Chương 14: 14: Tưởng Cầm Cầu Xin

"Nếu thật sự có lòng thì nên tìm Phó Thần cứu Hoa Hoa và Lâm Đình Vũ ra chứ không phải ở đây nấu mấy món ăn dỗ dành thế này!"
Mẹ của Lâm Hà Hoa - Tưởng Cầm hậm hực.

Mấy ngày nay nghe được tin tức Phó Thần có thể cứu được con gái bà đã dùng mọi cách để liên lạc với hắn.

Nhưng Phó Thần là người thế nào, muốn gặp là có thể gặp được sao? Tưởng Cầm vận dụng hết mọi quen biết của mình nuôi hy vọng Phó Thần có thể nể mặt gặp bà một lần.

Kết quả lại nghe nói Phó Thần chỉ gặp Lâm Ngọc Yên, những người khác trong nhà họ Lâm thì không gặp.
Lâm Ngọc Yên là vợ cũ của hắn, mặc dù đã ly hôn nhưng hắn còn nợ cô một mạng.

Chuyện này là bà nghe Lâm Hà Hoa kể lại, Lâm Ngọc Yên vô tình cứu được Phó Thần nên hắn đang mang ơn nghĩa của cô.

Sau khi nói chuyện này với mẹ của Lâm Ngọc Yên - Hạ Xuân, bà xác nhận tin tức kia là đúng, chính Phó Thần cũng đã bóng gió với Lâm Ngọc Yên.

Vậy mà cô lại không đi tìm hắn, dù có không ưa Lâm Hà Hoa đến đâu thì Lâm Đình Vũ cũng là anh trai cô, lẽ nào đến Lâm Đình Vũ cũng không muốn cứu?
Tưởng Cầm càng nghĩ càng tức giận.
"Mợ Cầm, đâu phải mợ không biết quan hệ giữa con và Phó Thần, bọn con đã ly hôn, anh ta làm sao chịu giúp đỡ.

Huống hồ trong hai năm kết hôn, anh ta không hề có tình cảm gì với con, chưa từng về nhà, chưa từng chung giường chung gối, con và anh ta từ đầu tới cuối là người lạ với nhau.

Mợ nói xem, đã là người lạ thì anh ta sẽ giúp sao?"
Lâm Ngọc Yên bình tĩnh đáp.

Mấy ngày hôn nay cô nghe chuyện này cũng đủ nhiều rồi, ngoại trừ Lâm Đình Vũ, ai cũng muốn cô đi tìm đường sống ở chỗ Phó Thần.

Nói hắn trả ơn nghe rất dễ, nhưng liệu hắn có muốn mang ơn đó hay không còn chưa biết.

Phó phu nhân cũng gọi cho cô hai lần, bà ấy có thể giúp cô nhưng điều kiện tiên quyết là cô phải gặp Phó Thần.
Phó Thần, Phó Thần, cái tên này cô nghe đến nhức đầu.
Không phải hắn thì anh cô sẽ không thể cứu ra sao? Cô không tin vào điều đó.
"Không thử sao có thể khẳng định là không làm được? Xem như bà già này cầu xin con được không? Gặp Phó Thần một lần, cứu Hoa Hoa và Đình Vũ ra trước, bà già này làm trâu làm ngựa cho con."
Tưởng Cầm đang nói liền quỳ xuống trước mặt Lâm Ngọc Yên khiến cô giật mình vội vàng đỡ Tưởng Cầm đứng dậy.

Con người Tưởng Cầm xưa nay kiêu ngạo, bà ta không dễ dàng quỳ lụy cầu xin ai.

