Chương 15: Lôi Lạc Thần Tức Giận

Storm nghe Nhất Minh nói trong lòng phẫn nộ, cô chưa từng xem việc lần này như trò đùa.

"Quả bom CS-07 của Pakistan được ra đời vào hai năm trước, chuyên dùng trong những vụ khủng bố."

Storm nói đến đây chợt dừng lại, cô nhìn thẳng mặt Nhất Minh nói tiếp.

"Điều mọi người còn chưa biết về quả bom này, nó không đơn giản chỉ là một quả bom hẹn giờ bình thường mà còn có thể được kích hoạt bở ứng dụng điều khiển từ xa, thông thường là điện thoại di động."

Nghe Storm nói ra lai lịch của quả bom, tất cả người có mặt trong phòng điều có cùng chung một biểu cảm trên gương mặt họ, đó chính là sự ngỡ ngàng.

Họ không ngờ chỉ qua chút ít tài liệu do cảnh sát trưởng cung cấp, vậy mà Storm có thể xác định được quả bọn đó là gì.

Mặc dù Nhất Minh đã có cái nhìn khác đối với Storm, nhưng ngoài mặt anh vẫn tỏ ra mình không ưa gì cô.

Thẩm Thanh ngồi im lặng ánh mắt sắc bén không rời khỏi Storm.

Qua sự quan sát cặn kẽ, Thẩm Thanh quyết định mình phải điều tra về Storm, cô dám khẳng định Storm chính là Mạnh An Nhi.

Nhưng vì sao Mạnh An Nhi lại quay trở lại?

Trung Tá La Thành nghe Storm nói anh liền gật đầu đồng ý.

"Quyết định như vậy đi!

Storm cô sẽ là người giao tiền chuộc cho bọn cướp.

Các người hãy mau hành động, tôi muốn trong vòng hai bốn tiếng đồng hồ, con tin phải được an toàn rời khỏi vòng tay của bọn cướp.

Rõ chưa!"

Trung Tá La Thành gằng giọng nói.

"Dạ, Trung Tá!"

Tất cả mọi người đồng thanh hô lên, đột nhiên Lôi Lạc Thần đứng bật dậy, nhìn thẳng Trung Tá La Thành

phản đối.

"Không được, như vậy sẽ rất nguy hiểm.

Cô ấy còn chưa được huấn luyện để đối đầu với bọn cướp, cho cô ấy đi giao tiền chuộc, cũng giống như chúng ta tận tay đưa cô ấy vào chỗ chết."

Lời nói mang theo tia phẫn nộ của Lôi Lạc Thần, khiến mọi người đều kinh ngạc.

Ánh mắt tò mò của họ đang nhìn Lôi Lạc Thần đột nhiên chuyển sang Storm.

Một người muốn đi một người muốn cản, cuối cùng ai sẽ là người thắng cuộc?

Vẻ mặt thích thú chờ xem kịch vui của bọn họ khiến Trung Tá La Thành tức giận, nhưng cục diện bây giờ quả thật rất khó xử.

Từ trước đến giờ quyết định của Lôi Lạc Thần đều đúng, nhưng có điều những gì Storm nói cũng không sai.

Nhìn thấy vẻ khó xử trong ánh mắt của Trung Tá La Thành, Storm nhíu mày vẻ mặt phẫn nộ nhìn Lôi Lạc Thần nói.

"Tôi không sợ mạo hiểm, điều quan trọng bây giờ chính là giải cứu con tin.

Mạng là mạng của tôi, tôi không sợ anh lo lắng làm gì?"

Lôi Lạc Thần sa sầm mặt, bàn tay đang đặ trên bàn bất giác siết chặt lại thành nắm đấm.

Sao cô lại cố chấp như vậy?

Muốn ra oai trước mặt anh ư?

"Tôi không hề lo lắng cho cô, chỉ không muốn vì cô mà cả kế hoạch phải thất bại."

Kỳ thật trong lòng anh rất lo cho cô, nhưng không biết vì sao mình lại nói ra những lời tuyệt tình như vậy.

Nói xong anh liền cảm thấy hối hận trong lòng, nhưng lời đã nói ra không thể nào lấy lại được.

Storm nghe Lôi Lạc Thần nói vậy máu nóng trong người, xông lên đến đỉnh đầu.

