Chương 164: Hội Họa

Tranh, cả hành lang đều là tranh.

Từ tranh phong cảnh đến tranh chân dung, còn có cả tranh người mẫu khỏa thân… Ách! Nobita cảm thấy cái mũi có chút nóng nóng, khuôn mặt đỏ rần lên.

Người làm mẫu cho bức tranh lại chính là Mami. Thật không ngờ mới năm nhất sơ trung một cô bé thế mà đã là có đầy đủ mông và ngực, vả lại bút lực của người vẽ cũng thật không tệ, phác họa rra được đầy đủ tinh tế cái đẹp của người con gái, chậc chậc, quả là nhân tài a.

Nhìn thấy Nobita dừng chân ngắm nhìn bức họa vẽ bản thân, Mami ngược lại không xấu hổ mà lại tự hào mà nói:

“Thế nào? Lúc rảnh rỗi tớ làm người mẫu cho bố tớ để kiếm tiền tiêu vặt đấy.”

“Quả thực là bút lực không tệ, cũng đầy đủ đi vào hàng ngũ họa sĩ đứng đầu… Đáng tiếc.”

Nobita cũng sử dụng ánh mắt chuyên gia cho nhận xét.

“Đáng tiếc cái gì?”

Mami cũng là bị Nobita bán cái nút khiến cho tò mò bạo rạp, không biết cậu bạn nhỏ lại cũng là bậc thầy họa sĩ manga này có cái gì “cao kiến”. Cô cùng với bố cũng đã nghiên cứu rất lâu nhưng vẫn không biết được vấn đề nằm ở chỗ nào.

“Cậu biết các nhà danh họa trên thế giới chứ? Ví dụ như Van Gogh các loại.”

Nobita cũng không trực tiếp trả lời mà lại nói vòng sang chuyện khác.

Mami cũng không hiểu tại sao Nobita lại chuyển đề tài nhưng cũng trả lời:

“Biết chứ sao không, những bức họa còn lại của ông ấy bây giờ đã bị xào cái giá trên trời.”

Cười nhạt một tiếng, Nobita lại nói:

“Nhưng cậu có biết lúc còn sống, ông hoạ sĩ nổi tiếng thế giới đó lại luôn là sống trong cảnh túng quẫn?”

“Thật? Sao có thể có chuyện đó???”

Mami một mặt ngạc nhiên hét lên.

Lắc lắc đầu, Nobita một mặt nhìn thấu thế sự mà nói:

“Họa sĩ cũng vậy, vĩ nhân cũng thế, phần lớn cũng là sau khi chết đi, được người sau này nâng lên thần đàn. Như tranh của ông Picatso vậy, ông ấy có tài năng nhưng lúc ông còn sống thì người ta là không quan tâm, nhưng khi ông ấy chết đi, số tranh ông ấy đã vẽ sẽ mãi mãi chỉ có hư hỏng hay thất lạc, số lượng sẽ chỉ giảm đi chứ không tăng lên được. Vật hiếm thì quý, bởi vậy nó mới trở nên có giá trị như vậy.”

Mami một mặt nhìn thấy sự tình không thể tin mà thốt lên:

“Sao lại thế?”

Nobita vẫn một mặt cười nhạo thế nhân mà nói:

“Bây giờ có ba loại tranh là có thể bán chạy. Một chính là của các vị họa sĩ tài ba đã qua đời, chúng sẽ chỉ ngày một đắt đỏ chứ khó mà hạ giá.

Hai là của các họa sĩ có chút tài năng, nhưng quan trọng nhất đó là có danh tiếng, danh vọng lớn, ví như nhận bao nhiêu bao nhiêu giải thưởng cái gì, tóm lại nggười ta mua tranh của họ là mua cái danh vọng, cái mặt mũi. Còn loại thứ ba đó chính là trường phát trừu tượng họa sĩ, họ tự cho bản thân là nghệ sĩ, có được khác với thường nhân khả năng cảm nhận nghệ thuật, cảm thấy thế gian tất cả mọi người mắt là mù, không thấy được ẩn ý sâu xa của bức hhọa mà họ vẽ…

Ách! Loại thứ ba quả thật là có chút khó nói, thường là sẽ chết đói đầu đường, nhưng bỗng có một ngày họ gặp được một lão bản giàu sụ nào đó vừa ý tranh của họ thì quả thực là nhất phi trùng thiên, bởi người ta mua những bức tranh đó cũng chỉ muốn thể hiện được một điều rằng người ta cũng là có hiểu nghệ thuật, nhìn thấy ngụ ý mà người phàm mắt thịt không thấy.

