Chương 144: Ra đường kiếm ăn

Dạ khách số 6 thật chính là Tạ Phi Phi.

Ba chữ Tạ Phi Phi cũng có thể xem như một hồi truyền kỳ của một thế hệ.

Hơn ba mươi năm trước, Tạ Phi Phi sinh ra là một người bình thường, sau khi làm lễ khai mở không thành công, tưởng chừng nàng phải chấp nhận cuộc sống khiêm nhường của một nữ nhân bình thường. Nhưng không, năm 16 tuổi, ngay một ngày sau lễ khai mở, Tạ Phi Phi quyết định lên đường lang thang, chu du khắp nơi, và tạo ra một hồi sôi động ở cả trong và ngoài địa cầu. Đây là hình mẫu của các thiếu nữ khác trong cuộc phiêu lưu tìm kiếm hạnh phúc của mình, ví dụ nổi tiếng nhất gần đây là Trương thiếu nữ trong vùng sinh tồn, hay La La và sát thủ bốn bánh bao đen.

Tạ Phi Phi quá đẹp, cực kỳ quyến rũ. Khác với cô cô tiên nữ Tạ Chung Tình băng thanh ngọc khiết, vẻ đẹp của nàng là phong tình vạn chủng, nàng là trái bom, là mật ngọt trong mắt của tất cả nam nhân lỡ nhìn thấy nàng. Nàng không khác gì thần vệ nữ, là biểu tượng của sự hấp dẫn giới tính.

Tạ Phi Phi tự học nhạc và khiêu vũ cũng như chơi nhạc cụ. Nàng là ca sĩ, nhạc sĩ, vũ công danh tiếng nhất thời bấy giờ. Nàng có hơn 10 ca khúc nổi tiếng đã đi sâu vào lòng của một thế hệ, và vẫn còn được yêu thích đến tận ngày nay. Các ca khúc của nàng chủ yếu nói về thân phận và lòng khát khao, cũng như những nỗ lực của người phụ nữ dù yếu đuối nhưng luôn miệt mài khát khao trên con đường tìm kiếm hạnh phúc cho mình. Nó được xem như tiếng lòng của chính nàng, cũng là tiếng thổn thức trong đêm của mọi thiếu nữ.

Ngay ca khúc đầu tiên được phát hành, Tạ Phi Phi đã đạt được danh hiệu nghệ sĩ trẻ tài năng. Liên tục nhiều hoạt động nghệ thuật khác trên nhiều lĩnh vực, đỉnh cao là buổi trình diễn được tường thuật trực tiếp tại tổng thành năm nàng 18 tuổi, Tạ Phi Phi chính thức trở thành ngôi sao được yêu thích nhất của làng giải trí địa cầu.

Tạ Phi Phi còn gặt hái được nhiều thành công khác trong mọi lĩnh vực nàng tham gia, như điện ảnh, thời trang, hoạt động từ thiện, truyền hình thực tế..

Tạ gia là gia tộc sống im lặng và khép mình nhất, từ đầu Tạ Phi Phi đã không mượn ảnh hưởng của gia tộc, thậm chí dù nàng mang họ Tạ, nhiều người vẫn cho rằng đó chỉ là ngẫu nhiên, không liên quan gì đến Tạ gia.

Khi đã nổi tiếng, Tạ Phi Phi cũng không tỏ ra liên quan gì nhiều đến Tạ gia, nàng làm đại diện hình ảnh cho nhiều thương hiệu của nhà Morgan, La gia, Lý gia, liên minh... Nhưng chưa từng xuất hiện trên các sản phẩm của Tạ gia.

Điều khiến báo chí tốn nhiều giấy mực nhất không phải là sự nghiệp của nàng, mà chính cuộc sống tình cảm cá nhân, về sau có một quyển sách viết về nàng, có tựa đề: Tạ Phi Phi, yêu, sống, và cầu nguyện.

Phi Phi là một nữ thần, và nữ thần thì không yêu người phàm trần. Nàng sẵn sàng đón nhận tình cảm của bất kỳ ai, sẵn sàng cười với họ, sẵn sàng đến bữa hẹn trong mơ mà họ chuẩn bị, cũng như nói có với mọi câu hỏi của cánh phóng viên. Nàng sẵn sàng nhận, nhưng muốn nàng cho, thì phải đủ khả năng mới được.

Có lần nàng xích mích với một vị bộ trưởng, là một tướng quân của quân đội liên minh về hưu, người đã không cấp phép phát hành tập ảnh thời trang "nóng bỏng mùa hè "của nàng vì lý do vi phạm thuần phong mỹ tục. Tạ Phi Phi tuyên bố nếu ai có thể cạo được bộ râu mà vị bộ trưởng đó rất đỗi tự hào, nàng sẽ dùng bữa khuya muộn với người đó. Kết cục bộ râu đó đã ra đi trong đêm bởi chính con trai của ngài bộ trưởng.

Tạ Phi Phi hay xuất hiện quảng bá trong các sự kiện quy mô lớn, ví dụ như các đại hội cơ giới sư liên học viện. Mỗi lần như vậy, nàng thường công khai lên tiếng hẹn hò với người vô địch. Điều đó khiến tỉ lệ bị thương tật và suy kiệt trên sàn đấu tăng lên gấp chục lần. Ai cũng muốn dành cái khăn tay của người chiến thắng.

Theo danh sách của các tờ báo lá cải thiếu uy tín, Tạ Phi Phi có hơn 40 người tình trong suốt sự nghiệp cũng như các chuyến lưu diễn của mình. Tất cả đều là những tinh anh tài năng và tên tuổi.

Điều đó đã làm dao động sự đoàn kết vốn đã mỏng manh của quân đội liên minh, đổ vỡ lớn nhất ở lớp sĩ quan triển vọng trẻ tuổi.