Trước mặt người khác bà ta luôn kiêu ngạo như một con khổng tước, bây giờ lại hèn mọn thế này khiến Lâm Ngọc Yên có chút mủi lòng.
"Mợ Cầm, mợ đứng lên trước đi."
"Con không hứa, mợ sẽ không đứng!"
Thái độ của Tưởng Cầm rất kiên quyết, tất cả mọi người trong phòng bệnh đều im lặng, Lâm Ngọc Yên rơi vào tình thế vô cùng khó xử, cô thật sự không muốn gặp Phó Thần nhưng để một người già quỳ trước mặt cô sẽ bị giảm thọ mất.
Lâm Ngọc Yên cắn môi một cái, cô khó khăn nói thành câu: "Được rồi, con hứa với mợ, con sẽ đi gặp Phó Thần cầu xin."
Tưởng Cầm nghe vậy vô cùng mừng rỡ, bà vội đứng lên nắm chặt lấy tay của Lâm Ngọc Yên: "Cảm ơn con đã đồng ý gặp Phó Thần, lần này Hoa Hoa và Đình Vũ được cứu rồi."

Trái với vẻ vui mừng của Tưởng Cầm, Hạ Xuân vô cùng cắn rứt, chuyện này là bà và Tưởng Cầm cùng nhau lên kế hoạch ép buộc Lâm Ngọc Yên.

Nếu không dùng khổ nhục kế, e rằng con gái bà sẽ không đi gặp chồng cũ cứu anh trai của nó.

Bà biết làm vậy là rất thiệt thòi cho Lâm Ngọc Yên, sau này bà sẽ bù đắp.
"Lão gia, không xong rồi, vừa có tin tức từ cục cảnh sát, thiếu gia và Hà Hoa tiểu thư sắp bị định tội rồi!"
(.................)
"Tôi biết rồi, nói cô ấy ngồi đợi đi!"
Phó Thần tắt điện thoại, hắn bật camera theo dõi ở đại sảnh Phó Thị lên, hình ảnh của Lâm Ngọc Yên hiện ra trước mặt, cô tiều tụy rất nhiều so với hôm gặp ở sở cảnh sát, Phó Thần phóng to màn hình nơi cô ngồi.

Nhìn vẻ mặt lo lắng bất an, có lẽ cô đã nghe chuyện Lâm Đình Vũ sắp bị định tội, Lôi Vân làm việc quả thật nhanh nhẹn, hắn chỉ mới gặp cô ta mấy tiếng, chuyện này đã giải quyết xong.
Mấy ngày nay luôn chờ đợi Lâm Ngọc Yên đến gặp cuối cùng cũng như ý nguyện.
Phó Thần chưa bao giờ nghĩ mình đê tiện đến mức tính kế với phụ nữ, chuyện của Lâm Đình Vũ có rất nhiều nghi điểm, hắn chỉ gây áp lực phía cảnh sát một chút, bọn họ liền sợ hãi vội đẩy Lâm Đình Vũ ra thế mạng chứ không phải đẩy nhanh tiến độ điều tra.

Làm khó Lâm Ngọc Yên, giúp cô cứu Lâm Đình Vũ ra ngoài, hắn sẽ từ từ tính món nợ này với đám người bên sở cảnh sát.
Thật ra Phó Thần cũng không hiểu hắn đang làm gì, từ khi nhìn thấy mấy bức ảnh của Lâm Ngọc Yên, hắn như bị bỏ bùa làm chuyện không tự chủ.

Hắn muốn gặp cô, muốn tiếp cận với cô, muốn có gì đó ràng buộc...!rõ ràng trước đó hắn đã có tất cả rồi nhưng cũng chính tay hắn hủy đi mọi thứ.

Ngày hôm đó thấy cô và Lôi Kiêu nói chuyện, cơn tực giận cứ dâng lên không ngừng khiến hắn càng có hành động ngu xuẩn.
Phó Thần ngồi ngã ra ghế.

Hắn muốn loại bỏ hết ý nghĩ hỗn tạp trong đầu.

Nếu như mục đích đã được rồi thì quá trình không quan trọng nữa.
Hắn không vội đi gặp Lâm Ngọc Yên, cô để hắn chờ mấy ngày thì bây giờ hắn cũng sẽ để cô chờ bằng chừng ấy thời gian.