Dĩ nhiên đã là bức tranh tràn đầy sâu xa ý nghĩa, có được tinh thần thăng hoa vĩ đại của người nghệ sĩ thì tuyệt không thể rẻ được, cái giá của bức tranh đó là cái giá của mặt mũi, tuyệt đối phải lớn.”

Nhìn một mặt mộng vòng Mami, Nobita một bộ cười trêu mà nói:

“Tranh của bố cậu cũng không theo phái trừu tượng, bố cậu lại không nổi tiếng, bởi vậy muốn tranh bố cậu có giá cả tăng lên chỉ có thể đợi sau khi bố cậu qua đời thì may ra.”

Mami nghe thấy Nobita nói vậy một mặt tức giận mà nói:

“Sao cậu có thể nói như bố ớ như thế!!!”

“Cậu bé nói rất đúng, xem ra cậu bé rất hiểu về thị trường cũng như nhân tâm nha.”

Vốn định bão nổi Mami bỗng nhiên nghe thấy câu nói phát ra từ ngoài cửa khiến cô nàng cứng ngắc lại, một mặt vui mừng gọi:

“Bố, Mẹ, hai người về rồi ạ.”

Thì ra là lo mải diễn thuyết Nobita không chú ý hai bố mẹ của Mami đã về đến nhà, mà người nói chuyện lại chính là vị họa sĩ gia bố của Mami.

Nobita cảm thấy bản thân dược hoàn. Có ai đi đến nhà người khác lại trù ẻo họ có sau khi chết mới có thể phất lên được không kia chứ.

Một mặt ấp úng Nobita chỉ có thể ngượng ngùng đáp lại:

“Chào hai bác, thật xin lỗi vì đã nói lỡ lời, cháy thật không có ý khác.”

Nhưng quả thật là hai bố mẹ của Mami rất hiền lành, hoàn toàn không có chút xíu ý tứ trách cứ gì Nobita, mẹ Mami là một người phụ nữ nhật bản kế thừa cái tính dịu dàng của người Nhật cổ, cô cười hiền lành khoát khoát tay:

“Nào có, cháu là bạn của Mami sao? Quả thực là tuổi trẻ tài cao, kiến thức của cháu về giới họa sĩ quả thực là uyên bác, bác cũng đã từng nói với bác trai nhiều lần, nhưng bác trai vẽ tranh là đam mê bác ấy theo đuổi cả một đời, bởi vậy bác cũng không khuyên bảo gì nữa.”

Bố của Mami cũng có chút nghệ sĩ lãng tử lang thang khí chất, khuôn mặt có chút lai tây với một bộ râu quai nón rất nam tính, ông cũng gãi gãi đầu mà cười nói:

“Thực chất bác cũng có chút biết thực trạng hiện tại của họa sĩ, nhưng bác thực sự không thể từ bỏ được đam mê đã theo đuổi suốt nửa quãng đời, bởi vậy bác cũng chỉ có thể tiếp tục theo đuổi, mong sao thế nhân có một ngày nhìn thẳng vào tác phẩm của bác và thật lòng khen nó thì bác đã mãn nguyện rồi. Cháu đã đến nhà bác chơi tức là khách, sao có thể cứ đứng nơi hành lang được, mau mau vào nhà, con bé Mami cũng thật là.”

Một mặt ngượng ngùng Nobita cũng chỉ có thể đi theo vào nhà.

……………………………………………….

“Thực không ngờ cháu lại là họa sĩ truyện tranh đình đám kia đấy, quả nhiên không thể trông mặt mà bắt hình dong nha.”

Uống một ngụm trà, bố Mami một mặt ngạc nhiên than thở.

Nobita cũng chỉ có thể ngượng ngùng nhận, bởi hắn quả thực xứng với chức danh họa sĩ đình đám, nhưng mà họa sĩ đình đám hắn cuộc sống ngược lại thua với họa sĩ thất bại bố Mami, quả thực là không có thiên lí mà.

Ho một tiếng, Nobita nghiêm túc nói:

“Thực ra Bác muốn tiếp tục theo đuổi hội họa cũng không phải không có đường.”

“Ồ, xin lắng nghe cao kiến.”

Bố của Mami cũng thực tò mò, không biết cậu bé trước mặt cũng là họa sĩ Manga đình đám này đối với cái khác tuyến lộ họa sĩ có cái gì cách nhìn.

Nhấp một ngụm trà, Nobita bắt đầu nói:

“Họa sĩ tự nhận bản thân theo đuổi là nghệ thuật, bản thân tâm linh cũng như linh hồn là thoát tục, là vượt qua những kẻ tầm thường chỉ có vật chất, tiền bạc. Cái này suy nghĩ đã thâm căn cố đế, nhưng thực ra là sai lầm!!”

