Chương 144: Cẩm Tú Sơn Hà

Phía đông của Thản Tang Đại Lục là đại hải rộng mêng mông, trải dài ngút tầm mắt, từ xưa tới nay đều không ai biết điểm tận cùng của đại hải này là ở nơi nào, đã từng có vô số đội thám hiểm căng buồm ra khơi, nhưng đều một đi không trở lại, có người nói nơi tận cùng của đại hải là Ma Quỷ Đại Lục, cũng có người nói rằng vùng biển này cơ bản không có nơi tận cùng, thực hư thế nào không một ai rõ.

Phía trên mặt biển cách Thản Tang Đại Lục hơn mười vạn dặm, tọa lạc một cô đảo cao vút, khuôn viên ước chừng vài chục dặm, cô đảo này giống như một bảo lũy ở giữa không trung, lơ lửng bồng bềnh ngàn trượng trên không, một kì quan tráng lệ như vậy khiến cho Lâm Phong mới nhìn lướt qua cũng không khỏi cảm thấy sững sờ, thế giới thật là rộng lớn, không có việc gì kì lạ là không có ha.

Kim quang xé không tiến tới, rồi đáp xuống đảo, chỉ thấy tiên khí lượn lờ, những cây thông xanh thẳng đứng, tiếng hạc kêu vang vọng, thiên hạc bay đầy trời, vô số thiên hạc có kích thước khổng lồ thõa mãn đậu trên những cây thông cao lớn vài chục trượng, hoặc đứng một mình hoặc thành đôi thành cặp, bay đuổi đùa nghịch rộn rã, trông chẳng khác chi một dãi thế ngoại tiên cảnh, không hề có chút bụi bặm của trần gian tục thế.

Khi Lâm phong vừa đáp xuống đảo, tức thì một loạt tiếng kêu vang lên, vài con thiên hạc có thể hình khổng lồ đã bay tới gần, bất kể trên cao hay dưới thấp đều thập phần tò mò ước lượng (đánh giá) vị nhân loại khách quý đang từ từ tiến đến, đồng thời thì thầm tra hỏi Thụy Đức lạp và Mã Lệ Kiều về lai lịch của con người đang ôm trong lòng mình thiên sứ thiếu nữ bé nhỏ bằng một ngôn ngữ mà Lâm phong nghe không hiểu.

Thụy Đức Lạp cũng dùng điểu ngữ chíp chíp quạc quạc một hồi, mấy con thiên hạc tức thì hiện thành nhân hình rồi bu lại, một Liệt Ảnh Hỏa Hạc thiếu nữ mặc một chiếc váy liền thân màu hồng chen đến trước mặt Lâm phong, giọng tán dương nói: "Ức! Thiên Hạc Nữ Thần tại thượng, ngài chính là Lâm Phong? Thật ngại quá, tôi đã quá thất lễ rồi, xin hỏi ngài có phải là đại lục đệ nhất cường giả - Lâm Phong các hạ?"

Không đợi Lâm Phong kịp trả lời, một đám hạc nữ dồn dập kéo đến lập tức vây lấy chàng thành vòng tròn, hỏi những câu hỏi kì quặc lẫn cổ quái khiến hắn ta lúng túng không biết trả lời ra sao, đang lúc sém đầu phỏng trán thì một tiếng hạc lanh lảnh vang lên, đám thiên hạc bao vây bốn phía lập tức giãn ra hai bên.

Liền thấy bốn tuyệt sắc tiên nữ thanh thuần diễm lệ theo hầu một lăng ba tiên tử khoảng độ mưòi tám, mười chín tuổi ngự phong bay đến, rồi nhẹ nhàng đáp xuống trước mặt hắn, vị lăng ba tiên tử đó tiến lên phía trước hành lễ theo kiểu xưa cổ, rồi nói: "Khắc Khố Sâm Đạt lĩnh chủ tôn kính, tôi là Thiên Hạc Nữ Hoàng Bạch Tố Nhã, hoan nghênh ngài đến Thiên Hạc Đảo làm khách, nguyện thần cùng ngài dồng tồn tại!"

Lâm Phong phóng mắt nhìn qua, chỉ thấy tất cả các con thiên hạc khác đều đã lùi ra một bên, nét mặt đều lộ vẻ sùng bái ngắm nhìn nữ hoàng bệ hạ của mình, ngay cả Mã Lệ Kiều và con hạc ti tiện Thụy Đức Lạp cũng đã lùi sang một bên, cả hai người bọn họ đều là lần đầu tiên được nhìn thấy nữ hoàng bệ hạ của bản thân, phong thái thanh cao không vướng bụi trần của nữ hoàng bệ hạ đã nhanh chóng thu phục được bọn họ.

Lâm phong đáp lại bằng một lễ nghi tiêu chuẩn của giới nhân loại quý tộc, nói: "Nữ hoàng bệ hạ tôn kính, nguyện người cùng Thiên Hạc Nưc Thần đồng tồn tại!"

Bạch Tố Nhã khẽ mỉm cười nói: "Với việc ngày đã sáng tạo ra tự nhiên hệ ma pháp để nhân loại tu luyện, xin cho tôi được phép gọi ngài là đại sư để thể hiện sự tôn trọng của tôi giành cho ngài!" Ngừng một lát rồi nói tiếp: "Sự tồn tại của kẻ mạnh nằm ở sự cống hiến của người đó cho ma pháp, cống hiến của ngài ở lĩnh vực ma pháp từ trước tới nay không ai có thể so sánh được, mời đại sư di giá đến Tiên Hư Linh Không. Tố Nhã muốn thỉnh giáo ngài về sự kì diệu của ma pháp!"

Lâm phong tuy cảm thấy cách xưng hô này thực sự rất kì cục, nhưng cũng không phản bác lại, chỉ đáp lễ nói: "Nữ hoàng bệ hạ khách sáo rồi!"

Nói đoạn ngự phong bay lên, cùng Bạch Tố Nhã phiêu lãng bay về phía hậu sơn, bốn Tiên Nữ Hạc cấp tốc theo sát đằng sau, những thiên hạc khác đều ngước mắt nhìn theo, ánh mắt tràn đầy vẻ ngưỡng mộ. Tên thái hạc Thụy Đức Lạp thì không ngừng nháy mắt với Lâm Phong, tỏ ý rõ ràng: "Lão đại, đem tôi đi theo với ..."

Thiên Hạc Đảo rộng hàng chục dặm trông giống như đỉnh của một ngọn núi to lớn, phía hậu sơn là một phiến vân hải. Trong phiến vân hải này từng làn tiên khí mờ mịt, sương trắng cuồn cuộn lượn lờ, khiến người khác không thể nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng, trong những màn sương trắng bốn cái kim sắc đại tự: "Cẩm Tú Sơn Hà" lúc ẩn lúc hiện, bồng bềnh bất định trong làn tiên khí.

