Chương 149: Hạ vy mất tích

Nguyệt Hạ Vy cố gắng nén tiếng nấc, cô gạt nước mắt, nắm thật chật chiếc chăn trên giường. Cả tâm tư tĩnh lại ánh mắt trong veo lại sâu thẳm như một mặt hồ nước thu.

Đôi môi đã sớm khô khốc mở hờ chẳng còn ánh hồng như thường ngày càng tô điểm sự tiều tụy bủa vây lấy tấm thân gầy gò. Hai tay cô buông thõng, gần như chẳng còn sức lực để chống trả bất cứ điều gì lúc này. Cô ngước nhìn lên màn hình, bóng dáng Mạc Cao Kì như một quý tài tử sang trọng trong bộ vest đen kia càng xóa nhà hình tượng dịu dàng ân cần thường ngày của hắn vẫn luôn thường trực trong tâm trí Hạ Vy.

Trong thước phim Cao Kì muốn mảnh đất đó. Phải rồi, lúc ấy Cổ thị gần như phá sản ông ta lấy mảnh đất đó làm mồi nhử để người khác hợp tác với mình đâu ngờ rằng lại câu được con cá to như Mạc Cao Ki cơ chứ.

- Nói đi ông cần giá bao nhiêu?

- Ít nhất số tiền đó đủ để tôi trả nợ và đưa con mình ra nước ngoài.

- Được thôi, Cổ Lão ông lấy gì làm cọc?

- Tôi...

- Ông lấy gì để làm cọc cho số tiền tôi trợ cấp.

- Tôi sẽ...

- Đừng nói là ông bán đứa con gái cho tôi.

- Sao?

- Đó chẳng phải là mức giá mà ông ra với chủ hợp tác trước sao. Nhưng may cho con gái ông là việc hợp tác đó không thành. Không thì con bé sẽ không ngờ mình có người cha ghê tởm đến mức nào.

- Không, cậu chủ Mạc tôi hoàn toàn không có ý định bán con gái mình.

- Hừ, một mùi bãi rác bốc ra từ ông có vị rất nồng đượm. Cổ Lão có lẽ tôi xin chúc ông may mắn. Tôi không có hứng thứ với việc hợp tác lần này.

- Đừng, đừng cậu chủ Mạc, tôi xin cậu, làm ơi giúp tôi.

- Cổ Lão, một viên pha lê tím xinh đẹp, ông còn báu vật gì?

- Ý cậu là...

- cô gái mà tôi trông thấy trên ban công biệt thự nhà ông, tôi muốn cô gái ấy...

.......

Hết rồi, đó là câu nói cuối cùng trong đoạn phim, và nối tiếp sẽ là cái đêm mà cô bán thân cho hắn vì giao dịch của Cổ Lão.

Con của Cổ Lão.

Hạ Vy chợt nhớ ra điều gì đó, nhưng ngay khi vừa bừng tỉnh cô lại nghe thấy tiếng đàn quen thuộc. Bản nhạc này, hình như cô đã nghe ở đâu, theo bản năng Hạ Vy đi xuống giường tiến đến nơi phát ra tiếng đàn ấy. Căn nhà gần như bao trùm lên mình là màu của bóng tối. Một màu bí ẩn đến đáng sợ, bởi lấp trong đó hay một thứ gì đang chờ đợi con người ta ở phía trước, không một ai có thể biết được.

Mon men theo bức tường lạnh buốt theo đường có ánh sáng vàng của ngọc đèn bàn, tiếng đàn ngày một to hơn, chúng càng thôi thúc tính hiếu kì trong Hạ Vy. Cô đẩy cửa, một tiếng két vang lên càng tô điểm cho bầu không khó rợn người. Ngay khi cô vừa đến tiếng đàn cũng biến mất, chiếc đàn piano cũ kĩ đặt giữa căn phòng vắng tanh dưới chiếc đèn chùm pha le lấp lóa ánh sáng lung linh. Hạ Vy vuốt từng phím đàn, cô hít một hơi thật sâu, như một phản xạ, bàn tay lưới trên đó dần tạo ra một bản nhạc chính là đoạn nối tiếp của đoạn nhạc kia. Âm thanh chân thực nhưng từng hình ảnh hiện trong tâm trí cô còn chân thực hơn thế, Hạ Vy nhắm mắt đi vào tâm trí mình, cô thấy mình đứng ở cửa, tiếng đàn cùng với mùi hoa trà thoang thoảng pha trộn vào nhau càng tạo nên không cảnh tượng lãng mạn. Một chàng trai vẫn đang mải mê chơi đàn, Hạ Vy định tiến đến nhưng cô nhận ra cô gái với mái tóc dài như thác nước, ngồi bên cạnh chàng trai ấy, cô gái không thể giấu được nụ cười hạnh phúc in đậm trên môi và chàng trai kia cũng vậy. Hai người họ cùng nhau chơi một bản nhạc, một bản nhạc vừa cổ điển lại vừa lãng mạn.

