Chương 16: Tan rã, trợ giúp tam di nương

Trước đây Tam di nương từng mang thai, đại phu còn nói khá chắc rằng đây là một bé trai. Không hiểu sao việc này lại đến tai Vương thị. Không lâu sau Tam di nương sảy thai.

Tam di nương cho rằng Vương thị hại chết con mình, song không có chứng cớ cũng không địa vị, bà ta chỉ có thể giả vờ thân thiết với Vương thị để tìm cơ hội.

Mạc Linh Nhi nghe được chuyện này khi đang làm việc. Vậy nên cô mới đẩy một nửa quyền lực cho Tam di nương, Tam di nương có địa vị có sức mạnh rồi, ắt sẽ không để Vương thị yên thân.

Vừa phá vỡ quan hệ của Vương thị và Tam di nương, đồng thời còn mượn tay Tam di nương đi đối phó với Vương thị. Đúng là một mũi tên trúng hai con nhạn!

Quả nhiên, mọi chuyện không ngoài dự dịnh của Mạc Linh Nhi.

Hôm sau, Vương thị và Tam di nương đang trên đường đi ăn sáng thì chạm mặt nhau. Bình thường Tam di nương rất cung kính, nay lại tỏ ra kiêu ngạo, "Chào buổi sáng, tỷ tỷ."

Vương thị tức sôi gan nhìn Tam di nương, song nghĩ đến kế hoạch của Mạc Linh Thanh, bà ta đành phải nhịn xuống, "Chào muội, nay dậy sớm vậy."

Tam di nương nghe vậy thì che miệng cười duyên, bà ta vốn là một mỹ nhân nên động tác ấy càng khiến bà ta quyến rũ hơn: "Giờ muội cũng được giao trọng trách quản lý việc nhà nên không dám dậy muộn."

Vương thị thầm mắng: Con hồ ly tinh!

"Tỷ tỷ, chút nữa muội còn có việc, xin phép đi trước ạ." Tam di nương nói dứt lời bèn dẫn người hầu rời đi, để lại Vương thị đang cố nén cơn giận.

Con tiện nhân! Đừng có được đằng chân lân đằng đầu! Cứ kiêu ngạo nữa đi, sau này chết sẽ càng thê thảm hơn.

Thời gian trôi qua thật nhanh, nhờ Mạc Linh Nhi chăm sóc mà Tố Nguyệt đã khỏe hơn nhiều, chỉ là trên người còn rất nhiều vết sẹo.

"Tố Nguyệt, ta sẽ không để những vết sẹo này theo em cả đời đâu." Vài ngày nữa cô sẽ ra ngoài tìm thuốc cho Tố Nguyệt, chất độc còn sót lại trong người cô tuy không còn ảnh hưởng lớn song nhất định phải loại bỏ hoàn toàn, đỡ sau này bị kẻ gian lợi dụng sơ hở.

"Tiểu thư, nô tỳ không sao đâu." Tố Nguyệt cười, "Nô tỳ được như hiện tại đều nhờ công tiểu thư chăm sóc."

Mạc Linh Nhi đang định đáp lời thì ngoài cửa vang lên tiếng người, "Đại tiểu thư, thiếp thân mang đến cho tiểu thư vài thứ đây." Mạc Linh Nhi nhận ra tiếng của Tam di nương bèn sai Tố Nguyệt đi mở cửa.

Tam di nương sai người đưa một ít vải vóc, trang sức và đồ dùng trong nhà đến, "Viện của Đại tiểu thư có chút đơn sơ, trước đây thiếp thân không có quyền hành trong tay nên lực bất tòng tâm. Giờ thiếp thân sai người đưa tới đây, mong tiểu thư sẽ thích." Bà ta nói xong bèn quay ra nạt đám nô tài, "Còn đứng ngây ra đó làm gì, không mau đem đồ vào cho Đại tiểu thư đi."

Mới làm chủ nhân vài ngày nên giọng điệu của Tam di nương đã có phần giống người làm chủ gia đình. Xem ra bà ta đã nghiện cảm giác tuyệt vời này rồi.

Sau khi người hầu lui ra, Tam di nương bèn nhỏ nhẹ nói với Mạc Linh Nhi, "Đại tiểu thư, thiếp thân có chuyện này muốn nói với người." Bà ta nói xong thì liếc nhìn Tố Nguyệt.

