Chương 14: Nàng là công chúa?

"Tướng. . . Tướng quân!" Liễu Nhứ lắp bắp kêu, muốn đóng cửa viện lại thì đã không kịp, Công Tôn Chiến đã đưa tay ra ngăn cản nàng, đi thẳng vào sân trong.

Yến Vũ Nhi đang nói chuyện với Tạ Hàn Phong, bộ dáng nửa đùa nửa thật, nàng nhìn ra được, Tạ Hàn Phong rất có hảo cảm với nàng, nhưng mà, bọn họ sắp mỗi người đi một ngả, nàng nghĩ muốn hiểu rõ tâm ý của hắn, có lẽ, hắn là phu quân của nàng!

Tạ Hàn Phong nghe được lời nói của Yến Vũ Nhi, trong lòng một trận mềm mại, đương nhiên là hắn thích nàng, nàng hỏi như vậy, chẳng lẽ nàng cũng thế?

Ánh mắt hắn lóe ra ánh sáng, có chút hưng phấn, há mồm, lời còn chưa nói, liền nghe thấy một trận tiếng vang, nâng mắt lên nhìn, một đội nhân mã đã tràn vào, nhanh chóng xếp thành hàng ngũ ở trong sân.

Nam nhân cầm đầu đúng là một người mặc y phục quan quân tuấn đĩnh oai hùng (tuấn: anh tài; đĩnh: ngay thẳng; oai hùng: anh tuấn uy vũ), trên khuôn mặt chính trực mang theo sự giận dữ khinh thường nhìn về phía bọn họ, ngay thẳng đi tới, Tạ Hàn Phong giật mình một cái, thấy sắc mặt Yến Vũ Nhi trắng bệch, vội vàng tiến lên một bước, che chở nàng ở sau người, đề phòng nhìn người trước mặt.

"Ngươi tránh ra!" Người quan quân kia bắn ánh mắt sắc bén về phía hắn, mang theo một khí thế lấn áp như thế kia, nhìn thẳng vào nữ tử hơi biến sắc phía sau hắn.

Tạ Hàn Phong cảm thấy áp lực, nhưng vẫn cố hết sức kiên trì, giọng nói run run: "Các ngươi. . . muốn làm gì? Chúng ta không làm chuyện gì phạm pháp loạn kỷ cương!"

Quan quân kia bỗng nhiên gợi lên một ý cười trào phúng, không hoảng không vội lui về phía sau một bước, quỳ một gối xuống đất, cao giọng nói: "Công chúa điện hạ, vi thần Công Tôn Chiến đến đây tiếp giá, thỉnh công chúa lập tức hồi cung cùng vi thần!"

Chúng tướng sĩ phía sau hắn cũng quỳ xuống theo, Tạ Hàn Phong nhất thời không phản ứng kịp, nhưng Yến Vũ Nhi vẫn được hắn che chở ở phía sau lại không có cách nào giả bộ không nhìn thấy. Yếu không thể địch lại mạnh, chuyện hôm nay sợ là khó có thể hữu nghị rồi.

Nàng dứt khoát kéo Tạ Hàn Phong, sải bước đến trước mặt Công Tôn Chiến, ngẩng cổ lên thật cao, giống như thiên nga cao ngạo, từ trên cao nhìn xuống hắn.

"Công Tôn Chiến, ngươi đừng khinh người quá đáng, bản công chúa cho dù trở về cung, cũng tuyệt đối sẽ không gả cho ngươi!" Nàng lời lẽ chính nghĩa nói.

Công Tôn Chiến không hề tức giận bởi vì lời nói của nàng, hai tay đặt lên nhau cúi người thi lễ, nói: "Công chúa rời cung, hoàng thượng lòng nóng như lửa đốt, hôm nay Chiến phụng hoàng mệnh đến đây tìm công chúa, còn thỉnh người di giá hồi cung, nếu không, việc ăn ngủ của hoàng thượng cũng sẽ khó an tâm. Về phần hôn sự của ta và người, còn phải chờ sau khi hồi cung thỉnh hoàng thượng định đoạt."

