Chương 146: Người nhà chủ tiệm

" Tinh thành? " Vương Lang rất tỉnh, quay nhìn người vừa gọi mình. Hắn hiểu nhanh, bây giờ dù trong hay ngoài, hắn đều xứng đáng với thân phận người tinh anh, người tinh anh khác có việc cần, gọi hắn cũng không có gì lạ, vấn đề là giữa hai người, không biết anh mù nhiều hơn ai, bữa giờ bận rộn dọn dẹp quá, Vương Lang cũng quên cập nhật tin tức.

Người trước mặt tuổi phải hơn 30, vậy nên Vương Lang chủ động làm lễ hậu bối:

_ Huynh đài thông cảm, ta là khách du lịch mới đến Nha Trang thành, nên có nhiều việc cũng không rõ lắm, hay là huynh đài thử tìm người khác hỏi thử xem.

Nam tử vừa bắt chuyện với Vương Lang, vừa nhìn đã biết là người không tầm thường. Vóc dáng con nhà võ nổi bật, cao lớn rắn chắc, tóc dài không cột, phần tóc mái có một tép tóc bạc màu, cộng với gương mặt cằm vuông chính trực, đúng là điểm nhấn chết người của mấy chị em phụ nữ.

_ Vậy à, làm phiền tiểu huynh đệ rồi. Nhưng lệnh tinh thành đã đến từ sáng sớm, chắc tiểu huynh đệ cũng phải biết ít nhiều chứ, là quân lệnh trực tiếp đó.

Xẹt xẹt xẹt, não bộ của Vương Lang giãn ra. Hắn đúng là người tinh anh, nhưng là người tinh anh chưa có giấy phép của chính quyền, chưa đăng ký tài khoản chính thức trong zone s, mệnh lệnh gì thì cũng chưa đến lượt hắn nhận.

Nhìn nam nhân kia, nói hai chữ "quân lệnh " một cách nghiêm túc như thế, cộng với dáng đứng nghiêm chuẩn không cần chỉnh, tám chín phần mười là sĩ quan. Như người ta hay nói " không nên giỡn mặt với chính quyền ". Tốt nhất là giả mù sa mưa.

Cái khó ló cái khôn, có sẵn đồ trên tay nên Vương Lang lấy ra sài luôn:

_ Có có, tiểu đệ đương nhiên là có biết, nhưng huynh đài thông cảm, lúc này ta không tiếp chuyện huynh được, đang có việc rất gấp, con bé ( Celia) tự nhiên nóng sốt, bây giờ phải đem đi khám. Huynh biết đó trẻ con mà, phải được ưu tiên trước nhất.

_ Vậy sao? Ta đã làm phiền rồi, tiểu đệ mau mắn lên đi, con bé dễ thương quá, hình như sốt nặng lắm đó, ta thấy nó cứ cười mãi nãy giờ, có khi nào do sốt cao quá nên mới vậy không.

Giọng của nam nhân kia dịu lại, nét nghiêm nghị trở thành lo lắng, vẻ quan tâm rõ ràng. Vương Lang thì chỉ chờ có thế.

_ Đúng đúng.

Miệng nói chân chạy, Vương Lang bồng Celia tiến nhanh về nhà, mấy câu khách sáo giảm đi cũng được, cho phù hợp với hoàn cảnh.

Qua mấy ngã rẽ, khi gần đến cửa hàng thì tâm nhãn nhắc nhở, chính là người nam nhân kia vẫn đang đi theo phía sau.

Vương Lang rùng mình, hắn thật chỉ muốn sống tiếp những ngày bình yên, chờ xong việc là mua vé lên phi thuyền bay đến học viện để nhập học. Bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn, cho đến bây giờ, đều không tốt lành. Có cao thủ của chính quyền bám theo phía sau, chắc chắn là việc không hay.

Khả năng cảm nhận bằng năng lượng tinh thần của người tinh anh là rất hiệu quả, nhưng Vương Lang không vội sài, hắn chỉ dùng các giác quan cơ bản đã được tăng hiệu xuất bằng tâm nhãn.

Nhân tiện nói thêm một việc, sau cái bữa ăn thịt thêm sáng nay ở quán mì, thứ nhận được lợi không chỉ là tế bào cơ bắp của Vương Lang, mà các cơ quan khác cũng được tăng lên không kém.

Ví như thính giác, bây giờ Vương Lang không cần phải quá tập trung, cũng có thể nhận ra được bước chân trầm ổn, vững chắc từng bước một đều đặn của người đang theo phía sau.

Đóng thì đóng cho trọn tuồng, trước khi có sự cố gì đến, Vương Lang vẫn sãi bước về phía tiệm. Đứng gần nhà thì vẫn tự tin nói chuyện hơn, dù sao thân phận của Vương Lang lúc này không tầm thường, đường đường là culi giúp việc không lương của chị em nhà Aurora, có đồng phục hẳn hoi.

