Chương 146: Đảo vàng (2)

Sau cơn mưa, trời quang lại xuất hiện. Ánh nắng ban mai ấm nóng chiếu rọi qua tầng tầng mây nhè nhẹ, mặt sông vỗ gập vào thành tàu tạo nên những giai điệu lắp bắp, trên thân tàu đôi lúc sáng lóe do những giọt nước mưa ứa đọng phản chiếu ánh sáng...

Con thuyền khởi hành suốt đêm, xuyên qua cơn mưa, đã sắp cập bến tới hòn đảo nhỏ giữa con sông mênh mông. Một bóng dáng trắng nhỏ, nhìn từ xa xa như ẩn như hiện đứng trên mũi thuyền, đầu hướng về phía đảo...

Thiên Tuệ đứng trên mũi thuyền, mang theo rất nhiều tâm tư trông đợi nhìn hòn đảo hiện ra phía trước, vì Minh Hoa đã ngủ quá lâu rồi, nàng sợ nếu việc này kéo dài thêm sẽ không tốt, càng xấu hơn là lời tên hòa thượng kia... Chí Trung xách hành lí nặng, nhìn Thiên Tuệ liền hiểu được tâm tư nàng, hắn dang một tay rắn rỏi của mình ra ôm lấy nàng, an ủi bảo: “Đừng lo, huynh ấy sẽ không lừa chúng ta đâu, ta có thể đảm bảo.”

Chí Trung nhìn quang cảnh sông nước mênh mông vây quanh con thuyền gỗ, khong hiểu sao hình như hắn cảm thấy mình đã bỏ qua điều gì đó rất quan trọng thì phải, nhưng mà thôi chắc cũng không mấy quan trọng, bên cạnh hắn lúc này chỉ có mình thê tử (và của nợ trên lưng)...

Cánh tay ấm áp cùng giọng nói nhẹ nhàng làm Thiên Tuệ an tâm dựa vào, “ừ” nhẹ một tiếng. Nàng chỉ hi vọng như vậy, người thân của nàng đã không còn, ở thế giới xa lạ này nàng chỉ có cùng Minh Hoa sống nương tựa vào nhau...

Sương nhẹ của sáng sớm đã tan đi hoàn toàn, Thiên Tuệ và Chí Trung nhìn quanh thì mới thấy được rằng không chỉ có duy nhất thuyền của mình, mà có rất nhiều những con thuyền khác với nhiều hình thái kích thước to nhỏ khác nhau cũng đang hướng về đảo này...

Những con thuyền càng ngày càng gần đảo, hòn đảo với nhiều cây xanh, rộng lớn tới nỗi có thể từ trên thuyền thấy được những táng cây nhô cao chọc trời, thấy rõ bãi cát vàng nối liền giữa sông và chân đảo...

“Vịt về chuồn, vịt về chuồn...” Ông lão vừa lái thuyền vừa hô to câu chẳng có nghĩa lí gì cả, có phần hơi hóm hỉnh, tiếng hô tương tự cũng phát ra từ những con thuyền kia. Nhưng những người phía cảng nghe câu lệnh quen thuộc liền biết rằng thuyền muốn cập bến, họ chuẩn bị đồ đạc, vật dụng đón thuyền.

Đoàn dân trên các cầu thuyền hợp sức kéo sợi xích, ông lão lái con thuyền chầm chậm cập bến. Có rất nhiều chuyến thuyền như vậy cũng đang cập bến, có thuyền thì chở khách, có thuyền chở hàng hóa về buôn, về phần thuyền ông lão thì thuộc những thuyền có thể chở cả khách lẫn hàng.

Lũ trẻ con trên đảo thì khuôn mặt háo hức nhìn những con thuyền cập bến, bởi một số lái buôn, ngư dân trên thuyền về có mang theo những của ngon hiếm lạ, là những gói bánh, kẹo đường, những món ăn trên đất liền đầy sặc sỡ và dụ hoặc, bọn trẻ nhỏ sao có thể cưỡng nổi mê hoặc của những thứ này chứ.

Những con thuyền đã cập bến, đoàn người trên thuyền lũ lượt bước xuống, chia ra đông đảo thành các nhóm người quen, bộ y phục đặc sắc đa dạng, tôn lên sự cao quý làm đám bé gái thích thú vây quanh, con đám con trai nghịch ngợm chỉ có chăm chăm vào những hàng hóa và những tay lái buôn, hòng kiếm chác thứ gì đó thú vị.