Nghe thấy Nobita phê phán như vậy họa sĩ, bố Mami ngược lại nổi lên lòng hứng thú, nghiêm túc lắng nghe.

“Nghệ thuật từ xưa đến nay là con người trong lao động, trong sinh hoạt, gửi tâm linh đi vào tác phẩm, nó mang cả một sắc thái của cả thời kì, là tâm tình của người nghệ thuật gia thời kì đó, dĩ nhiên cũng là người dân thời kì đó.

Nghệ thuật vốn sinh rra là để phục vụ cho mọi người, chứ không chỉ là một người đơn độc tự tạo ra ttác phẩm rồi tự tôn bản thân ý chí tinh thần là cao quý, người khác không hiểu được.

Dẫu không coi bản thân là cao quý, các họa sĩ cũng tự nhận tác phẩm của mình là cao quý, đó là tư tưởng sai lầm, cần sửa đổi.”

Hơi chút nhíu mày, bố Mami phản bác:

“Người nghệ thuật gia bỏ car tâm sức của bản thân vào tác phẩm, mỗi nét bút đều là họ đặt cả tâm tư tình cảm vào đó, là đứa con tinh thần của họ, sao có thể không trân quý nó được?”

Thở dài một hơi, Nobita nói:

“Đành là vậy, nhưng bác hãy thử nghĩ đến thân là một họa sĩ manga, cháu hướng đến là gì?”

Không đợi một mặt mộng bức bố Mami trả lời, Nobita tiếp tục nói:

“Đó là thật nhiều người cùng thấy được tác phẩm của cháu, hiểu được thứ mà cháu truyền đạt, lại trầm trồ trước tài năng mà cháu đã bỏ ra. Tuy các cuốn truyện tranh họ cầm chỉ là máy in in ấn ra vô số bản một trong, không phải là mỗi nét mỗi nét cháu sử dụng công sức và tâm tư cháu vẽ ra bản chính, nhưng mà được mọi người nhận đồng đó chính là thứ một người họa sĩ manga theo đuổi.”

Như có điều suy nghĩ, bố Mami lại nhấp một ngụm trà.

“Bác mỗi ngày chỉ ở trong nhà vẽ cái tĩnh vật này, ra ngoài phong cảnh yên tĩnh vẽ cái phong cảnh khác, rồi bày ra tác phẩm đợi người đến mua, như thế chưa biết đến ngày tháng nào mới có thể bán được tranh.”

“Ý cháu là?”

Nghe thấy lời Nobita nói, bố Mami hai mắt sáng rực lên tiếp lời.

Cười một tiếng, Nobita nói:

“Bác có thể bày giá vẽ tại các khu phố đi bộ, hay nơi có lưu lượng người đi dạo phố nhiều, sử dụng hết 200% tinh lực hoàn thành tác phẩm của bản thân. Giữa phố xá đông đúc ồn ào có thể thách thức được khả năng hội họa của bác, đồng thời người qua đường sẽ nhận thấy tận mắt một bức họa là như thế nào dần dần thành hình, cảm nhận được công phu của người vẽ tranh, cảm thấy được thần vận của bức tranh. Dĩ nhiên nếu may mắn, bác có thể gặp được một người nào đó hiểu được bức họa của bác dẫn đến bác sẽ bán được tranh.”

Nghe lời Nobita nói bố Mami cũng cảm thấy mấy lời trên coi bộ cũng có chút đạo lí, có thể thử thực hiện xem sao.

…………………………………………………….

“Thực cám ơn về bữa ăn, thức ăn rất ngon ạ.”

“Cháu thật khách khí, lần sau lại đến nhé, bác rất chờ đợi.”

Cuối cùng Nobita vãn là không cưỡng được thịnh tình của gia đình Mami mà ở lại ăn cơm tối.

“Để tớ đưa cậu về nhà.”

Mami một bên cười nói một bên bước ra khỏi cổng nhà.

Nobita một mặt cười khổ bước theo, đã bảo cô nàng bao nhiêu lần là bản thân không cần tiễn rồi.

Đang cười khổ Nobita khuôn mặt bỗng nhiên đại biến, chạy tung tăng phía trước Mami thế mà không chú ý, đoạn rẽ ngã tư đang lao đến một cỗ xe ô tô thể thao.

