Chương 163: Tình yêu hay tội lỗi

A, Mạc Cao Kì, cậu cuối cùng cũng đến rồi Sống lưng Hạ Vy lạnh buốt, rõ ràng là cô rất mong chờ được gặp Mạc Cao Kì hơn ai hết nhưng giờ phút này cô dường như muốn chạy trốn khỏi hắn, vì trong hoàn cảnh bây giờ, nhất định hắn sẽ hiểu lầm cô mất.

- A, đây chẳng phải là cậu ấm nhà Tiêu gia sao ?

Cuối cùng điều lo sợ nhất của Tiêu Cung đã đến, anh muốn ngăn cản Hạ Vy đến đây chính là vì anh biết Mạc Cao Kì nhất định sẽ xuất hiện trong bữa tiệc này, chênh lệch nhau đến 7 tuổi, Tiêu Cung gần như bị khí chất vương quyền của Cao Kì nuốt chửng, nhưng khi thấy tay Hạ Vy nắm chặt tay mình, anh không cho phép bản thân mình lùi bước, anh nhàn nhã chủ động giương tay với ý muốn bắt tay với Cao Kì, nhưng đối lại, khi đó nụ cười trên môi hắn dù vẫn giữ nguyên, nhưng ánh mắt chất vấn nhìn thẳng Tiêu Cung rồi đến tay anh, mọi người đều dồn chú ý của mình về phía họ, khi Hạ Vy biết đó là Cao Kì, cô không hề ngạc nhiên trước điều này, vì hắn trước giờ đều là tâm điểm của đám đông.

- Haha..

Cao Kì chợt cười, chẳng ai biết được vì sao cả, nhưng mặc dù quay lưng với hắn nhưng Hạ Vy cảm nhận rất rõ rằng hắn đang nhìn cô chằm chằm, như muốn ăn tươi nuốt sống, không đâu, hắn sẽ không nhận ra đúng không ? Mạc Cao Kì đáp lại cái bắt tay của Tiêu Cung, Anh xoay xoay ly rượu làm tỏa ra cái mùi nồng đượm đến say mê của nó, say mê như một thứ chất độc, chỉ cần thử một chút, nó sẽ ngấm dần vào từng tế bào, kích thích từng dây thần kinh. Thứ chất độc này thử một lần sẽ khiến ta nghiện cả đời, thế nhưng độc dược của chúng lại vô cùng nguy hiểm.

Hạ Vy hít một hơi thật sâu, nếu như cô cứ quay lưng như vậy, sẽ càng khiến hắn chú ý, Hạ Vy dự định quay ra xin phép lui về vì lý do sức khỏe, nhưng có những thứ sẽ chẳng bao giờ lường trước được, khi cô vừa quay ra, Mạc Cao Kì lại cúi người ngả về phía trước, theo quán tính, cả hai đều chạm mặt nhau với một khoảng cách rất gần, gần đến nỗi, hơi thở nam tính của hắn còn vương vấn trên chóp mũi của cô, Hạ Vy giật mình lùi về sau, hai chận đan nhau khiến cô loạng chọang ngã về sau, cùng một lúc cả hai người con trai đều đưa tay đỡ lấy cô, tay Tiêu Cung đặt ở phần lưng Hạ Vy, còn tay Mạc Cao Kì lại vòng xuống phần eo của Hạ Vy, cô thấy mi tâm Cao Kì đang nhíu lại, Tiêu Cung định quay ra yêu cầu hắn bỏ tay nhưng lại bị ánh mắt hắn dọa, anh nghĩ rằng mình đã nhìn thấy được sự chiếm hữu hoang dã tựa vua của loài sói đêm, ánh mắt hổ phách đâm sâu đến tận suy nghĩ đáy lòng của đối phương.

