Chương 14: Sao trong lòng lại mang ý xấu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hoa Túc tới gần, Dung Ly liền cảm thấy cả người rét run, áo lông chồn trên người cũng không ngăn được lạnh lẽo. Nàng rũ mắt, dáng vẻ ốm yếu, lại vô cùng ngoan ngoãn, như thể người khác nói cái gì nàng đều sẽ nghe.

"Không cần ngươi đoạt tính mạng của người khác, không cần mổ gà lấy trứng, mèo cũng được chó cũng được, tìm thứ thân xác năng động tới." Hoa Túc nhàn nhạt mở miệng, chỉ ấn nhẹ trên vai nàng một chút rồi thu tay về.

Nàng ấy tạm ngừng, lại nói: "Có điều ta thích sạch sẽ, chỉ có thể là vật còn sống, vật chết không được."

Hơi thở dồn dập của Dung Ly dần dần bình phục, đôi mắt chớp chớp, mất tự nhiên cử động vai.

"Tìm thứ chân cẳng linh hoạt." Hoa Túc nói bên tai nàng, giọng nói lạnh lùng, "Cái lưỡi phải hoàn hảo, có thể nói chuyện."

Hơi thở bên tai nhẹ tựa lông hồng, tay Dung Ly run lên, đột nhiên nắm chặt các ngón tay. Nàng im lặng nhìn thoáng qua Hoa Túc, vốn tưởng rằng quỷ này không thể gặp nắng, cho nên vẫn luôn ở trong phòng, nào ngờ, quỷ này không hề sợ nắng.

Thật sự không sợ hay giả vờ không sợ?

Nửa khuôn mặt của Hoa Túc lộ ra ngoài lớp vải, chu sa giữa mày đỏ thắm, che che giấu giấu như vậy, nhưng khí thế trên người không hề giảm, chẳng mảy may khiếp sợ.

Dung Ly moi moi lòng bàn tay, cảm thấy bờ vai bị ấn của mình không lạnh, mà lại hơi nóng lên, cả lồng ngực cũng nóng theo, tim đập có chút mau.

Dung Trường Đình buông tay xuống liên tục thở dài, quay đầu nhìn viện này một vòng, thực sự không biết làm thế nào, nhíu mày nói: "Ly nhi, ngươi nghe lời Tứ Nương, khoảng thời gian này đừng nên ở trong phòng, lúc rảnh rỗi đi ra ngoài dạo một chút."

"Được." Dung Ly lên tiếng, cũng không biết là đáp ai.

Dung Trường Đình rất bất an, lại dặn dò: "Nếu cô nương ra phủ, các ngươi cần phải theo sát, không thể rời khỏi nửa bước."

Tiểu Phù vội vàng trả lời: "Nhất định sẽ không rời nửa bước."

Tự Chiêu thấy Dung Trường Đình gật đầu, rũ mắt khẽ mỉm cười, nàng vốn xinh đẹp, cúi đầu cười lên như vậy, rất có tư thế của loại hại nước hại dân. Nàng liếc nhìn qua Mông Nguyên, nói: "Tỷ tỷ vẫn chớ nên ra khỏi phòng, gần đây lão gia mệt nhọc, thật sự không nên hao tổn sức lực vào việc khác."

Sắc mặt Mông Nguyên biến đổi, im lặng ôm lò sưởi.

Dung Ly không biết mối quan hệ của Tứ phu nhân và Mông Nguyên ra sao, nàng ho nhẹ hai tiếng nói: "Bên ngoài gió lớn, trong bụng tam nương còn mang thai đệ đệ của Ly nhi, nên chú ý nhiều hơn."

Dung Trường Đình hừ lạnh một tiếng: "Một nha đầu như Ly nhi còn hiểu chuyện hơn nàng."

"Lão gia, ta đây, không phải là......" Mông Nguyên nhất thời không biết giải thích thế nào.

"Tam nương là sợ cha mời đại sư không đáng tin cậy đến, có lòng đi xem để trông coi." Dung Ly từ tốn nói: "Cũng là vì tốt cho Ly nhi."

Khuôn mặt của Mông Nguyên lúc đen lúc trắng, dứt khoát gật đầu: "Trong phủ đều biết lão gia yêu thương cô nương, ta làm tam nương, sao có thể ngồi yên mà nhìn."

