Chương 16: Cơ Hội Phải Nắm Lấy

Thời gian phá trận tối đa cũng chỉ có một tiếng đồng hồ, trước khi Tịch Dạ có thể xoay sở được gì, thì hệ thống đã đá hai người ra khỏi phụ bản. Quy định này là để dành đối phó với những tay chơi được gọi là ‘thần thú’, ở mãi trong game không chịu out.

Quy định của nhà nước, không cho người chơi game online hoạt động liên tục quá năm tiếng, mỗi ngày chơi không quá mười lăm tiếng. Tức là giống như công nhân viên chức, làm việc cũng phải có giờ nghỉ ngơi. Có lẽ Tịch Dạ không biết, nhưng phu quân nàng vốn cũng là một thần thú. Người ta là hổ báo, lang sói, còn dạng như Thiên Hùng thì chỉ có thể gọi là trâu bò. Ở trong thôn tân thủ, vượt quá cấp 40 cũng chỉ có hắn. Chưa học nghề đã giết hơn triệu con thỏ, đến mức đụng độ Thố Vương, lụm tay thỏ may mắn max 100. Chưa mãn cấp đã lấy được Tẩy Cốt tán biến cơ thể thành bán tiên, các chỉ số đều vượt trội. Làm gì có nhân vật nào trâu bò hơn Anh Hùng về độ ngoan cố chơi lì như thế.

Cũng giống như lần này, vốn chỉ cần chạy thoát thân một mình thì đâu chịu cảnh hao nguyên bảo mua Kim sang dược. Vậy mà hắn không chịu bỏ Tịch Dạ, chẳng những kiên cường chống đỡ một mình còn phải cố duy trì mạng sống cho nàng. Tịch Dạ không biết nên tức hắn ngu ngơ, hay cảm động vì tấm chân tình nữa. Game là ảo, nhưng tình là thật. Một khi hắn đã đối tốt với Tịch Dạ thế này, nàng nhất định sẽ không phụ hắn.

[Nhóm] Tịch Dạ: “Tướng công, hôm nay phá liền hai ải rồi, cũng nên nghỉ ngơi một chút. Tới giờ cơm trưa rồi mà chàng không đói sao?”

[Nhóm] Anh Hùng: “Nàng không nhắc ta cũng quên.”

[Nhóm] Tịch Dạ: “Treo máy đi, để thiếp dùng bùa Đồng Hành. Ải này, chàng cứ giao cho phu nhân.”

[Nhóm] Anh Hùng: “Nhưng bọn chúng đông và hung dữ lắm! *lo lắng*”

[Nhóm] Tịch Dạ: “Có dữ hơn cũng ko bằng sơn tặc dốc Phượng Hoàng *mặt cười*”

[Nhóm] Anh Hùng: “*mặt cười* Cùng phu nhân đánh thêm boss đầu tiên. Nếu ổn thoả thì ta treo máy.”

[Nhóm] Tịch Dạ: “Được, phu quân chờ xem.”

Nàng hứng chí gõ ầm ầm trên bàn phím. Tịch Dạ kiểm tra tài khoản, thấy còn mấy trăm nguyên bảo, bèn mua Kích Lực dược uống vào. Nàng đem Kinh Nghiệm phù cao cấp phủ lên cả hai người. Phen này quyết tâm phá ải, lên cấp để lấy lòng tin từ tiểu phu quân đôn hậu.

Tịch Dạ cầm trường đao xông thẳng về phía trước, quân địch nhìn thấy nàng liền ào ào nhào vô. Do Anh Hùng đã chuyển sang dùng quạt nên hắn chỉ cần đứng ở xa tác chiến là được. Tịch Dạ đóng vai chiếc xe tăng càn quét lực lượng đối phương. Nàng đã sử dụng Ngọc Lộ bình tự động làm đầy máu, nên Anh Hùng không cần phải ra tay nữa. Hắn chuyển sang chế độ auto, rảnh tay ngồi ngắm quan cảnh chiến trường.