Khi Lâm Phong vừa nhìn thấy bốn chữ này lần đầu lập tức cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Xém chút nữa thì rơi từ trên mây xuống, nguyên nhân không phải là vì b ản thân hắn ta, mà là vì bốn đại tự thoắt ẩn thoắt hiện này không phải là chữ viết của Thản Tang Đại Lục mà là kiểu chữ triện cổ đại ở tiền thế của hắn ta, sự phát hiện này khiến cho hắn ta cảm thấy bất ngờ, lẫn chấn động. nguồn TruyenFull.vn

Thiên Hạc Nữ Hoàng Bạch Tố Nhã không hiểu có chuyện gì liền hỏi: "Đại sư, ngài làm sao vậy?"

"À, không có gì!" Lâm Phong vội định thần lại, chỉ vào bốn chữ lớn thoắt ẩn thoắt hiện trong vân hải, cố tỏ ra không hiểu hỏi: "Nữ hòang điện hạ tôn kính, xin hỏi bốn chữ này có nghĩa là gì vậy?"

Bạch Tố Nhã khẽ lắc đầu nói: "A, không giấu gì đại sư, Tiên Hư Linh Không là ân điển mà Thiên Hạc Nữ Thần vĩ đại ban cho Thiên Hạc Nữ Hoàng trước đây, theo như những gì trong ý thức của các Thiên Hạc Nữ Thần xưa cổ, thì bốn đại tự này là do bàn tay của Thần Đế để lại, với kiến thức của tôi thì không đủ khả năng để kiến giải!"

"Văn tự của Thần Đế?" Lâm Phong trong lòng có cảm giác hoang mang vô cùng, nếu như bốn Hán ngữ cổ đại này là văn tự của Thần Đế, thế thì chẳng phải là người dân Trung Quốc đều là Thần Đế rồi hay sao? Tâm lí mặc dù nghĩ tín ngưỡng của Thiên Hạc Nữ Hoàng quá cứng nhắc, nhưng miệng lại thực sự không nói ra, chỉ là loại hán tự cổ này làm thế nào mà lại xuất hiện được ở nơi này, điều này khiến cho trong lòng hắn ta đặt ra một dấu chấm hỏi cực lớn.

"Thỉnh đại sư hãy theo tôi." Bạch Tố Nhã khe khẽ mĩm cười, phiêu thân bay tiếp, tiến thẳng vào bên trong phiến vân hải.

Lâm Phong mở cảng mắt ra nhưng vẫn không thể nhìn thấy cảnh vật bên trong vân hải, quay sang nhìn trái phải xung quanh, thì thấy bốn nàng Tiên Nữ Hạc xinh đẹp tựa tiên xa đang đưa mắt nhìn như muốn nhắc nhở điều gì, thấy vậy Lâm Phong đành phải miễn cưỡngđề tụ toàn thân pháp lực, theo sát bước của Bạch Tố Nhã tiến vào trong phiến vân hải.

Trong vân hải lại là một thế giới hoàn toàn khác, chỉ thấy một dải núi non sông hồ, tiên lâm thắng cảnh bất tận, bầu trời xanh trong vắt, ánh nắng cha hòa bao phủ hàng vạn dặm, cao cao trên không trung là hai đóa bạch sắc liên hoa khổng lồ đang lơ lửng, thấy Bạch Tố Nhã đã ngồi lên trên mọt dóa liên hoa, Lâm Phong tức thì ngạc nhiên, rồi cũng nhẹ nhàng đáp xuống, ngồi xuống đóa còn lại đối diện với nàng ta.

Bốn vị tiên nữ hạ cũng theo đến, phía dưới chân đều xuất hiện một đóa bạch sắc liên hoa, đứng phía sau Bạch Tố Nhã.

Bạch Tố Nhã nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, từ từ nói: "Đại sư tự mình sáng tạo ra tự nhiên hệ ma pháp, đó là chuyện cổ kim chưa từng có, liệu có thể cho Bạch Tố Nhã tôi được chiêm ngưỡng phong thái của ngài?"

Lâm phong nói: "Nữ hoàng bệ hạ khách khí rồi, nếu như người không ngại, Lâm Phong tôi cũng muốn cùng bà người ấn chứng một phen!"

Bạch Tố Nhã mỉm cười nói: "Ức, vậy thì quá cảm tạ rồi!" Nói đoạn liền đứng thẳng người dậy, không rõ nàng ta đã làm như thế nào, "xoẹt!" một đạo kiếm khí vô hình từ hư không xuất hiện tựa thiểm điện, rồi chém về phía Lâm Phong.

Lâm Phong đứng thẳng dậy, nguyên lai cái gọi là Thần Thánh Thiên Hạc chẳng qua chỉ là Tự Nhiên Linh Thể được sinh ra từ thiên địa linh khí của vân hải tiên cảnh này hoài thai sinh ra, chẳng trách có thể nắm được nguyên khí của trời đất, chỉ có điều là rốt cuộc không có tiên gia pháp quyết nên không thể tu luyện thành nguyên anh dĩ tham tạo hóa. Cho dù bản thân có nắm được chút pháp môn thì sau khi luyện lên cực đỉnh cũng khó mà tiến thêm.

Chỉ là khắp nơi trong vân hải thế giới này đều toát ra vẻ thần bí, Lâm Phong đột nhiên phát hiện ra mình đã dấn thân vào trong ma pháp trận thiên tạo (tự nhiên hình hành), hoàn toàn không có đường rút lui, trong lòng không khỏi cảm thấy kinh ngạc, nhẹ nhàng rút Kim Quang Phiến ra phẩy, quét bay tất cả những đường kiếm vô hình phóng tới trước thân thể, phẩy thêm lần nữa, một đạo kim quang tức thì lao về phía Bạch Tố Nhã.

Bạch Tố Nhã nhẹ nhàng bay vút lên, nhanh chóng vung tay vạch những hình vẽ ma pháp, một luồng thiên địa nguyên khí hình thành nhanh như cắt cuốn về phía Lâm Phong.

Lâm Phong chỉ tay, ấn quyết vừa kết, luồng thiên địa nguyên khí khổng lồ tức thì xâm nhập vào thể nội, một phần bị hắn ta hấp thu, một phần khác theo đường cũ mà phản kích lại, đâm sầm vào đoàn nguyên khí của Bạch Tố Nhã đang chế trụ Kim Quang Phiến, trận phong bạo cự đại tứ tán, Bạch Tố Nhã kinh hô một tiếng, rồi phất ống tay bay lùi lại.

Bỗng nhiên, Linh Lung Bảo Tháp không chịu sự khống chế đã bay ra ngoài, phát ra một âm thanh vang dội. Bảo tháp trong nháy mắt đã phóng to ra, trông chẳng khác chi sắp phá vỡ cả không gian, treo lơ lửng trên đỉnh đầu Lâm Phong, Lâm Phong còn đang kinh ngạc thì thấy Linh Lung Bảo Tháp đột ngột xoáy tròn chuyển động, cùng với tiếng nổ to lớn là một phiến huyền hoang chi khí, khiến cho cả vân hải thế giới đột ngột rung chuyển, hư không dường như muốn nổ tung.

Bạch Tố Nhã và bốn vị Tiên Nữ Hạc sắc mặt đại biến, ngẩng đầu ngước nhìn ngọn tháp chọc trời cao vạn trượng. Bạch Tố Nhã vội vàng huy động ngọc thủ vài lần, bốn vị Tiên Nữ Hạc lập tức biên mất vào trong hư không.