Ồ, khi thấy Vương Lang và Celia dừng lại trước cửa tiệm,người kia khựng lại, chính xác là đang đứng nép mình ở góc phố phía sau. Việc này càng làm Vương Lang thêm phần cảnh giác. Người ngay không làm việc mờ ám, Vương Lang chợt nghĩ, liệu việc này không liên quan đến mình, mà vấn đề là nằm ở mấy chị em kia hay không.

Cũng đúng, người kia nhắm mắt cũng biết là hạng cao thủ, cảm giác sơ qua đã biết hơn Vương Lang không chỉ mấy lần, với thân phận công khai ban ngày lúc này của hắn, phải nói là đã được chiếu cố quá sức. Nếu là chị em nhà Aurora thì sẽ có lý hơn.

Từ cảnh giác, Vương Lang bật chế độ đề phòng, sẵn sàng phản công.

Vương Lang mở cửa tiệm, đặt Celia vào trong nôi, thay khăn tả mới, làm ấm bình sữa. Xong hết thì bắt đầu dọn hàng ra, tay cầm chổi lông gà quơ qua quơ lại một cách cực kỳ chuyên nghiệp nhưng lại thiếu tính tự nhiên.

Hai mắt Vương Lang thỉnh thoảng vô tình liếc về phía góc phố, người kia vẫn đứng đó, bộ dáng có chút sốt ruột, lo lắng.

" Liệu có phải đang chờ đồng bọn đến hay không? Hay đang chờ mấy chị em kia có mặt đông đủ? "

Nhiều suy nghĩ xuất hiện trong đầu Vương Lang, dù thế nào thì hắn cũng đã chuẩn bị trạng thái tốt nhất, sẵn sàng bung chạy khi cần thiết.

Cuối cùng thì thỏ cũng ra khỏi hang, người kia không quyết định chờ nữa, y chầm chậm rời khỏi góc phố, tiến về phía cửa hàng, nơi Vương Lang đang ngồi trên ghế dựa, đóng vai một chủ tiệm thờ ơ ngày ế ẩm.

Bốn mắt chạm nhau.

_ Ồ huynh đài, thật ngạc nhiên, chúng ta thật là có duyên,huynh có việc đi ngang qua đây à.?

Vương Lang xuất chiêu trước, người kia có vẻ lúng túng:

_ Phải phải, ta có việc đi ngang qua, vậy.. À, con bé đã hết sốt chưa.

"Có việc đi ngang qua?" Vương Lang thầm nghĩ, nói như thật, không lẽ muốn ta tin ngươi núp ở góc phố kia là để trút bầu tâm sự.

_ Nó ổn rồi. Tiểu đệ sực nhớ là nhà có sẵn thuốc, quả nhiên con bé dùng vào là tốt ngay.

_ Vậy à, vậy thì tốt rồi. Con bé dễ thương ghê.

Người kia cứ đứng im ở đó,không nói thêm gì, Vương Lang tốt bụng giúp đỡ:

_ Cám ơn huynh đã quan tâm.Hình như huynh đài có việc gấp, không tiễn.

À,à. Người kia có chút bối rối, có chút động thái ra đi, nhưng rồi lại quay lại, giọng thân thiết:

_ Cho ta hỏi chút, tiểu đệ ngươi là chủ tiệm à, vậy mấy chị em gái kia đâu rồi, nhất là cô nương ( y lấy tay chỉ vào cái mũi, vẽ đường cong cong)...

Vương Lang hiểu ngay:

_ Mũi chẹt,? à, đó là Aurora, cô ta mới thật là chủ tiệm, còn ta chỉ là ( Vương Lang suy nghĩ) họ hàng lâu lâu tới thăm thôi.

Cú này Vương Lang mới thật sự là trèo cao, nhảy một phát từ culi lên người nhà. Được cái là nói xong câu này, tâm trạng của hắn cực kỳ thoải mái.

Gương mặt của người kia có chút thất vọng, hiện ra không rõ lắm:

_ Thế à, ta hỏi này tiểu huynh đệ, liệu tiểu huynh đệ ngươi có thể làm chủ chuyện mua bán trong tiệm hay không?

Ồ, thì ra là có người muốn chuộc đồ, giọng Vương Lang thoải mái hẳn ra, nghiêm túc thì chuyện làm ăn trong tiệm là do Aurora với Emily quản lý, ngoài chổi với giẻ lau nhà ra Vương Lang chưa được trao quyền gì khác. Nhưng lúc này đó không phải là vấn đề, hắn cao giọng:

_ Đương nhiên là có thể rồi, huynh muốn mua gì, cứ tùy ý chọn lựa, ta chắc chắn sẽ ra giá hợp lý nhất cho huynh.

_ Tốt, tốt. Nói thật với tiểu đệ ngươi, ta tới đây là để chuộc đồ, hồi nãy vô tình gặp nhau, hai chúng ta thật là có duyên. Đồ ta muốn chuộc, nằm trong cái hộp kia.