"Tố Nguyệt, lui ra trước đi." Mạc Linh Nhi bình tĩnh nói.

"Ngân Nhi cũng lui xuống đi." Thấy không còn ai, Tam di nương mới nói, "Đại tiểu thư cũng biết hai ngày nữa là lễ mừng thọ lão phu nhân đúng không?"

Mạc Linh Nhi đáp, "Đúng."

"Nhị tỷ giao cho ta toàn quyền phụ trách việc này." Tam di nương nói rất cẩn thận.

"Ồ, Nhị di nương hào phóng như vậy sao?"

"Ôi Đại tiểu thư của ta ơi, việc này không đơn giản như vậy đâu." Tam di nương cuống lên, "Tiểu thư nghĩ mà xem, cơ hội hiếm có để khoe khoang như vậy, sao Nhị tỷ có thể đưa cho ta làm chứ, rõ ràng là có vấn đề!"

Không ngờ Tam di nương cũng nhận ra điều đó, cô còn tưởng bà ta sẽ bị quyền lực làm mờ mắt cơ. Nếu đã vậy thì cô sẽ giúp bà ta một tay.

"Di nương đã đến hỏi ta, vậy có thể nghe ta nói xem sao."

"Vâng vâng, thiếp thân biết là Đại tiểu thư có cách mà." Sau ngày đó, Tam di nương biết Mạc Linh Nhi không phải người bình thường nên chỉ cần có chuyện gì là sẽ đến tìm cô.

"Linh Nhi thấy tốt nhất di nương đừng nhận việc này."

"Nhưng ta phải nói với Nhị tỷ thế nào đây?" Nếu bà ta từ chối, Vương thị sẽ thêm mắm dặm muối kể lại với lão phu nhân.

"Di nương lại đây." Mạc Linh Nhi vẫy tay ý bảo Tam di nương ghé sát tai lại.

Chạng vạng hôm đó, khi Mạc Dương đi vào Thiển Hương Các liền nhìn thấy một khung cảnh tươi đẹp. Tam di nương ngồi trước bàn trang điểm, mái tóc dài ướt át xõa trên vai, thấm ướt vai áo, làm nổi bật thân hình thướt tha quyến rũ của mình. Tam di nương đã có một mụn con nhưng vẫn còn sức hút lắm.

"Lão gia tới rồi ạ." Tam di nương thấy Mạc Dương đến bèn quay đầu lại mỉm cười nhìn ông ta.

Nụ cười tươi xinh ấy mới đẹp làm sao, mắt phượng mày ngài cũng không kém phần nổi bật. Trong không khí tràn ngập mùi hương của giai nhân, Mạc Dương nuốt nước bọt, bước nhanh đến ôm Tam di nương vào lòng, bàn tay ông ta xoa nắn khắp người Tam di nương.

"Lão gia thật xấu xa." Tam di nương xấu hổ cúi đầu, khuôn mặt đẹp ửng đỏ càng mê hoặc Mạc Dương hơn.

Mạc Dương không nhịn được nữa bèn đè Tam di nương lên giường.

Sau màn mây mưa, Mạc Dương thỏa mãn nằm một bên thở dốc. Tam di nương nằm cạnh thấy vậy bèn đặt tay lên ngực ông ta, cơ thể trắng như tuyết ấy khiến Mạc Dương lại rục rịch khó nhịn.

"Lão gia, hai ngày nữa là mừng thọ lão phu nhân rồi." Tam di nương làm nũng.

"Sao vậy?" Mạc Dương vừa vuốt ve Tam di nương vừa hỏi.

"Nhị tỷ bảo thiếp phụ trách yến tiệc này đó ạ."

Tay Mạc Dương bỗng khựng lại, song vẫn tiếp tục, "Ồ? Có chuyện đó sao?"

Ngón tay Tam di nương vẽ vòng trên ngực Mạc Dương khiến ông ta nổi lên ham muốn.

