Chương 15: Đây là người nhà

Edit: V.O

Cố Hướng Tinh kinh sợ, còn chưa lên tiếng, lại nghe thấy Vệ Đình Quân lạnh giọng nói: "Nếu người đã không sao, tôi đây xin lỗi không tiếp được nữa."

Nói xong, anh cũng không quay đầu lại, xoay người đi mất, Cố Hướng Tinh thấy Vệ Đình Quân rời đi, vội vàng đứng dậy muốn đuổi theo.

Không phải...

Không phải như thế.

Vệ Đình Quân!

Vừa mới cử động nửa thân thể, lại bị Cố Nhược Tuyết vươn tay ấn mạnh trở lại.

Chỉ thấy khuôn mặt xinh đẹp của cô ta hiện lên cảnh cáo: "Tốt nhất chị đừng nhiều chuyện nữa, ba vừa mới nói với Vệ tổng, mười năm trước, là chị báo cảnh sát. Bây giờ cho dù giải thích bao nhiêu, Vệ tổng cũng sẽ không tin nữa."

Ánh mắt Cố Hướng Tinh rõ ràng không thể tin: "Cố Nhược Tuyết! Cô đừng quá đáng!"

Cố Nhược Tuyết cũng lạnh lùng đứng dậy: "Tôi quá đáng? Cố Hướng Tinh, chị đừng cho là tôi không biết chị có chủ ý gì, chị muốn khai tôi ra, nói với Vệ tổng năm đó là tôi giả mạo danh nghĩa của chị báo cảnh sát bắt anh ta, vậy Vệ tổng sẽ không chọn tôi nữa, mà là chọn chị sao!"

"Cô đang nói gì vậy!"

"Chị đừng giả bộ chị không biết gì cả!" Cố Nhược Tuyết có chút kích động nói: "Ba cố ý đám hỏi với Tập đoàn IC để có được khoản vay mới, lần trước Vệ tổng tới cửa chị cũng đã gặp được, người Vệ tổng hướng tới là tôi, cho dù chị đã sớm quen biết với anh ta thì sao? Bây giờ, ngay từ đầu anh ta đã không vừa mắt chị!"

Lúc đó Cố Hướng Tinh đã bị tức mà nở nụ cười, cô nhìn Cố Lực Phàm đứng ở một bên, chỉ hỏi: "Ba, đây là ý của ba sao?"

Cố Lực Phàm nhìn cô, chỉ trầm giọng nói: "Hợp tác với Tập đoàn IC là thế tất phải làm, bây giờ không thể vì chuyện quá khứ mà hủy đi chuyện hợp tác này, hủy đi nhân duyên của em gái cô! Hướng Tinh, những năm gần đây, tôi cung cho cô ăn mặc, chưa từng bạc đãi cô chút nào... cứ coi như cô báo đáp tôi, đừng nhắc lại chuyện này nữa."

Cố Hướng Tinh chỉ cảm thấy cả trái tim nháy mắt chìm xuống hồ băng, sự rét lạnh thấu xương này qua đi, cuối cùng cô giãy dụa đứng dậy khỏi xe lăn, khập khiễng đi đến trước mặt Cố Lực Phàm.

"...được."

Chính như lời Cố Nhược Tuyết, cô bây giờ, có giải thích nhiều, Vệ Đình Quân cũng sẽ không tin nữa.

Cô và anh đã bỏ lỡ mười năm, cho dù như thế nào, cũng không đi cùng nhau được nữa rồi.

"Như vậy, từ hôm nay trở đi, những gì tôi thiếu nhà họ Cố, coi như tôi đã trả đủ rồi."

Từ nay về sau, cô không bao giờ còn là người nhà họ Cố nữa.

Bỏ lại những lời này, Cố Hướng Tinh vòng qua Cố Lực Phàm, khập khiễng rời khỏi bệnh viện.