Người kia chỉ tay vào cái hộp trên kệ, nhưng Vương Lang chặn ngay lại, hắn phải làm tốt trách nhiệm trên cương vị của một chủ tiệm:

_ Khoan đã, huynh nói vậy làm đệ cảm thấy khó hiểu. Đây chỉ là một tiệm bán đồ lưu niệm nhỏ, mở ra kinh doanh để phục vụ khách du lịch, không phải hiệu cầm đồ,làm gì có chuyện thế với chuộc ở đây, liệu huynh có đi tới nhầm địa chỉ hay không?

Mặt Vương Lang cực tỉnh, nói như đúng rồi, còn người kia thì bắt đầu đen, người nhà với nhau có khác, nói y chang tiểu la lị 12, 13 tuổi mà bữa trước y đã gặp:

_ Ta xin lỗi, là ta nhầm, ta tới để mua đồ lưu niệm, đồ ta muốn mua nằm trong cái hộp kia.

_ Hoan nghênh, hoan nghênh.

Vương Lang niềm nở trở lại, khúc này thì hắn biết. Mấy món đồ để công khai mà ngày nào cũng phải mang ra mang vô lau chùi, được dán tem xuất xứ từ mấy đứa nhỏ tập viết chữ. Là đồ để lâu không có ai tới chuộc, đem ra để nhìn cho xôm tụ, có thứ đã ở đó hơn chục năm.

Còn mấy thứ được cất trong hộp, thường có tính chất đặc biệt, không tiện trưng bày, chỉ có khổ chủ tự giác tới hỏi mới được xem. Việc cũng đơn giản, trong hộp đã có tờ giấy định giá sẵn, cứ y vậy mà thu tiền là được.

Vương Lang lấy cái hộp xuống trong ánh mắt chờ mong của người kia. Hắn niềm nở miệng tươi rói mở cái hộp ra.

Ồ, đồ tốt. Là một ngôi sao hoàng kim, Vương Lang tặc lưỡi, thật không có ý tứ, đi qua cổng nam mà cầm theo thứ nhạy cảm này, ngài vệ trưởng An Tất mà không quy kết là đồ gian thì tên ông ấy chắc phải đọc ngược.

Đầu tiên là xem giá, hắn mở tờ giấy ra, á á á á á á á, mỗi chữ á là một số không, chính là 10 triệu tinh thần tệ.

Đến lúc này thì Vương Lang không còn là tay mơ nữa, đúng là hắn đã từng tiếp xúc và sở hữu rất nhiều tiền, nhưng đó đều là những trường hợp đặc biệt,trong những hoàn cảnh mà muốn tưởng tượng cũng không đủ thông tin để tưởng tượng.

Nhưng trong cuộc sống kinh doanh thật, tiền bạc dùng đến con số triệu, hắn chưa đủ trình để tiếp xúc.

Một đoàn hàng hóa lữ hành do nhiều gia tộc nhỏ gộp lại, chưa chắc tới con số này. Mấy cửa hàng quanh đây, hàng hóa giao dịch chỉ niêm yết trung bình dưới 2, 3 ngàn tinh thần tệ. Ví như hồi nãy bị thua thiệt mấy trăm tinh thần tệ, Vương Lang đã lờ mờ thấy vô cùng đau xót.

Vậy mà bóc tờ giấy ra, thấy tám con số rõ mồn một trước mặt, cái đầu hắn quay quay, có chút xung động muốn khui hết mấy hộp còn lại xem trong đó viết gì.

Vương Lang chợt nghĩ, liệu định hướng nghề nghiệp sư phụ dành cho hắn, tính thực tế có đủ cao hay chưa. Có nên thêm mốc giữ cổng thành vào trong mục đích phấn đấu hay không.

Nhưng làm gì thì làm, quan trọng nhất là giữ được thần thái, trong trường hợp này chính là phong độ của một chủ cửa hàng.

_ Ây dà, chỉ có 10 triệu thôi à, không nhiều,không nhiều. Chẳng hay huynh đài đưa tiền mặt hay thanh toán một lần cũng bằng tiền mặt.

Vương Lang không dại, hắn đang nằm kèo trên, vừa biết giá là hắn đóng nắp cái hộp lại liền. Người kia nhìn cũng có vẻ đường hoàng đỉnh đạc, nhưng ai chắc được chứ.

_ Tiểu huynh đệ, ta thật có việc muốn nói.

Giọng người kia khẩn khoản:

_ Lần trước ta có đến một lần rồi, đệ không biết chứ lần đó vừa nghe xong giá là ta xém nằm tại chỗ luôn. Lần này may mắn gặp tiểu huynh đệ, nam nhân với nhau, có việc này dù ngại nhưng ta vẫn phải nói, hy vọng đệ giúp đỡ giùm.

" nếu thấy ngại thì đừng nói " Vương Lang cực kỳ muốn nói câu đó ra, nhưng nhìn người kia bộ dáng cũng là người tốt, hắn đành khách sáo một chút:

_ Có việc gì huynh cứ nói ra đi, tiểu đệ đây tuy nhỏ tuổi, nhưng cũng tự tin là được giáo dục dạy dỗ đàng hoàng, chắc chắn biết cách sống tận tâm tận tình. Giúp được, chắc chắn đệ sẽ giúp.

