Chương 14: Tiên – Ma đại chiến (2)

Bên ngoài tiên tộc lúc này khá hỗn loạn, nhưng ở Giới Ngục thì vẫn cứ âm u như thường ngày. Những tiếng động bên ngoài đã làm kinh động tới hai người ở bên trong.

Mọi lính canh đều xông ra chiến đấu, để lại sự yên tĩnh trong Giới Ngục. Viễn cảnh bên ngoài lúc này hết sức hỗn loạn. Binh lính hai bên giao chiến khắp nơi, những cái xác đầy máu trải dài trên nền cỏ xanh, dưới tường lạnh. Mùi máu pha lẫn mùi xác chết khiến cho bầu khí trong lành trước đó bị phá hủy nghiêm trọng.

An Dương quay qua Sóc Thiên nói: “Nhị ca, bên ngoài có biến, có...”

Nói tới đây đột nhiên cả hai người cùng thốt ra: “Ma tộc.”

Cả hai đều cảm nhận được ma lực dao động ở bên ngoài, họ biết ngay rằng tiên tộc đang bị tấn công.

An Dương hét to lên: “Có ai ngoài đó không, có ai không?”

Không ai trả lời, họ đoán rằng toàn bộ lính cai ngục có lẽ đã tham chiến rồi. Cũng có lẽ... đã chết rồi.

Quá im ắng. Đột nhiên có tiếng bước chân lộp cộp lộp cộp, có người.

Hai người lạnh lẽo nhìn nhau trao đổi ánh mắt, họ đều cảm nhận được bầu không khí có chút quỉ dị, chắc chắn toàn bộ lính cai ngục đã bị giết.

“Rầm” Tiếng nổ thật lớn đánh sập bức tường trước mắt hai người, ở đó có hai thân ảnh. Cả hai đều tỏa ra ma khí nồng đậm.

“Chà chà, đây chẳng phải là hai vị Thiên tướng cao thượng đó sao.” Tiếng nói phát ra trên người của kẻ trong có vè già dặn hơn.

Hắn ra lệnh cho kẻ bên cạnh: “Cơ Mật, hai tên này là của ngươi.”

Hắn ta phất tay đi qua phòng giam bên cạnh.

Tên Cơ Mật không nói gì mà chấp tay thực hiện ngay. Hắn nhìn An Dương và Sóc Thiên bằng ánh mắt nhìn kẻ đã chết, dang hai tay, tụ ma lực vào mỗi bàn tay.

Hai người kia vẫn cúi đầu không nhìn đến, nhưng ánh mắt họ liếc qua nhau rồi cười lạnh.

Cơ Mật thi triển ma pháp, công kích nhắm thẳng vào người An Dương và Sóc Thiên không có sức kháng cự, tạo ra một tiếng động khá lớn, hơi sương bay mù mịt lên.

Nghe tiếng động này thì kẻ kia đã biết rằng nhiệm vụ đã xong, cũng đến lượt hắn rồi. Vì cánh cửa này được gia trì đặc biệt hơn nên quá khó phá, hắn bèn lấy trong nhẫn ra một chiếc hộp, mở chiếc hộp đó ra, dồn một lượng ma lực rất lớn đấm vào cánh cửa, nhưng chỉ đủ tạo ra một lỗ rất nhỏ.

Hắn thả chiếc hộp đó vừa vặn vào trong. Ánh mắt tử sắc trong bóng tối nhìn về thứ được thả vào, miệng "khà khà" một tiếng.

Làn khói bay đi làm hiện ra hai thân ảnh vạm vỡ, tuy họ có đôi chút vết thương trên thân trần nhưng không thể ngăn cản được sự mạnh mẽ phát ra từ họ.

Một người thì to lớn, cơ bắp vạm vỡ. Một người thì thân hình cân đối, nhưng cả hai đều có rất nhiều vết thương khắp nơi trên cơ thể, chắc hẳn là họ đã trải qua nhiều cuộc tra tấn rất tàn bạo.

Sóc Thiên bẻ ngón tay “rắc rắc” một tiếng, hắn nói: “Chậc chậc, chúng ta rất cảm ơn ngươi.”