Anh không hề quan tâm đến cô, chỉ sợ cô làm liên lụy.

"Thiếu Tá Lôi, anh yên tâm đi dù tôi có chết cũng cứu ra con tin cho anh rồi mới chết.

Anh có hài lòng chưa?"

Storm nói xong cầm sắp hồ sơ trên bàn lên, đi xăm xăm ra khỏi cửa.

Nếu còn ở lại đối diện với gương mặt đáng ghét của anh, chắc cô điên mất.

Tất cả mọi người có mặt trong phòng đều nhìn Storm bằng ánh mắt kinh hãi, sao cô có thể nói ra những lời xắc xược nhưng vậy với Thiếu Tá của bọn họ.

Kỳ Sơn nhếch môi cười nhẹ, anh theo bên cạnh Lôi Lạc Thần nhiều năm nên hiểu rõ tâm tư của Lôi Lạc Thần.

Tuy ngoài mặt Lôi Lạc Thần tỏ ra không quan tâm nhưng anh biết trong lòng Lôi Lạc Thần, Mạnh An Nhi

là quan trọng nhất.

Bắt gặp ánh nhìn tọc mạch của đám thuộc hạ, Lôi Lạc Thần bực bội hắng giọng cảnh cáo.

"Uh..um...

Các người còn không mau đi chuẩn bị."

"Dạ Thiếu Tá."

Nói xong họ lập tức rời đi, hôm nay trên người Thiếu Tá tỏa ra mùi thuốc súng, còn không đi nhanh chắc sẽ bị vạ lây.

Sau khi mọi người rời khỏi Trung Tá La Thành bước tới, đặt tay mình trên bờ vai rắng chắc của Lôi Lạc Thần.

"Cậu có hứng thú với cô ấy?"

La Thành vừa nói ánh mắt thích thú nhìn theo bóng lưng của Storm khuất dần trước mắt hai người.

Lôi Lạc Thần liếc nhìn La Thành một cái, lạnh lùng đáp.

"Không!"

Nghe Lôi Lạc Thần thẳng thắng trả lời, La Thành vui mừng trong lòng.

Anh cười tươi bàn tay đang đặt trên vai Lôi Lạc Thần làm động tác vỗ vỗ.

"Không thì tốt, vậy tôi không còn lý do gì mà không theo đuổi cô ấy."

Vừa rồi nhìn thấy biểu cảm lạ lùng của Lôi Lạc Thần, La Thành còn lo lắng Lôi Lạc Thần đã thích Storm, nhưng nếu Lôi Lạc Thần đã nói vậy thì anh sẽ theo đuổi cô đến cùng.

Mẫu phụ nữ có cá tánh và tài giỏi như Storm rất hợp khẩu vị của anh.

Mặc dù trong quân đội La Thành là cấp trên của Lôi Lạc Thần, nhưng thật ra hai người là bạn thân.

Cũng nhờ Lôi Lạc Thần luôn ở phía sau ủng hộ nên La Thành mới ngồi vững vị trí Trung Tá.

Nghe La Thành nói vậy trong lòng Lôi Lạc Thần cảm thấy không được vui, nhưng nỗi buồn đó xuất phát từ đâu anh thật sự không biết.

Trong lòng khó chịu, anh bước chậm rãi ra khỏi phòng họp.

Đi đến cuối hành lang anh nhìn thấy Storm một mình đi đến khu vũ khí, anh nhanh chân sải bước theo cô.

Trong lúc Storm còn đang mãi mê vào tập tài liệu trên tay, đột nhiên bị một bức tường thịt cứng như thép ngăn bước chân của cô lại.

Storm kinh ngạc ngước mắt lên nhìn vào người đàn ông vô lễ này, đập vào mắt cô chính là gương mặt xám xịt của Lôi Lạc Thần, nhìn thấy anh trong lòng cô càng thêm tức giận.

"Xin Thiếu Tá tránh sang một bên."

Lời nói lạnh nhạt của cô khiến Lôi Lạc Thần không thể kiềm chế cơn thịnh nộ trong lòng, nhất là khi anh nghĩ đến những gì La Thành vừa mới nói với anh.

Lôi Lạc Thần nhíu chặt đôi mày râm, cặp mắt phóng ra tia lửa nhìn thẳng vào mặt Storm.