Mọi việc đều được thu vào mắt Diệp Ân, cô ta có thể là một kẻ phá hoại nhưng hiện cô ta lại là kẻ cứu may cho Hạ Vy, cô ta dịu dàng bước đến đỡ Hạ Vy đồng thời gỡ tay của Cao Kì ra, nhẹ nhàng nói.

- Cô không sao chứ ?

Hạ Vy ngỡ ngàng, Diệp Ân vẫn đẹp tựa như lần đầu cô gặp, nhưng lần này chẳng phải là hơi khác sao, hình như cô ta đã thay đổi phong cách của mình, từ một người phụ nữ dịu dàng liền chuyển sang kiểu phụ nữ trưởng thành kiêu sa sao ?

- Tôi không sao …

Hạ Vy lí nhí nói, sự việc vừa nãy thật khiến người khác hoảng sợ mà, Hạ Vy rón rén nhìn Cao Kì, hắn vẫn không hề di chuyển ánh mắt của mình, cô đã định rời đi, nhưng những lời tiếp theo của Diệp Ân như giáng một cú sốc cho Hạ Vy.

- Xin lỗi, có lẽ người đàn ông của tôi đã khiến cô hoảng sợ rồi, cô đừng để bụng sự thất lễ của anh ấy nhé, và cũng gửi lời xin lỗi đến vị Tiêu Cung đây vì đã có hành xử như vậy đến vị hôn thê của anh.

Trong lời nói của Diệp Ân dịu dàng thật đấy, nhưng nó như một lời cảnh cáo cho Hạ Vy vậy, cô ta đều cố tình nhấn mạnh những chữ “người đàn ông của tôi” và “vị hôn thê của anh”. Nước sông thật sự không nên phạm nước giếng. Tại sao Hạ Vy lại mong chờ Cao Kì lên tiếng bác bỏ nó chứ, nhưng không, khi Diệp Ân đưa tay ra ôm lấy cánh tay của Cao Kì, cô ta cứ nghĩ hắn từ chối nhưng không hắn không hề làm vậy, đó chẳng phải là ngấm ngầm đồng thuận trước lời nói của Diệp Ân, tim Hạ Vy đau lắm, khi bản tin đưa tin, Hạ Vy có thấy sự xuất hiện của Diệp Ân bên cạnh hắn, cô cũng chỉ nghĩ đơn giản là có lẽ họ đã hợp tác với nhau vì trong thời điểm đó, Mạc Thị đang gặp khó khan trong nội bộ lần cổ phiếu, vậy mà giờ cô mới biết khi không có cô bên cạnh , hắn lại dễ dàng cho cô gái kia vô tư gọi hắn là người đàn ông của mình, biểu cảm trên mặt cô đều thu gọn và trong mắt Cao Kì, hắn được đà làm tới, phủ tay mình lên tay Diệp Ân rồi, đưa tay ra trước mặt Hạ Vy.

- Xin phép cho tôi gửi lời xin lỗi đến vị tiểu thư đây, hôn thê của thiếu gia Tiêu Cung.

Hạ Vy lúng túng, cô không thể tránh né ánh mắt của hắn, khi thấy Cao Kì nhếch đôi môi bạc mỏng lên cười, cô phải công nhận là hắn đẹp trai thật đấy, để ý là hôm nay hắn không mặc vest như thường mà thay vào đó là kiểu trang phục hoàng gia của nước Anh Quốc, nếu có ai đó nói hắn là một vị hoàng tử thì cũng không có gì là quá. Bất giấc bị vẻ đẹp làm cho mê hoặc, một phút thẫn thờ, Hạ Vy không để ý là hắn đã nâng tay cô lên và đặt một nụ hôn nhẹ lên mu bàn tay, Tiêu Cung cảnh giác nhìn Cao Kì, tưởng chừng mọi việc đã xong xuôi thế nhưng, không ai ngờ rằng khi nụ hôn vừa dứt, Hạ Vy cảm nhận rõ ràng là hắn không muốn buông tay cô ra. Một bản nhạc cất lên, Cao Kì ngước lên nhìn ánh đèn đang chuyển rồi lại nhìn người phụ nữ trước mắt.