Thiên Hùng cảm thấy Tịch Dạ một mình đối phó với đám lâu la kia thật sự dư sức. Nàng không trực tiếp xông vào chỗ boss phụ mà đánh vòng ngoài, tiêu diệt hết đám mob, sau đó mới thong thả thư hùng với tên boss. Chỉ cần tiêu diệt boss trước thời gian quy định là không sợ có thêm lính ra đánh hôi. Thiên Hùng mỉm cười, vươn vai vặn vẹo người. Khi bắt đầu vào game là buổi sáng, mà lúc này đã quá giờ cơm trưa rồi. Hắn đứng dậy, lục ví tiền đi ra ngoài mua cơm hộp. Từ lúc dính vào game, hắn đã bỏ qua thói đi chợ nấu cơm nhà.

Hơn một tháng trời không học hành, không đi làm thêm, hắn thấy cả người mình như bệ rạc đi hẳn. Nhìn quanh căn phòng lâu ngày không dọn dẹp, Thiên Hùng nhận ra mình càng lúc càng giống thằng Quý rồi.

Thằng nhóc đó đang quyết tâm trả nợ, bắt đầu hè đã đi học, ít khi thấy ở nhà. Thiên Hùng mừng cho nó bao nhiêu thì lại rầu bản thân bấy nhiêu. Hai anh em cứ như vừa mới đổi chỗ, con kiến thì biến thành con ve. Đời hắn chẳng lẽ cứ bê tha thế này, không khá nổi sao? Nhiệt huyết tuổi trẻ của hắn toàn bộ đều bị game online nuốt mất.

Lúc đi ngang qua nhà chị Mai, hắn nghe có tiếng ngâm nga khe khẽ. Từ khi nhà có thêm đứa con, hắn lúc nào cũng nghe chị hát vui vẻ như thế này. Tâm trí chị Mai giờ đây hoàn toàn không quan tâm gì khác ngoài cậu nhóc Chiến Thắng. Tuy đặt tên con có liên quan đến sự kiện bang chiến nhưng dường như lúc này chị đã quên mất hết game online rồi.

Thiên Hùng đi mua cơm trễ nên chỉ còn lại le que vài món để chọn. Lúc hắn đang phân vân không biết ăn cái gì thì điện thoại di động chợt reo. Giờ trưa này lẽ ra mọi người đều đã nghỉ ngơi, ai mà còn tâm trạng gọi cho hắn? Thiên Hùng nhìn vào màn hình điện thoại, thấy người gọi tới là Mạnh Nương.

Mạnh Nương là y sư giống hắn, cùng ở trong Tứ Hải bang. Lần bang chiến trước nàng và hắn là tả hữu hộ pháp chỉ huy quân cứu viện. Mấy lần chat voice nói chuyện mới biết thì ra Mạnh Nương tên là Huỳnh Tiểu Mạch, đàn em học trong trường đại học y dược của Thiên Hùng.

“Hello, Thiên Hùng đây.” Hắn chào.

“Anh Thiên Hùng, em là Tiểu Mạch. Có tin tốt cho anh đây, ba em nói bệnh viện Chợ Ruộng đang cần tuyển thêm người ở khoa gây mê hồi sức đấy. Anh mau nộp hồ sơ.” Tiểu Mạch liếng thoắn ngay.

“Thiệt không? Trời ơi, là bệnh viện cấp cứu lớn nhất cả nước. Biết bao người mơ ước vào đó làm. Anh làm sao chen chân vào nổi.” Hắn vừa mừng vừa lo.

Trước đây gửi thư xin việc đi khắp nơi, hắn cũng biết tự lượng sức mình, không dám gửi tới Chợ Ruộng. Nay lại trùng hợp có đợt thi tuyển, sao hắn lại có thể bỏ qua. Người ta nói thời thế tạo anh hùng, cho thấy cơ hội là thứ có khả năng thay đổi đời người nhất.

“Thật ra ... ba em là trưởng khoa ngoại của bệnh viện Chợ Ruộng. Lần trước lá tâm thư của anh, em có in ra cho ba xem. Ông nói nếu có người nhiệt huyết như vậy, ông sẽ không bỏ qua mà cho anh ta một cơ hội.” Tiểu Mạch bật cười.

“Nhưng anh đâu phải bác sĩ khoa ngoại.” Thiên Hùng cười xoà.

“Nếu ba em nói vậy, tức là có khả năng thư của anh sẽ được các bác sĩ bên khoa gây mê hồi sức chú ý. Sự kiện em đã thông báo cho anh rồi, có công thành nổi không, phải dựa vào anh đó.”