Lâm Phong đang kinh hoàng tới mức bay mất cả hồn vía thì trong đầu hắn ta hốt nhiên lại xuất hiện một đoạn khẩu quyết, Thất Bảo Linh Lunh Tháp lại hóa nhỏ trở lại như ban đầu, bay trở về lại tay hắn, Lâm Phong tới lúc này vẫn ngây người ra, một lát sau mới định thần trở lại.

Biến cố này xảy ra quá nhanh, nhất thời khiến cho hắn ta ứng phó không kịp, một lúc lâu sau, khi định thần trở lại thì mới thu lại Linh Lung Bảo Tháp thì thấy chẳng có gì khác biệt, liền lập tức cẩn thận tham ngộ câu đoạn khảu quyết đột ngột hiện ra trong đầu khi nãy, ấn quyết nhất chỉ, cả vân hải thế giới đột ngột rung chuyển mạnh mẽ, cả không gian nổ tung, núi non sông suối đều hóa thành huyền hoàng chi khí rồi trầm xuống.

Cảnh vật vừa biến đổi, Lâm Phong đã bay lên đứng trên đỉnh núi phía sau Thiên Hạc Đảo, cách đó không xa Bạch Tố Nhã và bốn vị Tiên Nữ Hạc đang trợn mắt há miệng nhìn hắn ta, vô số con thiên hạc cũng từ xa bay tới sau lưng hắn ta, hải vân thế giới với mây mù liễu nhiễu đã biến mất, bầu trời trở nên trong vắt, không hề gợn mây.

Lâm Phong không khỏi ngây người ra, khi trong không trung bay xuống một bức họa đồ thì mới giơ tay ra bắt, bốn chữ "Cẩm Tú Sơn Hà" to lớn rõ nét hiện trên bức họa đồ đập vào mắt hắn ta, trầm ngâm giây lát, pháp quyết tức thì triển khai, bức Sơn Hà Đồ đó lại biến thành vân hải thế giới, ngây ra một lát, Lâm Phong lúc này mới thu lại bức Sơn Hà Đồ, đến gặp Bạch Tố Nhã.

" Ngài.... Ức. Thiên nột, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra vậy?" Bạch Tố Nhã nhìn chằm chằm vào bức Sơn Hà Đồ trong tay Lâm Phong, sự cố này đến qúa đột ngột khiến cho vị Thiên Hạc Nữ Hoàng này khó lòng có thể chấp nhận.

Lâm Phong tâm niệm cấp chuyển, bức Sơn Hà Đồ này rõ ràng là có liên quan tới Linh Lung Bảo Tháp, hơn nữa nó còn là một pháp bảo vô cùng lợi hại, nếu muốn đem nó theo e rằng sẽ phải san phẳng cả Thiên Hạc Đảo này, cho dù Tiên Nữ Hạc chỉ là linh vật mà thiên địa linh khí hoài thai sinh ra nhưng tín ngưỡng lại là thứ khiến cho người ta phải dè chừng nhất.

Lâm Phong tậm niệm cấp chuyển tựa điện, rồi đột nhiên quyết định nói dối: " Nữ hoàng bệ hạ, thực ra tôi chính là sứ giả của Thiên Hạc Nữ Thần, lần này tôi đến là phụng theo ý chỉ của Thiên Hạc Nữ Thần hòng thu lại Cẩm Tú Sơn Hà Đồ, nhân tiện sẽ thay Thiên Hạc Nữ Thần truyền lại cho các vị một bí quyết tu luyện cao cấp hơn để nắm giữ tự nhiên hệ ma pháp."

"Ức! Thiên nột! Điều … điều … điều này ... " Những âm thanh kinh ngạc vang lên, Bạch Tố Nhã sắc mặt hiện lên vẻ không dám tin tưởng, lưỡi cứng đơ lắp ba lắp bắp " Lẽ nào ... thần sứ đại nhân tôn kính, lẽ nào Thiên Hạc Nữ Thần quyền năng vô biên đã vứt bỏ kẻ nô bộc thấp hèn của người?"

Chỉ cần là kẻ có lí trí một chút cũng sẽ tuyệt đối không tin lời nói hoang đường này của Lâm Phong, nhưng bất luận là tự nhiên hệ ma pháp hay là việc biến cung điện của nàng ta thành một tấm họa đồ, đều đã chứng thực thân phận thực sự của hắn ta một cách rất phiến diện, Bạch Tố Nhã thực sự không tìm ra bất cứ li do nào để không tin, chỉ đành im lặng chấp nhận sự thực.

Lâm Phong khẽ cười thầm trong bụng, thật là tín ngưỡng hại chết người, bức Sơn Hà Đồ này rõ ràng là tiên gia pháp bảo đã bị lưu lạc đến thế giới này trước cả khi chúng thần đại chiến, loại hán tự cổ xưa bên trên là một minh chứng cụ thể nhất, lúc này phải móc ngoặc quan hệ làm tay sai cho Thiên Hạc Nữ Thần, nếu như đứng trên góc độ tín ngưỡng mà nói, thì bất kì một chủng tộc có trí tuệ nào trên Thản Tang Đại Lục bất quá cũng chỉ là loài vật vô tri.

Lâm Phong lặng lẽ vận khởi một môn ma đạo hoặc tâm chi pháp mà hắn đã vô tình học được ở tiền thế, rồi nói bừa một câu: " Thiên Hạc Nữ Thần tịnh không ruồng bỏ những tín đồ kiên định tín ngưỡng như các ngươi, lần này ta đến đây là để thu hồi Cẩm Tú Sơn Hà Đồ, ngoài ra còn thay mặt Thiên Hạc Nữ Thần truyền dạy cho các ngươi một loại pháp môn tu luyện."

Bạch Tố Nhã khuôn mặt hiện lên thần sắc ngớ ngẩn, cứ theo quán tính mà gật đầu, Lâm Phong nhân luc tâm linh nàng ta hư nhược, hét lớn lên một tiếng rồi nói : " Thiên Hạc Nữ Thần sai ta nói rõ với các ngươi, sự huyền diệu của ma pháp là ở chỗ tìm hiểu sự vĩnh sanh bất tử, cùng thiên địa trường tồn chi đạo, bây giờ ta sẽ truyền lại cho các ngươi một một môn pháp tu luyện, các ngươi phải nhớ kĩ lấy!" Ấn quyết nhất động, năm điểm linh quang tức khắc phi xạ tiến đến trán của ngũ nữ.

Năm vị Tiên Nữ Hạc toàn thân run rẩy, từ sâu thẳm trong linh hồn bọn họ đã bị hắn ta thừa cơ đặt một ấn pháp không thể phai nhòa. Trong tiềm thức của bọn họ giờ đây không còn nảy sinh chút nghi hoặc nào nữa. Lần này họ sống chết tin rằng Lâm Phong chính là sứ giả của Thiên Hạc Nữ Thần.