Dung Ly xoay người muốn vào phòng, bị Tiểu Phù ôm lấy cánh tay.

Tiểu Phù nhát gan, vừa rồi nhìn thấy hòa thượng và đạo sĩ liên tiếp bỏ chạy, tự giác cho rằng trong phòng có thứ gì đen đủi, làm sao cũng không dám để cô nương nhà mình đi vào một bước.

"Thôi." Dung Ly rút tay ra khỏi vòng tay Tiểu Phù, ngược lại ấn lên vai Tiểu Phù, nhẹ giọng nói: "Hôm nay trời tốt, ra ngoài đi dạo một chút, đúng lúc cũng đã lâu chưa đi."

Nàng tạm dừng lại chầm chậm mở miệng: "Từ sớm cha đã không cho Ly nhi rời khỏi phủ, ngay cả Lan viện cũng không được, không biết cảnh sắc bên ngoài bây giờ thế nào."

Nàng quả thật giống bị cấm túc, đã...... ở trong phòng rất lâu rồi.
Nhớ mang máng kiếp trước một ngày ra phủ kia, Mông Nguyên tìm một tên ăn chơi trác táng hẹn nàng đi tửu lầu, nàng không muốn đi, ai ngờ tên ăn chơi trác táng sai tôi tớ đến đây, Mông Nguyên thúc giục nàng đi gặp mặt.

Nàng......

Nàng vốn muốn chạy trốn, nhưng lại bị côn gậy đánh chết, tên ăn chơi trác táng luống cuống, sai người bỏ nàng vào bao tải, khiêng đi xa mười dặm (~ 5km) vứt xác.

Lâu ngày được ra ngoài, vừa đi liền suýt nữa không thể trở về dương gian.

Dung Trường Đình than một tiếng, "Thân thể ngươi yếu đuối, nếu ở bên ngoài gặp chuyện bất trắc gì, ta...... Ta phải nói với mẹ của ngươi thế nào."

Dung Ly cười, nàng nhìn thấy ánh mắt trốn tránh của Dung Trường Đình, chậm rãi nói: "Nếu ta ở dưới âm phủ gặp được mẹ, sẽ tự mình giải thích với người."

"Vị đại sư lần trước đi thật nhanh, cũng chưa biết từ ngôi chùa nào tới." Dung Trường Đình nhíu chặt mày, "Ta sẽ sai người mời vị đại sư kia đến, đêm qua song cửa sổ bị phá, có lẽ...... Là bởi vì ngươi có cây bút trúc bên cạnh."
Dung Ly gật đầu: "Hiện giờ ta mang cây bút ở trên người, không dám rời khỏi."

"Chớ nên lấy bút này ra." Dung Trường Đình dặn dò.

Dung Ly nhẹ gật đầu, cúi đầu nói với Tiểu Phù: "Đi lấy dù, ra ngoài một chút."

Tiểu Phù đáp lời, vội vàng vào phòng lấy dù.

Dung Trường Đình chưa đi, Mông Nguyên cùng Tự Chiêu tự nhiên cũng còn đứng trong viện, biểu hiện trên mặt của ba người khác nhau, dường như đều mang tâm sự.

Tự Chiêu bỗng lên tiếng: "Lão gia không yên tâm?"

"Ly nhi, cần cha đi cùng ngươi một lát không?" Dung Trường Đình đột nhiên mở miệng, bàn tay buông bên người chậm rãi nắm lại, ngay cả ánh mắt cũng ngưng đọng, trông có vẻ hơi căng thẳng.

Dung Ly mở dù, nghiêng qua bên người Hoa Túc một chút. Nàng lắc đầu, nhọ giọng nói: "Không cần làm phiền cha, lần này cha trở về còn phải xử lý việc quan trọng."
Dung Trường Đình đành phải thôi, kêu hai hộ viện đứng phía xa tới, "Các ngươi đi theo coi cô nương cẩn thận."

Hai hộ viện chắp tay đáp, thân thể đều cường tráng, nhưng dù cường tráng cũng sợ quỷ quái, bọn họ liếc mắt nhìn nhau, vẻ mặt lo lắng.

