Chương 15: Tôi tặng em một món quà nhé

Đồng Khiết ngồi xuống sàn nhà lạnh toát, mang chân mình mở ra thật rộng, đầu ngón tay men theo vùng bụng chậm rãi tiến xuống phía dưới đẩy vào, mỗi lần đưa đẩy còn cố tình phát ra âm thanh dâm mỹ vô cùng nóng bỏng. Phùng Kiến Vũ đứng ở một bên nhìn về phía trước, Vương Thanh thì quay sang quan sát sắc mặt của cậu. Một lúc sau đó Vương Thanh bắt đầu nhếch môi, quay sang thản nhiên nhìn Đồng Khiết:

"Đứng dậy đi, ra bên ngoài thông báo hủy lễ cưới"

Đồng Khiết nghe thấy lời nói kia của Vương Thanh trong lòng bắt đầu hớn hở, cô bước tới phía trước định lấy đồ mặc vào thì Vương Thanh liền lạnh giọng:

"Không nghe thấy tôi nói sao?"

Đồng Khiết do dự:

"Ngài còn chưa để em mặc đồ"

Vương Thanh nhìn chằm chằm Đồng Khiết, khiến cho cô ta cũng phải giật mình hốt hoảng vội vàng cứ như vậy bước ra ngoài.

Cánh cửa phòng đóng lại rồi, Vương Thanh liền xoay người mang quần Phùng Kiến Vũ cởi xuống, phát hiện ra Tiểu Vũ Vũ vẫn không có phản ứng thì hài lòng:

"Đúng là rất nghe lời"

Phùng Kiến Vũ lên tiếng nói với Vương Thanh:

"Em đã nói nếu như ngài không chạm thì em sẽ không như vậy"

Vương Thanh kéo Phùng Kiến Vũ ngồi lên đùi mình, bàn tay đưa xuống nắm lấy Tiểu Vũ Vũ:

"Để tôi xem, có thật là như vậy hay không?"

Phùng Kiến Vũ khẽ ưm a đứt quãng, từ khi cùng Vương Thanh trải qua hai ngày này, thân thể cậu đúng là trong phút chốc nhạy cảm rất nhiều. Ví như bây giờ chỉ cần Vương Thanh chạm tới, cậu liền nhịn không được mà phát ra tiếng kêu rên như hiện tại.

Vương Thanh di chuyển đầu ngón tay xuống phía động nhỏ của cậu:

"Tôi tặng cho em một món quà nhé"

Phùng Kiến Vũ hơi hơi kẹp chặt lấy bắp đùi, động nhỏ bị tổn thương kia vẫn chưa lành hẳn. Vương Thanh nhếch môi:

"Em lấy cái gì ở tinh cầu Z?"

Phùng Kiến Vũ mở miệng âm ư:

"Em không có lấy, là người ta vu oan cho em"

Vương Thanh gật đầu:

"Được, vậy người ta vu oan cho em cái gì"

Phùng Kiến Vũ hừ hừ thở dốc:

"Là một viên đá từ trường đặt ở giữa trung tâm tòa nhà này"

Vương Thanh đưa tay khẽ nhéo lấy điểm nhỏ trước ngực của Phùng Kiến Vũ xoắn nhẹ:

"Vậy tôi mang viên đá đó cho em, em có thích hay không?"

Phùng Kiến Vũ giật mình, viên đá kia chính là vật trấn giữ của tinh cầu này, nếu như lấy đi viên đá đó chẳng khác nào phá đi tuyến phòng thủ cả. Phùng Kiến Vũ còn đang mải mê suy nghĩ thì Vương Thanh đang mang một ngón tay tiến vào trong động nhỏ của cậu rồi:

"Sao? Không thích hả?"

Phía dưới của Phùng Kiến Vũ lại truyền đến cảm giác đau rát, động nhỏ không ngừng co thắt liên hồi mang ngón tay của Vương Thanh bao lấy. Vương Thanh híp mắt nhìn chằm chằm Phùng Kiến Vũ, ánh mắt kia rõ ràng chứa tia dục vọng không thèm che giấu, cậu khe khẽ nuốt một ngụm nước miếng, bắp đùi run rẩy, mồ hôi từ bên huyệt thái dương cũng chảy ra vì đau đớn:

"Viên đá đó cho em, em cũng không biết dùng để làm gì"

Vương Thanh mang ngón tay rút ra khỏi động nhỏ của Phùng Kiến Vũ, ở bên mông cậu khẽ xoa nắn nhẹ nhàng:

"Tôi mang viên đá đó đặt vào chỗ này, để cho nơi đó của em nhanh liền vết thương, thế nào?"

