Chương 163: 163: Kẻ Bám Đuôi

…Chỉ một lúc sau, vệ sĩ nghe theo lời của Giao Giao tới nhà hàng mà Gia Nguyên đang chờ thanh toán giúp cậu.

Biết chuyện, Gia Nguyên rất vui, tuy rằng cô không tới nhưng mà như thế cũng đã đủ chứng minh là cô còn quan tâm đến cậu rồi.

Thanh toán tiền xong, Gia Nguyên xin mượn thể ngân hàng của Giao lại để còn đổ nhiên liệu cho ô tô để về nhà.

Vệ sĩ nghe theo để lại thẻ cho cậu rồi ra về….

Giao Giao ở nhà nóng ruột chờ vệ sĩ về báo tin, chờ tầm ba mươi phút thấy vệ sĩ về báo đã xong nhiệm vụ lúc đó cô mới an tâm đi lên phòng ngủ lại.

Về tới phòng, vừa bước chân lên giường cô đã bị chú Kính phát hiện chụp lấy tay cô, mở mắt nhìn cô mà hỏi:“Em đi đâu lâu thế? Có chuyện gì liên quan tới Gia Nguyên có phải không?”Giao Giao giật mình theo thói quen mà giật tay lại.

Lúc này chú Kính đã nổi nóng rồi, chú ngồi dậy tiếp tục nắm chặt tay cô.

Cô có chút lo sợ, bắt đầu ấp úng không dám nhìn thẳng vào mắt chú:“Đâu…đâu có.

Em đi uống nước.”Chú Kinh nghiêm mặt, tự nhiên ngồi dậy cầm lấy vai cô bóp mạnh:“Em nói dối với anh không có được đâu Giao.

Anh vừa kiểm tra điện thoại của em, số máy mà em vừa nghe lúc anh gọi lại, giọng trả lời là tiếng của Gia Nguyên, cả cái tin nhắn nữa.

Em đúng thật là gan đó Giao, nửa đêm nửa hôm nằm với chồng mà đi nghe điện thoại của người cũ, còn đem tiền cho người cũ.

Anh phải phạt em ra sao đây?”Nghe chú nói, cô sợ đến toát cả mồ hôi hột.

Biết không chối được nên cô liền cầu xin:“Anh, em chỉ có sai một lần này thôi.

Tại cậu ta nói điện thoại tắt nguồn không gọi được cho ai khác.”“Em lo à? Lo cho chồng cũ hả?”Không biết vì lý do gì mà chỉ vừa nhìn vẻ mặt tức giận của chú Kính cô liền cảm thấy run sợ, mất hết cả sự tinh ranh, giảo hoạt của mình.

Lúc này cô chỉ còn biết nói thật lòng mong được tha thứ nhưng do sợ quá mà chuyển sang xưng hô dè dặt theo bản năng:"Con xin lỗi.

Tại...tại con sợ cậu ta không có tiền trả nên mới.

Chú bỏ qua cho con lần này đi."Chú Kính vừa nghe câu này, cơn nóng giận không giảm mà còn tăng lên gấp rưỡi.

Chú chòm người tới lấy kính cận trên tủ đầu giường rồi quay lại véo mạnh tai cô, nói:"Ngủ chung giường với anh mà giờ dám gọi anh là chú sao? Không nói thì thôi, càng nói càng khiến bị đánh."Tai Giao Giao đau điếng nghiêng đầu theo hướng kéo của chú, cô la lên trong đau đớn:"Em sai rồi, anh đừng véo tai em nữa, đau lắm đó! A...a."Chú không bỏ tai cô ra nhưng thả lỏng hơn một chút.

Đúng là chú rất ghen, nhưng cái ghen của một người trưởng thành thật sự sẽ khác những đôi vợ chồng trẻ.

Chú biết bây giờ phải có hành động gì khác dứt điểm tình trạng này chứ không phải dùng vũ lực, trước khi nghĩ ra cách chú muón phải dằn mặt cô trước.

Vì thế, chú liền dùng ánh mắt nghiêm nghị nhất để nhìn vào mắt cô, nói:"Lần này anh tha cho em.

Nhớ kĩ cho anh, khi nào cậu ta gọi tới hay đến tìm em phải báo ngay cho anh biết.

