Sầu huynh…Lâm Vũ mạnh hơn Trần Lâm rất nhiều”

Cả đám người không ai chịu nhường ai, bắt đầu tranh cãi tùi bụi xem giữa Lâm Vũ và Trần Lâm ai mới là kẻ mạnh nhất. Mãi cho tới khi riệu đã cạn, đêm đã say. Đám người hẹn không được cùng nhau ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Nhịn không được nhớ về Lâm Vũ. Không biết bây giờ Lâm Vũ đang làm gì.

Lâm Vũ uống cạn chén riệu nồng trong tay, ngắm nhìn vầng trăng tròn vằng vặc trước mắt. Hắc Cẩu, Sổ Sinh Tử, Vô Tự Thiên Thư thì đang nằm gáy O O trên mặt đất khiến Lâm Vũ bỗng cảm thấy một tia ấm áp nhỏ bé. Pháo hoa cũng đã tàn lụi, bầu trời đêm cũng dần trở về không gian yên tĩnh. Lâm Vũ nhíu mày hình như hắn còn quên ai đó.

“Nào chúng ta hãy cùng nhau cạn chén, chúc mừng liên minh chính nghĩa ngày vàng vững mạnh”

Như Nhạn, Đào Vân Long, Hàn Đông, Bá Vô Thiên, Tinh Không Phong, Hứa Vô Tâm cùng nhau nâng chén riệu trên tay, vui vẻ mỉn cười uống cạn từng chén riệu nồng. Mỗi người trên khuôn mặt đều mang một nụ cười vui vẻ. Liên Minh Chính Nghĩa của bọn hắn ngày càng vững mạnh. Mục tiêu diệt trừ tên ác ma Lâm Vũ đã không còn xa nữa. Bọn hắn nhất định sẽ thành công.

“Nào huynh đệ, chúng ta hãy cùng nhau cạn chén. Chúng ta đều là những người lương thiện bị tên ác ma Lâm Vũ hãm hại. Số phận đã đưa huynh đệ chúng ta đến với nhau. Đây chính là ý trời”

“Ta Như Nhạn vốn là một người lương thiện, nhưng tên Lâm Vũ đó vì ghen ăn tức ở ta có được một vị đạo lữ xinh đẹp. Cho nên hắn đã ra tay chấn lột tài sản, dẫm đạp tôn nghiêm của ta. Hắn thật độc ác”

Cả đám huynh đệ nhịn không được cảm động rơi nước mắt, lại thêm một vị huynh đệ đáng thương có mảnh đời bất hạnh giống bọn hắn. Bọn hắn đều là những người lương thiện, bị tên ác ma Lâm Vũ hãm hại mất hết tất cả. Chính vì vậy bọn hắn vừa gặp như đã thân. Trở thành huynh đệ của nhau, cùng nhau đồng cam cộng khổ vượt qua tất cả mọi thử thách để có được tình cảm huynh đệ như bây giờ.

“Ta Tinh Không Phong vốn là một người lương thiện, tài hoa hơn người, phong lưu phóng khoáng. Cho tới khi tên Lâm Vũ đó xuất hiện, hắn ghen tỵ ta tài hoa hơn hắn, cho nên đã cướp mất thê tử của ta trong ngày cười, vô oan giá họa hủy hoại cuộc sống của ta. Hắn còn nhân tiện cướp luôn một người con gái khác mà ta yêu quý”

Đám người nhịn không được bật cười. Ha ha…Thế này cũng quá thảm đi. Bị tên Lâm Vũ đó đội một cái sừng nên đầu cũng thôi đi. Đây lại là hai cái sừng to tướng trên đầu. Thật thảm hại

Tinh Không Phong hai tay nắm chặt. Trong lòng vô cùng phẫn nộ. Nhưng trên khuôn mặt vẫn nở một nụ cười lớn, vui cười cùng đám huynh đệ.

“Ha Ha….”

Hai chữ thiên tài không phải để trưng, Lâm Vũ cắm sừng cho hắn, hắn còn nhịn được. Chút khinh thường này đối với Tinh Không Phong hắn có là gì. Ha ha…

Trong một cung điện rộng lớn, vàng son lỗng lẫy. Hoàng Minh Tín ngồi trên long ỷ. Nhìn ngắm tấu chương trước mặt. Một năm mới lại đến. Hắn còn rất nhiều mộng ước phải thực hiện. Bỗng hắn chợt nhớ tới Lâm Vũ, rồi lại nhớ tới Ma Ảnh. Không biết Ma Ảnh đã hoàn thành nhiệm vụ của hắn chưa.

