Chương 139: Kẻ Tìm Đường

Đang ngồi bên cạnh Mị Linh Vương Huyền Âm La, Minh Châu đột nhiên cảm thấy có sự khác biệt. Lực lượng huyễn mị xung quanh thoáng cái như đình chỉ.

Phải biết rằng, theo thỏa thuận cô không bị chúng tấn công nhưng Minh Châu rõ ràng cảm nhận được sự tồn tại của loại lực lượng kỳ lạ này. Chúng tràn ngập trong không khí và vô cùng sinh động. Minh Châu thậm chí còn có ý nghĩ kỳ quái rằng dường như thứ lực lượng này có sinh mạng hay một loại ý thức mơ hổ nào đó.

Điều này làm cho hoàn cảnh đảo Huyễn Mộng vốn có mật độ dưỡng khí cao vẫn trở nên có gì đó ngột ngạt khó tả.

Nhưng lúc này thì tất cả bỗng dưng ngừng lại.

- Khá lắm. Thật không hổ là chủng tộc chịu Thần Minh Lao Lung áp đặt.

Huyền Âm La đang tĩnh tu cũng mở bừng mắt ra. Ánh mắt hắn nhìn về phía xa, lời nói không rõ là khích lệ hay cảm thán. Tuy nhiên thái độ của hắn trước đó cho thấy rõ sự ngạc nhiên.

Sau đó hắn đứng dậy tiến về phía trước.

- A, họ làm được rồi.

Minh Châu bất giác la lên. Cô đã biết điều gì xảy ra. Trong bọn họ đã có người vượt qua thử thách của Huyền Âm La. Dù rèn luyện tâm tình cứng rắn từ nhỏ nhưng lúc này cô nàng không khỏi phấn khích.

Thái độ này cũng làm cho chính Minh Châu ngay sau đó cảm thấy xấu hổ. Cô nàng đành bất đắc dĩ chạy theo bắt kịp Huyền Âm La.

- Mị Linh Vương, tôi nghe ông ngoại nói các ngài hay nhắc tới Thần Minh Lao Lung, vậy đó là thứ gì?

Vừa bắt kịp Mị Linh Vương Minh Châu liền hỏi.

- Hừ, một thứ rất quái quỷ. Nó là một loại kìm kẹp hạn chế đối với một vài chủng tộc đặc thù. Tộc Người các ngươi không thể nói là may mắn khi bị thứ đó áp lên nhưng cũng không thể gọi là bi kịch được. Ta cũng không thể nói nhiều. Nếu các ngươi có ai vượt qua được thử thách cuối cùng thì sẽ được biết.

Huyền Âm La từ tốn trả lời nhưng Minh Châu càng thêm mù mịt vì chả có thông tin nào hữu ích cả.

- Ngươi khá lắm, ý chí rất mạnh, lý niệm vô thức kiên cố. Rất tốt.

Ở một chỗ khác, một Huyền Âm La khác nhìn về phía trước buông lời khen.

Đối diện với hắn, Thiên Phong vừa thoát khỏi mị thuật đang nhìn ngắm xung quanh.

Hắn khẽ hít sâu một hơi. Ánh mắt nhìn về phía Mị Linh Vương trước mắt này mang theo chút nghiêm trọng.

Có tự thân mình trải qua mới biết thứ mị thuật kia khủng bố đến như thế nào. Nó khiến hắn lạc vào không phải ảo cảnh mà chính cái chấp nhất trong lòng. Đó là thứ ẩn giấu sâu nhất trong mỗi người nhưng thường ngày bằng sự chai sạn, lỳ lợm lý tính người ta đã cố lấn át nó, vượt qua nó.

Đối với người tu luyện thì điều này càng lớn. Bởi vậy đứng trước loại hình công kích mạnh mẽ đánh thẳng vào điểm yếu đó Thiên Phong cảm thấy bất an. Vừa rồi hắn đã ở trong thế chỉ mành treo chuông. Chỉ cần một sơ sẩy là đầu óc hắn sẽ bị chiếm cứ. Nghĩ đến đây Thiên Phong cũng có chút sợ hãi.

Những chủng tộc lạ lẫm đến từ Vũ trụ mang theo những thứ quá lạ lẫm và đáng sợ.

