Chương 144: Luật sư lâm tĩnh như

- " Tô Diệp Ân, cô làm gì ở đây?"

Lucy nhíu mày, cô nhìn chằm chằm Diệp Ân đang từ từ đi đến phía mình, cô ta cười dịu dàng, dáng vẻ tựa như một thần nữ thoát tục nhưng dáng vẻ đó gần như tỉ lệ nghịch đối với bản tính của cô ta. Trời ban cô ta sự diễm lệ nhưng lòng dạ lại hẹp hòi nhỏ nhen. Nếu nói một diễn viên giỏi, Lucy nhất định sẽ đề cử cô ta. Bởi mấy ai có thể dễ dàng nhận ta bản tính của Diệp Ân khi cô ta liên tục dùng nhan sắc mình như một tấm chắn.

Nhà họ Tô, dòng họ hai là Tô Diệp không đội trời chung cũng là một dòng tộc thích điều chế thuốc như Mộc Vân, cả hai gia tộc đã sớm là cái gai trong mắt đối phương, khác biệt Mộc Vân theo thuốc phương Đông, thì Tô Diệp lại theo thuốc phương Tây.

- " Mộc Vân Như, gia độc cô dạy cách đối nhân xử thế như vậy sao? Cho tôi một lý do tại sao tôi lại không được ở đây?"

- " Diệp Ân, cáo già thì đừng cố giấu đuôi, tôi thấy rất rõ chữ hả hê trên mặt cô"

- "...."

- " Tôi không phải là chủ bệnh viện này, nhưng dựa vào việc tôi là người vợ tương lai của chủ nhân bệnh viện này thì đã đủ lý do để mời cô ra khỏi đây chưa?"

- " Haizz, nhà Cố sẽ dám đắc tội với nhà Tô ư? tôi cũng chỉ định đến đây thăm Mạc Cao Kì và xem thủ phạm là kẻ nào mà dám to gan như vậy"

- " Tôi nghĩ là cô nên tự về soi gương thì sẽ thấy rõ hơn đấy"

Diệp Ân cười nhẹ, cô ta lả lơi trong bộ váy ôm sát hoàn toàn không hòa hợp với khuôn mặt cô ta. Lucy vừa dứt câu, tiếng chuông điện thoại liền đổ, nhưng lời đối thoại phía bên kia của đối phương khiến Lucy nhíu chặt mày lại, cô lườm Diệp Ân rồi tóm gọn 3 chữ.

- " Chặn truyền thông"

Cô nhanh chóng chạy vào trong lấy túi sách khi đi lướt qua Diệp Ân, ánh mắt cô hóa lửa gằn giọng nhấn mạnh từng chữ.

- " Diệp Ân, còn có tôi cô đừng mơ tưởng động vào Hạ Vy. Đã giấu đuôi cô nên giấu cho kĩ đừng để có ngày tôi tóm được nó"

************

Trên đường đi, Hạ Vy hoàn toàn im lặng cô không than thở, không hề sợ hãi, đi được một đoạn Hạ Vy nhìn A.J ngồi bên nhẹ giọng hỏi.

- " Cảnh sát trưởng, ông cho tôi mượn điện thoại được không?"

- "...."

- " Tôi muốn liên lạc với bệnh viện, muốn biết tình hình Mạc Cao Kì ra sao"

- " Xin lỗi, điều này trong luật cấm"

- "..."

Hạ Vy cười nhạt ánh mắt phản chiếc chiếc còng trên tay mình, thật không ngờ rằng có ngày nghi phạm giết Mạc Cao Kì lại là cô. Có sao?

- " Hiện tại, cô chỉ có quyền liên lạc với luật sự"

- " Tôi không có luật sư"

- " Gia đình của cô sẽ tìm cho cô"

- " Ở đây,..."

- "...."

- " Chỉ có một mình Cao Kì là gia đình của tôi thôi. Anh ấy là gia đình của tôi"

Hạ Vy gục đầu xuống, cô thật sự rất mệt mỏi, hai tay cô nắm chặt vào nhau đến nỗi móng tay găm vào da thịt đau buốt nhưng chẳng thể sánh bằng nỗi lo lắng trong tim. Cao Kì giờ đã cấp cứu xong chưa? Hắn đã qua cơn nguy hiểm chưa? Liệu hắn có nghĩ rằng cô chính là người hạ độc hắn không?

