Chương 154: Đảo vàng (10)

Gào... Hắc mãng xà tiếp tục tung ra tà quang huỷ diệt, làm cho sợi tiên xích thứ ba tan vỡ. Dưới biển sâu cuồng loạn, trên bầu trời thì phong ba bão táp, mưa to gió lớn đen nghịt đến nỗi lan tới mạn thuyền của các ngư dân ở rất xa hải phận này.

Có mấy con thuyền bị cơn gió mạnh từ phía đó thổi tới làm chao đảo. Họ ở rất xa, bị dư âm cơn bão lan tới thôi mà đã thế này thì huống gì là người ở gần đó...

“Ba ơi...” Một cậu bé da ngăm rám nắng ở trên một con thuyền nhỏ, mở miệng gọi người đàn ông bên cạnh, dường như ông ấy cũng dự định như cậu bé, nói: “Về thôi, bão lớn quá.” Ông ta vừa kéo cánh buồm quay lại vừa nhìn về phía cơn bão đầy khó hiểu.

Cũng đồng dạng, trên một con thuyền to chuyên chở hàng kia, một anh ngư dân để trần, lộ rõ cơ bắp ngăm đen nói với ông già bên cạnh: “Có vẻ năm nay sẽ thất thu nặng rồi.” Gió lạnh thổi thoang thoảng bên tai, sóng biển chơi vơi ngày một nhô cao, bầu trời thì mây đen mịt mù, chắc chắn sẽ sớm di chuyển đến đây thôi.

Ông lão kia vừa đánh bánh lái quay thuyền về, cũng có quay đầu lại nhìn đến nơi cơn bão ấy.

Những con thuyền dù to dù nhỏ đều đồng loạt quay đầu, tuy nhiên những ngư dân lâu năm hoạt động ở đây đều dáng mắt về phía cơn bão kia. Bởi với họ, đây là điều hết sức kỳ lạ, trái với tự nhiên, vùng biển này chưa từng có mưa chứ huống chi là cơn bão lớn đến thế. Tuy nhiên thì với mắt thường, bọn họ không thể thấy được tám khối đá lớn bao quanh lấy hải phận kia.

Gào... Chấn động cùng nguy hiểm nơi đây khiến cho đàn cá, những sinh vật sống dưới biển bơi tán loạn, bơi ra xa nơi này...

Trên đảo, mây mưa gió lốc mạnh đến mức làm cả những thân cây lớn chao đảo, có vài cây đã bị bật khỏi gốc...

“Ta là Kim, linh hồn của con rùa lớn này, ông ta là Linh, linh hồn của xà, chúng ta là Huyền Vũ...” Bà lão quỳ giữa nền đất lạnh, lẩm bẩm lớn như muốn chia sẻ câu chuyện cho Chí Trung và Thiên Tuệ. Cả hai người họ giờ đây chỉ biết cúi đầu xuống đất đầy thương tâm, đặc biệt là Thiên Tuệ, nàng ôm lấy hai chân mình, không hề ngẩn đầu lên, nàng vẫn chưa hết sôc vì cảnh tượng vừa rồi, vẫn không dám mở mắt ra...

Chí Trung thì nhìn đất lạnh một cách vô hồn, hai người mặc bà lão kể chuyện, vì giờ đây cũng chẳng còn gì quan trọng nữa. Chỉ một giây ngắn ngủi đó, một bức tường vô hình nào đó bỗng ngăn cách hai người.

“Ta và ông ấy cùng Thần Vương chống lại quỷ thần từ thiên ngoại giáng lâm. Chúng ta chiến đấu bất phân cao thấp với hắn hơn trăm năm, trời đất cũng vì trận chiến này mà chao đảo, sinh linh lầm than.”

Bà ta như đang hoài niệm về quá khứ xa xăm, tiếp tục nói dù hai người họ có nghe hay không: “Kết quả là chúng ta đã thắng, thắng rất thảm, ta và ông ấy nhiễm phải tà lực của quỷ thần, sẽ không ngừng đồ sát sinh linh cho tới khi không còn gì cả...” Lời bà ta đã hơi lọt vào tai hai người chút ít...