- Bản nhạc Balozen, để thay lời xin lỗi của mình, liệu tôi có thể mời cô nhảy một điệu chứ ?

Cả người Hạ Vy cứng đờ, cô biết mình không thể nào từ chối lời mời này, vì cô mang dạnh phận hôn thê của Tiêu Gia để đến đây, nếu cô từ chối chẳng khác nào Tiêu gia phạm đến Mạc gia cả, mà từ trước đến giờ chưa có ai dám làm điều này, cô sẽ khiến Tiêu Cung gặp rắc rồi mất, thấy Tiêu Cung nắm chặt tay kia của mình, Hạ Vy trấn an anh bằng một nụ cười nhẹ, cô cố gắng tỏ ra thoải mái nhất, tay kia cầm váy mình, chân hơi khuỵu xuống. Theo sự dẫn dắt của Cao Kì, cô và hắn đi đến giữa sảnh và bắt đầu khiêu vũ, Hạ Vy né tránh khuôn mặc Cao Kì hết sức có thể, trên đỉnh đầu cô nhận rõ hơi thở của hắn, hơi thở vô cùng nam tính, cô có thể tránh mặt, nhưng trái tim này thì không, chúng đập liên hồi, không thể phủ nhận, giờ khắc này yên bình thật đấy, như thế chỉ có hắn và cô trong không gian của riêng mình, họ đã cùng nhau tạo ra chúng, sẽ chẳng kẻ nào có thể bước vào để phá vỡ thời khắc này, bàn tay hắn to lớn bao phủ lấy bày tay của Hạ Vy, thật sự cô chỉ muốn sà vào lòng hắn, ôm một cái thật chặt cho vơi đi nỗi nhớ, đánh hắn vài cái cho bõ tức. Tay Mạc Cao Kì vòng lấy eo cô, hắn dễ dàng nhấc bổng Hạ Vy lên rồi xoay một vòng, trong tư thế này, cô chỉ có thể đối diện với hắn, không thể trốn tránh.

Đôi môi kia của hắn, muốn hôn thật đấy, đôi mày kia, chiếc mũi cao vút đến đôi mắt mang nặng tâm tình, cô đều muốn chạm vào chúng, muốn thủ thỉ bên tai hắn những lời yêu thương nhất, muốn kể cho hắn nghe về đứa trẻ của cô và hắn, muốn nhìn thấy gương mặt hắn khi biết tin đó. Hắn có hạnh phúc không ?

Cao Kì đặt cô xuống, bàn tay đưa tay cô lên cao, theo nhip của bài hát, Hạ Vy xoay một vòng, cô thật lộng lẫy trong chiếc váy dạ hội này, không, Hạ Vy vẫn luôn xinh đẹp, xinh đẹp đến mước có thể khiến một kẻ trở nên ngốc nghếch, mù quáng, đắm chìm trong sự ngọt ngào mà cô mang tới. Vòng xoay kết thúc, Cao Kì đặt hai tay lên eo cô, kéo cô lại gần, giữa hai người không có lấy một khoảng cách, cô đặt hai tay mình lên ngực hắn, trán Cao Kì cụng vào trán cô. Không còn cách nào khác, Hạ Vy liền nhắm mắt mình lại, cô cắn môi mình, Mạc Cao Kì đang nhìn cô chằm chằm, trong ánh mắt ấy có sự oán trách. Nhịp điệu dần trở nên trầm lắng, lúc này hắn đưangười Hạ Vy đứng cùng chiều với mình, lưng cô áp vào lồng ngực của hắn, cả hai cùng nhau nhẹ nhàng đu đưa theo tiếng nhạc, Hạ Vy nghiêng đầu khi thấy hắn áp sát cằm vào vai mình. Cao Kì cuối cùng cũng lên tiếng, hắn thủ thỉ bên tai cô.