A.J liếc qua khuôn mặt Hạ Vy, tâm tình lo lắng bồn chồn của cô hiện tại khiến A.J phải tự mình đặt câu hỏi rằng cô thật sự là nghi phạm sao? Nếu đã có chủ ý thì không thể nào sơ hở như vậy hơn nữa cô không hề sợ hãi trước lời đề nghị về điều tra, một là phương thức của cô quá tinh vi tự tin rằng bản thân sẽ không sao thứ hai rằng thủ phạm không phải là cô.

- " Xuống xe"

Cảnh sát A.J ngồi bên cạnh cô lên tiếng, trước khi mở cửa, ông cởi chiếc áo cảnh sát gắn bao huy hiệu vinh danh của mình chùm lên đầu cô giọng nói ồm ồm lại vang lên.

- " Đám chó săn đúng là chiếc đuôi khó dứt"

Hạ Vy khẽ khựng lại trước hành động của ông ấy, ông ấy là đang bảo vệ cô trước truyền thông.

A.J mở cửa, có lẽ ông là người phương Tây nên dáng dấp ông rất to lớn cùng giọng nói mang đậm chất chỉ huy ưu tú, ông vây tay nhanh chóng dẫn cô vào trong cơ sở cảnh sát. Qua lớp áo, Hạ Vy hé nhìn khuôn mặt họ, họ liên tục chỉ trích cô, áp đặt những câu hỏi quá thể lên cô.

- " Mau mau dẫn nghi phạm vào trong"

- " Cô Hạ Vy, xin cô hay trả lời chúng tôi"

Một tên phóng viên to gan tóm lấy tay Hạ Vy, hắn dùng lực kéo cô thì một bàn tay to lớn chặn lại, A.J trừng mắt, ông đưa Hạ Vy ra sau, lớn giọng quát lên.

- " Bỏ tay con bé ra"

Tại sao lại ấm áp như vậy, cảm tưởng tất cả mọi người đều quay lưng lại thì dường như ông lại đúng về phía cô, Hạ Vy nép sau A.J, ánh mắt cô mờ dần, dáng dấp to lớn luôn mang đến an toàn cho cô, trước mắt cô hiện lên thân hình cao lớn của Mạc Cao Kì, nếu như hắn ở đây, có chết cũng không ai động vào cô đúng không? Nhưng giờ đây cô phải học cách chiến đấu một mình, đương đầu với khó khăn mà không có hắn. Ánh mắt cô mở to, xa xa sau đám người săn tin cô nhìn thấy một người đàn ông, anh ta vận trên mình bộ áo vải lanh phóng khoáng, cái ấn tượng in đậm nhất trong tâm trí cô là nụ cười khó đoán ấy, lúc thương tâm, lúc lại gian tà.

Trong phòng tra khảo, Hạ Vy lặng lẽ ngồi,cô nhìn ra tấm kính đen, cô biết là mọi người ngoài kia đang theo dõi cô. Cánh cửa mở ra, một người tự xưng là thanh tra nhận điều tra vụ án của Mạc Cao Kì khiến cô khẽ nhíu mày, sự việc chỉ xảy ra mấy tiếng trước mà đã có phòng lệnh của thanh tra nhanh vậy sao, chi ít nếu cô biết mình sẽ bị giam ở đây khoảng một ngày mới được bước vào phòng tra khảo. Hơn nữa vừa nãy khi A.J nhận được tin có thanh tra, vẻ bất ngờ trên mặt ông đã cảnh báo cho cô rằng mọi thứ dường như đã được chuẩn bị sẵn.

- " chào cô Nguyệt Hạ Vy, mong cả hai chúng ta hợp tác vui vẻ tôi là Lauvie, thanh tra đảm nhiệm vụ án này."

- " chào anh, tôi nghĩ sẽ không có chúng ta ở đây"

- " ý cô là?"