Nếu em không báo anh sẽ coi như em đi ăn vụng bên ngoài với người cũ, tới lúc đó đừng có trách sao anh già rồi mà còn ác."Cô không dám phản kháng, vội gật đầu nghe theo:"Dạ, em nghe rồi.

Em sẽ làm theo ý anh mà, anh còn không mau buông ra vợ anh sẽ mất một bên tai đó."Chú gật đầu hài lòng, tay cũng thả lỏng buông ra nhưng ngay sau đó liền hôn môi cô, hôn đến mức cô ngợp thở nhưng chú vẫn không buông ra.

Cô không chịu nổi nữa, buộc lòng đẩy chú ra.

Hai mắt họ nhìn nhau, hơi thở gấp gáp, cô lại nói:“Anh làm gì vậy? Anh không tin em à?”Chú nghiêm nghị, đáp:“Anh hôn vợ mình cũng không được sao?”Nói dứt câu, chú đột nhiên tỏ ra giận dỗi đẩy cô ra rồi ôm gối đi khỏi phòng, sang phòng làm việc ngủ.

Cô ngồi nhìn theo chú, cố chòm tới nắm áo chú lại nhưng lại bị hất ra.

Biết chú giận thật rồi, cô lo sợ vô cùng, cảm thấy tự trách và thật ngu ngốc.

Từ lúc chú đi cô cũng không ngủ được nữa, nằm trằn trọc cả đêm cố nghĩ cách làm hòa.….Qua hôm sau, Giao Giao thầm nghĩ chú Kính còn giận chưa bỏ qua.

Nhưng lạ thay, chú lại vui vẻ coi như không có chuyện gì, đã vậy đưa An Lạc đi học xong chú không trực tiếp tới chỗ làm mà lại quay về nhà ngỏ ý muốn đi làm chung xe với cô.

Giao khá bất ngờ, không biết chú đang định làm trò gì nhưng cũng cười cười đồng ý.

Khi họ đến tập đoàn, Giao có một cuộc họp đột xuất nên phải đi họp.

Chú Kính lúc này một mình đi về phòng làm việc của mình, vừa ngồi xuống ghế chú liền để lộ vẻ mặt ưu tư, tay liên tục cầm cây bút lông xoay tròn dường như là suy nghĩ chuyện rất quan trọng.

Trợ lý Hùng trùng hợp đem cà phê vào cho chú, nhìn thấy chú có vẻ không vui nên anh ta liền hỏi:"Chủ tịch, sáng sớm có chuyện gì làm ông không vui à?"Nghe hỏi chú Kính liền đảo mắt nhìn qua Hùng, chiếc bút trên tay dừng xoay, chú bỗng hỏi:"Lúc trước cậu và vợ tôi quen nhau, cậu cảm thấy cô ấy thế nào?"Hùng vừa nghe hỏi điều này liền trở nên lúng túng, tay bưng tách cà phê vội vã đặt lên bàn, đáp:"Tôi...tôi không còn tình ý vì với giám đốc đâu, chủ tịch đừng lo.

Từ...từ giờ tôi sẽ hạn chế gặp mặt cô ấy lại."Chú Kính tỏ vẻ không hài lòng, giọng điệu có chút khó nghe:"Tôi biết vợ tôi đẹp, đàn ông bên ngoài nhòm ngó chờ tôi chết để nhảy vào không ít.

Hôm nay tôi hỏi cậu chỉ là muốn coi trong mắt người ngoài họ nhìn vợ tôi thế nào thôi.

Nhưng mà thấy thái độ cậu như thế thì tôi hiểu rồi, cậu vẫn có tật giật mình, không cần nói gì thêm nữa.”Hùng hồi hộp, chần chừ một lúc rồi mới hỏi lại:"Ý chủ tịch là gì vậy? Chủ tịch muốn làm gì?"Nghe hỏi, chú đột nhiên mỉm cười, người chòm tới lấy tách cà phê uống một ngụm rồi nói:"Đặt lịch với một chuyên gia chăm sóc da nào giỏi giùm tôi.

Từ tuần này sắp lịch cho tôi một buổi rảnh hàng tuần để tôi đến thẩm mỹ viện chăm sóc da một chút.

Việc thứ hai, anh điều tra cho tôi hiện tại Gia Nguyên đang ở đâu, vị trí chính xác, một tiếng sau báo cáo lại với tôi.

Việc thứ ba, thuê một tài xế đáng tin đến lái xe cho vợ tôi, tốt nhất là nữ.