“Anh biết rồi, cảm ơn em. Anh mà trúng tuyển, nhất định sẽ dẫn em đi ăn một chầu thịnh soạn.”

“Được, anh hứa rồi đó. Em sẽ há họng ngồi chờ, ăn cho anh sập tiệm luôn.”

Hắn bật cười, sau đó chào tạm biệt Tiểu Mạch. Nghe được tin tốt này, cả người liền trở nên lâng lâng. Thiên Hùng không mua cơm nữa mà chạy thẳng về nhà gõ một bộ đơn xin việc mới tinh. Xong xuôi, hắn đi thẳng đến bệnh viện Chợ Ruộng nộp hồ sơ.

Chỉ mấy tháng không ra khỏi hẻm mà hắn giống như đi lạc trên núi cả chục năm rồi. Thành phố này dường như ngày nào cũng đổi thay, trên đường có nhiều thứ mới lạ so với trí nhớ của hắn quá. Từ tháng sáu qua tháng bảy, thời tiết càng lúc càng oi bức. Học sinh đang trong kỳ nghỉ hè, nên đâu đâu cũng thấy trẻ con. Đường phố đông đúc, người chật như nêm. Cả cuộc sống sôi động như thế này, thế giới trong game làm sao sánh được.

Thiên Hùng đến bệnh viện Chợ Ruộng, choáng ngợp vì quy mô của nó. Hắn háo hức đi nộp hồ sơ, tưởng tượng một ngày mình có thể khoát áo blouse trắng, đi lại ở nơi như thế này.

Quả không hổ danh là bệnh viện cấp cứu hàng đầu thế giới. Khu vực tiếp nhận bệnh nhộn nhịp còn hơn nhà ga trung tâm. Không phải hắn vui mừng khi thấy người gặp nạn, mà là háo hức vì không khí khẩn trương làm việc của các y bác sĩ nơi đây. Họ là những dũng sĩ đang miệt mài chiến đấu, giành giật từng giây từng phút mạng sống cho bệnh nhân.

Một chiếc băng ca được đẩy tới, Thiên Hùng ngay lập tức né vào nhường lối cho bọn họ. Một bóng trắng chạy qua, hắn ngạc nhiên kêu lên.- Ngọc Linh.Cô y tá đang chạy bèn chậm chân quay đầu nhìn hắn. Đã hai năm rồi, cố nhân mới có dịp tao ngộ ở chốn này.- Thiên Hùng, sao anh ở đây? - Ánh mắt nàng dò xét khắp người hắn, xem Thiên Hùng có bị thương gì không?- Anh đến đây nộp hồ sơ xin việc. Hoá ra em là y tá bệnh viện này.- Lúc trước em có nói qua rồi, tại anh không nghe thôi. Bây giờ em đang làm việc, lát có gì nói sau nhé. Nửa tiếng nữa là tới giờ nghỉ. Em gặp anh ở căn tin bệnh viện.Nàng vừa cho hắn một cái hẹn thì ngay lập tức chạy đi. Dáng bộ như cố lấy lại mười mấy giấy nói chuyện cùng hắn. Thiên Hùng ngẩn ngơ, không tin nổi có ngày lại đối mặt với nàng thế này. Lần cuối họ gặp nhau, vì chia tay mà đã xảy ra tranh cãi dữ dội.

Thiên Hùng đưa tay xoa xoa gáy. Không phải hắn mỏi cổ, mà chỉ vì đây là một thói quen khi băn khoăn suy nghĩ. Dù sao người cũng đã gặp, đi uống chút nước nói chuyện phím cũng có việc gì đâu. Thiên Hùng thở dài, đi tìm đường đến phòng nhân sự chuyên nhận hồ sơ xin việc.

^_^

Hắn lần theo bản đồ, tìm được căn tin của bệnh viện. Không gian sáng trưng bởi toàn bộ mặt tiền căn tin là một tấm vách kính cỡ lớn cao đến ba tầng lầu. Hắn cứ ngỡ mình vừa đi lạc vào một siêu thị nào đó chứ. Các quầy thực phẩm trải dài đến mút mắt xuyên suốt căn phòng. Mùi thức ăn toả ra ngào ngạt khiến cái bụng rỗng của hắn kêu lên ồn ột. Hai mắt Thiên Hùng sáng loá cả lên khi nhìn thấy quầy cơm trưa.