Hắn đã âm thầm lệnh cho Lương Tuấn căn dặn nhân viên không được bắt nạt vô ây, cũng dặn dò kỹ lưỡng không được để cô ấy đói khát.

Như vậy xem như hắn có tình nghĩa rồi chứ?
Mặc dù không bận rộn chuyện gì nhưng hắn lại nói đang họp, hắn muốn xem vẻ mặt nôn nóng của cô.
Phó Thần gác lại đống hồ sơ đang ký, hắn ngồi nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính..

Chapter
1 Chương 1: 1: Đây Là Đơn Ly Hôn Của Tôi
2 Chương 2: 2: Con Đã Về Rồi
3 Chương 3: 3: Anh Trai Là Tốt Nhất
4 Chương 4: 4: Bạn Tốt
5 Chương 5: 5: Quán Cà Phê Cf
6 Chương 6: 6: Thì Ra Hắn Từng Có Vợ Đẹp Như Tiểu Tiên Nữ
7 Chương 7: 7: Vừa Có Anh Đẹp Trai Đến Mua Cà Phê
8 Chương 8: 8: Lâm Ngọc Yên Buồn Bực
9 Chương 9: 9: Biến Cố
10 Chương 10: 10: Đây Là Cách Duy Nhất Cứu Anh Con
11 Chương 11: 11: Tai Nạn
12 Chương 12: 12: Lôi Kiêu
13 Chương 13: 13: Phó Thần Gây Chuyện
14 Chương 14: 14: Tưởng Cầm Cầu Xin
15 Chương 15: 15: Cà Phê Của Lâm Ngọc Yên
16 Chương 16: 16: Tôi Muốn Em Ở Cạnh Tôi Đến Khi Tôi Hài Lòng
17 Chương 17: 17: Tôi Rất Dễ Ăn
18 Chương 18: 18: Tin Tức Xấu
19 Chương 19: 19: Em Phải Chịu Trách Nhiệm
20 Chương 20: 20: Có Thích Hay Không Do Tôi Quyết Định
21 Chương 21: 21: Lâm Khánh Xuyên Căm Ghét
22 Chương 22: 22: Tôi Bận Lắm Bận Đi Mua Bánh Ngọt
23 Chương 23: 23: Hắn Sẽ Ghi Nhớ Mọi Sở Thích Của Cô
24 Chương 24: 24: Lôi Vân
25 Chương 25: 25: Cô Có Biết Lâm Đình Vũ Vô Tội Không
26 Chương 26: 26: Tại Sao Lại Giấu Tôi
27 Chương 27: 27: Tôi Đã Cho Em Đi Chưa
28 Chương 28: 28: Rạn Nứt
29 Chương 29: 29: Ngọc Yên Em Nói Chuyện Với Tôi Đi
30 Chương 30: 30: Búp Bê Sứ
31 Chương 31: 31: Lôi Vân Ê Mặt
32 Chương 32: 32: Vì Em Tôi Không Ngại Làm Tên Điên
33 Chương 33: 33: Phó Thần Bị Thương
34 Chương 34: 34: Là Con Đã Hại Anh Ấy
35 Chương 35: 35: Nhóm Máu Ab Rh-
36 Chương 36: 36: Tôi Lại Nợ Em
37 Chương 37: 37: Chúng Ta Có Thể Làm Bạn
38 Chương 38: 38: Lôi Vân Là Chị Của Tôi
39 Chương 39: 39: Em Cảnh Cáo Chị Không Được Làm Hại Cô Ấy
40 Chương 40: 40: Trương Thế Bảo
41 Chương 41: 41: Trương Thế Bảo Hứng Thú
42 Chương 42: 42: Trương Thể Loan
43 Chương 43: 43: Đừng Nghĩ Tôi Cũng Giống Chị Tôi
44 Chương 44: 44: Phó Thần Thích Cậu Đó!
45 Chương 45: 45: Hắn Không Xứng Làm Bạn Với Em
46 Chương 46: 46: Trà Xanh
47 Chương 47: 47: Đúng Là Hồng Nhan Họa Thủy