Ô tô tốc độ cự kì nhanh, dẫu có đi qua giao lộ nhưng là một chút giảm tốc cũng không có, chỉ chớp mắt đã tiếp cận bên cạnh Mami, mắt thấy chỉ tích tắc thôi là cô nàng sẽ cùng người thân âm dương tách biệt, Nobita đã vung tay lên chuẩn bị phóng ra phép thuật.

“Chinkara…ách!”

Hô lên phép thuật một nửa Nobita bỗng ách họng. Không thể tưởng nổi sự tình xảy ra, vốn dĩ sẽ bị xe tông phải Mami thế mà như phép thuật bỗng nhiên tại chỗ biến mất, phút chốc xuất hiện tại trên hàng rào phía đối diện cách ban đầu vị trí ít nhất mười mét.

Một mặt mộng bức Nobita trợn mắt ra:

“Đây là đâu? Ta là ai? Ta đang làm gì?”

Hắn tự nhiên biết phép thuật của bản thân chưa hề tung ra, thế nhưng sự kiện như phép màu này lại xuất hiện khiến Nobita lần đầu tiên có cảm giác bản thân đối với thế giới không hiểu nổi.

Ps: Cố gắng bù lại mấy tuần không chương, dẫu cho tác cảm thấy là không thể kkk.