Ma Ảnh ngồi trên cành cây cao, ngắm nhìn từng chùm pháo hoa trước mặt. Cầm vò riệu trên tay uống từng ngụm lớn. Lại một năm nữa qua đi. Hắn vẫn thất bại hết lần này đến lần khác. Tên tiểu nhân vô sỉ Lâm Vũ đó, vẫn vui vẻ tấu hài ngày qua ngày lừa gạt hắn mắc những cạm bẫy vô sỉ của tên đó, khiến nhiệm vụ của hắn thất bại hết lần này đấn lần khác. Ma Ảnh rút con dao trên tay, lao phập về phía trước. Con dao cắm phập vào tờ giấy truy nã Lâm Vũ đang một mặt tấu hài hai tay hình chữ V. Gim thẳng nó vào thân cây cổ thụ. Ma Ảnh hai tay nắm chặt. Hét lớn.

“Lâm Vũ, ngươi đợi đó, ta sẽ còn quay trở lai”

Long Ngạo Thiên cùng Trương Bất Tử kiên định bước đi trong bầu trời đêm, ngắm nhìn vầng pháo hoa đang tàn lụi. Cả hai người đứng trên hai đỉnh núi khác biệt. Nhịn không được ngẩng đầu. Nhìn vầng trăng sáng trước mặt. Hai tay nắm chặt. Hét lớn.

“Tên Ác Ma đeo mặt nạ sói, ngươi hãy đợi đó. Chính nghĩa luôn chiến thắng. Chúng ta nhất định sẽ đánh bại ngươi”

“Hắt xì”

Lâm Vũ nhịn không được hắt xì, là kẻ nào đang nói xấu hắn sao. Lâm Vũ bắt đầu chìm vào giấc ngủ để chuẩn bị cho một ngày mới. Tinh thần châu thì đang xoay tròn bên cạnh người hắn. Lâm Vũ mở mắt. Hắn lại vào mộng cảnh của chính mình một lần nữa. Lâm Vũ búng tay. Pháo vang đầy trời, đào hồng, mai vàng khoe sắc muôn nơi. Một bàn cơm tươn tất, vẫn còn nóng hổi hiện nên trước mắt hắn. Lâm Vũ búng tay một lần nữa. Tứ nữ xuất hiện. Âm Mộng Lan, Oa Lệ Lệ, Thiên Thiên cùng một vị tuyệt sắc giai nhân khác. Tứ nữ nhìn nhau, ánh mắt tóe lửa. Nhưng cuối cùng cũng nhịn xuống, ngồi vào bàn cơm. Cùng Lâm Vũ cười nói vui vẻ. Thưởng thức bữa ăn ngày tết đầm ấm xum vầy. Lâm Vũ mỉn cười.

“Tết là không bao giờ cô đơn”

Bỗng một tiểu loli xuất hiện. Lao vào người Lâm Vũ khóc lớn.

“Oa…Lâm Vũ, ngươi lừa ta uống sữa tươi của ngươi, ngươi lừa ta, lợi dụng ta uống sữa tươi của ngươi. Ta… Ta…Oa..Oa…Oa…”

Tứ nữ ánh mắt tóe lửa. Nhìn Tiểu Mộng Mộng đang khóc bi thương, quay ra nhìn Lâm Vũ đằng đằng sát khí.

Lâm Vũ bỗng toàn thân lạnh toát, hắn cảm giác hình như có điều gì đó không ổn. Sao sát khí lại có thể đáng sợ như hủy thiên diệt địa đến như vậy.

“Ha ha…Đây chỉ là hiểu…”

“Bốp…Bốp…Bốp…”

“Binh…Binh…Binh…”

“Rầm…Rầm…Rầm…”

“Lâm Vũ ngươi là tên Biến Thái”

Lâm Vũ bị tứ nữ ném văng lên bầu trời, mặt mũi bầm dập, hai mắt tím bầm nhịn không được hét lớn.