Việc cuối cùng, lát nữa vợ tôi tan họp, nói với cô ấy tôi phải đi gặp khách hàng có thể tối muộn mới về."Hùng nhanh nhẹn ghi nhớ hết những việc chú dặn dò, nhưng sau đó chợt nhớ ra một việc nên vội nói:"Chủ tịch, tôi đột nhiên nhớ ra một việc quên nói với ông.

Hôm lễ ra mắt game từng có hai cô gái báo với bảo vệ là có một người đàn ông rất cao lớn dẫn theo một đám đàn em đi vào nhà vệ sinh nữ.

Họ nói lúc đó bên trong hình như có giám đốc nhưng giám đốc lại ở trong không ra ngoài.

Việc này tôi muốn giấu nhưng nghĩ lại thì nên nói với ông, người đàn ông cao lớn đó qua camera ghi lại được hình như là cậu Nguyên."Nghe tới đây, lòng chú Kính nóng lên hừng hực.

Cơn ghen lại đến rồi, chú nhếch môi cười một cái rồi bỏ tách cà phê xuống, không nói thêm lời nào nữa.

Hùng thấy thế cũng nhanh chóng biết điều mà rời đi làm việc chú giao.

Lúc này ngoài mặt chú Kính khá trầm lặng nhưng bên trong đã chẳng khác gì núi lửa phun trào.

Coi ra lại sắp có đại chiến giữa hai người đàn ông rồi.Hùng đi xử lý công việc tầm hơn nửa tiếng, đến lúc quay lại tìm chú Kính thì đã có trong tay vị trí nơi Gia Nguyên đang ở rồi.

Chú Kính vừa biết chuyện liền đứng dậy đi tới đó ngay, dẫn theo 6 vệ sĩ bảo vệ, trong lòng quyết tâm làm rõ mọi chuyện.…Nửa tiếng sau, chú Kính cùng người của mình đến biệt thự cũ của gia đình.

Xe dừng lại trước cổng, chú vừa bước ra thì lập tức có một vài người hung hăng đứng trong cửa rào hỏi vọng ra:"Là ai đó? Đến tìm ai? "Hùng đi theo bên cạnh chú Kính, khi nghe hỏi liền thay chú trả lời:"Chúng tôi đến tìm Gia Nguyên."Đám vệ sĩ canh cửa nghe vậy cũng không có ý định mở cửa, nhưng đúng lúc này Gia Nguyên đang ở ngoài vừa ngồi hóng mát gần đó hiếu kỳ đi tới.

Cậu nhìn thấy chú Kính, nét mặt hiếu kỳ liền trở vẻ mặt đáng sợ, trên môi nở một nụ cười nguy hiểm, cất giọng nói:"Trời, tưởng ai lạ, hóa ra là bác hai thân yêu của tôi.

Bác ghé thăm nhà sao không báo trước, để tôi kêu người buột mấy con chó lại mắc công nó thấy chú vào tưởng chó lạ lại sủa om sùm."Những lời xúc phạm này không khiến chú Kính nóng giận mà trái lại càng cảm thấy bình tĩnh hơn.

Trong con mắt thương trường nhiều năm của chú, kẻ càng nói nhiều thì cành có nhiều điểm yếu.

Chú nhếch mép cười khinh, chân bước đến gần hơn với cổng rào nhìn vào mắt Gia Nguyên, rồi nói:"Tôi đến đây không phải đến tranh luận.

Thẻ ngân hàng của vợ tôi cậu không định chiếm làm của riêng luôn đấy chứ? Mau trả lại đi."Gia Nguyên liền đáp lại:"Tôi mượn ai thì sẽ tìm người đó để trả, chú không cần lo tôi quỵt nợ.""Một hai triệu tiền ăn tôi cho ăn mày còn được huống gì cho thằng tàn phế như cậu.”“Xin lỗi, chân tôi đi bình thường lại được rồi.

Có ông mới là kẻ tàn phế, đồ không phải đàn ông.

Còn thua cả gay, ít ra cha tôi là gay nhưng vẫn có con được.”Câu chửi cay độc này thật sự đã động chạm tới lòng tự trọng của chú rồi.

Chú dồn hết sức kiềm chế cơn giận, nắm chặt nắm đấm lại, dằn lòng, chú lại nói:“Hức! Tôi có phải đàn ông hay không thì phải hỏi vợ tôi ở nhà thấy sao đã, chưa tới lượt cậu nói.

