Chương 142: Tra khảo

Một bên giường nén xuống, Hạ Vy vẫn co người mình lại, cô không ngủ, mắt đã nhắm nhưng chẳng thể nào say giấc nồng, có lẽ là cô đã ngất lâu hoặc có thể là cô sợ một giấc mơ nào đó sẽ hiện lên tâm trí mình. Hạ Vy cảm nhận được vòng tay mạnh mẽ như sắt thép vòng qua eo cô, một lực nhẹ, hắn đã có thể kéo cô nằm gọn vào trong lòng, Cao Kì rúc bên cổ cô, tiếng thở nhẹ của hắn truyền đến tai cô khiến da thịt mẫn cảm càng trở nên ửng đỏ, Hạ Vy cố nhắm mắt, cô biết mình không giỏi giả vờ nhưng giờ đây cô sợ hãi khi phải nhìn vào ánh mắt hắn, đáng lẽ ra thời gian bây giờ cô nên an ủi, chuyện công ty ngày càng tệ, cánh báo chí liên tục đưa tin rằng hắn muốn giết Chư Mộc để bịt đầu mối.

Hắn một tay ôm cô, có khi di chuyển lên ngực, mớn trớn nơi đẫy đà của phụ nữ, chân hắn len giữa chân cô. Hạ Vy giật mình co cứng lại.

- " Em chưa ngủ?"

Giọng hắn khản đặc, thì thầm bên tai cô, chỉ một chút, mùi hương nam tính của hắn đã tỏa ra bao trùm lấy cô. Thật thoải mái, cô thực sự thích mùi hương tự nhiên của hắn.

- " Nếu em chưa ngủ thì anh định làm gì?"

Hạ Vy quay người, đúng lúc hắn nhổm người lên, bàn tay đã yên vị trong chiếc áo phủ lên đôi gò hồng bảo. Hắn cúi đẩu xuống, theo quán xuyến môi hắn phủ lên môi cô, thỏa mãn nhấm nháp đôi môi như viên kẹo ngọt. Lưỡi chạm lưỡi, xúc tác ấm nồng trong khoang miệng cộng với hơi thở nóng hổi, khiến người đã muốn càng thêm muốn hơn nữa. Mạc Cao Kì cảm tưởng bản thân như muốn hoà tan vào cơ thể cô, trách có trách người con gái dưới thân quá đỗi mềm mại. Hắn lướt môi trên gò má cô, hắn gợi tình cắn vành tai cô.

- " kể cả em không ngủ anh vẫn sẽ làm"

- " Biến thái"

- " Anh chỉ biến thái với em"

Vừa dứt câu, hắn liền hôn lên cổ cô.

- " Em mệt "

- " Vậy em ngủ đi để anh làm"

- " 1 hiệp thôi đấy"

- " Nhất chí"

- "..."

- " Đồ ren là tuyệt nhất"

Hạ Vy đỏ ửng, cô thật sự bất mãn với độ mặy dày của Cao Kì, thậm chí nhiều lúc cô không hiểu tại sao hắn có thể nói như vậy?

Việc nối tiếp việc, hình ảnh trước mắt mờ dần, đầu óc cô choáng váng vì ốm nay còn lao đao hơn, hôm nay Hạ Vy rất mệt, nhưng cô chiều hắn, để hắn sung mãn ban đêm thỏa sức làm điều hắn thích, được đà lấn tới đương nhiên với hắn sẽ không bao giờ có chuyện một hiệp.

Mạc Cao Kì hoạt động cật lực, hắn bỗng nâng eo cô lên hắn cúi xuống miết eo cô rồi đặt nụ hôn trên bụng, ánh mắt Mạc Cao Kì nhìn chăm chăm nó, rồi khẽ mỉm cười lát sau, hắn chỉ nhẹ giọng nói.

- " Chưa kết hôn thì vẫn có cách nhưng tuyệt đối không được tháo nhẫn"

.....

*************

Như thường ngày, vẫn là nụ hôn như cánh bướm đậu trên trán đánh thức Hạ Vy dậy, cơ thể cô đau nhức, toàn cơ thể như vỡ vụn, hai thân thể không một mảnh vải che thân cứ thế áp sát lấy nhau, đôi mắt lim dim, mờ nhạt hình ảnh vòm ngực rắn chắc của hắn, bàn tay áp lên má cô rồi đến trán cô. Mạc Cao Kì khẽ cười trước bộ dạng lười nhác của cô, hắn lén vén vài lọn tóc rơi trên gò má cô, càng ở gần Hạ Vy, hắn phát hiện, mình càng muốn cưng chiều cô hơn, luôn muốn biết cô đang làm gì và ra sao.