“Chúc Mừng Năm Mới”

Chapter
1 Chương 1: Cẩu Hệ Thống
2 Chương 2: Kế hoạch
3 Chương 3: Hiện thực tàn khốc.
4 Chương 4: Đáng sợ nhất
5 Chương 5: Vua một nước
6 Chương 6: Vua sát thủ
7 Chương 7: Tiếng sét ái tình
8 Chương 8: Nguy cơ tiềm ẩn
9 Chương 9: Biến Cố
10 Chương 10: Tình Sầu
11 Chương 11: Hồi ức và bi thương
12 Chương 12: Đồng cam cộng khổ
13 Chương 13: Một đoạn lịch sử
14 Chương 14: Cạm bẫy
15 Chương 15: Rời Đi
16 Chương 16: Thế gian hiểm ác
17 Chương 17: Người cai quản
18 Chương 18: Hàn gia
19 Chương 19: Họa thủy đông dẫn
20 Chương 20: Gió đông
21 Chương 21: Tức nước thì vỡ bờ
22 Chương 22: Đẹp thứ hai
23 Chương 23: Diệt Hàn gia
24 Chương 24: Bí Cảnh
25 Chương 25: Không đơn giản
26 Chương 26: Tên xui xẻo
27 Chương 27: Che mờ mắt
28 Chương 28: Có duyên
29 Chương 29: Ảnh thần
30 Chương 30: Kế trong kế
31 Chương 31: Bẫy trong bẫy
32 Chương 32: Trẻ nhỏ thật dễ lừa
33 Chương 33: Hắc thạch
34 Chương 34: Y Độc Ma
35 Chương 35: Tiểu quái
36 Chương 36: Hồn kinh
37 Chương 37: Không ăn được
38 Chương 38: Một giây
39 Chương 39: Bá Vô Thiên
40 Chương 40: Bình hoa
41 Chương 41: Ma đạo tổ sư
42 Chương 42: Giông tố nổi lên
43 Chương 43: Bước cuối cùng
44 Chương 44: Nhất tiễn hạ song điêu
45 Chương 45: Huynh yên tâm
46 Chương 46: Dưa hấu ngon hơn
47 Chương 47: Kế hoạch B
48 Chương 48: Lưới trời tuy thưa mà khó lọt
49 Chương 49: Kéo dài thời gian
50 Chương 50: Kẻ như ta
51 Chương 51: Một tia sét
52 Chương 52: Không xứng đáng
53 Chương 53: Yến tiệc
54 Chương 54: Bỏ cuộc
55 Chương 55: Người chiến thắng cuối cùng
56 Chương 56: Vả mặt
57 Chương 57: Một điều ước
58 Chương 58: May mắn
59 Chương 59: Dân đen
60 Chương 60: Ta thật ngốc
61 Chương 61: Vô giá
62 Chương 62: Đừng mà
63 Chương 63: Không cao
64 Chương 64: Thần Ảnh
65 Chương 65: Hi vọng
66 Chương 66: Là ai
67 Chương 67: Đại hội tranh bá
68 Chương 68: Lịch sử
69 Chương 69: Cao thượng
70 Chương 70: Đánh ta đi
71 Chương 71: Sợ hãi
72 Chương 72: Thuốc
73 Chương 73: Mộng Mộng
74 Chương 74: Quy tắc
75 Chương 75: Không thể nhịn
76 Chương 76: Ta sợ
77 Chương 77: Có trách
78 Chương 78: Không bao giờ
79 Chương 79: Chinh phục
80 Chương 80: Thua
81 Chương 81: Người chiến thắng cuối cùng
82 Chương 82: Buông tay
83 Chương 83: Thượng Kỷ
84 Chương 84: Kẻ trộm
85 Chương 85: Trư vương đại đế
86 Chương 86: Trang bức
87 Chương 87: Không thể tha thứ
88 Chương 88: Nghi ngờ