Đồng thời sát khí phát ra từ họ khiến Cơ Mật phải run sợ.

Hắn lùi về sau, mặt không thể tin được, nói: “Không thể nào, làm sao mà các ngươi có thể chứ?”

An Dương ha hả cười: “Cũng chỉ mất đi ngự mà thôi.” 

Hắn không biết, hoàn toàn không biết bọn họ vẫn còn ngự. Hắn nhanh chân dùng tốc độ chạy đi thì một cánh tay với tốc độ cực nhanh đâm xuyên qua đầu hắn.

“Khà khà, lâu rồi chưa giết tên ma tộc nào, không ngờ hôm nay có kẻ dâng tận miệng.” Sóc Thiên nói.

Hắn là người vừa hạ sát Cơ Mật, chuyện này quá dễ dàng bởi tu vi hai người quá cách biệt, dù cho vẫn còn suy yếu nhưng một thiên ma sơ kỳ như Cơ Mật không phải là đối thủ của một đại tiên đỉnh phong.

An Dương xoay cảnh tay, thắc mắc nói: “Vẫn còn một tên.”

Vì cảm nhận được sinh mệnh của Cơ Mật vụt tắt nên Ngô Ngụy nhanh chóng phi qua bên đây. Hắn thấy thân xác cùng cái đầu của Cơ Mật đã ở cách hai nơi, nằm lạnh lẽo trên nền đất.

Hắn nhìn qua, sắc mặt âm trầm nói: “Không thể nào, đáng lẽ hai ngươi phải chết mới đúng.”

Dừng lại một chút, trong đầu hắn sáng tỏ, nói ra suy nghĩ của mình: “Là ngự.”

“Ngươi có vẻ thông minh hơn tên kia nhỉ?” An Dương nói.

“Thông minh thì sao chứ, nếu đã là ma tộc thì ta giết hết.” Sóc Thiên nói, xong chẳng cần phải suy nghĩ gì nhiều, hắn tự tin xông lên đánh về phía Ngô Ngụy.

“Cẩn thận, lão tam.” An Dương quát lớn do hắn cảm thấy có gì đó không đúng.

Một trận ma phong bao lấy người Ngô Ngụy, đối kháng lại công kích của Sóc Thiên rồi đánh văng hắn ra, ngã đổ cả bức tường phía sau.

Sóc Thiên đứng dậy, bẻ cổ qua lại, hắn không ngờ tên trước mặt lại có tu vi khủng đến thế.

“Thiên ma đỉnh phong.” Cả hai người họ cùng nói ra. Tu vi của kẻ trước mắt hiển nhiên là ngang bằng với họ.

Ngô Ngụy hừ lạnh: “Các ngươi nghĩ rằng ta dễ giết thế sao, đã vậy ta sẽ cho các ngươi nếm thử sức mạnh thật sự của ma tộc ta.”

Hắn điều khiển các đợt ma phong khổng lồ nhắm thẳng hai người mà đánh tới. Nếu không bị giam như thế, hai người họ hoàn toàn có thể đối kháng cùng hắn, nhưng hiện tại họ đang mang vết thương nên chỉ có thể lựa chọn tránh đi, trúng phải có thể khiến vết thương càng nặng hơn.

Nhưng Ngô Ngụy làm sao để họ, ma phong của hắn truy sát hai người đến cùng, khiến họ không thể không đối mặt.

An Dương và Sóc Thiên xuất ra tiên lực, ngăn chặn ma phong công kích, vì vậy mà khiến cho vết thương càng trở nên trầm trọng hơn.

An Dương không còn cách nào khác ngoài triệu hồi nguyên hồn của chính mình, là một con độc giác thú nâu vàng, nhằm gia tăng thêm tiên lực trong chốc lát.

Còn nguyên hồn của Sóc Thiên thì là chiến binh nâu đỏ lửa hai tay đặt lên trên cán thanh đao vàng, dĩ nhiên là cùng cung mục đích gia tăng tiên lực trong thoáng chốc hòng chặn lại công kích.