Ngay khi cả hai vừa quay đầu lạ nhìn cô cũng là lúc Hạ Vy giật mình bừng tỉnh, cô sợ hãi khi biết rằng mình đã liên tục chơi đàn trong vô thức như vậy, tựa như cô đã chơi bản nhạc này một cách cô cùng nhuần nhuyễn vậy, nhịp thở ngày một mất ổn định. Ngay khi vừa lùi lại, Hạ Vy cứng người khi thấy mình đang bị bao vây trong lồng ngực của ai đó, chỉ thấy tay người đã áp lên tay cô, một lần nữa đặt lên phím đàn và chơi nốt giai điệu cuối. Cùng với giọng nói pha lẫn sự mê hoặc vang bên tai:

- Chị Hạ Vy!

*****************

Ngay lúc này, Từ Niên và Lucy liên tục nhìn nhau không biết nói gì, cả hai đều rất dè chừng và gần như muốn trốn tránh người trước mặt.

Mạc Cao Kì đã tỉnh.

Và đúng như những gì họ đoán, Hạ Vy là người hắn hỏi đầu tiên. Đã một tuần kể từ ngày Hạ Vy mất tăm mất tích, dù dùng mọi cách cố gắng tra ra thế nào cả hai đều không tìm được manh mối về tung tích của cô ấy. Tệ hơn ngay khi vừa nhận tin Mạc Cao Kì tỉnh dậy, Lucy đã nhanh chóng đến cô không muốn Mạc Cao Kì biết Hạ Vy mất tích nhưng ngay khi cô vừa đến, đập vào mắt cô là cảnh tượng khuôn mặt hắn gần như chết lặng khi nhìn lên màn hình ti vu đang chiếu cảnh Hạ Vy bị cảnh sát áp giải. Hắn ngồi trên chiếc xe lăn đẩy đến trước màn hình, tay áp lên đó hình ảnh Hạ Vy đang cúi đầu quá sợ hãi mà nước mắt còn đọng lại trên khóe mi.

- Mạc...

- Đuổi, đuổi hết những tên phóng viên đó, còn toà báo này nữa, phá, phá sản hết.

- Mạc Cao Kì cậu bình tĩnh đi.

- Tại sao cậu không bảo vệ cô ấy?

- Mạc...

- Tại sao?

Mạc Cao Kì quát lớn, hắn chưa bao giờ tức giận với cô như vậy kể từ lúc gia tộc nhà Mộc Vân bị tàn lụi.

- Hạ Vy đã được thả ra ngay sau đó.

- Vậy cô ấy đâu?

- Cậu thật sự muốn biết?

- Phải.

- Đến phòng làm việc của Cố Từ Niên.

Lucy đã nghĩ hắn sẽ điên cuồng hỏi han rằng Hạ Vy ở đâu khi mà xem được đoạn camera đó nhưng không giờ đây ánh mắt hắn mở to đục ngầu, tua đi tua lại cảnh cô bơm thuốc vào đường chuyền nước của hắn rồi chạy đi. Mạc Cao Kì xem đi xem lại rồi ngả người dựa vào xe lăn, hắn càng im lặng cả cô và Từ Niên đều không biết làm như thế nào bởi từ trước đến giờ để đoán được tâm tư Mạc Cao Kì là vô cùng khó khăn. Hắn cứ lặng im như vậy, đôi lúc bàn tay lại run lên, có khi ánh mắt bóng lên một lớp nước vô hình.

- Cô ấy đâu?

- ...

- Hạ Vy đâu? Chỉ cần ngay lúc này Hạ Vy đứng trước mặt tôi và nói cô ấy không làm thì ngay lập tức sự tồn tại của đoạn camera này hoàn toàn không có nghĩa gì cả? Đúng không, cô ấy đâu rồi? Hạ Vy thật sự sẽ không làm những chuyện này.