48 Chương 48: 48: Cô Mang Giày Số Mấy
49 Chương 49: 49: Cô Có Giận Tôi Không
50 Chương 50: 50: Phó Thị Trưởng Tận Tâm Vì Dân Quá Nhỉ
51 Chương 51: 51: Anh Họ Anh Xem Tin Tức Chưa
52 Chương 52: 52: Đi Biển
53 Chương 53: 53: Phó Thần Có Phải Anh Thích Tôi Không
54 Chương 54: 54: Tôi Đến Vì Bạn Gái Không Phải Vì Trương Thể Loan
55 Chương 55: 55: Khởi Đầu Của Âm Mưu Trên Biển
56 Chương 56: 56: Gậy Ông Đập Lưng Ông
57 Chương 57: 57: Tôi Không Ngại Diễn Vai Phản Diện Với Cô Đâu
58 Chương 58: 58: Trương Thể Loan Diễn Xuất
59 Chương 59: 59: Lạc Hạ Tâm
60 Chương 60: 60: Vậy Các Người Đưa Cô Ấy Ra Boong Du Thuyền Để Làm Gì
61 Chương 61: 61: Tôi Biết Ai Là Tên Trộm
62 Chương 62: 62: Để Tôi Làm Một Chuyện Trước Đã
63 Chương 63: 63: Tôi Không Phải Thánh Mẫu Nên Sẽ Không Bỏ Qua Cho Người Muốn Giết Tôi Đâu
64 Chương 64: 64: Trước Kia Quang Minh Chính Đại Bây Giờ Thập Thò Lén Lút
65 Chương 65: 65: Hay Là Chúng Ta Tái Hôn Nhé
66 Chương 66: 66: Em Nói Tôi Biết Yêu Là Gì Được Không
67 Chương 67: 67: Anh Có Biết Tôi Cực Kỳ Ghét Anh Không
68 Chương 68: 68: Tôi Còn Phải Chăm Sóc Cho Yên Yên
69 Chương 69: 69: Trương Thể Loan Tính Toán
70 Chương 70: 70: Trương Thể Loan Sẽ Không Chịu Thiệt Xin Lỗi Như Vậy Đâu
71 Chương 71: 71: Tôi Có Thể Đến Bữa Tiệc Xin Lỗi Không
72 Chương 72: 72: Anh Đã Nhìn Rõ Bạn Gái Của Anh Chưa
73 Chương 73: 73: Phàm Phu Tục Tử Sao Sánh Được Với Hoa Tiên
74 Chương 74: 74: Cô Tốt Bụng Vậy Sao
75 Chương 75: 75: Trò Mèo
76 Chương 76: 76: Mắt Thần
77 Chương 77: 77: Vì Tôi Ganh Tị Với Cô
78 Chương 78: 78: Âm Mưu Của Trương Thể Loan Bắt Đầu
79 Chương 79: 79: Đừng Trách Tôi Không Nghĩ Đến Tình Chị Em
80 Chương 80: 80: Tôi Sẽ Chứng Minh Tôi Xứng Đáng Với Ngọc Yên
81 Chương 81: Chương 81
82 Chương 82: 82: Chị Đang Làm Cái Quái Gì Vậy
83 Chương 83: 83: Kiêu Chị Là Nạn Nhân Mà
84 Chương 84: 84: Trương Thể Loan Lại Bị Vả Mặt
85 Chương 85: 85: Kết Thúc Để Bắt Đầu
86 Chương 86: 86: Tôi Ghen Với Lôi Kiêu Và Anh Trai Của Em
87 Chương 87: 87: Món Mì Ngon Nhất
88 Chương 88: 88: Bí Mật Của Lâm Đình Vũ
89 Chương 89: 89: Sóng Gió
90 Chương 90: 90: Hoắc Viên Và Hoắc Kiêu
91 Chương 91: 91: Thì Ra Cảm Giác Bị Từ Chối Lại Đau Như Vậy
92 Chương 92: 92: Chạm Mặt
93 Chương 93-94
94 Chương 95: 95: Tâm Trạng Không Tốt Của Lâm Ngọc Yên
Chapter