"Lão gia, thiếp thấy như vậy không ổn lắm. Người nghĩ mà xem, thiếp vừa mới tiếp nhận công việc trong phủ không được bao lâu, rất nhiều việc còn chưa làm tốt được như Nhị tỷ. Lễ mừng thọ lão phu nhân ắt sẽ có rất nhiều nhân vật lớn đến dự, nếu lúc đó thiếp có làm gì thất lễ thì lão gia lại bị mất mặt. Hơn nữa, nhà mẹ đẻ của Nhị tỷ cũng đến." Tam di nương quan sát vẻ mặt của Mạc Dương, thấy ông ta nhíu mày suy nghĩ thì nói tiếp, "Nhưng thiếp không nỡ từ chối ý tốt của Nhị tỷ, chi bằng lão gia..."

Không cần suy xét đến những việc khác, nhà ngoại của Vương thị là phủ thượng thư, nếu họ thấy Vương thị bị mất địa vị trong phủ thì cũng không hay. Tuy ông ta là thừa tướng song cũng không muốn đắc tội với phủ thượng thư.

"Thiến Nhi suy nghĩ chu đáo, việc này nghe nàng đi." Mạc Dương nói xong bèn quay người đè lên cơ thể của Tam di nương.

"Nàng đúng là yêu tinh." Mạc Dương thở dốc.

Tam di nương hưởng thụ khoái cảm, trong mắt lại ngầm đắc ý. Đại tiểu thư thật thông minh, chỉ cần nhắc đến phủ thượng thư là lão gia sẽ đồng ý ngay. Vì thứ ông ta quan tâm nhất là địa vị của mình. Xem ra sau này bà ta phải lấy lòng Đại tiểu thư mới mong có trái ngọt. Song đến ngày đó, người đầu tiên bà ta cần trừ khử chính là Mạc Linh Nhi.

Mắt Tam di nương ánh lên sự tàn độc chớp nhoáng rồi lại chìm vào hưởng thụ, rên rỉ dưới thân Mạc Dương.

Hôm sau, Mạc Dương bèn bảo Vương thị phụ trách yến tiệc lần này, ngoài ra không nói gì thêm. Vương thị cáu lắm, nhất định là con ả Tam di nương đã nói gì với lão gia rồi. Nghĩ đến việc hôm qua lão gia vừa đến chỗ con ả đó xong là Vương thị tức muốn hộc máu.

"Đúng là thứ kỹ nữ! Tưởng thoát được yến tiệc lần này mà xong à?" Vương thị cười lạnh, "Kịch hay còn ở phía sau cơ."

Mạc Linh Thanh đã lường trước được rằng một khi Vương thị chủ động bảo Tam di nương phụ trách yến tiệc, bà ta nhất định sẽ nhận ra việc này có vấn đề và dùng mọi cách để từ chối. Cuối cùng Vương thị chính là người duy nhất có thể đảm nhiệm trọng trách này, có vậy thì cô ta mới ra tay với Tam di nương được. Dĩ nhiên là cô ta sẽ tự biết xóa sạch dấu vết.

Nghĩ đến kế hoạch của con gái cưng, Vương thị không khỏi mừng thầm. Muốn đấu với ta sao, còn non lắm!

Song Vương thị không biết rằng Mạc Linh Nhi đã nhìn thấu kế hoạch của mẹ con bà ta rồi.