Chẳng biết từ lúc nào, dieendaanleequuydoon -  V.O, bên ngoài bệnh viện đã đổ mưa như trút nước, Cố Hướng Tinh nhìn màn mưa đầy trời, khóe miệng nở nụ cười khổ, cười cười, lại không nhịn được chảy nước mắt. 

Đi vào trong mưa, để mặc nước mắt hòa lẫn nước mưa được xối sạch sẽ.

Quần áo trên người sớm đã bị nước mưa xối ướt, Cố Hướng Tinh lại không biết lạnh, thẩn thờ đi trong mưa, cô nghĩ, có lẽ cô và Vệ Đình Quân sẽ không bao giờ có gì liên quan tới nhau nữa.

Nghĩ đến đây, lòng lại có chút đau, trước mắt lại bị nước mắt bao phủ, sau đó, cô nghe thấy được một tiếng phanh gấp rút vang ở bên tai cô.

Đây là lần thứ hai trong ngày cô nghe được tiếng phanh xe, không hiểu sao tiếng đó còn có chút quen thuộc.

Còn chưa nhận ra rõ chiếc Maybach trước mắt, Vệ Đình Quân với vẻ mặt tức giận lại xuất hiện ở trước mắt cô.

Cố Hướng Tinh sửng sốt.

Cô thấy ảo giác rồi sao?

Nếu không, vì sao anh lại quay lại?

"Vệ Đình Quân?" Cô khàn giọng hỏi, muốn xác định người trước mắt có phải anh không, nhưng lại thấy, mặt người đàn ông tức giận, rồi sau đó không nói một lời, khom người, dứt khoát khiêng cô lên vai, nhét vào chỗ kế bên tay lái.

Dọc theo đường đi, mặt Vệ Đình Quân đều là giận dữ làm cho người ta sợ hãi, khiến Cố Hướng Tinh không dám mở miệng, cũng không biết nên mở miệng từ đâu.

Mười mấy phút đồng hồ sau, xe dừng lại trước một ngôi biệt thự, Vệ Đình Quân nhìn phía trước, lạnh giọng ra lệnh: "Xuống xe."

Cố Hướng Tinh không hiểu nổi suy nghĩ của Vệ Đình Quân, cô vốn cho là, anh không bao giờ muốn gặp lại cô nữa.

Thấy Cố Hướng Tinh không có hành động gì, gương mặt tuấn tú của Vệ Đình Quân lạnh lẽo âm trầm, dứt khoát xuống xe, vòng qua chỗ kế bên tay lái, túm người xuống xe.

Tay chạm vào cánh tay trần trụi của cô, Vệ Đình Quân không nhịn được thầm mắng một tiếng.

Chết tiệt! Sao thân thể cô có thể lạnh như thế?

Chapter
1 Chương 1: Anh đã trở lại
2 Chương 2: Đây là trả thù
3 Chương 3: Bị em gái ruột thiết kế
4 Chương 4: Xin chào Vệ tổng
5 Chương 5: Anh làm khó dễ
6 Chương 6: Giày cao gót chọc họa
7 Chương 7: Tôi muốn cô
8 Chương 8: Nghe không hiểu trả thù
9 Chương 9: Bị phong sát
10 Chương 10: Một mình gặp mặt
11 Chương 11: Bị chọc giận
12 Chương 12: Chân tướng mười năm trước
13 Chương 13: Giải thích với anh
14 Chương 14: Chân tướng vặn vẹo
15 Chương 15: Đây là người nhà
16 Chương 16: Làm tình nhân của tôi
17 Chương 17: Khoảnh khắc ôn tồn
18 Chương 18: Lửa giận của anh
19 Chương 19: Cô phát sốt
20 Chương 20: Nhận sai
21 Chương 21: Sau này sẽ không
22 Chương 22: Bị từ chức
23 Chương 23: Cần một công việc
24 Chương 24: Vệ Đình Quân thỏa hiệp
25 Chương 25: Xin chào trợ lý tư nhân của tôi
26 Chương 26: Một giao dịch
27 Chương 27: Chứng minh đã hết bệnh
28 Chương 28: Dây dưa tới chết
29 Chương 29: Nhiệt độ trà
30 Chương 30: Uống tách trà lỗi
31 Chương 31: Xử lý
32 Chương 32: Tách vợ chồng
33 Chương 33: Tính độc chiếm của phụ nữ
34 Chương 34: Ba người
35 Chương 35: Lửa giận của Bạch Hạo
36 Chương 36: Kéo rõ giới hạn
37 Chương 37: Tin tức
38 Chương 38: Say rượu
39 Chương 39: Chủ động triền miên
40 Chương 40: Một đêm phóng đãng
41 Chương 41: Cô giấu diếm
42 Chương 42: Tiến vào quan hệ chính quy
43 Chương 43: Cố Nhược Tuyết
44 Chương 44: Scandal nổi lên
45 Chương 45: Bị thiết kế
46 Chương 46: Không biết
47 Chương 47: Cô mang thai
48 Chương 48: Hối tiếc không kịp
49 Chương 49: Thời gian sẽ chứng minh
50 Chương 50: Vệ lão gia tử
51 Chương 51: Bị bắt cóc
52 Chương 52: Động thai
53 Chương 53
54 Chương 54: Quá khứ của anh
55 Chương 55: Quyết định của Cố Hướng Tinh
56 Chương 56: Cho phép anh thâm tình mười năm
Chapter