Bạch Tố Nhã vội vàng nói: "Ức! Sứ giả đại nhân tôn kính, nguyện ngài cùng với Thiên Hạc Nữ Thần đồng tồn tại!"

Lâm Phong thầm cảm thấy có chút xấu hổ trong lòng, thực ra chàng cũng không muốn dùng thủ đoạn ti tiện này, nhưng bây giờ rơi vào tình huống bất đắc dĩ này chàng buộc lòng phải làm như vậy. Hắn ta hồ loạn đáp trả một tiếng, rồi cùng thiên sứ thiếu nữ và vợ chồng Thụy Đức Lạp rời khỏi Thiên Hạc Đảo, trở về Khắc Khố Sâm Đạt.

Trên đường về, Thụy Đức Lạp dò xét nhìn Lâm Phong như nhìn một con quái vật, vỗ vỗ vào đầu, ngạc nhiên kêu lên: "Ta không phải là đang nằm mơ đấy chứ? Ức, Thiên Hạc Nữ Thần tại thượng, lẽ nào ngài (nên để cách xưng hô này, vì thân phận của LP hiện tại) thực sự là sứ giả của Thiên Hạc Nữ Thần? Điều này quả thật là khiến cho người khác khó có thể tin được, thật quá hoang đường mà!"

Hoang đường vẫn là hoang đường, bất quá trong tiềm thức của tên thái hạc này không mảy may nghi ngờ địa vị mới của Lâm Phong.

Mã Lệ Kiều cũng tỏ ra khó tin vào việc này, ở Khắc Khố Sâm Đạt đã mười năm, bọn họ đã quen với địa vị trước đây của Lâm Pphong, bây giờ đột nhiên hắn ta trở thành sứ giả của Thiên Hạc Nữ Thần, điều này khiến cho bọn họ nhất thời khó có thể chấp nhận, nhưng ngay cả Thiên Hạc Nữ Hoàng cũng đã thừa nhận, thì những con hạc hoang bọn họ sao có tư cách để phản bác!

Lâm Phong nghĩ thầm: "Nếu ta mà làm tay sai cho nữ thần ở chốn hư địa phiêu miễu của bọn các ngươi, thì ngày mai mặt trời nhất định sẽ mọc ở đằng tây!" Tuy vậy nhưng ngoài miệng hắn ta lại tỏ ra nghiêm túc nói: "Thế nào, đến ngay cả Thiên Hạc Nữ Thần quyền năng vô thượng mà con thái hạc nhà ngươi cũng dám nghi ngờ sao?"

Thụy Đức Lạp vội vàng cười hùa theo nói: "Ức. Thiên nột, ta làm sao dám nghi ngờ Thiên Hạc Nữ Thần chứ, hì hì ... , ngay ... ngay cả tẩm cung của Bạch Tố Nhã nữho àng bệ hạ, ngài cũng có thể di chuyển được, ta nào dám nghi ngờ thân phận sứ giả của ngài, hơn nữa bây giờ ngài đã là sứ giả của Thiên Hạc Nữ Thần, có thể đi theo ngài, ta và Mã Lệ Kiều sau này trước mặt đồng loại cũng cảm thấy hãnh diện.

Thiên sứ thiếu nữ đứng một bên, ngẩng khuôn mặt sợ hãi lên dò xét nhìn Lâm Phong.

Lâm Phong cũng hắc hắc mĩm cười, không muốn nhắc đến chủ đề này nữa, lôi Cẩm Tú Sơn Hà đồ ra tái luyện lại từ đầu.

Không biết bảo pháp này từ đâu dến, cũng không hiểu tại sao nó lại lưu lạc đến dị thế giới này, lúc đầu khi Linh Lung Bảo Tháp đột nhiên không chịu sự khống chế bay ra ngoài, tức thì toàn bộ cấm pháp trên bề mặt Cẩm Tú Sơn Hà Đồ đều bị phá vỡ triệt để, hoàn nguyên lại bổn lai diện mục, sau đó rất tự nhiên rơi vào tay hắn ta.

Tất cả những điều này đều hết sức cổ quái, Lâm Phong nghĩ mãi mà không hiểu, cũng không muốn làm nhọc óc mình nữa, nếu như đây là do vận khí thì có vận khí nào quá tốt như thế không?

Từ khi bị đám tạp mao của Côn Lôn Phái phá hoại cơ thể, Thái Cực Đồ chứa chân linh lưu lạc vào thế giới này, bản thân hắn luôn gặp vận may, thân nhập hồng trần, vô tình công lực của hắn cũng được đề cao đến cực đại, dục niệm cũng không có khả năng khống chế hắn ta, lẽ nào đây cũng là một vận may?

Lâm Phong nghĩ mà không hiểu nên không buồn suy nghĩ nữa.

Chỉ tay, một ngọn lửa tam vị chân hỏa phóng ra ngoài, chui vào bên trong Sơn Hà Đồ, triển khai pháp quyết tân luyện lại cấm pháp một lần nữa.

Nghĩ đến Linh Lung Bảo Tháp, từ sau khi có được vật báu này Lâm Phong chưa từng sử dụng qua, cấm pháp trên bề mặt của nó hắnta c ũng chưa thể giải khai, cũng không biết lai lịch của pháp bảo này như thế nào, càng không biết bảo tháp này có công dụng gì, không có pháp quyết sử dụng hoàn chỉnh, cơ bản chỉ coi như là một vật vứt đi.

Nhưng Lâm Phong đương nhiên cũng không hoàn toàn coi Linh Lung Bảo Tháp là vật vô dụng, lôi bảo tháp ra, thử tân luyện lại một lần nữa, chỉ là với cấm pháp được yểm bên trên, thì bản thân với công lực hiện tại vẫnch ưa thể phá được, cấm pháp bên trên nó hết sức cổ quái, không giống như thứ cấm pháp mà Thanh Vân Tử từng dùng.

Sau vài lần thử thất bại, Lâm Phong càng mất hứng, liền đem bảo tháp thu lại, tâm lí không hiểu tại sao lại có chút phiền muộn, không chịu được ngẩng mặt lên trời gầm lên ba tiếng, đem những muộn phiền trút hết theo tiếng hét, khi thấy Thụy Đức lạp và Mã Lệ Kiều trợn mắt há miệng nhìn mình, hắn ta lại nâng khuôn mặt nhỏ bé dễ thương của thiên sứ thiếu nữ lên, tỏ ra vô lại nói: " Gọi ca ca đi."

Thụy Đức Lạp và Mã Lệ Kiều nghe vậy lại càng ngây người ra, đồng tử lại càng mở to hơn.

An Lị Ny cắn chặt môi lại, khuôn mặt tràn ngập thần sắc sợp hãi, lí nhí gọi: "Ca ca!"

Lâm Phong lần này ha hả cười lớn, mọi muộn phiền đều bị xóa sạch, ngẩng đầu hôn lên khuôn mặt non nớt của An Lị Ny một cái, rồi quay đầu lại nói với Thụy Đức lạp: "Ngươi nói xem, lần này chúng ta đã xóa sạch một nửa Thánh Kị Sĩ, bây giờ các nước liệu có còn nhòm ngó tài phú của Khắc Khố Sâm Đạt nữa không, còn muốn triệt để sản trừ Lâm gia bọn ta nữa không?"