"An Nhi, sao em lại không nghe lời."

Con ngươi đen tuyền của Storm tỏa sáng, anh đã xác định rằng Storm chính là Mạnh An Nhi.

Storm biết mình có cố tình che giấu cũng bằng không, cô nhìn anh cười tươi thản nhiên đáp.

"Chúng ta không quen thân lắm, Thiếu Tá đừng gọi quá thân thiết như vậy.

Mong rằng sau này Thiếu Tá cứ gọi tôi là Storm."

Sắc mặt của Lôi Lạc Thần càng lúc càng khó coi, anh lập lại lời nói của Storm.

"Chúng ta không quen thân lắm?

An Nhi em nói như vậy là có ý gì?

Nếu chúng ta không quen thân vậy chúng ta là gì?"

Storm bất ngờ với lời nói của anh,

cô cảm nhận được sự thất vọng trong lòng anh, khi anh nói ra câu cuối cùng.

Nhìn thấy cô không nói gì, Lôi Lạc Thần vươn tay giữ chặt cánh tay cô.

"An Nhi, em có biết anh đã tìm em rất lâu không?

Sao em lại trở nên xa lạ với anh như thế này?"

Giọng nói của Lôi Lạc Thần nhỏ nhẹ chưa từng có, chỉ có khi ở trước mặt An Nhi anh mới dịu dàng như vậy.

Storm cảm nhận được tình cảm của anh, trái tim cô lại một lần nữa vì anh mà đập loạn.

Storm hoang mang trong lòng, cô phải làm sao đây?

Cô nhìn anh, ánh mắt của anh cũng giống như lúc trước thật dịu dàng, thật ấm áp.

Trong lúc này đột nhiên Storm nhìn thấy Thẩm Thanh đang ở phía sau Lôi Lạc Thần, nhìn hai người.

Cô tức giận mím chặt môi, nhìn anh rồi nhìn xuống bản thân của mình.

Đột nhiên Storm cười châm biếm cất giọng lạnh lùng.

"Mạnh An Nhi tôi phải cảm ơn anh, nếu không có anh thì tôi sẽ không trở thành Storm mạnh mẽ của ngày hôm nay.

Nếu bốn năm trước anh không cho tôi biết mình dại dột đến dường nào, cứ nghĩ anh là người yêu thương tôi nhất, luôn ỷ lại vào anh.

Cuối cùng thứ tôi nhận lấy chỉ là sự tổn thương từ anh, cũng nhờ vào anh nên tôi đã luyện trái tim mình trở nên sắt đá."

