Chương 142: Sống sót

"Hiên?" Thái Gia Tuyền gọi thử một tiếng, muốn xác định xen là phản ứng của hắn hay do phản ứng của thuốc.

Nhưng một phút sau, Hạ Cẩm Hiên lại ngồi dậy, nghiêng người dịu dàng hôn lên môi của cô. Thận trọng liếm láp vết thương trên lưỡi cô, đau lòng vuốt ve tóc của cô.

"Tuyền, thật xin lỗi, anh. . . Anh thiếu chút nữa đã không nhịn được rồi, nhưng mà. . . . . ." Hạ Cẩm Hiên cúi thấp đầu, Thái Gia Tuyền thế mà thấy được một giọt nước nhỏ xuống , hắn khóc sao?

"Tại sao? Với liều thuốc ngủ đó đủ ngủ cả ngày vì sao lại không có việc gì? !" Thái Gia Tuyền ngược lại trở nên lý trí, có lẽ trong tiềm thức cô cũng không nghĩ sẽ nhắc lại chuyện mới vừa rồi.

Trầm mặc hồi lâu, Hạ Cẩm Hiên dĩ nhiên là đang cố gắng điều chỉnh tâm tình, nhưng lại chậm rãi nghiêng đầu tựa sang một bên, không muốn nhìn thẳng Thái Gia Tuyền. Hắn nhẹ nói một câu những lời này thiếu chút nữa khiến Thái Gia Tuyền hít thở không thông ——"Một năm này anh sớm đã miễn dịch với mấy loại thuốc an thần thế này rồi."

Thái Gia Tuyền không biết nghĩ gì, bởi đầu óc cô căn bản đã trống rỗng. Hơn nữa cũng không có nhiều thời gian để nghĩ, Hạ Cẩm Hiên giờ quay đầu nhìn cô nói: "Bọn họ không có phái thuộc hạ quay lại xem xét, nhất định là cho rằng anh đã ngủ say. Có thể trốn ra ngoài hay không chỉ có tối nay định đoạt."

Thái Gia Tuyền sững sờ gật đầu một cái, trong lòng cảm giác có chút rất lạ.

Nhìn Hạ Cẩm Hiên như một loại thần trộm chuyên nghiệp ấy, tránh qua máy theo dõi có gắn tia hồng ngoại, dẫn theo Thái Gia Tuyền từ cửa sổ trèo sang một gian phòng trống khác bên cạnh, sau đó từ căn phòng kia trèo xuống lầu. Dọc theo đường đi hẳn là hết sức thuận lợi.

Bởi vì không riêng gì An Đức Liệt cho là Hạ Cẩm Hiên đã bất tỉnh, nên đã buông lỏng cảnh giác. Cũng bởi An Đức Liệt mới vừa rồi thật sự bị Thái Gia Tuyền khơi lên lửa dục khó nhịn, lại không được phát tiết. Bất đắc dĩ chỉ đành phái người cả đêm tìm phụ nữ cho hắn, bây giờ đang trong phòng nào đó lêu lổng, làm sao có thể phát hiện tù nhân bỏ trốn.

Hạ Cẩm Hiên cứ vậy kéo Thái Gia Tuyền chạy về hướng phía sau trang viên Trà viên.

"Hiên! Tại sao không chạy ra phía ngoài, chạy lên núi làm gì?" Thái Gia Tuyền nghi ngờ hỏi.

"Sau khi bọn họ phát hiện sẽ hơn phân nửa đuổi theo bằng đường đó, như vậy chúng ta thoát được không bao lâu. Chạy theo hường núi trà, không chừng lên cao có thể bắt được tìn hiệu, gọi điện thoại báo cảnh sát mới là quan trọng nhất!" Hạ Cẩm Hiên không quay đầu tiếp tục kéo Thái Gia Tuyền tiếp tục đi.

Hai người vùi đầu đi được, hồi lâu, Thái Gia Tuyền vẫn là nhịn không được hỏi: "Hiên! Anh. . . liều thuốc mê lớn như thế. . . vì sao một chút cảm giác cũng không có?"