89 Chương 89: Giai Di
90 Chương 90: Bóng lưng
91 Chương 91: Cường giả chân chính
92 Chương 92: Ba người
93 Chương 93: Đến đi
94 Chương 94: Hối hận
95 Chương 95: Là ta
96 Chương 96: Truy nã
97 Chương 97: Sao có thể
98 Chương 98: Nuốt trôi
99 Chương 99: Buộc mình
100 Chương 100: Mở khóa
101 Chương 101: Sát nhân
102 Chương 102: Kỳ tích
103 Chương 103: Phần thưởng
104 Chương 104: Thiên Thiên
105 Chương 105: Một chút ngoại truyện
106 Chương 106: Quản gia
107 Chương 107: Nguyệt Nguyệt
108 Chương 108: Trái ngược
109 Chương 109
110 Chương 110: Sâu kiến
111 Chương 111: Từ chối
112 Chương 112: Nụ cười thiên sứ
113 Chương 113: Phản diện
114 Chương 114: Xứng đôi
115 Chương 115: Cùng ta
116 Chương 116: So tài
117 Chương 117: Rời đi
118 Chương 118: Thành hôn
119 Chương 119: Hiểu ra
120 Chương 120: Thực sự
121 Chương 121: Hoàng kim thánh vương long
122 Chương 122: Mười năm
123 Chương 123: Kẻ phía sau
124 Chương 124: Thợ săn tiền thưởng
125 Chương 125: Tin tưởng
126 Chương 126: Con nai
127 Chương 127: Anh hùng cứu mỹ nhân
128 Chương 128: Sói và cáo
129 Chương 129: Túi mười hai gang
130 Chương 130: Đồng xuĐồng xu
131 Chương 131: Thiên Lang, Hồ Nguyệt
132 Chương 132: Đám người
133 Chương 133: Cạm bẫy
134 Chương 134: Hợp lí
135 Chương 135: Đợi đó
136 Chương 136: Quán ăn
137 Chương 137: Viên đá
138 Chương 138: Hắc Long Bang
139 Chương 139: Lão quái vật
140 Chương 140: Lão quái vật
141 Chương 141: Vạn Bảo Nhi
142 Chương 142: Mưa
143 Chương 143: Ghen ghét
144 Chương 144: Hắc Long Tông
145 Chương 145: Đáng cho
146 Chương 146: Thật tốt
147 Chương 147: Vạn Sầu
148 Chương 148: Hắc hoá
149 Chương 149: Mộ huyệt
150 Chương 150: Con đường
151 Chương 151: Chuyến đi
152 Chương 152: Chữa thương đan
153 Chương 153: 97 người
154 Chương 154: 73 người
155 Chương 155: Thôn làng
156 Chương 156: Vòng lặp vô hạn
157 Chương 157: Trốn tìm
158 Chương 158: Trả lời
159 Chương 159: Mộng cảnh
160 Chương 160: Ngục giam
161 Chương 161: Quyết đấu
162 Chương 162: Vạn Ác Ma Kinh
163 Chương 163: Tính toán
164 Chương 164: Vì sao
165 Chương 165: Ngoại truyện
166 Chương 166: Lâm Vũ
167 Chương 167: Tin đồn
168 Chương 168: Lựa chọn
169 Chương 169: Thí nghiệm
170 Chương 170: Sắc lang
171 Chương 171: Ma nữ
172 Chương 172: Phản chiếu
173 Chương 173: Vô tình
174 Chương 174: Tội lỗi
175 Chương 175: Mộng Bức
176 Chương 176: Vì bản thân
177 Chương 177: Đi cùng