Người kia tự tin hơn một chút, ưỡn thẳng lưng mà nói:

_ Chả là ta hiện không có đủ tiền để chuộc, không phải, để mua món đồ kia, ta muốn đưa trước một khoản để lấy món đồ, phần còn lại thì chúng ta thương lượng cách tính toán lâu dài sau. Tiểu đệ thông cảm, thứ đó vốn không phải của ta, là do ân nhân gửi gắm, ta có sứ mệnh phải làm cần tới nó. Việc cực kỳ quan trọng, mong tiểu đệ có thể giúp đỡ giùm.

_ Việc này,.. (Vương Lang thở dài)..hơi khó, huynh thấy đấy, đây chỉ là tiệm làm ăn nhỏ, hàng hóa không nhiều, vốn liếng lại càng không, việc cho người lạ nợ....hồi giờ chưa có tiền lệ.

_ Tiểu đệ an tâm, ta là người đường hoàng, lại là sĩ quan quân đội, đây, giấy chứng nhận đây, ta lấy nhân cách ra bảo đảm, chắc chắn sẽ thanh toán đủ.

Vương Lang cũng thuận tay cầm lệnh bài thân phận người kia đưa ra. Lâm Bạc Hùng, tên hay, tuổi còn trẻ mà đã lên tới chức trung tướng. Dù Vương Lang chưa tiếp thu nhiều kiến thức cho lắm, nhưng chức trung tướng của quân đội liên minh tuyệt là không thấp. Chỉ là trong tình thế này, Vương Lang ở phía trên, người phải xuống giọng không phải là hắn.

_ Huynh thì đương nhiên ta tin, lệnh bài thì ta lại càng tin, nhưng mà..( suy nghĩ) thôi được rồi, huynh thử nói cách thanh toán xem sao, nếu được thì ta sẽ giúp đỡ.

Lâm Bạc Hùng mạnh miệng, nếu chỉ nghe giọng thì tưởng y mới là chủ tiệm:

_ Ta chỉ có mười, không, năm vạn tinh thần tệ, đệ nhận trước giùm ta. Số còn lại mỗi lần tới đợt lãnh lương ta sẽ trích ra để trả, 10 triệu tinh thần tệ, đảm bảo trong 100 năm ta sẽ trả hết, nhất định không thiếu một xu nào.

Nghe xong, mặt Vương Lang dài ra, cằm đụng mặt đường, tóc đen cũng muốn bạc, cảm giác trong khoảng khắc hắn đã trải qua muôn trùng tuế nguyệt. Người của quân đội có khác, lòng dũng cảm thật đáng kinh ngạc, chuyện đáng sợ như vậy mà cũng nói ra được, lại còn nói rất rành mạch rõ ràng. Khâm phục, khâm phục.

_ Huynh nói lần trước huynh đã tới đây rồi?

_ Phải, là khoảng mấy ngày trước, có một nha đầu cột hai bím tóc hai bên tiếp ta.

_ Vậy huynh có nói với họ chuyện vừa rồi không?

_ Có, lần đó ta định đưa trước 10 vạn, nhưng mấy bữa nay có việc tiêu pha nên chỉ còn có 5 vạn.

_ Vậy nghe xong con bé đó nói sao.

_ Nói không nói gì hết, chỉ le lưỡi rồi chạy vô trong kêu chị nó ra, chính là cái cô nương... À...

_ Mũi chẹt.?

_ Phải, đúng rồi, mũi chẹt.

_ Rồi cô chị nói sao?

_ Cũng không nói gì hết, chỉ cầm chổi lông gà đuổi ta đi, rồi sau đó..

_ Cứ nói, đừng ngại.

_ Đốt thong long, lớn bé cả nhà, vừa nhìn ta vừa đốt.

Vương Lang gật đầu, hắn cảm thông sâu sắc với tâm trạng của Aurora lúc đó. Một lần nữa Vương Lang khẳng định, người tên Lâm Bạc Hùng này tuyệt đối không phải là người tầm thường, chỉ nói riêng về tư tưởng mua bán, đã là độc nhất.

Vương Lang nhìn Celia, con bé vừa cười vừa ngủ, chính sự bình yên của con bé đã giúp Vương Lang lấy được sự thăng bằng trong những giây phút vừa qua.

Khi tình huống vẫn đang chìm trong im lặng, khi cả hai đều không biết phải nói gì, thì có một giọng nói không cảm xúc vang lên:

_ Ngươi lại tới nữa à, A Lang,lấy giấy với chổi ra đây.