Chapter
1 Chương 1: Sinh nhật
2 Chương 2: Quân trường hùng tâm
3 Chương 3: Trong lòng anh đã có người khác
4 Chương 4: Nhớ lại chuyện cũ
5 Chương 5: Mạnh An Nhi Rời Đi
6 Chương 6: Lôi Lạc Thần Phiền Muộn
7 Chương 7: Chuyên gia vũ khí
8 Chương 8: Thay đổi
9 Chương 9: Thách thức
10 Chương 10: Spider
11 Chương 11: Thi đấu
12 Chương 12: Thật trẻ con
13 Chương 13: Đường Tam
14 Chương 14: Nhiệm vụ
15 Chương 15: Lôi Lạc Thần Tức Giận
16 Chương 16: Chấp hành nhiệm vụ
17 Chương 17: Uy hiếp
18 Chương 18: Bắt đầu
19 Chương 19: Mắc bẫy
20 Chương 20: Quả bom
21 Chương 21: Người hay ma
22 Chương 22: Anh hùng
23 Chương 23: Trần Sở Sở
24 Chương 24: Kinh tởm
25 Chương 25: Trở về
26 Chương 26: Trở Về Mạnh Viên
27 Chương 27: Mạnh tiểu thư
28 Chương 28: Lôi Lạc Thần ghen
29 Chương 29: Lôi Lạc Thần ghen 2
30 Chương 30: Thẩm thanh giở trò
31 Chương 31: Dục vọng
32 Chương 32: Cô là của anh
33 Chương 33: Nổi giận đùng đùng
34 Chương 34: Tỏ tình
35 Chương 35: Nụ Hôn Đầu
36 Chương 36: Soul " linh hồn"
37 Chương 37: Nam Cường
38 Chương 38: Tứ đại tài phiệt
39 Chương 39: Hôn Ước Của Nam Cường Và Lạc Tuyết
40 Chương 40: Đảo Sara
41 Chương 41: Đoạt mệnh
42 Chương 42: Cứu người
43 Chương 43: Storm trúng đạn
44 Chương 44: Lôi Lạc Thần Trút Giận
45 Chương 45: Rắn độc
46 Chương 46: Thù hận
47 Chương 47: Mực Đích
48 Chương 48: Trần sở sở trở về
49 Chương 49: Thuật Thôi Miên
50 Chương 50: Dương Minh Huy
51 Chương 51: Nhất Minh và Thiết Sang Sang
52 Chương 52: Nhất Minh Và Trần Sở Sở 2
53 Chương 53: Mục đích của dương minh huy là gì?
54 Chương 54: Âm mưu
55 Chương 55: Hang Động
56 Chương 56: Dơi Hút Máu Người
57 Chương 57: Tiểu Phi
58 Chương 58: Nội gián
59 Chương 59: Thông tin
60 Chương 60: Trần sở sở động lòng
61 Chương 61: Gặp mặt
62 Chương 62: Anh rất nhớ em
63 Chương 63: Dục vọng
64 Chương 64: Lôi Lạc Thần Thật Bá Đạo
65 Chương 65: Cửa Hàng Áo Cưới Huyền Thoại
66 Chương 66: Áo cưới
67 Chương 67: Trung Nghĩa
68 Chương 68: Kế hoạch
69 Chương 69: Kumamoto - Nhật Bản
70 Chương 70: Tần Gia Nghiêm
71 Chương 71: Điều kiện
72 Chương 72: Kế Hoạch Của Thẩm Thanh
73 Chương 73: Thù hận
74 Chương 74: Người phụ nữ thần bí
75 Chương 75: Thời gian là mấu chốt
76 Chương 76: Bước vào cạm bẫy
77 Chương 77: Khách không mời mà tới
78 Chương 78: Lôi lạc thần chợt hiểu ra
79 Chương 79: Đường tam trở về
80 Chương 80: Đường Tam Bỏ Trốn
81 Chương 81: Trừng Phạt
82 Chương 82: Lôi lạc thần xuất hiện
83 Chương 83: Ai là người thắng cuộc
84 Chương 84: Hy Sinh
85 Chương 85: Đáng phải chết
86 Chương 86: Là địch hay là bạn
87 Chương 87: Âm mưu
88 Chương 88: Giao dịch
89 Chương 89: Sự thật
90 Chương 90: Lôi Lạc Thần Bá Đạo
91 Chương 91: Thân thế của người thần bí
92 Chương 92: Hợp tác
93 Chương 93: Thân thế của Cao Huy
94 Chương 94: Lên kế hoạch
95 Chương 95: Yêu Thương
96 Chương 96: Âm mưu
97 Chương 97: Đình Chức
98 Chương 98: Ấm Áp
99 Chương 99: Trêu Chọc
100 Chương 100: Hồ Kỳ Long
101 Chương 101: Du Bất Cần
102 Chương 102: Trúng độc
103 Chương 103: Dục Vọng
104 Chương 104: Làm bà mai
105 Chương 105: Phơi bày
106 Chương 106: Người Đàn Ông Của Trần Sở Sở
107 Chương 107: Ngưỡng Mộ
Chapter