Thụy Đức Lạp suy nghĩ hồi lâu mới nói: " Bản tính tham lam của con người có qua một vạn năm nữa cũng không thay đổi được, có điều lần này sức mạnh của Ngũ đại đế quốc và giáo hội cơ hồ đã bị chúng ta tiêu diệt tận gốc, e rằng tất cả các quốc gia của con người đều đã cảm thấy nguy hiểm đang rình rập, chắc chắn sẽ ngấm ngầm cấu kết với nhau đối phó với Lâm gia."

" Phú quý đồng nghĩa với hiểm nguy! Biết rõ là không thể được nhưng vẫn làm, đó là điểm khác biệt giữa loài người bọn ta với tứ đại hoàng kim gia tộc các ngươi!"

Lâm Phong khẽ cười nhưng trong lòng lại ngấm ngầm cười lạnh ....

Chapter
1 Chương 1: Mở đầu
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6: Cường Thưởng Mỹ Nữ
7 Chương 7: Tranh Phong Cật Thố
8 Chương 8: Uy Bức Lợi Dụ
9 Chương 9: Thao Nhĩ Mỗ Mỗ
10 Chương 10
11 Chương 11: Tiểu Toa Lị Na
12 Chương 12: Mộc Đầu Thúc Thúc
13 Chương 13: Thảo Nguyên Dũng Sĩ
14 Chương 14: Giản Đáo Bảo Liễu
15 Chương 15: Xích Diễm Yêu Vương
16 Chương 16: Mãi cá nô đãi
17 Chương 17: Đệ Nhất Bả Kiếm
18 Chương 18: Thánh Giai Đả Thủ
19 Chương 19: Tọa Địa Khẩn Hoang
20 Chương 20: Thiên Diện Cự Thù
21 Chương 21: Vạn Độc Thiên Ngô
22 Chương 22: Vạn Độc Huyết Chú
23 Chương 23: Bát Bảo Kim Thân
24 Chương 24: Tinh Linh Phò Mã
25 Chương 25: Tinh Linh Nữ Vương
26 Chương 26: Băng Sương Cự Hạc
27 Chương 27: Nguyệt Thần Chi Nộ
28 Chương 28: Đồ Long Chuyên Nghiệp
29 Chương 29: Biệt Cước Ma Thú
30 Chương 30: Đốn ngộ Diệu Đế
31 Chương 31: Thú Nhân Vương Tử
32 Chương 32: Luyện Kim Đại Sư
33 Chương 33: Ngân Ti Kết Giới
34 Chương 34: Cận Chinh Địa Tinh
35 Chương 35: Đại Lực Chiến Thần
36 Chương 36: Tá Ma Long Châu
37 Chương 37: Long Hoàng chuyên sứ
38 Chương 38: Sơ Bộ Quy Hóa
39 Chương 39: Sát Phỉ Lập Uy
40 Chương 40: Nộ Nhi Trừng Chi
41 Chương 41: Chân Thật Chi Nhãn
42 Chương 42: Thánh Giai Thích Khách
43 Chương 43: Hoàng Tử Điện Hạ
44 Chương 44: Suất Điểu Cận Bố
45 Chương 45: Hàng Ma Trấn Khúc
46 Chương 46: Ngoại tịch cự nhân
47 Chương 47: Ba La mật tửu
48 Chương 48: Đấu khí tung hoành
49 Chương 49: Cấm ma lĩnh vực
50 Chương 50: Tam vĩ quy châu
51 Chương 51: Hỏa thiêu Cận Bố
52 Chương 52: Tử Linh Pháp Sư
53 Chương 53: Không gian pháp luân
54 Chương 54: Tinh thần dư ba
55 Chương 55: Bích thủy hàn đàm
56 Chương 56: Trúc Tử Diệp Tử
57 Chương 57: Ma lực chi nguyên
58 Chương 58: Băng bạo lĩnh chủ
59 Chương 59: Phân đạo dương tiêu
60 Chương 60: Linh hồn khế ước
61 Chương 61: Kim tiền quả tử
62 Chương 62: Đại Bỗng Chính Sách
63 Chương 63: Đảm đại bao thiên
64 Chương 64: Cầm tặc Cầm Vương
65 Chương 65: Huyền Cương Đấu Khí
66 Chương 66: Hoài bích kì tội
67 Chương 67: Bạch Long Tiểu Tử
68 Chương 68: Bảo đồ chi bí
69 Chương 69: Sứ thần Hoàng Đế
70 Chương 70: Nhất xúc tức phạt
71 Chương 71: Thâm Uyên thế giới
72 Chương 72: Tẩu tiến Thâm Uyên
73 Chương 73: Thâm Uyên tộc loại
74 Chương 74: Cửu đầu đại xà
75 Chương 75: Song diện nhân mãng
76 Chương 76: Đoạ lạc tinh linh
77 Chương 77: độc hệ thánh cấp
78 Chương 78: Tinh thần huyễn kim
79 Chương 79: Bách điểu trêu phượng
80 Chương 80: Phan đa na lạp
81 Chương 81: Hoàng kim quý tộc
82 Chương 82: Hồng đính hạc vương
83 Chương 83: Đoạ lạc thiên sử
84 Chương 84: Mãng cáp đế quân
85 Chương 85: Thần câu bạch long
86 Chương 86: Thu phục tọa kị!
87 Chương 87: Vô hại quần thể
88 Chương 88: Nguyên tắc lỗ đen
89 Chương 89: Cai hồi gia liễu
90 Chương 90: Tối hậu nhất chương
91 Chương 91: Tân đích khai thuỷ
92 Chương 92: Cửu Thiên Lôi Kiếp
93 Chương 93: Cao Cấp Tiền Hoá
94 Chương 94: Thiểm Tộc Chi Loạn
95 Chương 95: Xuất binh tiến tấu
96 Chương 96: Xuân tiêu nhất khắc
97 Chương 97: Xuất binh Thiểm Tộc
98 Chương 98: Mã đạp thảo nguyên
99 Chương 99: Khu hổ thôn lang
100 Chương 100: Thâu tập ám sát
101 Chương 101: Thiên Lí Bôn Tập
102 Chương 102: Thủ Chu Đãi Thỏ - [Ôm Cây Đợi Thỏ]
103 Chương 103: Mã đạp liên doanh
104 Chương 104: Thiên Hương Công Chủ
105 Chương 105: Dũng quan tam quân
106 Chương 106: Hô Lan Công Chúa
107 Chương 107: Dạ Trướng Xuân Sắc
108 Chương 108: Khải Toàn Nhi Qui
109 Chương 109: Hải Cống Đại hội
110 Chương 110: Gia Tặc Nan Phòng
111 Chương 111: Sát Kê Cảnh Hầu [Giết gà dọa khỉ]
112 Chương 112: Quỷ mị hoành hành
113 Chương 113: Hiềm thù tiêu tan
114 Chương 114: Trọng hồi đế đô
115 Chương 115: Nhị ca háo sắc
116 Chương 116: Thái Thanh Đấu Khí
117 Chương 117: Khi Thiện Phạ Ác
118 Chương 118: Cương Tắc Dịch Chiết
119 Chương 119: Cửu chuyển thật huống
120 Chương 120: Tây phương tứ lĩnh
121 Chương 121: Nữ Tế Thượng Môn
122 Chương 122: Sơ Lịch Triêu Đường
123 Chương 123: Vô Dược Khả Cứu
124 Chương 124: Triêu Đường Hỗn Loạn
125 Chương 125: Biết sai có thể sửa