Chapter
1 Chương 1: Lão đầu gian thương
2 Chương 2: Chân nhân lộ tướng
3 Chương 3: Đại tiểu hồ Ly
4 Chương 4: Kiến thức tới dồn dập
5 Chương 5: Tinh thần rửa tội
6 Chương 6: Tinh thần tăng tiến
7 Chương 7: Buổi họp tra tấn
8 Chương 8: Đại hùng Hoắc Cách đại tướng quân
9 Chương 9: Thư kí Raphen
10 Chương 10: Thầy trò vô vọng
11 Chương 11: Vòng sáng thứ 50
12 Chương 12: Không hợp thói thường
13 Chương 13: Buổi kiểm tra kinh hoàng
14 Chương 14: Chính thức bái sư
15 Chương 15: Áo giáp đặc thù cấp đồng
16 Chương 16: Nhân sinh của Lý gia
17 Chương 17: Phi Tinh Bạc Hùng
18 Chương 18: Thôn Kim Thú
19 Chương 19: Tình trạng giới nghiêm
20 Chương 20: Gặp lại cố nhân
21 Chương 21: Khúc dạo đầu của Lý Khanh
22 Chương 22: Một chút chuyện xưa
23 Chương 23: Tiên nữ Chung Tình
24 Chương 24: Đại ca Vương Nhất
25 Chương 25: Bom của Lý Khanh
26 Chương 26: Mẫu thú cấp 1
27 Chương 27: Bạc Hùng chiến Thôn Kim thú
28 Chương 28: Mẹ của Vương Lang
29 Chương 29: Niềm hy vọng mới
30 Chương 30: Thư của sư phụ
31 Chương 31: Chuyện trong phòng giam
32 Chương 32: Dạy dỗ tiểu đệ
33 Chương 33: Cổng tinh thần
34 Chương 34: Bước đầu làm ăn
35 Chương 35: Khắc mạch không ngừng
36 Chương 36: Tinh thần tệ
37 Chương 37: Học viện Lý tinh đệ nhất
38 Chương 38: Sóng ngầm
39 Chương 39: Lịch trình
40 Chương 40: Lựa chọn
41 Chương 41: Tai nạn
42 Chương 42: Học viện Bắc đẩu
43 Chương 43: Đăng ký nhập học
44 Chương 44: Lễ khai giảng
45 Chương 45: Học phần
46 Chương 46: Sao bảy cánh
47 Chương 47: Chuyện hai tiểu đệ
48 Chương 48: Năm chiếc vé
49 Chương 49: Mộng Băng Doanh
50 Chương 50: Tinh thú
51 Chương 51: Tinh cún
52 Chương 52: Mưu thành
53 Chương 53: Nghi hoặc
54 Chương 54: Sinh mệnh thú
55 Chương 55: Mỹ Mỹ
56 Chương 56: Năng lượng sinh mệnh
57 Chương 57: Sinh tồn giả
58 Chương 58: Hiệp hội
59 Chương 59: Doanh trại
60 Chương 60: Thực đường
61 Chương 61: Vạ lây
62 Chương 62: Chấp pháp giả
63 Chương 63: Dạ khách số 6
64 Chương 64: Tìm hiểu thị trường
65 Chương 65: Đầu cơ
66 Chương 66: Hạt giống sinh mệnh
67 Chương 67: Ngày hội ở Nha Trang thành
68 Chương 68: Sự kiện đoạt vé
69 Chương 69: Cao tầng La gia
70 Chương 70: Phòng Luyện tập
71 Chương 71: Phong nguyên tố
72 Chương 72: Sự manh động của Vương Lang
73 Chương 73: Sự sắp xếp của Raphen
74 Chương 74: Tận tâm hộ vệ
75 Chương 75: Một chuyến phiêu lưu
76 Chương 76: Cơn bão năng lượng
77 Chương 77: Thí luyện nhân của Trương gia
78 Chương 78: Tên số hưởng của vùng sinh tồn
79 Chương 79: Nỗ lực của Trương Phóng
80 Chương 80: Con đường của Trương Phóng
81 Chương 81: Buổi học đầu tiên
82 Chương 82: Kiến thức cơ bản
83 Chương 83: Chuyện hai cái cốc
84 Chương 84: Buổi họp hội đồng thành phố
85 Chương 85: Tác động của năng lượng đặc thù
86 Chương 86: Năng lượng đặc thù của Vương Lang
87 Chương 87: Năng lượng sinh mệnh đặc thù
88 Chương 88: Tiến nhập Nha Trang thành
89 Chương 89: Chào mừng đến cổng nam
90 Chương 90: Ngài vệ trưởng An Tất
91 Chương 91: Những ngày ở Nha Trang thành (1)
92 Chương 92: Những ngày ở Nha Trang thành (2)
93 Chương 93: Nghiệp của nhà Morgan
94 Chương 94: Những ngày ở Nha Trang thành (3)
95 Chương 95: Những ngày ở Nha Trang thành (4)
96 Chương 96: Những ngày ở Nha Trang thành (5)
97 Chương 97: Những ngày ở Nha Trang thành (6)
98 Chương 98: Chương trình học mới
99 Chương 99: Tám chiêu thức cơ bản
100 Chương 100: Nửa đêm ở Nha Trang thành
101 Chương 101: Chương trình luyện tập