Hắn đột ngột gia tăng uy lực khiến hai người họ bay ra va chạm mạnh vào vách tường khiến nó đổ nát. Các vết thương trên người tím tái hơn, máu bầm bắt đầu xuất hiện. Nhưng Ngô Ngụy vẫn không có dấu hiệu ngừng lại, thậm chí uy lực của hắc phong càng ngày càng mạnh hơn.

Ngô Ngụy khinh thường nhìn An Dương và Sóc Thiên, hắn nói: “Vậy ra Thiên tướng chỉ có bấy nhiêu thôi sao, các ngươi làm lão phu có phần thất vọng đấy.” Làm bị thương nguyên hồn của họ khiến tâm trí hắn sinh ra chút đắc ý.

Ngô Ngụy thực ra chỉ chú tâm tu luyện, còn chiến đấu thì hắn chỉ có tham chiến tại những nhiệm vụ dễ dàng để bảo toàn mạng sống, một phần là vì hắn là nhạc phụ của Ma Đế U Minh nữa. Tuy tu vi rất cao nhưng kinh nghiệm thực chiến rất ít.

Vì chỉ được nghe tiền tuyến kể về tam thiên tướng Tiên tộc nên ông ta không biết được hết sự khủng bố của họ. An Dương và Sóc Thiên rất mạnh nhưng lại đang mang trọng thương, trong mắt ông ta thành ra bọn họ chỉ là giun dế mà thôi nên vô cùng khinh thường.

Vết thương quá nặng, dù cho có gọi nguyên hồn ra thì hai người cũng sắp không chống đỡ nổi, còn mất cả ngự nữa nên tình thế hai người lúc này nghìn cân treo sợi tóc. Các vết thương bắt đầu nứt ra, thất khiếu của họ bắt đầu chảy máu, sinh mệnh bắt đầu rút dần rút dần đi, đến mỗi mở mắt cũng rất khó khăn nữa.

Nhưng đột nhiên ma phong rút lại, thoát ra khỏi tử cảnh khiến họ thở dốc hồng hộc, những đường gân cơ hằng lên trên bả vai, ánh mắt hai người phẫn nộ nhìn hắn.

Ngô Ngụy hắn rất thích dằn vặt những kẻ sắp cận kề cái chết như thế này, đây là một trong những sở thích vô cùng biến thái của hắn mà chỉ có số ít kẻ biết.

Hắn không thể để bọn chúng chết dễ dàng thế này được, nhất định phải dày vò hai tên này một phen. Hắn cũng rất tiếc rằng không ai ở đây chứng kiến cảnh hắn đánh bại hai Thiên tướng.

“Chà chà, nhìn xem, những ánh mắt đầy căm phẫn, không cam lòng kìa. Đừng lo, các ngươi đã giết thuộc hạ của lão phu nhưng ta rất nhân từ nên sẽ cho các ngươi từ từ mà chết, hề hề.”

Phải, hắn rất thích dáng vẻ này, ánh mắt muốn tìm kiếm sự sống trong tuyệt vọng, sợ hãi, cầu xin, a ha ha.

Cả hai người đều đã gần đến giới hạn rồi, nhưng ánh mắt An Dương nhìn qua Sóc Thiên đầy ý vị, chiến đấu với nhau quá lâu đã giúp họ quá hiểu nhau rồi, Sóc Thiên ngay lập tức biết được kế hoạch của An Dương.

An Dương để hai bàn tay chạm đất, tập trung tiên lực lại, khiến cho mặt đất hơi rung.

Hành động đó đã lọt vào mắt Ngô Ngụy, hắn cười rẻ nghĩ: “Còn định phản kháng sao, vậy mới vui chứ.” Rồi hắn cảm nhận được phía dưới mình đang rung chuyển, từng ngọn đá nhọn nhô lên cực nhanh hòng đâm hắn.