126 Chương 126: Chủ chiến thiên sứ
127 Chương 127: Dị biến đột sanh
128 Chương 128: Lưỡng trọng thiên kiếp
129 Chương 129: Hồng mông tử khí
130 Chương 130: Không trung khách xa
131 Chương 131: Quý khách đáo phỏng
132 Chương 132
133 Chương 133: Nhĩ Kiền Ngạc trá
134 Chương 134: Nhất xúc tức phát
135 Chương 135: Tâm Sinh ái Mộ
136 Chương 136: Ngư ông chi lợi
137 Chương 137: Nhân ái Thành Hận
138 Chương 138: Hạ Khiêu Chiến Thư
139 Chương 139: Mật Mưu đối sách
140 Chương 140: Tự khuất phần mộ
141 Chương 141: Huyết Chiến Đáo Đế
142 Chương 142: Kiếp Hậu Trùng Sinh
143 Chương 143: Loạn Luân Chi Họa
144 Chương 144: Cẩm Tú Sơn Hà
145 Chương 145: Thần Thánh Thải Hoàng
146 Chương 146: Cầm thú bất như [không bằng cầm thú]
147 Chương 147: Cai Hồi Gia Liễu
148 Chương 148: Thiên Hạc Thần Sứ
149 Chương 149: Công chúa thất tung
150 Chương 150: Thanh trừ nội gián
151 Chương 151: Vân Vụ Mê Tung
152 Chương 152: Tuyệt La Huyền Ma
153 Chương 153: Hoạ Thuỷ Tây Dẫn
154 Chương 154: Cả Nhà Cùng Vui
155 Chương 155: Thích Sát Hoàng Đế
156 Chương 156: Ma đạo quân đoàn
157 Chương 157: Xuất binh tiền tấu
158 Chương 158: Tứ Đại Binh Đoàn
159 Chương 159: Bạch Long quân kỳ
160 Chương 160: Mẫu Long hoài thai
161 Chương 161: Tá đề phát huy
162 Chương 162: Tu la huyết thi
163 Chương 163: Y Lan công chúa
164 Chương 164: Sinh động như thật
165 Chương 165: Nhuyễn ngạnh kiêm thi
166 Chương 166: Tối hậu nhất chiến
167 Chương 167: Than bài lượng để
168 Chương 168: Gia tộc nội mạc
169 Chương 169: Pháp lai khắc phúc
170 Chương 170: Hấp dẫn cận bố
171 Chương 171: Trường mệnh trăm tuổi
172 Chương 172: Tu La cổ bảo
173 Chương 173: Ma do tâm sinh
174 Chương 174: Thiên sứ ma quỷ
175 Chương 175: Đại La kiếm trận
176 Chương 176: Đại lục cách cục
177 Chương 177: Quang minh thánh đô
178 Chương 178: Thiên sứ thánh tương
179 Chương 179: Thần Giới Kiến Văn
180 Chương 180: Tiên Đạo Phiêu Miểu
181 Chương 181: – Quyển 2
182 Chương 182: Gặp lại tiểu Thanh
183 Chương 183: Tiện nghi đồ đệ
184 Chương 184: Thải y Nghê Thường
185 Chương 185: Cực Lạc tiên phủ
186 Chương 186: Linh Thứu lão yêu
187 Chương 187: Trọng bàng tạc trận
188 Chương 188: Đại la kim đan
189 Chương 189: Xúc phạm thiên điều
190 Chương 190: Dao Trì công chủ
191 Chương 191: Sắc đảm bao thiên
192 Chương 192: Thiên binh hạ giới
193 Chương 193: Nguyên Dương lão đạo
194 Chương 194: Tiêu diệt Thúy Hà
195 Chương 195: Tiên thân hậu thế
196 Chương 196: Thâu đào sự kiện
197 Chương 197: Yêu ma quỷ quái
198 Chương 198: Vân du tứ hải
199 Chương 199: Tôn đạo ức phật
200 Chương 200: Quan âm bồ tát
201 Chương 201: Miệng lưỡi bén nhọn
202 Chương 202: Âm dương cân bằng
203 Chương 203: Dê thế tội
204 Chương 204: Nhị Lang Chân Quân
205 Chương 205: Hồng Mông cực lạc
206 Chương 206: Thanh Hà tiên tử
207 Chương 207: Tam bích tỉ muội
208 Chương 208: Tề Thiên Đại Thánh
209 Chương 209
210 Chương 210: Một nhà đoàn viên
211 Chương 211: Lâm Phong bao che khuyết điểm
212 Chương 212: Hiểu biết nhân quả
213 Chương 213: Côn Luân lục tiên
214 Chương 214: Thân ngoại hóa thân
215 Chương 215: Đến đại Côn Luân
216 Chương 216: Trảm thảo trừ căn
217 Chương 217: Vu tổ Tần Xuyên
218 Chương 218
219 Chương 219: Huyết Hồn Thất Phiên
220 Chương 220: Như Lai kim phù
221 Chương 221
222 Chương 222: Nói phải củ cải cũng nghe
223 Chương 223: Đại đạo thì vô tranh
224 Chương 224: Ngũ hành yên la
225 Chương 225: Như ý kim kiếm
226 Chương 226: Hỗn Độn Sát Trận
227 Chương 227: Ly Sơn lão mẫu
228 Chương 228: Đại thánh bái sư
229 Chương 229: Hóa thân thiện – ác
230 Chương 230: Náo loạn thiên cung
231 Chương 231: Thái Ất kim tiên
232 Chương 232: Đại thánh sính uy
233 Chương 233: Nhất ba vị bình
234 Chương 234: Dĩ tử tương oán
235 Chương 235: Nhân Quả Tuần Hoàn
236 Chương 236: Nhất Ba Hựu Khởi
237 Chương 237: Huyết Hà Sát Trận
238 Chương 238: Thủy Bộ Nguyên Soái
239 Chương 239: Loạn Tương Sơ Hiện
240 Chương 240: Diệt sát chân linh
241 Chương 241: Dị Bảo Hàng Thế
242 Chương 242: Thái cổ sát trận
243 Chương 243: Định Hải Thần Châu
244 Chương 244: Các hữu kì chủ
245 Chương 245: Tiền thân hậu thế
246 Chương 246
247 Chương 247: Hồng Mông thế giới
248 Chương 248: Kim Thư Ngọc Điệp
249 Chương 249: Huyết nhục tung toé
250 Chương 250: Bồ Đề Diệu Thụ
251 Chương 251: Cục thế hỗn loạn
252 Chương 252: Điềm trời giáng
253 Chương 253: Vĩnh hằng bất diệt
254 Chương 254: Sát kiếp tương hiện
255 Chương 255: Thiện tâm từ bi
256 Chương 256: Phân tranh tương khởi
257 Chương 257: Thánh nhân chi uy
258 Chương 258: Hội bàn đào
259 Chương 259: Cửu Cửu quy nhất
260 Chương 260: Đại thừa quy nguyên
261 Chương 261: Toàn thư hoàn (trọn bộ)
Chapter