Nếu cậu lôi chuyện tôi bị vô sinh ra nói thì tôi không sợ, tôi chỉ sợ cậu không an phận, muốn phá hoại tình cảm gia đình của người khác.""Xem kìa, xem kìa! Kẻ phá hoại gia đình người khác lại sợ người khác phá hoại gia đình mình sao? Nếu ông biết ở đời có báo ứng thì đâu có giành vợ con người khác."Càng nói không khí càng trở nên căng thẳng.

Chú Kính không muốn nói nhiều nữa, chú bỏ tay vào túi lấy ra một tấm ảnh chú và Giao mặc đồ cưới hôn nhau thắm thiết đi tới dán vào khung cửa sắt ngay trước mặt Gia Nguyên.

Việc như thế, đã đủ khiến Gia Nguyên căm phẫn.

Quy luật luôn chứng mình rằng, kẻ mất kiên nhẫn sẽ là kẻ dừng lại đầu tiên.

Chú nhìn thấy được biểu cảm khó chịu của Gia Nguyên nên rất đắc ý, cười nói:"Thứ không bên cậu suốt đời chính là thứ không phải của cậu.

Nếu đã khác thuộc về mình thì bị kẻ khác giành lấy là do ý trời.

Tôi chính là người thực thi ý trời.

Tốt nhất cậu nên tránh xa vợ tôi ra, để người trong dòng họ mà biết cậu làm bậy với bác gái của mình lần nữa thì không hay ho gì đâu.

Làm sao thì làm cũng nhớ giữ lại cái đức cho con cháu, cậu có tới tận 4 đứa con trai đó.

Quả báo tới rất nhanh, coi chừng sau này cả 4 đứa đều bị thằng khác cướp vợ thì sao.

Ha ha ha ha…”Gia Nguyên tức nghiến răn nghiến lợi, tay đập vào cửa, sẵng giọng:“Người bị quả báo phải là con cháu của ông.”Chú vẫn cười đầy thách thức: “Tôi không có con, tôi có gì phải sợ? Kể cả An Lạc cũng là con của cậu mà, còn thương con thì lo mà tích đức, làm cha làm mẹ trách nhiệm nặng lắm đó.”Nói rồi, chú cười cợt quay lưng đi lại vào xe.

Thái độ đó khiến Gia Nguyên càng căm hận, trong đầu càng lúc càng ngập trong suy nghĩ độc ác chỉ muốn phanh thây, xẻ thịt cả thế giới..