Phùng Kiến Vũ hoảng sợ trợn lớn hai mắt hả một tiếng, Vương Thanh bật cười ha ha cúi đầu xuống hôn lên trán của Phùng Kiến Vũ:

"Là đùa em thôi"

Phùng Kiến Vũ nghe vậy liền thở nhẹ một hơi, sau khi biết Vương Thanh chỉ là nói đùa cùng với mình cậu mới thả lỏng một chút, nhưng cả người chưa kịp thả lỏng trong bao lâu, giây tiếp theo cậu đã bị Vương Thanh nhấc bổng lên cao ngồi ở trên bàn đối diện hắn:

"Tôi sẽ cho em thời gian để lành vết thương, cho nên em không cần phải căng thẳng như vậy"

Phùng Kiến Vũ cúi đầu khẽ nói:

"Cám ơn ngài"

Vương Thanh chậm rãi giúp Phùng Kiến Vũ mặc lại quần áo thật chỉnh tề rồi ôm eo cậu bước ra ngoài hội trường. Quan khách đã sớm về hết, lễ cưới đúng như mệnh lệnh của Vương Thanh đã bị hủy bỏ, Đồng Khiết thấy Vương Thanh bước ra liền lắc mông đi tới muốn ôm lấy cánh tay hắn, nhưng lúc cô mới bước đi được nửa đường đã bị Vương Thanh dùng ánh mắt băng lãnh kia chặn lại.

Tỉnh Đạt Kha thấy có điểm không ổn liền mang chàng trai mới vừa rồi cùng Phùng Kiến Vũ nói chuyện đi tới trước mặt Vương Thanh:

"Ngài chỉ huy, đây là Khả Khả, cậu ta rất nghe lời... chuyện ngày hôm nay xin ngài đừng nhớ tới"

Phùng Kiến Vũ âm thầm nhìn Khả Khả, phát hiện ra cậu ta thật sự rất đẹp, nụ cười đó, ánh mắt kia có vẻ như Vương Thanh sẽ rất thích. Phùng Kiến Vũ lo lắng Vương Thanh thật sự mang Khả Khả về tinh cầu X, cậu muốn lên tiếng ngăn cản Vương Thanh lại nhưng mà kết quả cũng chỉ còn biết im lặng không nói được câu nào.

Vương Thanh liếc nhìn Khả Khả một cái rồi hướng Tỉnh Đạt Kha đề nghị:

"Đá từ trường nghe nói có hai viên"

Tỉnh Đạt Kha nghe thấy Vương Thanh nhắc đến đá từ trường liền biến sắc:

"Đúng vậy ngài chỉ huy"

Vương Thanh gật đầu:

"Mang tôi đến nhìn qua đi"

Tỉnh Đạt Kha muốn từ chối nhưng khi định mở miệng đã bắt gặp ánh mắt của Vương Thanh cho nên ông ta đành phải bước lên phía trước dẫn đường:

"Được, vậy mời ngài đi theo tôi"

Vương Thanh ôm lấy eo nhỏ của Phùng Kiến Vũ cùng nhau bước đi, Phùng Kiến Vũ bắt đầu âm thầm lo lắng, Vương Thanh không phải thật sự muốn ở chỗ này lấy đi viên đá từ trường chứ. 