Updated 261 Episodes

1
Chương 1: Mở đầu
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6: Cường Thưởng Mỹ Nữ
7
Chương 7: Tranh Phong Cật Thố
8
Chương 8: Uy Bức Lợi Dụ
9
Chương 9: Thao Nhĩ Mỗ Mỗ
10
Chương 10
11
Chương 11: Tiểu Toa Lị Na
12
Chương 12: Mộc Đầu Thúc Thúc
13
Chương 13: Thảo Nguyên Dũng Sĩ
14
Chương 14: Giản Đáo Bảo Liễu
15
Chương 15: Xích Diễm Yêu Vương
16
Chương 16: Mãi cá nô đãi
17
Chương 17: Đệ Nhất Bả Kiếm
18
Chương 18: Thánh Giai Đả Thủ
19
Chương 19: Tọa Địa Khẩn Hoang
20
Chương 20: Thiên Diện Cự Thù
21
Chương 21: Vạn Độc Thiên Ngô
22
Chương 22: Vạn Độc Huyết Chú
23
Chương 23: Bát Bảo Kim Thân
24
Chương 24: Tinh Linh Phò Mã
25
Chương 25: Tinh Linh Nữ Vương
26
Chương 26: Băng Sương Cự Hạc
27
Chương 27: Nguyệt Thần Chi Nộ
28
Chương 28: Đồ Long Chuyên Nghiệp
29
Chương 29: Biệt Cước Ma Thú
30
Chương 30: Đốn ngộ Diệu Đế
31
Chương 31: Thú Nhân Vương Tử
32
Chương 32: Luyện Kim Đại Sư
33
Chương 33: Ngân Ti Kết Giới
34
Chương 34: Cận Chinh Địa Tinh
35
Chương 35: Đại Lực Chiến Thần
36
Chương 36: Tá Ma Long Châu
37
Chương 37: Long Hoàng chuyên sứ
38
Chương 38: Sơ Bộ Quy Hóa
39
Chương 39: Sát Phỉ Lập Uy
40
Chương 40: Nộ Nhi Trừng Chi
41
Chương 41: Chân Thật Chi Nhãn
42
Chương 42: Thánh Giai Thích Khách
43
Chương 43: Hoàng Tử Điện Hạ
44
Chương 44: Suất Điểu Cận Bố
45
Chương 45: Hàng Ma Trấn Khúc
46
Chương 46: Ngoại tịch cự nhân
47
Chương 47: Ba La mật tửu
48
Chương 48: Đấu khí tung hoành
49
Chương 49: Cấm ma lĩnh vực
50
Chương 50: Tam vĩ quy châu
51
Chương 51: Hỏa thiêu Cận Bố
52
Chương 52: Tử Linh Pháp Sư
53
Chương 53: Không gian pháp luân
54
Chương 54: Tinh thần dư ba
55
Chương 55: Bích thủy hàn đàm
56
Chương 56: Trúc Tử Diệp Tử
57
Chương 57: Ma lực chi nguyên
58
Chương 58: Băng bạo lĩnh chủ
59
Chương 59: Phân đạo dương tiêu
60
Chương 60: Linh hồn khế ước
61
Chương 61: Kim tiền quả tử
62
Chương 62: Đại Bỗng Chính Sách
63
Chương 63: Đảm đại bao thiên
64
Chương 64: Cầm tặc Cầm Vương
65
Chương 65: Huyền Cương Đấu Khí
66
Chương 66: Hoài bích kì tội
67
Chương 67: Bạch Long Tiểu Tử
68
Chương 68: Bảo đồ chi bí
69
Chương 69: Sứ thần Hoàng Đế
70
Chương 70: Nhất xúc tức phạt
71
Chương 71: Thâm Uyên thế giới
72
Chương 72: Tẩu tiến Thâm Uyên
73
Chương 73: Thâm Uyên tộc loại
74
Chương 74: Cửu đầu đại xà
75
Chương 75: Song diện nhân mãng
76
Chương 76: Đoạ lạc tinh linh
77
Chương 77: độc hệ thánh cấp
78
Chương 78: Tinh thần huyễn kim
79
Chương 79: Bách điểu trêu phượng
80
Chương 80: Phan đa na lạp
81
Chương 81: Hoàng kim quý tộc
82
Chương 82: Hồng đính hạc vương
83
Chương 83: Đoạ lạc thiên sử
84
Chương 84: Mãng cáp đế quân
85
Chương 85: Thần câu bạch long
86
Chương 86: Thu phục tọa kị!
87
Chương 87: Vô hại quần thể
88
Chương 88: Nguyên tắc lỗ đen
89
Chương 89: Cai hồi gia liễu
90
Chương 90: Tối hậu nhất chương
91
Chương 91: Tân đích khai thuỷ
92
Chương 92: Cửu Thiên Lôi Kiếp
93
Chương 93: Cao Cấp Tiền Hoá
94
Chương 94: Thiểm Tộc Chi Loạn
95
Chương 95: Xuất binh tiến tấu
96
Chương 96: Xuân tiêu nhất khắc
97
Chương 97: Xuất binh Thiểm Tộc
98
Chương 98: Mã đạp thảo nguyên
99
Chương 99: Khu hổ thôn lang
100
Chương 100: Thâu tập ám sát
101
Chương 101: Thiên Lí Bôn Tập
102
Chương 102: Thủ Chu Đãi Thỏ - [Ôm Cây Đợi Thỏ]
103
Chương 103: Mã đạp liên doanh
104
Chương 104: Thiên Hương Công Chủ
105
Chương 105: Dũng quan tam quân
106
Chương 106: Hô Lan Công Chúa
107
Chương 107: Dạ Trướng Xuân Sắc
108
Chương 108: Khải Toàn Nhi Qui
109
Chương 109: Hải Cống Đại hội
110
Chương 110: Gia Tặc Nan Phòng
111
Chương 111: Sát Kê Cảnh Hầu [Giết gà dọa khỉ]
112
Chương 112: Quỷ mị hoành hành
113
Chương 113: Hiềm thù tiêu tan
114
Chương 114: Trọng hồi đế đô
115
Chương 115: Nhị ca háo sắc
116
Chương 116: Thái Thanh Đấu Khí
117
Chương 117: Khi Thiện Phạ Ác
118
Chương 118: Cương Tắc Dịch Chiết
119
Chương 119: Cửu chuyển thật huống
120
Chương 120: Tây phương tứ lĩnh
121
Chương 121: Nữ Tế Thượng Môn
122
Chương 122: Sơ Lịch Triêu Đường
123
Chương 123: Vô Dược Khả Cứu
124
Chương 124: Triêu Đường Hỗn Loạn
125
Chương 125: Biết sai có thể sửa
126
Chương 126: Chủ chiến thiên sứ
127
Chương 127: Dị biến đột sanh
128
Chương 128: Lưỡng trọng thiên kiếp
129
Chương 129: Hồng mông tử khí
130
Chương 130: Không trung khách xa
131
Chương 131: Quý khách đáo phỏng
132
Chương 132
133
Chương 133: Nhĩ Kiền Ngạc trá
134