- Cao Kì, cậu bình tĩnh được không?

- Hạ Vy sẽ không làm đâu, cô ấy không thể.

- Được rồi, Hạ Vy không làm gì cả. Bây giờ quan trọng là chúng ta phải đi tìm được cô ấy.

- Tìm? Lucy ý cậu là...

- Mạc Cao Kì, Hạ Vy mất tích được một tuần rồi.

Lucy chẳng kịp lên tiếng, Từ Niên đã lớn giọng, vẻ mặt anh vô cùng nghiêm túc, bước đến chống hai tay vào thành xe lăn mặt đối mặt.

- Mạc Cao Kì, cậu đủ khôn để hiểu, đủ khôn để biết rằng đoạn vid đó là thật, vậy cậu định gán tội đó cho ai, một trong những người hầu ở đó. Giống như việc, mọi chứng giúp cậu có thể minh oan vụ cháy kia, đột nhiên biến mất vào hôm phiên tòa, rồi cậu tìm thấy nó ở đâu? Là ở trong phòng cô ấy. Tỉnh táo lại đi xem ở bên mình ai thật sự mới là người tốt.

- Câm miệng.

Lời nói của Từ Niên chẳng khác nào đổ dầu vào ngọn lửa đang tức giận trong Cao Kì, hắn nắm chặt cổ áo Từ Niên, cảm nhận sự nguy hiểm bao quanh cả hai, Lucy nhanh chóng gỡ Từ Niên ra đẩy anh về sau.

- Từ Niên, anh làm sao vậy?

- Anh chỉ cho cậu ta thấy sự thật.

-

- Lucy, anh không có một người bạn ngốc nghếch như cậu ta.

- Từ Niên, đứng lại, đứng lại anh đi đâu.

- Kệ cậu ta đi.

- Mạc Cao Kì cậu cũng.

Lucy bất bình, cô quay lại nhìn vẻ mặt lạnh tanh của Cao Kì, cô dậm chân mạnh một cái, mi tâm xinh đẹp nhíu chặt lại.

- Hai người rốt cuộc đang nghĩ gì vậy?

- Đi tìm Hạ Vy, nếu cậu không tìm, hãy để tớ tìm.

- Cao Kì, cậu đứng lại đó?

Lucy càng quát lên, Mạc Cao Kì càng di chuyển xe lăn nhanh hơn, buộc cô phải nhanh chóng cầm túi sách chạy theo hắn. Tiếng guốc cùng tiếng xe vọng xa dần cả hành lang bệnh viện, phía xa hướng ngược lại, Từ Niên đứng đó, anh lấp mình vào phòng giải phẫu, đúng như anh đoán không nhầm, không lâu ngay sau đó một tiếng guốc lại vang lên, ánh mắt lóe lên điềm không lành, anh quay trở lại phòng của mình, mò tay dưới gầm bàn, một chiếc máy ghi âm bản bé, chiếc máy tính này cũng đã bị lấy mất đi một bản dữ liệu.

Cởi bỏ bộ quần áo trắng blouse thường ngày, anh khoác lên mình bộ quần áo đen cùng với chiếc mũ quai che đi nửa khuôn mặt mình.

Dưới trướng cơn mưa nặng hạt ở thành phố Thượng Sa, hình ảnh con người thi nhau sa sầm dưới mưa di chuyển trên một con đường tấp nập vô vàn phương tiện giao thông bon chen. Cảnh tượng thu gọn trong mắt Mạc Cao Kì khi hắn từ trên tầng cao nhất của công ty Mạc Thị nhìn xuống. Hắn ngồi xe lăn, cơ thể vì nhiễm độc cộng với nằm giường đã lâu khiến hắn không thể dễ dàng di chuyển ngay khi vừa tỉnh dậy. Bên cạnh là chai thuốc truyền nước màu vàng, Mạc Cao Kì sờ lên cổ mình, hắn giờ mới để ý là mình đang đeo dây chuyền của Hạ Vy. Mặt dây chuyền hôm nay đục lắm, chẳng lấy một ánh sáng cỏn con trong đó như nó vẫn luôn phát sáng trước ngực Hạ Vy mỗi khi cô đeo nó. Cao Kì không thể ngăn được tiếng thở dài, tay hắn đưa dây chuyền lên lơ lửng trước mặt mình.

- Em đang ở đâu vậy Hạ Vy?