Updated 94 Episodes

1
Chương 1: 1: Đây Là Đơn Ly Hôn Của Tôi
2
Chương 2: 2: Con Đã Về Rồi
3
Chương 3: 3: Anh Trai Là Tốt Nhất
4
Chương 4: 4: Bạn Tốt
5
Chương 5: 5: Quán Cà Phê Cf
6
Chương 6: 6: Thì Ra Hắn Từng Có Vợ Đẹp Như Tiểu Tiên Nữ
7
Chương 7: 7: Vừa Có Anh Đẹp Trai Đến Mua Cà Phê
8
Chương 8: 8: Lâm Ngọc Yên Buồn Bực
9
Chương 9: 9: Biến Cố
10
Chương 10: 10: Đây Là Cách Duy Nhất Cứu Anh Con
11
Chương 11: 11: Tai Nạn
12
Chương 12: 12: Lôi Kiêu
13
Chương 13: 13: Phó Thần Gây Chuyện
14
Chương 14: 14: Tưởng Cầm Cầu Xin
15
Chương 15: 15: Cà Phê Của Lâm Ngọc Yên
16
Chương 16: 16: Tôi Muốn Em Ở Cạnh Tôi Đến Khi Tôi Hài Lòng
17
Chương 17: 17: Tôi Rất Dễ Ăn
18
Chương 18: 18: Tin Tức Xấu
19
Chương 19: 19: Em Phải Chịu Trách Nhiệm
20
Chương 20: 20: Có Thích Hay Không Do Tôi Quyết Định
21
Chương 21: 21: Lâm Khánh Xuyên Căm Ghét
22
Chương 22: 22: Tôi Bận Lắm Bận Đi Mua Bánh Ngọt
23
Chương 23: 23: Hắn Sẽ Ghi Nhớ Mọi Sở Thích Của Cô
24
Chương 24: 24: Lôi Vân
25
Chương 25: 25: Cô Có Biết Lâm Đình Vũ Vô Tội Không
26
Chương 26: 26: Tại Sao Lại Giấu Tôi
27
Chương 27: 27: Tôi Đã Cho Em Đi Chưa
28
Chương 28: 28: Rạn Nứt
29
Chương 29: 29: Ngọc Yên Em Nói Chuyện Với Tôi Đi
30
Chương 30: 30: Búp Bê Sứ
31
Chương 31: 31: Lôi Vân Ê Mặt
32
Chương 32: 32: Vì Em Tôi Không Ngại Làm Tên Điên
33
Chương 33: 33: Phó Thần Bị Thương
34
Chương 34: 34: Là Con Đã Hại Anh Ấy
35
Chương 35: 35: Nhóm Máu Ab Rh-
36
Chương 36: 36: Tôi Lại Nợ Em
37
Chương 37: 37: Chúng Ta Có Thể Làm Bạn
38
Chương 38: 38: Lôi Vân Là Chị Của Tôi
39
Chương 39: 39: Em Cảnh Cáo Chị Không Được Làm Hại Cô Ấy
40
Chương 40: 40: Trương Thế Bảo
41
Chương 41: 41: Trương Thế Bảo Hứng Thú
42
Chương 42: 42: Trương Thể Loan
43
Chương 43: 43: Đừng Nghĩ Tôi Cũng Giống Chị Tôi
44
Chương 44: 44: Phó Thần Thích Cậu Đó!
45
Chương 45: 45: Hắn Không Xứng Làm Bạn Với Em
46
Chương 46: 46: Trà Xanh
47
Chương 47: 47: Đúng Là Hồng Nhan Họa Thủy
48
Chương 48: 48: Cô Mang Giày Số Mấy
49
Chương 49: 49: Cô Có Giận Tôi Không
50
Chương 50: 50: Phó Thị Trưởng Tận Tâm Vì Dân Quá Nhỉ
51
Chương 51: 51: Anh Họ Anh Xem Tin Tức Chưa