Không chỉ đám trẻ mà những người lớn kia cũng nhìn vào đoàn người, tin chắc đây là đoàn khách đến thăm quan hương đảo năm nay. Mấy khi có khách trên đất liền viếng thăm, bọn họ nhiệt tình chào đón dòng người.

Thuyền chở ba người Thiên Tuệ là một con thuyền chuyên chở trái cây, hoa quả, bọn trẻ nhìn riết thành quen nên không có đứa nào bu lại đây hết. Thiên Tuệ và Chí Trung sau khi trả tiền cho ông bà lão thì tạm biệt họ, bước xuống thuyền...

Bên hàng hóa và thuyền khách ồn ào nhộn nhịp bao nhiêu thì những thuyền buôn hoa quả, trái cây bên này lại im ắng bấy nhiêu, các lái buôn nơi đây cũng quen thuộc với không khi như vậy rồi, họ chỉ tập trung lặng lẽ chuyển hàng của mình, rồi lại chuẩn bị cho chuyến ra khơi tiếp theo.

Đặt chân lên cầu thuyền, những làn sóng vỗ nhè nhẹ vào bãi cát tạo nên một âm thanh du dương, những cành cây xào xào xạc xạc khiến lòng người tĩnh lặng, quá đỗi yên bình, ngay cả tiếng gió thổi bên tai cũng đầy thơ mộng. Ánh nắng gay gắt chiếu sáng trên đỉnh đầu, nóng bức làm Thiên Tuệ lấy tay che cũng không hết, Chí Trung phải lấy ra hai cái nón lá đội lên tránh nắng, trông bọn họ bây giờ rất bình thường, như bao hành khách khác nên cũng không có ai chú ý cả...

Bước qua cầu thuyền, hai người chính thức đặt chân lên đảo, đột nhiên cái nhẫn trữ vật trên ngón tay Thiên Tuệ run lên một hồi, nói đúng hơn là có một tia liên kết nào đó của món đồ vật đang kết nối bên trong chiếc nhẫn.

Thiên tuệ đưa tay lên sờ vào, từ trong chiếc nhỏ bé hiện ra hai hòn đá nâu, lục sắc. Chúng liên tục phát quang yếu ớt ra bên ngoài, Thiên Tuệ nhìn thấy liền lập tức hiểu ra...

“Có... Trên đảo này cũng có thứ ta cần tìm.” Thiên Tuệ ngạc nhiên, có phần mừng rỡ lẩm nhẩm. Chí Trung được Thiên Tuệ kể chuyện nên cũng biết được chút ít về những viên đá này, chúng là chìa khóa để bọn họ trở về.

Chí Trung chẳng quan tâm lắm về việc nhà của hai người Thiên Tuệ ở đâu, trong lòng hắn bây giờ, chỉ có một ngôi nhà. Hắn vác hành lí cồng kềnh nhưng tay chân vẫn rất nhanh nhẹn, nắm tay Thiên Tuệ bảo: “Đi, đi tìm thứ đó thôi.”

“Ưm.” Thiên Tuệ "ừ" một tiếng, nàng không ngờ rằng cái tên này còn nôn nóng hơn nàng nữa. Cả hai cùng đi về phía đoàn khách kia, đi phía sau cùng.

Hòn đảo này có diện tích vô cùng lớn, Chí Trung ước chừng nó gần lớn bằng phân nửa kinh đô Hoa Lư, nhưng so với con sông mênh mông chạm đến chân trời này thì hòn đảo quả thật quá nhỏ bé.

Trên đảo được phủ bởi một tấm áo xanh lục của khu rừng rậm rạp, tuy nhiên do hằng năm vẫn có khách ghé chơi qua lại nên người dân nơi đây vẫn dành ra cho du khách một con đường bằng phẳng, ít gồ ghề xuyên qua khu rừng, du khách có thể vừa đi bộ chậm rãi vừa thưởng thức thiên nhiên đảo ở hai bên.

Dẫu vậy vẫn có nhiều căn nhà sống sâu trong cánh rừng ấy, bọn họ hoặc là những người dân của hòn đảo hoặc là những con người đã quá chán với đất liền đến đây nhập cư, bằng chứng là có nhiều nhà vẫn mặc trên người bộ áo quần gần giống như người trên đất liền.

Chí Trung thật sự rất bội phục người đã lát gạch trên con đường này, bởi vì nó không chỉ đẹp, mà còn quá đồng đều về mặt nghệ thuật, những viên gạch hình bát quái hơi vàng sậm san sát nhau, cách nhau vô cùng sinh động.