- Đi thôi. Trước ngươi cũng có cả ngàn kẻ tài tuấn của hàng vạn chủng tộc lớn nhỏ vượt qua Mị cảnh. Nhưng đến nay thì vẫn chưa có ai thành công vượt qua cửa tiếp theo. Hi vọng ngươi làm được. Nếu không kết quả vẫn như vậy.

Huyền Âm La nói rồi bước đi về phía trước. Sương mù huyễn mị xung quanh tản ra một lối đi như ngênh đón. Thiên Phong thấy vậy bước theo.

- Những người khác ra sao?

Do dự một lúc Thiên Phong rồi cũng lên tiếng hỏi. Huyền Âm La đang đi khẽ khựng lại một bước sau đó lắc đầu đi tiếp. Thiên Phong thấy vậy đành lặng im không nói, ánh mắt lộ rõ vẻ trầm trọng.

Bên phía Phạm Ngọc lúc này tình hình đang rất nguy kịch. Linh hồn hắn bị xâm thực chỉ còn lại ánh sáng ảm đạm. Thậm chí lúc này hắn đã hoàn toàn mất đi liên hệ với thân thể.

Ánh sáng chỉ dẫn từ mị thuật của Huyền Âm La soi rọi mọi ngóc ngách trong tâm hồn Phạm Thái Tử.

- Để xem ngươi tìm kiếm điều gì?

Huyền Âm La đứng trước mặt Phạm Ngọc cũng khẽ tự nhủ.

Mị thức Thiên Đăng Quang Tỏa này là một thức rất lợi hại trong mị thuật của hắn. Nó ngoài tác dụng tấn công, còn có thể soi rõ con đường lý niệm của đối phương. Khi đó Huyền Âm La hắn sẽ hiểu rõ được ý niệm tu luyện, dã vọng của kẻ trúng mị thuật. Không chỉ trí nhớ, kinh nghiệm mà căn cơ linh hồn của kẻ này đều bị hắn nắm rõ, đều thuộc về hắn.

Bình thường ích lợi của việc này là không nhỏ.

Tuy nhiên bây giờ, một kẻ tù phạm chỉ còn linh hồn cũng chẳng thể sử dụng được mấy thứ đó. Hơn nữa tu vi của tên trẻ tuổi trước mắt cũng chẳng đáng để hắn tham khảo điều gì. Do vậy Huyền Âm La chỉ tò mò xem thứ mà đối phương truy cầu.

Điều này luôn hấp dẫn Mị Linh tộc bọn hắn.

- Nhưng sao lâu vậy?

Huyền Âm La khẽ nhíu chân mày. Hắn cảm thấy có gì đó không thích hợp. Linh hồn của tên kia rõ ràng đã ảm đạm nhưng mị thức Thiên Đăng Quang Tỏa của hắn lại không thể tiến thêm một bước xâm lấn lấy kí ức, lý niệm.

- Hừ.

Ánh sáng mị thuật được tăng cường. Huyền Âm La muốn nhanh chóng xâm lấn.

Bỗng nhiên hắn biến sắc mặt.

Trong tinh không linh hồn của Phạm Ngọc, từ tinh cầu linh hồn ảm đạm của hắn có hai điểm sáng một lớn một nhỏ bay ra. Hai điểm sáng này quay quanh tinh cầu linh hồn của hắn như những vệ tinh nho nhỏ. Tuy không mang theo bất kì lực lượng linh hồn nào nhưng khi chúng xuất hiện đã khiến ánh sáng của Thiên Đăng Quang Tỏa do Mị Linh Vương Huyền Âm La thi triển ra ngay lập tức bị xao động quấy nhiễu.

Trong tâm trí của Phạm Ngọc, mị thuật lợi hại kia vẫn ảnh hưởng. Nhưng ngay giây phút hai điểm sáng kia kháng lại Thiên Đăng Quang Tỏa hắn lập tức bừng tỉnh.

- Ta tìm kiếm điều gì?

- Ta còn không biết được sao lại cần dẫn đạo!

Trong tâm trí Phạm Ngọc tự nhủ rồi thét lên một tiếng bừng tỉnh.

- Ầm! Ầm!

Tinh cầu linh hồn vốn đã như chiếc đèn gần tắt của hắn rung động mạnh mẽ. Một lực lượng khủng bố mang theo thứ ánh sáng mãnh liệt tràn ra.

Ánh sáng mị thuật của Huyền Âm La ngay lập tức bị đập nát.

- Kịch kịch kịch.