Sau một hồi kiên nhẫn xếp hàng, hắn cũng đã kệ nệ bưng được khay đồ ăn ra. Tuy nhiên, ngó quanh quất một hồi, hắn mới nhận thấy rằng toàn bộ chỗ ngồi xung quanh đều đã đầy hết. Thiên Hùng đi tới đi lui, không tìm được chỗ nào có thể đặt mông xuống. Vì vậy hắn quyết định đi lên lầu hai, hy vọng ở đó ít đông hơn.

Thật ngạc nhiên là tầng này cũng đông không thua kém gì tầng dưới. bộ mọi người trong bệnh viện đều kéo nhau ra đây ăn trưa hết cả sao? Nháng thấy một chiếc ghế trống, Thiên Hùng bèn nhào tới chiếm đóng. Vừa ngẩn đầu lên, đã nhìn thấy một cái đầu trắng loá cả mắt. Người ngồi cùng bàn với Thiên Hùng là bệnh nhân ngồi xe lăn có mái tóc màu bạch kim. Y có khuôn mặt tây âu, từng đường nét đều rõ ràng như phù điêu tranh vẽ. Thiên Hùng thoáng ngỡ ngàng như vưà nhìn thấy diễn viên điện ảnh trong phim nào đấy chứ.

Theo thói quen, hắn nhoẻn miệng cười một cái xem như chào hỏi. Tên tiểu Bạch kia nhìn không lớn hơn hắn bao nhiêu, nhưng thái độ lại trịch thường, ngạo mạn không kể xiết. Y chỉ nhìn hắn một lần, chớp mắt một cái rồi lại cắm cúi vào dĩa bít tết của mình.

“Xì, nằm bệnh viện mà còn ăn dầu mỡ như vậy. Tôi mà biết ở khoa nào, tôi đến méc bác sĩ điều trị của ông.”

Nhưng dù sao đối với người xa lạ, hắn cũng không có ý đồ hơn thua làm gì. Chế giễu trong lòng một chút, rồi xem như không có chuyện gì xảy ra hết.Đột nhiên, điện thoại trong túi quần Thiên Hùng reo lên inh ỏi. Hắn lấy ra, nhìn thì thấy một số lạ đang gọi đến cho mình.

“Hello, Thiên hùng đây.” Hắn lên tiếng.

“Là Tịch Dạ đây, nãy giờ phu quân đã đi đâu?” Một giọng nữ thánh thót vang lên khiến hắn giật hết cả mình.

“Phu ... phu nhân ... sao biết số của ta?” Hắn ngay lập tức chuyển tông nói chuyện. Gã tóc trắng đẹp mã trước mặt khẽ liếc mắt ngó qua. Nhìn tên này rõ là người nước ngoài, có lý nào lại biết tiếng việt. Cách nói chuyện bây giờ của Thiên Hùng là ngôn ngữ trong game online, người bình thường còn thấy khó hiểu, huống chi là người nước ngoài.

“Thiếp là GM, dĩ nhiên có khả năng tra ra tung tích của chàng. Việc đó không quan trọng lắm.” Tịch Dạ gạt ngang. “Quan trọng là có chỉ dẫn nhiệm vụ tiếp theo rồi. Chúng ta phải đi đến tháp Thiên Đường.”

“Tháp Thiên Đường thì có vấn đề gì?” Hắn ngây thơ hỏi.

Nhân vật dưới cấp tám mươi như hắn dĩ nhiên là chưa từng làm nhiệm vụ liên quan đến tháp Thiên Đường. Đó là một phụ bản rất khó, chuyên dành cho những người muốn xếp hạng đề danh. Tháp Thiên Đường có đến cả trăm tầng cần phải vượt qua. Cứ năm cấp được tính làm một bậc. Tổng điểm qua các bậc này dùng để xếp hạng trong Đỉnh Cấp bảng, một bảng xếp hạng sức chiến đấu mà cao thủ nào cũng muốn đề danh.