Nhưng vì sở hữu phong nguyên tố nên tố chất thân thể hắn đã nhanh bẩm sinh, khiến ngọn đá đâm sượt qua người hắn. Ngọn đá lại nhô cao lên khiến hắn phải trích ma phong ra phá huỷ nó. Lúc nãy thấy được động tác mờ ám ấy nên hắn đã dễ dàng tránh né, còn lần này thì có hơi bất ngờ nhưng vẫn trong phản xạ. Lúc này tầm nhìn của hắn bị che khuất đi.

Chưa dừng lại ở đó, một thân ảnh lao nhanh về phía hắn, bàn tay rắn chắc đâm xuyên qua ngực Ngô Ngụy. Trên chiến trường sinh tử chóng vánh, thắng thua chỉ trong một giây này. Ma lực trong thân thể hắn loạn xạ lên, công kích về phía Sóc Thiên cùng An Dương khiến hai người họ hộc máu, Sóc Thiên vì ở quá gần nên bị thương nặng hơn.

“Ngươi... các ngươi...” Hắn lắp bắp nói, miệng chảy đầy máu. Hắn cảm thấy trái tim lạnh lẽo, máu chảy ra thành vũng dưới chân hắn.

“Không... ta không thể.”

Hắn lảo đảo lùi về sau rồi ngã rầm xuống, trước khi buông xuôi trong đầu hắn chỉ toàn tiếc nuối vì bá nghiệp chưa thành, hắn vô cùng hối hận vì đã đánh giá thấp Thiên tướng.

Hắn chết không nhắm mắt.

An Dương đỡ Sóc Thiên dậy, hắn nói: “Đi nào lão tam, chúng ta chưa thể nhắm mắt đâu.”

Sóc Thiên cười trừ: “Này lão nhị, bộ ta trong yếu ớt đến thế sao?”

“Không, ngươi mạnh đến nỗi bây giờ một ngọn gió cũng đủ thổi bay ngươi rồi.”

“Ha ha ha ha.” Hai người họ cùng xông ra ngoài, không màng những vết thương của bản thân mà ra sức chém giết đội quân ma giới.

...