Ở bên ngoài Huyền Âm La phun ra một ngụm máu bị đẩy lui lại phía sau mấy bước chân. Đôi mắt của vị Mị Linh Vương này trợn lên hết cỡ nhìn về phía Phạm Ngọc.

- Không ngờ lại là kẻ tìm đường. Không ngờ ta có thể thấy được.

Giọng nói của Tu La vang lên khiến Huyền Âm La giật nảy mình.

- Hahaha...Kẻ tìm đường, lý niệm tầm đạo, khắc tinh của mọi Mị Thuật...Lý tộc thật đúng có được loại này... Thật không ngờ Huyền Âm La ta lại gặp được...haha..

Huyền Âm La bỗng ngửa đầu lên trời cười lớn. Tiếng cười của hắn mang theo ý vị khó hiểu không biết là vui hay buồn. Hắn không thề tin được. Mị Linh Vương hắn, một cường giả cấp Lãnh Chúa với mị thuật trứ danh lại rơi vào cảnh này.

Mị thuật của Huyền Âm La tên đầy đủ là Thiên Đăng Dẫn Đạo. Đó là một môn mị thuật đánh ngay vào dã tâm, vọng ước của tất cả sinh mạng tu luyện. Đã chọn đường thì sẽ có ước muốn được dẫn dắt. Dù sao tu luyện tìm hiểu chân lý, bí mật của vũ trụ là một con đường quá dài. Loại ước muốn này hình thành một loại bản chất gọi là lý niệm vô thức cất sâu trong linh hồn.

Vì thế, Mị thuật này của Mị Linh tộc bọn hắn đã khiến bao nhiêu chủng tộc nghe tới đều rùng mình.

Nhưng có một thứ sinh mạng là khắc tinh của mọi thuật tu nhằm vào lý niệm vô thức. Đó chính là những sinh mạng tự thân tu luyện theo bản năng mà không có một con đường nào. Điều này thuộc về bản chất của Thuần Tộc, chủng tộc được coi là loại hình sinh mạng lớn thứ hai cùng với Lý tộc trong Vũ trụ. Số lượng của tộc này cực kỳ ít ỏi. Bọn họ phiêu bạt rải rác từng cá thể trong các ngõ ngách của vũ trụ.

Nhưng trong Lý tộc, có một dạng sinh mạng tu luyện cũng có được lý niệm vô thức này. Bọn họ được gọi là kẻ tìm đường có được lý niệm tầm đạo. Những sinh mạng này cũng giống như Thuần Tộc tu luyện theo bản năng, tự tìm kiếm con đường. Tuy nhiên họ cũng khác với Thuần tộc rất nhiều.

Trong hai dạng sinh mạng đó, Thuần tộc thì cả đời Huyền Âm La chinh chiến hàng vạn tinh vực cũng chưa từng gặp được.

Vậy mà ở cái nơi hẻo lánh này, hắn lại gặp được dạng sinh mạng còn hiếm hơn thế. Bởi vậy Huyền Âm La mới không biết nên vui hay nên buồn.

- Vân Nữ, Phạm Ngọc.

Phạm Thái Tử tự nhủ. Ngay khi thoát khỏi mị thuật của Huyền Âm La, khôi phục thanh tỉnh Phạm Ngọc liền nhận ra sự khác biệt. Hai điểm sáng nhỏ bé kia chính là hồn tâm của Vân Nữ và Phạm Ngọc thật sự của trái đất.

Nghĩ tới Vân Nữ, Phạm Đại Tôn có cảm giác khác lạ. Hắn không biết gọi đó là gì. Hình ảnh Vân Nữ tự tan ra bản thể để cứu hắn cùng những lời nói của nàng khi đó đã ám ảnh Phạm Thái Tử, đã thay đổi hắn.

Còn Phạm Ngọc từ trái đất kia. Một khối linh hồn nhỏ bé nhưng lý niệm bất khuất cường đại vô cùng. Chính cái lý niệm đó cùng với bản chất tầm đạo của hắn đã giúp Phạm Ngọc thoát khỏi vòng kiềm tỏa của mị thuật đến từ Mị Linh Vương.

- Mị thuật thật lợi hại..

Nhìn về phía Mị Linh Vương đang cười to trước mắt trong đầu Phạm Ngọc hiện lên tràng cảnh đấu tranh vừa rồi. Hung hiểm trong đó thậm chí khiến hắn rùng mình.