Chapter
1 Chương 1: Pk-v
2 Chương 2: Để tôi dạy em khoái lạc, yêu
3 Chương 3: Ngài biết không, có lúc em đã suy nghĩ đấy
4 Chương 4: Em không thể đoán được suy nghĩ của ngài nữa
5 Chương 5: Tôi không đơn giản chỉ muốn như vậy
6 Chương 6: Ngài sẽ giữ em bên cạnh chứ
7 Chương 7: Cầu xin ngài giữ em ở bên cạnh
8 Chương 8: Tiểu khoái lạc
9 Chương 9: Em rất thông minh
10 Chương 10: Ăn nho
11 Chương 11: Tôi rất là thích em đó
12 Chương 12: Mang em tặng cho người khác
13 Chương 13: Tội phạm nguy hiểm
14 Chương 14: Em chứng minh cho tôi
15 Chương 15: Tôi tặng em một món quà nhé
16 Chương 16: Ngôi sao Sturn
17 Chương 17: Tặng em một khẩu súng
18 Chương 18: Ngài thấy em có đẹp không
19 Chương 19: Em cảm thấy mình cũng không quá khó nhìn
20 Chương 20: Em rất đẹp
21 Chương 21: Mang đá từ trường thả vào mông em
22 Chương 22: Thoa thuốc
23 Chương 23: Tự tung tự tác
24 Chương 24: Dịu dàng với em
25 Chương 25: Ngài thích nhất cái gì ở em
26 Chương 26: Em sẽ nhớ ngài
27 Chương 27: Thành thật liếm
28 Chương 28: Nhớ Vương Thanh
29 Chương 29: Hỏi vay tiền
30 Chương 30: Tôi khi nào đồng ý cho em đi làm
31 Chương 31: Tính kế
32 Chương 32: Làm sai sẽ phạt
33 Chương 33: Quất roi da
34 Chương 34: Bánh trôi nóng
35 Chương 35: Ai dạy em phản kháng
36 Chương 36: Chuông bạc
37 Chương 37: Em phải tự biết điều chỉnh
38 Chương 38: Chán ghét tiếng chuông
39 Chương 39: Ngài có muốn mang em ấy trở về hay không
40 Chương 40: Ai cũng có thể bị em mê hoặc
41 Chương 41: Người nguy hiểm nhất
42 Chương 42: Hắn cái gì cũng biết
43 Chương 43: Ngài dọa em ấy thành ra như vậy
44 Chương 44: Vật nhỏ này tôi thường ngày rất săn sóc
45 Chương 45: Không đến lượt em lên tiếng
46 Chương 46: Mọi suy nghĩ, tâm tư của em đều phải đặt trên người tôi
47 Chương 47: Thật ra em không có cơ hội lựa chọn
48 Chương 48: Thử rượu
49 Chương 49: Lẽ ra sớm một chút cùng em chơi trò này
50 Chương 50: Vương Thanh cũng quan tâm cậu
51 Chương 51: Tôi cũng sợ ngài ấy
52 Chương 52: Hôm nay ngài về sớm
53 Chương 53: Một chút cũng không được
54 Chương 54: Phùng Kiến Vũ lo lắng
55 Chương 55: Ngài thấy kiểu tóc này có hợp với em không
56 Chương 56: Em có cái này muốn cho ngài thấy
57 Chương 57: Trêu đùa
58 Chương 58: Em nghĩ mình nên nhận mấy roi
59 Chương 59: Ôn nhu hiếm có
60 Chương 60: Tiểu bại hoại này khắp người đều là mùi rượu
61 Chương 61: Bị kéo đi
62 Chương 62: Người không sạch sẽ
63 Chương 63: Hay là ngài cũng yêu em đi
64 Chương 64: Yêu em
65 Chương 65: Tôi nói bỏ là bỏ
66 Chương 66: Em muốn có đứa nhỏ
67 Chương 67: Em sẽ chết mất
68 Chương 68: Có phải hôm qua hai người đã quan hệ
69 Chương 69: Không muốn nhìn thấy
70 Chương 70: Tôi không có hứng thú đợi đứa nhỏ
71 Chương 71: Trước nay chưa từng
72 Chương 72: Trong bụng có thêm một đứa nhỏ
73 Chương 73: Rất nhanh thôi ngài sẽ nhìn thấy đứa nhỏ
74 Chương 74: Đặt tên con
75 Chương 75: Vị khách không mời
76 Chương 76: Bị ngã
77 Chương 77: Nguy kịch
78 Chương 78: Mang cả tinh cầu đặt vào trong tay em
79 Chương 79: Mở đầu hoàn mỹ
80 Chương 80: Nụ cười hạnh phúc
81 Chương 81: Phiên ngoại 1: Sữa thì ít nhưng dân số lại đông
82 Chương 82: Phiên ngoại 2: Tôi muốn uống sữa
83 Chương 83: Phiên ngoại 3: Cầu cho ngài bình an
Chapter

