Chương 150: Thanh trừ nội gián

Khi hội đốt đuốc kết thúc, đại thảo nguyên mênh mông lại chìm trong yên lặng, chỉ còn tiếng sói hú từng hồi dài từ xa vọng tới, điểm xuyết vào sự tĩnh lặng trên thảo nguyên, thổi một luồng không khí lạnh lẽo vào màn đêm yên tĩnh.

Trong lều, Lâm Phong đang ngồi nhập định, thần niệm triển khai, bao quát đại bản doanh bán kính trăm mét vào trong, quan sát tỉ mỉ mọi ngõ ngách khả nghi trong địa bản doanh, đến cả lũ chuột kiếm ăn ban đêm lẫn những kẻ đang hưởng lạc thú trong phòng riêng cũng không thoát khỏi tầm quan sát của hắn.

Lộ Thiến Á dùng khuỷu tay ngồi nhỏm dậy, ngồi nghiêng tựa vào thành giường, tò mò quan sát Lâm Phong đang ngồi nhập định, đôi mắt phượng vẫn còn vương lại vẻ say mê bất tận, nửa người phía trên lộ ra, đôi nhũ phong trước ngực dưới ánh đèn tờ mờ toát ra vẻ quyến rũ khiến cho người khác ngây ngất, khí xuân trần ngập khắp lều.

Cặp chân thon dài đan chéo vào nhau, trên làn da mịn màng trắng nõn như mỡ dê vẫn còn vương lại một vệt máu đỏ, lúm đồng tiền duyên dáng vẫn còn sót lại dấu vết của cuộc mây mưa cách đó không lâu, khiến cho người khác đê mê, mụ mị cả thần trí.

Chỉ cần là một người đàn ông bình thường nhìn thấy dáng vẻ của nàng như vậy, đều không tránh được ý nghĩ muốn đắc tội với nàng, cho dù có phải chết cũng cam tâm làm một con quỷ phong lưu.

Không biết tự lúc nào, mĩ nhân đã mệt quá dần dần ngủ thiếp đi, khuôn mặt kiều diễm vẫn vương lại một nụ cười kiều mị hòa trộn với dư vị phong cuồng còn sót lại. Chiếc chăn trên cơ thể nàng không có gió mà tự động bay lên đắp kín thân hình quyến rũ của nàng.

Trong một căn lều khác, tướng quân Ba Luân vốn là đệ nhất mãnh tướng của Sát Nhĩ Ba bộ tộc đang cùng sứ giả của ngũ đại đế quốc đang bí mật bàn bạc gì đó, hoàn toàn không hay biết hành tung của họ đã bị bại lộ, Lâm Phong nghe ngóng một hồi, liền thu công đứng dậy, ngắm nhìn Lộ Thiến Á đang say sưa ngủ rồi mặc áo choàng dài bước ra khỏi lều.

Bên cạnh là vương trướng A Lỗ Thai, trong lều đèn vẫn sáng, Lâm Phong lại gần, đám hộ vệ không có ai dám cản lại, Lâm Phong trực tiếp vén rèm bước vào, thấy vị Thiểm tộc a man mới lên ngôi - A Lỗ Thai đang nhăn trán nhíu mày ngồi sau thư án, đôi lông mày rậm nhíu lại vẻ long lắng hiện rõ trên nét mặt.

"Lĩnh chủ đại nhân có phải đã tìm được Hô Lan Na? A Lôc Thái vội vàng đứng dậy hỏi.

Lâm Phong khẽ lắc đầu nói: "Ngươi hãy theo ta ra ngoài xem một chút sẽ rõ!"

A Lỗ Thai ngơ ngác không hiểu, Lâm Phong cũng không nói nhiều, triển khai Ẩn thân pháp thuật, hai người cùng tàng hình, xuất ra độn quang đưa A Lỗ Thai rời khỏi vương trướng, bay thẳng về hướng Đông bắc. Đáp xuống ngoài một căn lều lớn được canh phòng cẩn mật, dịch chuyển tới sát trại, A Lỗ Thai không hiểu có chuyện gì, Lâm Phong nói: "Nghe kĩ đi!"

A Lỗ Thai ghé sát ati vào nghe một hồi, sắc mặt lập tức tái đi, khuôn mặt dữ tợn bùng lên một luồng sát khí đáng sợ, mục đích của Lâm Phong đã đạt được, liền đưa A Lỗ Thai trở về vương trướng, lúc này thiết hán ấy mới nói: "Ta đãi Ba Luân không bạc, vậy mà tên khốn kiếp này lại dám ôm dã tâm, mưu đồ làm phản, muốn dìm người dân Thiểm tộc vào biển tanh mưa máu một lần nữa!"

Lâm Phong lạnh lùng cười nói: "Con người lòng tham không đáy khó lường, ngài bây giờ đã ngồi lên vương vị, không biết có bao nhiêu kẻ ghen ghét, các tướng lĩnh của Hô Lan bộ lạc thì đã đành, các tướng lĩnh của Sát Nhĩ Ba bộ lạc và Mặc Cáp bộ lạc chưa chắc đã khuất phục ngài, cho dù những kẻ khác có phục thì dã tâm của Ba Luân cũng quá lớn, không đời nào hắn chịu cam tâm."

A Lỗ Thai nói: "Nhưng việc Hô Lan Na mất tích không phải là do Ba Luân làm, bây gời phải làm thế nào đây?"

Lâm Phong nói: " Ngày mai ngài lên trướng bàn việc, trước mặt các tướng lĩnh bộ lạc, hãy cho bắt Ba Luân, và đưa ra chứng cứ, đồng thời tước bỏ mọi tất cả mọi quyền lực của Ba Luân, như vậy mới có thể củng cố được ngai vàng của ngươi, hơn nữa lại có thể uy hiếp một ssos tướng lĩnh của Mặc Cáp bộ lạc và Sát Nhĩ Ba bộ lạc vẫn còn chưa chịu khuất phục ngươi!

A Lôc thái đang định nói gì đó thì Lâm Phong đã thở dài nói: "Hô Lan Na không có trong đại bản doanh!"

A Lỗ Thai nét mặt lập tức tái đi tới mức khó coi, nói: "Trong Phạm vi năm trăm mét chúng tôi đã tìm rất kĩ, nhưng không phát hiện ra dấu vết gì có thể lần theo, Hô Lan Na sao có thể tan vào không khí như vậy được!"

Lâm Phong trầm ngâm một hồi, nói: "Nghe nói Vân Vụ Sơn gần đây có bọn ma thú rất lợi hại xuất hiện, ngày mai ta sẽ đến Vân Vụ Sơn xem xét, mong là Hô Lan Na là người tốt sẽ được trời phù trợ!"