Có lẽ đây là những thứ mà lão tổ muốn hắn học được ở Phàm giới. Cái Vũ trụ này trong vùng thời không này xem ra không hề đơn giản.

- Tu hành vì diều gì?

Phạm Ngọc từng hỏi Chân Đạo Thần Quân, nguyên đệ nhất tiên sư đứng đầu Đạo Sư Cung, một tổ chức liên kết các học viện tiên nhân khắp các Linh Vực một câu như vậy.

- Tu hành là tìm con đường cho chính mình, đi trên con đường do chính mình chọn lựa. Con đường đó có thể là lối mòn, độc đạo, có thể thênh thang có thể nhỏ hẹp hoặc cũng có thể chỉ là một con đường hư vô không rõ ràng.

Khi nói câu đó Chân Đạo Thần Quân suy ngẫm rất nhiều nhưng Phạm Ngọc thì cái hiểu cái không. Có những thứ như đen như trắng nhưng chẳng phải dễ hiểu.

Bản thân vị thần quân này chính là một tiên nhân đi theo con đường nghiệm đạo mà không phải tấn chức hư vô thường thấy. Nói đơn giản ông ta chọn làm khách trên chính con đường tu hành của mình.

Phạm Ngọc khi đó cũng cảm thấy mình có chút giống vị Thần Quân này. Nhưng xét lại hắn vẫn thấy không phải.

Dù sao Chân Đạo Thần Quân dù chọn làm khách cũng có con đường của ông ta. Chỉ có hắn năm vạn tuổi, tu vi Đại Tôn đỉnh phong còn lơ mơ không rõ.

Thật không ngờ hôm nay điều này lại giúp hắn.