Cao trào là năm nàng 25 tuổi, một sự kiện mà sử sách về sao ghi lại là " cuộc đảo chính của con tim", hơn 6000 chiến sĩ tinh anh trẻ tuổi của quân đội liên minh thuộc nhiều quân đoàn khác nhau, do nhiều mâu thuẫn chồng chất, đã tự giải quyết bằng xung đột cá nhân tại vùng đất thuộc vùng sinh tồn cách tổng thành chưa tới một giờ phi hành. Người dân sống ở tổng thành có thể nghe rõ mồn một âm thanh phát ra từ cuộc chiến đó.

Mà nguyên nhân xuất phát chỉ là do một dấu tay hiện rõ trên mặt của Tạ Phi Phi mà báo chí đăng ra, nghi ngờ là có người đã dùng vũ lực để ép buộc nàng.

Dù chưa sảy ra thương vong nhưng sự kiện lần đó cũng gây ra nhiều hệ quả nặng nề, không chỉ trong nội bộ nhân loại mà còn ảnh hưởng đến các tinh thú vương của vùng sinh tồn. Lần đó hải nhờ đến chấp pháp giả đại nhân trực tiếp ra mặt điều đình,.

Một ngày sau sự kiện đó, cũng là một ngày đau buồn của nam nhân thời bấy giờ. Tạ Phi Phi bị ngài chấp pháp giả bắt lại, giao cho các tinh thú vương xử lý, như một biện pháp giảng hòa. Đó là lần cuối cùng người ta nhìn thấy Tạ Phi Phi. Hình ảnh nàng trong bộ váy lụa đỏ mỏng manh bay phất phơ trong gió, đôi mắt vô hồn nhỏ lệ, tay bị trói chặt đang bị dẫn đi bởi tinh Mã vương, là con dao găm xuyên thấu trái tim, là vết thương không bao giờ lành được của những thanh niên tài tuấn năm đó.

Nhiều người dù bây giờ đã vợ con đề huề, nhưng đôi lúc say rượu say tình gục xuống, vẫn thổn thức mà lẩm bẩm: " Phi Phi, ta có lỗi với nàng."

Sau này, trong tư trang tìm được của nàng, tại những trang đẹp nhất của quyển nhật ký viết tay,Tạ Phi Phi đã viết trên trang giấy thấm đẫm nước mắt:

" Ta hận trời xanh, nhưng ta hận chàng nhiều hơn. Ta đã trao trái tim của mình cho chàng từ năm ta 16, nhưng chàng lại vứt bỏ. Không có trái tim, ta không biết mình đau đớn nhiều hay ít, cả cuộc đời ta mong đợi từ chàng, dù là lời ghét bỏ, ta trở thành gió nhưng sao một cơn gió cũng không thổi được từ chàng đến ta. Sau này khi chết đi. Ta muốn trên bia mộ của ta, hãy viết là mộ của Tạ Vô Tâm, vì đã trao tình yêu của mình cho kẻ vô tâm.

Yêu chàng mãi mãi. "

Tạ Phi Phi là đóa hoa đi ngang thời đại của mình, với đầy đủ hương sắc và sương gió của cuộc sống, hãy để câu chuyện đó lại trong lòng của những người từng rung động.

Nói về Vương Lang sau khi tạm biệt ngài dạ khách số hai.

Vương Lang bồng Celia, lần mò theo địa chỉ mà ngài số hai đưa cho, tiếp tục làm nhân viên chuyển phát, mà món hàng là do dạ khách số 6 kí gửi.

Đã đến đúng nơi, vấn đề là địa chỉ này không thuộc nhà riêng,mà là cơ sở kinh doanh. Môn bài lớn treo bên ngoài cổng ghi là:" văn phòng môi giới công việc người tinh anh". Nhỏ nhỏ bên dưới có dán thêm dòng chữ " không hoàn lại tiền trong mọi trường hợp ".

Vương Lang đẩy cửa bước vào, thì ra đây là khu kinh doanh tích hợp, bên trong bên ngoài là nhiều hạng mục khác nhau, bước qua khu văn phòng là vào hành lang dẫn tới diễn võ trường, trọng lực trường, khu chữa trị...

Vương Lang hỏi đại một người trẻ tuổi đeo bản tên xách cặp táp đi ngang qua, nhìn chắc là nhân viên của nơi này:

_ Xin cho hỏi, tôi muốn tìm một người tên là Vô Tâm.

Người kia đứng lại, Vương Lang có dịp nhìn rõ bản tên, trên đó ghi " nhân viên môi giới cấp cao Mạc Anh Hùng ". Nhân viên đó nói:

_ Nơi này lớn lắm, muốn tìm người thì phải có thông tin rõ ràng, làm ở đâu, nhiêu tuổi, ca nào. Sau đó ra quầy lễ tân thông báo, may ra mới tìm được. À, mà ngươi tìm người đó có việc gì không, mà sao không để nó ở nhà,( nói Celia) bồng bế theo chi, con bé dễ thương quá.

Dọc đường đi đến đây Vương Lang phải dừng lại hơn chục lần bởi những người muốn nựng Celia, riết rồi cũng quen.

_ Vậy khổ rồi, tôi chỉ có tên với địa chỉ thôi, tôi chuyển đồ, thông tin chỉ có nhiêu đó, vậy có tìm được không?

Nhân viên tốt bụng kia trầm ngâm:

_ Để xem, không được rồi, tính ra ngươi chỉ có địa chỉ mà thôi, tại khu nhà phức hợp này tên chính là Vô Tâm, không có người nhận, làm sao chuyển được. Có ra hỏi lễ tân thì cũng vậy thôi, xin lỗi, không giúp gì ngươi được rồi.

Vương Lang vuốt mặt, tự hỏi sao dạo này ra đường không có chuyện gì suôn sẻ.

_ Thật không có cách nào sao. - Vương Lang cố vớt vát.

_ Có chứ, cũng dễ thôi, vấn đề là có chút hên xui. Ngươi ra kia đăng ký nhiệm vụ tìm người, đem thông tin có được chạy trên bản nhiệm vụ, rồi hy vọng người ngươi tìm sẽ nhìn thấy. Chắc chỉ có cách đó thôi.

_ Cảm ơn.

Vương Lang bồng Celia tới quầy đăng ký.