"Anh không phải nói qua với em rồi sao? Anh mỗi đêm đều uống rất nhiều thuốc ngủ mới có thể ngủ. Lúc phát bệnh nghiên trọng bác sĩ tâm lý của anh cũng sẽ cho anh dùng thuốc an thần. Thời gian dài, phải dựa vào thuốc khiến cho thuốc đối với anh không còn tác dụng." Giọng nói Hạ Cẩm Hiên có chút nhẹ nhàng.

"Hiên, thật xin lỗi!" Thái Gia Tuyền cực kỳ đau lòng, cầm lấy tay hắn dùng sức nắm"Nhưng thật ra là anh hiểu lầm! Khi đó em đã sớm yêu anh, chỉ là bản thân em không phát hiện ra thôi. . . . em chì có hiểu rõ một điều, chính là em đối với Lâm Phong sớm đã không còn cảm giác ! Cho đến khi anh rời khỏi em bầu trời dường như cũng sụp đổ đối với em."

Tay Hạ Cẩm Hiên buông lỏng xuống, nhưng chân bước đi không hề nghỉ.

Thái Gia Tuyền vừa khóc vừa kể : "Em cũng vậy mất ngủ cả một thời gian dài, nhưng mà em lại so với anh thì không thể bằng, ít nhất khi em cực kỳ mệt mỏi sẽ bất tri bất giác rơi vào giấc ngủ!" Dừng một chút, Thái Gia Tuyền đột nhiên có chút trở nên kích động: "Anh là đồ đáng ghê tởm! Những gì anh nghĩ trong lòng đến giờ vẫn không cho em biết! Nếu anh chịu nói ra hết thì chắc sẽ không như bây giờ! ! —— mới vừa rồi! ! Mới vừa rồi em suýt chút nữa chết rồi, anh lại còn thấy chết mà không cứu! Anh sớm nói với em anh làm bộ ngủ , em sẽ không hoảng sợ đến vậy. . . Sợ như vậy! Anh có biết hay không thật sự rất đáng sợ! !" Thái Gia Tuyền nói xong liền bắt đầu khóc lớn lên, mặc dù cố sức khắc chế không phát ra tiếng, nhưng vẫn phát ra tiếng rất to.

"Tuyền, thật xin lỗi, anh thật sự thiếu chút đã không nhịn được đánh cho tên kia một trận, cơ hội để chúng ta trốn chỉ có lần này, anh chỉ có thể nhịn, anh thật sự không nghĩ đến em sẽ gặp chuyện không hay! Nhưng mà. . . anh biết em sẽ cắn lưỡi tự sát anh chắc chắn sẽ không làm bộ." Hạ Cẩm Hiên rốt cuộc dừng bước, ôm cô giải thích.

"Anh thật là quá đáng! Nếu như em không cắn lưỡi tự vận, hắn căn bản sẽ không bỏ qua cho em, chẳng lẽ anh có thể trơ mắt để hắn để em bị hắn. . . . . . Bị hắn. . . . . ." Thái Gia Tuyền dùng sức khóc, cô cũng không để ý tới hiện giờ bọn họ đang chạy trối chết hết sức bức bách, cô chỉ muốn nghe câu trả lời của Hạ Cẩm Hiên.