Người nước ngoài bí ẩn lại nhìn khi Thiên Hùng đề cập đến tháp Thiên Lộ. Con ngươi y hơi co lại một chút, ánh mắt chuyên chú tập trung quan sát hắn. Thiên Hùng quay qua, vừa chạm phải ánh mắt đó thì hơi giật mình. Trong phút chốc, hắn cảm nhận như mình bị một con sói nhắm trúng.

Khoé miệng hơi giật giật, cố rặn ra một nụ cười lịch sự, nhưng khuôn mặt lạnh lùng như băng kia lại khiến hắn không nở nổi nụ cười.

“Tướng công à, tháp Thiên Đường này chàng không vào được. Muốn hoàn thành phụ bản, chúng ta cần luyện thêm lever.” Tịch Dạ thông báo.

Chapter
1 Chương 1: Cao thủ nhà quê
2 Chương 2: Đỉnh cấp tại thần
3 Chương 3: Ngũ đại kỳ bảo
4 Chương 4: Đệ nhất chức nghiệp
5 Chương 5: Chân nhân bất lộ tướng
6 Chương 6: Đại nội mật thám
7 Chương 7: Cặp đôi trộm cướp
8 Chương 8: Cựu thù giáp mặt
9 Chương 9: Hảo hữu đệ nhất
10 Chương 10: Đoàn chiến
11 Chương 11: Bang chiến
12 Chương 12: Hắn thuộc về thế giới này
13 Chương 13: Võ Lâm Bảo Tàng
14 Chương 14: Phật Quang Phổ Chiêu
15 Chương 15: Tâm Tĩnh Như Gương
16 Chương 16: Cơ Hội Phải Nắm Lấy
17 Chương 17: Yêu Sách Của Khủng Bố
18 Chương 18: Người Xấu, Người Tốt
19 Chương 19: Tháp Thiên Đường
20 Chương 20: Khi Sư Diệt Tổ
21 Chương 21: Đây Là Bản Đồ
22 Chương 22: Tiền Nào Của Ấy
23 Chương 23: Thủ Vệ Quốc Thổ
24 Chương 24: Những Kẻ Xâm Nhập
25 Chương 25: Quán Dương Liễu
26 Chương 26: Quốc Gia Nguy Nan Thất Phụ Hữu Trách
27 Chương 27: Công Thành
28 Chương 28: Âm Mưu Chiến Tranh
29 Chương 29: Đếm Ngược
30 Chương 30: Nâng Lên Và Hạ Xuống
31 Chương 31: Thấy Nghĩa Bất Nan
32 Chương 32: Phần Hay Chính Thức Bắt Đầu
33 Chương 33: Kẻ Địch Hùng Mạnh
34 Chương 34: Đi Vào Cửa Khó
35 Chương 35: Sư Huynh Phiền Não
36 Chương 36: Bà Chằn Lửa Cũng Bị Ăn Hiếp
37 Chương 37: Mọi Thứ Đều Có Giá
38 Chương 38: Thần Thâu Đoạt Bảo
39 Chương 39: Vì Chàng Chiến Thiên Hạ
40 Chương 40: Chào Mừng Quay Trở Lại
41 Chương 41: Luyện Binh Đợi Chiến
42 Chương 42: Mắc Nợ
43 Chương 43: Cứu Binh Bắt Đắc Dĩ
44 Chương 44: Công Thành Chiến
45 Chương 45: Gia Tộc Bạo Tàn