A Lỗ Thai lo lắng khẽ gật đầu.

Lâm Phong trở về lều ngồi một lúc, đột nhiên hai mắt trợn lên, hóa thành kim quang bay vút ra khỏi lều, khởi độn quang truy đuổi về hướng nam.

Bầu trời đêm trên thảo nguyên yên tĩnh kì lạ, giống như người Văn Lai, người Thiểm tộc chất phác cũng không ít kẻ có dã tâm, ngoài mặt ngũ đại đế quốc vẻ như đã đầu hàng Lạc Nhật đế quốc, hoặc là tỏ ra có thiện ý với Lâm gia, nhưng vẫn ngấm ngầm dựa vào chút thế lực còn sót lại gây khó khăn cho Lâm Gia, quyền lực khiến cho người ta hoa mắt, những kẻ đương quyền của Ngũ quốc cũng không chịu cam tâm.

Năm bóng người vội vàng bay nhanh trong hư không, giống như bọn mèo trong đêm, đông tác hết sức nhanh lẹ, có thể dựa vào đấu khí của mình để cưỡi không trung ít nhất cũng phải là kẻ có công phu từ kiếm thần trở lên. Trong số năm tên đó Lâm Phong chỉ nhận ra Cách Lâm công quốc Mĩ Cách Lãng đại công tước là kẻ mà hắn đã có duyên gặp mặt ở Lãng Nguyệt đế quốc. Truyện được copy tại Truyện FULL

Tên đầu heo này trốn chạy không dám lộ diện, khi còn ở Lãng Nguyệt đế đô thì hết sức nhún nhường, khi phát hiện ra tình hình bất lợi thì tháo chạy khỏi Lãng Nguyệt đế đô trước cả Hải Phi Tư.

Áo choàng bay phấp phới, Lâm Phong tàng hình theo sau năm người, mái tóc vàng bay trong gió, trên khuôn mặt khôi ngô thấp thoáng một nụ cười nhạt, ánh mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm vào năm bóng người trước mặt.

Năm tên quỷ này đang trong trạng thái vui sướng vì đã sách động được Thiểm tộc nội chiến, hoàn toàn không hay biết mình đã biến thánh mồi săn của kẻ khác, chỉ bay bạt mạng về phía trước, vội đem tin này về báo cho hoàng đế bệ hạ, sau đó bản thân có thể bước lên mây xanh, thăng quan hưởng nắm trong tay càng nhiều quyền lực và vinh hoa phú quý.

Chỉ trong tích tắc, năm tên đã bay xa mấy chục dặm, năm cái bóng đen liền dừng lại, trong đó có một kẻ chụm miệng lại huýt một tiếng dài, liền đó trong không trung vọng lại một tiếng long ngâm, một con ngũ giai thổ địa cự long bay nhanh tới, sau khi năm tên trèo lên lưng rồng, con rồng cất cánh bay về phương nam.

Lâm Phong hắng giọng một tiếng, hiện nguyên hình chắn đường trên không.

Năm tên nghe thấy tiếng hắng giọng thì kinh ngạc, khi Lâm Phong hiện thân, tên Mĩ Cách Lãng đại công đã từng gặp mặt sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, đầu óc choáng váng, vội vàng giả bộ cười nói: "Lĩnh chủ đại nhân Khắc Khố Sâm Đạt tôn kính, tôi vô cùng ngưỡng mộ phong thái của ngài, có thời gian hi vọng lĩnh chủ đại nhân đến Cách Lâm công quốc làm khách, để Phí La Tây Tư bệ hạ có thể chiêm ngưỡng phong thái của ngài!"

Bốn tên còn lại nghe nói người phía trước mặt là Lâm Phong, suýt nữa hồn xiêu phách lạc. đến cả con cự long rất hùng dũng muốn trừng phạt kẻ tiện nhân muốn cản đường đi của mình cũng run lên bần bật, suýt chút nữa hất văng năm kẻ trên lưng mình xuống.

" Vậy ư?" Lâm Phong khẽ cười nhạt, hỏi: "Nửa đêm canh ba, mấy vị không ở nhà hưởng lạc, lại chạy đến nơi thảo nguyên khí hậu khắc nghiệt này làm gì, phải chăng các vị có hứng thú với tráng hán của Thiểm tộc?"

Mấy tên này nghe thấy vậy chỉ thấy lạnh sống lưng, Mĩ Cách Lãng đại công khắp người toát mồ hôi hột, vội cười lớn nói: "Lĩnh chủ đại nhân thật biết nói đùa!"

Lâm Phong cười nhạt nói: "Đã không biết sống chết là gì, hôm nay đã đến đây vậy chớ vội vàng trở về, cùng ta đi coi kết cục của Ba Luân một chút" Sơn hà đồ mở ra cuốn cả năm tên vào bên trong, Xong đâu đó hắn mới cưỡi tuần quang trở về đại bản doanh.

Mặt trời vừa ló, A Lỗ Thai đã ngồi trên ngai vàng, hai bên đứng đông đủ các tướng lĩnh của Thiểm tộc bộ lạc, Lâm Phong thân phận đặc thù, ngồi ở vị trí của khách, giống như một khán giả, không hề gây ra cảm giác muốn hô binh cướp vị.

Lộ Thiến Á ngồi bên cạnh hắn.

A Lỗ Thai đưa mắt nhìn chúng tướng một lượt, đột nhiên hét lớn: "Người đâu, mang Ba Luân vào đây cho ta!"

Tất cả các tưỡng lĩnh đều ngây người ra, chưa kip phản ứng thì hai chiến binh dũng mãnh như hùm đã bước tới lôi Ba Luân ra quỳ xuống đất, tên Ba Luân đáng thương sau khi bước vào lều đã bị một sức mạnh vô hình giam lại, bất động không thể cựa quậy cũng không nói được, tuy biết đại sự có biến nhưng không thể khánh cự, bị trói thánh một khối.

Khi sức mạnh khống chế vô hình đó biến mất, Ba Luân lúc này mới phẫn nộ hét lên: "A Lỗ Thai, ngươi như vậy là có ý gì, lẽ nào ngươi phải diệt hết Sát Nhĩ ba bộ tộc và Mặc Cáp bộ tộc chúng ta thì mới cam tâm?"

Mấy chục người vốn là tướng quân của Mặc Cáp bộ và Sát Nhĩ Ba bộ lập tức mặt mày thất sắc, tay đã nắm chặt chuôi đao.

A Lỗ Thai cười khan một tiếng, nói: "Chiến tranh nữ thần trên cao soi xét, tên phản bội vô sỉ dám phản lại nữ thàn chiến tranh nhà ngươi đã làm những gì, các dũng sĩ trên thảo nguyên sẽ nhanh chóng biết thôi!" nói rồi quay đầu hét vọng ra ngoài lều: " Đem nhân chứng lại đây!"