“Lúc đầu chúng ta có thể khống chế bản thân nhưng càng lúc càng bị nó ăn mòn, cả ý thức lẫn tinh thần, thời gian thanh tỉnh càng lúc càng ngắn đi, có thể nhập ma bất cứ lúc nào. Vì lẽ đó nên chúng ta đã tạo ra cấm chế giam cầm chính mình, không cho tà lực khuếch trương. Nhưng chỉ cần tà nguyền lấn át, người dân quanh đây chỉ còn là biển thây huyết hà...”

Bà ta định nói gì thêm thì bị hành động của Chí Trung cắt ngang. Hắn băng cánh tay lại, bước ra biển lớn gầm thét kia.

Hắn bước qua người Thiên Tuệ đang cuộn người cúi đầu, làm nàng có một giây ngước lên nhìn, thân ảnh ấy xẹt qua người nàng mà không có chút chần chừ nào.

“Này chàng trai, cậu định làm gì?” Bà lão thấy khí thế kia thì kinh ngạc hỏi, trong lòng có một suy nghĩ mù mịt.

Chí Trung không hề quay đầu, cứ tiếp tục bước đi, giọng nói hờ hững: “Chặn chúng lại.” Nếu cả hòn đảo này là một con yêu thú khổng lồ thì một khi thoát ra được, con người yếu ớt ở trên mặt đất sẽ chẳng có nơi nào để ẩn nấp.

Đột nhiên có một luồng kim quang vọt tới trước mặt hắn, là của thanh kiếm kia phát ra. Thanh kiếm sắc bén, khắc chữ “Thuận” đầy uy nghiêm đang phân giải ra thành những hạt cát vàng li ti, chia làm hai hàng. Mỗi hàng thiên kim bao quanh lấy cánh tay Chí Trung, hắn cảm thấy có một nguồn lực lượng mạnh mẽ đang quấn lấy mình.

Hắn kinh ngạc nhìn lại bà lão kia thì bà ta nói: “Xích Trói Tiên, bảo vật mà ta tinh luyện để giam cầm tà linh, với sức mạnh hiện giờ của cậu chẳng có cửa chặn nó đâu.”

Chí Trung quay đầu ra biển, nói: “Xin lỗi.” Lời xin lỗi này có hai ý vị, xin lỗi vì đã tấn công bà ta mà chẳng biết thông tin gì cả, và xin lỗi Thiên Tuệ, vì hắn mà nàng đã mất đi người thân duy nhất trên đời.

Chí Trung chạy băng ra mỏm vách, lập tức nhảy khỏi vách cao xuống biển.

Sự lạnh giá thấu xương nhiễm vào từng thớ thịt làm Chí Trung giật nhẹ, hắn dùng linh lực sưởi ấm lại cơ thể mình. Ở dưới mặt biển tăm tối này, những tia sáng phát ra từ những sợi xích cấm chế ở phía xa hiện lên rất rõ, cũng tô rõ bóng dáng cao lớn chạm trời của con hắc mãng xà kia trong đêm tối.

Hắn thấy rất rõ có vài sợi xích linh lực đang trói buộc cái cổ, tứ chi của con rùa mà bà ta nói, có những mảnh xích vụn lơ lửng, vươn vải khắp nơi vì đợt công kích của con mãng xà.

Răng rắc... Một sợi xích nữa bị phá huỷ. Chí Trung không chần chừ nữa mà bơi nhanh về phía đó, ngay vào lúc hắc xà đang tập trung tà lực. Hắn sử dụng ma thuật cường hóa sức mạnh của cánh tay, linh lực để tăng thêm tốc độ, kích phát một đòn tấn công bùng nổ.

Uỳnh... Nắm đấm đầy uy lực giáng xuống đỉnh đầu hắc xà. Quá đau đớn nên đòn công kích kia bị dừng lại. Hắc xà phẫn nộ tìm kiếm con kỳ đà cản mũi kia. Cùng lúc đó con rùa kia cũng hướng về phía Chí Trung bên này.

Gào... Tiếng gầm thét càng làm cho sóng trên biển dâng cao.

Xè... Xè... Hắc xà rít lên một tiếng, nó cùng với con rùa vươn đầu dài ra nhắm vào Chí Trung.

Chí Trung vừa tập trung lực lượng lần nữa vừa mở ám thuẫn, nghênh đón trực diện đợt tấn công này của chúng.