46 Chương 46: Kế Hoạch, Đối Sách Chiến Lược
47 Chương 47: Khủng Bố Mũ Đen
48 Chương 48: Anh Hùng Trong Hiểm Họa
49 Chương 49: Vị Thần Của Thời Đại Mới
50 Chương 50: Võ Lâm Hội Ngộ
51 Chương 51: Thật Và Ảo
52 Chương 52: Huyền Thoại Một Thời
53 Chương 53: Nợ Tình Phong Lưu
54 Chương 54: Đây Là Một Cái Bẫy
55 Chương 55: Đường Thoát Thân
56 Chương 56: Đám Cưới Bão Táp
57 Chương 57: Biết Đường Mau Tránh Ra
58 Chương 58: Lễ Thành Hôn Nhất Định Không Thể Hoãn
59 Chương 59: Đi Hướng Tuần Trăng Mật
60 Chương 60: Chuyến Dã Ngoại
61 Chương 61: Lịch sử đang dịch chuyển
62 Chương 62: Ngạo Thị Thiên Hạ
63 Chương 63: Ngày Xưng Thần
64 Chương 64: Tiêu Biệt Thắng Tân Hồn
65 Chương 65: Trách Nhiệm Của Đại Thần
66 Chương 66: Kế Hoạc Lịch Sử
67 Chương 67: Niềm Tin
68 Chương 68: Liên Minh
69 Chương 69: Bước Đầu Trờ Thành Huyền Thoại
70 Chương 70: Vũ Khí Mới
71 Chương 71: Đi Tìm Ngũ Đại Kì Bào
72 Chương 72: Chiến Tranh Giai Đoạn Một
73 Chương 73: Chiến Tranh Giai Đoạn Hai
74 Chương 74: Chỉ Có Thể Là Đại Thần
75 Chương 75: Quân Tử Chi Giao
76 Chương 76: Quỷ Gió
77 Chương 77: Thật Là Thâm Sâu
78 Chương 78: Thặng Nữ Và Đại Thần
79 Chương 79: Hậu Quả
80 Chương 80: Điều Thi Lệnh
81 Chương 81: Liên Minh Đổ Vỡ
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84: Đoạn cuối hành trình
85 Chương 85: Mob và boob
86 Chương 86: Liên tục gặp thử thách
87 Chương 87: Lời nguyền của Hang Long Vương
88 Chương 88: Sự cố
89 Chương 89: Hành trình đơn độc
90 Chương 90: Ta đã thoát
91 Chương 91: Võ Lâm sắp kết thúc
92 Chương 92: Tạo phản
93 Chương 93: Anh hùng quật khởi
94 Chương 94: Mọi người đều nhìn thấy rõ ô thoại này chứ?
95 Chương 95: Tỷ lệ không phần trăm
96 Chương 96: Pháo hoa rực rỡ nhất trước lúc lụi tàn
97 Chương 97: Tự đi tìm khổ
98 Chương 98: Ván bài lật ngược
99 Chương 99: Sau bầy Piranha và Tasmania còn có khủng long T-rex
100 Chương 100: Kẻ ngoài cuộc
101 Chương 101: Quỷ thần chi chiến
102 Chương 102: Sai lầm trong tính toán
103 Chương 103: Hy vọng bùng nổ
104 Chương 104: Bệnh đến như núi lở
Chapter