Chapter
1 Chương 1: Ly khai
2 Chương 2: Trái đất
3 Chương 3: Tai họa bất ngờ(1)
4 Chương 4: Tai họa bất ngờ(2)
5 Chương 5: Phạm Ngọc(1)
6 Chương 6: Phạm Ngọc(2)
7 Chương 7: Đoạt linh hồn
8 Chương 8: Chuyện của Phạm Thái tử
9 Chương 9: Biến cố
10 Chương 10: Về nhà
11 Chương 11: Cha mẹ
12 Chương 12: Nguyên nhân tai nạn
13 Chương 13: Con đường tu luyện
14 Chương 14: Trường học chiến sĩ
15 Chương 15: Thách đấu
16 Chương 16: Trận thứ nhất
17 Chương 17: Trần Uy đấu Phan Công Huy
18 Chương 18: Võ Ta đấu Sơn Thủy
19 Chương 19: Thực lực ẩn giấu
20 Chương 20: Chặn lại
21 Chương 21: Người phương Bắc
22 Chương 22: Chỉ một đòn
23 Chương 23: Kẻ thách đấu
24 Chương 24: Phạm Ngọc đấu Long Thái
25 Chương 25: Lại một đòn
26 Chương 26: Kiểm tra thực lực
27 Chương 27: Kiểm soát tinh thần cấp hoàn mỹ
28 Chương 28: (Chương cuối quyển thứ nhất)
29 Chương 29: Người già nhất trái đất
30 Chương 30: Đôi mắt tà ác
31 Chương 31: Mỏ quặng
32 Chương 32: Tin tức kinh người
33 Chương 33: Minh Châu
34 Chương 34: Chấn động địa cầu (1)
35 Chương 35: Chấn động địa cầu.(2)
36 Chương 36: Cửu Long Quyết
37 Chương 37: Hôn mê
38 Chương 38: Bảy ngày vòng quanh thế giới.(1)
39 Chương 39: Bảy ngày vòng quanh thế giới.(2)
40 Chương 40: Bảy ngày vòng quanh thế giới - Ngộ
41 Chương 41: Lột xác
42 Chương 42: Cuộc sống mới
43 Chương 43: Hào khí Thăng Long(1)
44 Chương 44: Hào khí Thăng Long(2)
45 Chương 45: Kế hoạch tôi luyện
46 Chương 46: Không gian đơn lập
47 Chương 47: Cuộc nói chuyện trên đỉnh núi
48 Chương 48: Chặn đường
49 Chương 49: Khuất nhục
50 Chương 50: Nghi ngờ
51 Chương 51: Chuyện xưa
52 Chương 52: Nguyên nhân mười tám năm đau khổ
53 Chương 53: (Hết quyển 2)
54 Chương 54: Dịch chuyển không gian
55 Chương 55: Không gian Ba Tích
56 Chương 56: Chiến đội Thăng Long
57 Chương 57: Thích ứng
58 Chương 58: Hạch Nguyên Tinh
59 Chương 59: Mác Thú Tập Kích
60 Chương 60: Chiến Đấu Ác Liệt
61 Chương 61: Bị Thương
62 Chương 62: Ngục
63 Chương 63: Ánh Sáng Màu Xanh
64 Chương 64: Hang Động Kì Dị
65 Chương 65: Nhiệm Vụ Cấp Tuyệt Cảnh
66 Chương 66: Xung Đột
67 Chương 67: Sự Thật Về Nhiệm Vụ Cấp Tuyệt Cảnh
68 Chương 68: Vua Mác Thú
69 Chương 69: Chấn Động Hấp Dẫn
70 Chương 70: Trường Hấp Dẫn Cấp Chấn Động
71 Chương 71: Lốc Xoáy Hấp Dẫn
72 Chương 72: Tình Thế Nguy Hiểm
73 Chương 73: Cửu Long Trỗi Dậy
74 Chương 74: Ngũ Long Cảnh
75 Chương 75: Trọng Thương
76 Chương 76: Rời Đi
77 Chương 77: Lực Lượng Kì Dị
78 Chương 78: Kết Cấu Vật Chất
79 Chương 79: Đột Phá
80 Chương 80: Liên Tiếp Đột Phá
81 Chương 81: Cảm Ngộ
82 Chương 82: Chiến Lực Tăng Lên
83 Chương 83: Tai Họa Ập Tới
84 Chương 84: Thung Lũng Địa Trùng
85 Chương 85: Thiên Võng Thương Hội
86 Chương 86: Phế Bỏ Tu Vi
87 Chương 87: Xuất Khoa Tộc
88 Chương 88: Gặp Lại Tiểu Sơn Tinh
89 Chương 89: Vô Cớ Gây Hấn
90 Chương 90: Đối Chiến Ngô Chính Nhân
91 Chương 91: Tin Tức Kinh Người
92 Chương 92: Trùng Thú Vương
93 Chương 93: Bắn Chết Bạch Tuộc Khổng Lồ
94 Chương 94: Lên Tầng Thứ Chín
95 Chương 95: Bên Trên Tầng Chín
96 Chương 96: Chiến Đấu Trong Lâu Đài
97 Chương 97: Cấp Nguyên Tinh Bậc Chín
98 Chương 98: Tu La
99 Chương 99: Hoàn Thành Nhiệm Vụ
100 Chương 100: Gặp Lại
101 Chương 101: Nam Bắc Hải Vân
102 Chương 102: Chiến Đấu Mãnh Liệt
103 Chương 103: Bốn Phương Điều Động
104 Chương 104: Đột Phá Bất Ngờ
105 Chương 105: Chiến Hồn
106 Chương 106: Bị Tập Kích
107 Chương 107: Nghênh Đón Hiểm Nguy
108 Chương 108: Hai Anh Em Mạnh Mẽ
109 Chương 109: Đột Nhập
110 Chương 110: Chạy
111 Chương 111: Một Đường Chiến Đấu
112 Chương 112: Truyền Thừa Mở Ra.(1)
113 Chương 113: Truyền Thừa Mở Ra.(2)
114 Chương 114: Hướng Về Tháp Tử Vong(Chương Cuối Quyển 4)
115 Chương 115: Tinh Anh Tụ Tập
116 Chương 116: Biến Cố Trước Tháp Tử Vong
117 Chương 117: Thử Thách Linh Hồn
118 Chương 118: Ảnh Tượng Linh Hồn
119 Chương 119: Khó Hiểu
120 Chương 120: Thành Công Và Thất Bại
121 Chương 121: Bất Ngờ
122 Chương 122: Vũ Trụ Rộng Lớn
123 Chương 123: Mê Cung Bóng Tối
124 Chương 124: Ẩn Số Nguy Hiểm
125 Chương 125: Khó Giải
126 Chương 126: Giết Chóc Bắt Đầu
127 Chương 127: Vạn Ảnh U Hồn !
128 Chương 128: Lực Lương Kỳ Lạ
129 Chương 129: Một Đường Vượt Qua
130 Chương 130: Khổ Chiến
131 Chương 131: Quyết Liệt
132 Chương 132
133 Chương 133: Vượt Qua Mê Cung
134 Chương 134: Đảo Huyễn Mộng
135 Chương 135: Huyễn Ma
136 Chương 136: Mị Linh
137 Chương 137: Kẻ Đi Tìm Mộ
138 Chương 138: Đấu Với Chính Mình
139 Chương 139: Kẻ Tìm Đường
140 Chương 140: Đo Lường Giấc Mộng
141 Chương 141: Gian Nan Vượt Thử Thách
142 Chương 142: Mộng Cao Bao Nhiêu?
143 Chương 143: Mị Linh Vương Điên Cuồng
144 Chương 144: Bất Ngờ Lớn
145 Chương 145: Thử Thách Cuối Cùng
Chapter