_ Lệ phí đăng tin là 200 tiểu kim thạch, muốn được ưu tiên đẩy lên phía trước thì phải trả thêm 150 tiểu kim thạch mỗi lần. Phải thanh toán trước.

Vương Lang nhìn Celia, con bé cười,còn hắn có cố cũng không cười nổi. Những đồng xu cuối cùng hắn còn trong người đều đã bị bọn nhỏ quy đổi thành kẹo, chính xác là bây giờ hắn hai bàn tay trắng, một xu dính túi cũng không có.

Vương Lang đang định bồng Celia về, hắn tính có gì thì để chiều về xin tiền Aurora sau cũng được, dù gì hắn cũng đang là người lao động lương thiện. Nhưng có một thứ làm hắn chú ý, chính là bảng giao nhiệm vụ của khu kinh doanh.

Gọi là bảng nhưng đó thật sự là một màn hình lớn, rất lớn, treo ở trung tâm khu liên hợp. Nhiệm vụ viết bằng đèn xanh, thông tin bổ sung viết bằng đèn trắng, còn mức tiền thì màu đỏ, không muốn chú ý cũng không được.

Có nhiều loại nhiệm vụ, ra cho cá nhân, nhóm hay tổ chức các kiểu. Nhìn chung đây là nơi hợp pháp và thích hợp để người tinh anh kiếm thêm thu nhập. Không phải người tinh anh nào cũng giàu, có rất nhiều là xuất thân thấp hoặc trung bình nhưng may mắn khai mở thành công. Tạm thời ở đây ta nói về những người tinh anh trẻ tuổi.

Nếu để những người tinh anh đó trang trải cuộc sống bằng những công việc thông thường, thì thật không công bằng cho họ cũng như cho những người bình thường khác. Vì vậy nên mới có khu liên hợp này.

Gọi là khu liên hợp vì nó là nơi để họ kiếm tiền cũng như tiêu tiền. Khoản thu nhập kiếm được từ các nhiệm vụ sẽ ra đi cho các nhu cầu rèn luyện, mua sắm của họ. Nói chung là ai cũng có lợi, mà người được lợi nhất đương nhiên là những người ăn trên phần trăm chênh lệch. Cao là chủ khu liên hợp, thấp là những người môi giới.

_ Sao anh bạn, định kiếm thêm chút tiền à, nhìn không ra anh là người tinh anh đó, ăn mặc thật giản dị.

Người nói đương nhiên chính là nhân viên môi giới cấp cao Mạc Anh Hùng, người đến nay vẫn được coi là tốt bụng, không nên hiểu nhầm ý của y, thật sự thì thông thường trang phục của người tinh anh thường được làm từ các vật liệu tốt, để tránh hư hao khi họ sử dụng năng lượng tinh thần, khiến nó mặc định là đắt tiền và thiết kế đẹp,đặc biệt hơn, đó cũng như một cách để phân biệt qua vẻ ngoài, ở một số nơi còn có luật cụ thể về việc này. y nói tiếp:

_ Nếu anh hoàn thành được nhiệm vụ cấp trung bình thì tôi có thể thu xếp để anh được đăng tin tìm người miễn phí. Anh gặp may đấy, ở khu liên hợp Vô Tâm này, trong việc môi giới tôi xưng hai thì không có ai dám xưng một đâu. Nghĩ lần đầu mình hợp tác, tôi sẽ giảm giá đặc biệt cho anh, chỉ lấy lệ phí 40 phần trăm mà thôi.

Bùm. Giống như có cái búa đánh vào đầu Vương Lang, khâm phục, khó có ai có thể đưa ra cái giá cắt cổ bằng một chất giọng thân thiện đến như thế. Mặc dù chưa chưa biết mô tê gì, nhưng nhờ sự dạy dỗ cẩn thận từ sư phụ, Vương Lang phản ứng tức khắc:

_ 5 %, được thì nói chuyện tiếp, không thì dù sao cũng cảm ơn.

Vương Lang bồng Celia tiếng về phía cửa vài bước,bộ dáng rất là kiên quyết.

_ Ấy ấy chớ vội, có gì từ từ nói, ta xin tự giới thiệu, ta là Mạc Anh Hùng,môi giới viên cấp cao của nơi này,cho hỏi vị huynh đệ tên gì.?

_ Tại hạ Vương Lang.

_ Vương Lang huynh đệ, ta nói huynh đệ nghe, thật sự công việc của ta rất là vất vả, nếu hợp tác với ta, huynh đệ chỉ việc làm nhiệm vụ thôi, còn ta phải chạy đông chạy tây lo các loại giấy tờ, còn phải sắp xếp giành giật những nhiệm vụ thích hợp, 40% đó là tính luôn thuế thu nhập của nhiệm vụ luôn đó, tính ra ta có giữ được bao nhiêu đâu.

_ Vậy à, thuế thông thường là bao nhiêu?

_ 3%.

_ Vậy ngươi lấy tới 37%. ( trợn mắt)

_ Cái gì 37%, chỉ là những con số, nói ra chi mất lòng. Quan trọng là tình cảm hợp tác chân thành với nhau.

_ Tình cảm đó ngươi tự giữ đi, ta tới trực tiếp tại quầy để nhận nhiệm vụ.

_ Cứ tự nhiên ( Mạc Anh Hùng đưa tay mời) mà cho ta hỏi cái ba lô của huynh đệ để ở đâu rồi.

_ Ba lô nào.

_ Thì ba lô chứa giấy tờ: giấy khám sức khỏe, giấy đăng ký lao động, tài khoản ngân hàng, mã số thuế, giấy giới thiệu, sơ yếu lí lịch, chứng nhận trình độ, hộ khẩu thường trú, giấy cho phép làm nhiệm vụ của học viện...

Vương Lang khựng lại, trong người hắn cũng có giấy, nhưng là khăn giấy dùng khi thay tã cho Celia.

_ 10%, không ta tìm người khác.

_30%, giá thấp nhất của ta rồi đó.

_ 15%,hình như tên đứng đằng kia là đồng nghiệp của ngươi, để ta tới nói chuyện thử.