Một âm thanh hồn tạp từ xa vọng tới, mười Thiểm tộc chiến sĩ dũng mãnh lôi năm tên nhân chứng mặt mày trắng bệch không còn chút máu như lôi những con chó chết giải lên trước, Ba Luân lập tức mặt mày thất sắc, mấy tướng lĩnh đầu óc linh hoạt nhanh chóng đoán biết được điều gì, tướng lĩnh của Hô Lan bộ lạc trơn mắt giận giữ nhìn Ba Luân, chỉ đợi một câu ra lệnh của A Lỗ Thai là xông lên chém tên phản bội này làm trăm mảnh.

A Lỗ Thai ngồi lại vương vị, cười nhạt đưa mắt về phía Ba Luân, nói: "Ba Luân, ngươi còn có điều gì để nói không?"

Trong mắt Ba Luân lóe lên một tia nhìn căn hận, cao giọng nói: chiến tranh nữ thần trên cao, tên đồ đệ vô sỉ nhà ngươi lại dùng thủ đoạn bỉ ổi này để đối phó với ta, ngươi không xứng là A man của dũng sĩ Thiểm tộc bọn ta!"

Cái chết kề cận, năm tên tội nhân vội vàng nói: "Quang minh thấn trên cao, Chúng tôi phụng mệnh hoàng đế bệ hạ tới để đưa lễ vật chúc mừng A man Thiểm tộc tôn kính, chúc mừng ngài đã thống nhất Thiểm tộc các bộ, các hạ sao có thể đối xử với sứ giả như vậy, hai nước giao binh không giết sứ giả, lẽ nào đến cái lễ nghĩa cơ bản nhất A man Thiểm tộc tôn kính cũng không hiểu?"

Các tướng lĩnh của Mặc Cáp bộ lạc và Sát Nhĩ Ba bộ vội dồn ánh mắt về A Lỗ Thai, trong mắt hiện ra vẻ hoài nghi.

Lâm Phong ngồi bên cạnh, phất kim quang phiến, lạnh lùng nhìn năm tên đang cố cao giọng, trong lòng thầm mắng: "Thật là một lũ chẳng biết sống chết!"

A Lỗ Thai cười nhạt nói: "Lũ bỉ ổi các ngươi, ta sẽ dùng đại hình để buộc các ngươi phải nói thật, người đâu, mang đại hình ra đây!"

Một chậu than nóng được khiêng tới, bên trong một vài thanh sắt đã được nung đỏ rực, năm tên quý tộc ngày thường quen sống trong nhung lụa sao có thể nhìn thấy loại binh khí như vậy, vừa nhìn mặt mày đã thất sắc, nỗi sợ hãi không thẻ kìm chế được lộ ra, đã có kẻ chịu không nổi ngã ngồi ra đất.

Hình thức thẩm tra của Thiểm tộc vô cùng đơn giản, cũng vô cùng hiệu quả, A Lỗ Thai vừa ra lệnh một tiếng, mọt chiến sĩ Thiểm tộc đã rút ra một thanh sắt nung không nói một lời ấn vào mặt một tên quý tộc, một tiếng thét thê thảm xé tai vang lên, mũi thịt cháy xèo xèo từ trong trướng bay ra ngoài, đến các chiến sĩ thiểm tộc dũng mãnh cũng không khỏi nổi da gà.

Tiếng thét của tên quý tọc chỉ vang lên trong vòng một giây rồi ngừng bặt, trên trán hắn xuất hiện một dấu ấn nô lệ đáng sợ giông như một vết dao găm, cắm chặt vào lòng mấy tên quý tộc, nếu chỉ có sự đau đớn về thể xác đã đành nhưng dáu ấn nô lệ nhục nhã đó mới khiến cho bọn chúng sợ hơn cả nỗi đau trên da thịt.

Một mùi hôi thối bốc ra từ lều, tên quý tộc đó không chịu nổi cực hình đã "bậy lớn bậy nhỏ" ra quần. tất cả các tướng của Thiểm tộc ở trong trướngđều nhăn trán nhíu mày, Lâm Phong phất Kim quang phiến, một bức tường khí vô hình chắn trước mặt.

Lộ Thiến Á mặt mũi trắng bệch, không dám nhìn nữa, giấu mặt vào trong lòng Lâm Phong.

A Lỗ Thai đảo mắt nhìn bốn tên quý rộc còn lại, bốn tên quý tộc lúc này toàn thân run rẩy, răng đánh vào nhau lập cập, mồ hôi trên trán vã ra như tắm, đang đấu tranh tâm lí kịch liệt.

A Lỗ Thai không chút khách khí, hạ lệnh một tiếng, lại có thêm một tên quý tộc ngã dưới thanh sắt nung, trên trán bị một dấu nô lệ vĩnh viễn không có cách gì xóa được, cho dù có thể sống qua được ngày hôm nay thì về sau mãi mãi cũng chỉ là một tên nô lệ hạ tiện không bằng cả một dân thường, đối với một quý tộc mà nói, chắc chắn đây là sự trừng phạt còn đau đớn hơn cái chết.

Cuối cùng một tên quý tộc không chịu nổi áp lực lớn như vậy, thần trí hoàn toàn hoảng loạn, vừa khóc vừa hét lên: "Ta nói, ta sẽ nói tất cả, bọn ta phụng mệnh của hoàng đế bệ hạ tới cấu kết với Ba Luân, giúp Ba Luân âm mưu cướp đoạt ngại vị của A man, sau đó để Ba Luân cướp hết tài sản của Khắc Khố Sâm Đạt...."

Trong lều một luồng sát khí lập tức bùng lên, các tướng lĩnh của Hô Lan bộ lạc phẫn nộ tuốt đao khỏi vỏ, , ánh mắt hung tợn như muốn giết người đến nơi nhìn chằm chằm vào Ba Luân và mấy tên quý tộc lúc này mặt đã cắt không còn giọt máu. Còn các tướng quân của Mặc Cáp bộ và Sát Nhĩ ba bộ cũng lập tức đứng dạt sang một bên, vẻ mặt không hài lòng trừng mắt nhìn Ba Luân.

Thiểm tộc nội chiến là chuyện riêng của Thiểm tộc, nhưng một khi có người ngoài nhúng tay vào, thì lại là một chuyện khác, Lâm Phong hiểu rõ đạo lí này, cho nên hắn mới không đích thân nhúng tay vào công việc nội bộ của Thiểm tộc, mà tất cả đều giao cho A Lỗ Thai chịu trách nhiệm, trị người Thiểm tộc phải dựa vào người Thiểm tộc. Người Văn Lai một khi nhúng tay vào sẽ chỉ gây phản tác dụng.