- " Tôi không có bắt kì câu trả lời nào cho việc này"

- " Hạ Vy, tôi có nên nhắc hiện tại cô là nghi phạm cho vụ việc này"

- " Nhưng không có nghĩa tôi là thủ phạm, thanh tra Lauvie, hợp tác phải có song song hai bên, bản thân tôi không có đủ thông tin để cung cấp cho anh, hợp tác của chúng ta sẽ không thành, mong anh thông cảm"

Lauvie khựng lại một giây, anh có biết danh Mạc Cao Kì, cũng có một hai bài báo hiếm hoi có sự xuất hiện của cô gái này, thế nhưng anh không ngờ miệng lưỡi người đàn bà này lại sắc bén như vậy, thậm chí cách từ chối cũng rất khéo léo khiến đối phương không thể nào đưa ra bất kì yêu cầu nào đối với cô ấy.

- " Hạ Vy, cách tốt nhất là tôi mong cô trả lời vì cô là người duy nhất ở hiện trường, dựa trên các thông tin sẽ có ích cho phá án, hơn nữa chúng tôi sẽ cố gắng như lời cô nói tìm lại sự trong sạch cho cô"

- " Lauvie, anh là đang ép tôi trả lời, được tôi hỏi anh một câu nếu anh chấp nhận trả lời tôi đồng ý hợp tác, chất độc trong món ăn là gì?"

- " Là chất độc của hoa cẩm tú cầu"

- " anh chắc không?"

- " Xin cô yên tâm về chuyện môn của chúng tôi"

Ngay khi Lauvie vừa nói xong, Hạ Vy khẽ cười, nụ cười của cô ngày càng lớn, thanh tra khó hiểu nhíu mày nhìn người đàn bà đối diện, anh có nói gì sai sao?

- " Thất lễ quá, nội trong 24 giờ,tôi có quyền đợi luật sư đúng không "

- " Đúng "

- " Vậy xin lỗi anh, chúng ta sẽ làm tiếp việc sau khi tôi được gặp luật sư của mình."

- "..."

- " Lauvie, tính khí thất thường của anh đâu rồi?"- giọng nói phát ra ngoài cửa thu hút sự chú ý của cả hai, khuôn mặt thanh tra bỗng trở nên cứng nhắc như gặp quẻ xấu.

- " Cô đến từ bao giờ?"

- " Đủ để chứng kiến"

- "...."

- " Xin phép tôi được gặp thân chủ của mình, có vẻ anh là người cho lệnh giữ cô ấy ở lại"

- " Đúng vậy, lần này cô đừng mong thu hồi lệnh để giữ lợi cho thân chủ của mình"

- " Giữ lợi cho thân chủ? Xin lỗi, đó là công việc của tôi, một thanh tra kém cỏi như anh sao có thể hiểu được?"

- " Cô..."

- " Tôi không làm được nhưng người khác làm được, làm gì cũng được đúng sai không quan trọng, quan trọng là người anh đụng là người như thế nào thôi"

Luật sư thì thầm bên tai Lauvie, luật sư của Hạ Vy là một nữ giới, phong cách ăn mặc trưởng thành trong bộ vest, sự sắc sảo càng được nhân đôi bởi lối trang điểm đậm cùng với đôi kính tri thức.

- "..."

Vừa dứt câu, thanh tra liền đứng dậy, anh ta lộ rõ vẻ cáu giận trước lời nói cùng thái độ ngạo nghễ của luật sư, Hạ Vy không hiểu nhưng tính khí kiêu ngạo, coi trời bằng vung này thật sự rất giống ai đó.

Lauvie vừa định rời đi, khi đi lướt ngang qua luật sư, cô không quên để lại một câu.

- " Đừng dại mà chơi với hang cọp"

Cánh cửa đóng rồi, Hạ Vy vẫn đem ánh mắt ngưỡng mộ nhìn luật sư của mình, cô gái này thật quá lợi hại mà, cô nhanh chóng sửa sang lại vẻ ngoài của mình ngay khi vừa ngẩng đầu lên, cô liền nhận được ánh mắt dò xét của luật sư.

- " Xin chào tôi là Nguyệt Hạ Vy"

- " Chị ngồi đi"

- " vâng"

- " Chị với Mạc Cao Kì là gì?"