178 Chương 178: Bỏ chạy
179 Chương 179: Thiên hành lệnh
180 Chương 180: Ngoại truyện số đặc biệt
181 Chương 181: Không cười
182 Chương 182: Bàn rượu thịt
183 Chương 183: Một mình
184 Chương 184: Thế giới mới
185 Chương 185: Mỉn cười
186 Chương 186: Thảm hại
187 Chương 187: Tạm biệt
188 Chương 188: Điên cuồng
189 Chương 189: Tham lam
190 Chương 190: Đan dược
191 Chương 191: Đứng dậy
192 Chương 192: Vấn Thiên
193 Chương 193: Chân thật
194 Chương 194: Đại hiệp
195 Chương 195: Ngoại truyện mùng 10/3 âm lịch
196 Chương 196: Thê tử
197 Chương 197: Chén riệu
198 Chương 198: Linh thạch
199 Chương 199: Cứu người
200 Chương 200: Hạ Vân
201 Chương 201: Là ta
202 Chương 203: Ngoại Truyện
203 Chương 206: Kẻ ngốc
204 Chương 207: Anh minh
205 Chương 202: Huyết Giới
206 Chương 204: Nam sủng
207 Chương 210: Tự tin
208 Chương 209: Bắt đầu
209 Chương 208: Ván cờ
210 Chương 219: Tham vọng
211 Chương 223: Khoa học
212 Chương 224: Ngốc
213 Chương 220: Hắc Lâm Vũ.
214 Chương 211: Không xứng
215 Chương 217: Ám sát
216 Chương 218: Sụp đổ
217 Chương 232: Nói dối
218 Chương 238: Làng quê
219 Chương 222: Nước lọc
220 Chương 212: Huyết Quỷ
221 Chương 231: Lựa chọn
222 Chương 236: Nhất Khuynh Thành
223 Chương 225: Thông Minh
224 Chương 237: Canh gà
225 Chương 234: Vì
226 Chương 229: Cách biệt
227 Chương 230: Nam Thần
228 Chương 215: Cuốn sách
229 Chương 235: Lẩu ếch
230 Chương 226: Luật lệ ngầm
231 Chương 205: Thôn nữ
232 Chương 228: Bí cảnh
233 Chương 214: Kế hoạch
234 Chương 216: Sụp đổ
235 Chương 240: Không biết
236 Chương 239: Săn bắt
237 Chương 213: Lạp Lan
238 Chương 227: Ba cái áo
239 Chương 233: Liều mạng
240 Chương 221: Huyết Ma Đỉnh
241 Chương 241: Hiện tại
242 Chương 242: Bài học
243 Chương 243: Hi vọng
244 Chương 244: Tuyệt vọng
245 Chương 245: Huyết Ma Ngạc
246 Chương 246: Thỏa mãn
247 Chương 247: Kết thúc
248 Chương 248: Kinh Dị (cực dark)
249 Chương 249: Không cam tâm
250 Chương 250: Thấy
251 Chương 251: Tại sao
252 Chương 252: Trông chờ
253 Chương 253: Lâm Vũ
254 Chương 254: Hạ Vô Đạo
255 Chương 255: Thật thà
256 Chương 256: Ai bẫy Ai
257 Chương 257: Ai trúng bẫy Ai
258 Chương 258: Đau thương
259 Chương 259: Liên minh
260 Chương 260: Đề nghị
261 Chương 261: Tin Tức
262 Chương 262: Trong sáng
263 Chương 263: Thú triều
264 Chương 264: Buông tay
265 Chương 265: Tên ngốc
266 Chương 266: Mưa
Chapter