102 Chương 102: Chương trình luyện tập (2)
103 Chương 103: Chương trình luyện tập (3)
104 Chương 104: Chương trình luyện tập (4)
105 Chương 105: Chương trình luyện tập (5)
106 Chương 106: Chương trình luyện tập (6)
107 Chương 107: Chương trình luyện tập (7)
108 Chương 108: Chương trình luyện tập (8)
109 Chương 109: Kết thúc luyện tập. Điều quan trọng nhất lúc này
110 Chương 110: Nhiệm vụ bất khả thi của Lý Bá
111 Chương 111: Nhiệm vụ bất khả thi của Lý Bá (2)
112 Chương 112: Ván bài của Lý gia
113 Chương 113: La Thần tỏa sáng
114 Chương 114: Nỗi sợ hãi bao chùm Nha Trang thành
115 Chương 115: Cuộc phiêu lưu của La La và Mỹ Mỹ
116 Chương 116: Một đêm dài
117 Chương 117: Một đêm dài (2)
118 Chương 118: Một đêm dài (3)
119 Chương 119: Một đêm dài (4)
120 Chương 120: Một đêm dài (5)
121 Chương 121: Một đêm dài (6)
122 Chương 122: Một đêm dài (7)
123 Chương 123: Một đêm dài (8)
124 Chương 124: Một đêm dài (9)
125 Chương 125: Một đêm dài (10)
126 Chương 126: Một đêm dài (11)
127 Chương 127: Một đêm dài (12)
128 Chương 128: Một đêm dài (13)
129 Chương 129: Một đêm dài (14)
130 Chương 130: Một đêm dài (15)
131 Chương 131: Một đêm dài (16)
132 Chương 132: Một đêm dài (17)
133 Chương 133: Một đêm dài (18)
134 Chương 134: Một đêm dài (19)
135 Chương 135: Một đêm dài (20)
136 Chương 136: Cách La gia đón ngày mới
137 Chương 137: Một buổi sáng đẹp trời
138 Chương 138: Ngày đẹp trời để đi dạo
139 Chương 139: Tay đeo cục nợ
140 Chương 140: Đại náo Đại nhất lâu
141 Chương 141: Tâm tư của tiên sinh kể chuyện
142 Chương 142: Đậu hũ chiên giòn
143 Chương 143: Dạ khách số hai
144 Chương 144: Ra đường kiếm ăn
145 Chương 145: Mạc Anh Hùng chân chính
146 Chương 146: Người nhà chủ tiệm
147 Chương 147: Một cái tên
148 Chương 148: Lời hẹn tuổi trẻ
149 Chương 149: Bạc Hùng gặp Vương Bá
150 Chương 150: Trên trời cố sự
151 Chương 151: Song kiêu thế hệ
152 Chương 152: Gặp Tần Phí
153 Chương 153: Ngủ mà kêu
154 Chương 154: Tiểu Phí thành vương
155 Chương 155: Lần hai vào thành
156 Chương 156: Thả con tép
157 Chương 157: Bắt con tôm
158 Chương 158: Bắt con cá
159 Chương 159: Bắt kình ngư
160 Chương 160: Trụ sở sinh tồn giả
161 Chương 161: Trưởng thành
162 Chương 162: La Cao Tường trưởng lão
163 Chương 163: Sư môn thần bí
164 Chương 164: Câu thông
165 Chương 165: Mở phong ấn
166 Chương 166: Thanh hắc kiếm
167 Chương 167: Chữa trị
168 Chương 168: Kéo lưới
169 Chương 169: Có thêm huynh đệ
170 Chương 170: Buổi đón tiếp của Tạ gia
171 Chương 171: Trương, Lý, Tần, Mạc
172 Chương 172: Đại sư Morgan Raddi
173 Chương 173: Tiên nữ cuối cùng
174 Chương 174: Thiện giả bất lai
175 Chương 175: Donna lộ diện
176 Chương 176: Donna gây sóng gió
177 Chương 177: Donna gây sóng gió (2)
178 Chương 178: Donna gây sóng gió (3)
179 Chương 179: Vui chơi có thưởng
180 Chương 180: Chơi đúng cách
181 Chương 181: La Thần lựa chọn
182 Chương 182: Trạm dừng giữa sa mạc
183 Chương 183: Trạm dừng giữa sa mạc (2)
184 Chương 184: Rút lui
185 Chương 185: Phần hai của thí luyện
186 Chương 186: Việc nhà họ La
187 Chương 187: Đại sư luận bàn
188 Chương 188: Kinh ngạc đến từ Lý gia
189 Chương 189: Vấn đề của Donna
190 Chương 190: Vấn đề của Donna.(2)
191 Chương 191: Thanh Thương cải tạo
192 Chương 192: Chuyện trong phòng chế tạo
193 Chương 193: Ăn
194 Chương 194: Học ăn
195 Chương 195: Bánh bao càn khôn
196 Chương 196: Giảm cân cấp tốc
197 Chương 197: Trị bệnh
198 Chương 198: Lần đầu xem bói
Chapter