Ầm...

Bà lão và Thiên Tuệ ở lại, hành động của Chí Trung đã làm nàng vơi một chút nỗi mất mát kia, nhìn thấy hắn nhảy xuống biển kia không hiểu sao nàng lại khó thở vô cùng, giống như muốn cùng hắn ngăn chặn yêu xà, vừa giống như còn khúc mắc nào đó làm nàng chẳng thể đứng dậy được. Một mảnh băng tinh bị gió cuốn đâm sượt qua chân nàng, chảy máu xuống cái mai khổng lồ này nhưng nàng lại chẳng còn có sức mà quản nữa.

Bà lão nhìn trời, chẳng màn đến Thiên Tuệ mà nói: “Trong mấy trăm vạn năm qua, mỗi khi thần thức tỉnh táo thì chúng ta đều cố gắng huỷ đi thân thể của chính mình, để khi tinh thần không được tỉnh táo sẽ chẳng thể làm hại ai được. Nhưng rốt cuộc lực phòng hộ của thân thể quá mạnh, chịu bao nhiêu đó năm công kích vẫn không chết được, chỉ có thể đánh lùi tu vi...”

“Lực công kích vẫn rất mạnh, cấm chế nhiều lần bị nó đánh cho sức mẻ. Thời gian thanh tỉnh gần như không còn, thần thức bị nhiễm tà quá độ, có một ngày kia bọn ta có được vài giây thanh tỉnh liền lập tức xuất hồn ra khỏi đó, cùng lúc đó tà linh cắn nuốt mạnh mẽ hơn. Và ông ấy... Ông ấy đã đồn toàn bộ lực lượng còn xót lại cắt đứt tà linh bám vào ta, còn ông ấy thì...”

Lần này không hiểu sao nàng lại dành ra chút chú tâm để nghe, nàng mệt mỏi hỏi: “Bà nói chuyện này với ta làm gì?”

Bà ta nhìn Thiên Tuệ, thở dài nói: “Một khi chúng thoát khỏi vùng cấm chế này, tà lực kia sẽ lan tỏa rất mạnh mẽ, biến toàn bộ sinh vật thành tà ma hết.”

Thiên Tuệ hờ hững khinh bỉ: “Chẳng phải bà cũng đang giết hại con người sao, có gì khác nhau chứ.”

Bà lão như có gì đó bị nghẹn ở cổ, mãi mới nói nên lời: “Ta phát hiện trong sinh mệnh một vài người ở thế giới này có chứa đựng một nguồn lực kỳ lạ. Chính nhờ nó ta đã kéo dài cấm chế này đến giờ, thậm chí đã kéo được thần hồn của Linh ra khỏi thân ông ấy. Nhưng dường như tác dụng của nguồn lực này ngày càng yếu, còn chúng thì như quen dần với nó, còn chúng ta có quá ít thời gian để nghiên cứu nên ta đã... Ta đã đánh bạo đưa ra quyết định dùng sinh mệnh bọn họ để gia trì cấm chế...”

Dù nghe giải thích kia nhưng Thiên Tuệ chẳng thể đồng cảm được với bà ta, có phần khó chịu nói: “Hừ, bà có nói gì đi nữa thì giết người vẫn là giết người...”

Uỳnh... Đột nhiên một tiếng động lớn từ ngoài xa vọng lại. Một bóng đen lớn nhô cao lên khỏi mặt nước với tốc độ rất nhanh. Trên đầu nó có một tia lóe sáng...

Ánh mắt Thiên Tuệ tôi luyện qua hai năm trời nhìn vô cùng rõ, với khoản cách ở đây, nàng có thể thấy tới tận trên đó, là Chí Trung...

“Chàng ấy làm gì trên đó...” Thiên Tuệ bất ngờ kêu.

Bà lão quát lớn: “Dù bị thụt lùi nhưng cảnh giới của chúng nó đều là thượng tiên, trên cậu ta rất nhiều, cậu ta sẽ sớm bị chúng nghiền nát mất thôi...”

Thiên Tuệ nghe thấy thì kinh hãi, mọi cảm giác nặng nề, khúc mắc kia như tan biến đi trong một giây, nàng lập tức lao về phía đó, từng hàn băng xuất hiện dưới chân tạo thành con đường đẩy Thiên Tuệ nhanh hơn.