Chapter
1 Chương 1: Biến Cố Lớn
2 Chương 2: Khốn Khổ
3 Chương 3: Không Ngờ Lại Có Ngày Này
4 Chương 4: Vào Nhà Người Lạ
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10: Cậu Chủ Lớn Rồi!
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18: Tệ Hại!
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22: Muốn Trốn Không Dễ
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33: Sự Việc Không Lường Trước
34 Chương 34
35 Chương 35: Chẳng Phải Mọi Thứ Đều Vì Tiền Sao
36 Chương 36: Bản Năng Sinh Tồn Ép Tôi Phải Luôn Diễn
37 Chương 37: Anh Ấy Về Rồi Tôi Chẳng Muốn Ở Lại Nữa
38 Chương 38: Liều Lần Nữa Liệu Có Thành Công Không
39 Chương 39: Xem Ra Tôi Đã Sai Khi Đặt Hạnh Phúc Vào Một Gã Đàn Ông Đê Hèn
40 Chương 40: Liệu Pháp Bảo Vệ Mình Là Hãy Nói Dối Nhiều Nhất Có Thể
41 Chương 41: Rõ Ràng Là Tình Thân
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44: Sợ Chết Tôi Rồi!
45 Chương 45: Quá Đáng Ghét!
46 Chương 46: Liều Mạng Lần Thứ N
47 Chương 47: Tình Cũ Không Rủ Cũng Đến
48 Chương 48: Lộ Đuôi
49 Chương 49: Thuyết Phục Bằng Quyền Lực Liệu Tốt Chăng
50 Chương 50: Tình Cảm Bấy Lâu Hóa Ra Đều Là Rẻ Tiền
51 Chương 51: Khó Lòng Vui Vẻ
52 Chương 52: Số Phận Ấy Vì Thân Phận Mà Ra
53 Chương 53: Số Phận Ấy Vì Thân Phận Mà Ra
54 Chương 54: Vì Đâu Ra Nỗi Này
55 Chương 55: Vì Đâu Ra Nỗi Này
56 Chương 56: Vì Đâu Nỗi Này
57 Chương 57: Như Thế Mãi Có Vui Vẻ Gì Không
58 Chương 58: Như Thế Mãi Có Vui Vẻ Gì Không
59 Chương 59: Có Lẽ Họ Đúng
60 Chương 60: Thuyết Phục Bằng Tiền Tốt Chăng
61 Chương 61: Thất Vọng Này Do Tôi Tự Tạo
62 Chương 62: Đều Do Tôi Tự Tạo
63 Chương 63: Chuyện Gì Nên Đến Cũng Đến
64 Chương 64: Dừng Lại!
65 Chương 65: Thật Sự Chẳng Còn Gì
66 Chương 66: Tự Nhủ Phải Luôn Vui Vẻ
67 Chương 67: Tự Nhủ Bản Thân Phải Vui Vẻ
68 Chương 68: Tự Tìm Niềm Vui Cho Mình
69 Chương 69: Tự Tìm Niềm Vui Cho Chính Mình
70 Chương 70: Chẳng Có Lý Do Gì Để Một Lòng Một Dạ
71 Chương 71: Coi Như Một Cơn Ác Mộng
72 Chương 72: Ngày Hôm Đó Tình Trong Tôi Trở Về
73 Chương 73: Ngày Hôm Đó Tình Trong Tôi Trở Về
74 Chương 74: Có Chút Đắng Lòng
75 Chương 75: Có Chút Điên Dại
76 Chương 76: Không Vờ Điên Có Khi Lại Điên Thật
77 Chương 77: Thời Gian Sau Đều Là Điên Dại Để Sống
78 Chương 78: Chốn Bình Yên Mà Năm Xưa Tôi Bỏ Lỡ
79 Chương 79: Tôi Đi Tìm Gì Trong Khi Người Cần Tìm Luôn Ở Bên Tôi
80 Chương 80: Khao Khát Của Tôi Là Sớm Xa Cậu
81 Chương 81: Công Việc Thường Nhật
82 Chương 82: Nỗi Khổ Đã Sớm Đoán Được
83 Chương 83: Nổi Khổ Đã Sớm Đoán Được
84 Chương 84: Nổi Khổ Đã Sớm Đoán Được
85 Chương 85: Là Định Mệnh Sao
86 Chương 86: Là Do Ý Trời
87 Chương 87: Làm Người Sống Ở Đời Phải Biết Tìm Đường Lui Trước
88 Chương 88: Thứ Nghĩ Là Không Nên Đến Không Ngờ Giờ Thành Động Lực Sống
89 Chương 89: Tình Yêu Đáng Trân Quý