- Nhớ thật đấy ?

-…

- Lần đầu tôi và vợ mình khiêu vũ, chúng tôi cũng đã nhảy điệu này, cô ấy là người đầu tiên khiến tôi say đắm đến vậy, khi đó trái tim tôi đã đập rất mạnh, đó cũng là lần đầu nó cảm nhận được sức sống. Nhưng bản nhạc chưa kịp kết thúc, cô ấy lại chạy đi, để tôi một mình. Cô biết không, trái tim chúng ta tự nhiên đập mạnh đó là vì chúng ta đứng trước người mình yêu hoặc là chúng ta sợ hãi vì đã phạm lỗi sai lầm với ai đó. Vị tiêu thư, cô nói xem trái tim cô và tôi đều đập mạnh như vậy, lý do của chúng là gì ?

Câu nói của Cao Kì, khiến Hạ Vy phản ứng mạnh mẽ, cô rời khỏi hắn, ánh mắt mở to nhìn.

- Xin phép, tôi phải đi rồi.

- Cô đi mà không lấy đồ sao.

- Đồ ?

Lúc này Hạ Vy mới để ý chiếc nhẫn mà Tiêu Cung đang đeo đã nằm gọn trong tay hắn, Hạ Vy đã không thể nhận ra rằng nó bị lấy đi lúc nào, phải rồi, sao cô có thể quên mất sự tinh ranh của Cao Kì cơ chứ, lý do duy nhất khiến mọi người dè chừng trước hắn chỉ có một, câu trả cho tất cả câu hỏi rằng sao hắn dám chỉ có một.

Vì hắn là Mạc Cao Kì.

Một tường thành sẽ chẳng bao giờ bị lật đổ, tay hắn chìa ra, Hạ Vy đi tới định với lấy chiếc nhẫn, nhưng hắn đã một bước nhanh hơn, tự mình đeo chiếc nhẫn vào tay cô.

- Có vẻ chúng ta đều đã có câu trả lời cho nhịp đập của trái tim rồi nhỉ ? Hẹn gặp lại.