“Cái gì thế kia? Là băng nguyên tố? Cô gái này sử dụng được nó sao?” Bà ta vô cùng bất ngờ, vì trước giờ đây không phải là nguyên tố mà tu hành giả có khả năng nắm giữ được, nó còn có khả năng áp chế linh lực, các nguyên tố khác, những vùng đất băng hàn kia chẳng có ai dám bước chân tới cả, Thần Vương dù mạnh mẽ cũng tránh đi vào vùng băng tuyết.

Xè... Con xà mở rộng, để lộ hai cặp răng nanh sắc nhọn cùng cả trăm nghìn cái răng, khoan miệng như một vực sâu không đáy, muốn nghiền nát, muốn nuốt chửng hết tất thảy...

Chí Trung phản xạ nhanh nhẹn bắn ra ám nguyên tố, mượn phản lực bật rơi khỏi mép miệng của nó, thoát chết trong gan tấc, dù vậy nhưng hắn vẫn đang trong tình thế rơi tự do nguy hiểm. Cơ thể hắn va đập vào từng nhánh vảy nhọn nhô ra kia, gai nhọn đâm vào bả vai hắn, Chí Trung cắn răng vận lực tung ra một đấm chấn động thoát khỏi biển gai, cả cơ thể rơi từ trên cao xuống biển sâu...

Cả hòn đảo run lắc dữ dội, một ánh mắt tà ác từ dưới biển, một cái đầu lớn nhô lên khỏi mặt nước, há cái miệng rộng tựa như vực sâu vạn trượng ra, chỉ chờ hứng lấy Chí Trung...

Đột nhiên những đạo băng tinh lạnh giá từ đâu phóng tới làm nó bị bỏng lạnh, một cột nước dâng cao, sau đó kết băng...

Chí Trung linh hoạt sử dụng ám lực ghì vào băng tinh, giảm mạnh tốc độ rơi xuống, đáp xuống mảnh băng dưới biển an toàn. Bây giờ hắn vẫn chưa có cơ hội nói gì với nàng, bởi vì...

Gào... Ánh mắt âm tà của con mãng xà nhìn họ, lúc này cơ thể của nó quá lớn so với lần đầu chạm trán trên kia...

Gào... Còn một con yêu rùa vẫn đang thập thò dưới vực sâu hải dương...

Cuồng phong lạnh giá thổi vù vù, nước mưa rét buốt thấm vào da thịt, sóng thần uốn lượn vô tận, kết hợp lại làm thiên địa biến sắc, gào thét rần trời. So với nó, chúng sinh quả là bé nhỏ, chỉ như một ngọn cỏ ven đường mặc người giẫm đạp...