Mạc, Mạc Cao Kì sao có thể nói trống không như vậy, luật sư thao tác nhanh chóng giở sổ ra, bắt đầu ghi ghi chép chép mấu chốt của sự việc, thấy Hạ Vy lặng một lúc,luật sư chỉnh gọng kính, giọng nói cô cùng nghiêm túc hỏi lại.

- " Chị với Mạc Cao Kì là gì?"

- " anh ấy là tất cả với tôi"

Giọng nói nhẹ nhàng của Hạ Vy cất lên, cô nhìn thẳng vào mắt đối phương không một chút trốn tránh.

- " Chị chưa nghe rằng khi yêu Cao Kì là đánh cược rất lớn không,bất kì lúc nào đều có thể bị tổn thương về thể xác lẫn tinh thần. Kể cả bây giờ hiển nhiên chị hiện đang trở thành một kẻ xấu xa"

- " Không sao, tôi biết, cái giá này tôi biết, tổn thương về thể xác lẫn tinh thần tôi đều đã trải qua, quan trọng người cùng tôi trải qua chính là Mạc Cao Kì. Tôi mặc kệ người khắc nhìn mình như thế nào, chỉ cần Mạc Cao Kì tin rằng tôi không bao giờ hại anh ấy thì những người khác hoàn toàn không là gì cả"

- " đây là thẻ tiền đủ để chị có thể sống an nhàn cả đời, cầm lấy, tôi sẽ làm đủ cách để chị được trong sạch"

- " Cái này...?"

- " Nếu không phải vì đống tài sản thì chị sẽ để ý tới Mạc Cao Kì sao"

- " Ha, xin lỗi, thẻ này tôi xin không nhận, nếu như cô nghĩ tôi đến với Mạc Cao Kì vì tài sản, tôi không có ý kiến bởi người trong cuộc là người rõ nhất"

- " Chị sẽ thuyết phục tôi bằng cách nào?"

- " sẽ có một ngày tôi rời xa Mạc Cao Kì và đó là ngày mà anh ấy nói là không cần, anh ấy là người kéo tôi trở lại chỉ duy nhất anh ấy có quyền yêu cầu tôi rời khỏi anh ấy, nếu như nói tôi đến với Mạc Cao Kì vì tài sản, xin lỗi lúc đó sự lực chọn của tôi sẽ không phải là anh ấy, quá nhiều gian nan, so với gai tôi thích đi con đường hoa hồng hơn"

- "..."

- " Dù một ngày anh ấy có trắng tay, tôi vẫn muốn cả hai song hành cùng nhau, chúng tôi đi được đến hôm nay vì cả hai đã chọn tin vào định mệnh và học cách nhìn nhận đối phương mà cố gắng."

- " Haha đúng là, mấy ai sáng suốt khi yêu, và đương nhiên cả hai người cũng không phải ngoại lệ"

- " Hai người..."

- " đương nhiên là còn ai ngoài Mạc Cao Kì nữa, thân là một người kinh doanh chị nghĩ rằng họ sẽ bỏ ra một số tiền lớn để đầu tư một thứ không rõ lợi ích đối với mình sao?"

- " Chuyện này sao cô biết?..."

- " chị không biết tôi sao, Mạc Cai Kì quả thực là tên chết bầm đấy"

- " Cô là...?"

- " Xin chào tôi là Lâm Tĩnh Như, tam tiểu nhà Vương Gia, và là em gái của Mạc Cao Kì, hiện là luật sư đảm nhiệm vụ án này, mong cả hai hợp tác vui vẻ"