Updated 198 Episodes

1
Chương 1: Lão đầu gian thương
2
Chương 2: Chân nhân lộ tướng
3
Chương 3: Đại tiểu hồ Ly
4
Chương 4: Kiến thức tới dồn dập
5
Chương 5: Tinh thần rửa tội
6
Chương 6: Tinh thần tăng tiến
7
Chương 7: Buổi họp tra tấn
8
Chương 8: Đại hùng Hoắc Cách đại tướng quân
9
Chương 9: Thư kí Raphen
10
Chương 10: Thầy trò vô vọng
11
Chương 11: Vòng sáng thứ 50
12
Chương 12: Không hợp thói thường
13
Chương 13: Buổi kiểm tra kinh hoàng
14
Chương 14: Chính thức bái sư
15
Chương 15: Áo giáp đặc thù cấp đồng
16
Chương 16: Nhân sinh của Lý gia
17
Chương 17: Phi Tinh Bạc Hùng
18
Chương 18: Thôn Kim Thú
19
Chương 19: Tình trạng giới nghiêm
20
Chương 20: Gặp lại cố nhân
21
Chương 21: Khúc dạo đầu của Lý Khanh
22
Chương 22: Một chút chuyện xưa
23
Chương 23: Tiên nữ Chung Tình
24
Chương 24: Đại ca Vương Nhất
25
Chương 25: Bom của Lý Khanh
26
Chương 26: Mẫu thú cấp 1
27
Chương 27: Bạc Hùng chiến Thôn Kim thú
28
Chương 28: Mẹ của Vương Lang
29
Chương 29: Niềm hy vọng mới
30
Chương 30: Thư của sư phụ
31
Chương 31: Chuyện trong phòng giam
32
Chương 32: Dạy dỗ tiểu đệ
33
Chương 33: Cổng tinh thần
34
Chương 34: Bước đầu làm ăn
35
Chương 35: Khắc mạch không ngừng
36
Chương 36: Tinh thần tệ
37
Chương 37: Học viện Lý tinh đệ nhất
38
Chương 38: Sóng ngầm
39
Chương 39: Lịch trình
40
Chương 40: Lựa chọn
41
Chương 41: Tai nạn
42
Chương 42: Học viện Bắc đẩu
43
Chương 43: Đăng ký nhập học
44
Chương 44: Lễ khai giảng
45
Chương 45: Học phần
46
Chương 46: Sao bảy cánh
47
Chương 47: Chuyện hai tiểu đệ
48
Chương 48: Năm chiếc vé
49
Chương 49: Mộng Băng Doanh
50
Chương 50: Tinh thú
51
Chương 51: Tinh cún
52
Chương 52: Mưu thành
53
Chương 53: Nghi hoặc
54
Chương 54: Sinh mệnh thú
55
Chương 55: Mỹ Mỹ
56
Chương 56: Năng lượng sinh mệnh
57
Chương 57: Sinh tồn giả
58
Chương 58: Hiệp hội
59
Chương 59: Doanh trại
60
Chương 60: Thực đường
61
Chương 61: Vạ lây
62
Chương 62: Chấp pháp giả
63
Chương 63: Dạ khách số 6
64
Chương 64: Tìm hiểu thị trường
65
Chương 65: Đầu cơ
66
Chương 66: Hạt giống sinh mệnh
67
Chương 67: Ngày hội ở Nha Trang thành
68
Chương 68: Sự kiện đoạt vé
69
Chương 69: Cao tầng La gia
70
Chương 70: Phòng Luyện tập
71
Chương 71: Phong nguyên tố
72
Chương 72: Sự manh động của Vương Lang
73
Chương 73: Sự sắp xếp của Raphen
74
Chương 74: Tận tâm hộ vệ
75
Chương 75: Một chuyến phiêu lưu
76
Chương 76: Cơn bão năng lượng
77
Chương 77: Thí luyện nhân của Trương gia
78
Chương 78: Tên số hưởng của vùng sinh tồn
79
Chương 79: Nỗ lực của Trương Phóng
80
Chương 80: Con đường của Trương Phóng
81
Chương 81: Buổi học đầu tiên
82
Chương 82: Kiến thức cơ bản
83
Chương 83: Chuyện hai cái cốc
84
Chương 84: Buổi họp hội đồng thành phố
85
Chương 85: Tác động của năng lượng đặc thù
86
Chương 86: Năng lượng đặc thù của Vương Lang
87
Chương 87: Năng lượng sinh mệnh đặc thù
88
Chương 88: Tiến nhập Nha Trang thành
89
Chương 89: Chào mừng đến cổng nam
90
Chương 90: Ngài vệ trưởng An Tất
91
Chương 91: Những ngày ở Nha Trang thành (1)
92
Chương 92: Những ngày ở Nha Trang thành (2)
93
Chương 93: Nghiệp của nhà Morgan
94
Chương 94: Những ngày ở Nha Trang thành (3)
95
Chương 95: Những ngày ở Nha Trang thành (4)
96
Chương 96: Những ngày ở Nha Trang thành (5)
97
Chương 97: Những ngày ở Nha Trang thành (6)
98
Chương 98: Chương trình học mới
99
Chương 99: Tám chiêu thức cơ bản
100
Chương 100: Nửa đêm ở Nha Trang thành
101
Chương 101: Chương trình luyện tập
102