Chapter
1 Chương 1: Văn án
2 Chương 2: Sự khởi đầu (1)
3 Chương 3: Sự khởi đầu (2)
4 Chương 4: Sự khởi đầu (3)
5 Chương 5: Tiên tộc
6 Chương 6: Thuận Thiên Kiếm
7 Chương 7: Kiểm tra ma lực (1)
8 Chương 8: Kiểm tra ma lực (2)
9 Chương 9: Thiên cấp tư chất
10 Chương 10: Tỉ thí
11 Chương 11: Cửa nát nhà tan
12 Chương 12: Điệu hổ ly sơn
13 Chương 13: Tiên – Ma đại chiến (1)
14 Chương 14: Tiên – Ma đại chiến (2)
15 Chương 15: Tiên – Ma đại chiến (3)
16 Chương 16: Tiên – Ma đại chiến (4)
17 Chương 17: Tà binh Lệ Kình
18 Chương 18: Yêu Vương Chuẩn Lâm
19 Chương 19: Bí kỹ hợp kích
20 Chương 20: Rút lui
21 Chương 21: Tương lai u ám
22 Chương 22: Lựa chọn của La Thiên Tuệ
23 Chương 23: Luân Trầm – Địa Ngục Huyết Hà
24 Chương 24: La Thiên Tuệ quyết đấu Đình Phong
25 Chương 25: Thuồng luồng
26 Chương 26: Thanh kiếm kì lạ
27 Chương 27: Thiên Đường hỏa
28 Chương 28: Gặp gỡ Phong Nha
29 Chương 29: Nguy hiểm rình rập
30 Chương 30: Bí kíp ‘Vô địch thiên hạ’
31 Chương 31: Liên Châu ấn ký
32 Chương 32: Nỏ Liên Châu
33 Chương 33: Cường giả tam hệ
34 Chương 34: Con đường của Minh Hoa
35 Chương 35: Hai năm (1)
36 Chương 36: Hai năm (2)
37 Chương 37: U Minh Hoa quyết đấu La Thiên Tuệ
38 Chương 38: Đường tương lai
39 Chương 39: Tai họa (1)
40 Chương 40: Tai họa (2)
41 Chương 41: 60 phút 00 giây
42 Chương 42: Quái vật từ cánh cổng
43 Chương 43: Linh lực của Minh Hoa
44 Chương 44: Thanh Giang – Linh Quang Loạn Tiễn
45 Chương 45: Đột phá trong mưa
46 Chương 46: Băng nguyên tố
47 Chương 47: Hư vô?
48 Chương 48: Đại chiến mộc tinh (1)
49 Chương 49: Đại chiến mộc tinh (2)
50 Chương 50: Giết người đoạt bảo
51 Chương 51: Thiên Di bộ pháp (1)
52 Chương 52: Thiên Di bộ pháp (2)
53 Chương 53: Thiên Di bộ pháp (3)
54 Chương 54: Gặp gỡ Chí Trung
55 Chương 55: Thiên Tuệ đấu Chí Trung
56 Chương 56: Duyên mệnh
57 Chương 57: Gặp mộc tinh yêu nữ
58 Chương 58: Kiếm ý
59 Chương 59: Hang động lạ (1)
60 Chương 60: Hang động lạ (2)
61 Chương 61: Hang động lạ (3)
62 Chương 62: Lộ mặt
63 Chương 63: Hấp thụ mộc tinh yêu nữ
64 Chương 64: Thiên Tuệ tấn công
65 Chương 65: Gặp lại Chí Trung
66 Chương 66: Lạc mất Thiên Tuệ
67 Chương 67: Đụng độ sơn tặc
68 Chương 68: Diện Trư
69 Chương 69: Minh Hoa diệt sơn tặc
70 Chương 70: Thanh Loan
71 Chương 71: Đào gia
72 Chương 72: Bài thơ trên cây gạo
73 Chương 73: Chạm trán
74 Chương 74: Ghen?
75 Chương 75: Thiên tử
76 Chương 76: Gặp lại tỉ tỉ
77 Chương 77: Mộng
78 Chương 78: Đào đại nhân đối thoại cùng Công Uẩn
79 Chương 79: Lời thề dưới ánh trăng (1)
80 Chương 80: Lời thề dưới ánh trăng (2)
81 Chương 81: Lời thề dưới ánh trăng (3)
82 Chương 82: Cảm xúc
83 Chương 83: Võ quán
84 Chương 84: Luận võ (1)
85 Chương 85: Luận võ (2)
86 Chương 86: Luận võ (3)
87 Chương 87: Lưỡng cực mệnh hồn
88 Chương 88: Âm mưu của Chí Trung
89 Chương 89: Đột nhập phủ thân vệ