Giữa không gian đêm tĩnh mịch vọng lại tiếng nữ dịu dàng mà vô cùng yếu ớt

- Mạc Cao Kì, mau đi tìm em đi.

*********

Chapter
1 Chương 1: Mạnh mẽ chiếm đoạt
2 Chương 2: Mật ngọt chết người
3 Chương 3: buổi khiêu vũ
4 Chương 4: Cô gái giá 10 tỷ
5 Chương 5: Chọc giận
6 Chương 6: Biết trước - cầu xin
7 Chương 7
8 Chương 8: Bữa tối ấm áp
9 Chương 9: Ác mabiết ốm
10 Chương 10: Sự dịu dàng ấm áp
11 Chương 11: Ác ma không khoan nhượng
12 Chương 12: Cái chết cận kề
13 Chương 13: Cái chết cận kề tiếp
14 Chương 14: Hi vọng
15 Chương 15
16 Chương 16: Cuộc gọi bí ẩn
17 Chương 17: Xin lỗi
18 Chương 18: Cảnh giác
19 Chương 19: Nguy hiểm
20 Chương 20: Luôn chờ đợi
21 Chương 21: Quyết bảo vệ
22 Chương 22: Giải cứu
23 Chương 23: Cô nhớ hắn
24 Chương 24: Trong phòng bệnh thì làn gì
25 Chương 25: Dục ái
26 Chương 26: Người cấm động
27 Chương 27: Định nghĩa từ ăn
28 Chương 28: Cô không dễ bắt nạt
29 Chương 29: Tổng tài cũng biết chăm sóc người khác
30 Chương 30: Người con gái hắn trân trọng
31 Chương 31: Hạ vy ghen rồi
32 Chương 32: Lần đầu chủ động
33 Chương 33: Lần đầu chủ động2
34 Chương 34: Chuyện viên thuốcngọt
35 Chương 35: Người phụ nữ không thể dứt
36 Chương 36: Hình phạt ngọt ngào
37 Chương 37: Người thứ ba
38 Chương 38: Tôi sẽ ở bên anh
39 Chương 39: Xuất viện
40 Chương 40
41 Chương 41: Sự quyến rũ
42 Chương 42: Tiếng động lạ
43 Chương 43: Câu trả lời thỏa tình
44 Chương 44: Cô chủ tuyệt vời
45 Chương 45: Bữa cơm chúc mừng
46 Chương 46: Ôm lấy tôi
47 Chương 47: Phòng thay đồ
48 Chương 48: Hai trái tim một tiếng yêu
49 Chương 49
50 Chương 50: Thân gửi các tềnh iu
51 Chương 51: Tôi muốn hôn anh
52 Chương 52: Mạc cao kì của em
53 Chương 53: Quái vật mang tên công viên trò chơi
54 Chương 54: Vợ chồng nhà mạc
55 Chương 55: Em yêu anh
56 Chương 56: Hạnh phúc
57 Chương 57: Tôi dại em
58 Chương 58
59 Chương 59: Kỉ vật
60 Chương 60: Trở thành người phụ nữ của tôi
61 Chương 61: Nghi ngờ
62 Chương 62: Vị hôn thê bất ngờ
63 Chương 63: Ai làm ai say
64 Chương 64: Sao trong đêm
65 Chương 65: Chuyện sáng sớm
66 Chương 66: Hẹn hò
67 Chương 67: Hoa đã có chậu
68 Chương 68: Quà tặng độc giả
69 Chương 69: Đó là chồng tôi
70 Chương 70: Cả thế giới
71 Chương 71: Hoa tàn trong đêm
72 Chương 72: Tổn thương
73 Chương 73: Xung đột
74 Chương 74: Do hắn chọn
75 Chương 75: Hoa tàn trong gió
76 Chương 76: Khởi đầu công việc
77 Chương 77: Lộ tư hợp tác
78 Chương 78: Nguyệt
79 Chương 79: Bông hoa phát sáng
80 Chương 80: Lời nói ẩn ý
81 Chương 81: Điểm thắt trong quá khứ
82 Chương 82: Dục vọng nhuốm đêm
83 Chương 83: Lời tự thú của kẻ si tình
84 Chương 84: Dần dần hé lộ1
85 Chương 85: Dần dần hé lộ 2
86 Chương 86: Vị khách không mời
87 Chương 87: Bảo vật
88 Chương 88: Kẻ đánh mất tình yêu
89 Chương 89: Vote you are a writer
90 Chương 90: Chị ấy là vợ anh đó kẻ ngốc
91 Chương 91: Ngang trái