- " Anh không đi làm sao?"

- " Em muốn anh đi làm ư"

- " Không, em không muốn"

Đối với giọng nói nhõng nhẽo của cô hắn biết mình chẳng tài nào kìm nổi, cánh tay kiềm cô kéo sát mình hơn, người Mạc Cao Kì to lắm, thân mình lại săn chắc vạm vỡ như vậy là do thói quen yêu thích tập thể hình và bơi lội của hắn. Hắn nằm quay lưng về phía ánh sáng, che đi ánh nắng muốn chiếu lên cô cũng khó.

Hạ Vy bỗng đưa tay lên, cô vẽ lên từng đường nét trên khuôn mặt hắn, từ đôi mắt hổ phách đến, đến sống mũi thẳng tắp, rồi đôi môi bạc mỏng, tại sao hắn lại có thể đẹp như vậy? Cao Kì cự nhiên cầm tay cô đặt nụ hôn lên lòng bàn tay, hắn xoa chiếc nhẫn mà hắn trao tặng cô, ánh mắt mờ đục đến nỗi cô chẳng thể hiểu hắn đang suy nghĩ gì.

- " Hạ Vy, anh muốn..."

Chưa kịp nói hết câu, tiếng điện thoại bên giường vang lên, cắt đứt cuộc nói chuyện của cả hai. Hạ Vy giật mình, ánh mắt cô mở to, theo phản ứng cô liền cầm điện thoại mình.

Không phải.

- " Alo" - Mạc Cao Kì tiếp lời, từ điện thoại hắn truyền ra những lời nói khiến cho hai mày hắn nhíu lại. Chỉ đáo gỏn gọn hai từ.

- " Được rồi"

Vừa dập máy, hắn quay người lại đã thấy Hạ Vy bàng hoàng nhìn mình, khuôn mặt trắng bệch của cô khiến hắn lo lắng, vụng về hỏi..

- " Em sao vậy?"

- " Không... không sao, em ổn"

- " Mệt chỗ nào sao?"

- " Ai vừa gọi anh vậy?"

- " Là thanh tra cảnh sát"

- " Cảnh sát?"

- " Ừ"

- " Mạc Cao Kì nói thật cho em đi, mọi việc tệ như thế nào rồi? Tại sai anh không chịu nói với em."

- " Hạ Vy, anh muốn em an toàn,tin anh, anh tự mình giải quyết được với cả đây không phải là khó khăn đầu tiên của anh, anh hoàn toàn có thể làm chủ"

- "... "

Dù hắn nói vậy, nhưng giờ đây, đầu óc cô chỉ toàn khuôn mặt mệt nhọc của hắn. Hắn không nói, cô cũng biết, sức ép đâu chỉ từ những cảnh sát, mà còn có các nhà cổ đông của công ty, hơn nữa là ánh nghi hoặc của nhân viên, khiến nại, tố cáo của tất cả người nạn nhân của vụ cháy. Mọi vấn đề như một mũi tên cứ thế bắn vào hắn. Lồng ngực Hạ Vy đau nhói, mọi chuyện như một nấc thang tăng dần, không phải theo lẽ tự nhiên mà có, tin không nhất định có kẻ đằng sau giật dây, trong đầu cô liền hiện ra tên uy hiếp cô.

- " Hạ Vy, em đừng lo lắng quá"

- " Mạc Cao Kì em mong anh không từ chối sự giúp đỡ nào của em, em cảm thấy mình thật vô dụng"

- " Đừng nói vậy, em nghĩ động lực của anh từ đâu mà có"

- "..."

- " Chỉ cần là em vẫn còn ở đây, anh nhất định không lùi"

- " Mạc Cao Kì"

Sự nghẹn ngào dâng lên, Hạ Vy vòng tay ôm chặt lấy hắn, cô ôm rất chặt. Cô rất sợ xa hắn, thật lòng mà nói cô không thể tỏ ra ung dung an nhàn trong khí hắn một mình chịu đựng giông bão như vậy được.