Updated 145 Episodes

1
Chương 1: Ly khai
2
Chương 2: Trái đất
3
Chương 3: Tai họa bất ngờ(1)
4
Chương 4: Tai họa bất ngờ(2)
5
Chương 5: Phạm Ngọc(1)
6
Chương 6: Phạm Ngọc(2)
7
Chương 7: Đoạt linh hồn
8
Chương 8: Chuyện của Phạm Thái tử
9
Chương 9: Biến cố
10
Chương 10: Về nhà
11
Chương 11: Cha mẹ
12
Chương 12: Nguyên nhân tai nạn
13
Chương 13: Con đường tu luyện
14
Chương 14: Trường học chiến sĩ
15
Chương 15: Thách đấu
16
Chương 16: Trận thứ nhất
17
Chương 17: Trần Uy đấu Phan Công Huy
18
Chương 18: Võ Ta đấu Sơn Thủy
19
Chương 19: Thực lực ẩn giấu
20
Chương 20: Chặn lại
21
Chương 21: Người phương Bắc
22
Chương 22: Chỉ một đòn
23
Chương 23: Kẻ thách đấu
24
Chương 24: Phạm Ngọc đấu Long Thái
25
Chương 25: Lại một đòn
26
Chương 26: Kiểm tra thực lực
27
Chương 27: Kiểm soát tinh thần cấp hoàn mỹ
28
Chương 28: (Chương cuối quyển thứ nhất)
29
Chương 29: Người già nhất trái đất
30
Chương 30: Đôi mắt tà ác
31
Chương 31: Mỏ quặng
32
Chương 32: Tin tức kinh người
33
Chương 33: Minh Châu
34
Chương 34: Chấn động địa cầu (1)
35
Chương 35: Chấn động địa cầu.(2)
36
Chương 36: Cửu Long Quyết
37
Chương 37: Hôn mê
38
Chương 38: Bảy ngày vòng quanh thế giới.(1)
39
Chương 39: Bảy ngày vòng quanh thế giới.(2)
40
Chương 40: Bảy ngày vòng quanh thế giới - Ngộ
41
Chương 41: Lột xác
42
Chương 42: Cuộc sống mới
43
Chương 43: Hào khí Thăng Long(1)
44
Chương 44: Hào khí Thăng Long(2)
45
Chương 45: Kế hoạch tôi luyện
46
Chương 46: Không gian đơn lập
47
Chương 47: Cuộc nói chuyện trên đỉnh núi
48
Chương 48: Chặn đường
49
Chương 49: Khuất nhục
50
Chương 50: Nghi ngờ
51
Chương 51: Chuyện xưa
52
Chương 52: Nguyên nhân mười tám năm đau khổ
53
Chương 53: (Hết quyển 2)
54
Chương 54: Dịch chuyển không gian
55
Chương 55: Không gian Ba Tích
56
Chương 56: Chiến đội Thăng Long
57
Chương 57: Thích ứng
58
Chương 58: Hạch Nguyên Tinh
59
Chương 59: Mác Thú Tập Kích
60
Chương 60: Chiến Đấu Ác Liệt
61
Chương 61: Bị Thương
62
Chương 62: Ngục
63
Chương 63: Ánh Sáng Màu Xanh
64
Chương 64: Hang Động Kì Dị
65
Chương 65: Nhiệm Vụ Cấp Tuyệt Cảnh
66
Chương 66: Xung Đột
67
Chương 67: Sự Thật Về Nhiệm Vụ Cấp Tuyệt Cảnh
68
Chương 68: Vua Mác Thú
69
Chương 69: Chấn Động Hấp Dẫn
70
Chương 70: Trường Hấp Dẫn Cấp Chấn Động
71
Chương 71: Lốc Xoáy Hấp Dẫn
72
Chương 72: Tình Thế Nguy Hiểm
73
Chương 73: Cửu Long Trỗi Dậy