Updated 107 Episodes

1
Chương 1: Sinh nhật
2
Chương 2: Quân trường hùng tâm
3
Chương 3: Trong lòng anh đã có người khác
4
Chương 4: Nhớ lại chuyện cũ
5
Chương 5: Mạnh An Nhi Rời Đi
6
Chương 6: Lôi Lạc Thần Phiền Muộn
7
Chương 7: Chuyên gia vũ khí
8
Chương 8: Thay đổi
9
Chương 9: Thách thức
10
Chương 10: Spider
11
Chương 11: Thi đấu
12
Chương 12: Thật trẻ con
13
Chương 13: Đường Tam
14
Chương 14: Nhiệm vụ
15
Chương 15: Lôi Lạc Thần Tức Giận
16
Chương 16: Chấp hành nhiệm vụ
17
Chương 17: Uy hiếp
18
Chương 18: Bắt đầu
19
Chương 19: Mắc bẫy
20
Chương 20: Quả bom
21
Chương 21: Người hay ma
22
Chương 22: Anh hùng
23
Chương 23: Trần Sở Sở
24
Chương 24: Kinh tởm
25
Chương 25: Trở về
26
Chương 26: Trở Về Mạnh Viên
27
Chương 27: Mạnh tiểu thư
28
Chương 28: Lôi Lạc Thần ghen
29
Chương 29: Lôi Lạc Thần ghen 2
30
Chương 30: Thẩm thanh giở trò
31
Chương 31: Dục vọng
32
Chương 32: Cô là của anh
33
Chương 33: Nổi giận đùng đùng
34
Chương 34: Tỏ tình
35
Chương 35: Nụ Hôn Đầu
36
Chương 36: Soul " linh hồn"
37
Chương 37: Nam Cường
38
Chương 38: Tứ đại tài phiệt
39
Chương 39: Hôn Ước Của Nam Cường Và Lạc Tuyết
40
Chương 40: Đảo Sara
41
Chương 41: Đoạt mệnh
42
Chương 42: Cứu người
43
Chương 43: Storm trúng đạn
44
Chương 44: Lôi Lạc Thần Trút Giận
45
Chương 45: Rắn độc
46
Chương 46: Thù hận
47
Chương 47: Mực Đích
48
Chương 48: Trần sở sở trở về
49
Chương 49: Thuật Thôi Miên
50
Chương 50: Dương Minh Huy
51
Chương 51: Nhất Minh và Thiết Sang Sang
52
Chương 52: Nhất Minh Và Trần Sở Sở 2
53
Chương 53: Mục đích của dương minh huy là gì?
54
Chương 54: Âm mưu
55
Chương 55: Hang Động
56
Chương 56: Dơi Hút Máu Người
57
Chương 57: Tiểu Phi
58
Chương 58: Nội gián
59
Chương 59: Thông tin
60
Chương 60: Trần sở sở động lòng
61
Chương 61: Gặp mặt
62
Chương 62: Anh rất nhớ em
63
Chương 63: Dục vọng
64
Chương 64: Lôi Lạc Thần Thật Bá Đạo
65
Chương 65: Cửa Hàng Áo Cưới Huyền Thoại
66
Chương 66: Áo cưới
67
Chương 67: Trung Nghĩa
68
Chương 68: Kế hoạch
69
Chương 69: Kumamoto - Nhật Bản
70
Chương 70: Tần Gia Nghiêm
71
Chương 71: Điều kiện
72
Chương 72: Kế Hoạch Của Thẩm Thanh
73
Chương 73: Thù hận
74
Chương 74: Người phụ nữ thần bí
75
Chương 75: Thời gian là mấu chốt
76
Chương 76: Bước vào cạm bẫy
77
Chương 77: Khách không mời mà tới
78
Chương 78: Lôi lạc thần chợt hiểu ra
79
Chương 79: Đường tam trở về
80
Chương 80: Đường Tam Bỏ Trốn
81
Chương 81: Trừng Phạt
82
Chương 82: Lôi lạc thần xuất hiện
83
Chương 83: Ai là người thắng cuộc
84
Chương 84: Hy Sinh
85
Chương 85: Đáng phải chết
86
Chương 86: Là địch hay là bạn
87
Chương 87: Âm mưu
88
Chương 88: Giao dịch
89
Chương 89: Sự thật
90
Chương 90: Lôi Lạc Thần Bá Đạo
91
Chương 91: Thân thế của người thần bí
92
Chương 92: Hợp tác
93
Chương 93: Thân thế của Cao Huy
94
Chương 94: Lên kế hoạch
95
Chương 95: Yêu Thương
96
Chương 96: Âm mưu
97
Chương 97: Đình Chức
98
Chương 98: Ấm Áp
99
Chương 99: Trêu Chọc
100
Chương 100: Hồ Kỳ Long
101
Chương 101: Du Bất Cần
102
Chương 102: Trúng độc
103
Chương 103: Dục Vọng
104
Chương 104: Làm bà mai
105
Chương 105: Phơi bày
106
Chương 106: Người Đàn Ông Của Trần Sở Sở
107
Chương 107: Ngưỡng Mộ