90 Chương 90: Người Đàn Ông Tự Lực Không Bao Giờ Là Người Đơn Giản
91 Chương 91: Khi Người Đàn Ông Điềm Đạm Bày Mưu
92 Chương 92: Khoảng Thời Gian Phóng Đãng
93 Chương 93: Thời Khắc Quyết Định
94 Chương 94: Giữa Chúng Ta Luôn Có Một Người Cản Đường
95 Chương 95: Nổi Đắng Đo
96 Chương 96: Chọn Đúng Người Thế Giới Sẽ Tốt Đẹp Lên
97 Chương 97: Chọn Đúng Người Không Sợ Không Được Yêu Thương
98 Chương 98: Có Lẽ Ghen Rồi!
99 Chương 99: Có Lẽ Ghen Rồi!
100 Chương 100: Lòng Thành Trong Trẻo
101 Chương 101: Xong Nhiệm Vụ Rồi
102 Chương 102: Dành Cho Người Xứng Đáng
103 Chương 103: Biến Cố Lại Đến
104 Chương 104: Sự Hạnh Phúc Ngắn Ngủi
105 Chương 105: Hạnh Phúc Ngắn Ngủi
106 Chương 106: Xung Đột
107 Chương 107: Xung Đột
108 Chương 108: Hà Khắc
109 Chương 109: Khổ Tâm
110 Chương 110: Dục Vọng
111 Chương 111: Hạnh Phúc Duy Nhất Còn Sót Lại
112 Chương 112: Hai Thái Cực Của Cảm Xúc
113 Chương 113: Lòng Dạ Con Người
114 Chương 114: Lòng Dạ Con Người
115 Chương 115: Lòng Dạ Con Người
116 Chương 116: Lòng Dạ Con Người
117 Chương 117: Lòng Dạ Con Người
118 Chương 118: Còn Gì Luyến Lưu
119 Chương 119: Còn Gì Luyến Lưu
120 Chương 120: Đã Đến Hồi Kết
121 Chương 121: Đã Đến Hồi Kết
122 Chương 122: Cố Chấp Chỉ Càng Khiến Nhau Đau Khổ
123 Chương 123: Càng Cố Chấp Càng Khiến Nhau Đau Khổ
124 Chương 124: Níu Kéo Có Được Gì
125 Chương 125: Kẻ Bi Thương Kẻ Lại Hạnh Phúc
126 Chương 126: Còn Gì Ngoài Những Xót Xa
127 Chương 127: Hối Hận Muộn Màng
128 Chương 128: Cuộc Sống Mới Hành Trình Mới
129 Chương 129: Yên Ổn Chưa Bao Lâu
130 Chương 130: Kẻ Bám Đuôi
131 Chương 131: Kẻ Bám Đuôi
132 Chương 132: Kẻ Bám Đuôi
133 Chương 133: Kẻ Bám Đuôi
134 Chương 134: Kẻ Bám Đuôi
135 Chương 135: Kẻ Bám Đuôi
136 Chương 136: Kẻ Bám Đuôi
137 Chương 137: Kẻ Bám Đuôi
138 Chương 138: Kẻ Bám Đuôi
139 Chương 139: Kẻ Bám Đuôi
140 Chương 140
141 Chương 141: Kẻ Bám Đuôi
142 Chương 142: Kẻ Bám Đuôi
143 Chương 143: Kẻ Bám Đuôi
144 Chương 144: Kẻ Bám Đuôi
145 Chương 145: Kẻ Bám Đuôi
146 Chương 146: Kẻ Bám Đuôi
147 Chương 147: Kẻ Bám Đuôi
148 Chương 148: Kẻ Bám Đuôi
149 Chương 149
150 Chương 150: Kẻ Bám Đuôi
151 Chương 151: Kẻ Bám Đuôi
152 Chương 152: Kẻ Bám Đuôi
153 Chương 153: 153: Kẻ Bám Đuôi
154 Chương 154: 154: Kẻ Bám Đuôi
155 Chương 155: 155: Kẻ Bám Đuôi
156 Chương 156: 156: Kẻ Bám Đuôi
157 Chương 157: 157: Kẻ Bám Đuôi
158 Chương 158: 158: Kẻ Bám Đuôi
159 Chương 159: 159: Kẻ Bám Đuôi
160 Chương 160: 160: Kẻ Bám Đuôi
161 Chương 161: 161: Kẻ Bám Đuôi
162 Chương 162: 162: Kẻ Bám Đuôi
163 Chương 163: 163: Kẻ Bám Đuôi
164 Chương 164: 164: Kẻ Bám Đuôi
165 Chương 165: 165: Kẻ Bám Đuôi
166 Chương 166: 166: Nỗi Đau Hằn Trong Tim
167 Chương 167: 167: Nỗi Đau Hằn Trong Tim
168 Chương 168: 168: Nỗi Đau Hằn Trong Tim
169 Chương 169: 169: Nỗi Đau Hằn Trong Tim
Chapter