Tưởng chừng là gió sẽ ngừng thổi, sóng sẽ ngừng cuộn, nhưng không, mọi chuyện nay đã chuyển theo hướng tệ hơn.

Chứng cứ bị mất.

Sáng hôm sau, cả Mạc Thị náo loạn lên vì thư phòng của Mạc Cao Kì có dấu hiệu có kẻ đột nhập, két sắt của hắn bị bật mở một cách vô cớ, toàn bộ tài liệu quan trọng, thông tin cá nhân Chư Mộc cũng như một phần chứng cứ vụ án trong đó bị lấy mất hoàn toàn.

Hạ Vy đứng trong thư phòng cô khẽ đanh người lại, hơn thở nén xuống, ánh mắt cô lướt trên cuốn sách rồi đến khung tranh, mọi thứ đã trở lại vị trí vốn có của nó, chắc chắn có kẻ đã trở vào đây thu xếp, rốt cuộc là kẻ nào, xét về người hầu, quản gia là người duy nhất được vào đây nhưng hiện tại bà đang về quê nhà thăm người thân, là ai.. là ai. Hạ Vy thật không tài nào có thể nghĩ ra người trở thành nghi phạm nhất, khi cô vừa quay người đi ra người, một tiếng tinh như tiếng chuông nhỏ lướt qua, khi Hạ Vy quay đầu lại chỉ thấy tiếng gió rít bên ngoài vọng vào, là cô ảo tưởng hay quá nhạy cảm.

Ngay giữa căn phòng khách, khuôn mặt Mạc Cao Kì tối sầm lại, ánh mắt lạnh lẽo lướt trên từng khuôn mặt hoang mang của dàn đầy tớ, hắn bóp chặt ly rượu, người hầu của Mạc Thị không nhiều, nên có thể dễ dàng tìm ra kẻ nghi phạm.

Rắc...

Tiếng nứt thủy tinh của ly cho thấy Cao Kì cực kì tức giận, hắn cực kì ghét kẻ động vào nhưng nơi hắn không cho phép, giọng nói của hắn không to cũng không nhỏ, nhẫn nại cất lên một lần nữa.

- " Ai là người ra khỏi phòng cuối cùng?"

Thời gian chỉ diễn ra từ sáng hôm qua từ lúc hắn đi làm cho đến sáng hôm nay, ai ạ cũng sợ sệt nhìn nhau, Bảo Trân khẽ bặm môi, cô lúng túng cầm chặt váy như vừa nghĩ ra điều không nên nghĩ. Nhưng hành động đó nào có thể qua mắt Mạc Cao Kì, hắn nhìn chằm chằm cô như mãnh thú trước con mồi.

- " Bảo Trân nói...."

- " Tôi..."

- " Hạ Vy, cô chủ là người cuối cùng ra khỏi thư phòng" - Tiếng một cô hầu gái vang lên, đó là Điệp Điệp một trong nhưng người hầu của Mạc thị. Ngay khi cô ta vừa nói ra đã đón nhận cái nhíu mày của hắn, ánh mắt trân trân lạnh lẽo, hắng giọng hỏi.

- " Bảo Trân nói..."

- " Đúng là như vậy"

- " Đó là lúc nào?"

- " Sáng hôm qua khi cậu vừa đi làm, cô chủ sau đó đã đi xuống thư phòng. Nhưng tuyệt đối không phải cô..."

Càng về sau giọng Bảo Trân càng nhỏ dần, một phần là cô quá sợ hãi ánh mắt như thể muốn ăn tươi nuốt sống mình. Một phần là tất cả ánh mắt đều dồn về hướng cầu thang nơi Hạ Vy đang đứng. Mạc Cao Kì cũng vậy, đối diện với ánh mắt của hắn, cô biết hiện tại mình chính là kẻ bị tình nghi đầu tiên.

- " lục soát phòng Hạ Vy"

Hạ Vy nhíu mày, cô là người bất ngờ nhất cho đến tất cả người hầu quanh đấy, nửa canh giờ trôi qua, Hạ Vy như người bị đâm trúng tim đen, cô lúng túng, dù rằng cô không phải người lấy nhưng một cảm giác nào đó liên tục dâng lên trong lòng.

Khi người hầu vừa đi ra, tất cả mọi người đều im lặng để chăm chú nghe, đến nỗi Bảo Trân còn nắm chặt tay của Hạ Vy. Bên kia Tử Cách ôm chặt cánh tay Hạ Vy.