_ 25%, lần đầu tiên trong sự nghiệp ta xuống thấp đến mức này, không đồng ý nữa thì ngươi cứ tùy tiện, tạm biệt.

....

..... Chốt giá 20%.

Mạc Anh Hùng:

_ Chậc chậc, không ngờ huynh đệ cũng là dân làm ăn, bữa nay đúng là ta ra ngõ gặp xui rồi,thôi kệ, coi như quen biết thêm bằng hữu, tiền bạc không quan trọng.

...

Bắt đầu từ bây giờ ta sẽ là người đại diện cho Vương Lang huynh đệ trong khu liên hợp này, giấy tờ đã đóng dấu sẵn rồi, chỉ cần ngươi ký vào đây... Vào đây.

Vương Lang:

_ Tại sao chỗ này ghi là phí môi giới của trung tâm cao nhất không được vượt quá 10%, nếu phát hiện sai phạm phải trình báo.

_ Thì đó, chưa gì đã thấy phức tạp rồi đúng không, đây là việc giấy tờ, mà việc giấy tờ là việc của ta, Vương Lang ngươi không cần phải lo, để đó, ta trình báo dùm cho. Cứ ký đi, chỗ này, chỗ này... Đấy...đấy.

Mạc Anh Hùng:

_ Được rồi, bây giờ chúng ta đã là chung xuồng, quyền lợi gắn kết với nhau. Bắt đầu nói về nhiệm vụ, nói thử xem, Vương Lang ngươi là cơ giới sư hay cơ giới sĩ, trình độ đẳng cấp thế nào, có chuyên ngành hay kinh nghiệm đặc biệt gì không, hồi giờ đã làm những nhiệm vụ gì, hiệu xuất thành công ra sao. Nói thật cụ thể, bởi nếu nhận nhiệm vụ rồi mà không bàn giao được thì phải chịu phạt đó.

Vương Lang suy nghĩ, hắn nhìn lên bảng nhiệm vụ, phân tích một chút, hắn cần thứ gì đó nhanh tiền, đơn giản, không tốn thời gian:

_ Ta là cơ giới sĩ, cấp bạch ngân, chuyên cận chiến.

Mạc Anh Hùng đang loay hoay với cặp tài liệu thì xém té:

_ Bạch Ngân!! Đừng vậy mà, ở đây chỉ có hai ta, nhầm, thêm con bé nữa. Ngươi không cần phải nói dối đâu, cái mặt non choẹt của ngươi, bao nhiêu tuổi rồi mà đòi bạch ngân.

_ Ừm..14, không 15 tuổi.

_ Ta 17 rồi, còn đang ở cấp 4 thanh đồng đây, ngươi...thôi được rồi, cứ coi là thanh đồng cấp 2 đi.

...Bao nhiêu vòng sáng, có năng lượng đặc thù không, có vũ khí với giáp tùy thân chưa, đấu tổ đội hay cá nhân nhiều hơn, có tuyệt chiêu bí mật gì không, có kinh nghiệm đối luyện nhiều hay ít.

Vương Lang tiếp tục suy nghĩ:

_ Vậy ngươi thì sao? Vòng sáng? Đặc thù?

_ Ta? Hừ, ta mà là đặc thù sư thì đâu cần phải bươn ở đây để kiếm cơm, còn vòng sáng, thấy hai chữ cao cấp này hay không (chỉ tay vào bảng tên) chính là cấp cao đó, xin lỗi, bí mật, không nói được.

_ Vậy bao nhiêu vòng sáng là kiếm được nhiệm vụ tốt? Vương Lang hỏi tiếp.

_ Muốn đăng ký được mối ngon thì ít nhất cũng phải hơn 8, còn muốn khá khẩm thì phải hơn 10.

_ 11, ta có 11 vòng sáng. - Vương Lang dứt khoát.

_ 11? Tốt, vậy thì dễ kiếm ăn rồi. Thông tin thế được rồi, bây giờ bắt đầu chọn nhiệm vụ thôi, để xem.. ( Mạc Anh Hùng lấy ra màn hình liên lạc, tay trượt trượt)

Vương Lang chỉ vào bảng nhiệm vụ:

_ Ta thấy cái kia được kìa, đăng ký đi.

_ Hây hây, từ từ đã nào anh bạn,( Mạc Anh Hùng khoác tay) tôi mới là chuyên gia, việc chọn cái nào để nhận là việc của tôi, có được không?

_ Được.

_ Tốt,

....Thêm một việc nữa, cho dù không có ta, ngươi cũng đừng bao giờ lựa chọn những nhiệm vụ hiện lên trên cái bảng đó, nếu nó thật sự ngon lành thì đã không có ở đó. Ví dụ nha, thấy cái nhiệm vụ kia không, cái sáng nhất đó, " hỗ trợ sản xuất thiết bị năng lượng vĩnh cửu " phần thưởng là % cổ phần. Nó nằm ở đó hơn chục năm rồi đó, ai đăng kí cũng được, nhưng cắm đầu vô thì chỉ có tay trắng trở ra thôi.

Còn tìm nhiệm vụ tốt, đó chính là lý do cần có những chuyên gia như ta.

...

...

Đây rồi, có rồi, cái này thích hợp với ngươi nè, nhanh tiền, rủi ro thấp, làm không xong cũng có tiền thưởng trợ cấp.

Vương Lang:

_ Có chuyện tốt vậy à, vậy mọi người không giành giật hay sao?

_ Thì có ta đang giành cho ngươi đây. Đã nói là cứ yên tâm giao hết cho rồi mà, ngươi chỉ cần cố gắng chịu đòn, nhầm, cố gắng hoàn thành nhiệm vụ là được.

_ Cho ta xem thử.