Chapter
1 Chương 1: Lúc mới đến Hamburg
2 Chương 2: Gặp gỡ bất ngờ ở siêu thị
3 Chương 3: Anh chàng đẹp trai Tề Minh
4 Chương 4: Memory – Nhất kiến chung tình (vừa gặp đã yêu)
5 Chương 5: Memory - Giải phẩu thi thể
6 Chương 6: Mối tình đầu ngọt ngào
7 Chương 7: Mối tình đầu ngọt ngào [hạ]
8 Chương 8: Sinh hoạt rối loạn
9 Chương 9: Sinh hoạt rối loạn [hạ]
10 Chương 10: Đại học Hamburg
11 Chương 11: Kế hoạch ra biển
12 Chương 12: Gặp mặt vội vã
13 Chương 13: Hạ Cẩm Hiên lo lắng
14 Chương 14: Thông báo tuyển dụng
15 Chương 15: Hưởng ứng lệnh triệu tập làm nữ giúp việc
16 Chương 16: Tiến vào ổ sói (thượng)
17 Chương 17: Tiến vào ổ sói (trung)
18 Chương 18: Tiến vào ổ sói (hạ)
19 Chương 19: Nhiệm vụ gian khổ
20 Chương 20: Mối tình đầu
21 Chương 21: Đã từng yêu không làm gì cả
22 Chương 22: Sáng sớm gặp tập kích (thượng)
23 Chương 23: Sáng sớm gặp tập kích (hạ)
24 Chương 24: Thật sự có Hắc bang? (thượng)
25 Chương 25: Thật sự có Hắc bang? ( hạ )
26 Chương 26: Đưa cơm
27 Chương 27: Giáo đường nhỏ
28 Chương 28: Hoàng thái tử
29 Chương 29: Cô gái nhỏ bán vé xe
30 Chương 30: Em là tiểu Cẩu
31 Chương 31: An Đức Liệt ( thượng )
32 Chương 32: An Đức Liệt ( hạ )
33 Chương 33: Tề Minh muốn tham gia thi đấu bóng rổ
34 Chương 34: Trận thi đấu bóng rổ(2)—— điểm số rơi ở phía sau, nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy
35 Chương 35: Trận thi đấu bóng rổ (3)—— điểm số rơi ở phía sau, nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy
36 Chương 36: Trận thi đấu bóng rổ (4) – Anh lại tỏa sáng
37 Chương 37: Kết quả trận bóng rỗ (5)—— Hạ Cẩm Hiên bị thương
38 Chương 38: Kết quả trận bóng rỗ (6)– Tề Minh điên cuồng
39 Chương 39: Trận đấu bóng rổ - Đảo ngược tình thế
40 Chương 40: Gà? vị?
41 Chương 41: Có thể đỡ anh một chút không?
42 Chương 42: Kế hoạch trẻ con…chỉ có hắn mới nghĩ ra
43 Chương 43: Cười đểu
44 Chương 44: Thư tình giấu mặt
45 Chương 45: Cuộc hẹn khó hiểu
46 Chương 46: Lại là cô!
47 Chương 47: Nước Đức không có phố người Hoa
48 Chương 48: Oan nghiệt
49 Chương 49: Người đẹp Pháp hấp dẫn ( thượng )
50 Chương 50: Người đẹp Pháp hấp dẫn ( hạ )
51 Chương 51: Danh từ Y học về nam giới
52 Chương 52: Người đàn ông không thú vị
53 Chương 53: Tề Minh đưa ra ý kiến cùi bắp
54 Chương 54: Bắt gặp
55 Chương 55: Thản nhiên đối mặt, lễ hội Trung thu
56 Chương 56: Lễ phục tráng lệ
57 Chương 57: Lựa chọn đề tài lúng túng
58 Chương 58: Tiệc rượu Trung thu ( thượng )
59 Chương 59: Tiệc rượu Trung thu ( hạ)
60 Chương 60: Gặp cướp ?
61 Chương 61: Xảy ra tai nạn ( thượng )
62 Chương 62: Tai nạn xe cộ ( hạ )
63 Chương 63: Trung tâm hồi phục chức năng
64 Chương 64: Lâm phong
65 Chương 65: Nỗi khổ tâm của Lâm Phong
66 Chương 66: Mâu thuẫn
67 Chương 67: Đêm không ngủ
68 Chương 68: Một giọt nước mắt
69 Chương 69: Tìm say
70 Chương 70: Quyết không buông tay
71 Chương 71: Anh muốn theo đuổi em!
72 Chương 72: Uy hiếp
73 Chương 73: Tức giận trốn đi
74 Chương 74: Muốn áo mưa sao?( cái vụ áo mưa này nghĩa là gì thì các tỷ muội cũng hiểu rồi hum cần Bonei giải thích nghen)
75 Chương 75: Kích tình trên mặt giường nước
76 Chương 76: Nick name
77 Chương 77: Một phòng kiều diễm
78 Chương 78: Hô hấp nhân tạo
79 Chương 79: Quyết định của Lâm Phong
80 Chương 80: Khó xử
81 Chương 81: Hẹn cùng Lâm Phong
82 Chương 82: Uống nhiều quá
83 Chương 83: Tình địch gặp nhau
84 Chương 84: Hạ Cẩm Hiên tỏ tình( sửa đổi )