Nếu chỉ có Ba Luân âm nưu tước đoạt ngôi vị thì chỉ dựa vào đặc tính anh hùng của người Thiểm tộc, một khi Ba Luân thành công, bọn họ liền lập tức ủng hộ Ba Luân vô điều kiện, nhưng Ba Luân và người Văn Lai cấu kết với nhau, đã phạm vào điều tối kị của Thiểm tộc, tội đồ phản bội lại nữ thần chiến tranh sẽ mãi mãi không bao giờ nhận được sự ủng hộ vủa dũng sĩ Thiểm tộc.

Toàn bộ chân tướng đã bị vach trần, âm mưu thâm độc mà bọn quý tộc mồm năm miệng mười này đặt ra vượt qua cả sức tưởng tượng của Lâm Phong, không những muốn khiến Thiểm tộc phản lại Khắc Khố Sâm Đạt mà còn giết hết toàn bộ dê cừu của Thiểm tộc để người Thiểm tộc trong tình trạng không có lương thực buộc phải đem quân đi cướp Lạc Nhật đế đô, một mũi tên trúng hai đích

Chân tướng bại lộ, năm tên quý tộc lập tức bị các tướng quân Thiểm tộc phẫn nộ lôi ra ngoài, chém làm trăm mảnh, đến các tướng lĩnh cũ của Mặc Cáp bộ lạc và Sát Nhĩ Ba bộ cũng phẫn nộ, tiếng kêu thảm thương của năm tên quý tộc vang lên đúng một giờ, giống như tiếng cú vọ trong đêm khiến cho người khác kinh sợ.

Ba Luân cũng bi lôi ra ngoài, cực hình của Thiểm tộc với kẻ phản đồ là ngũ mã phanh thây, thi thể bị vứt ra ngoài rất nhanh sẽ bị bọn diều hâu và sói đói trên thảo nguyên đến ăn hết sạch, một chút xương cốt cũng không còn.

Một loạt các tướng lĩnh âm mưa câu kết làm phản với Ba Luân cũng bị bắt, xử cực hình. Sau khi đã ổn định mọi chuyện, Lâm Phong mới đến vương trướng gặp A Lỗ Thai, khuôn mặt của hảo hán này vẫn không chút vui vẻ, ngược lại thở dài nói: "Ba Luân là dũng sĩ số một của Thiểm tộc chúng tôi, thực lực của hắn chỉ dưới tôi, nếu có thể để hắn theo ngài chinh chiến trên sa trường, ngai vàng của Thiểm tộc sau này sẽ càng chói lòa hơn, không đáng gì chỉ tiếc hắn đã phản bội lại nữ thần chiến tranh!"

Lâm Phong vỗ vỗ vai của A Lỗ Thai, khiến cho thiết hán này suýt nữa ngã ngồi trên mặt đất mới mỉm cười nói: "Mỗi người đều có số mệnh riêng của mình, lịch sử mãi mãi do kẻ thắng viết ra, sắp tới ta phải xây dựng quân đoàn, sau này ngài cùng ta chinh chiến sa trường, tên tuổi của ngài cũng sẽ được lưu vào sử sách của người Thiểm tộc và người Văn Lai, so với điều này, ngai vị của Thiểm tộc có đáng gì. Từ xưa tới nay cũng không có một vị A man Thiểm tộc nào có thể sánh với ngài!"

A Lỗ Thai ngẩng mặt lên, khe khẽ gật đầu.

Lâm Phong nói: "Hô Lan Na không có trong đại bản doanh, bây giờ ta đi Vân Vụ Sơn một chuyến, xem có thể tìm ra manh mối nào hay không. Hiện nay ngũ đại đế quốc đang âm mưu đối phó với Lâm gia chúng ta, ngài phải cẩn thận một chút, nếu trúng phải ám toán thì Thiểm tộc khó tránh khỏi nội loạn một lần nữa.!"

A Lỗ Thai gật đầu đáp: "Tôi sau khi luyện Huyền Cương Đấu Khí của Lâm gia thực lực đã mạnh lên rất nhiều, cho dù đấu với thánh kị sĩ của người Văn Lai các ngài tôi cúng có thể đánh lùi tất cả!" ngừng một lát lại nói: "Vân Vụ Sơn là cấm địa của Thiểm tộc chúng tôi ngàn năm nay, tương truyền, bên trong có rất nhiều ma thú mạnh, ngài phải cẩn thận một chút!"

Lâm Phong ha hả cười, nói: "Ngài cứ yên tâm di, ta sẽ cẩn thận!" sau đó đem theo Lộ Thiến Á ra ngoài đại bản doanh, xuất độn quang men theo sông Duy Đa lợi Á bay về hướng bắc tìm kiếm.

Lộ Thiến Á cuối cùng không nén nổi nghi ngờ mà nàng đã giấu cả ngày, hỏi: "Thiên nột, chàng làm sao biết được Ba Luân phản bội A Lỗ Thai, còn nữa, sao chàng lại bắt được năm người kia?"

Lâm Phong cười vẻ bí mật, đáp : "Cái này không nói cho nàng được, chỉ biết những điều mà ta muốn biết sẽ không thoát khỏi mắt của ta, cho nên về sau tốt nhất nàng đừng nói xấu sau lưng ta, hoặc làm một số việc có lỗi với ta!"

Lộ Thiến Á làm bộ dạng chết ngất, nói: "Thiên nột, thiếp nào dám như vậy chứ, nếu chàng không nói cho thiếp, thiếp sẽ suy nghĩ một chút xem có nên cắm sừng chàng hay không!" nói rồi bật cười lanh lảnh.

"Tùy nàng thôi!" Lâm Phong không để bụng nói: "Chỉ cần nàng muốn, thì một sừng hay hai ba sừng đều được!"