" nhiệm vụ dành cho cơ giới sĩ cấp thanh đồng, công việc là làm đối thủ đối kháng luyện tập cho thanh đồng cấp 5 đang chuẩn bị thăng cấp, mỗi hiệp ba phút, trụ qua được một hiệp thì nhận được 100 tiểu kim thạch, không trụ được đến hết giờ thì phụ cấp 50 tiểu kim thạch, tối đa 5 hiệp, hoàn thành hết sẽ thưởng thêm 100, tổng cộng nhận được 600 tiểu kim thạch. "

Mạc Anh Hùng:

_ Sao? Thấy được không, cùng lắm ngươi giả vờ xỉu đi ra,vẫn nhận được 50 tiểu kim thạch, lần đầu làm ăn, có tiền mang về là được rồi, đầu xuôi đuôi lọt, tích tiểu thành đại, đi từng bước một, vững chắc tiến lên, cố gắng lên người anh em.

Vương Lang xoa cằm:

_ Nhiệm vụ thì không sao, nhưng nghe ngươi nói ta cứ có cảm giác không tốt, nếu dễ ăn như vậy sao ngươi không lấy luôn đi, chừa lại cho ta làm gì.

_ Ta đâu có ngu mà đưa đầu cho nó đánh, nhầm, ta không có thời gian để làm nhiệm vụ, ta là người chuyên nghiệp, phải làm việc đúng chuyên môn. Sao, làm luôn nha?

_ Được, ta cũng muốn thử xem sao, nhưng còn con bé.

_ Để ta, nói rồi, ngươi chỉ việc làm nhiệm vụ thôi, mọi vấn đề khác có ta lo. Con bé dễ thương quá, nó tên gì.

_ Celia.

Mạc Anh Hùng đưa tay nhận Celia:

_ Tên đẹp quá, lại đây với chú Anh Hùng nào, thương quá cơ, có quen biết gì không mà sao cười dữ vậy. Cưng,cưng..

....

Bây giờ ngươi đi theo hành lang này, tới khu diễn võ trường, chọn phòng số xyz, vào trong lên đài là được, kiếm được ít nhiều là tùy ở ngươi. Đây là thông tin liên lạc của ta, ta chờ ở quầy lễ tân, khi nào ngươi tỉnh lại thì tới đây. Không thì 30 phút sau ta tự tới đó tìm ngươi, được rồi, nhanh nhẹn lên, đi đi, đừng sợ hãi.

Vương Lang đi kiếm ăn, còn Mạc Anh Hùng thì bồng Celia tới quầy lễ tân:

_ Chào mấy cưng.

_ Chào anh Mạc Anh Hùng. - Dàn nữ nhân lễ tân xinh đẹp đồng thanh đáp. - Con bé xinh quá, cháu của anh à.

_ Không, con gái ruột của anh đó, mẹ nó vừa qua đời, bạo bệnh ( giọng đau xót) anh thậm chí còn không biết là mình có con bé, có nó, tin vui tin buồn đến cùng lúc. Nhìn con bé nè, nó không biết chuyện gì vừa xảy ra, luôn vui vẻ như vậy ( tay quét nước mắt) tâm nguyện của anh bây giờ, là dành cả đời để giữ nụ cười thiên thần này.

_ Ôi ôi ôi ( dàn lễ tân thương cảm). Con bé còn nhỏ quá, cần phải có bàn tay người mẹ chăm sóc, tội nghiệp, dễ thương quá, mà sao số lại khổ như thế.

Mạc Anh Hùng dựa vào quầy lễ tân, ngón tay vuốt má Celia, mắt liếc mấy em mặc đồng phục:

_ Anh biết chứ, nhưng thân phận anh bây giờ là gà trống nuôi con, làm sao dám đèo bồng làm khổ người con gái nào. Bây giờ anh chỉ sợ một điều, đó là tối nay, không có người hát ru cho con bé ngủ, sợ rằng con bé sẽ nhớ mẹ rồi khóc. ( thở dài) biết phải làm sao bây giờ, giá có một người nào tốt bụng, chịu tới nhà anh hát ru cho con bé ngủ thì tốt biết mấy.

_ Để em..

_ Để em..

_ Để em...