Chương 134: Nhất xúc tức phát
135
Chương 135: Tâm Sinh ái Mộ
136
Chương 136: Ngư ông chi lợi
137
Chương 137: Nhân ái Thành Hận
138
Chương 138: Hạ Khiêu Chiến Thư
139
Chương 139: Mật Mưu đối sách
140
Chương 140: Tự khuất phần mộ
141
Chương 141: Huyết Chiến Đáo Đế
142
Chương 142: Kiếp Hậu Trùng Sinh
143
Chương 143: Loạn Luân Chi Họa
144
Chương 144: Cẩm Tú Sơn Hà
145
Chương 145: Thần Thánh Thải Hoàng
146
Chương 146: Cầm thú bất như [không bằng cầm thú]
147
Chương 147: Cai Hồi Gia Liễu
148
Chương 148: Thiên Hạc Thần Sứ
149
Chương 149: Công chúa thất tung
150
Chương 150: Thanh trừ nội gián
151
Chương 151: Vân Vụ Mê Tung
152
Chương 152: Tuyệt La Huyền Ma
153
Chương 153: Hoạ Thuỷ Tây Dẫn
154
Chương 154: Cả Nhà Cùng Vui
155
Chương 155: Thích Sát Hoàng Đế
156
Chương 156: Ma đạo quân đoàn
157
Chương 157: Xuất binh tiền tấu
158
Chương 158: Tứ Đại Binh Đoàn
159
Chương 159: Bạch Long quân kỳ
160
Chương 160: Mẫu Long hoài thai
161
Chương 161: Tá đề phát huy
162
Chương 162: Tu la huyết thi
163
Chương 163: Y Lan công chúa
164
Chương 164: Sinh động như thật
165
Chương 165: Nhuyễn ngạnh kiêm thi
166
Chương 166: Tối hậu nhất chiến
167
Chương 167: Than bài lượng để
168
Chương 168: Gia tộc nội mạc
169
Chương 169: Pháp lai khắc phúc
170
Chương 170: Hấp dẫn cận bố
171
Chương 171: Trường mệnh trăm tuổi
172
Chương 172: Tu La cổ bảo
173
Chương 173: Ma do tâm sinh
174
Chương 174: Thiên sứ ma quỷ
175
Chương 175: Đại La kiếm trận
176
Chương 176: Đại lục cách cục
177
Chương 177: Quang minh thánh đô
178
Chương 178: Thiên sứ thánh tương
179
Chương 179: Thần Giới Kiến Văn
180
Chương 180: Tiên Đạo Phiêu Miểu
181
Chương 181: – Quyển 2
182
Chương 182: Gặp lại tiểu Thanh
183
Chương 183: Tiện nghi đồ đệ
184
Chương 184: Thải y Nghê Thường
185
Chương 185: Cực Lạc tiên phủ
186
Chương 186: Linh Thứu lão yêu
187
Chương 187: Trọng bàng tạc trận
188
Chương 188: Đại la kim đan
189
Chương 189: Xúc phạm thiên điều
190
Chương 190: Dao Trì công chủ
191
Chương 191: Sắc đảm bao thiên
192
Chương 192: Thiên binh hạ giới
193
Chương 193: Nguyên Dương lão đạo
194
Chương 194: Tiêu diệt Thúy Hà
195
Chương 195: Tiên thân hậu thế
196
Chương 196: Thâu đào sự kiện
197
Chương 197: Yêu ma quỷ quái
198
Chương 198: Vân du tứ hải
199
Chương 199: Tôn đạo ức phật
200
Chương 200: Quan âm bồ tát
201
Chương 201: Miệng lưỡi bén nhọn
202
Chương 202: Âm dương cân bằng
203
Chương 203: Dê thế tội
204
Chương 204: Nhị Lang Chân Quân
205
Chương 205: Hồng Mông cực lạc
206
Chương 206: Thanh Hà tiên tử
207
Chương 207: Tam bích tỉ muội
208
Chương 208: Tề Thiên Đại Thánh
209
Chương 209
210
Chương 210: Một nhà đoàn viên
211
Chương 211: Lâm Phong bao che khuyết điểm
212
Chương 212: Hiểu biết nhân quả
213
Chương 213: Côn Luân lục tiên
214
Chương 214: Thân ngoại hóa thân
215
Chương 215: Đến đại Côn Luân
216
Chương 216: Trảm thảo trừ căn
217
Chương 217: Vu tổ Tần Xuyên
218
Chương 218
219
Chương 219: Huyết Hồn Thất Phiên
220
Chương 220: Như Lai kim phù
221
Chương 221
222
Chương 222: Nói phải củ cải cũng nghe
223
Chương 223: Đại đạo thì vô tranh
224
Chương 224: Ngũ hành yên la
225
Chương 225: Như ý kim kiếm
226
Chương 226: Hỗn Độn Sát Trận
227
Chương 227: Ly Sơn lão mẫu
228
Chương 228: Đại thánh bái sư
229
Chương 229: Hóa thân thiện – ác
230
Chương 230: Náo loạn thiên cung
231
Chương 231: Thái Ất kim tiên
232
Chương 232: Đại thánh sính uy
233
Chương 233: Nhất ba vị bình
234
Chương 234: Dĩ tử tương oán
235
Chương 235: Nhân Quả Tuần Hoàn
236
Chương 236: Nhất Ba Hựu Khởi
237
Chương 237: Huyết Hà Sát Trận
238
Chương 238: Thủy Bộ Nguyên Soái
239
Chương 239: Loạn Tương Sơ Hiện
240
Chương 240: Diệt sát chân linh
241
Chương 241: Dị Bảo Hàng Thế
242
Chương 242: Thái cổ sát trận
243
Chương 243: Định Hải Thần Châu
244
Chương 244: Các hữu kì chủ
245
Chương 245: Tiền thân hậu thế
246
Chương 246
247
Chương 247: Hồng Mông thế giới
248
Chương 248: Kim Thư Ngọc Điệp
249
Chương 249: Huyết nhục tung toé
250
Chương 250: Bồ Đề Diệu Thụ
251
Chương 251: Cục thế hỗn loạn
252
Chương 252: Điềm trời giáng
253
Chương 253: Vĩnh hằng bất diệt
254
Chương 254: Sát kiếp tương hiện
255
Chương 255: Thiện tâm từ bi
256
Chương 256: Phân tranh tương khởi
257
Chương 257: Thánh nhân chi uy
258
Chương 258: Hội bàn đào
259
Chương 259: Cửu Cửu quy nhất
260
Chương 260: Đại thừa quy nguyên
261
Chương 261: Toàn thư hoàn (trọn bộ)