Chapter
1 Chương 1: Mở đầu
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6: Cường Thưởng Mỹ Nữ
7 Chương 7: Tranh Phong Cật Thố
8 Chương 8: Uy Bức Lợi Dụ
9 Chương 9: Thao Nhĩ Mỗ Mỗ
10 Chương 10
11 Chương 11: Tiểu Toa Lị Na
12 Chương 12: Mộc Đầu Thúc Thúc
13 Chương 13: Thảo Nguyên Dũng Sĩ
14 Chương 14: Giản Đáo Bảo Liễu
15 Chương 15: Xích Diễm Yêu Vương
16 Chương 16: Mãi cá nô đãi
17 Chương 17: Đệ Nhất Bả Kiếm
18 Chương 18: Thánh Giai Đả Thủ
19 Chương 19: Tọa Địa Khẩn Hoang
20 Chương 20: Thiên Diện Cự Thù
21 Chương 21: Vạn Độc Thiên Ngô
22 Chương 22: Vạn Độc Huyết Chú
23 Chương 23: Bát Bảo Kim Thân
24 Chương 24: Tinh Linh Phò Mã
25 Chương 25: Tinh Linh Nữ Vương
26 Chương 26: Băng Sương Cự Hạc
27 Chương 27: Nguyệt Thần Chi Nộ
28 Chương 28: Đồ Long Chuyên Nghiệp
29 Chương 29: Biệt Cước Ma Thú
30 Chương 30: Đốn ngộ Diệu Đế
31 Chương 31: Thú Nhân Vương Tử
32 Chương 32: Luyện Kim Đại Sư
33 Chương 33: Ngân Ti Kết Giới
34 Chương 34: Cận Chinh Địa Tinh
35 Chương 35: Đại Lực Chiến Thần
36 Chương 36: Tá Ma Long Châu
37 Chương 37: Long Hoàng chuyên sứ
38 Chương 38: Sơ Bộ Quy Hóa
39 Chương 39: Sát Phỉ Lập Uy
40 Chương 40: Nộ Nhi Trừng Chi
41 Chương 41: Chân Thật Chi Nhãn
42 Chương 42: Thánh Giai Thích Khách
43 Chương 43: Hoàng Tử Điện Hạ
44 Chương 44: Suất Điểu Cận Bố
45 Chương 45: Hàng Ma Trấn Khúc
46 Chương 46: Ngoại tịch cự nhân
47 Chương 47: Ba La mật tửu
48 Chương 48: Đấu khí tung hoành
49 Chương 49: Cấm ma lĩnh vực
50 Chương 50: Tam vĩ quy châu
51 Chương 51: Hỏa thiêu Cận Bố
52 Chương 52: Tử Linh Pháp Sư
53 Chương 53: Không gian pháp luân
54 Chương 54: Tinh thần dư ba
55 Chương 55: Bích thủy hàn đàm
56 Chương 56: Trúc Tử Diệp Tử
57 Chương 57: Ma lực chi nguyên
58 Chương 58: Băng bạo lĩnh chủ
59 Chương 59: Phân đạo dương tiêu
60 Chương 60: Linh hồn khế ước
61 Chương 61: Kim tiền quả tử
62 Chương 62: Đại Bỗng Chính Sách
63 Chương 63: Đảm đại bao thiên
64 Chương 64: Cầm tặc Cầm Vương
65 Chương 65: Huyền Cương Đấu Khí
66 Chương 66: Hoài bích kì tội
67 Chương 67: Bạch Long Tiểu Tử
68 Chương 68: Bảo đồ chi bí
69 Chương 69: Sứ thần Hoàng Đế
70 Chương 70: Nhất xúc tức phạt
71 Chương 71: Thâm Uyên thế giới
72 Chương 72: Tẩu tiến Thâm Uyên
73 Chương 73: Thâm Uyên tộc loại
74 Chương 74: Cửu đầu đại xà
75 Chương 75: Song diện nhân mãng
76 Chương 76: Đoạ lạc tinh linh
77 Chương 77: độc hệ thánh cấp
78 Chương 78: Tinh thần huyễn kim
79 Chương 79: Bách điểu trêu phượng
80 Chương 80: Phan đa na lạp
81 Chương 81: Hoàng kim quý tộc
82 Chương 82: Hồng đính hạc vương
83 Chương 83: Đoạ lạc thiên sử
84 Chương 84: Mãng cáp đế quân
85 Chương 85: Thần câu bạch long
86 Chương 86: Thu phục tọa kị!
87 Chương 87: Vô hại quần thể
88 Chương 88: Nguyên tắc lỗ đen
89 Chương 89: Cai hồi gia liễu
90 Chương 90: Tối hậu nhất chương
91 Chương 91: Tân đích khai thuỷ
92 Chương 92: Cửu Thiên Lôi Kiếp
93 Chương 93: Cao Cấp Tiền Hoá
94 Chương 94: Thiểm Tộc Chi Loạn
95 Chương 95: Xuất binh tiến tấu
96 Chương 96: Xuân tiêu nhất khắc
97 Chương 97: Xuất binh Thiểm Tộc
98 Chương 98: Mã đạp thảo nguyên
99 Chương 99: Khu hổ thôn lang
100 Chương 100: Thâu tập ám sát
101 Chương 101: Thiên Lí Bôn Tập
102 Chương 102: Thủ Chu Đãi Thỏ - [Ôm Cây Đợi Thỏ]
103 Chương 103: Mã đạp liên doanh
104 Chương 104: Thiên Hương Công Chủ
105 Chương 105: Dũng quan tam quân
106 Chương 106: Hô Lan Công Chúa
107 Chương 107: Dạ Trướng Xuân Sắc
108 Chương 108: Khải Toàn Nhi Qui
109 Chương 109: Hải Cống Đại hội
110 Chương 110: Gia Tặc Nan Phòng
111 Chương 111: Sát Kê Cảnh Hầu [Giết gà dọa khỉ]
112 Chương 112: Quỷ mị hoành hành
113 Chương 113: Hiềm thù tiêu tan
114 Chương 114: Trọng hồi đế đô
115 Chương 115: Nhị ca háo sắc
116 Chương 116: Thái Thanh Đấu Khí
117 Chương 117: Khi Thiện Phạ Ác
118 Chương 118: Cương Tắc Dịch Chiết
119 Chương 119: Cửu chuyển thật huống
120 Chương 120: Tây phương tứ lĩnh
121 Chương 121: Nữ Tế Thượng Môn
122 Chương 122: Sơ Lịch Triêu Đường
123 Chương 123: Vô Dược Khả Cứu
124 Chương 124: Triêu Đường Hỗn Loạn
125 Chương 125: Biết sai có thể sửa
126 Chương 126: Chủ chiến thiên sứ
127 Chương 127: Dị biến đột sanh
128 Chương 128: Lưỡng trọng thiên kiếp
129 Chương 129: Hồng mông tử khí
130 Chương 130: Không trung khách xa
131 Chương 131: Quý khách đáo phỏng
132 Chương 132
133 Chương 133: Nhĩ Kiền Ngạc trá
134 Chương 134: Nhất xúc tức phát