- " Thưa cậu chủ, chứng cứ không có trong phòng cô chủ ạ"

Một tiếng thở dài vang lên, khuôn mặt Mạc Cao Kì vẫn không thay đổi hắn gật đầu rồi ra hiệu mọi người giải tán, an nhiên quay ra nhíu chặt mày nhìn Tử Cách, Bảo Trân nói.

- " Còn không mau trả người đây?"

********

Trong phòng, Hạ Vy ngồi lặng lẽ bên hiên, cô xinh đẹp đến động lòng người, Cao Kì tiến tới,một tay hắn xoa đầu cô, ngồi bên cạnh.

- " giận anh sao?"

- " Em không nhỏ nhen đến thế đâu"

- " Mặt em in đậm chữ giận kia."

- " Em nói là không mà"

Hạ Vy hiểu tại sao hắn lại như vậy, nếu hắn cho qua vì cô là người bị tình nghi, mọi việc không được sáng rõ lúc đó ánh mắt người giúp việc Mạc Thị cũng sẽ nhìn cô bằng con mắt không tốt đẹp.

- " Anh nghĩ là em lấy chúng sao?"

Tại sao cô luôn cảm thấy có gì không đúng? Cô cúi đầu lơ đãng nhìn tay mình, nỗi lo sợ khiến cô không đủ dũng cảm để nhìn hắn. Chỉ nghe thấy tiêng cười nhỏ của người bên cạnh.

- " Em có lấy không?"

Theo phản ứng, ánh mắt cô to tròn nhìn hắn lắc đầu lia lịa.

Cô không lấy.

Không hề lấy chúng.

- " chỉ cần em nói không lấy thì nhất định đó không phải là em, đừng lo lắng nữa được không?"

- " Được"

- " gần đây Bảo Trân nói em rất thích socola, nhìn này"

Vừa dứt câu, từ đâu hắn đã lôi ra những thanh socola rất to, không giấu được niềm vui sướng, Hạ Vy liền cười tươi nhổm người lên đặt nụ hôn vào má hắn. Quả thực, dạo này cô rất thèm và thích ăn socola, không ngờ Cao Kì lại tâm lý mà mua nhiều như vậy.

- " Cảm ơn anh yêu"

- " Em gọi anh là gì cơ?"

- " Anh yêu"

- " ăn nhiều socola nên mồm miệng ngọt xớt vậy sao?"

- " Còn không phải là học từ anh ư"

- " Anh chỉ nói với riêng em..."

- " Còn em sẽ chỉ nói cho riêng anh. Huề nhau đúng không"

- " ngoắc tay nhau đi"

- " trời ơi, em bé Cao Kì, được rồi ngoắc tay"

Hạ Vy phá lên cười, cô chủ động ngồi trong lòng hắn, đè Cao Kì ra mà chiếm lấy đôi môi bạc mỏng. Cô vòng tay qua cổ làm y như những gì hắn đã làm, nụ hôn ngày một sâu đậm hơn,dần dần xuất hiện nhưng hành động ái muội.

Cao Kì cúi xuống hôn lên trá Hạ Vy rồi đến đôi mắt lim dim ngủ của cô, hắn mỉm cười hạnh phúc nhìn người con gái yên bình chìm vào giấc ngủ sau vận động thân thể của cả hai. Hắn mặc tạm áo tắm rời sang phòng bên cạnh, đóng chặt cửa, lúc này khuôn mặt hắn thay đổi hoàn toàn, nhìn người hầu Mạc thị, không ai khác chính là người vừa lục soát phòng Hạ Vy.

- " Bằng chứng đâu?"

- " Đây thưa ngài"

Cầm tập tài liệu bị cho là mất trong tay, ánh mắt hắn lộ rõ vẻ rối bồi rồi thận trọng căn dặn.

- " Khôn ngoan biết quản lí những lời nói của mình"

Mạc Cao Kì mau chóng trở lại phòng ngủ, tay cầm bằng chứng để lên bàn, hắn nhìn chúng rồi nhìn Hạ Vy vẫn đang say giấc nồng....

**********

Vote cho mình điii????????