Chapter
1 Chương 1: Xuyên Qua Thành Nobita
2 Chương 2: Ngón Tay Vàng Lóe Sáng Đăng Tràng
3 Chương 3: Tìm Hiểu Ngón Tay Vàng
4 Chương 4: Suy Nghĩ Về Tương Lai
5 Chương 5: Ngày Thường Của Nobita
6 Chương 6: Nhận Ra Và Thay Đổi
7 Chương 7: Ngày Học Đầu Tiên
8 Chương 8: Kết Thúc Tính Nhu Nhược
9 Chương 9: Thời Gian Và Thành Quả
10 Chương 10: Nghỉ Hè Và Bài Tập Khoa Học
11 Chương 11: Hè Đến Và Dự Định
12 Chương 12: Hè A....
13 Chương 13: Có Tiền Rồi
14 Chương 14: Cũng Có Thể Đẹp Trai Nobita
15 Chương 15: Ôi Vận Mệnh! Diệu A...
16 Chương 16: Sắp Tết Và Hỏa Hoạn
17 Chương 17: Anh Hùng?
18 Chương 18: Vận Mệnh Mang Doraemon Đến
19 Chương 19: Nobita Của Tương Lai? Thần Côn?
20 Chương 20: Tránh Trời Không Khỏi Số
21 Chương 21: Có Sức Mạnh
22 Chương 22: Hành Trình Mới Sắp Bắt Đầu
23 Chương 23: Quả Trứng...Tìm Được
24 Chương 24: Pisuke...Chú Khủng Long Đáng Yêu
25 Chương 25: Bắt Đầu Hành Trình Kỉ Jura
26 Chương 26: Vận Mệnh Khó Thay Đổi
27 Chương 27: Chuẩn Bị Cho Chuyến Đi Dài Cùng Hành Động Của Nobita
28 Chương 28: Anh Hùng Vô Danh
29 Chương 29: Shizuka Nghi Hoặc
30 Chương 30: Âm Thầm Bảo Hộ
31 Chương 31: Bại Lộ Và Phát Hiện
32 Chương 32: Tận Mắt Nhìn Thấy
33 Chương 33: Gặp Đại Địch
34 Chương 34: Cuối Cùng Vẫn Nương Tay
35 Chương 35: Kết Thúc Cuộc Hành Trình
36 Chương 36: Mua Vũ Khí Và Bộ Sưu Tập
37 Chương 37: Con Đường Sức Mạnh
38 Chương 38: Tổ Tiên Bất Tranh Khí
39 Chương 39: Bắt Đầu Kế Hoạch Bồi Dưỡng
40 Chương 40: Kế Hoạch Và Đào Tạo
41 Chương 41: Bắt Đầu Của Một Huyền Thoại Và Cuộc Gặp Định Mệnh
42 Chương 42: Cùng Nhau Ở Ẩn
43 Chương 43: Thế Nào Là Uy, Thế Nào Là Úy
44 Chương 44: Kết Thúc Và Rời Đi
45 Chương 45: Bản Tin Thời Sự
46 Chương 46: Sự Quan Trọng Của Công Đức Và Nguyện Lực
47 Chương 47: Tan Vỡ...
48 Chương 48: Chết Lặng Và Cố Gắng Vớt Vát Của Doremi
49 Chương 49: Cả Hai Cùng Đau Lòng
50 Chương 50: Ẩn Thế Gia Tộc?
51 Chương 51: Được Chú Ý Gia Đình Nobi
52 Chương 52: Ting Ting, Bạn Có Tin Nhắn
53 Chương 53: Giúp Đỡ Sửa Chữa Phi Thuyền
54 Chương 54: Lần Đầu Đến Kuzakuza
55 Chương 55: Lần Đầu Đánh Tan Lũ Hành Tinh Đen(Thượng)
56 Chương 56: Lần Đầu Đánh Tan Lũ Hành Tinh Đen (Hạ)
57 Chương 57: Shizuka Gặp Nguy Hiểm
58 Chương 58: Hòa Hảo Trở Lại
59 Chương 59: Những Ngày Yên Bình Ở Hành Tinh Kuzakuza
60 Chương 60: Lại Đối Đầu Lũ Hành Tinh Đen
61 Chương 61: Cuộc Chiến Ngoài Vũ Trụ
62 Chương 62: Đánh Bại? Không Đánh Bại?
63 Chương 63: Những Ngày Tháng Yên Bình
64 Chương 64: Lại Một Lần Đánh Bại
65 Chương 65: Mọi Việc Đã Xong Xuôi, Chỉ Còn Chờ Gió Đông
66 Chương 66: Thời Gian Đồng Bộ
67 Chương 67: Bại Lộ Khí
68 Chương 68: Âm Mưu Hủy Diệt
69 Chương 69: Ngàn Cân Treo Sợi Tóc
70 Chương 70: Không Chịu Nổi Một Kích
71 Chương 71: Kết Thúc Và Đông Đến
72 Chương 72: Cũng Có Thể Đẹp Trai Doraemon
73 Chương 73: Sennin(Tiên Nhân)
74 Chương 74: Tu Hành Và Giải Khai Bí Mật Sennin
75 Chương 75: Trở Về Và Vấn Đề Nhà Ở
76 Chương 76: Lâu Đài
77 Chương 77: Chuẩn Bị Trước Khi Chuyển Di
78 Chương 78: Con Ma Giáp Xuất Hiện
79 Chương 79: Cứu Lot Và Chút Chuyện Nhỏ
80 Chương 80: Kết Cục
81 Chương 81: Hoàng Tử Chó
82 Chương 82: Bắt Đầu Hành Trình
83 Chương 83: Cuộc Pic Nic
84 Chương 84: Thú Dữ
85 Chương 85: Bực Tức Jaian
86 Chương 86: Thần Khuyển Hiển Linh