**********

- FOLLOW và VOTE cho mình nhé ❤

Chapter
1 Chương 1: Mạnh mẽ chiếm đoạt
2 Chương 2: Mật ngọt chết người
3 Chương 3: buổi khiêu vũ
4 Chương 4: Cô gái giá 10 tỷ
5 Chương 5: Chọc giận
6 Chương 6: Biết trước - cầu xin
7 Chương 7
8 Chương 8: Bữa tối ấm áp
9 Chương 9: Ác mabiết ốm
10 Chương 10: Sự dịu dàng ấm áp
11 Chương 11: Ác ma không khoan nhượng
12 Chương 12: Cái chết cận kề
13 Chương 13: Cái chết cận kề tiếp
14 Chương 14: Hi vọng
15 Chương 15
16 Chương 16: Cuộc gọi bí ẩn
17 Chương 17: Xin lỗi
18 Chương 18: Cảnh giác
19 Chương 19: Nguy hiểm
20 Chương 20: Luôn chờ đợi
21 Chương 21: Quyết bảo vệ
22 Chương 22: Giải cứu
23 Chương 23: Cô nhớ hắn
24 Chương 24: Trong phòng bệnh thì làn gì
25 Chương 25: Dục ái
26 Chương 26: Người cấm động
27 Chương 27: Định nghĩa từ ăn
28 Chương 28: Cô không dễ bắt nạt
29 Chương 29: Tổng tài cũng biết chăm sóc người khác
30 Chương 30: Người con gái hắn trân trọng
31 Chương 31: Hạ vy ghen rồi
32 Chương 32: Lần đầu chủ động
33 Chương 33: Lần đầu chủ động2
34 Chương 34: Chuyện viên thuốcngọt
35 Chương 35: Người phụ nữ không thể dứt
36 Chương 36: Hình phạt ngọt ngào
37 Chương 37: Người thứ ba
38 Chương 38: Tôi sẽ ở bên anh
39 Chương 39: Xuất viện
40 Chương 40
41 Chương 41: Sự quyến rũ
42 Chương 42: Tiếng động lạ
43 Chương 43: Câu trả lời thỏa tình
44 Chương 44: Cô chủ tuyệt vời
45 Chương 45: Bữa cơm chúc mừng
46 Chương 46: Ôm lấy tôi
47 Chương 47: Phòng thay đồ
48 Chương 48: Hai trái tim một tiếng yêu
49 Chương 49
50 Chương 50: Thân gửi các tềnh iu
51 Chương 51: Tôi muốn hôn anh
52 Chương 52: Mạc cao kì của em
53 Chương 53: Quái vật mang tên công viên trò chơi
54 Chương 54: Vợ chồng nhà mạc
55 Chương 55: Em yêu anh
56 Chương 56: Hạnh phúc
57 Chương 57: Tôi dại em
58 Chương 58
59 Chương 59: Kỉ vật
60 Chương 60: Trở thành người phụ nữ của tôi
61 Chương 61: Nghi ngờ
62 Chương 62: Vị hôn thê bất ngờ
63 Chương 63: Ai làm ai say
64 Chương 64: Sao trong đêm
65 Chương 65: Chuyện sáng sớm
66 Chương 66: Hẹn hò
67 Chương 67: Hoa đã có chậu
68 Chương 68: Quà tặng độc giả
69 Chương 69: Đó là chồng tôi
70 Chương 70: Cả thế giới
71 Chương 71: Hoa tàn trong đêm
72 Chương 72: Tổn thương
73 Chương 73: Xung đột
74 Chương 74: Do hắn chọn
75 Chương 75: Hoa tàn trong gió
76 Chương 76: Khởi đầu công việc
77 Chương 77: Lộ tư hợp tác
78 Chương 78: Nguyệt
79 Chương 79: Bông hoa phát sáng
80 Chương 80: Lời nói ẩn ý
81 Chương 81: Điểm thắt trong quá khứ
82 Chương 82: Dục vọng nhuốm đêm
83 Chương 83: Lời tự thú của kẻ si tình
84 Chương 84: Dần dần hé lộ1
85 Chương 85: Dần dần hé lộ 2
86 Chương 86: Vị khách không mời
87 Chương 87: Bảo vật
88 Chương 88: Kẻ đánh mất tình yêu
89 Chương 89: Vote you are a writer
90 Chương 90: Chị ấy là vợ anh đó kẻ ngốc
91 Chương 91: Ngang trái
92 Chương 92: Sinh nhật jen
93 Chương 93: Chân tướng 1