Bỗng dưng hắn cảm thấy có gì đó, hắn ngồi xuống đưa tay chạm vào viên gạch hình bát quái kia, tuy nhiên bàn tay chạm vào chưa tới năm giây thì có một giọng quát cảnh báo khó nghe vang lên phía bên phải cánh rừng: “Lấy tay ra khỏi đó ngay.”

Giọng nói ấy là của một thanh niên dân đảo, làn da rám nắng, cơ thịt săn chắc, nửa trên để trần mặc duy nhất một cái quần nâu đen quấn lá, trên tay hắn cầm một cây giáo đẽo từ đá khá thô, hắn nhìn hai người Thiên Tuệ và Chí Trung bằng ánh mắt bất thiện, đặc biệt là Chí Trung.

Ngay sau tiếng quát ấy thì lập tức một ông lão xuất hiện, hìn bề ngoài ông rất già yếu, tóc bạc đầy đầu nhưng cơ thịt săn ngăm kia trông vẫn còn khỏe, hơn nữa ở ông ta tỏa ra một sự từng trải làm xung quanh cảm thấy như một vị cha già gần gũi, ông lão vỗ nhẹ vai tên thanh niên kia, bảo: “Được rồi A Nghệ, họ là những vị khách mới của chúng ta, có chỗ không hiểu nên không cần phải cảnh giác thế.”

Nghe ông lão nói thế, tên thanh niên hừ một tiếng, nhấc chân rời khỏi đó, đi vào trong cánh rừng sâu.

Ông lão quay sang, dùng chất giọng trưởng bối hiền từ nói với bọn họ: “Ta thay mặt thằng bé xin lỗi các vị, nó chỉ là muốn bảo vệ con đường thiêng liêng này của đảo ta mà thôi.”

"Con đường thiêng liêng?” Thiên Tuệ vô cùng khó hiểu, chẳng lẽ con đường này không phải là một con đường bình thường sao?

Ông lão liền giải thích thêm: “Con đường này đã có từ rất lâu rồi, đến nỗi chúng ta quên mất rằng ai đã xây nên nó, bao nhiêu du khách đã rải bước trên đây, đã có rất nhiều phép lạ đã xảy ra, tỉ như đã từng có một người bình thường nhờ bước trên con đường này mà về sau trở thành một vị thần tiên, một hộ nghèo khó bước lên làm tài sản trong tay nhiều lên không đếm xuể và còn rất nhiều chuyện li kỳ nữa...”

Nói tới đây ông dừng lại một chút, khuôn mặt trở nên ngưng trọng, nhìn Chí Trung một cái rồi tiếp tục kể cho Thiên Tuệ: “Nếu chỉ bước đi trên đó thôi thì không sao, nhưng nếu dùng tay chạm vào thì tai họa sẽ ập lên đầu kẻ đó. Đã có một người say rượu lỡ tay chạm phải cơ thể liền lập tức tan biến giữa ban ngày, một người khác tối đến có thể thấy những oan hồn, người đã khuất đi lại trên đảo hay là tâm trí trở nên điên dại, liên tiếp thốt ra những câu từ kỳ lạ...”

Ông lão nói xong thì xóa đi khuôn mặt nghiêm trọng, cười bảo với hai người: “Cho nên là, các vị tham quan thì cứ tham quan, chỉ xin đừng động vào con đường này.”

Thiên Tuệ nghe xong chỉ cho đó là một câu chuyện đùa được thêu dệt thôi, bằng chứng là phu quân nàng chạm vào có bị làm sao đâu, nàng gật đầu nhẹ tỏ ý cảm ơn vì lời cảnh báo nhưng cũng không để trong lòng, kéo Chí Trung đuổi theo dòng người.

Hai người Thiên Tuệ đã đi đủ xa, ông lão thở ra một hơi, giọng nói vang nhẹ trong khoảng không: “Này A Nghê, sao cậu lại cứu bọn họ kia chứ? Chẳng phải sẽ tốt hơn nếu bọn họ cũng làm giống những kẻ kia sao?”

Hai bên ông lão chỉ là rừng rậm im ả, nhìn thì như ông lão đang độc thoại một mình, thế nhưng giọng nói của tên thanh niên vừa đi kia vang lên: “Lão già đừng có nhiều lời, chẳng lẽ ông không cứu họ sao, lại rảnh hơi đi kể mớ truyện kia.” Vừa nói xong hắn liền lộ diện ra, khoanh tay tựa vào táng cây đối diện với ông lão.