87 Chương 87: Ba Mạng Người
88 Chương 88: Đổ Máu
89 Chương 89: Cuộc Hành Trình Này Ngày Càng Thú Vị
90 Chương 90: Ngả Bài
91 Chương 91: Một Chữ Không Tin
92 Chương 92: Vương Quốc Bauwanko
93 Chương 93: Cướp Ngục
94 Chương 94: Tuyệt Cảnh?
95 Chương 95: Thẳng Tiến
96 Chương 96: Pho Tượng Chuyển Động
97 Chương 97: Kết Thúc
98 Chương 98: Trở Về
99 Chương 99: Vội viết được ngàn chữ, mai bù chương
100 Chương 100: Ngàn Cân Treo Sợi Tóc
101 Chương 101: Quay Lưng Đi, Ẩn Sâu Công Cùng Danh
102 Chương 102: Biến Số
103 Chương 103: Mơ Vẫn Là Thực?
104 Chương 104: Ninja Nobita
105 Chương 105: Bi Kịch Nobita
106 Chương 106: Anh Hùng? Ác Nhân?
107 Chương 107: Hóa Ra Ta Là Trong Pac Man Thế Giới?
108 Chương 108: Sở Thú Phong Ba
109 Chương 109: Tổ Ba Siêu Nhân Gặp Mặt
110 Chương 110: Chút Sóng Gió
111 Chương 111: Siêu Nhân... Nước Thật Đục
112 Chương 112: Chú Siêu Nhân Biệt Khuất
113 Chương 113: Đi Chơi Hè Khúc Nhạc Dạo
114 Chương 114: Cuộc Hành Trình Đáy Biển
115 Chương 115: Đáy Biển Thám Hiểm
116 Chương 116: Đáy biển kì thú
117 Chương 117: Suýt chết bộ đôi hai người
118 Chương 118: Chương ngắn
119 Chương 119: Lần đầu cham trán
120 Chương 120: Thủy quái tấn công
121 Chương 121: Lần đầu đụng độ trong không vui
122 Chương 122: Hôm nay không chương! Mai bù nhé!
123 Chương 123: Vẫn là chưa bù được chương nhá. Viết được ít ít thui
124 Chương 124: Cảm nghĩ
125 Chương 125: Nobita suy luận
126 Chương 126: Đơn giản hạ gục
127 Chương 127: Bài nghiên cứu khoa học
128 Chương 128: Người đàn ông ngoại quốc
129 Chương 129: Quỷ vương
130 Chương 130: Hành trình tìm kiếm
131 Chương 131: Nobita Là Momotaro?
132 Chương 132: Ngày mai sửa chương á
133 Chương 132-2: Đánh bại quỷ vương
134 Chương 133: Hết hè
135 Chương 134: Thẩm có thể nhẫn thúc không thể nhịn
136 Chương 135: Tương Phùng
137 Chương 136: Hành trình mới?
138 Chương 137: Giống mà khác một dạng phiêu lưu
139 Chương 138: Ngày mới, thế giới mới
140 Chương 139: Cả nhóm hành trình
141 Chương 140: Thế giới phép thuật
142 Chương 141: Học phép thuật
143 Chương 142: Một đám thiên tài
144 Chương 143: To gan ý tưởng
145 Chương 144: Sáng tạo phép thuật
146 Chương 145: Thiên thạch rơi, cốt truyện mở
147 Chương 146: Hào quang nhân vật chính
148 Chương 147: Trời... Sắp biến đổi
149 Chương 148: Hồ điệp vẫy cánh
150 Chương 149: Vào ma giới
151 Chương 150: Tân Bí Ma Vương
152 Chương 151: Nguy cơ khó giải
153 Chương 152
154 Chương 153: Đánh Bại Ma Vương
155 Chương 154: Phương Pháp Của Nobita
156 Chương 155: Thử Nghiệm Làm Phim
157 Chương 156: The Avenger???
158 Chương 157: Đóng Phim Cùng Chút Chuyện Bên Lề
159 Chương 158: Tự Buộc Đá Vào Chân
160 Chương 159: Họa Từ Trên Trời Rơi Xuống
161 Chương 160: Đại Chiến Tên Độc Tài
162 Chương 161: Hai Tên Lười
163 Chương 162: Siêu Nhân, Siêu Anh Hùng Thuyết Pháp
164 Chương 163: Thành Công? Thất Bại?
165 Chương 164: Hội Họa
166 Chương 165: Rèn Luyện Siêu Năng
167 Chương 166: Nguy Cơ Sắp Tới
168 Chương 167: Chiến Tranh Điềm Báo
169 Chương 168: Nhân Thủ Thiếu Thốn
170 Chương 169: Không Thể Thoát Một Trận Chiến
171 Chương 170: Lần Đầu Xung Đột
172 Chương 171: Giải Pháp Bất Đắc Dĩ
173 Chương 172: Kế Hoạch
174 Chương 173: Không Đến Nỗi Bết Bát Tình Cảnh
175 Chương 174: Binh Đoàn Giáng Lâm
Chapter