135 Chương 135: Tâm Sinh ái Mộ
136 Chương 136: Ngư ông chi lợi
137 Chương 137: Nhân ái Thành Hận
138 Chương 138: Hạ Khiêu Chiến Thư
139 Chương 139: Mật Mưu đối sách
140 Chương 140: Tự khuất phần mộ
141 Chương 141: Huyết Chiến Đáo Đế
142 Chương 142: Kiếp Hậu Trùng Sinh
143 Chương 143: Loạn Luân Chi Họa
144 Chương 144: Cẩm Tú Sơn Hà
145 Chương 145: Thần Thánh Thải Hoàng
146 Chương 146: Cầm thú bất như [không bằng cầm thú]
147 Chương 147: Cai Hồi Gia Liễu
148 Chương 148: Thiên Hạc Thần Sứ
149 Chương 149: Công chúa thất tung
150 Chương 150: Thanh trừ nội gián
151 Chương 151: Vân Vụ Mê Tung
152 Chương 152: Tuyệt La Huyền Ma
153 Chương 153: Hoạ Thuỷ Tây Dẫn
154 Chương 154: Cả Nhà Cùng Vui
155 Chương 155: Thích Sát Hoàng Đế
156 Chương 156: Ma đạo quân đoàn
157 Chương 157: Xuất binh tiền tấu
158 Chương 158: Tứ Đại Binh Đoàn
159 Chương 159: Bạch Long quân kỳ
160 Chương 160: Mẫu Long hoài thai
161 Chương 161: Tá đề phát huy
162 Chương 162: Tu la huyết thi
163 Chương 163: Y Lan công chúa
164 Chương 164: Sinh động như thật
165 Chương 165: Nhuyễn ngạnh kiêm thi
166 Chương 166: Tối hậu nhất chiến
167 Chương 167: Than bài lượng để
168 Chương 168: Gia tộc nội mạc
169 Chương 169: Pháp lai khắc phúc
170 Chương 170: Hấp dẫn cận bố
171 Chương 171: Trường mệnh trăm tuổi
172 Chương 172: Tu La cổ bảo
173 Chương 173: Ma do tâm sinh
174 Chương 174: Thiên sứ ma quỷ
175 Chương 175: Đại La kiếm trận
176 Chương 176: Đại lục cách cục
177 Chương 177: Quang minh thánh đô
178 Chương 178: Thiên sứ thánh tương
179 Chương 179: Thần Giới Kiến Văn
180 Chương 180: Tiên Đạo Phiêu Miểu
181 Chương 181: – Quyển 2
182 Chương 182: Gặp lại tiểu Thanh
183 Chương 183: Tiện nghi đồ đệ
184 Chương 184: Thải y Nghê Thường
185 Chương 185: Cực Lạc tiên phủ
186 Chương 186: Linh Thứu lão yêu
187 Chương 187: Trọng bàng tạc trận
188 Chương 188: Đại la kim đan
189 Chương 189: Xúc phạm thiên điều
190 Chương 190: Dao Trì công chủ
191 Chương 191: Sắc đảm bao thiên
192 Chương 192: Thiên binh hạ giới
193 Chương 193: Nguyên Dương lão đạo
194 Chương 194: Tiêu diệt Thúy Hà
195 Chương 195: Tiên thân hậu thế
196 Chương 196: Thâu đào sự kiện
197 Chương 197: Yêu ma quỷ quái
198 Chương 198: Vân du tứ hải
199 Chương 199: Tôn đạo ức phật
200 Chương 200: Quan âm bồ tát
201 Chương 201: Miệng lưỡi bén nhọn
202 Chương 202: Âm dương cân bằng
203 Chương 203: Dê thế tội
204 Chương 204: Nhị Lang Chân Quân
205 Chương 205: Hồng Mông cực lạc
206 Chương 206: Thanh Hà tiên tử
207 Chương 207: Tam bích tỉ muội
208 Chương 208: Tề Thiên Đại Thánh
209 Chương 209
210 Chương 210: Một nhà đoàn viên
211 Chương 211: Lâm Phong bao che khuyết điểm
212 Chương 212: Hiểu biết nhân quả
213 Chương 213: Côn Luân lục tiên
214 Chương 214: Thân ngoại hóa thân
215 Chương 215: Đến đại Côn Luân
216 Chương 216: Trảm thảo trừ căn
217 Chương 217: Vu tổ Tần Xuyên
218 Chương 218
219 Chương 219: Huyết Hồn Thất Phiên
220 Chương 220: Như Lai kim phù
221 Chương 221
222 Chương 222: Nói phải củ cải cũng nghe
223 Chương 223: Đại đạo thì vô tranh
224 Chương 224: Ngũ hành yên la
225 Chương 225: Như ý kim kiếm
226 Chương 226: Hỗn Độn Sát Trận
227 Chương 227: Ly Sơn lão mẫu
228 Chương 228: Đại thánh bái sư
229 Chương 229: Hóa thân thiện – ác
230 Chương 230: Náo loạn thiên cung
231 Chương 231: Thái Ất kim tiên
232 Chương 232: Đại thánh sính uy
233 Chương 233: Nhất ba vị bình
234 Chương 234: Dĩ tử tương oán
235 Chương 235: Nhân Quả Tuần Hoàn
236 Chương 236: Nhất Ba Hựu Khởi
237 Chương 237: Huyết Hà Sát Trận
238 Chương 238: Thủy Bộ Nguyên Soái
239 Chương 239: Loạn Tương Sơ Hiện
240 Chương 240: Diệt sát chân linh
241 Chương 241: Dị Bảo Hàng Thế
242 Chương 242: Thái cổ sát trận
243 Chương 243: Định Hải Thần Châu
244 Chương 244: Các hữu kì chủ
245 Chương 245: Tiền thân hậu thế
246 Chương 246
247 Chương 247: Hồng Mông thế giới
248 Chương 248: Kim Thư Ngọc Điệp
249 Chương 249: Huyết nhục tung toé
250 Chương 250: Bồ Đề Diệu Thụ
251 Chương 251: Cục thế hỗn loạn
252 Chương 252: Điềm trời giáng
253 Chương 253: Vĩnh hằng bất diệt
254 Chương 254: Sát kiếp tương hiện
255 Chương 255: Thiện tâm từ bi
256 Chương 256: Phân tranh tương khởi
257 Chương 257: Thánh nhân chi uy
258 Chương 258: Hội bàn đào
259 Chương 259: Cửu Cửu quy nhất
260 Chương 260: Đại thừa quy nguyên
261 Chương 261: Toàn thư hoàn (trọn bộ)
Chapter