74
Chương 74: Ngũ Long Cảnh
75
Chương 75: Trọng Thương
76
Chương 76: Rời Đi
77
Chương 77: Lực Lượng Kì Dị
78
Chương 78: Kết Cấu Vật Chất
79
Chương 79: Đột Phá
80
Chương 80: Liên Tiếp Đột Phá
81
Chương 81: Cảm Ngộ
82
Chương 82: Chiến Lực Tăng Lên
83
Chương 83: Tai Họa Ập Tới
84
Chương 84: Thung Lũng Địa Trùng
85
Chương 85: Thiên Võng Thương Hội
86
Chương 86: Phế Bỏ Tu Vi
87
Chương 87: Xuất Khoa Tộc
88
Chương 88: Gặp Lại Tiểu Sơn Tinh
89
Chương 89: Vô Cớ Gây Hấn
90
Chương 90: Đối Chiến Ngô Chính Nhân
91
Chương 91: Tin Tức Kinh Người
92
Chương 92: Trùng Thú Vương
93
Chương 93: Bắn Chết Bạch Tuộc Khổng Lồ
94
Chương 94: Lên Tầng Thứ Chín
95
Chương 95: Bên Trên Tầng Chín
96
Chương 96: Chiến Đấu Trong Lâu Đài
97
Chương 97: Cấp Nguyên Tinh Bậc Chín
98
Chương 98: Tu La
99
Chương 99: Hoàn Thành Nhiệm Vụ
100
Chương 100: Gặp Lại
101
Chương 101: Nam Bắc Hải Vân
102
Chương 102: Chiến Đấu Mãnh Liệt
103
Chương 103: Bốn Phương Điều Động
104
Chương 104: Đột Phá Bất Ngờ
105
Chương 105: Chiến Hồn
106
Chương 106: Bị Tập Kích
107
Chương 107: Nghênh Đón Hiểm Nguy
108
Chương 108: Hai Anh Em Mạnh Mẽ
109
Chương 109: Đột Nhập
110
Chương 110: Chạy
111
Chương 111: Một Đường Chiến Đấu
112
Chương 112: Truyền Thừa Mở Ra.(1)
113
Chương 113: Truyền Thừa Mở Ra.(2)
114
Chương 114: Hướng Về Tháp Tử Vong(Chương Cuối Quyển 4)
115
Chương 115: Tinh Anh Tụ Tập
116
Chương 116: Biến Cố Trước Tháp Tử Vong
117
Chương 117: Thử Thách Linh Hồn
118
Chương 118: Ảnh Tượng Linh Hồn
119
Chương 119: Khó Hiểu
120
Chương 120: Thành Công Và Thất Bại
121
Chương 121: Bất Ngờ
122
Chương 122: Vũ Trụ Rộng Lớn
123
Chương 123: Mê Cung Bóng Tối
124
Chương 124: Ẩn Số Nguy Hiểm
125
Chương 125: Khó Giải
126
Chương 126: Giết Chóc Bắt Đầu
127
Chương 127: Vạn Ảnh U Hồn !
128
Chương 128: Lực Lương Kỳ Lạ
129
Chương 129: Một Đường Vượt Qua
130
Chương 130: Khổ Chiến
131
Chương 131: Quyết Liệt
132
Chương 132
133
Chương 133: Vượt Qua Mê Cung
134
Chương 134: Đảo Huyễn Mộng
135
Chương 135: Huyễn Ma
136
Chương 136: Mị Linh
137
Chương 137: Kẻ Đi Tìm Mộ
138
Chương 138: Đấu Với Chính Mình
139
Chương 139: Kẻ Tìm Đường
140
Chương 140: Đo Lường Giấc Mộng
141
Chương 141: Gian Nan Vượt Thử Thách
142
Chương 142: Mộng Cao Bao Nhiêu?
143
Chương 143: Mị Linh Vương Điên Cuồng
144
Chương 144: Bất Ngờ Lớn
145
Chương 145: Thử Thách Cuối Cùng