Công Tôn Chiến không chút nào thỏa hiệp vì Yến Vũ Nhi kháng cự, hắn vì hắn xa xôi ngàn dặm, há là một hai câu nói uy hiếp không bằng trẻ con của nàng thì có thể đánh đuổi?

Trong mắt Yến Vũ Nhi hiện lên một tia bất đắc dĩ, binh lính cả người đầy võ trang đứng chật sân, muốn thoát thân sợ là không thể rồi. Nghĩ tới đây, nàng hạ quyết tâm, bỗng nhiên chuyển về phía Tạ Hàn Phong còn đang ngẩn người, kéo hắn đến bên cạnh mình.

Trong mắt của Tạ Hàn Phong khôi phục một chút trấn tĩnh, hắn thật sự bị chấn động, hắn còn tưởng rằng, tuy là khí chất của nàng xuất trần quá mức bình thường, đẹp không gì sánh nổi, nhưng chẳng qua cũng chỉ là một người nữ tử yếu đuối, không nghĩ tới, thế nhưng nàng lại có thân phận hiển hách như thế, vậy hắn. . . không phải là không có một chút cơ hội nào hay sao?

Ánh mắt hắn buồn bã, nghĩ đến câu nàng mới vừa hỏi hắn kia, trong lòng một mảnh chua sót, còn có mất mác.

Tay của Yến Vũ Nhi nắm lấy Tạ Hàn Phong thật chặt, trong mắt một mảnh chân thành: "Tạ công tử, tâm ý của ngươi ta hiểu rõ, ngươi có nguyện ý hồi cung cùng ta không?"

Con ngươi của Tạ Hàn Phong chớp lóe tia sáng, hắn rất muốn cùng với nàng, có thể chính mình. . .

Yến Vũ Nhi không đợi hắn nói chuyện, khiêu khích nhìn về phía Công Tôn Chiến: "Muốn bản cung trở về cũng được, nhưng, vị Tạ công tử này là Phò mã bản cung chọn lựa lần này, cũng phải cùng nhau hồi cung!"

Người nào nàng cũng có khả năng tiếp nhận, chính là Công Tôn chiến tuyệt đối không được!