Ông lão không hề phủ nhận, vì thanh niên kia đã nói trúng việc ông đã làm, chỉ thở dài nói: “Đã rất lâu rồi mới có phù thủy giống chúng ta đặt chân lên đảo này, bọn họ còn trẻ như vậy, ta chỉ là không nỡ để bọn họ phải chịu kết cục kia mà thôi.” Cả hai người bọn họ thật sự là một phù thủy tới từ đất liền, ngay lập tức cảm nhận được dao động linh lực trong người Thiên Tuệ, Chí Trung.

Tên thanh niên kia nhắm mắt cảm khái: “Cũng đã rất lâu rồi kể từ sự kiện đó chúng ta đặt chân đến đây thì không còn một phù thủy nào đến nữa. Nhưng... Ta có một cảm giác mơ hồ rằng, hai người họ có thể giúp cho chúng ta thoát khỏi "nó" nên mới ra tay.”

“Hầy, tuy ta coi trọng phán đoán của cậu nhưng phải nhắc lại một điều rằng đoàn quân phù thủy của chúng ta trước kia đã bị "nó" tiêu diệt, dựa vào hai người họ, e rằng không có khả năng.” Hai người đều không muốn nhớ lại cảnh tượng kinh hoàng đẫm máu kia chút nào cả, về cái ngày mà bọn họ đặt chân lên đảo này...

Tên thanh niên không nói gì thêm, chỉ cùng ông lão lẳng lặng nhìn về phía Chí Trung và Thiên Tuệ trong đoàn người xa xa...

Về phần Chí Trung và Thiên Tuệ khi đi phía sau dòng người, Thiên Tuệ thì ung dung ngắm nhìn cảnh sắc thiên nhiên, còn Chí Trung thì đôi lúc nhìn lại phía sau với ánh mắt sắc bén. Thấy Chí Trung như vậy Thiên Tuệ khó hiểu hỏi: “Có chuyện gì thế, sao chàng cứ nhìn lại phía sau vậy?”

Thiên Tuệ vừa hỏi, Chí Trung không che giấu bất kỳ điều gì, nói rõ ra: “Những viên gạch ấy, ta có thể cảm nhận rõ sâu trong chúng, là nhiệt độ của sự sống.” Lời vừa nói ra khiến nàng chưa kịp kinh ngạc thì Chí Trung nói tiếp: “Nàng có cảm nhận được không, dao động linh lực của bọn họ?”

Thiên Tuệ gật đầu nói: “Có, mặc dù chúng gần như không phát ra nhưng ta vẫn lờ mờ cảm thấy linh lực, bọn họ có thể là tu sĩ giống chúng ta, bộ điều đó không bình thường sao?”

Chí Trung cười nhẹ, lắc đầu bảo: “Điều đó rất bình thường nếu như bọn họ không ngăn cản chúng ta.”

Thiên Tuệ vẻ mặt mờ mịt, Chí Trung cứ nói úp úp mở mở vậy làm cho đầu nàng như đi vào mê cung, nàng hơi bực mình, đánh nhẹ vào ngực hắn, bảo: “Rốt cuộc là không bình thường ở đâu?”

Bình thường thì nàng rất thông minh mà, sao đến đây trí lực như giảm thấp thế, Chí Trung khó hiểu nhìn Thiên Tuệ, hay là do ở nơi đó nên Thiên Tuệ mới không biết điều cơ bản này, Chí Trung bèn nói toẹt ra: “Ta không biết ở nơi quê nhà nàng ra sao nhưng nếu là những phù thủy kia thì, kẻ yếu kém hơn khi cảm thấy linh lực của kẻ mạnh hơn bọn chúng sẽ không dễ dàng lộ diện để tránh phiền phức.”

Tới đây Thiên Tuệ mới sáng tỏ, nàng liền có cùng một suy nghĩ với Chí Trung, bèn nói: “Vậy rốt cuộc hai người bọn họ muốn gì ở chúng ta?”

Chí Trung lắc đầu không biết, nhìn về phía con đường xa xa kia đã không còn thấy bóng dáng ai cả, chỉ còn lại một con đường lát gạch bát quái...