Chapter
1 Chương 1: Lão đầu gian thương
2 Chương 2: Chân nhân lộ tướng
3 Chương 3: Đại tiểu hồ Ly
4 Chương 4: Kiến thức tới dồn dập
5 Chương 5: Tinh thần rửa tội
6 Chương 6: Tinh thần tăng tiến
7 Chương 7: Buổi họp tra tấn
8 Chương 8: Đại hùng Hoắc Cách đại tướng quân
9 Chương 9: Thư kí Raphen
10 Chương 10: Thầy trò vô vọng
11 Chương 11: Vòng sáng thứ 50
12 Chương 12: Không hợp thói thường
13 Chương 13: Buổi kiểm tra kinh hoàng
14 Chương 14: Chính thức bái sư
15 Chương 15: Áo giáp đặc thù cấp đồng
16 Chương 16: Nhân sinh của Lý gia
17 Chương 17: Phi Tinh Bạc Hùng
18 Chương 18: Thôn Kim Thú
19 Chương 19: Tình trạng giới nghiêm
20 Chương 20: Gặp lại cố nhân
21 Chương 21: Khúc dạo đầu của Lý Khanh
22 Chương 22: Một chút chuyện xưa
23 Chương 23: Tiên nữ Chung Tình
24 Chương 24: Đại ca Vương Nhất
25 Chương 25: Bom của Lý Khanh
26 Chương 26: Mẫu thú cấp 1
27 Chương 27: Bạc Hùng chiến Thôn Kim thú
28 Chương 28: Mẹ của Vương Lang
29 Chương 29: Niềm hy vọng mới
30 Chương 30: Thư của sư phụ
31 Chương 31: Chuyện trong phòng giam
32 Chương 32: Dạy dỗ tiểu đệ
33 Chương 33: Cổng tinh thần
34 Chương 34: Bước đầu làm ăn
35 Chương 35: Khắc mạch không ngừng
36 Chương 36: Tinh thần tệ
37 Chương 37: Học viện Lý tinh đệ nhất
38 Chương 38: Sóng ngầm
39 Chương 39: Lịch trình
40 Chương 40: Lựa chọn
41 Chương 41: Tai nạn
42 Chương 42: Học viện Bắc đẩu
43 Chương 43: Đăng ký nhập học
44 Chương 44: Lễ khai giảng
45 Chương 45: Học phần
46 Chương 46: Sao bảy cánh
47 Chương 47: Chuyện hai tiểu đệ
48 Chương 48: Năm chiếc vé
49 Chương 49: Mộng Băng Doanh
50 Chương 50: Tinh thú
51 Chương 51: Tinh cún
52 Chương 52: Mưu thành
53 Chương 53: Nghi hoặc
54 Chương 54: Sinh mệnh thú
55 Chương 55: Mỹ Mỹ
56 Chương 56: Năng lượng sinh mệnh
57 Chương 57: Sinh tồn giả
58 Chương 58: Hiệp hội
59 Chương 59: Doanh trại
60 Chương 60: Thực đường
61 Chương 61: Vạ lây
62 Chương 62: Chấp pháp giả
63 Chương 63: Dạ khách số 6
64 Chương 64: Tìm hiểu thị trường
65 Chương 65: Đầu cơ
66 Chương 66: Hạt giống sinh mệnh
67 Chương 67: Ngày hội ở Nha Trang thành
68 Chương 68: Sự kiện đoạt vé
69 Chương 69: Cao tầng La gia
70 Chương 70: Phòng Luyện tập
71 Chương 71: Phong nguyên tố
72 Chương 72: Sự manh động của Vương Lang
73 Chương 73: Sự sắp xếp của Raphen
74 Chương 74: Tận tâm hộ vệ
75 Chương 75: Một chuyến phiêu lưu
76 Chương 76: Cơn bão năng lượng
77 Chương 77: Thí luyện nhân của Trương gia
78 Chương 78: Tên số hưởng của vùng sinh tồn
79 Chương 79: Nỗ lực của Trương Phóng
80 Chương 80: Con đường của Trương Phóng
81 Chương 81: Buổi học đầu tiên
82 Chương 82: Kiến thức cơ bản
83 Chương 83: Chuyện hai cái cốc
84 Chương 84: Buổi họp hội đồng thành phố
85 Chương 85: Tác động của năng lượng đặc thù
86 Chương 86: Năng lượng đặc thù của Vương Lang
87 Chương 87: Năng lượng sinh mệnh đặc thù
88 Chương 88: Tiến nhập Nha Trang thành
89 Chương 89: Chào mừng đến cổng nam
90 Chương 90: Ngài vệ trưởng An Tất
91 Chương 91: Những ngày ở Nha Trang thành (1)
92 Chương 92: Những ngày ở Nha Trang thành (2)
93 Chương 93: Nghiệp của nhà Morgan
94 Chương 94: Những ngày ở Nha Trang thành (3)
95 Chương 95: Những ngày ở Nha Trang thành (4)
96 Chương 96: Những ngày ở Nha Trang thành (5)
97 Chương 97: Những ngày ở Nha Trang thành (6)
98 Chương 98: Chương trình học mới
99 Chương 99: Tám chiêu thức cơ bản
100 Chương 100: Nửa đêm ở Nha Trang thành
101 Chương 101: Chương trình luyện tập
102 Chương 102: Chương trình luyện tập (2)
103 Chương 103: Chương trình luyện tập (3)
104 Chương 104: Chương trình luyện tập (4)
105 Chương 105: Chương trình luyện tập (5)
106 Chương 106: Chương trình luyện tập (6)
107 Chương 107: Chương trình luyện tập (7)
108 Chương 108: Chương trình luyện tập (8)
109 Chương 109: Kết thúc luyện tập. Điều quan trọng nhất lúc này
110 Chương 110: Nhiệm vụ bất khả thi của Lý Bá
111 Chương 111: Nhiệm vụ bất khả thi của Lý Bá (2)
112 Chương 112: Ván bài của Lý gia
113 Chương 113: La Thần tỏa sáng
114 Chương 114: Nỗi sợ hãi bao chùm Nha Trang thành
115 Chương 115: Cuộc phiêu lưu của La La và Mỹ Mỹ
116 Chương 116: Một đêm dài
117 Chương 117: Một đêm dài (2)
118 Chương 118: Một đêm dài (3)
119 Chương 119: Một đêm dài (4)
120 Chương 120: Một đêm dài (5)
121 Chương 121: Một đêm dài (6)
122 Chương 122: Một đêm dài (7)
123 Chương 123: Một đêm dài (8)
124 Chương 124: Một đêm dài (9)
125 Chương 125: Một đêm dài (10)
126 Chương 126: Một đêm dài (11)
127 Chương 127: Một đêm dài (12)
128 Chương 128: Một đêm dài (13)
129 Chương 129: Một đêm dài (14)
130 Chương 130: Một đêm dài (15)
131 Chương 131: Một đêm dài (16)
132 Chương 132: Một đêm dài (17)
133 Chương 133: Một đêm dài (18)
134 Chương 134: Một đêm dài (19)
135 Chương 135: Một đêm dài (20)
136 Chương 136: Cách La gia đón ngày mới
137 Chương 137: Một buổi sáng đẹp trời
138 Chương 138: Ngày đẹp trời để đi dạo
139 Chương 139: Tay đeo cục nợ
140 Chương 140: Đại náo Đại nhất lâu
141 Chương 141: Tâm tư của tiên sinh kể chuyện
142 Chương 142: Đậu hũ chiên giòn
143 Chương 143: Dạ khách số hai
144 Chương 144: Ra đường kiếm ăn
145 Chương 145: Mạc Anh Hùng chân chính
146 Chương 146: Người nhà chủ tiệm
147 Chương 147: Một cái tên
148 Chương 148: Lời hẹn tuổi trẻ
149 Chương 149: Bạc Hùng gặp Vương Bá
150 Chương 150: Trên trời cố sự
151 Chương 151: Song kiêu thế hệ
152 Chương 152: Gặp Tần Phí
153 Chương 153: Ngủ mà kêu
154 Chương 154: Tiểu Phí thành vương
155 Chương 155: Lần hai vào thành
156 Chương 156: Thả con tép
157 Chương 157: Bắt con tôm
158 Chương 158: Bắt con cá
159 Chương 159: Bắt kình ngư
160 Chương 160: Trụ sở sinh tồn giả
161 Chương 161: Trưởng thành
162 Chương 162: La Cao Tường trưởng lão
163 Chương 163: Sư môn thần bí
164 Chương 164: Câu thông
165 Chương 165: Mở phong ấn
166 Chương 166: Thanh hắc kiếm
167 Chương 167: Chữa trị
168 Chương 168: Kéo lưới
169 Chương 169: Có thêm huynh đệ
170 Chương 170: Buổi đón tiếp của Tạ gia
171 Chương 171: Trương, Lý, Tần, Mạc
172 Chương 172: Đại sư Morgan Raddi
173 Chương 173: Tiên nữ cuối cùng
174 Chương 174: Thiện giả bất lai
175 Chương 175: Donna lộ diện
176 Chương 176: Donna gây sóng gió
177 Chương 177: Donna gây sóng gió (2)
178 Chương 178: Donna gây sóng gió (3)
179 Chương 179: Vui chơi có thưởng
180 Chương 180: Chơi đúng cách
181 Chương 181: La Thần lựa chọn
182 Chương 182: Trạm dừng giữa sa mạc
183 Chương 183: Trạm dừng giữa sa mạc (2)
184 Chương 184: Rút lui
185 Chương 185: Phần hai của thí luyện
186 Chương 186: Việc nhà họ La
187 Chương 187: Đại sư luận bàn
188 Chương 188: Kinh ngạc đến từ Lý gia
189 Chương 189: Vấn đề của Donna
190 Chương 190: Vấn đề của Donna.(2)
191 Chương 191: Thanh Thương cải tạo
192 Chương 192: Chuyện trong phòng chế tạo
193 Chương 193: Ăn
194 Chương 194: Học ăn
195 Chương 195: Bánh bao càn khôn
196 Chương 196: Giảm cân cấp tốc
197 Chương 197: Trị bệnh
198 Chương 198: Lần đầu xem bói
Chapter