90 Chương 90: Hôn lễ (1)
91 Chương 91: Hôn lễ (2)
92 Chương 92: Chúc phúc
93 Chương 93: Minh hoa được tỏ tình!!!
94 Chương 94: Lén lút
95 Chương 95: Minh Hoa bị thương
96 Chương 96: Trước sóng gió
97 Chương 97: Long Tích
98 Chương 98: Quỷ đỏ
99 Chương 99: Chiến thắng? (1)
100 Chương 100: Chiến thắng? (2)
101 Chương 101: Hủy diệt tất cả (1)
102 Chương 102: Hủy diệt tất cả (2)
103 Chương 103: Hủy diệt tất cả (3)
104 Chương 104: Cửu Kinh đại trận
105 Chương 105: Quỷ Thạch vương (1)
106 Chương 106: Quỷ Thạch vương (2)
107 Chương 107: Quỷ Thạch vương (3)
108 Chương 108: Cửu Kinh Đại Trận (1)
109 Chương 109: Cửu Kinh Đại Trận (2)
110 Chương 110: Tân đế (1)
111 Chương 111: Tân đế (2)
112 Chương 112: Thế giới bên kia (1)
113 Chương 113: Thế giới bên kia (2)
114 Chương 114: Hắc điểu ca lâu la (1)
115 Chương 115: Hắc điểu ca lâu la (2)
116 Chương 116: Hắc điểu ca lâu la (3)
117 Chương 117: Dòng sông Luân Hồi
118 Chương 118: Bí mật của Thủ Hộ thần
119 Chương 119: Ma Đồ Hiên Viên Chấn Thiên (1)
120 Chương 120: Ma Đồ Hiên Viên Chấn Thiên (2)
121 Chương 121: Tân tứ Thủ Hộ thần (1)
122 Chương 122: Tân tứ Thủ Hộ thần (2)
123 Chương 123: Kế hoạch quay về cố hương
124 Chương 124: Mật tin của Huyền Vũ (1)
125 Chương 125: Mật tin của Huyền Vũ (2)
126 Chương 126: Mật tin của Huyền Vũ (3)
127 Chương 127: Chiến tranh nổ ra (1)
128 Chương 128: Chiến tranh nổ ra (2)
129 Chương 129: Chiến tranh nổ ra (3)
130 Chương 130: Sóc Thiên quyết chiến Ân, Thương (1)
131 Chương 131: Sóc Thiên quyết chiến Ân, Thương (2)
132 Chương 132: Hàng phục Bạch Kê Tinh (1)
133 Chương 133: Hàng phục Bạch Kê Tinh (2)
134 Chương 134: Tấn công hậu phương (1)
135 Chương 135: Tấn công hậu phương (2)
136 Chương 136: Tuần Thiên Cáp (1)
137 Chương 137: Tuần Thiên Cáp (2)
138 Chương 138: Long Quân Thần Vương
139 Chương 139: Tiên thổ (1)
140 Chương 140: Tiên thổ (2)
141 Chương 141: Tiên thổ (3)
142 Chương 142: Tiên thổ (4)
143 Chương 143: Tiên thổ (5)
144 Chương 144: Tiên thổ (Hồi kết)
145 Chương 145: Đảo vàng (1)
146 Chương 146: Đảo vàng (2)
147 Chương 147: Đảo vàng (3)
148 Chương 148: Đảo vàng (4)
149 Chương 149: Đảo vàng (5)
150 Chương 150: Đảo vàng (6)
151 Chương 151: Đảo vàng (7)
152 Chương 152: Đảo vàng (8)
153 Chương 153: Đảo vàng (9)
154 Chương 154: Đảo vàng (10)
155 Chương 155: Có ta ở đây
156 Chương 156: Nguy Cơ nguyên hồn
157 Chương 157: Vỡ trận
158 Chương 158: Trở về
159 Chương 159: Xin hãy giúp chúng tôi
160 Chương 160: Ta thật sự đã trở về rồi
161 Chương 161: Càn Khôn Bá Thể và Cửu Ảnh Nhiếp Hồn
162 Chương 162: Cảnh Sát Thời Gian
163 Chương 163: Trimurti
164 Chương 164: Bạch Hổ
165 Chương 165: Xà Lời tử trận
166 Chương 166: Không gian chiến trường
167 Chương 167: Hạ sát Thanh Long
168 Chương 168: Ngũ thạch hội tụ, trở về!
169 Chương 169: Thế giới mới
170 Chương 170: Nguy hiểm tiềm tàng
Chapter