Chapter
1 Chương 1: Mạnh mẽ chiếm đoạt
2 Chương 2: Mật ngọt chết người
3 Chương 3: buổi khiêu vũ
4 Chương 4: Cô gái giá 10 tỷ
5 Chương 5: Chọc giận
6 Chương 6: Biết trước - cầu xin
7 Chương 7
8 Chương 8: Bữa tối ấm áp
9 Chương 9: Ác mabiết ốm
10 Chương 10: Sự dịu dàng ấm áp
11 Chương 11: Ác ma không khoan nhượng
12 Chương 12: Cái chết cận kề
13 Chương 13: Cái chết cận kề tiếp
14 Chương 14: Hi vọng
15 Chương 15
16 Chương 16: Cuộc gọi bí ẩn
17 Chương 17: Xin lỗi
18 Chương 18: Cảnh giác
19 Chương 19: Nguy hiểm
20 Chương 20: Luôn chờ đợi
21 Chương 21: Quyết bảo vệ
22 Chương 22: Giải cứu
23 Chương 23: Cô nhớ hắn
24 Chương 24: Trong phòng bệnh thì làn gì
25 Chương 25: Dục ái
26 Chương 26: Người cấm động
27 Chương 27: Định nghĩa từ ăn
28 Chương 28: Cô không dễ bắt nạt
29 Chương 29: Tổng tài cũng biết chăm sóc người khác
30 Chương 30: Người con gái hắn trân trọng
31 Chương 31: Hạ vy ghen rồi
32 Chương 32: Lần đầu chủ động
33 Chương 33: Lần đầu chủ động2
34 Chương 34: Chuyện viên thuốcngọt
35 Chương 35: Người phụ nữ không thể dứt
36 Chương 36: Hình phạt ngọt ngào
37 Chương 37: Người thứ ba
38 Chương 38: Tôi sẽ ở bên anh
39 Chương 39: Xuất viện
40 Chương 40
41 Chương 41: Sự quyến rũ
42 Chương 42: Tiếng động lạ
43 Chương 43: Câu trả lời thỏa tình
44 Chương 44: Cô chủ tuyệt vời
45 Chương 45: Bữa cơm chúc mừng
46 Chương 46: Ôm lấy tôi
47 Chương 47: Phòng thay đồ
48 Chương 48: Hai trái tim một tiếng yêu
49 Chương 49
50 Chương 50: Thân gửi các tềnh iu
51 Chương 51: Tôi muốn hôn anh
52 Chương 52: Mạc cao kì của em
53 Chương 53: Quái vật mang tên công viên trò chơi
54 Chương 54: Vợ chồng nhà mạc
55 Chương 55: Em yêu anh
56 Chương 56: Hạnh phúc
57 Chương 57: Tôi dại em
58 Chương 58
59 Chương 59: Kỉ vật
60 Chương 60: Trở thành người phụ nữ của tôi
61 Chương 61: Nghi ngờ
62 Chương 62: Vị hôn thê bất ngờ
63 Chương 63: Ai làm ai say
64 Chương 64: Sao trong đêm
65 Chương 65: Chuyện sáng sớm
66 Chương 66: Hẹn hò
67 Chương 67: Hoa đã có chậu
68 Chương 68: Quà tặng độc giả
69 Chương 69: Đó là chồng tôi
70 Chương 70: Cả thế giới
71 Chương 71: Hoa tàn trong đêm
72 Chương 72: Tổn thương
73 Chương 73: Xung đột
74 Chương 74: Do hắn chọn
75 Chương 75: Hoa tàn trong gió
76 Chương 76: Khởi đầu công việc
77 Chương 77: Lộ tư hợp tác
78 Chương 78: Nguyệt
79 Chương 79: Bông hoa phát sáng
80 Chương 80: Lời nói ẩn ý
81 Chương 81: Điểm thắt trong quá khứ
82 Chương 82: Dục vọng nhuốm đêm
83 Chương 83: Lời tự thú của kẻ si tình
84 Chương 84: Dần dần hé lộ1
85 Chương 85: Dần dần hé lộ 2
86 Chương 86: Vị khách không mời
87 Chương 87: Bảo vật
88 Chương 88: Kẻ đánh mất tình yêu
89 Chương 89: Vote you are a writer
90 Chương 90: Chị ấy là vợ anh đó kẻ ngốc
91 Chương 91: Ngang trái
92 Chương 92: Sinh nhật jen
93 Chương 93: Chân tướng 1
94 Chương 94