Chapter
1 Chương 1: Văn án
2 Chương 2: Sự khởi đầu (1)
3 Chương 3: Sự khởi đầu (2)
4 Chương 4: Sự khởi đầu (3)
5 Chương 5: Tiên tộc
6 Chương 6: Thuận Thiên Kiếm
7 Chương 7: Kiểm tra ma lực (1)
8 Chương 8: Kiểm tra ma lực (2)
9 Chương 9: Thiên cấp tư chất
10 Chương 10: Tỉ thí
11 Chương 11: Cửa nát nhà tan
12 Chương 12: Điệu hổ ly sơn
13 Chương 13: Tiên – Ma đại chiến (1)
14 Chương 14: Tiên – Ma đại chiến (2)
15 Chương 15: Tiên – Ma đại chiến (3)
16 Chương 16: Tiên – Ma đại chiến (4)
17 Chương 17: Tà binh Lệ Kình
18 Chương 18: Yêu Vương Chuẩn Lâm
19 Chương 19: Bí kỹ hợp kích
20 Chương 20: Rút lui
21 Chương 21: Tương lai u ám
22 Chương 22: Lựa chọn của La Thiên Tuệ
23 Chương 23: Luân Trầm – Địa Ngục Huyết Hà
24 Chương 24: La Thiên Tuệ quyết đấu Đình Phong
25 Chương 25: Thuồng luồng
26 Chương 26: Thanh kiếm kì lạ
27 Chương 27: Thiên Đường hỏa
28 Chương 28: Gặp gỡ Phong Nha
29 Chương 29: Nguy hiểm rình rập
30 Chương 30: Bí kíp ‘Vô địch thiên hạ’
31 Chương 31: Liên Châu ấn ký
32 Chương 32: Nỏ Liên Châu
33 Chương 33: Cường giả tam hệ
34 Chương 34: Con đường của Minh Hoa
35 Chương 35: Hai năm (1)
36 Chương 36: Hai năm (2)
37 Chương 37: U Minh Hoa quyết đấu La Thiên Tuệ
38 Chương 38: Đường tương lai
39 Chương 39: Tai họa (1)
40 Chương 40: Tai họa (2)
41 Chương 41: 60 phút 00 giây
42 Chương 42: Quái vật từ cánh cổng
43 Chương 43: Linh lực của Minh Hoa
44 Chương 44: Thanh Giang – Linh Quang Loạn Tiễn
45 Chương 45: Đột phá trong mưa
46 Chương 46: Băng nguyên tố
47 Chương 47: Hư vô?
48 Chương 48: Đại chiến mộc tinh (1)
49 Chương 49: Đại chiến mộc tinh (2)
50 Chương 50: Giết người đoạt bảo
51 Chương 51: Thiên Di bộ pháp (1)
52 Chương 52: Thiên Di bộ pháp (2)
53 Chương 53: Thiên Di bộ pháp (3)
54 Chương 54: Gặp gỡ Chí Trung
55 Chương 55: Thiên Tuệ đấu Chí Trung
56 Chương 56: Duyên mệnh
57 Chương 57: Gặp mộc tinh yêu nữ
58 Chương 58: Kiếm ý
59 Chương 59: Hang động lạ (1)
60 Chương 60: Hang động lạ (2)
61 Chương 61: Hang động lạ (3)
62 Chương 62: Lộ mặt
63 Chương 63: Hấp thụ mộc tinh yêu nữ
64 Chương 64: Thiên Tuệ tấn công
65 Chương 65: Gặp lại Chí Trung
66 Chương 66: Lạc mất Thiên Tuệ
67 Chương 67: Đụng độ sơn tặc
68 Chương 68: Diện Trư
69 Chương 69: Minh Hoa diệt sơn tặc
70 Chương 70: Thanh Loan
71 Chương 71: Đào gia
72 Chương 72: Bài thơ trên cây gạo
73 Chương 73: Chạm trán
74 Chương 74: Ghen?
75 Chương 75: Thiên tử
76 Chương 76: Gặp lại tỉ tỉ
77 Chương 77: Mộng
78 Chương 78: Đào đại nhân đối thoại cùng Công Uẩn
79 Chương 79: Lời thề dưới ánh trăng (1)
80 Chương 80: Lời thề dưới ánh trăng (2)
81 Chương 81: Lời thề dưới ánh trăng (3)
82 Chương 82: Cảm xúc
83 Chương 83: Võ quán
84 Chương 84: Luận võ (1)
85 Chương 85: Luận võ (2)
86 Chương 86: Luận võ (3)
87 Chương 87: Lưỡng cực mệnh hồn
88 Chương 88: Âm mưu của Chí Trung
89 Chương 89: Đột nhập phủ thân vệ