Tự Chiêu thoáng nhìn Dung Ly một cái, nói: "Đã quên nói, ngũ muội chưa hết bệnh, trong lòng lại nhớ thương lão gia, nhờ ta nói một câu với lão gia rằng nàng đã thêu túi gấm bình an đặt trên bàn, chưa kịp sai người đưa cho lão gia."

"Đi xem." Dung Trường Đình giơ tay xoa xoa giữa mày.

Tự Chiêu đáp lên cánh tay Mông Nguyên, ôn hòa nói: "Vậy cùng đi nhìn xem."

Mông Nguyên nào còn có một chút không cam lòng lẫn căm phẫn, ánh mắt lắc lư do dự, cơ thể nhịn không được run rẩy, rõ ràng là làm chuyện trái với lương tâm.

Chờ Dung Trường Đình đi rồi, Dung Ly mới giơ tay nắm chặt cổ áo, nghiêng đầu nói với Tiểu Phù: "Đi tới trúc viện một chuyến trước, nhớ tới đã quên lấy một món đồ."
Tiểu Phù mờ mịt, "Cô nương đã quên cái gì, Tiểu Phù đi lấy là được, còn nhớ rõ đặt ở đâu không?"

"Không nhớ rõ, cho nên mới muốn đích thân đi xem." Dung Ly nghiêng dù, âm thầm nhìn Hoa Túc một cái, lại nói: "Ngươi có biết nơi nào ở ngoài phủ bán chim chóc cá trùng?"

Tiểu Phù nghĩ nghĩ, "Đi qua cầu Củng Hà, có một con phố dài tất cả đều bán những thứ thú vị đó, cô nương muốn đi xem sao?"

"Đi xem, chọn con trông đầy đủ hết." Dung Ly nói.

Tiểu Phù thoáng ngây ngốc, cũng không biết cái gì là trông đầy đủ hết, chẳng lẽ có bán thiếu tay thiếu chân.

Bên cạnh Bạch Liễu túm chặt cánh tay Không Thanh, sợ sợ nói: "Cô nương, ta và Không Thanh đi sắc thuốc, để cho cô nương trở về có thể uống, nên không theo cô nương đi ra ngoài."

"Cũng được." Dung Ly hơi gật đầu. Nàng không có sức, tay nắm cán dù run nhè nhẹ, dứt khoát đặt nó lên vai, nhưng như vậy lại không che Hoa Túc được.
Cán dù mới vừa dựa vào vai, đột nhiên bị một lực đỡ lên.

Dung Ly dừng bước chân, nhìn thấy Hoa Túc cầm cán dù, ngón tay thon dài để phía trên ngón cái của nàng, chỉ cần xuống thêm nửa tấc thì sẽ chạm vào gan bàn tay của nàng.

"Sao không đi nữa." Hoa Túc nghiêng đầu nhìn nàng. Vẻ mặt nàng ấy bình tĩnh lạnh nhạt, "Ta đỡ dù cho ngươi, hay là còn muốn ta cõng?"

Dung Ly tiếp tục đi tới phía trước, kỳ thật nàng không bỏ quên thứ gì ở Trúc viện cả, chỉ là muốn cho Nhị phu nhân xem giúp nàng, quỷ tên Hoa Túc này...... Rốt cuộc lợi hại đến mức nào.[BHTT] [Editing] Tục mệnh - Nhất Thiên Bát Bôi Thủy - Chương 14: Sao trong lòng lại mang ý xấu