Updated 170 Episodes

1
Chương 1: Văn án
2
Chương 2: Sự khởi đầu (1)
3
Chương 3: Sự khởi đầu (2)
4
Chương 4: Sự khởi đầu (3)
5
Chương 5: Tiên tộc
6
Chương 6: Thuận Thiên Kiếm
7
Chương 7: Kiểm tra ma lực (1)
8
Chương 8: Kiểm tra ma lực (2)
9
Chương 9: Thiên cấp tư chất
10
Chương 10: Tỉ thí
11
Chương 11: Cửa nát nhà tan
12
Chương 12: Điệu hổ ly sơn
13
Chương 13: Tiên – Ma đại chiến (1)
14
Chương 14: Tiên – Ma đại chiến (2)
15
Chương 15: Tiên – Ma đại chiến (3)
16
Chương 16: Tiên – Ma đại chiến (4)
17
Chương 17: Tà binh Lệ Kình
18
Chương 18: Yêu Vương Chuẩn Lâm
19
Chương 19: Bí kỹ hợp kích
20
Chương 20: Rút lui
21
Chương 21: Tương lai u ám
22
Chương 22: Lựa chọn của La Thiên Tuệ
23
Chương 23: Luân Trầm – Địa Ngục Huyết Hà
24
Chương 24: La Thiên Tuệ quyết đấu Đình Phong
25
Chương 25: Thuồng luồng
26
Chương 26: Thanh kiếm kì lạ
27
Chương 27: Thiên Đường hỏa
28
Chương 28: Gặp gỡ Phong Nha
29
Chương 29: Nguy hiểm rình rập
30
Chương 30: Bí kíp ‘Vô địch thiên hạ’
31
Chương 31: Liên Châu ấn ký
32
Chương 32: Nỏ Liên Châu
33
Chương 33: Cường giả tam hệ
34
Chương 34: Con đường của Minh Hoa
35
Chương 35: Hai năm (1)
36
Chương 36: Hai năm (2)
37
Chương 37: U Minh Hoa quyết đấu La Thiên Tuệ
38
Chương 38: Đường tương lai
39
Chương 39: Tai họa (1)
40
Chương 40: Tai họa (2)
41
Chương 41: 60 phút 00 giây
42
Chương 42: Quái vật từ cánh cổng
43
Chương 43: Linh lực của Minh Hoa
44
Chương 44: Thanh Giang – Linh Quang Loạn Tiễn
45
Chương 45: Đột phá trong mưa
46
Chương 46: Băng nguyên tố
47
Chương 47: Hư vô?
48
Chương 48: Đại chiến mộc tinh (1)
49
Chương 49: Đại chiến mộc tinh (2)
50
Chương 50: Giết người đoạt bảo
51
Chương 51: Thiên Di bộ pháp (1)
52
Chương 52: Thiên Di bộ pháp (2)
53
Chương 53: Thiên Di bộ pháp (3)
54
Chương 54: Gặp gỡ Chí Trung
55
Chương 55: Thiên Tuệ đấu Chí Trung
56
Chương 56: Duyên mệnh
57
Chương 57: Gặp mộc tinh yêu nữ
58
Chương 58: Kiếm ý
59
Chương 59: Hang động lạ (1)
60
Chương 60: Hang động lạ (2)
61
Chương 61: Hang động lạ (3)
62
Chương 62: Lộ mặt
63
Chương 63: Hấp thụ mộc tinh yêu nữ
64
Chương 64: Thiên Tuệ tấn công
65
Chương 65: Gặp lại Chí Trung
66
Chương 66: Lạc mất Thiên Tuệ
67
Chương 67: Đụng độ sơn tặc
68
Chương 68: Diện Trư
69
Chương 69: Minh Hoa diệt sơn tặc
70
Chương 70: Thanh Loan
71
Chương 71: Đào gia
72
Chương 72: Bài thơ trên cây gạo
73
Chương 73: Chạm trán
74
Chương 74: Ghen?
75
Chương 75: Thiên tử
76
Chương 76: Gặp lại tỉ tỉ
77
Chương 77: Mộng
78
Chương 78: Đào đại nhân đối thoại cùng Công Uẩn
79
Chương 79: Lời thề dưới ánh trăng (1)
80
Chương 80: Lời thề dưới ánh trăng (2)
81
Chương 81: Lời thề dưới ánh trăng (3)
82
Chương 82: Cảm xúc
83
Chương 83: Võ quán
84
Chương 84: Luận võ (1)
85
Chương 85: Luận võ (2)
86
Chương 86: Luận võ (3)
87
Chương 87: Lưỡng cực mệnh hồn
88
Chương 88: Âm mưu của Chí Trung
89
Chương 89: Đột nhập phủ thân vệ