85 Chương 85: Giải phẫu khẩn cấp ( sửa đổi )
86 Chương 86: Anh mà học lãng mạn?
87 Chương 87: Có ẩn tình khác?
88 Chương 88: Nhớ lại tai nạn xe lúc trước ( thượng )
89 Chương 89: Nhớ lại tai nạn xe lúc trước ( hạ )
90 Chương 90: Phải tiếp tục làm trị liệu phục hồi
91 Chương 91: Quyến luyến
92 Chương 92: Ba người thương tâm
93 Chương 93: Quyết định cầu hôn
94 Chương 94: Lâm Phong mất khống chế
95 Chương 95: Anh chờ Em
96 Chương 96: Tuyệt yêu
97 Chương 97: Ra đi không từ giã
98 Chương 98: Gặp thoáng qua
99 Chương 99: Tạm biệt Hamburg
100 Chương 100: Phỏng vấn
101 Chương 101: Đánh vào trong nội bộ của địch
102 Chương 102: Ra quân chưa thắng trận đã chết
103 Chương 103: Khó có thể đến gần
104 Chương 104: Mọi người bất ngờ
105 Chương 105: Tình hình gần đây của Hạ Cẩm Hiên
106 Chương 106: Hạ Cẩm Hiên trở về
107 Chương 107: Công Thức pha café của Tuyền- Mặt hồng, tim đập gặp thoáng qua
108 Chương 108: Hiệp đấu thứ nhất
109 Chương 109: Lẻn vào Tiệc Mừng
110 Chương 110: Nói yêu Anh
111 Chương 111: Cái gì cũng nguyện ý
112 Chương 112: Như tình nhân
113 Chương 113: Tổng giám đốc đại nhân, có thể phúc hắc một chút sao?
114 Chương 114: Bị đày đi
115 Chương 115: Bị lừa
116 Chương 116: Cuộc sống gian khổ bắt đầu
117 Chương 117: Lời nói bên gối
118 Chương 118: Trong nhà là miếng mồi ngon
119 Chương 119: Gặp gỡ Khang Hinh
120 Chương 120: Tìm tới cửa
121 Chương 121: Dấm con gái anh cũng ăn?
122 Chương 122: Em sẽ hết sức theo đuổi anh
123 Chương 123: Volkswagen beetle
124 Chương 124: Cún con cũng sẽ cắn người
125 Chương 125: Lăng nhăng ?
126 Chương 126: Nhớ lại ký ức đâu khổ ( thượng )
127 Chương 127: Nhớ lại ký ức đâu khổ( hạ )
128 Chương 128: Sẽ phải khi dễ em
129 Chương 129: Thời gian nhạy cảm
130 Chương 130: Quan Thương cấu kết
131 Chương 131: Đúng là nhất định phải đi
132 Chương 132: Ngày mai kết hôn đi
133 Chương 133: Kỳ lạ
134 Chương 134: Bị bắt cóc
135 Chương 135: Chạy trốn khỏi căn phòng bí mật ( thượng )
136 Chương 136: Chạy trốn khỏi căn phòng bí mật ( hạ )
137 Chương 137: Bứt dây động rừng
138 Chương 138: Chỉ có thể tùy cơ ứng biến
139 Chương 139: Vỏ đạn
140 Chương 140: Hiệu ứng náo động
141 Chương 141: Suýt nữa thất thân
142 Chương 142: Sống sót
143 Chương 143: Được cứu
144 Chương 144: Hôn mê
145 Chương 145: Cô là ai?
146 Chương 146: Tin tức làm người ta giật mình
147 Chương 147: Tuyên bố đính hôn
148 Chương 148: Không ngờ được thăng chức
149 Chương 149: Gặp gỡ Khang Hinh
150 Chương 150: Đấu
151 Chương 151: Bất an
152 Chương 152: Ước định nữa năm
153 Chương 153: Trốn không được bữa tiệc đính hôn
154 Chương 154: Hữu kinh vô hiểm
155 Chương 155: Nụ hôn làm cho người ta hiểu lầm
156 Chương 156: Chia xa
157 Chương 157: Bất ngờ ( thượng )
158 Chương 158: Bất ngờ ( hạ )
159 Chương 159: Ba người được đi
160 Chương 160: Rốt cuộc cũng có tên
161 Chương 161: Tình huống bên trong tòa nhà
162 Chương 162: Tự mình dính vào nguy hiểm
163 Chương 163: Gặp lại Hạ Cẩm Hiên
164 Chương 164: Thương thế
165 Chương 165: Nghĩ cách tìm cứu viện trước
166 Chương 166: Thoát hiểm
167 Chương 167: Tin dữ, hai người cục diện bế tắc
168 Chương 168: Tính cách thiếu sót
169 Chương 169: Hội chiêu đãi ký giả ( thượng )
170 Chương 170: Hội chiêu đãi ký giả ( trung )
171 Chương 171: Hội chiêu đãi ký giả ( hạ )
172 Chương 172: Muốn ăn vạ
173 Chương 173: Tính toán của Thái Gia Tuyền
174 Chương 174: Đại kết cục! !
Chapter