Updated 261 Episodes

1
Chương 1: Mở đầu
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6: Cường Thưởng Mỹ Nữ
7
Chương 7: Tranh Phong Cật Thố
8
Chương 8: Uy Bức Lợi Dụ
9
Chương 9: Thao Nhĩ Mỗ Mỗ
10
Chương 10
11
Chương 11: Tiểu Toa Lị Na
12
Chương 12: Mộc Đầu Thúc Thúc
13
Chương 13: Thảo Nguyên Dũng Sĩ
14
Chương 14: Giản Đáo Bảo Liễu
15
Chương 15: Xích Diễm Yêu Vương
16
Chương 16: Mãi cá nô đãi
17
Chương 17: Đệ Nhất Bả Kiếm
18
Chương 18: Thánh Giai Đả Thủ
19
Chương 19: Tọa Địa Khẩn Hoang
20
Chương 20: Thiên Diện Cự Thù
21
Chương 21: Vạn Độc Thiên Ngô
22
Chương 22: Vạn Độc Huyết Chú
23
Chương 23: Bát Bảo Kim Thân
24
Chương 24: Tinh Linh Phò Mã
25
Chương 25: Tinh Linh Nữ Vương
26
Chương 26: Băng Sương Cự Hạc
27
Chương 27: Nguyệt Thần Chi Nộ
28
Chương 28: Đồ Long Chuyên Nghiệp
29
Chương 29: Biệt Cước Ma Thú
30
Chương 30: Đốn ngộ Diệu Đế
31
Chương 31: Thú Nhân Vương Tử
32
Chương 32: Luyện Kim Đại Sư
33
Chương 33: Ngân Ti Kết Giới
34
Chương 34: Cận Chinh Địa Tinh
35
Chương 35: Đại Lực Chiến Thần
36
Chương 36: Tá Ma Long Châu
37
Chương 37: Long Hoàng chuyên sứ
38
Chương 38: Sơ Bộ Quy Hóa
39
Chương 39: Sát Phỉ Lập Uy
40
Chương 40: Nộ Nhi Trừng Chi
41
Chương 41: Chân Thật Chi Nhãn
42
Chương 42: Thánh Giai Thích Khách
43
Chương 43: Hoàng Tử Điện Hạ
44
Chương 44: Suất Điểu Cận Bố
45
Chương 45: Hàng Ma Trấn Khúc
46
Chương 46: Ngoại tịch cự nhân
47
Chương 47: Ba La mật tửu
48
Chương 48: Đấu khí tung hoành
49
Chương 49: Cấm ma lĩnh vực
50
Chương 50: Tam vĩ quy châu
51
Chương 51: Hỏa thiêu Cận Bố
52
Chương 52: Tử Linh Pháp Sư
53
Chương 53: Không gian pháp luân
54
Chương 54: Tinh thần dư ba
55
Chương 55: Bích thủy hàn đàm
56
Chương 56: Trúc Tử Diệp Tử
57
Chương 57: Ma lực chi nguyên
58
Chương 58: Băng bạo lĩnh chủ
59
Chương 59: Phân đạo dương tiêu
60
Chương 60: Linh hồn khế ước
61
Chương 61: Kim tiền quả tử
62
Chương 62: Đại Bỗng Chính Sách
63
Chương 63: Đảm đại bao thiên
64
Chương 64: Cầm tặc Cầm Vương
65
Chương 65: Huyền Cương Đấu Khí
66
Chương 66: Hoài bích kì tội
67
Chương 67: Bạch Long Tiểu Tử
68
Chương 68: Bảo đồ chi bí
69
Chương 69: Sứ thần Hoàng Đế
70
Chương 70: Nhất xúc tức phạt
71
Chương 71: Thâm Uyên thế giới
72
Chương 72: Tẩu tiến Thâm Uyên
73
Chương 73: Thâm Uyên tộc loại
74
Chương 74: Cửu đầu đại xà
75
Chương 75: Song diện nhân mãng
76
Chương 76: Đoạ lạc tinh linh
77
Chương 77: độc hệ thánh cấp
78
Chương 78: Tinh thần huyễn kim
79
Chương 79: Bách điểu trêu phượng
80
Chương 80: Phan đa na lạp
81
Chương 81: Hoàng kim quý tộc
82
Chương 82: Hồng đính hạc vương
83
Chương 83: Đoạ lạc thiên sử
84
Chương 84: Mãng cáp đế quân
85
Chương 85: Thần câu bạch long
86
Chương 86: Thu phục tọa kị!
87
Chương 87: Vô hại quần thể
88
Chương 88: Nguyên tắc lỗ đen
89
Chương 89: Cai hồi gia liễu
90
Chương 90: Tối hậu nhất chương
91
Chương 91: Tân đích khai thuỷ
92
Chương 92: Cửu Thiên Lôi Kiếp
93
Chương 93: Cao Cấp Tiền Hoá
94
Chương 94: Thiểm Tộc Chi Loạn
95
Chương 95: Xuất binh tiến tấu
96
Chương 96: Xuân tiêu nhất khắc
97
Chương 97: Xuất binh Thiểm Tộc
98
Chương 98: Mã đạp thảo nguyên
99
Chương 99: Khu hổ thôn lang
100
Chương 100: Thâu tập ám sát
101
Chương 101: Thiên Lí Bôn Tập
102
Chương 102: Thủ Chu Đãi Thỏ - [Ôm Cây Đợi Thỏ]
103
Chương 103: Mã đạp liên doanh
104
Chương 104: Thiên Hương Công Chủ
105
Chương 105: Dũng quan tam quân
106
Chương 106: Hô Lan Công Chúa
107
Chương 107: Dạ Trướng Xuân Sắc
108
Chương 108: Khải Toàn Nhi Qui
109
Chương 109: Hải Cống Đại hội
110
Chương 110: Gia Tặc Nan Phòng
111
Chương 111: Sát Kê Cảnh Hầu [Giết gà dọa khỉ]
112
Chương 112: Quỷ mị hoành hành
113
Chương 113: Hiềm thù tiêu tan
114
Chương 114: Trọng hồi đế đô
115
Chương 115: Nhị ca háo sắc
116
Chương 116: Thái Thanh Đấu Khí
117
Chương 117: Khi Thiện Phạ Ác
118
Chương 118: Cương Tắc Dịch Chiết
119
Chương 119: Cửu chuyển thật huống
120
Chương 120: Tây phương tứ lĩnh
121
Chương 121: Nữ Tế Thượng Môn
122
Chương 122: Sơ Lịch Triêu Đường
123
Chương 123: Vô Dược Khả Cứu
124
Chương 124: Triêu Đường Hỗn Loạn
125
Chương 125: Biết sai có thể sửa
126
Chương 126: Chủ chiến thiên sứ
127
Chương 127: Dị biến đột sanh
128
Chương 128: Lưỡng trọng thiên kiếp
129
Chương 129: Hồng mông tử khí
130
Chương 130: Không trung khách xa
131
Chương 131: Quý khách đáo phỏng
132
Chương 132
133
Chương 133: Nhĩ Kiền Ngạc trá
134