Chapter
1 Chương 1: Công chúa đào hôn
2 Chương 2: Hoạt động bí mật
3 Chương 3: Anh hùng cứu mỹ nhân
4 Chương 4: Lấy oán trả ơn?
5 Chương 5: Kết bạn đồng hành
6 Chương 6: Ân huệ như giọt nước, báo đáp lại cả nguồn suối
7 Chương 7: Khó hiểu về Vân Đậu Cao
8 Chương 8: Loạn trong giặc ngoài
9 Chương 9: Tạ Gia thôn
10 Chương 10: Chạy chữa
11 Chương 11: Quỷ Cốc thần y
12 Chương 12: Định cư
13 Chương 13: An cư
14 Chương 14: Nàng là công chúa?
15 Chương 15: Giằng co
16 Chương 16: Hồi cung
17 Chương 17: Ly hôn
18 Chương 18: Cung biến
19 Chương 19: Đao hạ lưu tình
20 Chương 20: Tù nhân
21 Chương 21: Mây đen giăng khắp thành
22 Chương 22: Đi tới Tề Quốc
23 Chương 23: Gặp phải đại sự rồi!
24 Chương 24: Cái gì phải tới rốt cuộc cũng tới
25 Chương 25: Diện kiến Tề hoàng
26 Chương 26: Thân mình bị bệnh
27 Chương 27: Tỷ muội đoàn kết
28 Chương 28: Hơi thở nguy hiểm
29 Chương 29: Là nàng!
30 Chương 30: Đến đây bới móc
31 Chương 31: Hãm hại nô tài
32 Chương 32: Giả bộ nhu nhược, ai không biết chứ?
33 Chương 33: Ngươi đừng hy vọng nữa
34 Chương 34: Ra mắt
35 Chương 35: Vân tưởng y thường hoa Tưởng Dung
36 Chương 36: Gây khó dễ
37 Chương 37: Bảo vệ
38 Chương 38: Nhục nhã
39 Chương 39: Trao đổi điều kiện
40 Chương 40: Đàm phán
41 Chương 41: Cuộc đàm phán của hai nữ nhân
42 Chương 42: Liễu thị phí hoài bản thân mình
43 Chương 43: Chỉ vì một lòng say mê
44 Chương 44: Dạ dày kêu to
45 Chương 45: Ước pháp tam chương
46 Chương 46: Khách tới vương phủ
47 Chương 47: Tỷ muội gặp nhau
48 Chương 48: Dụ Vương bị thương
49 Chương 49: Chăm sóc người bệnh
50 Chương 50: Không mặc xiêm y?
51 Chương 51: Lãng phí là đáng hổ thẹn
52 Chương 52: Ăn những thứ canh thừa đồ ăn thừa này sao?
53 Chương 53: Tấn thăng địa vị?
54 Chương 54: Cãi nhau
55 Chương 55: Vẽ con rùa
56 Chương 56: Đưa bức tranh qua
57 Chương 57: Trước khác nay khác
58 Chương 58: Vương gia đi Sướng Xuân Viên
59 Chương 59: Hồ Mi Nhi
60 Chương 60: Màn hồng sa ấm áp làm say mắt người
61 Chương 61: Ta sẽ mất ngủ bởi vì hắn?
62 Chương 62: Có thể coi là nợ cũ đến sao?
63 Chương 63: Phong ba kính trà
64 Chương 64: Cho bổn vương bức họa
65 Chương 65: Lần đầu tiên lòng rối loạn
66 Chương 66: Bị đùa giỡn
67 Chương 67: Hiên Vương phi
68 Chương 68: Bất cứ giá nào
69 Chương 69: Uy hiếp hay là sắc dụ
70 Chương 70: Thay y phục cho vi phu
71 Chương 71: Chúng ta tắm rửa đi! Và một vở kịch nhỏ bày ra ấm áp
72 Chương 72: Thích ăn đòn!
73 Chương 73: Lại ngủ thiếp đi
74 Chương 74: Yến cơ dâng trà!
75 Chương 75: Trà uống ngon không?
76 Chương 76: Bỏ vũ khí đầu hàng
77 Chương 77: Coi như bị heo ủn
78 Chương 78: Bắt gian?
79 Chương 79: Canh dưỡng sinh ngũ sắc
80 Chương 80: Hạ Lâm
81 Chương 81: Ngu ngốc, xen vào việc của người khác đi
82 Chương 82: Hợp tác vui vẻ
83 Chương 83: Ta không muốn gả cho hắn
84 Chương 84: Chim bồ Câu đưa thư
85 Chương 85: Hồ Mi Nhi có thai
86 Chương 86: Ép hôn
87 Chương 87: Làm thuyết khách cũng không dễ dàng
88 Chương 88: Lệnh của phụ mẫu, lời của mối mai
89 Chương 89: Trong vòng ba ngày tới tìm ta
90 Chương 90: Họa Thủy Đông Dẫn
91 Chương 91: Không có tiền? Lấy thân báo đáp
92 Chương 92: Dụ Vương chọc giận hà bá
93 Chương 93: Ai dệt lưới ở phía sau màn
94 Chương 94: Truyền thuyết "Đề Lạp Mễ Tô"
Chapter