Updated 174 Episodes

1
Chương 1: Lúc mới đến Hamburg
2
Chương 2: Gặp gỡ bất ngờ ở siêu thị
3
Chương 3: Anh chàng đẹp trai Tề Minh
4
Chương 4: Memory – Nhất kiến chung tình (vừa gặp đã yêu)
5
Chương 5: Memory - Giải phẩu thi thể
6
Chương 6: Mối tình đầu ngọt ngào
7
Chương 7: Mối tình đầu ngọt ngào [hạ]
8
Chương 8: Sinh hoạt rối loạn
9
Chương 9: Sinh hoạt rối loạn [hạ]
10
Chương 10: Đại học Hamburg
11
Chương 11: Kế hoạch ra biển
12
Chương 12: Gặp mặt vội vã
13
Chương 13: Hạ Cẩm Hiên lo lắng
14
Chương 14: Thông báo tuyển dụng
15
Chương 15: Hưởng ứng lệnh triệu tập làm nữ giúp việc
16
Chương 16: Tiến vào ổ sói (thượng)
17
Chương 17: Tiến vào ổ sói (trung)
18
Chương 18: Tiến vào ổ sói (hạ)
19
Chương 19: Nhiệm vụ gian khổ
20
Chương 20: Mối tình đầu
21
Chương 21: Đã từng yêu không làm gì cả
22
Chương 22: Sáng sớm gặp tập kích (thượng)
23
Chương 23: Sáng sớm gặp tập kích (hạ)
24
Chương 24: Thật sự có Hắc bang? (thượng)
25
Chương 25: Thật sự có Hắc bang? ( hạ )
26
Chương 26: Đưa cơm
27
Chương 27: Giáo đường nhỏ
28
Chương 28: Hoàng thái tử
29
Chương 29: Cô gái nhỏ bán vé xe
30
Chương 30: Em là tiểu Cẩu
31
Chương 31: An Đức Liệt ( thượng )
32
Chương 32: An Đức Liệt ( hạ )
33
Chương 33: Tề Minh muốn tham gia thi đấu bóng rổ
34
Chương 34: Trận thi đấu bóng rổ(2)—— điểm số rơi ở phía sau, nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy
35
Chương 35: Trận thi đấu bóng rổ (3)—— điểm số rơi ở phía sau, nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy
36
Chương 36: Trận thi đấu bóng rổ (4) – Anh lại tỏa sáng
37
Chương 37: Kết quả trận bóng rỗ (5)—— Hạ Cẩm Hiên bị thương
38
Chương 38: Kết quả trận bóng rỗ (6)– Tề Minh điên cuồng
39
Chương 39: Trận đấu bóng rổ - Đảo ngược tình thế
40
Chương 40: Gà? vị?
41
Chương 41: Có thể đỡ anh một chút không?
42
Chương 42: Kế hoạch trẻ con…chỉ có hắn mới nghĩ ra
43
Chương 43: Cười đểu
44
Chương 44: Thư tình giấu mặt
45
Chương 45: Cuộc hẹn khó hiểu
46
Chương 46: Lại là cô!
47
Chương 47: Nước Đức không có phố người Hoa
48
Chương 48: Oan nghiệt
49
Chương 49: Người đẹp Pháp hấp dẫn ( thượng )
50
Chương 50: Người đẹp Pháp hấp dẫn ( hạ )
51
Chương 51: Danh từ Y học về nam giới
52
Chương 52: Người đàn ông không thú vị
53
Chương 53: Tề Minh đưa ra ý kiến cùi bắp