Chapter
1 Chương 1: Văn án
2 Chương 2: Sự khởi đầu (1)
3 Chương 3: Sự khởi đầu (2)
4 Chương 4: Sự khởi đầu (3)
5 Chương 5: Tiên tộc
6 Chương 6: Thuận Thiên Kiếm
7 Chương 7: Kiểm tra ma lực (1)
8 Chương 8: Kiểm tra ma lực (2)
9 Chương 9: Thiên cấp tư chất
10 Chương 10: Tỉ thí
11 Chương 11: Cửa nát nhà tan
12 Chương 12: Điệu hổ ly sơn
13 Chương 13: Tiên – Ma đại chiến (1)
14 Chương 14: Tiên – Ma đại chiến (2)
15 Chương 15: Tiên – Ma đại chiến (3)
16 Chương 16: Tiên – Ma đại chiến (4)
17 Chương 17: Tà binh Lệ Kình
18 Chương 18: Yêu Vương Chuẩn Lâm
19 Chương 19: Bí kỹ hợp kích
20 Chương 20: Rút lui
21 Chương 21: Tương lai u ám
22 Chương 22: Lựa chọn của La Thiên Tuệ
23 Chương 23: Luân Trầm – Địa Ngục Huyết Hà
24 Chương 24: La Thiên Tuệ quyết đấu Đình Phong
25 Chương 25: Thuồng luồng
26 Chương 26: Thanh kiếm kì lạ
27 Chương 27: Thiên Đường hỏa
28 Chương 28: Gặp gỡ Phong Nha
29 Chương 29: Nguy hiểm rình rập
30 Chương 30: Bí kíp ‘Vô địch thiên hạ’
31 Chương 31: Liên Châu ấn ký
32 Chương 32: Nỏ Liên Châu
33 Chương 33: Cường giả tam hệ
34 Chương 34: Con đường của Minh Hoa
35 Chương 35: Hai năm (1)
36 Chương 36: Hai năm (2)
37 Chương 37: U Minh Hoa quyết đấu La Thiên Tuệ
38 Chương 38: Đường tương lai
39 Chương 39: Tai họa (1)
40 Chương 40: Tai họa (2)
41 Chương 41: 60 phút 00 giây
42 Chương 42: Quái vật từ cánh cổng
43 Chương 43: Linh lực của Minh Hoa
44 Chương 44: Thanh Giang – Linh Quang Loạn Tiễn
45 Chương 45: Đột phá trong mưa
46 Chương 46: Băng nguyên tố
47 Chương 47: Hư vô?
48 Chương 48: Đại chiến mộc tinh (1)
49 Chương 49: Đại chiến mộc tinh (2)
50 Chương 50: Giết người đoạt bảo
51 Chương 51: Thiên Di bộ pháp (1)
52 Chương 52: Thiên Di bộ pháp (2)
53 Chương 53: Thiên Di bộ pháp (3)
54 Chương 54: Gặp gỡ Chí Trung
55 Chương 55: Thiên Tuệ đấu Chí Trung
56 Chương 56: Duyên mệnh
57 Chương 57: Gặp mộc tinh yêu nữ
58 Chương 58: Kiếm ý
59 Chương 59: Hang động lạ (1)
60 Chương 60: Hang động lạ (2)
61 Chương 61: Hang động lạ (3)
62 Chương 62: Lộ mặt
63 Chương 63: Hấp thụ mộc tinh yêu nữ
64 Chương 64: Thiên Tuệ tấn công
65 Chương 65: Gặp lại Chí Trung
66 Chương 66: Lạc mất Thiên Tuệ
67 Chương 67: Đụng độ sơn tặc
68 Chương 68: Diện Trư
69 Chương 69: Minh Hoa diệt sơn tặc
70 Chương 70: Thanh Loan
71 Chương 71: Đào gia
72 Chương 72: Bài thơ trên cây gạo
73 Chương 73: Chạm trán
74 Chương 74: Ghen?
75 Chương 75: Thiên tử
76 Chương 76: Gặp lại tỉ tỉ
77 Chương 77: Mộng
78 Chương 78: Đào đại nhân đối thoại cùng Công Uẩn
79 Chương 79: Lời thề dưới ánh trăng (1)
80 Chương 80: Lời thề dưới ánh trăng (2)
81 Chương 81: Lời thề dưới ánh trăng (3)
82 Chương 82: Cảm xúc
83 Chương 83: Võ quán
84 Chương 84: Luận võ (1)
85 Chương 85: Luận võ (2)
86 Chương 86: Luận võ (3)
87 Chương 87: Lưỡng cực mệnh hồn
88 Chương 88: Âm mưu của Chí Trung
89 Chương 89: Đột nhập phủ thân vệ