Chapter
1 Chương 1: Sao có được đôi mắt âm dương
2 Chương 2: Sao thích náo nhiệt như vậy
3 Chương 3: Sao không thể buông bỏ hận thù.
4 Chương 4: Sao thành quỷ cũng ăn quỷ.
5 Chương 5: Sao có thể tương kế tựu kế.
6 Chương 6: Sao gặp quỷ vào ban ngày
7 Chương 7: Sao trên bút còn khắc chữ
8 Chương 8: Sao đưa tới một nữ quỷ
9 Chương 9: Sao bút này còn có thể vẽ tranh
10 Chương 10: Sao có thể kết huyết khế.
11 Chương 11: Sao có thể sai quỷ làm việc ác
12 Chương 12: Sao chê dương thọ quá dài
13 Chương 13: Sao dọa đại sư bỏ chạy
14 Chương 14: Sao trong lòng lại mang ý xấu
15 Chương 15: Sao nói dối thử nàng ấy.
16 Chương 16: Sao có thể là quỷ quái tầm thường
17 Chương 17: Sao nghe kỳ quái thế nào
18 Chương 18: Sao bị dọa đến không dám động
19 Chương 19: Sao lại mua con vật nhỏ này
20 Chương 20: Sao ấm ức đáng thương như vậy
21 Chương 21: Sao dặn dò tha thiết như thế
22 Chương 22: Sao lai lịch cũng không biết
23 Chương 23: Sao làm bộ làm tịch như thế
24 Chương 24: Sao không gϊếŧ cho xong chuyện
25 Chương 25: Sao có thể có tấm lòng tốt
26 Chương 26: Sao bỗng nhiên thắt cổ tự vẫn
27 Chương 27: Sao không vạch trần tội trạng của nàng ta.
28 Chương 28: Sao có thi thể lại không thấy hồn
29 Chương 29: Sao còn dùng người sống nuôi quỷ.
30 Chương 30: Sao bị dọa đến trượt chân khỏi sườn núi
31 Chương 31: Sao có thể vẽ được tinh tế
32 Chương 32: Sao gặp phải hòa thượng kỳ lạ
33 Chương 33: Làm sao mới có thể dụ nói ra
34 Chương 34: Sao hẹn giờ Tý gặp nhau.
35 Chương 35: Sao đi lâu như vậy mới trở về.
36 Chương 36: Sao làm việc cẩu thả này
37 Chương 37: Sao bị bệnh chỉ trong một đêm.
38 Chương 38: Sao ẩn giấu thù hận như thế
39 Chương 39: Sao chôn xương cốt dưới nhà
40 Chương 40: Sao giấu xác trẻ sơ sinh
41 Chương 41: Sao muốn hồn trẻ sơ sinh nhập vào bụng
42 Chương 42: 42: Sao Lòng Tham Không Đáy Như Vậy
43 Chương 43: 43: Sao Khiến Hắn Nói Ra Sự Thật
44 Chương 44: 44: Sao Tính Kế Rõ Ràng Như Vậy
45 Chương 45: 45: Sao Giải Hương Rối
46 Chương 46: 46: Sao Trong Lòng Có Quỷ
47 Chương 47: 47: Sao Bị Xem Là Nàng
48 Chương 48: 48: Sao Mới Có Thể Mượn Tay Người Khác
49 Chương 49: 49: Sao Cởi Bỏ Giam Cầm Cho Nhị Nương
50 Chương 50: 50: Sao Muốn Đi Khai Quan Nghiệm Thi
51 Chương 51: 51: Sao Thật Sự Thiếu Một Thứ
52 Chương 52: 52: Sao Thật Sự Giấu Xác Trẻ Sơ Sinh
53 Chương 53: 53: Sao Chân Tướng Là Như Thế
54 Chương 54: 54: Sao Sợ Tới Mức Bỏ Chạy Hết
55 Chương 55: 55: Sao Bởi Vì Lòng Tham Không Đáy
56 Chương 56: 56: Sao Trong Phủ Đều Bị Chết Hoặc Điên
57 Chương 57: 57: Sao Phải Qua Đêm Ở Ngoại Ô
58 Chương 58: 58: Sao Lại Đuổi Theo Nàng
59 Chương 59: 59: Sao Đường Xá Xa Xôi Như Vậy
60 Chương 60: 60: Sao Khách Điếm Thật Sự Có Quỷ
61 Chương 61: 61: Sao Có Thể Gặp Được Chưởng Quầy
62 Chương 62: 62: Sao Chỉ Có Thể Vào Không Thể Ra
63 Chương 63: 63: Sao Có Con Chim Giả Tới
64 Chương 64: 64: Sao Chỉ Muốn Nói Lời Giải Thích
65 Chương 65: 65: Sao Tiểu Quỷ Không Vào Hoàng Thành
66 Chương 66: 66: Sao Có Một Căn Phòng Trống
67 Chương 67: 67: Sao Không Phải Là Con Đẻ Của Bà Ngoại
68 Chương 68: 68: Sao Lại Là Đứa Trẻ Bị Bỏ Trong Núi
69 Chương 69: 69: Sao Lặng Lẽ Lên Núi Tra Xét
70 Chương 70: 70: Sao Có Cá Yêu Giữ Miếu
71 Chương 71: 71: Sao Cá Yêu Không Nói Sự Thật
72 Chương 72: 72: Sao Chưa Từng Gặp Kẻ Thù Này
73 Chương 73: 73: Sao Nàng Cũng Có Đôi Mắt Âm Dương
74 Chương 74: 74: Sao Còn Liên Quan Với Nhau
75 Chương 75: 75: Sao Không Thể Mời Pháp Sư Đến
76 Chương 76: 76: Sao Còn Gánh Tai Họa Cho Quỷ
77 Chương 77: 77: Sao Có Thù Hận Lớn Như Vậy
78 Chương 78: 78: Sao Phía Sau Còn Có Bí Ẩn
79 Chương 79: 79: Sao Có Thể Là Động Hành Quân
80 Chương 80: 80: Sao Tu Luyện Vô Tình Pháp
81 Chương 81: 81: Sao Còn Thờ Cúng Tượng Đá
82 Chương 82: 82: Sao Còn Ẩn Giấu Một Thứ Tà Ám
83 Chương 83: 83: Sao Quỷ Đói Không Thể Nói Chuyện
84 Chương 84: 84: Sao Quan Binh Điều Tra Khắp Nơi
85 Chương 85: 85: Sao Trốn Trốn Tránh Tránh Như Thế
86 Chương 86: 86: Sao Hoàng Thành Không Chấp Nhận Nàng
87 Chương 87: 87: Sao Đến Bồng Châu Tìm Người
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141
142 Chương 142
Chapter