Updated 175 Episodes

1
Chương 1: Xuyên Qua Thành Nobita
2
Chương 2: Ngón Tay Vàng Lóe Sáng Đăng Tràng
3
Chương 3: Tìm Hiểu Ngón Tay Vàng
4
Chương 4: Suy Nghĩ Về Tương Lai
5
Chương 5: Ngày Thường Của Nobita
6
Chương 6: Nhận Ra Và Thay Đổi
7
Chương 7: Ngày Học Đầu Tiên
8
Chương 8: Kết Thúc Tính Nhu Nhược
9
Chương 9: Thời Gian Và Thành Quả
10
Chương 10: Nghỉ Hè Và Bài Tập Khoa Học
11
Chương 11: Hè Đến Và Dự Định
12
Chương 12: Hè A....
13
Chương 13: Có Tiền Rồi
14
Chương 14: Cũng Có Thể Đẹp Trai Nobita
15
Chương 15: Ôi Vận Mệnh! Diệu A...
16
Chương 16: Sắp Tết Và Hỏa Hoạn
17
Chương 17: Anh Hùng?
18
Chương 18: Vận Mệnh Mang Doraemon Đến
19
Chương 19: Nobita Của Tương Lai? Thần Côn?
20
Chương 20: Tránh Trời Không Khỏi Số
21
Chương 21: Có Sức Mạnh
22
Chương 22: Hành Trình Mới Sắp Bắt Đầu
23
Chương 23: Quả Trứng...Tìm Được
24
Chương 24: Pisuke...Chú Khủng Long Đáng Yêu
25
Chương 25: Bắt Đầu Hành Trình Kỉ Jura
26
Chương 26: Vận Mệnh Khó Thay Đổi
27
Chương 27: Chuẩn Bị Cho Chuyến Đi Dài Cùng Hành Động Của Nobita
28
Chương 28: Anh Hùng Vô Danh
29
Chương 29: Shizuka Nghi Hoặc
30
Chương 30: Âm Thầm Bảo Hộ
31
Chương 31: Bại Lộ Và Phát Hiện
32
Chương 32: Tận Mắt Nhìn Thấy
33
Chương 33: Gặp Đại Địch
34
Chương 34: Cuối Cùng Vẫn Nương Tay
35
Chương 35: Kết Thúc Cuộc Hành Trình
36
Chương 36: Mua Vũ Khí Và Bộ Sưu Tập
37
Chương 37: Con Đường Sức Mạnh
38
Chương 38: Tổ Tiên Bất Tranh Khí
39
Chương 39: Bắt Đầu Kế Hoạch Bồi Dưỡng
40
Chương 40: Kế Hoạch Và Đào Tạo
41
Chương 41: Bắt Đầu Của Một Huyền Thoại Và Cuộc Gặp Định Mệnh
42
Chương 42: Cùng Nhau Ở Ẩn
43
Chương 43: Thế Nào Là Uy, Thế Nào Là Úy
44
Chương 44: Kết Thúc Và Rời Đi
45
Chương 45: Bản Tin Thời Sự
46
Chương 46: Sự Quan Trọng Của Công Đức Và Nguyện Lực
47
Chương 47: Tan Vỡ...
48
Chương 48: Chết Lặng Và Cố Gắng Vớt Vát Của Doremi
49
Chương 49: Cả Hai Cùng Đau Lòng
50
Chương 50: Ẩn Thế Gia Tộc?
51
Chương 51: Được Chú Ý Gia Đình Nobi
52
Chương 52: Ting Ting, Bạn Có Tin Nhắn
53
Chương 53: Giúp Đỡ Sửa Chữa Phi Thuyền
54
Chương 54: Lần Đầu Đến Kuzakuza
55
Chương 55: Lần Đầu Đánh Tan Lũ Hành Tinh Đen(Thượng)
56
Chương 56: Lần Đầu Đánh Tan Lũ Hành Tinh Đen (Hạ)
57
Chương 57: Shizuka Gặp Nguy Hiểm
58
Chương 58: Hòa Hảo Trở Lại
59
Chương 59: Những Ngày Yên Bình Ở Hành Tinh Kuzakuza
60
Chương 60: Lại Đối Đầu Lũ Hành Tinh Đen
61
Chương 61: Cuộc Chiến Ngoài Vũ Trụ
62
Chương 62: Đánh Bại? Không Đánh Bại?
63
Chương 63: Những Ngày Tháng Yên Bình
64
Chương 64: Lại Một Lần Đánh Bại
65
Chương 65: Mọi Việc Đã Xong Xuôi, Chỉ Còn Chờ Gió Đông
66
Chương 66: Thời Gian Đồng Bộ
67
Chương 67: Bại Lộ Khí
68
Chương 68: Âm Mưu Hủy Diệt
69
Chương 69: Ngàn Cân Treo Sợi Tóc
70
Chương 70: Không Chịu Nổi Một Kích
71
Chương 71: Kết Thúc Và Đông Đến
72
Chương 72: Cũng Có Thể Đẹp Trai Doraemon
73
Chương 73: Sennin(Tiên Nhân)
74
Chương 74: Tu Hành Và Giải Khai Bí Mật Sennin
75
Chương 75: Trở Về Và Vấn Đề Nhà Ở
76
Chương 76: Lâu Đài
77
Chương 77: Chuẩn Bị Trước Khi Chuyển Di
78
Chương 78: Con Ma Giáp Xuất Hiện
79
Chương 79: Cứu Lot Và Chút Chuyện Nhỏ
80
Chương 80: Kết Cục
81
Chương 81: Hoàng Tử Chó
82
Chương 82: Bắt Đầu Hành Trình
83
Chương 83: Cuộc Pic Nic
84
Chương 84: Thú Dữ
85
Chương 85: Bực Tức Jaian
86
Chương 86: Thần Khuyển Hiển Linh