Updated 169 Episodes

1
Chương 1: Biến Cố Lớn
2
Chương 2: Khốn Khổ
3
Chương 3: Không Ngờ Lại Có Ngày Này
4
Chương 4: Vào Nhà Người Lạ
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10: Cậu Chủ Lớn Rồi!
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18: Tệ Hại!
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22: Muốn Trốn Không Dễ
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33: Sự Việc Không Lường Trước
34
Chương 34
35
Chương 35: Chẳng Phải Mọi Thứ Đều Vì Tiền Sao
36
Chương 36: Bản Năng Sinh Tồn Ép Tôi Phải Luôn Diễn
37
Chương 37: Anh Ấy Về Rồi Tôi Chẳng Muốn Ở Lại Nữa
38
Chương 38: Liều Lần Nữa Liệu Có Thành Công Không
39
Chương 39: Xem Ra Tôi Đã Sai Khi Đặt Hạnh Phúc Vào Một Gã Đàn Ông Đê Hèn
40
Chương 40: Liệu Pháp Bảo Vệ Mình Là Hãy Nói Dối Nhiều Nhất Có Thể
41
Chương 41: Rõ Ràng Là Tình Thân
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44: Sợ Chết Tôi Rồi!
45
Chương 45: Quá Đáng Ghét!
46
Chương 46: Liều Mạng Lần Thứ N
47
Chương 47: Tình Cũ Không Rủ Cũng Đến
48
Chương 48: Lộ Đuôi
49
Chương 49: Thuyết Phục Bằng Quyền Lực Liệu Tốt Chăng
50
Chương 50: Tình Cảm Bấy Lâu Hóa Ra Đều Là Rẻ Tiền
51
Chương 51: Khó Lòng Vui Vẻ
52
Chương 52: Số Phận Ấy Vì Thân Phận Mà Ra
53
Chương 53: Số Phận Ấy Vì Thân Phận Mà Ra
54
Chương 54: Vì Đâu Ra Nỗi Này
55
Chương 55: Vì Đâu Ra Nỗi Này
56
Chương 56: Vì Đâu Nỗi Này
57
Chương 57: Như Thế Mãi Có Vui Vẻ Gì Không
58
Chương 58: Như Thế Mãi Có Vui Vẻ Gì Không
59
Chương 59: Có Lẽ Họ Đúng
60
Chương 60: Thuyết Phục Bằng Tiền Tốt Chăng
61
Chương 61: Thất Vọng Này Do Tôi Tự Tạo
62
Chương 62: Đều Do Tôi Tự Tạo
63
Chương 63: Chuyện Gì Nên Đến Cũng Đến
64
Chương 64: Dừng Lại!
65
Chương 65: Thật Sự Chẳng Còn Gì
66
Chương 66: Tự Nhủ Phải Luôn Vui Vẻ
67
Chương 67: Tự Nhủ Bản Thân Phải Vui Vẻ
68
Chương 68: Tự Tìm Niềm Vui Cho Mình
69
Chương 69: Tự Tìm Niềm Vui Cho Chính Mình
70
Chương 70: Chẳng Có Lý Do Gì Để Một Lòng Một Dạ
71
Chương 71: Coi Như Một Cơn Ác Mộng
72
Chương 72: Ngày Hôm Đó Tình Trong Tôi Trở Về
73
Chương 73: Ngày Hôm Đó Tình Trong Tôi Trở Về
74
Chương 74: Có Chút Đắng Lòng
75
Chương 75: Có Chút Điên Dại
76
Chương 76: Không Vờ Điên Có Khi Lại Điên Thật
77
Chương 77: Thời Gian Sau Đều Là Điên Dại Để Sống
78
Chương 78: Chốn Bình Yên Mà Năm Xưa Tôi Bỏ Lỡ
79
Chương 79: Tôi Đi Tìm Gì Trong Khi Người Cần Tìm Luôn Ở Bên Tôi
80
Chương 80: Khao Khát Của Tôi Là Sớm Xa Cậu
81
Chương 81: Công Việc Thường Nhật
82
Chương 82: Nỗi Khổ Đã Sớm Đoán Được
83
Chương 83: Nổi Khổ Đã Sớm Đoán Được
84
Chương 84: Nổi Khổ Đã Sớm Đoán Được
85
Chương 85: Là Định Mệnh Sao
86
Chương 86: Là Do Ý Trời
87
Chương 87: Làm Người Sống Ở Đời Phải Biết Tìm Đường Lui Trước
88
Chương 88: Thứ Nghĩ Là Không Nên Đến Không Ngờ Giờ Thành Động Lực Sống
89
Chương 89: Tình Yêu Đáng Trân Quý