Chapter
1 Chương 1: Mạnh mẽ chiếm đoạt
2 Chương 2: Mật ngọt chết người
3 Chương 3: buổi khiêu vũ
4 Chương 4: Cô gái giá 10 tỷ
5 Chương 5: Chọc giận
6 Chương 6: Biết trước - cầu xin
7 Chương 7
8 Chương 8: Bữa tối ấm áp
9 Chương 9: Ác mabiết ốm
10 Chương 10: Sự dịu dàng ấm áp
11 Chương 11: Ác ma không khoan nhượng
12 Chương 12: Cái chết cận kề
13 Chương 13: Cái chết cận kề tiếp
14 Chương 14: Hi vọng
15 Chương 15
16 Chương 16: Cuộc gọi bí ẩn
17 Chương 17: Xin lỗi
18 Chương 18: Cảnh giác
19 Chương 19: Nguy hiểm
20 Chương 20: Luôn chờ đợi
21 Chương 21: Quyết bảo vệ
22 Chương 22: Giải cứu
23 Chương 23: Cô nhớ hắn
24 Chương 24: Trong phòng bệnh thì làn gì
25 Chương 25: Dục ái
26 Chương 26: Người cấm động
27 Chương 27: Định nghĩa từ ăn
28 Chương 28: Cô không dễ bắt nạt
29 Chương 29: Tổng tài cũng biết chăm sóc người khác
30 Chương 30: Người con gái hắn trân trọng
31 Chương 31: Hạ vy ghen rồi
32 Chương 32: Lần đầu chủ động
33 Chương 33: Lần đầu chủ động2
34 Chương 34: Chuyện viên thuốcngọt
35 Chương 35: Người phụ nữ không thể dứt
36 Chương 36: Hình phạt ngọt ngào
37 Chương 37: Người thứ ba
38 Chương 38: Tôi sẽ ở bên anh
39 Chương 39: Xuất viện
40 Chương 40
41 Chương 41: Sự quyến rũ
42 Chương 42: Tiếng động lạ
43 Chương 43: Câu trả lời thỏa tình
44 Chương 44: Cô chủ tuyệt vời
45 Chương 45: Bữa cơm chúc mừng
46 Chương 46: Ôm lấy tôi
47 Chương 47: Phòng thay đồ
48 Chương 48: Hai trái tim một tiếng yêu
49 Chương 49
50 Chương 50: Thân gửi các tềnh iu
51 Chương 51: Tôi muốn hôn anh
52 Chương 52: Mạc cao kì của em
53 Chương 53: Quái vật mang tên công viên trò chơi
54 Chương 54: Vợ chồng nhà mạc
55 Chương 55: Em yêu anh
56 Chương 56: Hạnh phúc
57 Chương 57: Tôi dại em
58 Chương 58
59 Chương 59: Kỉ vật
60 Chương 60: Trở thành người phụ nữ của tôi
61 Chương 61: Nghi ngờ
62 Chương 62: Vị hôn thê bất ngờ
63 Chương 63: Ai làm ai say
64 Chương 64: Sao trong đêm
65 Chương 65: Chuyện sáng sớm
66 Chương 66: Hẹn hò
67 Chương 67: Hoa đã có chậu
68 Chương 68: Quà tặng độc giả
69 Chương 69: Đó là chồng tôi
70 Chương 70: Cả thế giới
71 Chương 71: Hoa tàn trong đêm
72 Chương 72: Tổn thương
73 Chương 73: Xung đột
74 Chương 74: Do hắn chọn
75 Chương 75: Hoa tàn trong gió
76 Chương 76: Khởi đầu công việc
77 Chương 77: Lộ tư hợp tác
78 Chương 78: Nguyệt
79 Chương 79: Bông hoa phát sáng
80 Chương 80: Lời nói ẩn ý
81 Chương 81: Điểm thắt trong quá khứ
82 Chương 82: Dục vọng nhuốm đêm
83 Chương 83: Lời tự thú của kẻ si tình
84 Chương 84: Dần dần hé lộ1
85 Chương 85: Dần dần hé lộ 2
86 Chương 86: Vị khách không mời
87 Chương 87: Bảo vật
88 Chương 88: Kẻ đánh mất tình yêu
89 Chương 89: Vote you are a writer
90 Chương 90: Chị ấy là vợ anh đó kẻ ngốc
91 Chương 91: Ngang trái
92 Chương 92: Sinh nhật jen
93 Chương 93: Chân tướng 1
94 Chương 94