Updated 198 Episodes

1
Chương 1: Lão đầu gian thương
2
Chương 2: Chân nhân lộ tướng
3
Chương 3: Đại tiểu hồ Ly
4
Chương 4: Kiến thức tới dồn dập
5
Chương 5: Tinh thần rửa tội
6
Chương 6: Tinh thần tăng tiến
7
Chương 7: Buổi họp tra tấn
8
Chương 8: Đại hùng Hoắc Cách đại tướng quân
9
Chương 9: Thư kí Raphen
10
Chương 10: Thầy trò vô vọng
11
Chương 11: Vòng sáng thứ 50
12
Chương 12: Không hợp thói thường
13
Chương 13: Buổi kiểm tra kinh hoàng
14
Chương 14: Chính thức bái sư
15
Chương 15: Áo giáp đặc thù cấp đồng
16
Chương 16: Nhân sinh của Lý gia
17
Chương 17: Phi Tinh Bạc Hùng
18
Chương 18: Thôn Kim Thú
19
Chương 19: Tình trạng giới nghiêm
20
Chương 20: Gặp lại cố nhân
21
Chương 21: Khúc dạo đầu của Lý Khanh
22
Chương 22: Một chút chuyện xưa
23
Chương 23: Tiên nữ Chung Tình
24
Chương 24: Đại ca Vương Nhất
25
Chương 25: Bom của Lý Khanh
26
Chương 26: Mẫu thú cấp 1
27
Chương 27: Bạc Hùng chiến Thôn Kim thú
28
Chương 28: Mẹ của Vương Lang
29
Chương 29: Niềm hy vọng mới
30
Chương 30: Thư của sư phụ
31
Chương 31: Chuyện trong phòng giam
32
Chương 32: Dạy dỗ tiểu đệ
33
Chương 33: Cổng tinh thần
34
Chương 34: Bước đầu làm ăn
35
Chương 35: Khắc mạch không ngừng
36
Chương 36: Tinh thần tệ
37
Chương 37: Học viện Lý tinh đệ nhất
38
Chương 38: Sóng ngầm
39
Chương 39: Lịch trình
40
Chương 40: Lựa chọn
41
Chương 41: Tai nạn
42
Chương 42: Học viện Bắc đẩu
43
Chương 43: Đăng ký nhập học
44
Chương 44: Lễ khai giảng
45
Chương 45: Học phần
46
Chương 46: Sao bảy cánh
47
Chương 47: Chuyện hai tiểu đệ
48
Chương 48: Năm chiếc vé
49
Chương 49: Mộng Băng Doanh
50
Chương 50: Tinh thú
51
Chương 51: Tinh cún
52
Chương 52: Mưu thành
53
Chương 53: Nghi hoặc
54
Chương 54: Sinh mệnh thú
55
Chương 55: Mỹ Mỹ
56
Chương 56: Năng lượng sinh mệnh
57
Chương 57: Sinh tồn giả
58
Chương 58: Hiệp hội
59
Chương 59: Doanh trại
60
Chương 60: Thực đường
61
Chương 61: Vạ lây
62
Chương 62: Chấp pháp giả
63
Chương 63: Dạ khách số 6
64
Chương 64: Tìm hiểu thị trường
65
Chương 65: Đầu cơ
66
Chương 66: Hạt giống sinh mệnh
67
Chương 67: Ngày hội ở Nha Trang thành
68
Chương 68: Sự kiện đoạt vé
69
Chương 69: Cao tầng La gia
70
Chương 70: Phòng Luyện tập
71
Chương 71: Phong nguyên tố
72
Chương 72: Sự manh động của Vương Lang
73
Chương 73: Sự sắp xếp của Raphen
74
Chương 74: Tận tâm hộ vệ
75
Chương 75: Một chuyến phiêu lưu
76
Chương 76: Cơn bão năng lượng
77
Chương 77: Thí luyện nhân của Trương gia
78
Chương 78: Tên số hưởng của vùng sinh tồn
79
Chương 79: Nỗ lực của Trương Phóng
80
Chương 80: Con đường của Trương Phóng
81
Chương 81: Buổi học đầu tiên
82
Chương 82: Kiến thức cơ bản
83
Chương 83: Chuyện hai cái cốc
84
Chương 84: Buổi họp hội đồng thành phố
85
Chương 85: Tác động của năng lượng đặc thù
86
Chương 86: Năng lượng đặc thù của Vương Lang
87
Chương 87: Năng lượng sinh mệnh đặc thù
88
Chương 88: Tiến nhập Nha Trang thành
89
Chương 89: Chào mừng đến cổng nam
90
Chương 90: Ngài vệ trưởng An Tất
91
Chương 91: Những ngày ở Nha Trang thành (1)
92
Chương 92: Những ngày ở Nha Trang thành (2)
93
Chương 93: Nghiệp của nhà Morgan
94
Chương 94: Những ngày ở Nha Trang thành (3)
95
Chương 95: Những ngày ở Nha Trang thành (4)
96
Chương 96: Những ngày ở Nha Trang thành (5)
97
Chương 97: Những ngày ở Nha Trang thành (6)
98
Chương 98: Chương trình học mới
99
Chương 99: Tám chiêu thức cơ bản
100
Chương 100: Nửa đêm ở Nha Trang thành
101
Chương 101: Chương trình luyện tập
102