94 Chương 94
95 Chương 95: Bí mật chiếc vòng
96 Chương 96: Đã luôn ở bên
97 Chương 97: Làm theo một mục đích
98 Chương 98: Nỗi sợ
99 Chương 99: Bão
100 Chương 100: Không biết nên nói gì
101 Chương 101: Tất cả là vì một chữ- yêu 1
102 Chương 102: Đính chính
103 Chương 103: Tất cả là vì một chữ- yêu 2
104 Chương 104: Tất cả là vì một chữ- yêu 3
105 Chương 105: Ngàn cân treo sợi tóc
106 Chương 106: Hai chữ hi sinh
107 Chương 107: Bất đồng
108 Chương 108: Kẻ ngốc tìm thấy tình yêu
109 Chương 109: Pandora milcah
110 Chương 110: Thân phận thật sự
111 Chương 111: Tôi không phải cậu chủ của em
112 Chương 112: Mạc cao kì ghét cô
113 Chương 113: Không thể kiềm chế
114 Chương 114: Khổ tâm nhược kế
115 Chương 115: Kẻ đuổi người chạy
116 Chương 116: Cuộc chiến mang tên vòi phun nước
117 Chương 117: Ngang ngược đã là bản tính
118 Chương 118: Nhà của chúng ta
119 Chương 119: Thương thương bổn thiếu gia
120 Chương 120: Bất trắc
121 Chương 121: Anh cần em
122 Chương 122: Nguyệt hạ vy tin mạc cao kì
123 Chương 123: Chưng cầu dân ý
124 Chương 124: Kẻ hèn nhát người sợ hãi
125 Chương 125: Căn phòng cũ
126 Chương 126: Không thấu hiểu
127 Chương 127: Vì nhau mà cố gắng
128 Chương 128: Định mệnh
129 Chương 129: Ngủ đặc biệt
130 Chương 130: Chuyện đêm khuya
131 Chương 131: Trung hoà làm một
132 Chương 132: Nhất định là anh nhất định là em
133 Chương 133: Kẻ lăng nhăng
134 Chương 134: Khái niệm tình yêu
135 Chương 135: Marry me!
136 Chương 136: Quá khứ đau thương
137 Chương 137: Thói quen yêu thương
138 Chương 138: Lời đe doạ từ kẻ lạ mặt
139 Chương 139: Hạ vy đừng ngủ
140 Chương 140: Đừng giết anh ấy
141 Chương 141: Giấc mơ kì lạ
142 Chương 142: Tra khảo
143 Chương 143: Ngộ độc
144 Chương 144: Luật sư lâm tĩnh như
145 Chương 145: Uy quyền nhà vương gia
146 Chương 146: Là hạ vy
147 Chương 147: Mảnh ghép kí ức
148 Chương 148: Cảnh báo
149 Chương 149: Hạ vy mất tích
150 Chương 150: Điều chưa từng hé lộ
151 Chương 151: Điều chưa từng hé lộ2
152 Chương 152: Cổ trạch dương
153 Chương 153: Vô tình
154 Chương 154: Miaw
155 Chương 155: Uy hiếp
156 Chương 156: Phát bệnh
157 Chương 157: Đâu là thực
158 Chương 158: Lý do để ở lại
159 Chương 159: Ẩn sau nụ cười
160 Chương 160: Mặt trời và ánh trăng
161 Chương 161: Chìa khóa
162 Chương 162: Không hẹn mà gặp
163 Chương 163: Tình yêu hay tội lỗi
164 Chương 164: Kẻ chơi cờ
165 Chương 165: Cao kì chờ đợi em được không
166 Chương 166: Điều em muốn nói
167 Chương 167: Giấc mơ hay đời thực
168 Chương 168: Thú hoang
169 Chương 169: Kẻ Bức Người 1
170 Chương 170: Kẻ Bức Người 2
171 Chương 171: Hiểu Lầm
172 Chương 172: Hiểu Lầm 2
173 Chương 173: Vết Thương Năm Ấy
174 Chương 174: Vì Duyên Hay Vì Nợ 1
175 Chương 175: Vì Duyên Hay Vì Nợ 2
176 Chương 176: Lựa Chọn
177 Chương 177: Đáng Thương Hay Đáng Trách
Chapter