90 Chương 90: Hôn lễ (1)
91 Chương 91: Hôn lễ (2)
92 Chương 92: Chúc phúc
93 Chương 93: Minh hoa được tỏ tình!!!
94 Chương 94: Lén lút
95 Chương 95: Minh Hoa bị thương
96 Chương 96: Trước sóng gió
97 Chương 97: Long Tích
98 Chương 98: Quỷ đỏ
99 Chương 99: Chiến thắng? (1)
100 Chương 100: Chiến thắng? (2)
101 Chương 101: Hủy diệt tất cả (1)
102 Chương 102: Hủy diệt tất cả (2)
103 Chương 103: Hủy diệt tất cả (3)
104 Chương 104: Cửu Kinh đại trận
105 Chương 105: Quỷ Thạch vương (1)
106 Chương 106: Quỷ Thạch vương (2)
107 Chương 107: Quỷ Thạch vương (3)
108 Chương 108: Cửu Kinh Đại Trận (1)
109 Chương 109: Cửu Kinh Đại Trận (2)
110 Chương 110: Tân đế (1)
111 Chương 111: Tân đế (2)
112 Chương 112: Thế giới bên kia (1)
113 Chương 113: Thế giới bên kia (2)
114 Chương 114: Hắc điểu ca lâu la (1)
115 Chương 115: Hắc điểu ca lâu la (2)
116 Chương 116: Hắc điểu ca lâu la (3)
117 Chương 117: Dòng sông Luân Hồi
118 Chương 118: Bí mật của Thủ Hộ thần
119 Chương 119: Ma Đồ Hiên Viên Chấn Thiên (1)
120 Chương 120: Ma Đồ Hiên Viên Chấn Thiên (2)
121 Chương 121: Tân tứ Thủ Hộ thần (1)
122 Chương 122: Tân tứ Thủ Hộ thần (2)
123 Chương 123: Kế hoạch quay về cố hương
124 Chương 124: Mật tin của Huyền Vũ (1)
125 Chương 125: Mật tin của Huyền Vũ (2)
126 Chương 126: Mật tin của Huyền Vũ (3)
127 Chương 127: Chiến tranh nổ ra (1)
128 Chương 128: Chiến tranh nổ ra (2)
129 Chương 129: Chiến tranh nổ ra (3)
130 Chương 130: Sóc Thiên quyết chiến Ân, Thương (1)
131 Chương 131: Sóc Thiên quyết chiến Ân, Thương (2)
132 Chương 132: Hàng phục Bạch Kê Tinh (1)
133 Chương 133: Hàng phục Bạch Kê Tinh (2)
134 Chương 134: Tấn công hậu phương (1)
135 Chương 135: Tấn công hậu phương (2)
136 Chương 136: Tuần Thiên Cáp (1)
137 Chương 137: Tuần Thiên Cáp (2)
138 Chương 138: Long Quân Thần Vương
139 Chương 139: Tiên thổ (1)
140 Chương 140: Tiên thổ (2)
141 Chương 141: Tiên thổ (3)
142 Chương 142: Tiên thổ (4)
143 Chương 143: Tiên thổ (5)
144 Chương 144: Tiên thổ (Hồi kết)
145 Chương 145: Đảo vàng (1)
146 Chương 146: Đảo vàng (2)
147 Chương 147: Đảo vàng (3)
148 Chương 148: Đảo vàng (4)
149 Chương 149: Đảo vàng (5)
150 Chương 150: Đảo vàng (6)
151 Chương 151: Đảo vàng (7)
152 Chương 152: Đảo vàng (8)
153 Chương 153: Đảo vàng (9)
154 Chương 154: Đảo vàng (10)
155 Chương 155: Có ta ở đây
156 Chương 156: Nguy Cơ nguyên hồn
157 Chương 157: Vỡ trận
158 Chương 158: Trở về
159 Chương 159: Xin hãy giúp chúng tôi
160 Chương 160: Ta thật sự đã trở về rồi
161 Chương 161: Càn Khôn Bá Thể và Cửu Ảnh Nhiếp Hồn
162 Chương 162: Cảnh Sát Thời Gian
163 Chương 163: Trimurti
164 Chương 164: Bạch Hổ
165 Chương 165: Xà Lời tử trận
166 Chương 166: Không gian chiến trường
167 Chương 167: Hạ sát Thanh Long
168 Chương 168: Ngũ thạch hội tụ, trở về!
169 Chương 169: Thế giới mới
170 Chương 170: Nguy hiểm tiềm tàng
Chapter