Chương 102: Chương trình luyện tập (2)
103
Chương 103: Chương trình luyện tập (3)
104
Chương 104: Chương trình luyện tập (4)
105
Chương 105: Chương trình luyện tập (5)
106
Chương 106: Chương trình luyện tập (6)
107
Chương 107: Chương trình luyện tập (7)
108
Chương 108: Chương trình luyện tập (8)
109
Chương 109: Kết thúc luyện tập. Điều quan trọng nhất lúc này
110
Chương 110: Nhiệm vụ bất khả thi của Lý Bá
111
Chương 111: Nhiệm vụ bất khả thi của Lý Bá (2)
112
Chương 112: Ván bài của Lý gia
113
Chương 113: La Thần tỏa sáng
114
Chương 114: Nỗi sợ hãi bao chùm Nha Trang thành
115
Chương 115: Cuộc phiêu lưu của La La và Mỹ Mỹ
116
Chương 116: Một đêm dài
117
Chương 117: Một đêm dài (2)
118
Chương 118: Một đêm dài (3)
119
Chương 119: Một đêm dài (4)
120
Chương 120: Một đêm dài (5)
121
Chương 121: Một đêm dài (6)
122
Chương 122: Một đêm dài (7)
123
Chương 123: Một đêm dài (8)
124
Chương 124: Một đêm dài (9)
125
Chương 125: Một đêm dài (10)
126
Chương 126: Một đêm dài (11)
127
Chương 127: Một đêm dài (12)
128
Chương 128: Một đêm dài (13)
129
Chương 129: Một đêm dài (14)
130
Chương 130: Một đêm dài (15)
131
Chương 131: Một đêm dài (16)
132
Chương 132: Một đêm dài (17)
133
Chương 133: Một đêm dài (18)
134
Chương 134: Một đêm dài (19)
135
Chương 135: Một đêm dài (20)
136
Chương 136: Cách La gia đón ngày mới
137
Chương 137: Một buổi sáng đẹp trời
138
Chương 138: Ngày đẹp trời để đi dạo
139
Chương 139: Tay đeo cục nợ
140
Chương 140: Đại náo Đại nhất lâu
141
Chương 141: Tâm tư của tiên sinh kể chuyện
142
Chương 142: Đậu hũ chiên giòn
143
Chương 143: Dạ khách số hai
144
Chương 144: Ra đường kiếm ăn
145
Chương 145: Mạc Anh Hùng chân chính
146
Chương 146: Người nhà chủ tiệm
147
Chương 147: Một cái tên
148
Chương 148: Lời hẹn tuổi trẻ
149
Chương 149: Bạc Hùng gặp Vương Bá
150
Chương 150: Trên trời cố sự
151
Chương 151: Song kiêu thế hệ
152
Chương 152: Gặp Tần Phí
153
Chương 153: Ngủ mà kêu
154
Chương 154: Tiểu Phí thành vương
155
Chương 155: Lần hai vào thành
156
Chương 156: Thả con tép
157
Chương 157: Bắt con tôm
158
Chương 158: Bắt con cá
159
Chương 159: Bắt kình ngư
160
Chương 160: Trụ sở sinh tồn giả
161
Chương 161: Trưởng thành
162
Chương 162: La Cao Tường trưởng lão
163
Chương 163: Sư môn thần bí
164
Chương 164: Câu thông
165
Chương 165: Mở phong ấn
166
Chương 166: Thanh hắc kiếm
167
Chương 167: Chữa trị
168
Chương 168: Kéo lưới
169
Chương 169: Có thêm huynh đệ
170
Chương 170: Buổi đón tiếp của Tạ gia
171
Chương 171: Trương, Lý, Tần, Mạc
172
Chương 172: Đại sư Morgan Raddi
173
Chương 173: Tiên nữ cuối cùng
174
Chương 174: Thiện giả bất lai
175
Chương 175: Donna lộ diện
176
Chương 176: Donna gây sóng gió
177
Chương 177: Donna gây sóng gió (2)
178
Chương 178: Donna gây sóng gió (3)
179
Chương 179: Vui chơi có thưởng
180
Chương 180: Chơi đúng cách
181
Chương 181: La Thần lựa chọn
182
Chương 182: Trạm dừng giữa sa mạc
183
Chương 183: Trạm dừng giữa sa mạc (2)
184
Chương 184: Rút lui
185
Chương 185: Phần hai của thí luyện
186
Chương 186: Việc nhà họ La
187
Chương 187: Đại sư luận bàn
188
Chương 188: Kinh ngạc đến từ Lý gia
189
Chương 189: Vấn đề của Donna
190
Chương 190: Vấn đề của Donna.(2)
191
Chương 191: Thanh Thương cải tạo
192
Chương 192: Chuyện trong phòng chế tạo
193
Chương 193: Ăn
194
Chương 194: Học ăn
195
Chương 195: Bánh bao càn khôn
196
Chương 196: Giảm cân cấp tốc
197
Chương 197: Trị bệnh
198
Chương 198: Lần đầu xem bói