Updated 177 Episodes

1
Chương 1: Mạnh mẽ chiếm đoạt
2
Chương 2: Mật ngọt chết người
3
Chương 3: buổi khiêu vũ
4
Chương 4: Cô gái giá 10 tỷ
5
Chương 5: Chọc giận
6
Chương 6: Biết trước - cầu xin
7
Chương 7
8
Chương 8: Bữa tối ấm áp
9
Chương 9: Ác mabiết ốm
10
Chương 10: Sự dịu dàng ấm áp
11
Chương 11: Ác ma không khoan nhượng
12
Chương 12: Cái chết cận kề
13
Chương 13: Cái chết cận kề tiếp
14
Chương 14: Hi vọng
15
Chương 15
16
Chương 16: Cuộc gọi bí ẩn
17
Chương 17: Xin lỗi
18
Chương 18: Cảnh giác
19
Chương 19: Nguy hiểm
20
Chương 20: Luôn chờ đợi
21
Chương 21: Quyết bảo vệ
22
Chương 22: Giải cứu
23
Chương 23: Cô nhớ hắn
24
Chương 24: Trong phòng bệnh thì làn gì
25
Chương 25: Dục ái
26
Chương 26: Người cấm động
27
Chương 27: Định nghĩa từ ăn
28
Chương 28: Cô không dễ bắt nạt
29
Chương 29: Tổng tài cũng biết chăm sóc người khác
30
Chương 30: Người con gái hắn trân trọng
31
Chương 31: Hạ vy ghen rồi
32
Chương 32: Lần đầu chủ động
33
Chương 33: Lần đầu chủ động2
34
Chương 34: Chuyện viên thuốcngọt
35
Chương 35: Người phụ nữ không thể dứt
36
Chương 36: Hình phạt ngọt ngào
37
Chương 37: Người thứ ba
38
Chương 38: Tôi sẽ ở bên anh
39
Chương 39: Xuất viện
40
Chương 40
41
Chương 41: Sự quyến rũ
42
Chương 42: Tiếng động lạ
43
Chương 43: Câu trả lời thỏa tình
44
Chương 44: Cô chủ tuyệt vời
45
Chương 45: Bữa cơm chúc mừng
46
Chương 46: Ôm lấy tôi
47
Chương 47: Phòng thay đồ
48
Chương 48: Hai trái tim một tiếng yêu
49
Chương 49
50
Chương 50: Thân gửi các tềnh iu
51
Chương 51: Tôi muốn hôn anh
52
Chương 52: Mạc cao kì của em
53
Chương 53: Quái vật mang tên công viên trò chơi
54
Chương 54: Vợ chồng nhà mạc
55
Chương 55: Em yêu anh
56
Chương 56: Hạnh phúc
57
Chương 57: Tôi dại em
58
Chương 58
59
Chương 59: Kỉ vật
60
Chương 60: Trở thành người phụ nữ của tôi
61
Chương 61: Nghi ngờ
62
Chương 62: Vị hôn thê bất ngờ
63
Chương 63: Ai làm ai say
64
Chương 64: Sao trong đêm
65
Chương 65: Chuyện sáng sớm
66
Chương 66: Hẹn hò
67
Chương 67: Hoa đã có chậu
68
Chương 68: Quà tặng độc giả
69
Chương 69: Đó là chồng tôi
70
Chương 70: Cả thế giới
71
Chương 71: Hoa tàn trong đêm
72
Chương 72: Tổn thương
73
Chương 73: Xung đột
74
Chương 74: Do hắn chọn
75
Chương 75: Hoa tàn trong gió
76
Chương 76: Khởi đầu công việc
77
Chương 77: Lộ tư hợp tác
78
Chương 78: Nguyệt
79
Chương 79: Bông hoa phát sáng
80
Chương 80: Lời nói ẩn ý
81
Chương 81: Điểm thắt trong quá khứ
82
Chương 82: Dục vọng nhuốm đêm
83
Chương 83: Lời tự thú của kẻ si tình
84
Chương 84: Dần dần hé lộ1
85
Chương 85: Dần dần hé lộ 2
86
Chương 86: Vị khách không mời
87
Chương 87: Bảo vật
88
Chương 88: Kẻ đánh mất tình yêu
89
Chương 89: Vote you are a writer
90
Chương 90: Chị ấy là vợ anh đó kẻ ngốc
91
Chương 91: Ngang trái
92
Chương 92: Sinh nhật jen
93
Chương 93: Chân tướng 1
94