90 Chương 90: Hôn lễ (1)
91 Chương 91: Hôn lễ (2)
92 Chương 92: Chúc phúc
93 Chương 93: Minh hoa được tỏ tình!!!
94 Chương 94: Lén lút
95 Chương 95: Minh Hoa bị thương
96 Chương 96: Trước sóng gió
97 Chương 97: Long Tích
98 Chương 98: Quỷ đỏ
99 Chương 99: Chiến thắng? (1)
100 Chương 100: Chiến thắng? (2)
101 Chương 101: Hủy diệt tất cả (1)
102 Chương 102: Hủy diệt tất cả (2)
103 Chương 103: Hủy diệt tất cả (3)
104 Chương 104: Cửu Kinh đại trận
105 Chương 105: Quỷ Thạch vương (1)
106 Chương 106: Quỷ Thạch vương (2)
107 Chương 107: Quỷ Thạch vương (3)
108 Chương 108: Cửu Kinh Đại Trận (1)
109 Chương 109: Cửu Kinh Đại Trận (2)
110 Chương 110: Tân đế (1)
111 Chương 111: Tân đế (2)
112 Chương 112: Thế giới bên kia (1)
113 Chương 113: Thế giới bên kia (2)
114 Chương 114: Hắc điểu ca lâu la (1)
115 Chương 115: Hắc điểu ca lâu la (2)
116 Chương 116: Hắc điểu ca lâu la (3)
117 Chương 117: Dòng sông Luân Hồi
118 Chương 118: Bí mật của Thủ Hộ thần
119 Chương 119: Ma Đồ Hiên Viên Chấn Thiên (1)
120 Chương 120: Ma Đồ Hiên Viên Chấn Thiên (2)
121 Chương 121: Tân tứ Thủ Hộ thần (1)
122 Chương 122: Tân tứ Thủ Hộ thần (2)
123 Chương 123: Kế hoạch quay về cố hương
124 Chương 124: Mật tin của Huyền Vũ (1)
125 Chương 125: Mật tin của Huyền Vũ (2)
126 Chương 126: Mật tin của Huyền Vũ (3)
127 Chương 127: Chiến tranh nổ ra (1)
128 Chương 128: Chiến tranh nổ ra (2)
129 Chương 129: Chiến tranh nổ ra (3)
130 Chương 130: Sóc Thiên quyết chiến Ân, Thương (1)
131 Chương 131: Sóc Thiên quyết chiến Ân, Thương (2)
132 Chương 132: Hàng phục Bạch Kê Tinh (1)
133 Chương 133: Hàng phục Bạch Kê Tinh (2)
134 Chương 134: Tấn công hậu phương (1)
135 Chương 135: Tấn công hậu phương (2)
136 Chương 136: Tuần Thiên Cáp (1)
137 Chương 137: Tuần Thiên Cáp (2)
138 Chương 138: Long Quân Thần Vương
139 Chương 139: Tiên thổ (1)
140 Chương 140: Tiên thổ (2)
141 Chương 141: Tiên thổ (3)
142 Chương 142: Tiên thổ (4)
143 Chương 143: Tiên thổ (5)
144 Chương 144: Tiên thổ (Hồi kết)
145 Chương 145: Đảo vàng (1)
146 Chương 146: Đảo vàng (2)
147 Chương 147: Đảo vàng (3)
148 Chương 148: Đảo vàng (4)
149 Chương 149: Đảo vàng (5)
150 Chương 150: Đảo vàng (6)
151 Chương 151: Đảo vàng (7)
152 Chương 152: Đảo vàng (8)
153 Chương 153: Đảo vàng (9)
154 Chương 154: Đảo vàng (10)
155 Chương 155: Có ta ở đây
156 Chương 156: Nguy Cơ nguyên hồn
157 Chương 157: Vỡ trận
158 Chương 158: Trở về
159 Chương 159: Xin hãy giúp chúng tôi
160 Chương 160: Ta thật sự đã trở về rồi
161 Chương 161: Càn Khôn Bá Thể và Cửu Ảnh Nhiếp Hồn
162 Chương 162: Cảnh Sát Thời Gian
163 Chương 163: Trimurti
164 Chương 164: Bạch Hổ
165 Chương 165: Xà Lời tử trận
166 Chương 166: Không gian chiến trường
167 Chương 167: Hạ sát Thanh Long
168 Chương 168: Ngũ thạch hội tụ, trở về!
169 Chương 169: Thế giới mới
170 Chương 170: Nguy hiểm tiềm tàng
Chapter