Chapter
1 Chương 1: Bị hãm hại
2 Chương 2: Đến nhà gây sự
3 Chương 3: Cha mẹ hãm hại
4 Chương 4: Bộ mặt giận dữ của vương thị
5 Chương 5: Thăm dò lão phu nhân
6 Chương 6: Tức giận, đánh người
7 Chương 7: Xuất phủ, bảo vật trấn tiệm
8 Chương 8: Giao dịch, bản vẽ thần kỳ
9 Chương 9: Ra tay giúp đỡ
10 Chương 10: Lời mời của mạc linh thanh
11 Chương 11: Cô gái thô tục
12 Chương 12: Khiêu khích, khoe khoang
13 Chương 13: Kinh ngạc, giang tuyết tâm chối cãi
14 Chương 14: Nghi ngờ, không thể phân thân
15 Chương 15: Phân chia quyền lực, tô lão thái gia
16 Chương 16: Tan rã, trợ giúp tam di nương
17 Chương 17: Quyền chủ động, có người theo dõi
18 Chương 18: Dạ minh châu, cứ coi như bản vương không tồn tại đi
19 Chương 19: Pháo hoa, tuyết ly hoàng
20 Chương 20: Hoài nghi, lão phu nhân quan tâm
21 Chương 21: Đại thúc, họa từ miệng mà ra
22 Chương 22: Bạch yên, thề trung thành
23 Chương 23: Biến thái, nụ hôn đột ngột
24 Chương 24: Túy hương lâu, chỗ dựa mạnh mẽ
25 Chương 25: Tìm chết, hợp mắt
26 Chương 26: Cao quý, có gì mà không thể
27 Chương 27: Đê tiện, bản tôn khó chịu
28 Chương 28: Hoang đường, bệnh tình nguy kịch
29 Chương 29: Đào say”, vô phương cứu chữa
30 Chương 30: Muộn rồi, đích thân đưa thiếp mời
31 Chương 31: Âm mưu, người có thể dùng được
32 Chương 32: Chuẩn bị, thâm cung hậu viện
33 Chương 33: Đánh cược, sự lựa chọn của tam di nương
34 Chương 34: Sợ hãi, kẻ địch của kẻ địch là bạn
35 Chương 35: Là các chủ, hoàn toàn hóa đá
36 Chương 36: Tay ngươi cầm gì thế
37 Chương 37: Phải lấy lãi gấp đôi
38 Chương 38: Ngươi dám nói ta không có đầu óc à
39 Chương 39: Nàng vốn là của ta
40 Chương 40: Đệ nhất mỹ nhân giang doanh doanh
41 Chương 41: Có phải là thích diên vương không! (1)
Chapter

Updated 41 Episodes

1
Chương 1: Bị hãm hại
2
Chương 2: Đến nhà gây sự
3
Chương 3: Cha mẹ hãm hại
4
Chương 4: Bộ mặt giận dữ của vương thị
5
Chương 5: Thăm dò lão phu nhân
6
Chương 6: Tức giận, đánh người
7
Chương 7: Xuất phủ, bảo vật trấn tiệm
8
Chương 8: Giao dịch, bản vẽ thần kỳ
9
Chương 9: Ra tay giúp đỡ
10
Chương 10: Lời mời của mạc linh thanh
11
Chương 11: Cô gái thô tục
12
Chương 12: Khiêu khích, khoe khoang
13
Chương 13: Kinh ngạc, giang tuyết tâm chối cãi
14
Chương 14: Nghi ngờ, không thể phân thân
15
Chương 15: Phân chia quyền lực, tô lão thái gia
16
Chương 16: Tan rã, trợ giúp tam di nương
17
Chương 17: Quyền chủ động, có người theo dõi
18
Chương 18: Dạ minh châu, cứ coi như bản vương không tồn tại đi
19
Chương 19: Pháo hoa, tuyết ly hoàng
20
Chương 20: Hoài nghi, lão phu nhân quan tâm
21
Chương 21: Đại thúc, họa từ miệng mà ra
22
Chương 22: Bạch yên, thề trung thành
23
Chương 23: Biến thái, nụ hôn đột ngột
24
Chương 24: Túy hương lâu, chỗ dựa mạnh mẽ
25
Chương 25: Tìm chết, hợp mắt
26
Chương 26: Cao quý, có gì mà không thể
27
Chương 27: Đê tiện, bản tôn khó chịu
28
Chương 28: Hoang đường, bệnh tình nguy kịch
29
Chương 29: Đào say”, vô phương cứu chữa
30
Chương 30: Muộn rồi, đích thân đưa thiếp mời
31
Chương 31: Âm mưu, người có thể dùng được
32
Chương 32: Chuẩn bị, thâm cung hậu viện
33
Chương 33: Đánh cược, sự lựa chọn của tam di nương
34
Chương 34: Sợ hãi, kẻ địch của kẻ địch là bạn
35
Chương 35: Là các chủ, hoàn toàn hóa đá
36
Chương 36: Tay ngươi cầm gì thế
37
Chương 37: Phải lấy lãi gấp đôi
38
Chương 38: Ngươi dám nói ta không có đầu óc à
39
Chương 39: Nàng vốn là của ta
40
Chương 40: Đệ nhất mỹ nhân giang doanh doanh
41
Chương 41: Có phải là thích diên vương không! (1)