Updated 266 Episodes

1
Chương 1: Cẩu Hệ Thống
2
Chương 2: Kế hoạch
3
Chương 3: Hiện thực tàn khốc.
4
Chương 4: Đáng sợ nhất
5
Chương 5: Vua một nước
6
Chương 6: Vua sát thủ
7
Chương 7: Tiếng sét ái tình
8
Chương 8: Nguy cơ tiềm ẩn
9
Chương 9: Biến Cố
10
Chương 10: Tình Sầu
11
Chương 11: Hồi ức và bi thương
12
Chương 12: Đồng cam cộng khổ
13
Chương 13: Một đoạn lịch sử
14
Chương 14: Cạm bẫy
15
Chương 15: Rời Đi
16
Chương 16: Thế gian hiểm ác
17
Chương 17: Người cai quản
18
Chương 18: Hàn gia
19
Chương 19: Họa thủy đông dẫn
20
Chương 20: Gió đông
21
Chương 21: Tức nước thì vỡ bờ
22
Chương 22: Đẹp thứ hai
23
Chương 23: Diệt Hàn gia
24
Chương 24: Bí Cảnh
25
Chương 25: Không đơn giản
26
Chương 26: Tên xui xẻo
27
Chương 27: Che mờ mắt
28
Chương 28: Có duyên
29
Chương 29: Ảnh thần
30
Chương 30: Kế trong kế
31
Chương 31: Bẫy trong bẫy
32
Chương 32: Trẻ nhỏ thật dễ lừa
33
Chương 33: Hắc thạch
34
Chương 34: Y Độc Ma
35
Chương 35: Tiểu quái
36
Chương 36: Hồn kinh
37
Chương 37: Không ăn được
38
Chương 38: Một giây
39
Chương 39: Bá Vô Thiên
40
Chương 40: Bình hoa
41
Chương 41: Ma đạo tổ sư
42
Chương 42: Giông tố nổi lên
43
Chương 43: Bước cuối cùng
44
Chương 44: Nhất tiễn hạ song điêu
45
Chương 45: Huynh yên tâm
46
Chương 46: Dưa hấu ngon hơn
47
Chương 47: Kế hoạch B
48
Chương 48: Lưới trời tuy thưa mà khó lọt
49
Chương 49: Kéo dài thời gian
50
Chương 50: Kẻ như ta
51
Chương 51: Một tia sét
52
Chương 52: Không xứng đáng
53
Chương 53: Yến tiệc
54
Chương 54: Bỏ cuộc
55
Chương 55: Người chiến thắng cuối cùng
56
Chương 56: Vả mặt
57
Chương 57: Một điều ước
58
Chương 58: May mắn
59
Chương 59: Dân đen
60
Chương 60: Ta thật ngốc
61
Chương 61: Vô giá
62
Chương 62: Đừng mà
63
Chương 63: Không cao
64
Chương 64: Thần Ảnh
65
Chương 65: Hi vọng
66
Chương 66: Là ai
67
Chương 67: Đại hội tranh bá
68
Chương 68: Lịch sử
69
Chương 69: Cao thượng
70
Chương 70: Đánh ta đi
71
Chương 71: Sợ hãi
72
Chương 72: Thuốc
73
Chương 73: Mộng Mộng
74
Chương 74: Quy tắc
75
Chương 75: Không thể nhịn
76
Chương 76: Ta sợ
77
Chương 77: Có trách
78
Chương 78: Không bao giờ
79
Chương 79: Chinh phục
80
Chương 80: Thua
81
Chương 81: Người chiến thắng cuối cùng
82
Chương 82: Buông tay
83
Chương 83: Thượng Kỷ
84
Chương 84: Kẻ trộm
85
Chương 85: Trư vương đại đế
86
Chương 86: Trang bức
87
Chương 87: Không thể tha thứ
88
Chương 88: Nghi ngờ
89
Chương 89: Giai Di
90
Chương 90: Bóng lưng
91
Chương 91: Cường giả chân chính
92
Chương 92: Ba người
93
Chương 93: Đến đi
94
Chương 94: Hối hận
95
Chương 95: Là ta
96
Chương 96: Truy nã
97
Chương 97: Sao có thể
98
Chương 98: Nuốt trôi
99
Chương 99: Buộc mình
100
Chương 100: Mở khóa
101
Chương 101: Sát nhân
102
Chương 102: Kỳ tích
103
Chương 103: Phần thưởng
104
Chương 104: Thiên Thiên
105
Chương 105: Một chút ngoại truyện
106
Chương 106: Quản gia
107
Chương 107: Nguyệt Nguyệt
108
Chương 108: Trái ngược
109
Chương 109
110
Chương 110: Sâu kiến
111
Chương 111: Từ chối
112
Chương 112: Nụ cười thiên sứ
113
Chương 113: Phản diện
114
Chương 114: Xứng đôi
115
Chương 115: Cùng ta
116
Chương 116: So tài
117
Chương 117: Rời đi
118
Chương 118: Thành hôn
119
Chương 119: Hiểu ra
120
Chương 120: Thực sự
121
Chương 121: Hoàng kim thánh vương long
122
Chương 122: Mười năm
123
Chương 123: Kẻ phía sau
124
Chương 124: Thợ săn tiền thưởng
125
Chương 125: Tin tưởng
126
Chương 126: Con nai
127
Chương 127: Anh hùng cứu mỹ nhân
128
Chương 128: Sói và cáo
129
Chương 129: Túi mười hai gang
130
Chương 130: Đồng xuĐồng xu
131
Chương 131: Thiên Lang, Hồ Nguyệt
132