Updated 170 Episodes

1
Chương 1: Văn án
2
Chương 2: Sự khởi đầu (1)
3
Chương 3: Sự khởi đầu (2)
4
Chương 4: Sự khởi đầu (3)
5
Chương 5: Tiên tộc
6
Chương 6: Thuận Thiên Kiếm
7
Chương 7: Kiểm tra ma lực (1)
8
Chương 8: Kiểm tra ma lực (2)
9
Chương 9: Thiên cấp tư chất
10
Chương 10: Tỉ thí
11
Chương 11: Cửa nát nhà tan
12
Chương 12: Điệu hổ ly sơn
13
Chương 13: Tiên – Ma đại chiến (1)
14
Chương 14: Tiên – Ma đại chiến (2)
15
Chương 15: Tiên – Ma đại chiến (3)
16
Chương 16: Tiên – Ma đại chiến (4)
17
Chương 17: Tà binh Lệ Kình
18
Chương 18: Yêu Vương Chuẩn Lâm
19
Chương 19: Bí kỹ hợp kích
20
Chương 20: Rút lui
21
Chương 21: Tương lai u ám
22
Chương 22: Lựa chọn của La Thiên Tuệ
23
Chương 23: Luân Trầm – Địa Ngục Huyết Hà
24
Chương 24: La Thiên Tuệ quyết đấu Đình Phong
25
Chương 25: Thuồng luồng
26
Chương 26: Thanh kiếm kì lạ
27
Chương 27: Thiên Đường hỏa
28
Chương 28: Gặp gỡ Phong Nha
29
Chương 29: Nguy hiểm rình rập
30
Chương 30: Bí kíp ‘Vô địch thiên hạ’
31
Chương 31: Liên Châu ấn ký
32
Chương 32: Nỏ Liên Châu
33
Chương 33: Cường giả tam hệ
34
Chương 34: Con đường của Minh Hoa
35
Chương 35: Hai năm (1)
36
Chương 36: Hai năm (2)
37
Chương 37: U Minh Hoa quyết đấu La Thiên Tuệ
38
Chương 38: Đường tương lai
39
Chương 39: Tai họa (1)
40
Chương 40: Tai họa (2)
41
Chương 41: 60 phút 00 giây
42
Chương 42: Quái vật từ cánh cổng
43
Chương 43: Linh lực của Minh Hoa
44
Chương 44: Thanh Giang – Linh Quang Loạn Tiễn
45
Chương 45: Đột phá trong mưa
46
Chương 46: Băng nguyên tố
47
Chương 47: Hư vô?
48
Chương 48: Đại chiến mộc tinh (1)
49
Chương 49: Đại chiến mộc tinh (2)
50
Chương 50: Giết người đoạt bảo
51
Chương 51: Thiên Di bộ pháp (1)
52
Chương 52: Thiên Di bộ pháp (2)
53
Chương 53: Thiên Di bộ pháp (3)
54
Chương 54: Gặp gỡ Chí Trung
55
Chương 55: Thiên Tuệ đấu Chí Trung
56
Chương 56: Duyên mệnh
57
Chương 57: Gặp mộc tinh yêu nữ
58
Chương 58: Kiếm ý
59
Chương 59: Hang động lạ (1)
60
Chương 60: Hang động lạ (2)
61
Chương 61: Hang động lạ (3)
62
Chương 62: Lộ mặt
63
Chương 63: Hấp thụ mộc tinh yêu nữ
64
Chương 64: Thiên Tuệ tấn công
65
Chương 65: Gặp lại Chí Trung
66
Chương 66: Lạc mất Thiên Tuệ
67
Chương 67: Đụng độ sơn tặc
68
Chương 68: Diện Trư
69
Chương 69: Minh Hoa diệt sơn tặc
70
Chương 70: Thanh Loan
71
Chương 71: Đào gia
72
Chương 72: Bài thơ trên cây gạo
73
Chương 73: Chạm trán
74
Chương 74: Ghen?
75
Chương 75: Thiên tử
76
Chương 76: Gặp lại tỉ tỉ
77
Chương 77: Mộng
78
Chương 78: Đào đại nhân đối thoại cùng Công Uẩn
79
Chương 79: Lời thề dưới ánh trăng (1)
80
Chương 80: Lời thề dưới ánh trăng (2)
81
Chương 81: Lời thề dưới ánh trăng (3)
82
Chương 82: Cảm xúc
83
Chương 83: Võ quán
84
Chương 84: Luận võ (1)
85
Chương 85: Luận võ (2)
86
Chương 86: Luận võ (3)
87
Chương 87: Lưỡng cực mệnh hồn
88
Chương 88: Âm mưu của Chí Trung
89
Chương 89: Đột nhập phủ thân vệ