54
Chương 54: Bắt gặp
55
Chương 55: Thản nhiên đối mặt, lễ hội Trung thu
56
Chương 56: Lễ phục tráng lệ
57
Chương 57: Lựa chọn đề tài lúng túng
58
Chương 58: Tiệc rượu Trung thu ( thượng )
59
Chương 59: Tiệc rượu Trung thu ( hạ)
60
Chương 60: Gặp cướp ?
61
Chương 61: Xảy ra tai nạn ( thượng )
62
Chương 62: Tai nạn xe cộ ( hạ )
63
Chương 63: Trung tâm hồi phục chức năng
64
Chương 64: Lâm phong
65
Chương 65: Nỗi khổ tâm của Lâm Phong
66
Chương 66: Mâu thuẫn
67
Chương 67: Đêm không ngủ
68
Chương 68: Một giọt nước mắt
69
Chương 69: Tìm say
70
Chương 70: Quyết không buông tay
71
Chương 71: Anh muốn theo đuổi em!
72
Chương 72: Uy hiếp
73
Chương 73: Tức giận trốn đi
74
Chương 74: Muốn áo mưa sao?( cái vụ áo mưa này nghĩa là gì thì các tỷ muội cũng hiểu rồi hum cần Bonei giải thích nghen)
75
Chương 75: Kích tình trên mặt giường nước
76
Chương 76: Nick name
77
Chương 77: Một phòng kiều diễm
78
Chương 78: Hô hấp nhân tạo
79
Chương 79: Quyết định của Lâm Phong
80
Chương 80: Khó xử
81
Chương 81: Hẹn cùng Lâm Phong
82
Chương 82: Uống nhiều quá
83
Chương 83: Tình địch gặp nhau
84
Chương 84: Hạ Cẩm Hiên tỏ tình( sửa đổi )
85
Chương 85: Giải phẫu khẩn cấp ( sửa đổi )
86
Chương 86: Anh mà học lãng mạn?
87
Chương 87: Có ẩn tình khác?
88
Chương 88: Nhớ lại tai nạn xe lúc trước ( thượng )
89
Chương 89: Nhớ lại tai nạn xe lúc trước ( hạ )
90
Chương 90: Phải tiếp tục làm trị liệu phục hồi
91
Chương 91: Quyến luyến
92
Chương 92: Ba người thương tâm
93
Chương 93: Quyết định cầu hôn
94
Chương 94: Lâm Phong mất khống chế
95
Chương 95: Anh chờ Em
96
Chương 96: Tuyệt yêu
97
Chương 97: Ra đi không từ giã
98
Chương 98: Gặp thoáng qua
99
Chương 99: Tạm biệt Hamburg
100
Chương 100: Phỏng vấn
101
Chương 101: Đánh vào trong nội bộ của địch
102
Chương 102: Ra quân chưa thắng trận đã chết
103
Chương 103: Khó có thể đến gần
104
Chương 104: Mọi người bất ngờ
105
Chương 105: Tình hình gần đây của Hạ Cẩm Hiên
106
Chương 106: Hạ Cẩm Hiên trở về
107
Chương 107: Công Thức pha café của Tuyền- Mặt hồng, tim đập gặp thoáng qua
108
Chương 108: Hiệp đấu thứ nhất
109
Chương 109: Lẻn vào Tiệc Mừng
110
Chương 110: Nói yêu Anh
111
Chương 111: Cái gì cũng nguyện ý
112
Chương 112: Như tình nhân
113
Chương 113: Tổng giám đốc đại nhân, có thể phúc hắc một chút sao?