Chương 134: Nhất xúc tức phát
135
Chương 135: Tâm Sinh ái Mộ
136
Chương 136: Ngư ông chi lợi
137
Chương 137: Nhân ái Thành Hận
138
Chương 138: Hạ Khiêu Chiến Thư
139
Chương 139: Mật Mưu đối sách
140
Chương 140: Tự khuất phần mộ
141
Chương 141: Huyết Chiến Đáo Đế
142
Chương 142: Kiếp Hậu Trùng Sinh
143
Chương 143: Loạn Luân Chi Họa
144
Chương 144: Cẩm Tú Sơn Hà
145
Chương 145: Thần Thánh Thải Hoàng
146
Chương 146: Cầm thú bất như [không bằng cầm thú]
147
Chương 147: Cai Hồi Gia Liễu
148
Chương 148: Thiên Hạc Thần Sứ
149
Chương 149: Công chúa thất tung
150
Chương 150: Thanh trừ nội gián
151
Chương 151: Vân Vụ Mê Tung
152
Chương 152: Tuyệt La Huyền Ma
153
Chương 153: Hoạ Thuỷ Tây Dẫn
154
Chương 154: Cả Nhà Cùng Vui
155
Chương 155: Thích Sát Hoàng Đế
156
Chương 156: Ma đạo quân đoàn
157
Chương 157: Xuất binh tiền tấu
158
Chương 158: Tứ Đại Binh Đoàn
159
Chương 159: Bạch Long quân kỳ
160
Chương 160: Mẫu Long hoài thai
161
Chương 161: Tá đề phát huy
162
Chương 162: Tu la huyết thi
163
Chương 163: Y Lan công chúa
164
Chương 164: Sinh động như thật
165
Chương 165: Nhuyễn ngạnh kiêm thi
166
Chương 166: Tối hậu nhất chiến
167
Chương 167: Than bài lượng để
168
Chương 168: Gia tộc nội mạc
169
Chương 169: Pháp lai khắc phúc
170
Chương 170: Hấp dẫn cận bố
171
Chương 171: Trường mệnh trăm tuổi
172
Chương 172: Tu La cổ bảo
173
Chương 173: Ma do tâm sinh
174
Chương 174: Thiên sứ ma quỷ
175
Chương 175: Đại La kiếm trận
176
Chương 176: Đại lục cách cục
177
Chương 177: Quang minh thánh đô
178
Chương 178: Thiên sứ thánh tương
179
Chương 179: Thần Giới Kiến Văn
180
Chương 180: Tiên Đạo Phiêu Miểu
181
Chương 181: – Quyển 2
182
Chương 182: Gặp lại tiểu Thanh
183
Chương 183: Tiện nghi đồ đệ
184
Chương 184: Thải y Nghê Thường
185
Chương 185: Cực Lạc tiên phủ
186
Chương 186: Linh Thứu lão yêu
187
Chương 187: Trọng bàng tạc trận
188
Chương 188: Đại la kim đan
189
Chương 189: Xúc phạm thiên điều
190
Chương 190: Dao Trì công chủ
191
Chương 191: Sắc đảm bao thiên
192
Chương 192: Thiên binh hạ giới
193
Chương 193: Nguyên Dương lão đạo
194
Chương 194: Tiêu diệt Thúy Hà
195
Chương 195: Tiên thân hậu thế
196
Chương 196: Thâu đào sự kiện
197
Chương 197: Yêu ma quỷ quái
198
Chương 198: Vân du tứ hải
199
Chương 199: Tôn đạo ức phật
200
Chương 200: Quan âm bồ tát
201
Chương 201: Miệng lưỡi bén nhọn
202
Chương 202: Âm dương cân bằng
203
Chương 203: Dê thế tội
204
Chương 204: Nhị Lang Chân Quân
205
Chương 205: Hồng Mông cực lạc
206
Chương 206: Thanh Hà tiên tử
207
Chương 207: Tam bích tỉ muội
208
Chương 208: Tề Thiên Đại Thánh
209
Chương 209
210
Chương 210: Một nhà đoàn viên
211
Chương 211: Lâm Phong bao che khuyết điểm
212
Chương 212: Hiểu biết nhân quả
213
Chương 213: Côn Luân lục tiên
214
Chương 214: Thân ngoại hóa thân
215
Chương 215: Đến đại Côn Luân
216
Chương 216: Trảm thảo trừ căn
217
Chương 217: Vu tổ Tần Xuyên
218
Chương 218
219
Chương 219: Huyết Hồn Thất Phiên
220
Chương 220: Như Lai kim phù
221
Chương 221
222
Chương 222: Nói phải củ cải cũng nghe
223
Chương 223: Đại đạo thì vô tranh
224
Chương 224: Ngũ hành yên la
225
Chương 225: Như ý kim kiếm
226
Chương 226: Hỗn Độn Sát Trận
227
Chương 227: Ly Sơn lão mẫu
228
Chương 228: Đại thánh bái sư
229
Chương 229: Hóa thân thiện – ác
230
Chương 230: Náo loạn thiên cung
231
Chương 231: Thái Ất kim tiên
232
Chương 232: Đại thánh sính uy
233
Chương 233: Nhất ba vị bình
234
Chương 234: Dĩ tử tương oán
235
Chương 235: Nhân Quả Tuần Hoàn
236
Chương 236: Nhất Ba Hựu Khởi
237
Chương 237: Huyết Hà Sát Trận
238
Chương 238: Thủy Bộ Nguyên Soái
239
Chương 239: Loạn Tương Sơ Hiện
240
Chương 240: Diệt sát chân linh
241
Chương 241: Dị Bảo Hàng Thế
242
Chương 242: Thái cổ sát trận
243
Chương 243: Định Hải Thần Châu
244
Chương 244: Các hữu kì chủ
245
Chương 245: Tiền thân hậu thế
246
Chương 246
247
Chương 247: Hồng Mông thế giới
248
Chương 248: Kim Thư Ngọc Điệp
249
Chương 249: Huyết nhục tung toé
250
Chương 250: Bồ Đề Diệu Thụ
251
Chương 251: Cục thế hỗn loạn
252
Chương 252: Điềm trời giáng
253
Chương 253: Vĩnh hằng bất diệt
254
Chương 254: Sát kiếp tương hiện
255
Chương 255: Thiện tâm từ bi
256
Chương 256: Phân tranh tương khởi
257
Chương 257: Thánh nhân chi uy
258
Chương 258: Hội bàn đào
259
Chương 259: Cửu Cửu quy nhất
260
Chương 260: Đại thừa quy nguyên
261
Chương 261: Toàn thư hoàn (trọn bộ)