90
Chương 90: Hôn lễ (1)
91
Chương 91: Hôn lễ (2)
92
Chương 92: Chúc phúc
93
Chương 93: Minh hoa được tỏ tình!!!
94
Chương 94: Lén lút
95
Chương 95: Minh Hoa bị thương
96
Chương 96: Trước sóng gió
97
Chương 97: Long Tích
98
Chương 98: Quỷ đỏ
99
Chương 99: Chiến thắng? (1)
100
Chương 100: Chiến thắng? (2)
101
Chương 101: Hủy diệt tất cả (1)
102
Chương 102: Hủy diệt tất cả (2)
103
Chương 103: Hủy diệt tất cả (3)
104
Chương 104: Cửu Kinh đại trận
105
Chương 105: Quỷ Thạch vương (1)
106
Chương 106: Quỷ Thạch vương (2)
107
Chương 107: Quỷ Thạch vương (3)
108
Chương 108: Cửu Kinh Đại Trận (1)
109
Chương 109: Cửu Kinh Đại Trận (2)
110
Chương 110: Tân đế (1)
111
Chương 111: Tân đế (2)
112
Chương 112: Thế giới bên kia (1)
113
Chương 113: Thế giới bên kia (2)
114
Chương 114: Hắc điểu ca lâu la (1)
115
Chương 115: Hắc điểu ca lâu la (2)
116
Chương 116: Hắc điểu ca lâu la (3)
117
Chương 117: Dòng sông Luân Hồi
118
Chương 118: Bí mật của Thủ Hộ thần
119
Chương 119: Ma Đồ Hiên Viên Chấn Thiên (1)
120
Chương 120: Ma Đồ Hiên Viên Chấn Thiên (2)
121
Chương 121: Tân tứ Thủ Hộ thần (1)
122
Chương 122: Tân tứ Thủ Hộ thần (2)
123
Chương 123: Kế hoạch quay về cố hương
124
Chương 124: Mật tin của Huyền Vũ (1)
125
Chương 125: Mật tin của Huyền Vũ (2)
126
Chương 126: Mật tin của Huyền Vũ (3)
127
Chương 127: Chiến tranh nổ ra (1)
128
Chương 128: Chiến tranh nổ ra (2)
129
Chương 129: Chiến tranh nổ ra (3)
130
Chương 130: Sóc Thiên quyết chiến Ân, Thương (1)
131
Chương 131: Sóc Thiên quyết chiến Ân, Thương (2)
132
Chương 132: Hàng phục Bạch Kê Tinh (1)
133
Chương 133: Hàng phục Bạch Kê Tinh (2)
134
Chương 134: Tấn công hậu phương (1)
135
Chương 135: Tấn công hậu phương (2)
136
Chương 136: Tuần Thiên Cáp (1)
137
Chương 137: Tuần Thiên Cáp (2)
138
Chương 138: Long Quân Thần Vương
139
Chương 139: Tiên thổ (1)
140
Chương 140: Tiên thổ (2)
141
Chương 141: Tiên thổ (3)
142
Chương 142: Tiên thổ (4)
143
Chương 143: Tiên thổ (5)
144
Chương 144: Tiên thổ (Hồi kết)
145
Chương 145: Đảo vàng (1)
146
Chương 146: Đảo vàng (2)
147
Chương 147: Đảo vàng (3)
148
Chương 148: Đảo vàng (4)
149
Chương 149: Đảo vàng (5)
150
Chương 150: Đảo vàng (6)
151
Chương 151: Đảo vàng (7)
152
Chương 152: Đảo vàng (8)
153
Chương 153: Đảo vàng (9)
154
Chương 154: Đảo vàng (10)
155
Chương 155: Có ta ở đây
156
Chương 156: Nguy Cơ nguyên hồn
157
Chương 157: Vỡ trận
158
Chương 158: Trở về
159
Chương 159: Xin hãy giúp chúng tôi
160
Chương 160: Ta thật sự đã trở về rồi
161
Chương 161: Càn Khôn Bá Thể và Cửu Ảnh Nhiếp Hồn
162
Chương 162: Cảnh Sát Thời Gian
163
Chương 163: Trimurti
164
Chương 164: Bạch Hổ
165
Chương 165: Xà Lời tử trận
166
Chương 166: Không gian chiến trường
167
Chương 167: Hạ sát Thanh Long
168
Chương 168: Ngũ thạch hội tụ, trở về!
169
Chương 169: Thế giới mới
170
Chương 170: Nguy hiểm tiềm tàng