Updated 170 Episodes

1
Chương 1: Văn án
2
Chương 2: Sự khởi đầu (1)
3
Chương 3: Sự khởi đầu (2)
4
Chương 4: Sự khởi đầu (3)
5
Chương 5: Tiên tộc
6
Chương 6: Thuận Thiên Kiếm
7
Chương 7: Kiểm tra ma lực (1)
8
Chương 8: Kiểm tra ma lực (2)
9
Chương 9: Thiên cấp tư chất
10
Chương 10: Tỉ thí
11
Chương 11: Cửa nát nhà tan
12
Chương 12: Điệu hổ ly sơn
13
Chương 13: Tiên – Ma đại chiến (1)
14
Chương 14: Tiên – Ma đại chiến (2)
15
Chương 15: Tiên – Ma đại chiến (3)
16
Chương 16: Tiên – Ma đại chiến (4)
17
Chương 17: Tà binh Lệ Kình
18
Chương 18: Yêu Vương Chuẩn Lâm
19
Chương 19: Bí kỹ hợp kích
20
Chương 20: Rút lui
21
Chương 21: Tương lai u ám
22
Chương 22: Lựa chọn của La Thiên Tuệ
23
Chương 23: Luân Trầm – Địa Ngục Huyết Hà
24
Chương 24: La Thiên Tuệ quyết đấu Đình Phong
25
Chương 25: Thuồng luồng
26
Chương 26: Thanh kiếm kì lạ
27
Chương 27: Thiên Đường hỏa
28
Chương 28: Gặp gỡ Phong Nha
29
Chương 29: Nguy hiểm rình rập
30
Chương 30: Bí kíp ‘Vô địch thiên hạ’
31
Chương 31: Liên Châu ấn ký
32
Chương 32: Nỏ Liên Châu
33
Chương 33: Cường giả tam hệ
34
Chương 34: Con đường của Minh Hoa
35
Chương 35: Hai năm (1)
36
Chương 36: Hai năm (2)
37
Chương 37: U Minh Hoa quyết đấu La Thiên Tuệ
38
Chương 38: Đường tương lai
39
Chương 39: Tai họa (1)
40
Chương 40: Tai họa (2)
41
Chương 41: 60 phút 00 giây
42
Chương 42: Quái vật từ cánh cổng
43
Chương 43: Linh lực của Minh Hoa
44
Chương 44: Thanh Giang – Linh Quang Loạn Tiễn
45
Chương 45: Đột phá trong mưa
46
Chương 46: Băng nguyên tố
47
Chương 47: Hư vô?
48
Chương 48: Đại chiến mộc tinh (1)
49
Chương 49: Đại chiến mộc tinh (2)
50
Chương 50: Giết người đoạt bảo
51
Chương 51: Thiên Di bộ pháp (1)
52
Chương 52: Thiên Di bộ pháp (2)
53
Chương 53: Thiên Di bộ pháp (3)
54
Chương 54: Gặp gỡ Chí Trung
55
Chương 55: Thiên Tuệ đấu Chí Trung
56
Chương 56: Duyên mệnh
57
Chương 57: Gặp mộc tinh yêu nữ
58
Chương 58: Kiếm ý
59
Chương 59: Hang động lạ (1)
60
Chương 60: Hang động lạ (2)
61
Chương 61: Hang động lạ (3)
62
Chương 62: Lộ mặt
63
Chương 63: Hấp thụ mộc tinh yêu nữ
64
Chương 64: Thiên Tuệ tấn công
65
Chương 65: Gặp lại Chí Trung
66
Chương 66: Lạc mất Thiên Tuệ
67
Chương 67: Đụng độ sơn tặc
68
Chương 68: Diện Trư
69
Chương 69: Minh Hoa diệt sơn tặc
70
Chương 70: Thanh Loan
71
Chương 71: Đào gia
72
Chương 72: Bài thơ trên cây gạo
73
Chương 73: Chạm trán
74
Chương 74: Ghen?
75
Chương 75: Thiên tử
76
Chương 76: Gặp lại tỉ tỉ
77
Chương 77: Mộng
78
Chương 78: Đào đại nhân đối thoại cùng Công Uẩn
79
Chương 79: Lời thề dưới ánh trăng (1)
80
Chương 80: Lời thề dưới ánh trăng (2)
81
Chương 81: Lời thề dưới ánh trăng (3)
82
Chương 82: Cảm xúc
83
Chương 83: Võ quán
84
Chương 84: Luận võ (1)
85
Chương 85: Luận võ (2)
86
Chương 86: Luận võ (3)
87
Chương 87: Lưỡng cực mệnh hồn
88
Chương 88: Âm mưu của Chí Trung
89
Chương 89: Đột nhập phủ thân vệ