Updated 104 Episodes

1
Chương 1: Cao thủ nhà quê
2
Chương 2: Đỉnh cấp tại thần
3
Chương 3: Ngũ đại kỳ bảo
4
Chương 4: Đệ nhất chức nghiệp
5
Chương 5: Chân nhân bất lộ tướng
6
Chương 6: Đại nội mật thám
7
Chương 7: Cặp đôi trộm cướp
8
Chương 8: Cựu thù giáp mặt
9
Chương 9: Hảo hữu đệ nhất
10
Chương 10: Đoàn chiến
11
Chương 11: Bang chiến
12
Chương 12: Hắn thuộc về thế giới này
13
Chương 13: Võ Lâm Bảo Tàng
14
Chương 14: Phật Quang Phổ Chiêu
15
Chương 15: Tâm Tĩnh Như Gương
16
Chương 16: Cơ Hội Phải Nắm Lấy
17
Chương 17: Yêu Sách Của Khủng Bố
18
Chương 18: Người Xấu, Người Tốt
19
Chương 19: Tháp Thiên Đường
20
Chương 20: Khi Sư Diệt Tổ
21
Chương 21: Đây Là Bản Đồ
22
Chương 22: Tiền Nào Của Ấy
23
Chương 23: Thủ Vệ Quốc Thổ
24
Chương 24: Những Kẻ Xâm Nhập
25
Chương 25: Quán Dương Liễu
26
Chương 26: Quốc Gia Nguy Nan Thất Phụ Hữu Trách
27
Chương 27: Công Thành
28
Chương 28: Âm Mưu Chiến Tranh
29
Chương 29: Đếm Ngược
30
Chương 30: Nâng Lên Và Hạ Xuống
31
Chương 31: Thấy Nghĩa Bất Nan
32
Chương 32: Phần Hay Chính Thức Bắt Đầu
33
Chương 33: Kẻ Địch Hùng Mạnh
34
Chương 34: Đi Vào Cửa Khó
35
Chương 35: Sư Huynh Phiền Não
36
Chương 36: Bà Chằn Lửa Cũng Bị Ăn Hiếp
37
Chương 37: Mọi Thứ Đều Có Giá
38
Chương 38: Thần Thâu Đoạt Bảo
39
Chương 39: Vì Chàng Chiến Thiên Hạ
40
Chương 40: Chào Mừng Quay Trở Lại
41
Chương 41: Luyện Binh Đợi Chiến
42
Chương 42: Mắc Nợ
43
Chương 43: Cứu Binh Bắt Đắc Dĩ
44
Chương 44: Công Thành Chiến
45
Chương 45: Gia Tộc Bạo Tàn
46
Chương 46: Kế Hoạch, Đối Sách Chiến Lược
47
Chương 47: Khủng Bố Mũ Đen
48
Chương 48: Anh Hùng Trong Hiểm Họa
49
Chương 49: Vị Thần Của Thời Đại Mới
50
Chương 50: Võ Lâm Hội Ngộ
51
Chương 51: Thật Và Ảo
52
Chương 52: Huyền Thoại Một Thời
53
Chương 53: Nợ Tình Phong Lưu
54
Chương 54: Đây Là Một Cái Bẫy
55
Chương 55: Đường Thoát Thân
56
Chương 56: Đám Cưới Bão Táp
57
Chương 57: Biết Đường Mau Tránh Ra
58
Chương 58: Lễ Thành Hôn Nhất Định Không Thể Hoãn
59
Chương 59: Đi Hướng Tuần Trăng Mật
60
Chương 60: Chuyến Dã Ngoại
61
Chương 61: Lịch sử đang dịch chuyển
62
Chương 62: Ngạo Thị Thiên Hạ
63
Chương 63: Ngày Xưng Thần
64
Chương 64: Tiêu Biệt Thắng Tân Hồn
65
Chương 65: Trách Nhiệm Của Đại Thần
66
Chương 66: Kế Hoạc Lịch Sử
67
Chương 67: Niềm Tin
68
Chương 68: Liên Minh
69
Chương 69: Bước Đầu Trờ Thành Huyền Thoại
70
Chương 70: Vũ Khí Mới
71
Chương 71: Đi Tìm Ngũ Đại Kì Bào
72
Chương 72: Chiến Tranh Giai Đoạn Một
73
Chương 73: Chiến Tranh Giai Đoạn Hai
74
Chương 74: Chỉ Có Thể Là Đại Thần
75
Chương 75: Quân Tử Chi Giao
76
Chương 76: Quỷ Gió
77
Chương 77: Thật Là Thâm Sâu
78
Chương 78: Thặng Nữ Và Đại Thần
79
Chương 79: Hậu Quả
80
Chương 80: Điều Thi Lệnh
81
Chương 81: Liên Minh Đổ Vỡ
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84: Đoạn cuối hành trình
85
Chương 85: Mob và boob
86
Chương 86: Liên tục gặp thử thách
87
Chương 87: Lời nguyền của Hang Long Vương
88
Chương 88: Sự cố
89
Chương 89: Hành trình đơn độc
90
Chương 90: Ta đã thoát
91
Chương 91: Võ Lâm sắp kết thúc
92
Chương 92: Tạo phản
93
Chương 93: Anh hùng quật khởi
94
Chương 94: Mọi người đều nhìn thấy rõ ô thoại này chứ?
95
Chương 95: Tỷ lệ không phần trăm
96
Chương 96: Pháo hoa rực rỡ nhất trước lúc lụi tàn
97
Chương 97: Tự đi tìm khổ
98
Chương 98: Ván bài lật ngược
99
Chương 99: Sau bầy Piranha và Tasmania còn có khủng long T-rex
100
Chương 100: Kẻ ngoài cuộc
101
Chương 101: Quỷ thần chi chiến
102
Chương 102: Sai lầm trong tính toán
103
Chương 103: Hy vọng bùng nổ
104
Chương 104: Bệnh đến như núi lở