Updated 142 Episodes

1
Chương 1: Sao có được đôi mắt âm dương
2
Chương 2: Sao thích náo nhiệt như vậy
3
Chương 3: Sao không thể buông bỏ hận thù.
4
Chương 4: Sao thành quỷ cũng ăn quỷ.
5
Chương 5: Sao có thể tương kế tựu kế.
6
Chương 6: Sao gặp quỷ vào ban ngày
7
Chương 7: Sao trên bút còn khắc chữ
8
Chương 8: Sao đưa tới một nữ quỷ
9
Chương 9: Sao bút này còn có thể vẽ tranh
10
Chương 10: Sao có thể kết huyết khế.
11
Chương 11: Sao có thể sai quỷ làm việc ác
12
Chương 12: Sao chê dương thọ quá dài
13
Chương 13: Sao dọa đại sư bỏ chạy
14
Chương 14: Sao trong lòng lại mang ý xấu
15
Chương 15: Sao nói dối thử nàng ấy.
16
Chương 16: Sao có thể là quỷ quái tầm thường
17
Chương 17: Sao nghe kỳ quái thế nào
18
Chương 18: Sao bị dọa đến không dám động
19
Chương 19: Sao lại mua con vật nhỏ này
20
Chương 20: Sao ấm ức đáng thương như vậy
21
Chương 21: Sao dặn dò tha thiết như thế
22
Chương 22: Sao lai lịch cũng không biết
23
Chương 23: Sao làm bộ làm tịch như thế
24
Chương 24: Sao không gϊếŧ cho xong chuyện
25
Chương 25: Sao có thể có tấm lòng tốt
26
Chương 26: Sao bỗng nhiên thắt cổ tự vẫn
27
Chương 27: Sao không vạch trần tội trạng của nàng ta.
28
Chương 28: Sao có thi thể lại không thấy hồn
29
Chương 29: Sao còn dùng người sống nuôi quỷ.
30
Chương 30: Sao bị dọa đến trượt chân khỏi sườn núi
31
Chương 31: Sao có thể vẽ được tinh tế
32
Chương 32: Sao gặp phải hòa thượng kỳ lạ
33
Chương 33: Làm sao mới có thể dụ nói ra
34
Chương 34: Sao hẹn giờ Tý gặp nhau.
35
Chương 35: Sao đi lâu như vậy mới trở về.
36
Chương 36: Sao làm việc cẩu thả này
37
Chương 37: Sao bị bệnh chỉ trong một đêm.
38
Chương 38: Sao ẩn giấu thù hận như thế
39
Chương 39: Sao chôn xương cốt dưới nhà
40
Chương 40: Sao giấu xác trẻ sơ sinh
41
Chương 41: Sao muốn hồn trẻ sơ sinh nhập vào bụng
42
Chương 42: 42: Sao Lòng Tham Không Đáy Như Vậy
43
Chương 43: 43: Sao Khiến Hắn Nói Ra Sự Thật
44
Chương 44: 44: Sao Tính Kế Rõ Ràng Như Vậy
45
Chương 45: 45: Sao Giải Hương Rối
46
Chương 46: 46: Sao Trong Lòng Có Quỷ
47