95 Chương 95: Bí mật chiếc vòng
96 Chương 96: Đã luôn ở bên
97 Chương 97: Làm theo một mục đích
98 Chương 98: Nỗi sợ
99 Chương 99: Bão
100 Chương 100: Không biết nên nói gì
101 Chương 101: Tất cả là vì một chữ- yêu 1
102 Chương 102: Đính chính
103 Chương 103: Tất cả là vì một chữ- yêu 2
104 Chương 104: Tất cả là vì một chữ- yêu 3
105 Chương 105: Ngàn cân treo sợi tóc
106 Chương 106: Hai chữ hi sinh
107 Chương 107: Bất đồng
108 Chương 108: Kẻ ngốc tìm thấy tình yêu
109 Chương 109: Pandora milcah
110 Chương 110: Thân phận thật sự
111 Chương 111: Tôi không phải cậu chủ của em
112 Chương 112: Mạc cao kì ghét cô
113 Chương 113: Không thể kiềm chế
114 Chương 114: Khổ tâm nhược kế
115 Chương 115: Kẻ đuổi người chạy
116 Chương 116: Cuộc chiến mang tên vòi phun nước
117 Chương 117: Ngang ngược đã là bản tính
118 Chương 118: Nhà của chúng ta
119 Chương 119: Thương thương bổn thiếu gia
120 Chương 120: Bất trắc
121 Chương 121: Anh cần em
122 Chương 122: Nguyệt hạ vy tin mạc cao kì
123 Chương 123: Chưng cầu dân ý
124 Chương 124: Kẻ hèn nhát người sợ hãi
125 Chương 125: Căn phòng cũ
126 Chương 126: Không thấu hiểu
127 Chương 127: Vì nhau mà cố gắng
128 Chương 128: Định mệnh
129 Chương 129: Ngủ đặc biệt
130 Chương 130: Chuyện đêm khuya
131 Chương 131: Trung hoà làm một
132 Chương 132: Nhất định là anh nhất định là em
133 Chương 133: Kẻ lăng nhăng
134 Chương 134: Khái niệm tình yêu
135 Chương 135: Marry me!
136 Chương 136: Quá khứ đau thương
137 Chương 137: Thói quen yêu thương
138 Chương 138: Lời đe doạ từ kẻ lạ mặt
139 Chương 139: Hạ vy đừng ngủ
140 Chương 140: Đừng giết anh ấy
141 Chương 141: Giấc mơ kì lạ
142 Chương 142: Tra khảo
143 Chương 143: Ngộ độc
144 Chương 144: Luật sư lâm tĩnh như
145 Chương 145: Uy quyền nhà vương gia
146 Chương 146: Là hạ vy
147 Chương 147: Mảnh ghép kí ức
148 Chương 148: Cảnh báo
149 Chương 149: Hạ vy mất tích
150 Chương 150: Điều chưa từng hé lộ
151 Chương 151: Điều chưa từng hé lộ2
152 Chương 152: Cổ trạch dương
153 Chương 153: Vô tình
154 Chương 154: Miaw
155 Chương 155: Uy hiếp
156 Chương 156: Phát bệnh
157 Chương 157: Đâu là thực
158 Chương 158: Lý do để ở lại
159 Chương 159: Ẩn sau nụ cười
160 Chương 160: Mặt trời và ánh trăng
161 Chương 161: Chìa khóa
162 Chương 162: Không hẹn mà gặp
163 Chương 163: Tình yêu hay tội lỗi
164 Chương 164: Kẻ chơi cờ
165 Chương 165: Cao kì chờ đợi em được không
166 Chương 166: Điều em muốn nói
167 Chương 167: Giấc mơ hay đời thực
168 Chương 168: Thú hoang
169 Chương 169: Kẻ Bức Người 1
170 Chương 170: Kẻ Bức Người 2
171 Chương 171: Hiểu Lầm
172 Chương 172: Hiểu Lầm 2
173 Chương 173: Vết Thương Năm Ấy
174 Chương 174: Vì Duyên Hay Vì Nợ 1
175 Chương 175: Vì Duyên Hay Vì Nợ 2
176 Chương 176: Lựa Chọn
177 Chương 177: Đáng Thương Hay Đáng Trách
Chapter