92 Chương 92: Sinh nhật jen
93 Chương 93: Chân tướng 1
94 Chương 94
95 Chương 95: Bí mật chiếc vòng
96 Chương 96: Đã luôn ở bên
97 Chương 97: Làm theo một mục đích
98 Chương 98: Nỗi sợ
99 Chương 99: Bão
100 Chương 100: Không biết nên nói gì
101 Chương 101: Tất cả là vì một chữ- yêu 1
102 Chương 102: Đính chính
103 Chương 103: Tất cả là vì một chữ- yêu 2
104 Chương 104: Tất cả là vì một chữ- yêu 3
105 Chương 105: Ngàn cân treo sợi tóc
106 Chương 106: Hai chữ hi sinh
107 Chương 107: Bất đồng
108 Chương 108: Kẻ ngốc tìm thấy tình yêu
109 Chương 109: Pandora milcah
110 Chương 110: Thân phận thật sự
111 Chương 111: Tôi không phải cậu chủ của em
112 Chương 112: Mạc cao kì ghét cô
113 Chương 113: Không thể kiềm chế
114 Chương 114: Khổ tâm nhược kế
115 Chương 115: Kẻ đuổi người chạy
116 Chương 116: Cuộc chiến mang tên vòi phun nước
117 Chương 117: Ngang ngược đã là bản tính
118 Chương 118: Nhà của chúng ta
119 Chương 119: Thương thương bổn thiếu gia
120 Chương 120: Bất trắc
121 Chương 121: Anh cần em
122 Chương 122: Nguyệt hạ vy tin mạc cao kì
123 Chương 123: Chưng cầu dân ý
124 Chương 124: Kẻ hèn nhát người sợ hãi
125 Chương 125: Căn phòng cũ
126 Chương 126: Không thấu hiểu
127 Chương 127: Vì nhau mà cố gắng
128 Chương 128: Định mệnh
129 Chương 129: Ngủ đặc biệt
130 Chương 130: Chuyện đêm khuya
131 Chương 131: Trung hoà làm một
132 Chương 132: Nhất định là anh nhất định là em
133 Chương 133: Kẻ lăng nhăng
134 Chương 134: Khái niệm tình yêu
135 Chương 135: Marry me!
136 Chương 136: Quá khứ đau thương
137 Chương 137: Thói quen yêu thương
138 Chương 138: Lời đe doạ từ kẻ lạ mặt
139 Chương 139: Hạ vy đừng ngủ
140 Chương 140: Đừng giết anh ấy
141 Chương 141: Giấc mơ kì lạ
142 Chương 142: Tra khảo
143 Chương 143: Ngộ độc
144 Chương 144: Luật sư lâm tĩnh như
145 Chương 145: Uy quyền nhà vương gia
146 Chương 146: Là hạ vy
147 Chương 147: Mảnh ghép kí ức
148 Chương 148: Cảnh báo
149 Chương 149: Hạ vy mất tích
150 Chương 150: Điều chưa từng hé lộ
151 Chương 151: Điều chưa từng hé lộ2
152 Chương 152: Cổ trạch dương
153 Chương 153: Vô tình
154 Chương 154: Miaw
155 Chương 155: Uy hiếp
156 Chương 156: Phát bệnh
157 Chương 157: Đâu là thực
158 Chương 158: Lý do để ở lại
159 Chương 159: Ẩn sau nụ cười
160 Chương 160: Mặt trời và ánh trăng
161 Chương 161: Chìa khóa
162 Chương 162: Không hẹn mà gặp
163 Chương 163: Tình yêu hay tội lỗi
164 Chương 164: Kẻ chơi cờ
165 Chương 165: Cao kì chờ đợi em được không
166 Chương 166: Điều em muốn nói
167 Chương 167: Giấc mơ hay đời thực
168 Chương 168: Thú hoang
169 Chương 169: Kẻ Bức Người 1
170 Chương 170: Kẻ Bức Người 2
171 Chương 171: Hiểu Lầm
172 Chương 172: Hiểu Lầm 2
173 Chương 173: Vết Thương Năm Ấy
174 Chương 174: Vì Duyên Hay Vì Nợ 1
175 Chương 175: Vì Duyên Hay Vì Nợ 2
176 Chương 176: Lựa Chọn
177 Chương 177: Đáng Thương Hay Đáng Trách
Chapter