95 Chương 95: Bí mật chiếc vòng
96 Chương 96: Đã luôn ở bên
97 Chương 97: Làm theo một mục đích
98 Chương 98: Nỗi sợ
99 Chương 99: Bão
100 Chương 100: Không biết nên nói gì
101 Chương 101: Tất cả là vì một chữ- yêu 1
102 Chương 102: Đính chính
103 Chương 103: Tất cả là vì một chữ- yêu 2
104 Chương 104: Tất cả là vì một chữ- yêu 3
105 Chương 105: Ngàn cân treo sợi tóc
106 Chương 106: Hai chữ hi sinh
107 Chương 107: Bất đồng
108 Chương 108: Kẻ ngốc tìm thấy tình yêu
109 Chương 109: Pandora milcah
110 Chương 110: Thân phận thật sự
111 Chương 111: Tôi không phải cậu chủ của em
112 Chương 112: Mạc cao kì ghét cô
113 Chương 113: Không thể kiềm chế
114 Chương 114: Khổ tâm nhược kế
115 Chương 115: Kẻ đuổi người chạy
116 Chương 116: Cuộc chiến mang tên vòi phun nước
117 Chương 117: Ngang ngược đã là bản tính
118 Chương 118: Nhà của chúng ta
119 Chương 119: Thương thương bổn thiếu gia
120 Chương 120: Bất trắc
121 Chương 121: Anh cần em
122 Chương 122: Nguyệt hạ vy tin mạc cao kì
123 Chương 123: Chưng cầu dân ý
124 Chương 124: Kẻ hèn nhát người sợ hãi
125 Chương 125: Căn phòng cũ
126 Chương 126: Không thấu hiểu
127 Chương 127: Vì nhau mà cố gắng
128 Chương 128: Định mệnh
129 Chương 129: Ngủ đặc biệt
130 Chương 130: Chuyện đêm khuya
131 Chương 131: Trung hoà làm một
132 Chương 132: Nhất định là anh nhất định là em
133 Chương 133: Kẻ lăng nhăng
134 Chương 134: Khái niệm tình yêu
135 Chương 135: Marry me!
136 Chương 136: Quá khứ đau thương
137 Chương 137: Thói quen yêu thương
138 Chương 138: Lời đe doạ từ kẻ lạ mặt
139 Chương 139: Hạ vy đừng ngủ
140 Chương 140: Đừng giết anh ấy
141 Chương 141: Giấc mơ kì lạ
142 Chương 142: Tra khảo
143 Chương 143: Ngộ độc
144 Chương 144: Luật sư lâm tĩnh như
145 Chương 145: Uy quyền nhà vương gia
146 Chương 146: Là hạ vy
147 Chương 147: Mảnh ghép kí ức
148 Chương 148: Cảnh báo
149 Chương 149: Hạ vy mất tích
150 Chương 150: Điều chưa từng hé lộ
151 Chương 151: Điều chưa từng hé lộ2
152 Chương 152: Cổ trạch dương
153 Chương 153: Vô tình
154 Chương 154: Miaw
155 Chương 155: Uy hiếp
156 Chương 156: Phát bệnh
157 Chương 157: Đâu là thực
158 Chương 158: Lý do để ở lại
159 Chương 159: Ẩn sau nụ cười
160 Chương 160: Mặt trời và ánh trăng
161 Chương 161: Chìa khóa
162 Chương 162: Không hẹn mà gặp
163 Chương 163: Tình yêu hay tội lỗi
164 Chương 164: Kẻ chơi cờ
165 Chương 165: Cao kì chờ đợi em được không
166 Chương 166: Điều em muốn nói
167 Chương 167: Giấc mơ hay đời thực
168 Chương 168: Thú hoang
169 Chương 169: Kẻ Bức Người 1
170 Chương 170: Kẻ Bức Người 2
171 Chương 171: Hiểu Lầm
172 Chương 172: Hiểu Lầm 2
173 Chương 173: Vết Thương Năm Ấy
174 Chương 174: Vì Duyên Hay Vì Nợ 1
175 Chương 175: Vì Duyên Hay Vì Nợ 2
176 Chương 176: Lựa Chọn
177 Chương 177: Đáng Thương Hay Đáng Trách
Chapter