Updated 177 Episodes

1
Chương 1: Mạnh mẽ chiếm đoạt
2
Chương 2: Mật ngọt chết người
3
Chương 3: buổi khiêu vũ
4
Chương 4: Cô gái giá 10 tỷ
5
Chương 5: Chọc giận
6
Chương 6: Biết trước - cầu xin
7
Chương 7
8
Chương 8: Bữa tối ấm áp
9
Chương 9: Ác mabiết ốm
10
Chương 10: Sự dịu dàng ấm áp
11
Chương 11: Ác ma không khoan nhượng
12
Chương 12: Cái chết cận kề
13
Chương 13: Cái chết cận kề tiếp
14
Chương 14: Hi vọng
15
Chương 15
16
Chương 16: Cuộc gọi bí ẩn
17
Chương 17: Xin lỗi
18
Chương 18: Cảnh giác
19
Chương 19: Nguy hiểm
20
Chương 20: Luôn chờ đợi
21
Chương 21: Quyết bảo vệ
22
Chương 22: Giải cứu
23
Chương 23: Cô nhớ hắn
24
Chương 24: Trong phòng bệnh thì làn gì
25
Chương 25: Dục ái
26
Chương 26: Người cấm động
27
Chương 27: Định nghĩa từ ăn
28
Chương 28: Cô không dễ bắt nạt
29
Chương 29: Tổng tài cũng biết chăm sóc người khác
30
Chương 30: Người con gái hắn trân trọng
31
Chương 31: Hạ vy ghen rồi
32
Chương 32: Lần đầu chủ động
33
Chương 33: Lần đầu chủ động2
34
Chương 34: Chuyện viên thuốcngọt
35
Chương 35: Người phụ nữ không thể dứt
36
Chương 36: Hình phạt ngọt ngào
37
Chương 37: Người thứ ba
38
Chương 38: Tôi sẽ ở bên anh
39
Chương 39: Xuất viện
40
Chương 40
41
Chương 41: Sự quyến rũ
42
Chương 42: Tiếng động lạ
43
Chương 43: Câu trả lời thỏa tình
44
Chương 44: Cô chủ tuyệt vời
45
Chương 45: Bữa cơm chúc mừng
46
Chương 46: Ôm lấy tôi
47
Chương 47: Phòng thay đồ
48
Chương 48: Hai trái tim một tiếng yêu
49
Chương 49
50
Chương 50: Thân gửi các tềnh iu
51
Chương 51: Tôi muốn hôn anh
52
Chương 52: Mạc cao kì của em
53
Chương 53: Quái vật mang tên công viên trò chơi
54
Chương 54: Vợ chồng nhà mạc
55
Chương 55: Em yêu anh
56
Chương 56: Hạnh phúc
57
Chương 57: Tôi dại em
58
Chương 58
59
Chương 59: Kỉ vật
60
Chương 60: Trở thành người phụ nữ của tôi
61
Chương 61: Nghi ngờ
62
Chương 62: Vị hôn thê bất ngờ
63
Chương 63: Ai làm ai say
64
Chương 64: Sao trong đêm
65
Chương 65: Chuyện sáng sớm
66
Chương 66: Hẹn hò
67
Chương 67: Hoa đã có chậu
68
Chương 68: Quà tặng độc giả
69
Chương 69: Đó là chồng tôi
70
Chương 70: Cả thế giới
71
Chương 71: Hoa tàn trong đêm
72
Chương 72: Tổn thương
73
Chương 73: Xung đột
74
Chương 74: Do hắn chọn
75
Chương 75: Hoa tàn trong gió
76
Chương 76: Khởi đầu công việc
77
Chương 77: Lộ tư hợp tác
78
Chương 78: Nguyệt
79
Chương 79: Bông hoa phát sáng
80
Chương 80: Lời nói ẩn ý
81
Chương 81: Điểm thắt trong quá khứ
82
Chương 82: Dục vọng nhuốm đêm
83
Chương 83: Lời tự thú của kẻ si tình
84
Chương 84: Dần dần hé lộ1
85
Chương 85: Dần dần hé lộ 2
86
Chương 86: Vị khách không mời
87
Chương 87: Bảo vật
88
Chương 88: Kẻ đánh mất tình yêu
89
Chương 89: Vote you are a writer
90
Chương 90: Chị ấy là vợ anh đó kẻ ngốc
91
Chương 91: Ngang trái
92
Chương 92: Sinh nhật jen
93
Chương 93: Chân tướng 1
94