Updated 94 Episodes

1
Chương 1: Công chúa đào hôn
2
Chương 2: Hoạt động bí mật
3
Chương 3: Anh hùng cứu mỹ nhân
4
Chương 4: Lấy oán trả ơn?
5
Chương 5: Kết bạn đồng hành
6
Chương 6: Ân huệ như giọt nước, báo đáp lại cả nguồn suối
7
Chương 7: Khó hiểu về Vân Đậu Cao
8
Chương 8: Loạn trong giặc ngoài
9
Chương 9: Tạ Gia thôn
10
Chương 10: Chạy chữa
11
Chương 11: Quỷ Cốc thần y
12
Chương 12: Định cư
13
Chương 13: An cư
14
Chương 14: Nàng là công chúa?
15
Chương 15: Giằng co
16
Chương 16: Hồi cung
17
Chương 17: Ly hôn
18
Chương 18: Cung biến
19
Chương 19: Đao hạ lưu tình
20
Chương 20: Tù nhân
21
Chương 21: Mây đen giăng khắp thành
22
Chương 22: Đi tới Tề Quốc
23
Chương 23: Gặp phải đại sự rồi!
24
Chương 24: Cái gì phải tới rốt cuộc cũng tới
25
Chương 25: Diện kiến Tề hoàng
26
Chương 26: Thân mình bị bệnh
27
Chương 27: Tỷ muội đoàn kết
28
Chương 28: Hơi thở nguy hiểm
29
Chương 29: Là nàng!
30
Chương 30: Đến đây bới móc
31
Chương 31: Hãm hại nô tài
32
Chương 32: Giả bộ nhu nhược, ai không biết chứ?
33
Chương 33: Ngươi đừng hy vọng nữa
34
Chương 34: Ra mắt
35
Chương 35: Vân tưởng y thường hoa Tưởng Dung
36
Chương 36: Gây khó dễ
37
Chương 37: Bảo vệ
38
Chương 38: Nhục nhã
39
Chương 39: Trao đổi điều kiện
40
Chương 40: Đàm phán
41
Chương 41: Cuộc đàm phán của hai nữ nhân
42
Chương 42: Liễu thị phí hoài bản thân mình
43
Chương 43: Chỉ vì một lòng say mê
44
Chương 44: Dạ dày kêu to
45
Chương 45: Ước pháp tam chương
46
Chương 46: Khách tới vương phủ
47
Chương 47: Tỷ muội gặp nhau
48
Chương 48: Dụ Vương bị thương
49
Chương 49: Chăm sóc người bệnh
50
Chương 50: Không mặc xiêm y?
51
Chương 51: Lãng phí là đáng hổ thẹn
52
Chương 52: Ăn những thứ canh thừa đồ ăn thừa này sao?
53
Chương 53: Tấn thăng địa vị?
54
Chương 54: Cãi nhau
55
Chương 55: Vẽ con rùa
56
Chương 56: Đưa bức tranh qua
57
Chương 57: Trước khác nay khác
58
Chương 58: Vương gia đi Sướng Xuân Viên
59
Chương 59: Hồ Mi Nhi
60
Chương 60: Màn hồng sa ấm áp làm say mắt người
61
Chương 61: Ta sẽ mất ngủ bởi vì hắn?
62
Chương 62: Có thể coi là nợ cũ đến sao?
63
Chương 63: Phong ba kính trà
64
Chương 64: Cho bổn vương bức họa
65
Chương 65: Lần đầu tiên lòng rối loạn
66
Chương 66: Bị đùa giỡn
67
Chương 67: Hiên Vương phi
68
Chương 68: Bất cứ giá nào
69
Chương 69: Uy hiếp hay là sắc dụ
70
Chương 70: Thay y phục cho vi phu
71
Chương 71: Chúng ta tắm rửa đi! Và một vở kịch nhỏ bày ra ấm áp
72
Chương 72: Thích ăn đòn!
73
Chương 73: Lại ngủ thiếp đi
74
Chương 74: Yến cơ dâng trà!
75
Chương 75: Trà uống ngon không?
76
Chương 76: Bỏ vũ khí đầu hàng
77
Chương 77: Coi như bị heo ủn
78
Chương 78: Bắt gian?
79
Chương 79: Canh dưỡng sinh ngũ sắc
80
Chương 80: Hạ Lâm
81
Chương 81: Ngu ngốc, xen vào việc của người khác đi
82
Chương 82: Hợp tác vui vẻ
83
Chương 83: Ta không muốn gả cho hắn
84
Chương 84: Chim bồ Câu đưa thư
85
Chương 85: Hồ Mi Nhi có thai
86
Chương 86: Ép hôn
87
Chương 87: Làm thuyết khách cũng không dễ dàng
88
Chương 88: Lệnh của phụ mẫu, lời của mối mai
89
Chương 89: Trong vòng ba ngày tới tìm ta
90
Chương 90: Họa Thủy Đông Dẫn
91
Chương 91: Không có tiền? Lấy thân báo đáp
92
Chương 92: Dụ Vương chọc giận hà bá
93
Chương 93: Ai dệt lưới ở phía sau màn
94
Chương 94: Truyền thuyết "Đề Lạp Mễ Tô"