Updated 177 Episodes

1
Chương 1: Mạnh mẽ chiếm đoạt
2
Chương 2: Mật ngọt chết người
3
Chương 3: buổi khiêu vũ
4
Chương 4: Cô gái giá 10 tỷ
5
Chương 5: Chọc giận
6
Chương 6: Biết trước - cầu xin
7
Chương 7
8
Chương 8: Bữa tối ấm áp
9
Chương 9: Ác mabiết ốm
10
Chương 10: Sự dịu dàng ấm áp
11
Chương 11: Ác ma không khoan nhượng
12
Chương 12: Cái chết cận kề
13
Chương 13: Cái chết cận kề tiếp
14
Chương 14: Hi vọng
15
Chương 15
16
Chương 16: Cuộc gọi bí ẩn
17
Chương 17: Xin lỗi
18
Chương 18: Cảnh giác
19
Chương 19: Nguy hiểm
20
Chương 20: Luôn chờ đợi
21
Chương 21: Quyết bảo vệ
22
Chương 22: Giải cứu
23
Chương 23: Cô nhớ hắn
24
Chương 24: Trong phòng bệnh thì làn gì
25
Chương 25: Dục ái
26
Chương 26: Người cấm động
27
Chương 27: Định nghĩa từ ăn
28
Chương 28: Cô không dễ bắt nạt
29
Chương 29: Tổng tài cũng biết chăm sóc người khác
30
Chương 30: Người con gái hắn trân trọng
31
Chương 31: Hạ vy ghen rồi
32
Chương 32: Lần đầu chủ động
33
Chương 33: Lần đầu chủ động2
34
Chương 34: Chuyện viên thuốcngọt
35
Chương 35: Người phụ nữ không thể dứt
36
Chương 36: Hình phạt ngọt ngào
37
Chương 37: Người thứ ba
38
Chương 38: Tôi sẽ ở bên anh
39
Chương 39: Xuất viện
40
Chương 40
41
Chương 41: Sự quyến rũ
42
Chương 42: Tiếng động lạ
43
Chương 43: Câu trả lời thỏa tình
44
Chương 44: Cô chủ tuyệt vời
45
Chương 45: Bữa cơm chúc mừng
46
Chương 46: Ôm lấy tôi
47
Chương 47: Phòng thay đồ
48
Chương 48: Hai trái tim một tiếng yêu
49
Chương 49
50
Chương 50: Thân gửi các tềnh iu
51
Chương 51: Tôi muốn hôn anh
52
Chương 52: Mạc cao kì của em
53
Chương 53: Quái vật mang tên công viên trò chơi
54
Chương 54: Vợ chồng nhà mạc
55
Chương 55: Em yêu anh
56
Chương 56: Hạnh phúc
57
Chương 57: Tôi dại em
58
Chương 58
59
Chương 59: Kỉ vật
60
Chương 60: Trở thành người phụ nữ của tôi
61
Chương 61: Nghi ngờ
62
Chương 62: Vị hôn thê bất ngờ
63
Chương 63: Ai làm ai say
64
Chương 64: Sao trong đêm
65
Chương 65: Chuyện sáng sớm
66
Chương 66: Hẹn hò
67
Chương 67: Hoa đã có chậu
68
Chương 68: Quà tặng độc giả
69
Chương 69: Đó là chồng tôi
70
Chương 70: Cả thế giới
71
Chương 71: Hoa tàn trong đêm
72
Chương 72: Tổn thương
73
Chương 73: Xung đột
74
Chương 74: Do hắn chọn
75
Chương 75: Hoa tàn trong gió
76
Chương 76: Khởi đầu công việc
77
Chương 77: Lộ tư hợp tác
78
Chương 78: Nguyệt
79
Chương 79: Bông hoa phát sáng
80
Chương 80: Lời nói ẩn ý
81
Chương 81: Điểm thắt trong quá khứ
82
Chương 82: Dục vọng nhuốm đêm
83
Chương 83: Lời tự thú của kẻ si tình
84
Chương 84: Dần dần hé lộ1
85
Chương 85: Dần dần hé lộ 2
86
Chương 86: Vị khách không mời
87
Chương 87: Bảo vật
88
Chương 88: Kẻ đánh mất tình yêu
89
Chương 89: Vote you are a writer
90
Chương 90: Chị ấy là vợ anh đó kẻ ngốc
91
Chương 91: Ngang trái
92
Chương 92: Sinh nhật jen
93
Chương 93: Chân tướng 1
94