Updated 83 Episodes

1
Chương 1: Pk-v
2
Chương 2: Để tôi dạy em khoái lạc, yêu
3
Chương 3: Ngài biết không, có lúc em đã suy nghĩ đấy
4
Chương 4: Em không thể đoán được suy nghĩ của ngài nữa
5
Chương 5: Tôi không đơn giản chỉ muốn như vậy
6
Chương 6: Ngài sẽ giữ em bên cạnh chứ
7
Chương 7: Cầu xin ngài giữ em ở bên cạnh
8
Chương 8: Tiểu khoái lạc
9
Chương 9: Em rất thông minh
10
Chương 10: Ăn nho
11
Chương 11: Tôi rất là thích em đó
12
Chương 12: Mang em tặng cho người khác
13
Chương 13: Tội phạm nguy hiểm
14
Chương 14: Em chứng minh cho tôi
15
Chương 15: Tôi tặng em một món quà nhé
16
Chương 16: Ngôi sao Sturn
17
Chương 17: Tặng em một khẩu súng
18
Chương 18: Ngài thấy em có đẹp không
19
Chương 19: Em cảm thấy mình cũng không quá khó nhìn
20
Chương 20: Em rất đẹp
21
Chương 21: Mang đá từ trường thả vào mông em
22
Chương 22: Thoa thuốc
23
Chương 23: Tự tung tự tác
24
Chương 24: Dịu dàng với em
25
Chương 25: Ngài thích nhất cái gì ở em
26
Chương 26: Em sẽ nhớ ngài
27
Chương 27: Thành thật liếm
28
Chương 28: Nhớ Vương Thanh
29
Chương 29: Hỏi vay tiền
30
Chương 30: Tôi khi nào đồng ý cho em đi làm
31
Chương 31: Tính kế
32
Chương 32: Làm sai sẽ phạt
33
Chương 33: Quất roi da
34
Chương 34: Bánh trôi nóng
35
Chương 35: Ai dạy em phản kháng
36
Chương 36: Chuông bạc
37
Chương 37: Em phải tự biết điều chỉnh
38
Chương 38: Chán ghét tiếng chuông
39
Chương 39: Ngài có muốn mang em ấy trở về hay không
40
Chương 40: Ai cũng có thể bị em mê hoặc
41
Chương 41: Người nguy hiểm nhất
42
Chương 42: Hắn cái gì cũng biết
43
Chương 43: Ngài dọa em ấy thành ra như vậy
44
Chương 44: Vật nhỏ này tôi thường ngày rất săn sóc
45
Chương 45: Không đến lượt em lên tiếng
46
Chương 46: Mọi suy nghĩ, tâm tư của em đều phải đặt trên người tôi
47
Chương 47: Thật ra em không có cơ hội lựa chọn
48
Chương 48: Thử rượu
49
Chương 49: Lẽ ra sớm một chút cùng em chơi trò này
50
Chương 50: Vương Thanh cũng quan tâm cậu
51
Chương 51: Tôi cũng sợ ngài ấy
52
Chương 52: Hôm nay ngài về sớm
53
Chương 53: Một chút cũng không được
54
Chương 54: Phùng Kiến Vũ lo lắng
55
Chương 55: Ngài thấy kiểu tóc này có hợp với em không
56
Chương 56: Em có cái này muốn cho ngài thấy
57
Chương 57: Trêu đùa
58
Chương 58: Em nghĩ mình nên nhận mấy roi
59
Chương 59: Ôn nhu hiếm có
60
Chương 60: Tiểu bại hoại này khắp người đều là mùi rượu
61
Chương 61: Bị kéo đi
62
Chương 62: Người không sạch sẽ
63
Chương 63: Hay là ngài cũng yêu em đi
64
Chương 64: Yêu em
65
Chương 65: Tôi nói bỏ là bỏ
66
Chương 66: Em muốn có đứa nhỏ
67
Chương 67: Em sẽ chết mất
68
Chương 68: Có phải hôm qua hai người đã quan hệ
69
Chương 69: Không muốn nhìn thấy
70
Chương 70: Tôi không có hứng thú đợi đứa nhỏ
71
Chương 71: Trước nay chưa từng
72
Chương 72: Trong bụng có thêm một đứa nhỏ
73
Chương 73: Rất nhanh thôi ngài sẽ nhìn thấy đứa nhỏ
74
Chương 74: Đặt tên con
75
Chương 75: Vị khách không mời
76
Chương 76: Bị ngã
77
Chương 77: Nguy kịch
78
Chương 78: Mang cả tinh cầu đặt vào trong tay em
79
Chương 79: Mở đầu hoàn mỹ
80
Chương 80: Nụ cười hạnh phúc
81
Chương 81: Phiên ngoại 1: Sữa thì ít nhưng dân số lại đông
82
Chương 82: Phiên ngoại 2: Tôi muốn uống sữa
83
Chương 83: Phiên ngoại 3: Cầu cho ngài bình an