114
Chương 114: Bị đày đi
115
Chương 115: Bị lừa
116
Chương 116: Cuộc sống gian khổ bắt đầu
117
Chương 117: Lời nói bên gối
118
Chương 118: Trong nhà là miếng mồi ngon
119
Chương 119: Gặp gỡ Khang Hinh
120
Chương 120: Tìm tới cửa
121
Chương 121: Dấm con gái anh cũng ăn?
122
Chương 122: Em sẽ hết sức theo đuổi anh
123
Chương 123: Volkswagen beetle
124
Chương 124: Cún con cũng sẽ cắn người
125
Chương 125: Lăng nhăng ?
126
Chương 126: Nhớ lại ký ức đâu khổ ( thượng )
127
Chương 127: Nhớ lại ký ức đâu khổ( hạ )
128
Chương 128: Sẽ phải khi dễ em
129
Chương 129: Thời gian nhạy cảm
130
Chương 130: Quan Thương cấu kết
131
Chương 131: Đúng là nhất định phải đi
132
Chương 132: Ngày mai kết hôn đi
133
Chương 133: Kỳ lạ
134
Chương 134: Bị bắt cóc
135
Chương 135: Chạy trốn khỏi căn phòng bí mật ( thượng )
136
Chương 136: Chạy trốn khỏi căn phòng bí mật ( hạ )
137
Chương 137: Bứt dây động rừng
138
Chương 138: Chỉ có thể tùy cơ ứng biến
139
Chương 139: Vỏ đạn
140
Chương 140: Hiệu ứng náo động
141
Chương 141: Suýt nữa thất thân
142
Chương 142: Sống sót
143
Chương 143: Được cứu
144
Chương 144: Hôn mê
145
Chương 145: Cô là ai?
146
Chương 146: Tin tức làm người ta giật mình
147
Chương 147: Tuyên bố đính hôn
148
Chương 148: Không ngờ được thăng chức
149
Chương 149: Gặp gỡ Khang Hinh
150
Chương 150: Đấu
151
Chương 151: Bất an
152
Chương 152: Ước định nữa năm
153
Chương 153: Trốn không được bữa tiệc đính hôn
154
Chương 154: Hữu kinh vô hiểm
155
Chương 155: Nụ hôn làm cho người ta hiểu lầm
156
Chương 156: Chia xa
157
Chương 157: Bất ngờ ( thượng )
158
Chương 158: Bất ngờ ( hạ )
159
Chương 159: Ba người được đi
160
Chương 160: Rốt cuộc cũng có tên
161
Chương 161: Tình huống bên trong tòa nhà
162
Chương 162: Tự mình dính vào nguy hiểm
163
Chương 163: Gặp lại Hạ Cẩm Hiên
164
Chương 164: Thương thế
165
Chương 165: Nghĩ cách tìm cứu viện trước
166
Chương 166: Thoát hiểm
167
Chương 167: Tin dữ, hai người cục diện bế tắc
168
Chương 168: Tính cách thiếu sót
169
Chương 169: Hội chiêu đãi ký giả ( thượng )
170
Chương 170: Hội chiêu đãi ký giả ( trung )
171
Chương 171: Hội chiêu đãi ký giả ( hạ )
172
Chương 172: Muốn ăn vạ
173
Chương 173: Tính toán của Thái Gia Tuyền
174
Chương 174: Đại kết cục! !