Updated 177 Episodes

1
Chương 1: Mạnh mẽ chiếm đoạt
2
Chương 2: Mật ngọt chết người
3
Chương 3: buổi khiêu vũ
4
Chương 4: Cô gái giá 10 tỷ
5
Chương 5: Chọc giận
6
Chương 6: Biết trước - cầu xin
7
Chương 7
8
Chương 8: Bữa tối ấm áp
9
Chương 9: Ác mabiết ốm
10
Chương 10: Sự dịu dàng ấm áp
11
Chương 11: Ác ma không khoan nhượng
12
Chương 12: Cái chết cận kề
13
Chương 13: Cái chết cận kề tiếp
14
Chương 14: Hi vọng
15
Chương 15
16
Chương 16: Cuộc gọi bí ẩn
17
Chương 17: Xin lỗi
18
Chương 18: Cảnh giác
19
Chương 19: Nguy hiểm
20
Chương 20: Luôn chờ đợi
21
Chương 21: Quyết bảo vệ
22
Chương 22: Giải cứu
23
Chương 23: Cô nhớ hắn
24
Chương 24: Trong phòng bệnh thì làn gì
25
Chương 25: Dục ái
26
Chương 26: Người cấm động
27
Chương 27: Định nghĩa từ ăn
28
Chương 28: Cô không dễ bắt nạt
29
Chương 29: Tổng tài cũng biết chăm sóc người khác
30
Chương 30: Người con gái hắn trân trọng
31
Chương 31: Hạ vy ghen rồi
32
Chương 32: Lần đầu chủ động
33
Chương 33: Lần đầu chủ động2
34
Chương 34: Chuyện viên thuốcngọt
35
Chương 35: Người phụ nữ không thể dứt
36
Chương 36: Hình phạt ngọt ngào
37
Chương 37: Người thứ ba
38
Chương 38: Tôi sẽ ở bên anh
39
Chương 39: Xuất viện
40
Chương 40
41
Chương 41: Sự quyến rũ
42
Chương 42: Tiếng động lạ
43
Chương 43: Câu trả lời thỏa tình
44
Chương 44: Cô chủ tuyệt vời
45
Chương 45: Bữa cơm chúc mừng
46
Chương 46: Ôm lấy tôi
47
Chương 47: Phòng thay đồ
48
Chương 48: Hai trái tim một tiếng yêu
49
Chương 49
50
Chương 50: Thân gửi các tềnh iu
51
Chương 51: Tôi muốn hôn anh
52
Chương 52: Mạc cao kì của em
53
Chương 53: Quái vật mang tên công viên trò chơi
54
Chương 54: Vợ chồng nhà mạc
55
Chương 55: Em yêu anh
56
Chương 56: Hạnh phúc
57
Chương 57: Tôi dại em
58
Chương 58
59
Chương 59: Kỉ vật
60
Chương 60: Trở thành người phụ nữ của tôi
61
Chương 61: Nghi ngờ
62
Chương 62: Vị hôn thê bất ngờ
63
Chương 63: Ai làm ai say
64
Chương 64: Sao trong đêm
65
Chương 65: Chuyện sáng sớm
66
Chương 66: Hẹn hò
67
Chương 67: Hoa đã có chậu
68
Chương 68: Quà tặng độc giả
69
Chương 69: Đó là chồng tôi
70
Chương 70: Cả thế giới
71
Chương 71: Hoa tàn trong đêm
72
Chương 72: Tổn thương
73
Chương 73: Xung đột
74
Chương 74: Do hắn chọn
75
Chương 75: Hoa tàn trong gió
76
Chương 76: Khởi đầu công việc
77
Chương 77: Lộ tư hợp tác
78
Chương 78: Nguyệt
79
Chương 79: Bông hoa phát sáng
80
Chương 80: Lời nói ẩn ý
81
Chương 81: Điểm thắt trong quá khứ
82
Chương 82: Dục vọng nhuốm đêm
83
Chương 83: Lời tự thú của kẻ si tình
84
Chương 84: Dần dần hé lộ1
85
Chương 85: Dần dần hé lộ 2
86
Chương 86: Vị khách không mời
87
Chương 87: Bảo vật
88
Chương 88: Kẻ đánh mất tình yêu
89
Chương 89: Vote you are a writer
90
Chương 90: Chị ấy là vợ anh đó kẻ ngốc
91
Chương 91: Ngang trái
92
Chương 92: Sinh nhật jen
93
Chương 93: Chân tướng 1
94