Chương 94
95
Chương 95: Bí mật chiếc vòng
96
Chương 96: Đã luôn ở bên
97
Chương 97: Làm theo một mục đích
98
Chương 98: Nỗi sợ
99
Chương 99: Bão
100
Chương 100: Không biết nên nói gì
101
Chương 101: Tất cả là vì một chữ- yêu 1
102
Chương 102: Đính chính
103
Chương 103: Tất cả là vì một chữ- yêu 2
104
Chương 104: Tất cả là vì một chữ- yêu 3
105
Chương 105: Ngàn cân treo sợi tóc
106
Chương 106: Hai chữ hi sinh
107
Chương 107: Bất đồng
108
Chương 108: Kẻ ngốc tìm thấy tình yêu
109
Chương 109: Pandora milcah
110
Chương 110: Thân phận thật sự
111
Chương 111: Tôi không phải cậu chủ của em
112
Chương 112: Mạc cao kì ghét cô
113
Chương 113: Không thể kiềm chế
114
Chương 114: Khổ tâm nhược kế
115
Chương 115: Kẻ đuổi người chạy
116
Chương 116: Cuộc chiến mang tên vòi phun nước
117
Chương 117: Ngang ngược đã là bản tính
118
Chương 118: Nhà của chúng ta
119
Chương 119: Thương thương bổn thiếu gia
120
Chương 120: Bất trắc
121
Chương 121: Anh cần em
122
Chương 122: Nguyệt hạ vy tin mạc cao kì
123
Chương 123: Chưng cầu dân ý
124
Chương 124: Kẻ hèn nhát người sợ hãi
125
Chương 125: Căn phòng cũ
126
Chương 126: Không thấu hiểu
127
Chương 127: Vì nhau mà cố gắng
128
Chương 128: Định mệnh
129
Chương 129: Ngủ đặc biệt
130
Chương 130: Chuyện đêm khuya
131
Chương 131: Trung hoà làm một
132
Chương 132: Nhất định là anh nhất định là em
133
Chương 133: Kẻ lăng nhăng
134
Chương 134: Khái niệm tình yêu
135
Chương 135: Marry me!
136
Chương 136: Quá khứ đau thương
137
Chương 137: Thói quen yêu thương
138
Chương 138: Lời đe doạ từ kẻ lạ mặt
139
Chương 139: Hạ vy đừng ngủ
140
Chương 140: Đừng giết anh ấy
141
Chương 141: Giấc mơ kì lạ
142
Chương 142: Tra khảo
143
Chương 143: Ngộ độc
144
Chương 144: Luật sư lâm tĩnh như
145
Chương 145: Uy quyền nhà vương gia
146
Chương 146: Là hạ vy
147
Chương 147: Mảnh ghép kí ức
148
Chương 148: Cảnh báo
149
Chương 149: Hạ vy mất tích
150
Chương 150: Điều chưa từng hé lộ
151
Chương 151: Điều chưa từng hé lộ2
152
Chương 152: Cổ trạch dương
153
Chương 153: Vô tình
154
Chương 154: Miaw
155
Chương 155: Uy hiếp
156
Chương 156: Phát bệnh
157
Chương 157: Đâu là thực
158
Chương 158: Lý do để ở lại
159
Chương 159: Ẩn sau nụ cười
160
Chương 160: Mặt trời và ánh trăng
161
Chương 161: Chìa khóa
162
Chương 162: Không hẹn mà gặp
163
Chương 163: Tình yêu hay tội lỗi
164
Chương 164: Kẻ chơi cờ
165
Chương 165: Cao kì chờ đợi em được không
166
Chương 166: Điều em muốn nói
167
Chương 167: Giấc mơ hay đời thực
168
Chương 168: Thú hoang
169
Chương 169: Kẻ Bức Người 1
170
Chương 170: Kẻ Bức Người 2
171
Chương 171: Hiểu Lầm
172
Chương 172: Hiểu Lầm 2
173
Chương 173: Vết Thương Năm Ấy
174
Chương 174: Vì Duyên Hay Vì Nợ 1
175
Chương 175: Vì Duyên Hay Vì Nợ 2
176
Chương 176: Lựa Chọn
177
Chương 177: Đáng Thương Hay Đáng Trách