Chương 94
95
Chương 95: Bí mật chiếc vòng
96
Chương 96: Đã luôn ở bên
97
Chương 97: Làm theo một mục đích
98
Chương 98: Nỗi sợ
99
Chương 99: Bão
100
Chương 100: Không biết nên nói gì
101
Chương 101: Tất cả là vì một chữ- yêu 1
102
Chương 102: Đính chính
103
Chương 103: Tất cả là vì một chữ- yêu 2
104
Chương 104: Tất cả là vì một chữ- yêu 3
105
Chương 105: Ngàn cân treo sợi tóc
106
Chương 106: Hai chữ hi sinh
107
Chương 107: Bất đồng
108
Chương 108: Kẻ ngốc tìm thấy tình yêu
109
Chương 109: Pandora milcah
110
Chương 110: Thân phận thật sự
111
Chương 111: Tôi không phải cậu chủ của em
112
Chương 112: Mạc cao kì ghét cô
113
Chương 113: Không thể kiềm chế
114
Chương 114: Khổ tâm nhược kế
115
Chương 115: Kẻ đuổi người chạy
116
Chương 116: Cuộc chiến mang tên vòi phun nước
117
Chương 117: Ngang ngược đã là bản tính
118
Chương 118: Nhà của chúng ta
119
Chương 119: Thương thương bổn thiếu gia
120
Chương 120: Bất trắc
121
Chương 121: Anh cần em
122
Chương 122: Nguyệt hạ vy tin mạc cao kì
123
Chương 123: Chưng cầu dân ý
124
Chương 124: Kẻ hèn nhát người sợ hãi
125
Chương 125: Căn phòng cũ
126
Chương 126: Không thấu hiểu
127
Chương 127: Vì nhau mà cố gắng
128
Chương 128: Định mệnh
129
Chương 129: Ngủ đặc biệt
130
Chương 130: Chuyện đêm khuya
131
Chương 131: Trung hoà làm một
132
Chương 132: Nhất định là anh nhất định là em
133
Chương 133: Kẻ lăng nhăng
134
Chương 134: Khái niệm tình yêu
135
Chương 135: Marry me!
136
Chương 136: Quá khứ đau thương
137
Chương 137: Thói quen yêu thương
138
Chương 138: Lời đe doạ từ kẻ lạ mặt
139
Chương 139: Hạ vy đừng ngủ
140
Chương 140: Đừng giết anh ấy
141
Chương 141: Giấc mơ kì lạ
142
Chương 142: Tra khảo
143
Chương 143: Ngộ độc
144
Chương 144: Luật sư lâm tĩnh như
145
Chương 145: Uy quyền nhà vương gia
146
Chương 146: Là hạ vy
147
Chương 147: Mảnh ghép kí ức
148
Chương 148: Cảnh báo
149
Chương 149: Hạ vy mất tích
150
Chương 150: Điều chưa từng hé lộ
151
Chương 151: Điều chưa từng hé lộ2
152
Chương 152: Cổ trạch dương
153
Chương 153: Vô tình
154
Chương 154: Miaw
155
Chương 155: Uy hiếp
156
Chương 156: Phát bệnh
157
Chương 157: Đâu là thực
158
Chương 158: Lý do để ở lại
159
Chương 159: Ẩn sau nụ cười
160
Chương 160: Mặt trời và ánh trăng
161
Chương 161: Chìa khóa
162
Chương 162: Không hẹn mà gặp
163
Chương 163: Tình yêu hay tội lỗi
164
Chương 164: Kẻ chơi cờ
165
Chương 165: Cao kì chờ đợi em được không
166
Chương 166: Điều em muốn nói
167
Chương 167: Giấc mơ hay đời thực
168
Chương 168: Thú hoang
169
Chương 169: Kẻ Bức Người 1
170
Chương 170: Kẻ Bức Người 2
171
Chương 171: Hiểu Lầm
172
Chương 172: Hiểu Lầm 2
173
Chương 173: Vết Thương Năm Ấy
174
Chương 174: Vì Duyên Hay Vì Nợ 1
175
Chương 175: Vì Duyên Hay Vì Nợ 2
176
Chương 176: Lựa Chọn
177
Chương 177: Đáng Thương Hay Đáng Trách