52
Chương 52: 52: Đi Biển
53
Chương 53: 53: Phó Thần Có Phải Anh Thích Tôi Không
54
Chương 54: 54: Tôi Đến Vì Bạn Gái Không Phải Vì Trương Thể Loan
55
Chương 55: 55: Khởi Đầu Của Âm Mưu Trên Biển
56
Chương 56: 56: Gậy Ông Đập Lưng Ông
57
Chương 57: 57: Tôi Không Ngại Diễn Vai Phản Diện Với Cô Đâu
58
Chương 58: 58: Trương Thể Loan Diễn Xuất
59
Chương 59: 59: Lạc Hạ Tâm
60
Chương 60: 60: Vậy Các Người Đưa Cô Ấy Ra Boong Du Thuyền Để Làm Gì
61
Chương 61: 61: Tôi Biết Ai Là Tên Trộm
62
Chương 62: 62: Để Tôi Làm Một Chuyện Trước Đã
63
Chương 63: 63: Tôi Không Phải Thánh Mẫu Nên Sẽ Không Bỏ Qua Cho Người Muốn Giết Tôi Đâu
64
Chương 64: 64: Trước Kia Quang Minh Chính Đại Bây Giờ Thập Thò Lén Lút
65
Chương 65: 65: Hay Là Chúng Ta Tái Hôn Nhé
66
Chương 66: 66: Em Nói Tôi Biết Yêu Là Gì Được Không
67
Chương 67: 67: Anh Có Biết Tôi Cực Kỳ Ghét Anh Không
68
Chương 68: 68: Tôi Còn Phải Chăm Sóc Cho Yên Yên
69
Chương 69: 69: Trương Thể Loan Tính Toán
70
Chương 70: 70: Trương Thể Loan Sẽ Không Chịu Thiệt Xin Lỗi Như Vậy Đâu
71
Chương 71: 71: Tôi Có Thể Đến Bữa Tiệc Xin Lỗi Không
72
Chương 72: 72: Anh Đã Nhìn Rõ Bạn Gái Của Anh Chưa
73
Chương 73: 73: Phàm Phu Tục Tử Sao Sánh Được Với Hoa Tiên
74
Chương 74: 74: Cô Tốt Bụng Vậy Sao
75
Chương 75: 75: Trò Mèo
76
Chương 76: 76: Mắt Thần
77
Chương 77: 77: Vì Tôi Ganh Tị Với Cô
78
Chương 78: 78: Âm Mưu Của Trương Thể Loan Bắt Đầu
79
Chương 79: 79: Đừng Trách Tôi Không Nghĩ Đến Tình Chị Em
80
Chương 80: 80: Tôi Sẽ Chứng Minh Tôi Xứng Đáng Với Ngọc Yên
81
Chương 81: Chương 81
82
Chương 82: 82: Chị Đang Làm Cái Quái Gì Vậy
83
Chương 83: 83: Kiêu Chị Là Nạn Nhân Mà
84
Chương 84: 84: Trương Thể Loan Lại Bị Vả Mặt
85
Chương 85: 85: Kết Thúc Để Bắt Đầu
86
Chương 86: 86: Tôi Ghen Với Lôi Kiêu Và Anh Trai Của Em
87
Chương 87: 87: Món Mì Ngon Nhất
88
Chương 88: 88: Bí Mật Của Lâm Đình Vũ
89
Chương 89: 89: Sóng Gió
90
Chương 90: 90: Hoắc Viên Và Hoắc Kiêu
91
Chương 91: 91: Thì Ra Cảm Giác Bị Từ Chối Lại Đau Như Vậy
92
Chương 92: 92: Chạm Mặt
93
Chương 93-94
94
Chương 95: 95: Tâm Trạng Không Tốt Của Lâm Ngọc Yên