90
Chương 90: Người Đàn Ông Tự Lực Không Bao Giờ Là Người Đơn Giản
91
Chương 91: Khi Người Đàn Ông Điềm Đạm Bày Mưu
92
Chương 92: Khoảng Thời Gian Phóng Đãng
93
Chương 93: Thời Khắc Quyết Định
94
Chương 94: Giữa Chúng Ta Luôn Có Một Người Cản Đường
95
Chương 95: Nổi Đắng Đo
96
Chương 96: Chọn Đúng Người Thế Giới Sẽ Tốt Đẹp Lên
97
Chương 97: Chọn Đúng Người Không Sợ Không Được Yêu Thương
98
Chương 98: Có Lẽ Ghen Rồi!
99
Chương 99: Có Lẽ Ghen Rồi!
100
Chương 100: Lòng Thành Trong Trẻo
101
Chương 101: Xong Nhiệm Vụ Rồi
102
Chương 102: Dành Cho Người Xứng Đáng
103
Chương 103: Biến Cố Lại Đến
104
Chương 104: Sự Hạnh Phúc Ngắn Ngủi
105
Chương 105: Hạnh Phúc Ngắn Ngủi
106
Chương 106: Xung Đột
107
Chương 107: Xung Đột
108
Chương 108: Hà Khắc
109
Chương 109: Khổ Tâm
110
Chương 110: Dục Vọng
111
Chương 111: Hạnh Phúc Duy Nhất Còn Sót Lại
112
Chương 112: Hai Thái Cực Của Cảm Xúc
113
Chương 113: Lòng Dạ Con Người
114
Chương 114: Lòng Dạ Con Người
115
Chương 115: Lòng Dạ Con Người
116
Chương 116: Lòng Dạ Con Người
117
Chương 117: Lòng Dạ Con Người
118
Chương 118: Còn Gì Luyến Lưu
119
Chương 119: Còn Gì Luyến Lưu
120
Chương 120: Đã Đến Hồi Kết
121
Chương 121: Đã Đến Hồi Kết
122
Chương 122: Cố Chấp Chỉ Càng Khiến Nhau Đau Khổ
123
Chương 123: Càng Cố Chấp Càng Khiến Nhau Đau Khổ
124
Chương 124: Níu Kéo Có Được Gì
125
Chương 125: Kẻ Bi Thương Kẻ Lại Hạnh Phúc
126
Chương 126: Còn Gì Ngoài Những Xót Xa
127
Chương 127: Hối Hận Muộn Màng
128
Chương 128: Cuộc Sống Mới Hành Trình Mới
129
Chương 129: Yên Ổn Chưa Bao Lâu
130
Chương 130: Kẻ Bám Đuôi
131
Chương 131: Kẻ Bám Đuôi
132
Chương 132: Kẻ Bám Đuôi
133
Chương 133: Kẻ Bám Đuôi
134
Chương 134: Kẻ Bám Đuôi
135
Chương 135: Kẻ Bám Đuôi
136
Chương 136: Kẻ Bám Đuôi
137
Chương 137: Kẻ Bám Đuôi
138
Chương 138: Kẻ Bám Đuôi
139
Chương 139: Kẻ Bám Đuôi
140
Chương 140
141
Chương 141: Kẻ Bám Đuôi
142
Chương 142: Kẻ Bám Đuôi
143
Chương 143: Kẻ Bám Đuôi
144
Chương 144: Kẻ Bám Đuôi
145
Chương 145: Kẻ Bám Đuôi
146
Chương 146: Kẻ Bám Đuôi
147
Chương 147: Kẻ Bám Đuôi
148
Chương 148: Kẻ Bám Đuôi
149
Chương 149
150
Chương 150: Kẻ Bám Đuôi
151
Chương 151: Kẻ Bám Đuôi
152
Chương 152: Kẻ Bám Đuôi
153
Chương 153: 153: Kẻ Bám Đuôi
154
Chương 154: 154: Kẻ Bám Đuôi
155
Chương 155: 155: Kẻ Bám Đuôi
156
Chương 156: 156: Kẻ Bám Đuôi
157
Chương 157: 157: Kẻ Bám Đuôi
158
Chương 158: 158: Kẻ Bám Đuôi
159
Chương 159: 159: Kẻ Bám Đuôi
160
Chương 160: 160: Kẻ Bám Đuôi
161
Chương 161: 161: Kẻ Bám Đuôi
162
Chương 162: 162: Kẻ Bám Đuôi
163
Chương 163: 163: Kẻ Bám Đuôi
164
Chương 164: 164: Kẻ Bám Đuôi
165
Chương 165: 165: Kẻ Bám Đuôi
166
Chương 166: 166: Nỗi Đau Hằn Trong Tim
167
Chương 167: 167: Nỗi Đau Hằn Trong Tim
168
Chương 168: 168: Nỗi Đau Hằn Trong Tim
169
Chương 169: 169: Nỗi Đau Hằn Trong Tim