Chương 102: Chương trình luyện tập (2)
103
Chương 103: Chương trình luyện tập (3)
104
Chương 104: Chương trình luyện tập (4)
105
Chương 105: Chương trình luyện tập (5)
106
Chương 106: Chương trình luyện tập (6)
107
Chương 107: Chương trình luyện tập (7)
108
Chương 108: Chương trình luyện tập (8)
109
Chương 109: Kết thúc luyện tập. Điều quan trọng nhất lúc này
110
Chương 110: Nhiệm vụ bất khả thi của Lý Bá
111
Chương 111: Nhiệm vụ bất khả thi của Lý Bá (2)
112
Chương 112: Ván bài của Lý gia
113
Chương 113: La Thần tỏa sáng
114
Chương 114: Nỗi sợ hãi bao chùm Nha Trang thành
115
Chương 115: Cuộc phiêu lưu của La La và Mỹ Mỹ
116
Chương 116: Một đêm dài
117
Chương 117: Một đêm dài (2)
118
Chương 118: Một đêm dài (3)
119
Chương 119: Một đêm dài (4)
120
Chương 120: Một đêm dài (5)
121
Chương 121: Một đêm dài (6)
122
Chương 122: Một đêm dài (7)
123
Chương 123: Một đêm dài (8)
124
Chương 124: Một đêm dài (9)
125
Chương 125: Một đêm dài (10)
126
Chương 126: Một đêm dài (11)
127
Chương 127: Một đêm dài (12)
128
Chương 128: Một đêm dài (13)
129
Chương 129: Một đêm dài (14)
130
Chương 130: Một đêm dài (15)
131
Chương 131: Một đêm dài (16)
132
Chương 132: Một đêm dài (17)
133
Chương 133: Một đêm dài (18)
134
Chương 134: Một đêm dài (19)
135
Chương 135: Một đêm dài (20)
136
Chương 136: Cách La gia đón ngày mới
137
Chương 137: Một buổi sáng đẹp trời
138
Chương 138: Ngày đẹp trời để đi dạo
139
Chương 139: Tay đeo cục nợ
140
Chương 140: Đại náo Đại nhất lâu
141
Chương 141: Tâm tư của tiên sinh kể chuyện
142
Chương 142: Đậu hũ chiên giòn
143
Chương 143: Dạ khách số hai
144
Chương 144: Ra đường kiếm ăn
145
Chương 145: Mạc Anh Hùng chân chính
146
Chương 146: Người nhà chủ tiệm
147
Chương 147: Một cái tên
148
Chương 148: Lời hẹn tuổi trẻ
149
Chương 149: Bạc Hùng gặp Vương Bá
150
Chương 150: Trên trời cố sự
151
Chương 151: Song kiêu thế hệ
152
Chương 152: Gặp Tần Phí
153
Chương 153: Ngủ mà kêu
154
Chương 154: Tiểu Phí thành vương
155
Chương 155: Lần hai vào thành
156
Chương 156: Thả con tép
157
Chương 157: Bắt con tôm
158
Chương 158: Bắt con cá
159
Chương 159: Bắt kình ngư
160
Chương 160: Trụ sở sinh tồn giả
161
Chương 161: Trưởng thành
162
Chương 162: La Cao Tường trưởng lão
163
Chương 163: Sư môn thần bí
164
Chương 164: Câu thông
165
Chương 165: Mở phong ấn
166
Chương 166: Thanh hắc kiếm
167
Chương 167: Chữa trị
168
Chương 168: Kéo lưới
169
Chương 169: Có thêm huynh đệ
170
Chương 170: Buổi đón tiếp của Tạ gia
171
Chương 171: Trương, Lý, Tần, Mạc
172
Chương 172: Đại sư Morgan Raddi
173
Chương 173: Tiên nữ cuối cùng
174
Chương 174: Thiện giả bất lai
175
Chương 175: Donna lộ diện
176
Chương 176: Donna gây sóng gió
177
Chương 177: Donna gây sóng gió (2)
178
Chương 178: Donna gây sóng gió (3)
179
Chương 179: Vui chơi có thưởng
180
Chương 180: Chơi đúng cách
181
Chương 181: La Thần lựa chọn
182
Chương 182: Trạm dừng giữa sa mạc
183
Chương 183: Trạm dừng giữa sa mạc (2)
184
Chương 184: Rút lui
185
Chương 185: Phần hai của thí luyện
186
Chương 186: Việc nhà họ La
187
Chương 187: Đại sư luận bàn
188
Chương 188: Kinh ngạc đến từ Lý gia
189
Chương 189: Vấn đề của Donna
190
Chương 190: Vấn đề của Donna.(2)
191
Chương 191: Thanh Thương cải tạo
192
Chương 192: Chuyện trong phòng chế tạo
193
Chương 193: Ăn
194
Chương 194: Học ăn
195
Chương 195: Bánh bao càn khôn
196
Chương 196: Giảm cân cấp tốc
197
Chương 197: Trị bệnh
198
Chương 198: Lần đầu xem bói