Chương 132: Đám người
133
Chương 133: Cạm bẫy
134
Chương 134: Hợp lí
135
Chương 135: Đợi đó
136
Chương 136: Quán ăn
137
Chương 137: Viên đá
138
Chương 138: Hắc Long Bang
139
Chương 139: Lão quái vật
140
Chương 140: Lão quái vật
141
Chương 141: Vạn Bảo Nhi
142
Chương 142: Mưa
143
Chương 143: Ghen ghét
144
Chương 144: Hắc Long Tông
145
Chương 145: Đáng cho
146
Chương 146: Thật tốt
147
Chương 147: Vạn Sầu
148
Chương 148: Hắc hoá
149
Chương 149: Mộ huyệt
150
Chương 150: Con đường
151
Chương 151: Chuyến đi
152
Chương 152: Chữa thương đan
153
Chương 153: 97 người
154
Chương 154: 73 người
155
Chương 155: Thôn làng
156
Chương 156: Vòng lặp vô hạn
157
Chương 157: Trốn tìm
158
Chương 158: Trả lời
159
Chương 159: Mộng cảnh
160
Chương 160: Ngục giam
161
Chương 161: Quyết đấu
162
Chương 162: Vạn Ác Ma Kinh
163
Chương 163: Tính toán
164
Chương 164: Vì sao
165
Chương 165: Ngoại truyện
166
Chương 166: Lâm Vũ
167
Chương 167: Tin đồn
168
Chương 168: Lựa chọn
169
Chương 169: Thí nghiệm
170
Chương 170: Sắc lang
171
Chương 171: Ma nữ
172
Chương 172: Phản chiếu
173
Chương 173: Vô tình
174
Chương 174: Tội lỗi
175
Chương 175: Mộng Bức
176
Chương 176: Vì bản thân
177
Chương 177: Đi cùng
178
Chương 178: Bỏ chạy
179
Chương 179: Thiên hành lệnh
180
Chương 180: Ngoại truyện số đặc biệt
181
Chương 181: Không cười
182
Chương 182: Bàn rượu thịt
183
Chương 183: Một mình
184
Chương 184: Thế giới mới
185
Chương 185: Mỉn cười
186
Chương 186: Thảm hại
187
Chương 187: Tạm biệt
188
Chương 188: Điên cuồng
189
Chương 189: Tham lam
190
Chương 190: Đan dược
191
Chương 191: Đứng dậy
192
Chương 192: Vấn Thiên
193
Chương 193: Chân thật
194
Chương 194: Đại hiệp
195
Chương 195: Ngoại truyện mùng 10/3 âm lịch
196
Chương 196: Thê tử
197
Chương 197: Chén riệu
198
Chương 198: Linh thạch
199
Chương 199: Cứu người
200
Chương 200: Hạ Vân
201
Chương 201: Là ta
202
Chương 203: Ngoại Truyện
203
Chương 206: Kẻ ngốc
204
Chương 207: Anh minh
205
Chương 202: Huyết Giới
206
Chương 204: Nam sủng
207
Chương 210: Tự tin
208
Chương 209: Bắt đầu
209
Chương 208: Ván cờ
210
Chương 219: Tham vọng
211
Chương 223: Khoa học
212
Chương 224: Ngốc
213
Chương 220: Hắc Lâm Vũ.
214
Chương 211: Không xứng
215
Chương 217: Ám sát
216
Chương 218: Sụp đổ
217
Chương 232: Nói dối
218
Chương 238: Làng quê
219
Chương 222: Nước lọc
220
Chương 212: Huyết Quỷ
221
Chương 231: Lựa chọn
222
Chương 236: Nhất Khuynh Thành
223
Chương 225: Thông Minh
224
Chương 237: Canh gà
225
Chương 234: Vì
226
Chương 229: Cách biệt
227
Chương 230: Nam Thần
228
Chương 215: Cuốn sách
229
Chương 235: Lẩu ếch
230
Chương 226: Luật lệ ngầm
231
Chương 205: Thôn nữ
232
Chương 228: Bí cảnh
233
Chương 214: Kế hoạch
234
Chương 216: Sụp đổ
235
Chương 240: Không biết
236
Chương 239: Săn bắt
237
Chương 213: Lạp Lan
238
Chương 227: Ba cái áo
239
Chương 233: Liều mạng
240
Chương 221: Huyết Ma Đỉnh
241
Chương 241: Hiện tại
242
Chương 242: Bài học
243
Chương 243: Hi vọng
244
Chương 244: Tuyệt vọng
245
Chương 245: Huyết Ma Ngạc
246
Chương 246: Thỏa mãn
247
Chương 247: Kết thúc
248
Chương 248: Kinh Dị (cực dark)
249
Chương 249: Không cam tâm
250
Chương 250: Thấy
251
Chương 251: Tại sao
252
Chương 252: Trông chờ
253
Chương 253: Lâm Vũ
254
Chương 254: Hạ Vô Đạo
255
Chương 255: Thật thà
256
Chương 256: Ai bẫy Ai
257
Chương 257: Ai trúng bẫy Ai
258
Chương 258: Đau thương
259
Chương 259: Liên minh
260
Chương 260: Đề nghị
261
Chương 261: Tin Tức
262
Chương 262: Trong sáng
263
Chương 263: Thú triều
264
Chương 264: Buông tay
265
Chương 265: Tên ngốc
266
Chương 266: Mưa