90
Chương 90: Hôn lễ (1)
91
Chương 91: Hôn lễ (2)
92
Chương 92: Chúc phúc
93
Chương 93: Minh hoa được tỏ tình!!!
94
Chương 94: Lén lút
95
Chương 95: Minh Hoa bị thương
96
Chương 96: Trước sóng gió
97
Chương 97: Long Tích
98
Chương 98: Quỷ đỏ
99
Chương 99: Chiến thắng? (1)
100
Chương 100: Chiến thắng? (2)
101
Chương 101: Hủy diệt tất cả (1)
102
Chương 102: Hủy diệt tất cả (2)
103
Chương 103: Hủy diệt tất cả (3)
104
Chương 104: Cửu Kinh đại trận
105
Chương 105: Quỷ Thạch vương (1)
106
Chương 106: Quỷ Thạch vương (2)
107
Chương 107: Quỷ Thạch vương (3)
108
Chương 108: Cửu Kinh Đại Trận (1)
109
Chương 109: Cửu Kinh Đại Trận (2)
110
Chương 110: Tân đế (1)
111
Chương 111: Tân đế (2)
112
Chương 112: Thế giới bên kia (1)
113
Chương 113: Thế giới bên kia (2)
114
Chương 114: Hắc điểu ca lâu la (1)
115
Chương 115: Hắc điểu ca lâu la (2)
116
Chương 116: Hắc điểu ca lâu la (3)
117
Chương 117: Dòng sông Luân Hồi
118
Chương 118: Bí mật của Thủ Hộ thần
119
Chương 119: Ma Đồ Hiên Viên Chấn Thiên (1)
120
Chương 120: Ma Đồ Hiên Viên Chấn Thiên (2)
121
Chương 121: Tân tứ Thủ Hộ thần (1)
122
Chương 122: Tân tứ Thủ Hộ thần (2)
123
Chương 123: Kế hoạch quay về cố hương
124
Chương 124: Mật tin của Huyền Vũ (1)
125
Chương 125: Mật tin của Huyền Vũ (2)
126
Chương 126: Mật tin của Huyền Vũ (3)
127
Chương 127: Chiến tranh nổ ra (1)
128
Chương 128: Chiến tranh nổ ra (2)
129
Chương 129: Chiến tranh nổ ra (3)
130
Chương 130: Sóc Thiên quyết chiến Ân, Thương (1)
131
Chương 131: Sóc Thiên quyết chiến Ân, Thương (2)
132
Chương 132: Hàng phục Bạch Kê Tinh (1)
133
Chương 133: Hàng phục Bạch Kê Tinh (2)
134
Chương 134: Tấn công hậu phương (1)
135
Chương 135: Tấn công hậu phương (2)
136
Chương 136: Tuần Thiên Cáp (1)
137
Chương 137: Tuần Thiên Cáp (2)
138
Chương 138: Long Quân Thần Vương
139
Chương 139: Tiên thổ (1)
140
Chương 140: Tiên thổ (2)
141
Chương 141: Tiên thổ (3)
142
Chương 142: Tiên thổ (4)
143
Chương 143: Tiên thổ (5)
144
Chương 144: Tiên thổ (Hồi kết)
145
Chương 145: Đảo vàng (1)
146
Chương 146: Đảo vàng (2)
147
Chương 147: Đảo vàng (3)
148
Chương 148: Đảo vàng (4)
149
Chương 149: Đảo vàng (5)
150
Chương 150: Đảo vàng (6)
151
Chương 151: Đảo vàng (7)
152
Chương 152: Đảo vàng (8)
153
Chương 153: Đảo vàng (9)
154
Chương 154: Đảo vàng (10)
155
Chương 155: Có ta ở đây
156
Chương 156: Nguy Cơ nguyên hồn
157
Chương 157: Vỡ trận
158
Chương 158: Trở về
159
Chương 159: Xin hãy giúp chúng tôi
160
Chương 160: Ta thật sự đã trở về rồi
161
Chương 161: Càn Khôn Bá Thể và Cửu Ảnh Nhiếp Hồn
162
Chương 162: Cảnh Sát Thời Gian
163
Chương 163: Trimurti
164
Chương 164: Bạch Hổ
165
Chương 165: Xà Lời tử trận
166
Chương 166: Không gian chiến trường
167
Chương 167: Hạ sát Thanh Long
168
Chương 168: Ngũ thạch hội tụ, trở về!
169
Chương 169: Thế giới mới
170
Chương 170: Nguy hiểm tiềm tàng