Chương 94
95
Chương 95: Bí mật chiếc vòng
96
Chương 96: Đã luôn ở bên
97
Chương 97: Làm theo một mục đích
98
Chương 98: Nỗi sợ
99
Chương 99: Bão
100
Chương 100: Không biết nên nói gì
101
Chương 101: Tất cả là vì một chữ- yêu 1
102
Chương 102: Đính chính
103
Chương 103: Tất cả là vì một chữ- yêu 2
104
Chương 104: Tất cả là vì một chữ- yêu 3
105
Chương 105: Ngàn cân treo sợi tóc
106
Chương 106: Hai chữ hi sinh
107
Chương 107: Bất đồng
108
Chương 108: Kẻ ngốc tìm thấy tình yêu
109
Chương 109: Pandora milcah
110
Chương 110: Thân phận thật sự
111
Chương 111: Tôi không phải cậu chủ của em
112
Chương 112: Mạc cao kì ghét cô
113
Chương 113: Không thể kiềm chế
114
Chương 114: Khổ tâm nhược kế
115
Chương 115: Kẻ đuổi người chạy
116
Chương 116: Cuộc chiến mang tên vòi phun nước
117
Chương 117: Ngang ngược đã là bản tính
118
Chương 118: Nhà của chúng ta
119
Chương 119: Thương thương bổn thiếu gia
120
Chương 120: Bất trắc
121
Chương 121: Anh cần em
122
Chương 122: Nguyệt hạ vy tin mạc cao kì
123
Chương 123: Chưng cầu dân ý
124
Chương 124: Kẻ hèn nhát người sợ hãi
125
Chương 125: Căn phòng cũ
126
Chương 126: Không thấu hiểu
127
Chương 127: Vì nhau mà cố gắng
128
Chương 128: Định mệnh
129
Chương 129: Ngủ đặc biệt
130
Chương 130: Chuyện đêm khuya
131
Chương 131: Trung hoà làm một
132
Chương 132: Nhất định là anh nhất định là em
133
Chương 133: Kẻ lăng nhăng
134
Chương 134: Khái niệm tình yêu
135
Chương 135: Marry me!
136
Chương 136: Quá khứ đau thương
137
Chương 137: Thói quen yêu thương
138
Chương 138: Lời đe doạ từ kẻ lạ mặt
139
Chương 139: Hạ vy đừng ngủ
140
Chương 140: Đừng giết anh ấy
141
Chương 141: Giấc mơ kì lạ
142
Chương 142: Tra khảo
143
Chương 143: Ngộ độc
144
Chương 144: Luật sư lâm tĩnh như
145
Chương 145: Uy quyền nhà vương gia
146
Chương 146: Là hạ vy
147
Chương 147: Mảnh ghép kí ức
148
Chương 148: Cảnh báo
149
Chương 149: Hạ vy mất tích
150
Chương 150: Điều chưa từng hé lộ
151
Chương 151: Điều chưa từng hé lộ2
152
Chương 152: Cổ trạch dương
153
Chương 153: Vô tình
154
Chương 154: Miaw
155
Chương 155: Uy hiếp
156
Chương 156: Phát bệnh
157
Chương 157: Đâu là thực
158
Chương 158: Lý do để ở lại
159
Chương 159: Ẩn sau nụ cười
160
Chương 160: Mặt trời và ánh trăng
161
Chương 161: Chìa khóa
162
Chương 162: Không hẹn mà gặp
163
Chương 163: Tình yêu hay tội lỗi
164
Chương 164: Kẻ chơi cờ
165
Chương 165: Cao kì chờ đợi em được không
166
Chương 166: Điều em muốn nói
167
Chương 167: Giấc mơ hay đời thực
168
Chương 168: Thú hoang
169
Chương 169: Kẻ Bức Người 1
170
Chương 170: Kẻ Bức Người 2
171
Chương 171: Hiểu Lầm
172
Chương 172: Hiểu Lầm 2
173
Chương 173: Vết Thương Năm Ấy
174
Chương 174: Vì Duyên Hay Vì Nợ 1
175
Chương 175: Vì Duyên Hay Vì Nợ 2
176
Chương 176: Lựa Chọn
177
Chương 177: Đáng Thương Hay Đáng Trách