90
Chương 90: Hôn lễ (1)
91
Chương 91: Hôn lễ (2)
92
Chương 92: Chúc phúc
93
Chương 93: Minh hoa được tỏ tình!!!
94
Chương 94: Lén lút
95
Chương 95: Minh Hoa bị thương
96
Chương 96: Trước sóng gió
97
Chương 97: Long Tích
98
Chương 98: Quỷ đỏ
99
Chương 99: Chiến thắng? (1)
100
Chương 100: Chiến thắng? (2)
101
Chương 101: Hủy diệt tất cả (1)
102
Chương 102: Hủy diệt tất cả (2)
103
Chương 103: Hủy diệt tất cả (3)
104
Chương 104: Cửu Kinh đại trận
105
Chương 105: Quỷ Thạch vương (1)
106
Chương 106: Quỷ Thạch vương (2)
107
Chương 107: Quỷ Thạch vương (3)
108
Chương 108: Cửu Kinh Đại Trận (1)
109
Chương 109: Cửu Kinh Đại Trận (2)
110
Chương 110: Tân đế (1)
111
Chương 111: Tân đế (2)
112
Chương 112: Thế giới bên kia (1)
113
Chương 113: Thế giới bên kia (2)
114
Chương 114: Hắc điểu ca lâu la (1)
115
Chương 115: Hắc điểu ca lâu la (2)
116
Chương 116: Hắc điểu ca lâu la (3)
117
Chương 117: Dòng sông Luân Hồi
118
Chương 118: Bí mật của Thủ Hộ thần
119
Chương 119: Ma Đồ Hiên Viên Chấn Thiên (1)
120
Chương 120: Ma Đồ Hiên Viên Chấn Thiên (2)
121
Chương 121: Tân tứ Thủ Hộ thần (1)
122
Chương 122: Tân tứ Thủ Hộ thần (2)
123
Chương 123: Kế hoạch quay về cố hương
124
Chương 124: Mật tin của Huyền Vũ (1)
125
Chương 125: Mật tin của Huyền Vũ (2)
126
Chương 126: Mật tin của Huyền Vũ (3)
127
Chương 127: Chiến tranh nổ ra (1)
128
Chương 128: Chiến tranh nổ ra (2)
129
Chương 129: Chiến tranh nổ ra (3)
130
Chương 130: Sóc Thiên quyết chiến Ân, Thương (1)
131
Chương 131: Sóc Thiên quyết chiến Ân, Thương (2)
132
Chương 132: Hàng phục Bạch Kê Tinh (1)
133
Chương 133: Hàng phục Bạch Kê Tinh (2)
134
Chương 134: Tấn công hậu phương (1)
135
Chương 135: Tấn công hậu phương (2)
136
Chương 136: Tuần Thiên Cáp (1)
137
Chương 137: Tuần Thiên Cáp (2)
138
Chương 138: Long Quân Thần Vương
139
Chương 139: Tiên thổ (1)
140
Chương 140: Tiên thổ (2)
141
Chương 141: Tiên thổ (3)
142
Chương 142: Tiên thổ (4)
143
Chương 143: Tiên thổ (5)
144
Chương 144: Tiên thổ (Hồi kết)
145
Chương 145: Đảo vàng (1)
146
Chương 146: Đảo vàng (2)
147
Chương 147: Đảo vàng (3)
148
Chương 148: Đảo vàng (4)
149
Chương 149: Đảo vàng (5)
150
Chương 150: Đảo vàng (6)
151
Chương 151: Đảo vàng (7)
152
Chương 152: Đảo vàng (8)
153
Chương 153: Đảo vàng (9)
154
Chương 154: Đảo vàng (10)
155
Chương 155: Có ta ở đây
156
Chương 156: Nguy Cơ nguyên hồn
157
Chương 157: Vỡ trận
158
Chương 158: Trở về
159
Chương 159: Xin hãy giúp chúng tôi
160
Chương 160: Ta thật sự đã trở về rồi
161
Chương 161: Càn Khôn Bá Thể và Cửu Ảnh Nhiếp Hồn
162
Chương 162: Cảnh Sát Thời Gian
163
Chương 163: Trimurti
164
Chương 164: Bạch Hổ
165
Chương 165: Xà Lời tử trận
166
Chương 166: Không gian chiến trường
167
Chương 167: Hạ sát Thanh Long
168
Chương 168: Ngũ thạch hội tụ, trở về!
169
Chương 169: Thế giới mới
170
Chương 170: Nguy hiểm tiềm tàng