Chương 47: 47: Sao Bị Xem Là Nàng
48
Chương 48: 48: Sao Mới Có Thể Mượn Tay Người Khác
49
Chương 49: 49: Sao Cởi Bỏ Giam Cầm Cho Nhị Nương
50
Chương 50: 50: Sao Muốn Đi Khai Quan Nghiệm Thi
51
Chương 51: 51: Sao Thật Sự Thiếu Một Thứ
52
Chương 52: 52: Sao Thật Sự Giấu Xác Trẻ Sơ Sinh
53
Chương 53: 53: Sao Chân Tướng Là Như Thế
54
Chương 54: 54: Sao Sợ Tới Mức Bỏ Chạy Hết
55
Chương 55: 55: Sao Bởi Vì Lòng Tham Không Đáy
56
Chương 56: 56: Sao Trong Phủ Đều Bị Chết Hoặc Điên
57
Chương 57: 57: Sao Phải Qua Đêm Ở Ngoại Ô
58
Chương 58: 58: Sao Lại Đuổi Theo Nàng
59
Chương 59: 59: Sao Đường Xá Xa Xôi Như Vậy
60
Chương 60: 60: Sao Khách Điếm Thật Sự Có Quỷ
61
Chương 61: 61: Sao Có Thể Gặp Được Chưởng Quầy
62
Chương 62: 62: Sao Chỉ Có Thể Vào Không Thể Ra
63
Chương 63: 63: Sao Có Con Chim Giả Tới
64
Chương 64: 64: Sao Chỉ Muốn Nói Lời Giải Thích
65
Chương 65: 65: Sao Tiểu Quỷ Không Vào Hoàng Thành
66
Chương 66: 66: Sao Có Một Căn Phòng Trống
67
Chương 67: 67: Sao Không Phải Là Con Đẻ Của Bà Ngoại
68
Chương 68: 68: Sao Lại Là Đứa Trẻ Bị Bỏ Trong Núi
69
Chương 69: 69: Sao Lặng Lẽ Lên Núi Tra Xét
70
Chương 70: 70: Sao Có Cá Yêu Giữ Miếu
71
Chương 71: 71: Sao Cá Yêu Không Nói Sự Thật
72
Chương 72: 72: Sao Chưa Từng Gặp Kẻ Thù Này
73
Chương 73: 73: Sao Nàng Cũng Có Đôi Mắt Âm Dương
74
Chương 74: 74: Sao Còn Liên Quan Với Nhau
75
Chương 75: 75: Sao Không Thể Mời Pháp Sư Đến
76
Chương 76: 76: Sao Còn Gánh Tai Họa Cho Quỷ
77
Chương 77: 77: Sao Có Thù Hận Lớn Như Vậy
78
Chương 78: 78: Sao Phía Sau Còn Có Bí Ẩn
79
Chương 79: 79: Sao Có Thể Là Động Hành Quân
80
Chương 80: 80: Sao Tu Luyện Vô Tình Pháp
81
Chương 81: 81: Sao Còn Thờ Cúng Tượng Đá
82
Chương 82: 82: Sao Còn Ẩn Giấu Một Thứ Tà Ám
83
Chương 83: 83: Sao Quỷ Đói Không Thể Nói Chuyện
84
Chương 84: 84: Sao Quan Binh Điều Tra Khắp Nơi
85
Chương 85: 85: Sao Trốn Trốn Tránh Tránh Như Thế
86
Chương 86: 86: Sao Hoàng Thành Không Chấp Nhận Nàng
87
Chương 87: 87: Sao Đến Bồng Châu Tìm Người
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141
142
Chương 142