Chương 94
95
Chương 95: Bí mật chiếc vòng
96
Chương 96: Đã luôn ở bên
97
Chương 97: Làm theo một mục đích
98
Chương 98: Nỗi sợ
99
Chương 99: Bão
100
Chương 100: Không biết nên nói gì
101
Chương 101: Tất cả là vì một chữ- yêu 1
102
Chương 102: Đính chính
103
Chương 103: Tất cả là vì một chữ- yêu 2
104
Chương 104: Tất cả là vì một chữ- yêu 3
105
Chương 105: Ngàn cân treo sợi tóc
106
Chương 106: Hai chữ hi sinh
107
Chương 107: Bất đồng
108
Chương 108: Kẻ ngốc tìm thấy tình yêu
109
Chương 109: Pandora milcah
110
Chương 110: Thân phận thật sự
111
Chương 111: Tôi không phải cậu chủ của em
112
Chương 112: Mạc cao kì ghét cô
113
Chương 113: Không thể kiềm chế
114
Chương 114: Khổ tâm nhược kế
115
Chương 115: Kẻ đuổi người chạy
116
Chương 116: Cuộc chiến mang tên vòi phun nước
117
Chương 117: Ngang ngược đã là bản tính
118
Chương 118: Nhà của chúng ta
119
Chương 119: Thương thương bổn thiếu gia
120
Chương 120: Bất trắc
121
Chương 121: Anh cần em
122
Chương 122: Nguyệt hạ vy tin mạc cao kì
123
Chương 123: Chưng cầu dân ý
124
Chương 124: Kẻ hèn nhát người sợ hãi
125
Chương 125: Căn phòng cũ
126
Chương 126: Không thấu hiểu
127
Chương 127: Vì nhau mà cố gắng
128
Chương 128: Định mệnh
129
Chương 129: Ngủ đặc biệt
130
Chương 130: Chuyện đêm khuya
131
Chương 131: Trung hoà làm một
132
Chương 132: Nhất định là anh nhất định là em
133
Chương 133: Kẻ lăng nhăng
134
Chương 134: Khái niệm tình yêu
135
Chương 135: Marry me!
136
Chương 136: Quá khứ đau thương
137
Chương 137: Thói quen yêu thương
138
Chương 138: Lời đe doạ từ kẻ lạ mặt
139
Chương 139: Hạ vy đừng ngủ
140
Chương 140: Đừng giết anh ấy
141
Chương 141: Giấc mơ kì lạ
142
Chương 142: Tra khảo
143
Chương 143: Ngộ độc
144
Chương 144: Luật sư lâm tĩnh như
145
Chương 145: Uy quyền nhà vương gia
146
Chương 146: Là hạ vy
147
Chương 147: Mảnh ghép kí ức
148
Chương 148: Cảnh báo
149
Chương 149: Hạ vy mất tích
150
Chương 150: Điều chưa từng hé lộ
151
Chương 151: Điều chưa từng hé lộ2
152
Chương 152: Cổ trạch dương
153
Chương 153: Vô tình
154
Chương 154: Miaw
155
Chương 155: Uy hiếp
156
Chương 156: Phát bệnh
157
Chương 157: Đâu là thực
158
Chương 158: Lý do để ở lại
159
Chương 159: Ẩn sau nụ cười
160
Chương 160: Mặt trời và ánh trăng
161
Chương 161: Chìa khóa
162
Chương 162: Không hẹn mà gặp
163
Chương 163: Tình yêu hay tội lỗi
164
Chương 164: Kẻ chơi cờ
165
Chương 165: Cao kì chờ đợi em được không
166
Chương 166: Điều em muốn nói
167
Chương 167: Giấc mơ hay đời thực
168
Chương 168: Thú hoang
169
Chương 169: Kẻ Bức Người 1
170
Chương 170: Kẻ Bức Người 2
171
Chương 171: Hiểu Lầm
172
Chương 172: Hiểu Lầm 2
173
Chương 173: Vết Thương Năm Ấy
174
Chương 174: Vì Duyên Hay Vì Nợ 1
175
Chương 175: Vì Duyên Hay Vì Nợ 2
176
Chương 176: Lựa Chọn
177
Chương 177: Đáng Thương Hay Đáng Trách