87
Chương 87: Ba Mạng Người
88
Chương 88: Đổ Máu
89
Chương 89: Cuộc Hành Trình Này Ngày Càng Thú Vị
90
Chương 90: Ngả Bài
91
Chương 91: Một Chữ Không Tin
92
Chương 92: Vương Quốc Bauwanko
93
Chương 93: Cướp Ngục
94
Chương 94: Tuyệt Cảnh?
95
Chương 95: Thẳng Tiến
96
Chương 96: Pho Tượng Chuyển Động
97
Chương 97: Kết Thúc
98
Chương 98: Trở Về
99
Chương 99: Vội viết được ngàn chữ, mai bù chương
100
Chương 100: Ngàn Cân Treo Sợi Tóc
101
Chương 101: Quay Lưng Đi, Ẩn Sâu Công Cùng Danh
102
Chương 102: Biến Số
103
Chương 103: Mơ Vẫn Là Thực?
104
Chương 104: Ninja Nobita
105
Chương 105: Bi Kịch Nobita
106
Chương 106: Anh Hùng? Ác Nhân?
107
Chương 107: Hóa Ra Ta Là Trong Pac Man Thế Giới?
108
Chương 108: Sở Thú Phong Ba
109
Chương 109: Tổ Ba Siêu Nhân Gặp Mặt
110
Chương 110: Chút Sóng Gió
111
Chương 111: Siêu Nhân... Nước Thật Đục
112
Chương 112: Chú Siêu Nhân Biệt Khuất
113
Chương 113: Đi Chơi Hè Khúc Nhạc Dạo
114
Chương 114: Cuộc Hành Trình Đáy Biển
115
Chương 115: Đáy Biển Thám Hiểm
116
Chương 116: Đáy biển kì thú
117
Chương 117: Suýt chết bộ đôi hai người
118
Chương 118: Chương ngắn
119
Chương 119: Lần đầu cham trán
120
Chương 120: Thủy quái tấn công
121
Chương 121: Lần đầu đụng độ trong không vui
122
Chương 122: Hôm nay không chương! Mai bù nhé!
123
Chương 123: Vẫn là chưa bù được chương nhá. Viết được ít ít thui
124
Chương 124: Cảm nghĩ
125
Chương 125: Nobita suy luận
126
Chương 126: Đơn giản hạ gục
127
Chương 127: Bài nghiên cứu khoa học
128
Chương 128: Người đàn ông ngoại quốc
129
Chương 129: Quỷ vương
130
Chương 130: Hành trình tìm kiếm
131
Chương 131: Nobita Là Momotaro?
132
Chương 132: Ngày mai sửa chương á
133
Chương 132-2: Đánh bại quỷ vương
134
Chương 133: Hết hè
135
Chương 134: Thẩm có thể nhẫn thúc không thể nhịn
136
Chương 135: Tương Phùng
137
Chương 136: Hành trình mới?
138
Chương 137: Giống mà khác một dạng phiêu lưu
139
Chương 138: Ngày mới, thế giới mới
140
Chương 139: Cả nhóm hành trình
141
Chương 140: Thế giới phép thuật
142
Chương 141: Học phép thuật
143
Chương 142: Một đám thiên tài
144
Chương 143: To gan ý tưởng
145
Chương 144: Sáng tạo phép thuật
146
Chương 145: Thiên thạch rơi, cốt truyện mở
147
Chương 146: Hào quang nhân vật chính
148
Chương 147: Trời... Sắp biến đổi
149
Chương 148: Hồ điệp vẫy cánh
150
Chương 149: Vào ma giới
151
Chương 150: Tân Bí Ma Vương
152
Chương 151: Nguy cơ khó giải
153
Chương 152
154
Chương 153: Đánh Bại Ma Vương
155
Chương 154: Phương Pháp Của Nobita
156
Chương 155: Thử Nghiệm Làm Phim
157
Chương 156: The Avenger???
158
Chương 157: Đóng Phim Cùng Chút Chuyện Bên Lề
159
Chương 158: Tự Buộc Đá Vào Chân
160
Chương 159: Họa Từ Trên Trời Rơi Xuống
161
Chương 160: Đại Chiến Tên Độc Tài
162
Chương 161: Hai Tên Lười
163
Chương 162: Siêu Nhân, Siêu Anh Hùng Thuyết Pháp
164
Chương 163: Thành Công? Thất Bại?
165
Chương 164: Hội Họa
166
Chương 165: Rèn Luyện Siêu Năng
167
Chương 166: Nguy Cơ Sắp Tới
168
Chương 167: Chiến Tranh Điềm Báo
169
Chương 168: Nhân Thủ Thiếu Thốn
170
Chương 169: Không Thể Thoát Một Trận Chiến
171
Chương 170: Lần Đầu Xung Đột
172
Chương 171: Giải Pháp Bất Đắc Dĩ
173
Chương 172: Kế Hoạch
174
Chương 173: Không Đến Nỗi Bết Bát Tình Cảnh
175
Chương 174: Binh Đoàn Giáng Lâm