Updated 56 Episodes

1
Chương 1: Anh đã trở lại
2
Chương 2: Đây là trả thù
3
Chương 3: Bị em gái ruột thiết kế
4
Chương 4: Xin chào Vệ tổng
5
Chương 5: Anh làm khó dễ
6
Chương 6: Giày cao gót chọc họa
7
Chương 7: Tôi muốn cô
8
Chương 8: Nghe không hiểu trả thù
9
Chương 9: Bị phong sát
10
Chương 10: Một mình gặp mặt
11
Chương 11: Bị chọc giận
12
Chương 12: Chân tướng mười năm trước
13
Chương 13: Giải thích với anh
14
Chương 14: Chân tướng vặn vẹo
15
Chương 15: Đây là người nhà
16
Chương 16: Làm tình nhân của tôi
17
Chương 17: Khoảnh khắc ôn tồn
18
Chương 18: Lửa giận của anh
19
Chương 19: Cô phát sốt
20
Chương 20: Nhận sai
21
Chương 21: Sau này sẽ không
22
Chương 22: Bị từ chức
23
Chương 23: Cần một công việc
24
Chương 24: Vệ Đình Quân thỏa hiệp
25
Chương 25: Xin chào trợ lý tư nhân của tôi
26
Chương 26: Một giao dịch
27
Chương 27: Chứng minh đã hết bệnh
28
Chương 28: Dây dưa tới chết
29
Chương 29: Nhiệt độ trà
30
Chương 30: Uống tách trà lỗi
31
Chương 31: Xử lý
32
Chương 32: Tách vợ chồng
33
Chương 33: Tính độc chiếm của phụ nữ
34
Chương 34: Ba người
35
Chương 35: Lửa giận của Bạch Hạo
36
Chương 36: Kéo rõ giới hạn
37
Chương 37: Tin tức
38
Chương 38: Say rượu
39
Chương 39: Chủ động triền miên
40
Chương 40: Một đêm phóng đãng
41
Chương 41: Cô giấu diếm
42
Chương 42: Tiến vào quan hệ chính quy
43
Chương 43: Cố Nhược Tuyết
44
Chương 44: Scandal nổi lên
45
Chương 45: Bị thiết kế
46
Chương 46: Không biết
47
Chương 47: Cô mang thai
48
Chương 48: Hối tiếc không kịp
49
Chương 49: Thời gian sẽ chứng minh
50
Chương 50: Vệ lão gia tử
51
Chương 51: Bị bắt cóc
52
Chương 52: Động thai
53
Chương 53
54
Chương 54: Quá khứ của anh
55
Chương 55: Quyết định của Cố Hướng Tinh
56
Chương 56: Cho phép anh thâm tình mười năm